• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full [H VĂN] Giọng Em Mềm Khắc Tận Xương (7 Viewers)

  • Chương 5:

CHƯƠNG 5: ĐANG CHUẨN BỊ ĐÓN KHÁCH ĐÂY.





[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]











Lúc này đã sắp gần 1 giờ sáng rồi.





Cảnh đêm của thành phố cũng dần dần chìm xuống, trên con đường vắng tanh chỉ có lác đác vài chiếc xe qua lại, điếu thuốc của Hình Dương cũng sắp cháy hết, đem đuôi điếu thuốc ngậm vào trong miệng, chuẩn bị tiếp tục đi làm việc.





Trong lòng anh tuy rằng đã rung động với cô gái được gọi là “Tô Tô” chưa từng gặp mặt này, tuy nhiên anh sớm đã bước qua cái tuổi bốc đồng kia rồi. Hiện thực rất tàn khốc, anh tuy là cô độc lẻ loi, nhưng vẫn phải nuôi dưỡng bản thân mình a. Chí ít, cho dù có muốn cùng với đối tượng ‘vừa nghe đã yêu’ này có một cuộc gặp gỡ bất ngờ, thì với dáng vẻ hiện tại của anh, cũng quá không lịch sự rồi đi.





Cho nên nói a, vẫn là nên trung thực kiếm tiền trước thôi.





Ừm. Ngày mai có thể đi mua một cái máy ghi âm có chất lượng âm thanh tốt một chút. Trong lòng Hình Dương nghĩ như thế.





“ Cốc, cốc, cốc. ”





Bỗng nhiên, bên ngoài xe truyền đến tiếng gõ lên cửa sổ triệu hồi lại lực chú ý của Hình Dương.





“ Chuyện là…xin chào. ”





“ Tôi thấy bảng thông báo vẫn còn sáng đèn…cho hỏi, có thể bắt xe được không?”





[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]





Xuyên qua tấm kính thuỷ tinh ở ghế phó lái, có thể nhìn thấy được ở bên ngoài cửa sổ là một gương mặt nhỏ sạch sẽ. Gương mặt ấy không phải quá là xinh đẹp, nhiều nhất cũng chỉ có thể tính là thanh tú, là một cô gái nhìn vào dáng vẻ có lẽ không quá hai mươi tuổi, cả người được quấn trong một cái áo khoác to thùng thình, một vòng lông trắng của vành mũ trên áo quấn quanh giữa cổ của cô ấy, khiến cả con người trở nên nhỏ nhắn xinh xắn.





Điều này vốn không có gì đặc biệt cả.





Nhưng Hình Dương lại ngây ngốc mà há miệng ra, điếu thuốc vẫn còn chưa tắt lửa ở trong miệng cứ như thế mà rơi xuống cánh tay trần trụi đã vén tay áo lên, anh cũng không cảm thấy đau đớn.





Cho dù là cách một lớp thuỷ tinh. Cho dù giọng nói ấy xuyên qua lớp áo lông xù xì và cửa sổ xe, có chút sai lệch biến dạng mơ hồ.





Anh cũng có thể nghe ra được. Đó chính là giọng nói khiến anh vừa nghe đã yêu, tâm tâm niệm niệm, khiến anh rục rịch trỗi dậy.





“ Này…anh vẫn ổn chứ?”





Cô gái đứng ở bên ngoài xe, cũng chính là Tô Nhược, nhìn thấy đầu thuốc lá sáng lấp lánh cứ như thế rơi xuống cánh tay của người đàn ông, bản thân cũng không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh, nhưng lại nhìn thấy người đàn ông ấy lại tựa như không có cảm giác gì vậy, vội vã quan tâm nói.





[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]





Hình Dương nghe thấy câu hỏi của cô ấy, mới nhìn về hướng cánh tay. Tuy rằng có chút đau đớn nóng hổi, nhưng đối với anh mà nói đây cũng chả là gì, anh dùng một tay còn lại đem đầu điếu thuốc dập tắt, có chút ngại ngùng mà nhìn vào cô gái cười cười, “ Không sao cả, da thô thịt dày. ”





Cô gái nghe thấy anh nói như thế, có chút vui vẻ, nhưng bên ngoài thực sự quá lạnh rồi đi, cô dậm dậm chân, rút cái tay nhỏ lạnh băng từ trong túi áo ra chỉ vào ghế phó lái. Hình Dương mới chợt nhớ ra bản thân còn chưa có trả lời vấn đề vừa nãy của cô gái.





Anh có chút tay chân lộn xộn đứng lên mở cánh cửa ở ghế phụ ra, tỏ ý cô ấy mau vào đi.





“ Được chứ được chứ, tôi đang chuẩn bị đi đón khách đây này. ”





Anh giải thích như thế, bên tại lại lần nữa nghe thấy tiếng cười khúc khích vui vẻ của cô gái, âm thanh ấy tựa như từ giữa cổ họng của cô gái mà phát ra, lại được kiềm ném ở giữa môi và lưỡi, truyền vào trong tai của anh chính là sự nhẹ nhàng linh hoạt được khắc chế.





Hình Dương cảm thấy cả thân thể của bản thân khi tiến gần lại thân thể của của cô đều đã tê liệt hết rồi, lỗ tai lại càng nóng đến phát bỏng.





“ Khụ, thật ngại quá, ” Cô gái ấy tựa hồ cảm thấy bản thấy bản thân mình cười như thế có chút không hay, “ Tôi chỉ cảm thấy anh thật thú vị thôi. ”





“ Không sao đâu, ” Bản thân Hình Dương cũng bị tiếng cười của cô gái lôi kéo, câu lên một chút ý cười, “ Cô là người đầu tiên khen tôi như thế đấy. ”





Giọng nói của anh bởi vì tâm tình vui vẻ lúc này của chủ nhân mà cũng trở nên bay bổng hiếm thấy, đến cả giọng nói khàn đặc cũng đều trở nên vô cùng từ tính.





Anh khắc chế bản thân mình đừng vì người ở bên cạnh mà phân tâm, đôi tay gắt gao nắm chặt vô lăng, đôi mắt nhìn lấy con đường ở phía trước, vốn không hề chú ý đến, cô gái ở bên cạnh sau khi nghe thấy giọng nói của anh khuôn mặt lại có chút ửng đỏ.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom