Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1977
Chương 1977: Chỉ cần liên quan đến Linh Trang, tôi thà tin là có còn hơn là không tin
“Vậy kiểu hình như nào thì cậu mới thích hả?”
“Biết rồi còn cố mà hỏi” Dư Nhân phẫn nộ nói.
Chiến Hàn Quân nghĩ nghĩ rồi nói: “Linh Trang nhà chúng tôi, lúc dịu dàng thì có thể làm hoa Lăng Tiêu mà quấn quanh tôi. Lúc kiên cường thì có thể làm cây bông gòn vì tôi mà che mưa chắn gió. Mà khi thì thuận theo, khi thì phản nghịch, lúc lại thô bạo”
“Chị cả Tranh Ngọc nhìn nhu nhược đến như thế, nhưng mà lại có đủ khả năng để chống lại cái vận mệnh không công bằng này. Đây có thể tính cách có nhu có cương, ngược lại lại rất giống với lại Linh Trang mà”
Dư Nhân tức giận mà nhe răng: “Gò ép chắp vá”
Chiến Hàn Quân nhìn thấy Dư Nhân cái gì cũng không muốn, lập tức cười cười lạnh như băng: “Vậy còn bé Quốc thì sao? Cậu cũng không có suy xét đến cảm nhận của con trai của cậu à?”
Dư Nhân thống khổ mà nhíu nhíu mày: “Bởi vì bé Quốc, tôi đã vô cùng cố gắng để thử đi bồi dưỡng tình cảm cùng với lại Tranh Ngọc rồi. Nhưng mà chúng tôi cho dù có gặp đi gặp lại bao nhiêu lần đi nữa, tôi đối với cô ấy chính là không có cái loại cảm giác như tim đập rộn ràng, niềm nở vô cùng đó.”
Chiến Hàn Quân hỏi ngược lại: “Thế ở bên chị ấy sẽ khiến cho cậu đau khổ à?”
“Vậy thì cũng không phải”
Chiến Hàn Quân nói: “Không phải là mỗi đoạn tình cảm đều có cảm giác oanh oanh liệt liệt đâu. Thật ra tình cảm bình bình đạm đạm mới như nước chảy lưu trường”
Dư Nhân rơi vào trong trầm mặc.
Chiến Hàn Quân đi đến trước mặt anh ta, vỗ vỗ vào bả vai của anh ta, nói: “Nhân sinh khổ đoản, không nên lãng phí khoảng thời gian quý báu, trân trọng người ở ngay trước mắt”
Nói xong thì liền rời đi Dư Nhân gọi anh lại: “Quên nói cho anh biết, Tú Hòa và Chu Mã bỏ trốn rồi”
Bóng lưng của Chiến Hàn Quân cứng đờ, bỗng dưng quay người lại, bên trong đôi đồng tử bắn ra một hung quang đáng Sợ.
“Bỏ trốn? Địa lao của nhà họ Chiến, bọn họ dù cho có mọc: cánh thì cũng khó mà bay ra được?” Chiến Hàn Quân căn bản không có tin cái cớ này của Dư Nhân.
Dư Nhân nói: “Cũng có khả năng là bố của tôi đã lén lút thả cho bọn họ đi ra rồi nhỉ?”
Đôi đồng tử như chim ưng của Chiến Hàn Quân đột nhiên co lại, bỗng nhiên phẫn nộ mà hét lên: “Bố của cậu thật đáng chết”
Mắt của Dư Nhân đỏ đỏ: “Chuyện này, tôi hy vọng anh đừng có để cho mẹ tôi biết được. Nếu như mẹ tôi mà biết được ấy, e là cả đời này đều không thể tha thứ cho bố tôi thêm được nữa”
Chiến Hàn Quân quay trở lại bên cạnh của Dư Nhân, bên trong đôi đồng tử dần dần lộ ra một ánh cười lạnh đáng suy ngẫm.
Dư Nhân lùi về về phía sau, đáy mắt là lộ ra chút hoảng sợ: “Cậu muốn làm cái gì với tôi đấy?”
“Làm một cái giao dịch nhé?”
“Giao dịch như thế nào?”
“Cậu muốn bảo vệ, giữ vững tình yêu của bố mẹ cậu, mà tôi lại muốn thành toàn cho tâm nguyện của Linh Trang”
“Tâm nguyện gì cơ?” Dư Nhân cảm thấy trái tim đột nhiên nhảy lên vô cùng nhanh.
“Dùng tình yêu cả đời của cậu và chị cả, đổi lấy hạnh phúc quãng đời còn lại của bố cậu và mẹ cậu”
“Anh hèn hạ vô sỉ vừa thôi” Dư Nhân bất lực đến cực điểm.
Chiến Hàn Quân nói: “Cậu suy nghĩ một chút đi. Sau ba giờ thì đến tìm tôi trả lời”
Nói xong, Chiến Hàn Quân quay đầu, cũng khôn có ngoảnh lại mà đi luôn.
“Bây giờ anh đi đâu vậy hả?”
“Đi xử lí Chu Mã và Tú Hòa”
Dư Nhân cũng đuổi lên theo: “Tôi cũng muốn đi xem náo nhiệt”
Chiến Hàn Quân vừa mới lái con xe Roll-Royce Phantom của mình đi ra ngoài, Dư Nhân liền không có tí liêm sỉ nào mà bò lên xe của anh.
Chiến Hàn Quân giãm chân ga, một tiếng gào của động cơ kêu lên rồi bắt đầu chuyển động.
“Anh chuẩn bị trừng phạt Chu Mã và Tú Hòa như thế nào vậy?” Trên xa, Dư Nhân hào hứng bừng bừng mà hỏi.
“Tôi đã đi xem mệnh cho Linh Trang nhà tôi rồi, đại sư nói là cả đời này của cô ấy sẽ gặp phải một vị khắc tinh, không chỉ có thể khắc đi nhân duyên của cô ấy, mà còn có thể khắc cả tính mạng của cô ấy. Mà người đó chính là Chu Mã”
Dư Nhân ha ha mà to tiếng cười rộ lên: “Không phải đấy chứ, đường đường là Thái tử gia của Thủ đô, vậy mà lại có thể tin mấy cái thứ vớ vẩn như này hả?”
“Chỉ cần là có liên quan đến sự an nguy trong tính mạng của Linh Trang, tôi liền sẽ thà tin rằng là có còn hơn là không tin” Chiến Hàn Quân lanh lảnh nói.
Nụ cười của Dư Nhân lập tức cứng đờ lại.
“Vậy kiểu hình như nào thì cậu mới thích hả?”
“Biết rồi còn cố mà hỏi” Dư Nhân phẫn nộ nói.
Chiến Hàn Quân nghĩ nghĩ rồi nói: “Linh Trang nhà chúng tôi, lúc dịu dàng thì có thể làm hoa Lăng Tiêu mà quấn quanh tôi. Lúc kiên cường thì có thể làm cây bông gòn vì tôi mà che mưa chắn gió. Mà khi thì thuận theo, khi thì phản nghịch, lúc lại thô bạo”
“Chị cả Tranh Ngọc nhìn nhu nhược đến như thế, nhưng mà lại có đủ khả năng để chống lại cái vận mệnh không công bằng này. Đây có thể tính cách có nhu có cương, ngược lại lại rất giống với lại Linh Trang mà”
Dư Nhân tức giận mà nhe răng: “Gò ép chắp vá”
Chiến Hàn Quân nhìn thấy Dư Nhân cái gì cũng không muốn, lập tức cười cười lạnh như băng: “Vậy còn bé Quốc thì sao? Cậu cũng không có suy xét đến cảm nhận của con trai của cậu à?”
Dư Nhân thống khổ mà nhíu nhíu mày: “Bởi vì bé Quốc, tôi đã vô cùng cố gắng để thử đi bồi dưỡng tình cảm cùng với lại Tranh Ngọc rồi. Nhưng mà chúng tôi cho dù có gặp đi gặp lại bao nhiêu lần đi nữa, tôi đối với cô ấy chính là không có cái loại cảm giác như tim đập rộn ràng, niềm nở vô cùng đó.”
Chiến Hàn Quân hỏi ngược lại: “Thế ở bên chị ấy sẽ khiến cho cậu đau khổ à?”
“Vậy thì cũng không phải”
Chiến Hàn Quân nói: “Không phải là mỗi đoạn tình cảm đều có cảm giác oanh oanh liệt liệt đâu. Thật ra tình cảm bình bình đạm đạm mới như nước chảy lưu trường”
Dư Nhân rơi vào trong trầm mặc.
Chiến Hàn Quân đi đến trước mặt anh ta, vỗ vỗ vào bả vai của anh ta, nói: “Nhân sinh khổ đoản, không nên lãng phí khoảng thời gian quý báu, trân trọng người ở ngay trước mắt”
Nói xong thì liền rời đi Dư Nhân gọi anh lại: “Quên nói cho anh biết, Tú Hòa và Chu Mã bỏ trốn rồi”
Bóng lưng của Chiến Hàn Quân cứng đờ, bỗng dưng quay người lại, bên trong đôi đồng tử bắn ra một hung quang đáng Sợ.
“Bỏ trốn? Địa lao của nhà họ Chiến, bọn họ dù cho có mọc: cánh thì cũng khó mà bay ra được?” Chiến Hàn Quân căn bản không có tin cái cớ này của Dư Nhân.
Dư Nhân nói: “Cũng có khả năng là bố của tôi đã lén lút thả cho bọn họ đi ra rồi nhỉ?”
Đôi đồng tử như chim ưng của Chiến Hàn Quân đột nhiên co lại, bỗng nhiên phẫn nộ mà hét lên: “Bố của cậu thật đáng chết”
Mắt của Dư Nhân đỏ đỏ: “Chuyện này, tôi hy vọng anh đừng có để cho mẹ tôi biết được. Nếu như mẹ tôi mà biết được ấy, e là cả đời này đều không thể tha thứ cho bố tôi thêm được nữa”
Chiến Hàn Quân quay trở lại bên cạnh của Dư Nhân, bên trong đôi đồng tử dần dần lộ ra một ánh cười lạnh đáng suy ngẫm.
Dư Nhân lùi về về phía sau, đáy mắt là lộ ra chút hoảng sợ: “Cậu muốn làm cái gì với tôi đấy?”
“Làm một cái giao dịch nhé?”
“Giao dịch như thế nào?”
“Cậu muốn bảo vệ, giữ vững tình yêu của bố mẹ cậu, mà tôi lại muốn thành toàn cho tâm nguyện của Linh Trang”
“Tâm nguyện gì cơ?” Dư Nhân cảm thấy trái tim đột nhiên nhảy lên vô cùng nhanh.
“Dùng tình yêu cả đời của cậu và chị cả, đổi lấy hạnh phúc quãng đời còn lại của bố cậu và mẹ cậu”
“Anh hèn hạ vô sỉ vừa thôi” Dư Nhân bất lực đến cực điểm.
Chiến Hàn Quân nói: “Cậu suy nghĩ một chút đi. Sau ba giờ thì đến tìm tôi trả lời”
Nói xong, Chiến Hàn Quân quay đầu, cũng khôn có ngoảnh lại mà đi luôn.
“Bây giờ anh đi đâu vậy hả?”
“Đi xử lí Chu Mã và Tú Hòa”
Dư Nhân cũng đuổi lên theo: “Tôi cũng muốn đi xem náo nhiệt”
Chiến Hàn Quân vừa mới lái con xe Roll-Royce Phantom của mình đi ra ngoài, Dư Nhân liền không có tí liêm sỉ nào mà bò lên xe của anh.
Chiến Hàn Quân giãm chân ga, một tiếng gào của động cơ kêu lên rồi bắt đầu chuyển động.
“Anh chuẩn bị trừng phạt Chu Mã và Tú Hòa như thế nào vậy?” Trên xa, Dư Nhân hào hứng bừng bừng mà hỏi.
“Tôi đã đi xem mệnh cho Linh Trang nhà tôi rồi, đại sư nói là cả đời này của cô ấy sẽ gặp phải một vị khắc tinh, không chỉ có thể khắc đi nhân duyên của cô ấy, mà còn có thể khắc cả tính mạng của cô ấy. Mà người đó chính là Chu Mã”
Dư Nhân ha ha mà to tiếng cười rộ lên: “Không phải đấy chứ, đường đường là Thái tử gia của Thủ đô, vậy mà lại có thể tin mấy cái thứ vớ vẩn như này hả?”
“Chỉ cần là có liên quan đến sự an nguy trong tính mạng của Linh Trang, tôi liền sẽ thà tin rằng là có còn hơn là không tin” Chiến Hàn Quân lanh lảnh nói.
Nụ cười của Dư Nhân lập tức cứng đờ lại.
Bình luận facebook