• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Giúp ba cua lại mẹ nhé Full dịch (67 Viewers)

  • Chap-1397

Chương 1397: Dám lừa ông




Sau đó bình tĩnh trở lại, nở nụ cười dịu dàng đi đến trước mặt của Dư Niên mà nói rằng: “Ông cụ, ông bị sao thế?”



Dư Niên tức đến toàn thân run rẩy: “Cháu cả gan lại dám lừa ông”



Dư Nhân nhẹ sờ sờ lên mũi: “Ông à, cháu không có lừa ông. Cháu đã nói với ông rồi, bọn họ có thể leo lên đỉnh núi Núi Châu.



Phong, không phải là chuyện bình thường.



Ông à, ông xem những đứa cháu ngoại của ông kia kìa lớn lên đều là cành vàng lá ngọc khôi ngô tuấn tú, chẳng lẽ bình thường không ai xem trọng hay sao?”



Dư Nhân hiểu rõ tính khí của ông cụ, đối phó với ông cụ chính là nói thêm nói bớt thêm mắm dặm muối vào.



Chỉ cần dẻo mồm dẻo miệng, cuộc sống sẽ không còn cái gì phiền phức cả.



Ông cụ quả thực nghe theo, cười ha ha mà nói: “Các cháu ngoại của ông có thể là những người bình thường không ai xem trọng.



hay sao?”



Dư Nhân đáp lời: “Đương nhiên rồi, trong người của chúng cháu đang chảy dòng máu của ông, làm sao có thể kém cỏi được chứ?”



Dư Niên tức giận mà nói: “Trở về thì ông sẽ tính sổ với cháu sau”



Chiến Hàn Quân nằm tay Linh Trang bước đến, với ý muốn rõ ràng: “Ông cụ, cháu muốn làm phiền ông một thời gian ở trên đỉnh núi, không biết là có tiện hay không?”



Niềm vui đến quá đột ngột, Dư Niên phấn khích không từ nào diễn tả được.



“Tiện chứ, tiện chứ. Các cháu muốn ở bao lâu thì cứ ở bấy lâu, muốn ở chỗ nào thì cứ ở chỗ đó”



Chiến Hàn Quân liếc nhìn Dư Nhân với ý đồ xấu: “Không biết chỗ ở của em họ còn phòng trống không nhỉ Dư Nhân đơ người một lúc: “Anh muốn ở biệt thự Thời Quang của tôi sao?”



Chiến Hàn Quân gật đầu. Nói: “Chia cho. . Ngôn Tình Sắc



bọn anh một nửa là được rồi”



Dư Nhân thật không thể hiểu được: “vhy?”



Chiến Hàn Quân nếu đã biết được anh ta có ý không tốt với Linh Trang, với tính cách của anh thì nên ngăn chặn tất cả những chuyện có liên quan đến anh ta và Linh Trang mới đúng. Tại sao lại chủ động tạo ra cơ hội tiếp xúc giữa anh ta và Linh Trang làm gì chứ?



Chiến Hàn Quân cũng không biết nên trả lời như thế nào bèn nói: “Để bồi dưỡng tình cảm hay sao”



Ông cụ hiểu lầm dụng ý của Chiến Hàn Quân, cực kỳ thích thú: “Được lắm, được lắm.



Hai anh em cũng nên xóa bỏ hiềm khích, cố gắng mà bồi dưỡng tình cảm”



Ánh mắt của Dư Nhân lướt nhanh qua gương mặt của Linh Trang, cô đã hồi phục lại diện mạo của ban đầu, vẫn là gương mặt xinh đẹp không gì có thể sánh được. Tính cách trầm lắng, dịu dàng, khiến cho người khác phải động lòng.



Anh ta một khi nhìn cô thì sẽ ý loạn tình mê.



Chiến Hàn Quân đáng chết muốn bồi dưỡng tình cảm với anh ta sao? Anh ta không sợ rằng anh ta sẽ phát sinh tình cảm gì đó với chị dâu họ này hay sao?



Dư Nhân không thèm quan tâm, nếu Chiến Hàn Quân đích thân tặng Linh Trang đến trước mặt của anh ta để an ủi nỗi khổ tương tư, thì anh ta nên vui mừng rồi.



“Được thôi.” Dư Nhân hào phóng cứ như vậy mà nhận lời.



Linh Trang giống như một đứa trẻ khoác tay của Chiến Hàn Quân, cười dịu dàng nhìn về Chiến Hàn Quân, trong ánh mắt thể hiện rõ tình ý và còn sự sùng bái đối với anh.



Anh Hàn Quân thật lợi hại!



Dăm ba câu đã dẫn chị cả đến được biệt thự của Dư Nhân, như vậy chị cả và Dư Nhân có thể từ từ bồi dưỡng tình cảm rồi.



Chiến Hàn Quân nhéo hai má trên khuôn mặt thanh tú đẹp đẽ của Linh Trang một cách đầy ấm áp, nháy mắt với cô một cách quyến rũ.



Dư Nhân nhìn thấy hai người bọn họ liếc mắt đưa tình, đưa mắt ra hiệu, thể hiện một cách vô cùng khó hiểu.



Cho dù Linh Trang và anh ta đã trải qua một đoạn tình duyên không nên có, nhưng dường như đoạn tình cảm này từ trước đến nay chưa từng tạo ra khó khăn trắc trở nào cho cặp vợ chồng Linh Trang Đủ để nhìn thấy, hai người họ yêu nhau sâu đậm như thế nào.



Chiến Hàn Quân có thể cảm thấy được lúc Dư Nhân muốn ngấp nghé với người vợ của mình, hai đồng tử sâu bên trong mắt liên hiện ra sự gian ác.



Chiến Hàn Quân đột nhiên nâng căm của Linh Trang lên, bắt đầu hôn lên bờ môi đỏ.



mọng màu mật đào của cô.



Dư Nhân ngơ người.



Ánh mắt đầy khó chịu nhìn ra chỗ khác, nhưng đến lúc anh ta nhìn thấy bé Tùng đứng ở phía sau, liền tròn mắt ngạc nhiên.



Đây không phải là bọn cướp đã bắt cóc anh ta ngày hôm đó hay sao?



Ngay cả lớp hoá trang đều vẫn chưa từ bỏ sao?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom