Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1918: Để tóc dài còn muốn uốn tóc
Vậy mà Chiến Hàn Quân lại xem thường nói: “Linh Trang, đây là di truyền”
Anh cũng không cho rằng sự hiểu chuyện của Chiến Quốc Việt là bởi vì cậu ấy thiếu sót tình thương của mẹ. Cho dù nguyên nhân thật sự là về phương diện này thì Chiến Hàn Quân cũng sẽ không thừa nhận.
Anh không muốn để cho Linh Trang tăng thêm gánh nặng trong lòng.
Linh Trang nhìn Chiến Hàn Quân… Nhớ tới thời niên thiếu của Chiến Hàn Quân, tựa hồ như không dính bụi trần cực kỳ trưởng thành như vậy.
Quốc Việt cùng Chiến Hàn Quân quả thật có quá nhiều chỗ giống nhau. Giống nhau ở điểm tự bế*, cao lãnh, không biết nhân tình thế thái là gì. Vừa giống nhau trọng tình trọng nghĩa lại giống như trưởng thành quá sớm.
(Tự bế: Tự phong bế bản thân.) Cô lại có chút tin tưởng chuyện Chiến Quốc Việt trưởng thành quá sớm có lẽ thật sự là do vấn đề di truyền chăng.
Bỗng nhiên, điện thoại di động vang lên.
Linh Trang mở điện thoại di động lên thì thấy bé Tùng gởi tới một đoạn tin nhắn ngắn: “Thưa mẹ, thuở trước nho giáo chiếm thế độc tôn cho đến ngày nay hàng trăm trường phái ra đời cạnh tranh với nay. Hiện này đất nước đã thay đổi càng ngày càng phát triển hơn. Con trai đặt biệt cầu xin mẹ con trai có rất nhiều tư tưởng tiến bộ Linh Trang đọc cái văn án ngàn chữ kia thì cực kỳ đau đầu qua qua Chiến Hàn Quân cầu xin giúp đỡ.
“Tên nhóc này lại muốn làm cái trò gì vậy?”
Chiến Hàn Quân hé miệng cười. So với sự chững chạc cùng thành thục của Quốc Việt thì bé Tùng lại có sự ngây thơ hồn nhiên phù hợp với tuổi tác hơn. Đứa nhỏ đẹp trai ngời ngời, cả người đều toát ra vẻ bồng bột tràn đầy tinh thần phấn chấn tựa như ánh mặt trời tỏa ra ánh sáng gay gắt nhưng lại cực kỳ ôn nhu với những người xung quanh.
Linh Trang trực tiếp đánh mấy chữ trả lời: “Nói tiếng người?”
Bé Tùng đánh một tin nhắn đơn giản hơn nói: “Mẹ, con muốn để tóc dài lại, muốn uốn tóc”
Cả người Linh Trang tựa như bị lôi điện đánh trúng khiến cả người nhất thời ngây ngốc.
Chiến Hàn Quân đọc được đoạn tin nhắn ngắn này thì giận đến thiếu chút nữa thì ném luôn cái điện thoại di động ra ngoài cửa sổ.
Linh Trang dõi theo lồng ngực đang tức giận đến đập thịch thịch của anh liền lên tiếng trấn an: “Anh Hàn Quân anh bình tĩnh lại đi”
Chiến Hàn Quân giận đùng đùng nói: “Rốt cuộc thì nó muốn làm cái gì vậy cơ chứ? Để tóc dài? Còn muốn uốn tóc? Đây là nó muốn phi nước đại trên con đường trở thành yêu tinh quốc dân sao? Nó có biết nó là con trai không vậy?”
Linh Trang nói: “Anh Hàn Quân, hiện tại bé trai để tóc dài uốn tóc xoăn đều ở khắp mọi nơi. Anh không cần bày ra bộ dạng quá khoa trương như vậy đâu. Để em gọi điện hỏi đứa nhỏ một chút xem sao”
Linh Trang vội vàng gọi điện thoại cho bé Tùng.
Sau khi gọi được thì giọng nói vui tươi của bé Tùng vang lên.
“Mẹ…”
“Đừng gọi mẹ là mẹ”
Bé Tùng cố gắng mở miệng nói: “Mẹ, con trai đã đắc tội với mẹ ở đâu sao?”
“Bố mẹ ban cho con vẻ bề ngoài tốt như vậy mà tại sao con không biết quý trọng nó. Con còn muốn biến mình thành cái bộ dạng ma chê quỷ hờn gì vậy? Để tóc dài còn muốn uốn tóc xoăn…
Có phải thuận tiện con còn muốn đi đổi giới tính luôn hay không hả?”
Bé Tùng bụm mặt nói: “Ai da má ơi. Sao mà mẹ lại tỉnh mắt như vậy. Cái chỗ của con trai ấy mẹ cứ yên tâm là được rồi”
Linh Trang nhìn sắc mặt đen thui của Chiến Hàn Quân thì tức giận nói: “Mẹ thì không sao. Chỉ là không biết bố của con có đồng ý cho con trở thành con gái của ông ấy hay không?”
Bé Tùng vòng vo một hồi cuối cùng bất đắc dĩ nói: “Mẹ, con chỉ muốn để tóc dài với uốn tóc thôi? Chỉ như vậy mà thôi”
Linh Trang: “Đường đường là con trai lại để tóc dài cùng uống tóc làm cái gì”
“Trông đẹp mắt nha”
Linh Trang: Lòng yêu thích cái đẹp ai ai cũng đều có.
Thật sự tựa như không còn lý do gì để phản đối.
Chiến Hàn Quân nhận lấy điện thoại di động chế nhạo con trai: “Con muốn trong đẹp mắt như vậy để làm gì?”
Bé Tùng nói: “Bố, con trai không muốn để cùng kiểu tóc giống Quốc Việt tránh để người khác lúc nào cũng nhận nhầm”
Chiến Hàn Quân cự tuyệt nói: “Muốn là kiểu tóc khác với Quốc Việt thì có thể, nhưng mà nhất định phải để tóc ngắn”
Anh cũng không cho rằng sự hiểu chuyện của Chiến Quốc Việt là bởi vì cậu ấy thiếu sót tình thương của mẹ. Cho dù nguyên nhân thật sự là về phương diện này thì Chiến Hàn Quân cũng sẽ không thừa nhận.
Anh không muốn để cho Linh Trang tăng thêm gánh nặng trong lòng.
Linh Trang nhìn Chiến Hàn Quân… Nhớ tới thời niên thiếu của Chiến Hàn Quân, tựa hồ như không dính bụi trần cực kỳ trưởng thành như vậy.
Quốc Việt cùng Chiến Hàn Quân quả thật có quá nhiều chỗ giống nhau. Giống nhau ở điểm tự bế*, cao lãnh, không biết nhân tình thế thái là gì. Vừa giống nhau trọng tình trọng nghĩa lại giống như trưởng thành quá sớm.
(Tự bế: Tự phong bế bản thân.) Cô lại có chút tin tưởng chuyện Chiến Quốc Việt trưởng thành quá sớm có lẽ thật sự là do vấn đề di truyền chăng.
Bỗng nhiên, điện thoại di động vang lên.
Linh Trang mở điện thoại di động lên thì thấy bé Tùng gởi tới một đoạn tin nhắn ngắn: “Thưa mẹ, thuở trước nho giáo chiếm thế độc tôn cho đến ngày nay hàng trăm trường phái ra đời cạnh tranh với nay. Hiện này đất nước đã thay đổi càng ngày càng phát triển hơn. Con trai đặt biệt cầu xin mẹ con trai có rất nhiều tư tưởng tiến bộ Linh Trang đọc cái văn án ngàn chữ kia thì cực kỳ đau đầu qua qua Chiến Hàn Quân cầu xin giúp đỡ.
“Tên nhóc này lại muốn làm cái trò gì vậy?”
Chiến Hàn Quân hé miệng cười. So với sự chững chạc cùng thành thục của Quốc Việt thì bé Tùng lại có sự ngây thơ hồn nhiên phù hợp với tuổi tác hơn. Đứa nhỏ đẹp trai ngời ngời, cả người đều toát ra vẻ bồng bột tràn đầy tinh thần phấn chấn tựa như ánh mặt trời tỏa ra ánh sáng gay gắt nhưng lại cực kỳ ôn nhu với những người xung quanh.
Linh Trang trực tiếp đánh mấy chữ trả lời: “Nói tiếng người?”
Bé Tùng đánh một tin nhắn đơn giản hơn nói: “Mẹ, con muốn để tóc dài lại, muốn uốn tóc”
Cả người Linh Trang tựa như bị lôi điện đánh trúng khiến cả người nhất thời ngây ngốc.
Chiến Hàn Quân đọc được đoạn tin nhắn ngắn này thì giận đến thiếu chút nữa thì ném luôn cái điện thoại di động ra ngoài cửa sổ.
Linh Trang dõi theo lồng ngực đang tức giận đến đập thịch thịch của anh liền lên tiếng trấn an: “Anh Hàn Quân anh bình tĩnh lại đi”
Chiến Hàn Quân giận đùng đùng nói: “Rốt cuộc thì nó muốn làm cái gì vậy cơ chứ? Để tóc dài? Còn muốn uốn tóc? Đây là nó muốn phi nước đại trên con đường trở thành yêu tinh quốc dân sao? Nó có biết nó là con trai không vậy?”
Linh Trang nói: “Anh Hàn Quân, hiện tại bé trai để tóc dài uốn tóc xoăn đều ở khắp mọi nơi. Anh không cần bày ra bộ dạng quá khoa trương như vậy đâu. Để em gọi điện hỏi đứa nhỏ một chút xem sao”
Linh Trang vội vàng gọi điện thoại cho bé Tùng.
Sau khi gọi được thì giọng nói vui tươi của bé Tùng vang lên.
“Mẹ…”
“Đừng gọi mẹ là mẹ”
Bé Tùng cố gắng mở miệng nói: “Mẹ, con trai đã đắc tội với mẹ ở đâu sao?”
“Bố mẹ ban cho con vẻ bề ngoài tốt như vậy mà tại sao con không biết quý trọng nó. Con còn muốn biến mình thành cái bộ dạng ma chê quỷ hờn gì vậy? Để tóc dài còn muốn uốn tóc xoăn…
Có phải thuận tiện con còn muốn đi đổi giới tính luôn hay không hả?”
Bé Tùng bụm mặt nói: “Ai da má ơi. Sao mà mẹ lại tỉnh mắt như vậy. Cái chỗ của con trai ấy mẹ cứ yên tâm là được rồi”
Linh Trang nhìn sắc mặt đen thui của Chiến Hàn Quân thì tức giận nói: “Mẹ thì không sao. Chỉ là không biết bố của con có đồng ý cho con trở thành con gái của ông ấy hay không?”
Bé Tùng vòng vo một hồi cuối cùng bất đắc dĩ nói: “Mẹ, con chỉ muốn để tóc dài với uốn tóc thôi? Chỉ như vậy mà thôi”
Linh Trang: “Đường đường là con trai lại để tóc dài cùng uống tóc làm cái gì”
“Trông đẹp mắt nha”
Linh Trang: Lòng yêu thích cái đẹp ai ai cũng đều có.
Thật sự tựa như không còn lý do gì để phản đối.
Chiến Hàn Quân nhận lấy điện thoại di động chế nhạo con trai: “Con muốn trong đẹp mắt như vậy để làm gì?”
Bé Tùng nói: “Bố, con trai không muốn để cùng kiểu tóc giống Quốc Việt tránh để người khác lúc nào cũng nhận nhầm”
Chiến Hàn Quân cự tuyệt nói: “Muốn là kiểu tóc khác với Quốc Việt thì có thể, nhưng mà nhất định phải để tóc ngắn”
Bình luận facebook