Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 18: Hoàn
CHƯƠNG 18: DUYÊN ĐẾN VẪN LUÔN LÀ EM.
[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]
“ Lúc đó em vừa mới vào cấp 2 nhỉ, ” Tô Nhược niết đầu ngón tay tính tính, “Nhưng mà lên cấp 3 em đã chuyển trường rồi. ” Đơn vị của ba mẹ cô lúc ấy đã đổi đến một thành phố khác, sau này lên đại học rồi mới quay lại tỉnh thành. Hình Dương nghe thấy liền ngạc nhiên, lập tức ôm lấy eo của Tô Nhược, vùi đầu vào cái cổ tinh tế của cô mà cười.
Thì ra, năm đó tiểu cô nương khiến anh lần đầu tiên rung động, chính là Tô Nhược. Quanh đi quẩn lại, anh cuối cùng vẫn là tìm thấy cô rồi. Trong lòng Hình Dương hạnh phúc không gì sánh được, lại vui mừng không thôi. Cả nhà vui vẻ cùng nhau ăn xong bữa cơm đêm giao thừa, Hình Dương kéo lấy Tô Nhược đi đến sau vườn nhà.
[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]
Nhà anh ở lầu một, bên ngoài căn nhà vừa hay có một khu vườn nhỏ, để cho mẹ Hình bình thường có thể chăm sóc trồng trọt hoa cỏ. Lúc này mảnh đất trống ở trong vườn chất một đống những cái rương đã được mở ra, là pháo hoa anh đã nhờ các anh em chuẩn bị sẵn trước.
Anh bảo Tô Nhược đứng sang một bên, bản thân thì lấy cái bật lửa ra, chọn một cái lớn nhất ở chính giữa, châm lửa kíp nổ.
“ Đùng…”
Pháo hoa chói lọi ở trên bầu trời tối tăm đột ngột nổ ra, chiếu sáng cả đôi mắt của Tô Nhược.
Cô vốn không sợ cái âm thanh này, nhưng lỗ tai chợt bị hai bàn tay ấm áp che canh lại, âm thanh nổ tung cách một bàn tay, biến nên xa xăm hẳn đi.
Tô Nhược ngẩng mặt lên, dưới những ngọn pháo hoa sáng rực lại xán lạn, nhón chân lên, ngửa đầu hôn lên đôi môi của người đàn ông.
“ Anh Hình. ”
“ Năm mới vui vẻ. ”
Giọng nói của cô gái ngọt ngào lại mềm dịu, ấm áp đến tận trái tim của Hình Dương.
Anh nâng khuôn mặt nhỏ của cô gái lên, cười cười rồi hôn lại cô.
“ Tô Tô. ”
“ Năm mới vui vẻ. ”
Có thể gặp được em trong biển người mênh mông rộng lớn, là niềm hạnh phúc lớn nhất trong cuộc đời của anh
[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]
TRUYỆN HOÀN
Cám ơn các bạn đã đọc truyện tại yeungontinh.vn
[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]
“ Lúc đó em vừa mới vào cấp 2 nhỉ, ” Tô Nhược niết đầu ngón tay tính tính, “Nhưng mà lên cấp 3 em đã chuyển trường rồi. ” Đơn vị của ba mẹ cô lúc ấy đã đổi đến một thành phố khác, sau này lên đại học rồi mới quay lại tỉnh thành. Hình Dương nghe thấy liền ngạc nhiên, lập tức ôm lấy eo của Tô Nhược, vùi đầu vào cái cổ tinh tế của cô mà cười.
Thì ra, năm đó tiểu cô nương khiến anh lần đầu tiên rung động, chính là Tô Nhược. Quanh đi quẩn lại, anh cuối cùng vẫn là tìm thấy cô rồi. Trong lòng Hình Dương hạnh phúc không gì sánh được, lại vui mừng không thôi. Cả nhà vui vẻ cùng nhau ăn xong bữa cơm đêm giao thừa, Hình Dương kéo lấy Tô Nhược đi đến sau vườn nhà.
[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]
Nhà anh ở lầu một, bên ngoài căn nhà vừa hay có một khu vườn nhỏ, để cho mẹ Hình bình thường có thể chăm sóc trồng trọt hoa cỏ. Lúc này mảnh đất trống ở trong vườn chất một đống những cái rương đã được mở ra, là pháo hoa anh đã nhờ các anh em chuẩn bị sẵn trước.
Anh bảo Tô Nhược đứng sang một bên, bản thân thì lấy cái bật lửa ra, chọn một cái lớn nhất ở chính giữa, châm lửa kíp nổ.
“ Đùng…”
Pháo hoa chói lọi ở trên bầu trời tối tăm đột ngột nổ ra, chiếu sáng cả đôi mắt của Tô Nhược.
Cô vốn không sợ cái âm thanh này, nhưng lỗ tai chợt bị hai bàn tay ấm áp che canh lại, âm thanh nổ tung cách một bàn tay, biến nên xa xăm hẳn đi.
Tô Nhược ngẩng mặt lên, dưới những ngọn pháo hoa sáng rực lại xán lạn, nhón chân lên, ngửa đầu hôn lên đôi môi của người đàn ông.
“ Anh Hình. ”
“ Năm mới vui vẻ. ”
Giọng nói của cô gái ngọt ngào lại mềm dịu, ấm áp đến tận trái tim của Hình Dương.
Anh nâng khuôn mặt nhỏ của cô gái lên, cười cười rồi hôn lại cô.
“ Tô Tô. ”
“ Năm mới vui vẻ. ”
Có thể gặp được em trong biển người mênh mông rộng lớn, là niềm hạnh phúc lớn nhất trong cuộc đời của anh
[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]
TRUYỆN HOÀN
Cám ơn các bạn đã đọc truyện tại yeungontinh.vn
Bình luận facebook