Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
gap-dung-luc-yeu-dung-nguoi-595
Chương 596: Quan hệ bà con thân thích
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Những bí mật không muốn ai biết, vào giờ phút này đã giấy trắng mực đen lộ ra trước mặt Phó Cẩm Hành.
“Lý Ái Quân chính là ba ruột của Trương Tử Hân, nhưng trước khi cô ta tiến vào giới giải trí, hai ba con bọn họ luôn không có bất cứ liên lạc nào. Nói ra, ông ta đúng là một người đàn ông cặn bã, nghe nói lúc Trương Tử Hân còn chưa cai sữa đã ra ngoài làm loạn, còn không cho tiền chu cấp, ngay cả một xu cũng không có.” Tào Cảnh Đồng chặc lưỡi kể, trong giọng nói tràn đầy khinh thường.
“Lý Ái Quân không ngừng lấy tiền từ chỗ Trương Tử Hân, cô ta dứt khoát lợi dụng thân phận của ông ta, cài ông ta vào video Mạch Nhạc, vừa thuận tiện đầu tư, vừa có thể che giấu bản thân.” Liếc qua mấy cái, Phó Cẩm Hành đã biết rõ ngọn nguồn cả chuyện. Hắn vỗ mạnh tờ giấy kia lên bàn làm việc, sắc mặt xanh đen. Một người phụ nữ, nếu như chỉ vì ghen tị mà tạm thời mờ mắt và tâm trí, làm ra chuyện sai lầm, ít nhiều cũng vẫn coi như có lý.
Nhưng những chuyện Trương Tử Hân làm đã vượt xa phạm vi có thể chấp nhận của Phó Cẩm Hành!
“Trừ phòng làm việc ra, thật ra đầu năm ngoái cô ta lại mở một công ty nữa, địa điểm là ở Hoắc Thành, nơi đó có chính sách thuế đặc biệt, hằng năm ít nhất sẽ nộp bớt đi được mấy triệu tệ tiền thuế, hơn nữa còn là hợp pháp.” Tào Cảnh Đồng giống như biết làm ảo thuật, lại móc ra một xấp giấy đưa cho Phó Cẩm Hành. Mặc dù chưa được coi là nữ minh tinh hạt hạng nhất, nhưng mấy năm này Trương Tử Hân dựa hơi Phó Cẩm Hành, một đường lên như diều gặp gió, nói là người đẹp của lãnh đạo cũng tuyệt đối không quá đáng. Tiền thù lao mỗi bộ phim của cô ta cũng phải đến mười triệu tệ. Hơn nữa, sau khi kết thúc hợp đồng với công ty cũ, Trương Tử Hân tự thành lập phòng làm việc của mình, tự mình làm sếp, không cần nhìn ánh mắt của người khác nữa.
“Hợp pháp trốn thuế, ha ha, sao tôi lại không tin nhỉ? Cái chiêu trò trong giới giải trí của bọn họ, thật sự nghĩ người ngoài không biết à?” Phó Cẩm Hành tức giận vo xấp giấy kia lại, vung tay ném ra xa. Thấy lần này hắn tức giận thật rồi, Tào Cảnh Đồng không nhịn được im như thóc, không dám nói nhiều, chỉ đứng ở bên cạnh đợi Phó Cẩm Hành dặn dò. Im lặng đứng đó một lúc, Phó Cẩm Hành lại mở miệng nói: “Chuyện này tôi phải bàn bạc với Hà Tư Ca chút, dù sao cũng có liên quan đến cô ấy, tôi phải nghe ý kiến của cô ấy.” Nghe giọng hắn, hình như đã bình tĩnh lại rồi. Tào Cảnh Đồng thầm thở phào nhẹ nhõm. Nếu Phó Cẩm Hành đã quyết định đi hỏi ý kiến của Hà Tư Ca, vậy là chứng minh hắn đã nguôi giận rồi, tiếp theo là giải quyết chuyện này như thế nào.
Không đợi cậu ta mở miệng, Phó Cẩm Hành đã đi thẳng sang phòng bên cạnh.
Trong phòng làm việc, Hà Tư Ca đang thấp giọng dặn dò Lạc. Lạc Tuyết cầm quyển sổ cúi đầu ghi lại, phía trên là những công việc phải chú ý. “Tạm thế đã, trước cứ như vậy đi, nhớ liên lạc với phóng viên của “Tuần san thời đại mới” kia, quyết định thời gian.”
Hà Tư Ca cầm bình giữ nhiệt bên tay lên, uống một ngụm nhuận giọng. Một giây tiếp theo, cô thấy Phó Cẩm Hành đang đi qua bình phong vào trong.
Cái người này đặc biệt bố trí phòng làm việc của cô ở cạnh phòng làm việc của hắn có lẽ chính là vì thuận tiện, động một chút là nhấc chân chạy qua, gọi cũng không thèm gọi.
Hà Tư Ca cau mày: “Sao anh lại đến đây?”
Trong giọng nói của cổ đầy vẻ bực mình, không có chút tự giác nghênh đón sếp lớn giá đáo nào.
Khóe mắt Lạc Tuyết giật giật, vội vàng chào hỏi Phó Cẩm Hành: “Anh Phó, tôi định đi mua trà chiều, xin hỏi anh muốn uống gì?”
Không đợi Phó Cẩm Hành mở miệng trả lời, Hà Tư Ca đã vẫy tay trước: “Anh ấy không ăn cái gì hết, nói xong thì đi đi, không cần mang phần của anh ấy. Em đi mua thêm một ít đồ uống và đồ ăn vặt đưa đến bộ phận quan hệ xã hội dưới tầng, nói là chị mời.”
Nói xong, Hà Tư Ca cầm điện thoại lên, gửi mấy bao lì xì cho Lạc Tuyết. Thấy cô rộng lượng như vậy, Lạc Tuyết vui vẻ đi ra khỏi phòng làm việc, đi mua cà phê. Phó Cẩm Hành đứng tại chỗ, có chút không vui nhìn Hà Tư Ca. Hình như cô phát hiện ra cái gì, vội vàng đứng lên, một tay cầm bình giữ nhiệt, tay còn lại kéo cánh tay hắn, ngồi xuống sô pha bên cạnh.
“Cà phê không tốt, trà sữa cũng không tốt, nào, uống một ngụm đi.” Hà Tư Ca dịu giọng đưa bình giữ nhiệt trong tay cho hắn, dỗ hắn như dỗ trẻ con, dỗ cho Phó Cẩm Hành ngây ngốc nhấp một ngụm.
“Phụt!” Hắn không nhịn được phun ra tại chỗ, còn không ngừng phì phì: “Cái gì thế, mùi lạ chết đi được!”
Hà Tư Ca nháy mắt: “Câu kỷ, táo đỏ, ngưu bàng, hoa kim ngân! Thanh nhiệt giải nóng, sinh âm bổ thận!”
Phó Cẩm Hành khựng lại: “Anh còn cần bổ thận à? Anh mà bổ nữa, em sẽ lên trời mất, ừm, sảng khoái lên trời!” Giọng nói không đúng đắn của hắn thành công làm Hà Tư Ca đỏ mặt. Cô cướp lấy bình giữ nhiệt của mình, ôm chặt trong lòng. “Không phải chứ, em mới hơn hai mươi tuổi đã bắt đầu dưỡng sinh rồi à?” Phó Cẩm Hành sờ cằm, mỉm cười hỏi.
Hà Tư Ca hừ lạnh: “Hằng ngày đối mặt với anh, sớm muộn cũng bị tức chết, em phòng ngừa chu đáo trước!” Nói xong, cô như giận dỗi uống hai ngụm lớn.
Đợi Hà Tư Ca uống xong, Phó Cẩm Hành mới nghiệm mặt nói: “Chuyện đã điều tra xong rồi, thân phận thật của nhân vật quản lý cấp cao của video Mạch Nhạc đó thật ra chính là ba ruột của Trương Tử Hân.”
Cô ngẩn ra một giây, lại nói: “Em nhớ Trương Tử Hân từng nói trên một chương trình là cô ta xuất thân từ một gia đình mồ côi ba, mẹ cô ta một tay nuôi dưỡng cô ta lớn lên. Ba ruột cổ ta... rốt cuộc là mọc ở đâu ra thế?”
Sau đó, Phó Cẩm Hành nói tình hình đại khái với Hà Tư Ca một lần.
Cô cũng nghe là hiểu ngay. “Chuyện này nghiêm trọng rồi, đã không phải đơn thuần là muốn lợi dụng lực lượng trên mạng bội nhọ hình ảnh của em, mà liên quan đến vấn đề thương mại. Nếu truy đến cùng, có thể sẽ còn bới ra nhiều tài liệu hơn. Em nhớ không nhầm thì một năm trước Trương Tử Hân còn bị lộ ra tin tức tiền thù lao quay phim quá cao, phòng làm việc của cô ta vì trốn thuế mà ra hiệu ngầm cho đoàn làm phim ký hợp đồng giả!”
Hà Tư Ca nhớ, lúc đó mình vẫn làm việc ở trung tâm tổ chức tiệc cưới Ái Đô, bởi vì mấy cô gái trẻ tuổi bên cạnh đều rất thích Trương Tử Hân, cho nên thỉnh thoảng cũng có thể nghe thấy bọn họ bàn đủ chuyện chuyện bát quái.
Lúc ấy cô vẫn chưa từng gặp Trương Tử Hân, cảm thấy cuộc sống của minh tinh thật sự cách mình quá xa... “Anh biết chuyện tiền thù lao quay phim quá cao, bởi vì là anh ra mặt áp chế xuống. Còn chuyện hợp đồng giả, anh thật sự không biết, có thể cô ta cũng có ý giấu anh.”
Con người Phó Cẩm Hành sẫm lại, từ khi hắn bắt đầu nổi lên nghi ngờ, hình như rất nhiều hành vi không hợp lý của Trương Tử Hân đều đã được giải thích, đó chính là cô ta luôn giả mềm yếu trước mặt hắn, nhưng sau lưng hắn lại làm rất nhiều thủ đoạn bẩn thỉu.
“Nếu đã biết rồi, video Mạch Nhạc anh cũng đã thu mua rồi, anh muốn làm thế nào?”
Hà Tư Ca cau mày lại. Hủy hợp đồng là không thể nào, mất mấy trăm triệu thu mua, nếu nửa đường hủy bỏ, vừa không lấy được công ty, lại phải bồi thường một khoản tiền vi phạm hợp đồng lớn, há chẳng phải là trở thành kẻ thiên hạ đại ngốc trong mắt mọi người à? “Không muốn làm thế nào cả, Lý Ái Quân chỉ chiếm không đến ba phần tiền vốn, sau khi thu mua, tiền trong tay ông ta bị pha loãng ra nhiều, không ảnh hưởng đến bất kỳ chuyện gì. Chuyện khiến anh thật sự tức giận là Trương Tử Hân dùng video Mạch Nhạc tấn công em, đầu tiên là tăng độ hot, sau đó là nâng cao giá trị trang web, mục đích tiếp theo là lôi kéo đầu tư.” Phó Cẩm Hành phân tích vô cùng đâu ra đấy, hắn đã nhìn thấu mánh lới của đám người kia.
“Có lẽ cô ta không ngờ anh sẽ mua đứt công ty này, còn đánh đòn phủ đầu, tung ra tin tức bọn họ muốn bán tháo, thuận tiện giảm giá thu mua.” Hà Tư Ca cảm thấy mình lại học được một bài nữa rồi, một ngày rõ ràng nhìn vân đạm phong khinh như vậy, nhưng lại xảy ra vô số chuyện chấn động lòng người, thương trường đúng là chiến trường không nhìn thấy khói súng. “Anh không đợi xem vẻ mặt của bọn họ được, đáng tiếc, bây giờ còn có chuyện quan trọng hơn phải làm.” Phó Cẩm Hành khẽ cười một tiếng, nghiêng đầu nhìn về phía cô: “Em có ý kiến gì không?”
Hắn rất rõ ràng, không giữ Trương Tử Hân lại được nữa.
Không nói việc cô ta hết lần này đến lần khác nhắm vào Hà Tư Ca, dùng đủ loại thủ đoạn, đã nổi lên ý muốn giết người, chỉ riêng hành động Trương Tử Hân lại đi tìm Mai Lan này, cũng đã hoàn toàn phạm vào đại kỵ của Phó Cẩm Hành rồi.
Huống hồ, cô ta còn giá họa cho Mai Lan, để Mai Lan gánh tiếng oan cho mình. Dù sao hắn cũng là con trai, làm sao có thể trơ mắt nhìn mẹ ruột của mình bị người ta lợi dụng như vậy. Một người là mẹ, một người là vợ, nếu như hắn còn có thể nhịn được, vậy hắn chính là con rùa rụt cổ rồi!
“Anh muốn công khai tin tức cô ta đã từng là một trong những quản lý của video Mạch Nhạc à? Nhưng cho dù công khai, cũng chỉ có thể chứng minh cô ta lợi dụng công ty này tấn công người cùng ngành, thổi phồng bản thân, hình như không có tác dụng quá lớn.”
Hà Tư Ca có chút không biết làm thế nào.
Một năm gần đây, video Mạch Nhạc thường xuyên tung tin về các nữ nghệ sĩ khác, động một chút là bôi đen những minh tinh khác, bây giờ nghĩ đến, thật ra thì những người đó đều là đối thủ cạnh tranh của Trương Tử Hân, vị trí không khác cô ta nhiều lắm, phương diện tài nguyên cũng là ngang vai ngang về.
Nói phổ thông một chút, thật sự chính là trạng thái có cô thì không có tôi. “Trừ cái này ra, em còn có ý kiến gì nữa không?” Ánh mắt Phó Cẩm Hành sáng rực nhìn Hà Tư Ca: “Không muốn báo thù à?”
Cô ngẩn ra, nhất thời không biết trả lời câu hỏi của hắn như thế nào. Nói không hận là không thể
Nhưng Hà Tư Ca lại thật sự không nghĩ đến báo thù, ít nhất trước khi Phó Cẩm Hành hỏi cô, cô chưa từng nghĩ đến.
“Là phụ nữ anh trêu chọc đến, anh tự giải quyết đi, em không muốn nói gì cả. Xảy ra loại chuyện này, bản thân em đã rất lúng túng rồi. Bây giờ vô số cặp mắt nhìn chằm chằm vào em, em còn chưa lo xong thân mình.” Hà Tư Ca duỗi cánh tay dài cầm một bản đề cương trên bàn làm việc lên: “Anh xem đi, đây là câu hỏi của những phóng viên kia, em nhìn đến choáng váng rồi.” Rất nhiều câu hỏi thật ra không có ác ý, nhưng muốn trả lời rõ vẫn rất nhức đầu.
Phó Cẩm Hành liếc hai cái, rút ra khỏi tay cô ném sang bên cạnh.
“Bài tin tức mà thôi, muốn nói cái gì thì nói cái đó, cùng lắm thì anh đi cùng em. Rất nhiều trang truyền thông đều muốn làm bài tin tức cho anh, anh luôn không đồng ý thôi.”
Hắn hời hợt nói. Cuộc đời dù sao cũng phải có lần đầu tiên, cùng vợ lên bài tin tức, nghĩ ra còn rất vinh quang.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
“Lý Ái Quân chính là ba ruột của Trương Tử Hân, nhưng trước khi cô ta tiến vào giới giải trí, hai ba con bọn họ luôn không có bất cứ liên lạc nào. Nói ra, ông ta đúng là một người đàn ông cặn bã, nghe nói lúc Trương Tử Hân còn chưa cai sữa đã ra ngoài làm loạn, còn không cho tiền chu cấp, ngay cả một xu cũng không có.” Tào Cảnh Đồng chặc lưỡi kể, trong giọng nói tràn đầy khinh thường.
“Lý Ái Quân không ngừng lấy tiền từ chỗ Trương Tử Hân, cô ta dứt khoát lợi dụng thân phận của ông ta, cài ông ta vào video Mạch Nhạc, vừa thuận tiện đầu tư, vừa có thể che giấu bản thân.” Liếc qua mấy cái, Phó Cẩm Hành đã biết rõ ngọn nguồn cả chuyện. Hắn vỗ mạnh tờ giấy kia lên bàn làm việc, sắc mặt xanh đen. Một người phụ nữ, nếu như chỉ vì ghen tị mà tạm thời mờ mắt và tâm trí, làm ra chuyện sai lầm, ít nhiều cũng vẫn coi như có lý.
Nhưng những chuyện Trương Tử Hân làm đã vượt xa phạm vi có thể chấp nhận của Phó Cẩm Hành!
“Trừ phòng làm việc ra, thật ra đầu năm ngoái cô ta lại mở một công ty nữa, địa điểm là ở Hoắc Thành, nơi đó có chính sách thuế đặc biệt, hằng năm ít nhất sẽ nộp bớt đi được mấy triệu tệ tiền thuế, hơn nữa còn là hợp pháp.” Tào Cảnh Đồng giống như biết làm ảo thuật, lại móc ra một xấp giấy đưa cho Phó Cẩm Hành. Mặc dù chưa được coi là nữ minh tinh hạt hạng nhất, nhưng mấy năm này Trương Tử Hân dựa hơi Phó Cẩm Hành, một đường lên như diều gặp gió, nói là người đẹp của lãnh đạo cũng tuyệt đối không quá đáng. Tiền thù lao mỗi bộ phim của cô ta cũng phải đến mười triệu tệ. Hơn nữa, sau khi kết thúc hợp đồng với công ty cũ, Trương Tử Hân tự thành lập phòng làm việc của mình, tự mình làm sếp, không cần nhìn ánh mắt của người khác nữa.
“Hợp pháp trốn thuế, ha ha, sao tôi lại không tin nhỉ? Cái chiêu trò trong giới giải trí của bọn họ, thật sự nghĩ người ngoài không biết à?” Phó Cẩm Hành tức giận vo xấp giấy kia lại, vung tay ném ra xa. Thấy lần này hắn tức giận thật rồi, Tào Cảnh Đồng không nhịn được im như thóc, không dám nói nhiều, chỉ đứng ở bên cạnh đợi Phó Cẩm Hành dặn dò. Im lặng đứng đó một lúc, Phó Cẩm Hành lại mở miệng nói: “Chuyện này tôi phải bàn bạc với Hà Tư Ca chút, dù sao cũng có liên quan đến cô ấy, tôi phải nghe ý kiến của cô ấy.” Nghe giọng hắn, hình như đã bình tĩnh lại rồi. Tào Cảnh Đồng thầm thở phào nhẹ nhõm. Nếu Phó Cẩm Hành đã quyết định đi hỏi ý kiến của Hà Tư Ca, vậy là chứng minh hắn đã nguôi giận rồi, tiếp theo là giải quyết chuyện này như thế nào.
Không đợi cậu ta mở miệng, Phó Cẩm Hành đã đi thẳng sang phòng bên cạnh.
Trong phòng làm việc, Hà Tư Ca đang thấp giọng dặn dò Lạc. Lạc Tuyết cầm quyển sổ cúi đầu ghi lại, phía trên là những công việc phải chú ý. “Tạm thế đã, trước cứ như vậy đi, nhớ liên lạc với phóng viên của “Tuần san thời đại mới” kia, quyết định thời gian.”
Hà Tư Ca cầm bình giữ nhiệt bên tay lên, uống một ngụm nhuận giọng. Một giây tiếp theo, cô thấy Phó Cẩm Hành đang đi qua bình phong vào trong.
Cái người này đặc biệt bố trí phòng làm việc của cô ở cạnh phòng làm việc của hắn có lẽ chính là vì thuận tiện, động một chút là nhấc chân chạy qua, gọi cũng không thèm gọi.
Hà Tư Ca cau mày: “Sao anh lại đến đây?”
Trong giọng nói của cổ đầy vẻ bực mình, không có chút tự giác nghênh đón sếp lớn giá đáo nào.
Khóe mắt Lạc Tuyết giật giật, vội vàng chào hỏi Phó Cẩm Hành: “Anh Phó, tôi định đi mua trà chiều, xin hỏi anh muốn uống gì?”
Không đợi Phó Cẩm Hành mở miệng trả lời, Hà Tư Ca đã vẫy tay trước: “Anh ấy không ăn cái gì hết, nói xong thì đi đi, không cần mang phần của anh ấy. Em đi mua thêm một ít đồ uống và đồ ăn vặt đưa đến bộ phận quan hệ xã hội dưới tầng, nói là chị mời.”
Nói xong, Hà Tư Ca cầm điện thoại lên, gửi mấy bao lì xì cho Lạc Tuyết. Thấy cô rộng lượng như vậy, Lạc Tuyết vui vẻ đi ra khỏi phòng làm việc, đi mua cà phê. Phó Cẩm Hành đứng tại chỗ, có chút không vui nhìn Hà Tư Ca. Hình như cô phát hiện ra cái gì, vội vàng đứng lên, một tay cầm bình giữ nhiệt, tay còn lại kéo cánh tay hắn, ngồi xuống sô pha bên cạnh.
“Cà phê không tốt, trà sữa cũng không tốt, nào, uống một ngụm đi.” Hà Tư Ca dịu giọng đưa bình giữ nhiệt trong tay cho hắn, dỗ hắn như dỗ trẻ con, dỗ cho Phó Cẩm Hành ngây ngốc nhấp một ngụm.
“Phụt!” Hắn không nhịn được phun ra tại chỗ, còn không ngừng phì phì: “Cái gì thế, mùi lạ chết đi được!”
Hà Tư Ca nháy mắt: “Câu kỷ, táo đỏ, ngưu bàng, hoa kim ngân! Thanh nhiệt giải nóng, sinh âm bổ thận!”
Phó Cẩm Hành khựng lại: “Anh còn cần bổ thận à? Anh mà bổ nữa, em sẽ lên trời mất, ừm, sảng khoái lên trời!” Giọng nói không đúng đắn của hắn thành công làm Hà Tư Ca đỏ mặt. Cô cướp lấy bình giữ nhiệt của mình, ôm chặt trong lòng. “Không phải chứ, em mới hơn hai mươi tuổi đã bắt đầu dưỡng sinh rồi à?” Phó Cẩm Hành sờ cằm, mỉm cười hỏi.
Hà Tư Ca hừ lạnh: “Hằng ngày đối mặt với anh, sớm muộn cũng bị tức chết, em phòng ngừa chu đáo trước!” Nói xong, cô như giận dỗi uống hai ngụm lớn.
Đợi Hà Tư Ca uống xong, Phó Cẩm Hành mới nghiệm mặt nói: “Chuyện đã điều tra xong rồi, thân phận thật của nhân vật quản lý cấp cao của video Mạch Nhạc đó thật ra chính là ba ruột của Trương Tử Hân.”
Cô ngẩn ra một giây, lại nói: “Em nhớ Trương Tử Hân từng nói trên một chương trình là cô ta xuất thân từ một gia đình mồ côi ba, mẹ cô ta một tay nuôi dưỡng cô ta lớn lên. Ba ruột cổ ta... rốt cuộc là mọc ở đâu ra thế?”
Sau đó, Phó Cẩm Hành nói tình hình đại khái với Hà Tư Ca một lần.
Cô cũng nghe là hiểu ngay. “Chuyện này nghiêm trọng rồi, đã không phải đơn thuần là muốn lợi dụng lực lượng trên mạng bội nhọ hình ảnh của em, mà liên quan đến vấn đề thương mại. Nếu truy đến cùng, có thể sẽ còn bới ra nhiều tài liệu hơn. Em nhớ không nhầm thì một năm trước Trương Tử Hân còn bị lộ ra tin tức tiền thù lao quay phim quá cao, phòng làm việc của cô ta vì trốn thuế mà ra hiệu ngầm cho đoàn làm phim ký hợp đồng giả!”
Hà Tư Ca nhớ, lúc đó mình vẫn làm việc ở trung tâm tổ chức tiệc cưới Ái Đô, bởi vì mấy cô gái trẻ tuổi bên cạnh đều rất thích Trương Tử Hân, cho nên thỉnh thoảng cũng có thể nghe thấy bọn họ bàn đủ chuyện chuyện bát quái.
Lúc ấy cô vẫn chưa từng gặp Trương Tử Hân, cảm thấy cuộc sống của minh tinh thật sự cách mình quá xa... “Anh biết chuyện tiền thù lao quay phim quá cao, bởi vì là anh ra mặt áp chế xuống. Còn chuyện hợp đồng giả, anh thật sự không biết, có thể cô ta cũng có ý giấu anh.”
Con người Phó Cẩm Hành sẫm lại, từ khi hắn bắt đầu nổi lên nghi ngờ, hình như rất nhiều hành vi không hợp lý của Trương Tử Hân đều đã được giải thích, đó chính là cô ta luôn giả mềm yếu trước mặt hắn, nhưng sau lưng hắn lại làm rất nhiều thủ đoạn bẩn thỉu.
“Nếu đã biết rồi, video Mạch Nhạc anh cũng đã thu mua rồi, anh muốn làm thế nào?”
Hà Tư Ca cau mày lại. Hủy hợp đồng là không thể nào, mất mấy trăm triệu thu mua, nếu nửa đường hủy bỏ, vừa không lấy được công ty, lại phải bồi thường một khoản tiền vi phạm hợp đồng lớn, há chẳng phải là trở thành kẻ thiên hạ đại ngốc trong mắt mọi người à? “Không muốn làm thế nào cả, Lý Ái Quân chỉ chiếm không đến ba phần tiền vốn, sau khi thu mua, tiền trong tay ông ta bị pha loãng ra nhiều, không ảnh hưởng đến bất kỳ chuyện gì. Chuyện khiến anh thật sự tức giận là Trương Tử Hân dùng video Mạch Nhạc tấn công em, đầu tiên là tăng độ hot, sau đó là nâng cao giá trị trang web, mục đích tiếp theo là lôi kéo đầu tư.” Phó Cẩm Hành phân tích vô cùng đâu ra đấy, hắn đã nhìn thấu mánh lới của đám người kia.
“Có lẽ cô ta không ngờ anh sẽ mua đứt công ty này, còn đánh đòn phủ đầu, tung ra tin tức bọn họ muốn bán tháo, thuận tiện giảm giá thu mua.” Hà Tư Ca cảm thấy mình lại học được một bài nữa rồi, một ngày rõ ràng nhìn vân đạm phong khinh như vậy, nhưng lại xảy ra vô số chuyện chấn động lòng người, thương trường đúng là chiến trường không nhìn thấy khói súng. “Anh không đợi xem vẻ mặt của bọn họ được, đáng tiếc, bây giờ còn có chuyện quan trọng hơn phải làm.” Phó Cẩm Hành khẽ cười một tiếng, nghiêng đầu nhìn về phía cô: “Em có ý kiến gì không?”
Hắn rất rõ ràng, không giữ Trương Tử Hân lại được nữa.
Không nói việc cô ta hết lần này đến lần khác nhắm vào Hà Tư Ca, dùng đủ loại thủ đoạn, đã nổi lên ý muốn giết người, chỉ riêng hành động Trương Tử Hân lại đi tìm Mai Lan này, cũng đã hoàn toàn phạm vào đại kỵ của Phó Cẩm Hành rồi.
Huống hồ, cô ta còn giá họa cho Mai Lan, để Mai Lan gánh tiếng oan cho mình. Dù sao hắn cũng là con trai, làm sao có thể trơ mắt nhìn mẹ ruột của mình bị người ta lợi dụng như vậy. Một người là mẹ, một người là vợ, nếu như hắn còn có thể nhịn được, vậy hắn chính là con rùa rụt cổ rồi!
“Anh muốn công khai tin tức cô ta đã từng là một trong những quản lý của video Mạch Nhạc à? Nhưng cho dù công khai, cũng chỉ có thể chứng minh cô ta lợi dụng công ty này tấn công người cùng ngành, thổi phồng bản thân, hình như không có tác dụng quá lớn.”
Hà Tư Ca có chút không biết làm thế nào.
Một năm gần đây, video Mạch Nhạc thường xuyên tung tin về các nữ nghệ sĩ khác, động một chút là bôi đen những minh tinh khác, bây giờ nghĩ đến, thật ra thì những người đó đều là đối thủ cạnh tranh của Trương Tử Hân, vị trí không khác cô ta nhiều lắm, phương diện tài nguyên cũng là ngang vai ngang về.
Nói phổ thông một chút, thật sự chính là trạng thái có cô thì không có tôi. “Trừ cái này ra, em còn có ý kiến gì nữa không?” Ánh mắt Phó Cẩm Hành sáng rực nhìn Hà Tư Ca: “Không muốn báo thù à?”
Cô ngẩn ra, nhất thời không biết trả lời câu hỏi của hắn như thế nào. Nói không hận là không thể
Nhưng Hà Tư Ca lại thật sự không nghĩ đến báo thù, ít nhất trước khi Phó Cẩm Hành hỏi cô, cô chưa từng nghĩ đến.
“Là phụ nữ anh trêu chọc đến, anh tự giải quyết đi, em không muốn nói gì cả. Xảy ra loại chuyện này, bản thân em đã rất lúng túng rồi. Bây giờ vô số cặp mắt nhìn chằm chằm vào em, em còn chưa lo xong thân mình.” Hà Tư Ca duỗi cánh tay dài cầm một bản đề cương trên bàn làm việc lên: “Anh xem đi, đây là câu hỏi của những phóng viên kia, em nhìn đến choáng váng rồi.” Rất nhiều câu hỏi thật ra không có ác ý, nhưng muốn trả lời rõ vẫn rất nhức đầu.
Phó Cẩm Hành liếc hai cái, rút ra khỏi tay cô ném sang bên cạnh.
“Bài tin tức mà thôi, muốn nói cái gì thì nói cái đó, cùng lắm thì anh đi cùng em. Rất nhiều trang truyền thông đều muốn làm bài tin tức cho anh, anh luôn không đồng ý thôi.”
Hắn hời hợt nói. Cuộc đời dù sao cũng phải có lần đầu tiên, cùng vợ lên bài tin tức, nghĩ ra còn rất vinh quang.
Bình luận facebook