Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 23
Các bạn đang đọc truyện Giường anh chia em một nửa – Chương 23 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
****************************
Chương 23 MIỆNG LƯỠI SẮC BÉN (1)
Lục Tinh càng nói càng hăng, cả người tràn ngập mùi thuốc súng, thở hổn hển mấy tiếng mới hỏi cô: “Ân Ân, em không chịu thiệt chứ?”
Trần Ân Tứ: “Không, dù gì em cũng ở trong cái giới này bao nhiêu năm nay rồi, năng lực bảo vệ bản thân vẫn có…”
“Xem như đám chúng nó mạng lớn, người bà đây dẫn dắt mà cũng dám tòm tem…” Ở đầu bên kia điện thoại Lục Tinh lại hùng hùng hổ hổ mắng một tràng, sau đó mới bình tĩnh lại: “Ân Ân, còn nửa tiếng nữa chị mới đến Bắc Kinh, đến nơi chị sẽ tìm em, không tham gia gameshow này cũng chẳng sao, em yên tâm, Lục Tinh chị chắc chắn sẽ giúp em nổi như cồn, nổi bằng bố bọn nó luôn!”
***
Tần Kiết dõi mắt nhìn theo bóng lưng Trần Ân Tứ rời khỏi phòng VIP, rồi nhìn chằm chằm cánh cửa bị Trần Ân Tứ dùng sức đá tung, nhìn hồi lâu anh mới rời mắt đi.
Tầm mắt anh dừng ở nơi cô vừa đứng, phân vân một giây mới bước tới.
Cô mặc áo len màu trắng, nước da trắng ngần, ở nơi cô đứng, vừa hay phía trên có một ngọn đèn led spotlight rọi xuống, như hóa cả người cô thành tuyết.
Cô ra rả không ngớt miệng, giọng nói lanh lảnh, có vẻ như cô đã dùng hết vốn liếng của mình để đáp trả, nào ngờ bị anh buột miệng trêu lại một câu, làm cô trợn tròn mắt, không thốt ra nổi câu nào.
Lúc cô đi, anh thấy rõ vành tai cô ửng đỏ, dù sắc mặt lạnh tanh, nhưng cảm xúc trên người cô bộc lộ rất rõ ràng.
Tần Kiết nhìn khoảng không, sững người giây lát, bỗng nhiên khẽ cười một tiếng.
Cô bé này vẫn như xưa, miệng lưỡi sắc bén, da mặt mỏng hở chút là đỏ…
Cả đời này, anh chưa gặp ai dễ xấu hổ hơn cô.
Tần Kiết đứng tựa người vào cửa kính, ngẩn ngơ một lúc mới quay đầu nhìn bên ngoài cửa sổ.
Cảnh đêm chốn phồn hoa đô thị với ánh đèn lung linh đẹp đến hư ảo.
Anh nhìn cảnh đẹp hư ảo ấy, tâm trạng dần dần lắng xuống. Không biết qua bao lâu, điện thoại trong túi quần bỗng nhiên rung lên, Tần Kiết lấy ra xem, là tin nhắn WeChat Dung Dự gửi tới. Vietwriter.vn
“Tần Cẩu, khi nào về? Tiểu Cửu nói, cấu trúc vừa mới xây hôm qua xảy ra chút vấn đề trong lúc thử nghiệm…”
“Anh Tần…”
Lúc Tần Kiết đọc tin nhắn WeChat, phía trước cũng vang lên giọng nói mềm mại thùy mị. Anh ngẩng đầu lên, chỉ nhìn thoáng qua “bóng hồng” đó, rồi lại cúi đầu đọc tiếp tin nhắn của Dung Dự.
“Anh Tần, không biết có thể kết bạn WeChat với anh được không…” “Bóng hồng” không hề nản lòng, tiến lên phía trước một bước, cầm điện thoại mở mã QR ra, đưa đến gần điện thoại của Tần Kiết.
Tần Kiết ung dung gõ ba chữ “Về ngay đây”, sau khi gửi xong mới nói với “bóng hồng” đứng đối diện bằng vẻ lịch sự và xa cách: “Ngại quá, tôi không dùng WeChat.”
“Bóng hồng” đó nhìn chằm chằm giao diện WeChat anh đang thong thả thoát ra, nét mặt hoang mang không hiểu gì, rốt cuộc tại sao người trước mắt có thể nói dối một cách đường hoàng không chớp mắt như thế.
Không chờ “bóng hồng” nói tiếp, Tần Kiết đứng thẳng người dậy, đi tới chỗ nhân viên phục vụ vừa mới cản Trần Ân Tứ lúc nãy. Anh cầm cốc nước chanh trên bàn cẩm thạch phía sau nhân viên phục vụ lên, rảo bước tới bàn chơi bài, đập nhẹ vai nhà sản xuất B đang ôm ấp ve vãn một cô gái: “Qua đây, chọn đi, anh tự uống cốc nước chanh này hay để tôi đút cho anh uống?”
Bình luận facebook