• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full [H VĂN] Giọng Em Mềm Khắc Tận Xương (8 Viewers)

  • Chương 8:

Chương 8: DỤC VỌNG KHÔNG CÓ CÁCH NÀO KHẮC CHẾ.





[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]





Hình Dương tắt máy xe, nhưng lửa ở trong nội tâm của anh lúc này lại đang hừng hực bùng cháy. Vốn dĩ khắc chế được, đè nén được ngọn lửa dục vọng rồi, bởi vì lời nói của cô gái, giống như bị đổ thêm chất đốt vậy, tức khắc lửa xông lên tận trời.





Anh nghiêng người qua, nhìn về hướng Tô Nhược sắp đem cái đầu nhỏ vùi vào trong cổ áo lông xù xù. Cô gái chỉ còn lộ nửa khuôn mặt ở bên ngoài, xuyên qua ánh trăng, có thể nhìn thấy hơi ửng đỏ.





Thật giống như một quả táo nhỏ. Hầu kết của Hình Dương hơi động, trong tim bị cô gái trêu chọc đến phát ngứa.





Thật khiến người ta muốn cắn một ngụm..





Trong xe đã ngập tràn mùi vị ám muội khiến người khác không thể nào lảng tránh được, Hình Dương hít sâu một hơi, hung hăng khống chế lấy con mãnh thú ở trong tim, cuối cùng, cho Tô Nhược một cơ hội để trốn thoát.





[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]





Anh nghe thấy bản thân mình dụng giọng nói khàn đục lại tràn ngập ham muốn, như một con sói xám lớn, dụ dỗ cô bé quàng khăn đỏ ngây thơ lại đơn thuần.





“ Tô Tô. ”





“ Anh thích giọng nói của em.”





“ Không, phải nói là, anh yêu giọng nói của em.”





“ Bởi vì em, anh không có cách nào khắc chế được dục vọng của anh….”





“ Cho nên…em thì sao?”





Cánh tay của người đàn ông đặt lên cái ghế ở phía lưng cô, nửa thân trên hơi đổ về phía trước, khiến không gian vốn dĩ đã nhỏ hẹp ở trước mặt Tô Nhược giờ đây hoàn toàn bị hơi thở của anh bao vây lấy.





Hơi thở mang theo mùi thuốc lá, lại già dặn của người đàn ông.





Tô Nhược nhỏ bé mà co lại thành một nhúm, không dám nhìn vào đôi mắt như sói như hổ của người đàn ông. Dưới ánh mắt sáng rực đó, toàn thân của cô tựa như bị lột sạch, trần trụi mà phơi bày ở trước mặt người đàn ông.





Giọng nói gợi cảm và lời nói dụ hoặc ấy của người đàn ông tựa như đang ở bên tai của cô, như pháo hoa đang bùng nổ, làm cô thần hồn thất lạc, mất đi mảnh giáp.





Trong lòng hình như có hai người đang đánh cờ.





Một người nói: Rõ ràng là người lạ lần đầu gặp mặt, ngàn vạn đừng tin lời của anh.





Một người nói: anh chính là người mà cô đã hy vọng trông chờ bấy lâu này đấy, cô còn đang do dự cái gì nữa!





Cuối cùng, vẫn là một giọng nói này lấn át giọng nói còn lại, tràn ngập cả tâm trí của cô rồi.





[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]





Cô ngẩng đầu lên, đôi mắt trong veo, nhìn về người đàn ông đang ở gần kề trước mắt.





“ Em…”





Cô dồn hết dũng khí, nhưng lại không biết khuôn mặt của bản thân giờ đây đỏ như quả mận đào, làm động lòng người.





“ Em cũng thế….”





Em cũng thích giọng nói của anh.





Em cũng bị giọng nói của anh, gợi lên dục vọng rồi.





Nói xong câu này, dũng khí của Tô Nhược cũng như một quả bóng bay bị kim chích bể vậy, nhanh chóng ỉu xìu xuống, đem cả khuôn mặt đều vùi vào bên trong áo.





Trong lòng cô tức khắc lại có chút hối hận, cảm thấy bản thân mình quá phóng đãng, không biết dè dặt, quá đỗi hấp tấp.





Có khi nào, bị anh ấy cho rằng mình là một cô gái không biết tự trọng hay không?





Trong lòng Tô Nhược suy nghĩ lung tung, không chú ý đến người đàn ông đã tháo dây an toàn ra, áp sát đến gần cô rồi.





[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]





Khi cô bị hơi thở lạ lẫm lại nồng liệt của người đàn ông ở nơi đầu mũi đánh thức, trước mắt chính là một khuôn mặt được phóng đại lên, càng tiến càng gần, cho đến khi, bốn mắt đối diện nhau.





Sau đó, liền cảm thấy đôi môi bị một cỗ nóng ấm bao phủ lấy.





Tô Nhược hơi hé cái miệng nhỏ ra, tiếng kinh hô ở giữa cổ họng còn chưa phát ra, lập tức bị đôi môi của người đàn ông nuốt ngược trở vào trong, biến mất giữa môi của hai người.





“Ô ưm!”





Cô trừng to đôi mắt, bị sự đột kích bất ngờ của người đàn ông làm cho ngây ngốc luôn rồi.





Cô không biết, câu “Em cũng thế” của bản thân mình, giống như cọng cỏ cuối cùng dùng để khống chế lạc đà vậy, khiến lý trí của Hình Dương bị phá huỷ hoàn toàn.





Lời nói thuần tình lại ngây thơ của cô gái, giọng điệu chân thật lại e thẹn, đối với Hình Dương lúc này mà nói, chính là liều thuốc kích thích tốt nhất. Anh không có cách nào khắc chế dục vọng của bản thân đối với cô gái này nữa, nghe theo trái tim, trực tiếp hôn lên.





[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]





Cánh môi của Tô Nhược thật giống miếng thạch hoa quả, mềm mềm, lại đàn hồi. Anh duỗi lưỡi ra, không tốn chút sức lực mà tách hai cánh môi kia ra, tiến vào trong miệng của cô gái, bá đạo mà câu lấy cái lưỡi nhỏ của cô, liếm mút.





“Ô!!”





“A ưm…”





Một Tô Nhược chưa từng hôn môi qua, lúc này đây bị cái lưỡi lớn linh hoạt như một con rắn ở trong miệng càn quét khiến thân thể mềm nhũn. Lúc vừa mới bắt đầu cô còn muốn dùng cái lưỡi nhỏ đẩy kẻ xâm nhập ra ngoài, nhưng lại không biết sự phản kháng của cô đối với người đàn ông này mà nói, đơn giản chính là sự câu dẫn không màng sống chết, lưỡi lớn trực tiếp cuốn lấy lưỡi nhỏ của cô, cùng nhau nhảy múa ở trong miệng.





Cả người Tô Nhược bại liệt dựa lên trên ghế, bàn tay lớn của người đàn ông không biết từ lúc nào từ trên lưng ghế di chuyển đến phía sau ót của cô, nhẹ nhàng lại không mất sức mà đem đầu của cô ấn về phía trước, khiến môi của hai người càng dán chặt hơn.





Nhìn thấy cô gái này ngây ngây ngốc ngốc, dáng vẻ ngoan ngoãn để cho bản thân mình cướp đoạt, trong lòng Hình Dương lại mềm nhũn đi vài phần. Lưỡi lớn dần dần ôn nhu, nhưng vẫn không nỡ rời đi, đôi môi hút lấy cái miệng nhỏ ngọt ngào của cô gái, tựa như đang ăn mỹ vị nhân gian bao nhiêu cũng không đủ.





[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]





Nụ hôn như thế này không biết qua bao lâu, Tô Nhược chỉ cảm thấy bản thân sắp đứt hơi rồi, nâng tay nhỏ lên dùng sức đẩy đẩy bờ ngực cứng rắn của người đàn ông.





Hình Dương cảm thấy bản thân sắp đắm chìm vào giữa bờ môi của cô gái, cho đến khi trước ngực cảm nhận thấy những cái đẩy yếu ớt của cô gái. anh nhìn thấy dáng vẻ không thể hít thở được của Tô Nhược, cuối cùng cũng dần dần buông tha cho đôi môi của cô, cười nói.





“ Nha đầu ngốc. ”





“ Dùng mũi mà thở a. ”





Giữa cánh môi của hai người còn kéo theo một sợi chỉ bạc, còn Tô Nhược nghe thấy lời này, còn chưa kịp hít thở, lại lần nữa bị đôi môi của người đàn ông đoạt đi thần trí.





[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom