Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
gap-dung-luc-yeu-dung-nguoi-562
Chương 563: Sự trả thù của mộ kính nhất
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Đền này không phải là đền kia!
Nhịn kích động muốn hộc máu, khóe mắt Hà Tư Ca giật giật, hừ lạnh nói: “Mặc quần áo vào, Phó Cẩm Hành!” Hắn lười biếng đan hai cánh tay vào nhau, gối ra sau gáy, vẻ mặt vân đạm phong khinh. “Cho em cơ hội thưởng thức miễn phí dáng người đẹp, còn không biết quý trọng?” Hà Tư Ca cau mày, nghiêng mặt đi chỗ khác. “Mau mặc vào đi, em có chuyện nói với anh.” Thái độ của cô kiên quyết, không có chỗ để vãn hồi. õng ẹo nửa ngày vẫn không có cách nào thu hút sự chú ý của cô, lúc này Phó Cẩm Hành mới cam chịu số phận mặc quần áo vào.
Hắn thừa nhận, ở trước mặt Hà Tư Ca, mình luôn không tự chủ được biểu hiện trẻ con. Có lẽ là bởi vì không có thời thơ ấu...
Mỗi lần nhìn thấy Tân Tân có thể không chút kiêng dè làm nũng bên cạnh Hà Tư Ca, thật ra Phó Cẩm Hành cũng rất hâm mộ, hắn cũng muốn có một người mẹ có thể kiên nhẫn bao dung mình. Đáng tiếc, Mai Lan không phải. Ở trong mắt bà ta, hắn chỉ là một quả cần quan trọng để bà ta ngồi vững vị trí nữ chủ nhân của nhà họ Phó mà thôi. Mặc lại quần áo tử tế, hai người đến phòng vệ sinh đánh răng rửa mặt.
“Nếu như em nói em muốn một chức vị ở Phó thị, anh có cảm thấy em là một người phụ nữ rất có dã tâm không?”
Ngậm bàn chải đánh răng, miệng Hà Tư Ca đầy bọt, lúng túng nói. Liên quan đến chuyện này, thật ra cô đã suy nghĩ rất lâu. Từ khi Phó Cẩm Thiêm xảy ra tai nạn xe, một nửa công việc dở dang của anh ta đều giao cho Hà Tư Ca. Cô làm quen mấy ngày, cũng dần dần lên tay, vì vậy trong lòng cũng có suy nghĩ.
“Bên chỗ Cẩm Thiêm, anh sẽ cố gắng bố trí nhân viên khác, nhưng anh cảm thấy em không thích hợp đi theo hạng mục. Dù sao em cũng là người đổi nghề giữa chừng, học được tới đầu áp dụng luôn tới đó, sau này mà bạn thật rồi thì áp lực sẽ vô cùng lớn.”
Phó Cẩm Hành cầm bàn chải đánh răng, nhổ bọt trong miệng ra, nghiêm túc phân tích.
Hà Tư Ca gật đầu. “Em thích bộ phận quan hệ xã hội không?” Xem ra, thật ra hắn đã sớm có sắp xếp rồi.
Cô hơi khựng lại: “Anh đã nghĩ đến rồi à?”
Bàn về đầu óc, Hà Tư Ca không thể không thừa nhận mình thật sự không bằng Phó Cẩm Hành, ít nhất chuyện cô nghĩ đến, hắn luôn quyết định trước một bước. “Anh thích dáng vẻ mặc đồng phục của em, rất là... sexy” Phó Cẩm Hành đột nhiên dịch lại gần, miệng hắn vẫn còn mùi bạc hà thoang thoảng, ánh mắt nhìn Hà Tư Ca cũng trở nên có chút say đắm. Nghĩ đến việc đẩy cô lên bàn làm việc, Phó Cẩm Hành cảm thấy nhất định phải nhanh chóng sắp xếp cho Hà Tư Ca nhậm chức!
Ừm, hơn nữa nhất định phải bố trí cho cô một phòng làm việc riêng, cách âm phải tốt! Nhìn ánh mắt như sói như hổ của hắn, Hà Tư Ca rùng mình một cái, da đầu tê dại, cảm nhận được một sự nguy hiểm khó hiểu. Tin tức bà chủ vào bộ phận quan hệ xã hội giống như mọc cánh truyền ra khắp Phó thị.
Trước đây Hà Tư Ca cũng thường xuyên ra vào công ty, nhưng dù sao chỉ là làm giúp phần việc của Phó Cẩm Thiêm, không có bất cứ chức vụ nào.
Qua chuyện buổi lễ trao giải, tất cả mọi người đều biết rõ, cái danh hiệu bà Phó này của cô không phải là hư danh, mà là thật sự có người đỡ lưng!
“Trợ lý Tào, cầu tin tức! Muốn biết rốt cuộc bà chủ có dễ chung sống không?” “Trời ơi, liệu bộ phận quan hệ xã hội của chúng tôi có thay đổi không?” “Ha, cái cô Lisa ở bộ phận quan hệ xã hội của mấy người luôn ống à õng ẹo, lần này thì hay rồi, để bà chủ đặc biệt trị cô ta!” Nhóm wechat riêng bùng nổ.
Tào Cảnh Đồng không biết làm sao. Cậu ta đang đứng ở trước mặt Phó Cẩm Hành, mà thứ Phó Cẩm Hành cầm trên tay chính là điện thoại của cậu ta. “Rất thú vị.” Mở nhóm chat ra, Phó Cẩm Hành xem đến say sưa, cảm giác giống như mở ra một cánh cửa của thế giới mới.
Những người phụ nữ kia buồn chuyện thảo luận mãi không xong, còn điên cuồng gọi Tào Cảnh Đông, cho là cậu ta sẽ có nhiều tin tức nội bộ hơn. Phó Cẩm Hành dùng tài khoản của Tào Cảnh Đồng nghiêm túc trả lời: “Bà chủ xinh đẹp lương thiện, mọi người đừng bắt nạt cô ấy.”
Gõ xong một hàng, hắn trả điện thoại lại cho Tào Cảnh Đông, đồng thời dặn dò: “Không được thu hồi.”
Tào Cảnh Đồng cúi đầu nhìn một cái, nước mắt đã sắp rơi xuống rồi, mọi người chắc chắn sẽ nói cậu ta là quỷ nịnh bợ!
Hơn nữa, ai dám bắt nạt bà chủ chứ!
Đó không phải là chán sống sao!
Chỉ cần bà chủ không bắt nạt người khác là mọi người đã đốt nhang rồi!
Phải biết, cảnh Hà Tư Ca một tay túm tóc, một tay tát Trương Tử Hân, qua miêu tả tỉ mỉ của tài xế đã để lại ấn tượng không thể phai mờ trong lòng Tào Cảnh Đồng.
Sau khi nghe xong, cậu ta gần như run lẩy bẩy.
May mà hình như mình chưa đắc tội Hà Tư Ca, đây là suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu Tào Cảnh Đồng.
Cùng lúc đó, tập đoàn Phó thị, bộ phận nhân sự.
Hà Tư Ca nộp lý lịch, còn có một số tư liệu công tác của mình, giám đốc bộ phận nhân sự đích thân tiếp đón cô, cười tươi như hoa. Còn thủ tục thì làm xong ngay sau khi nhận được điện thoại của Phó Cẩm Hành. Chuyện cười, ai dám để Hà Tư Ca theo quy trình bình thường chứ, đó không phải là tìm đường chết sao!
“Giám đốc Hà, phòng làm việc của cô ở trên tầng, bên cạnh phòng của anh Phó.” Giám đốc bộ phận nhân sự tươi cười nói, đồng thời nâng hai tay đưa thẻ và danh thiếp đã chuẩn bị xong từ trước cho Hà Tư Ca. Cô nhận lấy, nhẹ giọng nói cảm ơn, đồng thời không nhịn được cau mày lại.
Phòng làm việc của mình cách Phó Cẩm Hành gần như vậy, nhất định là ý của hắn, nhưng Hà Tư Ca không hề cảm kích, ngược lại, cô còn rất bài xích. Tuy nói như vậy, sau khi làm xong thủ tục, Hà Tư Ca vẫn đến phòng làm việc của mình. Cô biết, làm một “người nhảy dù”, sự xuất hiện của mình nhất định sẽ khiến nội bộ công ty khơi ra đủ loại thảo luận. Có điều, Hà Tư Ca cũng rõ bản thân mình đến đâu, những phương diện khác có lẽ cô không dám khoác lác, chức vụ này thì ít nhất vẫn có thể đảm nhiệm được.
“Trợ lý Tào.” Vừa ra khỏi thang máy, Hà Tư Ca đã nhìn thấy Tào Cảnh Đồng, nhìn bộ dạng cậu ta, chắc là đang đợi mình.
“Cô Phỏ, anh Phó không yên tâm lắm nên bảo tôi đợi cô ở đây. Nếu như trong phòng làm việc thiếu thứ gì, lúc nào cô cũng có thể nói với tôi.”
Tào Cảnh Đồng cung kính nói, trong đầu lại một lần nữa hiện ra hình ảnh Hà Tư Ca tức giận tát Trương Tử Hân, không nhịn được rụt cổ lại. “Ừm, chắc là không thiếu gì đâu.”
Hà Tư Ca nghi ngờ nhìn cậu ta, cứ cảm thấy Tào Cảnh Đồng hôm nay là lạ, ngoan ngoãn quá mức.
Cô không nghĩ nhiều như vậy, đi thẳng về phía đầu kia hành lang, đẩy cửa phòng làm việc ra.
Buổi sáng trôi qua rất nhanh, Hà Tư Ca không chậm trễ, lập tức bắt đầu làm quen hoạt động của cả bộ phận, còn dành thời gian đi xuống bộ phận quan hệ xã hội dưới tầng gặp mặt đồng nghiệp một lần.
“Trong công việc, mọi người đều là tiền bối của tôi, tôi sẽ học tập mọi người nhiều hơn.” Lần đầu gặp mặt, Hà Tư Ca biểu hiện rất khách sáo, nhưng cũng không tự coi nhẹ mình, tự xem thường mình.
Ai cũng biết cô là thái tử phi của Phó thị, mặc dù bên trên còn có Phó Trí Uyên và Mai Lan, nhưng Phó Cẩm Hành mới là chủ nhân duy nhất của công ty, huyện quan không bằng hiện quản! Huống hồ, gần đây đã lại có một lời đồn đang lặng lẽ lan truyền, nói đứa con trai Hà Tư Ca sinh trước kia rất có thể không phải là con cái của nhà họ Tưởng, mà là con cái của nhà họ Phó! Sở dĩ Phó Cẩm Hành lấy cô là vì Hà Tư Ca được dựa vào con, thành công lên chức. Nếu không, sao ngay cả hôn lễ cũng không tổ chức, hai người đã lặng lẽ lĩnh giấy đăng ký kết hôn rồi? Còn không phải là vì trong lòng Phó Cẩm Hành có một nút thắt, cảm thấy mình bị lợi dụng, vì cho đứa bé một cái thân phận nên hắn mới đồng ý kết hôn, nhưng không muốn tổ chức theo nghi lễ, cũng là muốn ra oai phủ đầu nhà họ Hà sao.
Những lời bàn tán vớ vẩn này cuối cùng cũng truyền đến tai Phó Cẩm Hành.
Hắn có chút buồn bực, đặc biệt chạy đến phòng bên cạnh tìm Hà Tư Ca. “Cốc cốc cốc.”
Phó Cẩm Hành gõ cửa phòng làm việc rồi đi thẳng vào. Nghe thấy tiếng, người phụ nữ ngồi ở phía sau bàn làm việc không ngẩng đầu lên, giọng nói trong trẻo: “Mời vào.” Hắn khẽ họ một tiếng: “Giám đốc Hà.”
Hà Tư Ca có chút kinh ngạc ngẩng đầu lên: “Sao anh lại đến đây?”
Cô biết, nếu như Phó Cẩm Hành cố ý bố trí phòng làm việc của cô bên cạnh phòng làm việc của mình, chắc chắn là thỉnh thoảng lại qua đây quấy rối cô.
“Em đang bận.” Hà Tư Ca lại thu hồi tầm mắt, nhìn màn hình máy tính.
Đều nói kỹ thuật và sản phẩm quyết định sống chết của một công ty, thế nhưng, theo cô thấy, xác định vị trí, hình ảnh sản phẩm và hiểu biết về nguy cơ cũng không thể thiếu được.
Cho nên, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu Hà Tư Ca quyết định đến bộ phận quan hệ xã hội làm việc, cô muốn xem xem, một tập đoàn lớn vận hành như thế nào. Trong công việc hằng ngày, nội dung công việc chủ yếu của bộ phận quan hệ xã hội chính là phục vụ các kim chủ, cùng với chăm sóc truyền thông, một khi bùng nổ tin tức tiêu cực, phải giao thiệp hoà giải từ bên trong, duy trì hình tượng tốt đẹp của công ty.
“Cùng ăn trưa đi.”
Phó Cẩm Hành đi qua, giơ tay đóng máy tính của Hà Tư Ca lại. Cô kêu lên: “Làm gì thế, em còn chưa lưu.”
Mặc dù có chức năng tự động lưu, nhưng cô vẫn rất tức giận. Phó Cẩm Hành cười híp mắt nhìn cô: “Sẽ không mất đầu, cùng lắm thì anh tăng ca làm cho em.” Hà Tư Ca hung dữ lườm hắn.
Tin tức cô đến Phó thị truyền đi rất nhanh, đương nhiên cũng truyền đến tai Mai Lan và những người khác của nhà họ Phó. Kỳ quái là, lần này Mai Lan lại rất kiềm chế, không chạy đến làm ầm lên. Bà ta không lên tiếng, người khác đương nhiên cũng không có tư cách đi nói này nói nọ. Lúc ăn cơm trưa, Hà Tư Ca có chút khó hiểu: “Em luôn tưởng là mẹ anh sẽ đến đây, còn đang suy nghĩ phải đối mặt với bà ấy thế nào.”
Phó Cẩm Hành cười khẽ: “Phó thị quả thật có cổ phần của bà ấy, nhưng bà ấy...”
Còn chưa dứt lời, Tào Cảnh Đồng đã gõ cửa phòng VIP, vẻ mặt hơi nóng nảy: “Anh Phó, cô Đoàn đến, cô ấy nói có chuyện gấp tìm anh, tôi đưa cô ấy đến phòng làm việc của anh trước rồi!” Trước giờ nhà họ Đoàn luôn có thể sánh ngang với nhà họ Phó, thân phận của Đoàn Phù Quang và kiểu phụ nữ như Trương Tử Hân không giống nhau, cho nên, Tào Cảnh Đồng cũng không thể không cho cô ấy chút mặt mũi. Vừa nghe thấy Đoàn Phù Quang đến tìm mình, Phó Cẩm Hành theo bản năng dùng đuôi mắt liếc trộm Hà Tư Ca, muốn xem phản ứng của cô.
Kết quả, cô đang cúi đầu, vừa ăn vừa dùng điện thoại kiểm tra email.
Vừa đến nên áp lực lớn, Hà Tư Ca phải tranh thủ từng phút từng giây, nhanh chóng thích ứng với nhịp điệu công việc của Phó thị. Thấy vậy, Phó Cẩm Hành chỉ đành khẽ ho một tiếng: “Đoàn Phù Quang đến rồi, anh đi xem sao.” Hà Tư Ca vẫn nhìn màn hình điện thoại như cũ, tùy ý khoát tay: “Đi đi.”
Cảm giác bị xem nhẹ rất khó chịu, Phó Cẩm Hành cau mày, có chút không vui, lề mề nửa ngày cũng không đứng lên.
Cuối cùng, hắn hạ quyết tâm, giơ tay đỡ má Hà Tư Ca, dùng sức hôn một cái. tôi, anh bị thần kinh à, miệng toàn là dầu...” Cô chán ghét hố lên, cầm giấy tùy tiện lau đi. “Tôi không nhìn thấy gì cả.”
Tào Cảnh Đồng lạy ông tôi ở bụi này mở miệng nói.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Nhịn kích động muốn hộc máu, khóe mắt Hà Tư Ca giật giật, hừ lạnh nói: “Mặc quần áo vào, Phó Cẩm Hành!” Hắn lười biếng đan hai cánh tay vào nhau, gối ra sau gáy, vẻ mặt vân đạm phong khinh. “Cho em cơ hội thưởng thức miễn phí dáng người đẹp, còn không biết quý trọng?” Hà Tư Ca cau mày, nghiêng mặt đi chỗ khác. “Mau mặc vào đi, em có chuyện nói với anh.” Thái độ của cô kiên quyết, không có chỗ để vãn hồi. õng ẹo nửa ngày vẫn không có cách nào thu hút sự chú ý của cô, lúc này Phó Cẩm Hành mới cam chịu số phận mặc quần áo vào.
Hắn thừa nhận, ở trước mặt Hà Tư Ca, mình luôn không tự chủ được biểu hiện trẻ con. Có lẽ là bởi vì không có thời thơ ấu...
Mỗi lần nhìn thấy Tân Tân có thể không chút kiêng dè làm nũng bên cạnh Hà Tư Ca, thật ra Phó Cẩm Hành cũng rất hâm mộ, hắn cũng muốn có một người mẹ có thể kiên nhẫn bao dung mình. Đáng tiếc, Mai Lan không phải. Ở trong mắt bà ta, hắn chỉ là một quả cần quan trọng để bà ta ngồi vững vị trí nữ chủ nhân của nhà họ Phó mà thôi. Mặc lại quần áo tử tế, hai người đến phòng vệ sinh đánh răng rửa mặt.
“Nếu như em nói em muốn một chức vị ở Phó thị, anh có cảm thấy em là một người phụ nữ rất có dã tâm không?”
Ngậm bàn chải đánh răng, miệng Hà Tư Ca đầy bọt, lúng túng nói. Liên quan đến chuyện này, thật ra cô đã suy nghĩ rất lâu. Từ khi Phó Cẩm Thiêm xảy ra tai nạn xe, một nửa công việc dở dang của anh ta đều giao cho Hà Tư Ca. Cô làm quen mấy ngày, cũng dần dần lên tay, vì vậy trong lòng cũng có suy nghĩ.
“Bên chỗ Cẩm Thiêm, anh sẽ cố gắng bố trí nhân viên khác, nhưng anh cảm thấy em không thích hợp đi theo hạng mục. Dù sao em cũng là người đổi nghề giữa chừng, học được tới đầu áp dụng luôn tới đó, sau này mà bạn thật rồi thì áp lực sẽ vô cùng lớn.”
Phó Cẩm Hành cầm bàn chải đánh răng, nhổ bọt trong miệng ra, nghiêm túc phân tích.
Hà Tư Ca gật đầu. “Em thích bộ phận quan hệ xã hội không?” Xem ra, thật ra hắn đã sớm có sắp xếp rồi.
Cô hơi khựng lại: “Anh đã nghĩ đến rồi à?”
Bàn về đầu óc, Hà Tư Ca không thể không thừa nhận mình thật sự không bằng Phó Cẩm Hành, ít nhất chuyện cô nghĩ đến, hắn luôn quyết định trước một bước. “Anh thích dáng vẻ mặc đồng phục của em, rất là... sexy” Phó Cẩm Hành đột nhiên dịch lại gần, miệng hắn vẫn còn mùi bạc hà thoang thoảng, ánh mắt nhìn Hà Tư Ca cũng trở nên có chút say đắm. Nghĩ đến việc đẩy cô lên bàn làm việc, Phó Cẩm Hành cảm thấy nhất định phải nhanh chóng sắp xếp cho Hà Tư Ca nhậm chức!
Ừm, hơn nữa nhất định phải bố trí cho cô một phòng làm việc riêng, cách âm phải tốt! Nhìn ánh mắt như sói như hổ của hắn, Hà Tư Ca rùng mình một cái, da đầu tê dại, cảm nhận được một sự nguy hiểm khó hiểu. Tin tức bà chủ vào bộ phận quan hệ xã hội giống như mọc cánh truyền ra khắp Phó thị.
Trước đây Hà Tư Ca cũng thường xuyên ra vào công ty, nhưng dù sao chỉ là làm giúp phần việc của Phó Cẩm Thiêm, không có bất cứ chức vụ nào.
Qua chuyện buổi lễ trao giải, tất cả mọi người đều biết rõ, cái danh hiệu bà Phó này của cô không phải là hư danh, mà là thật sự có người đỡ lưng!
“Trợ lý Tào, cầu tin tức! Muốn biết rốt cuộc bà chủ có dễ chung sống không?” “Trời ơi, liệu bộ phận quan hệ xã hội của chúng tôi có thay đổi không?” “Ha, cái cô Lisa ở bộ phận quan hệ xã hội của mấy người luôn ống à õng ẹo, lần này thì hay rồi, để bà chủ đặc biệt trị cô ta!” Nhóm wechat riêng bùng nổ.
Tào Cảnh Đồng không biết làm sao. Cậu ta đang đứng ở trước mặt Phó Cẩm Hành, mà thứ Phó Cẩm Hành cầm trên tay chính là điện thoại của cậu ta. “Rất thú vị.” Mở nhóm chat ra, Phó Cẩm Hành xem đến say sưa, cảm giác giống như mở ra một cánh cửa của thế giới mới.
Những người phụ nữ kia buồn chuyện thảo luận mãi không xong, còn điên cuồng gọi Tào Cảnh Đông, cho là cậu ta sẽ có nhiều tin tức nội bộ hơn. Phó Cẩm Hành dùng tài khoản của Tào Cảnh Đồng nghiêm túc trả lời: “Bà chủ xinh đẹp lương thiện, mọi người đừng bắt nạt cô ấy.”
Gõ xong một hàng, hắn trả điện thoại lại cho Tào Cảnh Đông, đồng thời dặn dò: “Không được thu hồi.”
Tào Cảnh Đồng cúi đầu nhìn một cái, nước mắt đã sắp rơi xuống rồi, mọi người chắc chắn sẽ nói cậu ta là quỷ nịnh bợ!
Hơn nữa, ai dám bắt nạt bà chủ chứ!
Đó không phải là chán sống sao!
Chỉ cần bà chủ không bắt nạt người khác là mọi người đã đốt nhang rồi!
Phải biết, cảnh Hà Tư Ca một tay túm tóc, một tay tát Trương Tử Hân, qua miêu tả tỉ mỉ của tài xế đã để lại ấn tượng không thể phai mờ trong lòng Tào Cảnh Đồng.
Sau khi nghe xong, cậu ta gần như run lẩy bẩy.
May mà hình như mình chưa đắc tội Hà Tư Ca, đây là suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu Tào Cảnh Đồng.
Cùng lúc đó, tập đoàn Phó thị, bộ phận nhân sự.
Hà Tư Ca nộp lý lịch, còn có một số tư liệu công tác của mình, giám đốc bộ phận nhân sự đích thân tiếp đón cô, cười tươi như hoa. Còn thủ tục thì làm xong ngay sau khi nhận được điện thoại của Phó Cẩm Hành. Chuyện cười, ai dám để Hà Tư Ca theo quy trình bình thường chứ, đó không phải là tìm đường chết sao!
“Giám đốc Hà, phòng làm việc của cô ở trên tầng, bên cạnh phòng của anh Phó.” Giám đốc bộ phận nhân sự tươi cười nói, đồng thời nâng hai tay đưa thẻ và danh thiếp đã chuẩn bị xong từ trước cho Hà Tư Ca. Cô nhận lấy, nhẹ giọng nói cảm ơn, đồng thời không nhịn được cau mày lại.
Phòng làm việc của mình cách Phó Cẩm Hành gần như vậy, nhất định là ý của hắn, nhưng Hà Tư Ca không hề cảm kích, ngược lại, cô còn rất bài xích. Tuy nói như vậy, sau khi làm xong thủ tục, Hà Tư Ca vẫn đến phòng làm việc của mình. Cô biết, làm một “người nhảy dù”, sự xuất hiện của mình nhất định sẽ khiến nội bộ công ty khơi ra đủ loại thảo luận. Có điều, Hà Tư Ca cũng rõ bản thân mình đến đâu, những phương diện khác có lẽ cô không dám khoác lác, chức vụ này thì ít nhất vẫn có thể đảm nhiệm được.
“Trợ lý Tào.” Vừa ra khỏi thang máy, Hà Tư Ca đã nhìn thấy Tào Cảnh Đồng, nhìn bộ dạng cậu ta, chắc là đang đợi mình.
“Cô Phỏ, anh Phó không yên tâm lắm nên bảo tôi đợi cô ở đây. Nếu như trong phòng làm việc thiếu thứ gì, lúc nào cô cũng có thể nói với tôi.”
Tào Cảnh Đồng cung kính nói, trong đầu lại một lần nữa hiện ra hình ảnh Hà Tư Ca tức giận tát Trương Tử Hân, không nhịn được rụt cổ lại. “Ừm, chắc là không thiếu gì đâu.”
Hà Tư Ca nghi ngờ nhìn cậu ta, cứ cảm thấy Tào Cảnh Đồng hôm nay là lạ, ngoan ngoãn quá mức.
Cô không nghĩ nhiều như vậy, đi thẳng về phía đầu kia hành lang, đẩy cửa phòng làm việc ra.
Buổi sáng trôi qua rất nhanh, Hà Tư Ca không chậm trễ, lập tức bắt đầu làm quen hoạt động của cả bộ phận, còn dành thời gian đi xuống bộ phận quan hệ xã hội dưới tầng gặp mặt đồng nghiệp một lần.
“Trong công việc, mọi người đều là tiền bối của tôi, tôi sẽ học tập mọi người nhiều hơn.” Lần đầu gặp mặt, Hà Tư Ca biểu hiện rất khách sáo, nhưng cũng không tự coi nhẹ mình, tự xem thường mình.
Ai cũng biết cô là thái tử phi của Phó thị, mặc dù bên trên còn có Phó Trí Uyên và Mai Lan, nhưng Phó Cẩm Hành mới là chủ nhân duy nhất của công ty, huyện quan không bằng hiện quản! Huống hồ, gần đây đã lại có một lời đồn đang lặng lẽ lan truyền, nói đứa con trai Hà Tư Ca sinh trước kia rất có thể không phải là con cái của nhà họ Tưởng, mà là con cái của nhà họ Phó! Sở dĩ Phó Cẩm Hành lấy cô là vì Hà Tư Ca được dựa vào con, thành công lên chức. Nếu không, sao ngay cả hôn lễ cũng không tổ chức, hai người đã lặng lẽ lĩnh giấy đăng ký kết hôn rồi? Còn không phải là vì trong lòng Phó Cẩm Hành có một nút thắt, cảm thấy mình bị lợi dụng, vì cho đứa bé một cái thân phận nên hắn mới đồng ý kết hôn, nhưng không muốn tổ chức theo nghi lễ, cũng là muốn ra oai phủ đầu nhà họ Hà sao.
Những lời bàn tán vớ vẩn này cuối cùng cũng truyền đến tai Phó Cẩm Hành.
Hắn có chút buồn bực, đặc biệt chạy đến phòng bên cạnh tìm Hà Tư Ca. “Cốc cốc cốc.”
Phó Cẩm Hành gõ cửa phòng làm việc rồi đi thẳng vào. Nghe thấy tiếng, người phụ nữ ngồi ở phía sau bàn làm việc không ngẩng đầu lên, giọng nói trong trẻo: “Mời vào.” Hắn khẽ họ một tiếng: “Giám đốc Hà.”
Hà Tư Ca có chút kinh ngạc ngẩng đầu lên: “Sao anh lại đến đây?”
Cô biết, nếu như Phó Cẩm Hành cố ý bố trí phòng làm việc của cô bên cạnh phòng làm việc của mình, chắc chắn là thỉnh thoảng lại qua đây quấy rối cô.
“Em đang bận.” Hà Tư Ca lại thu hồi tầm mắt, nhìn màn hình máy tính.
Đều nói kỹ thuật và sản phẩm quyết định sống chết của một công ty, thế nhưng, theo cô thấy, xác định vị trí, hình ảnh sản phẩm và hiểu biết về nguy cơ cũng không thể thiếu được.
Cho nên, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu Hà Tư Ca quyết định đến bộ phận quan hệ xã hội làm việc, cô muốn xem xem, một tập đoàn lớn vận hành như thế nào. Trong công việc hằng ngày, nội dung công việc chủ yếu của bộ phận quan hệ xã hội chính là phục vụ các kim chủ, cùng với chăm sóc truyền thông, một khi bùng nổ tin tức tiêu cực, phải giao thiệp hoà giải từ bên trong, duy trì hình tượng tốt đẹp của công ty.
“Cùng ăn trưa đi.”
Phó Cẩm Hành đi qua, giơ tay đóng máy tính của Hà Tư Ca lại. Cô kêu lên: “Làm gì thế, em còn chưa lưu.”
Mặc dù có chức năng tự động lưu, nhưng cô vẫn rất tức giận. Phó Cẩm Hành cười híp mắt nhìn cô: “Sẽ không mất đầu, cùng lắm thì anh tăng ca làm cho em.” Hà Tư Ca hung dữ lườm hắn.
Tin tức cô đến Phó thị truyền đi rất nhanh, đương nhiên cũng truyền đến tai Mai Lan và những người khác của nhà họ Phó. Kỳ quái là, lần này Mai Lan lại rất kiềm chế, không chạy đến làm ầm lên. Bà ta không lên tiếng, người khác đương nhiên cũng không có tư cách đi nói này nói nọ. Lúc ăn cơm trưa, Hà Tư Ca có chút khó hiểu: “Em luôn tưởng là mẹ anh sẽ đến đây, còn đang suy nghĩ phải đối mặt với bà ấy thế nào.”
Phó Cẩm Hành cười khẽ: “Phó thị quả thật có cổ phần của bà ấy, nhưng bà ấy...”
Còn chưa dứt lời, Tào Cảnh Đồng đã gõ cửa phòng VIP, vẻ mặt hơi nóng nảy: “Anh Phó, cô Đoàn đến, cô ấy nói có chuyện gấp tìm anh, tôi đưa cô ấy đến phòng làm việc của anh trước rồi!” Trước giờ nhà họ Đoàn luôn có thể sánh ngang với nhà họ Phó, thân phận của Đoàn Phù Quang và kiểu phụ nữ như Trương Tử Hân không giống nhau, cho nên, Tào Cảnh Đồng cũng không thể không cho cô ấy chút mặt mũi. Vừa nghe thấy Đoàn Phù Quang đến tìm mình, Phó Cẩm Hành theo bản năng dùng đuôi mắt liếc trộm Hà Tư Ca, muốn xem phản ứng của cô.
Kết quả, cô đang cúi đầu, vừa ăn vừa dùng điện thoại kiểm tra email.
Vừa đến nên áp lực lớn, Hà Tư Ca phải tranh thủ từng phút từng giây, nhanh chóng thích ứng với nhịp điệu công việc của Phó thị. Thấy vậy, Phó Cẩm Hành chỉ đành khẽ ho một tiếng: “Đoàn Phù Quang đến rồi, anh đi xem sao.” Hà Tư Ca vẫn nhìn màn hình điện thoại như cũ, tùy ý khoát tay: “Đi đi.”
Cảm giác bị xem nhẹ rất khó chịu, Phó Cẩm Hành cau mày, có chút không vui, lề mề nửa ngày cũng không đứng lên.
Cuối cùng, hắn hạ quyết tâm, giơ tay đỡ má Hà Tư Ca, dùng sức hôn một cái. tôi, anh bị thần kinh à, miệng toàn là dầu...” Cô chán ghét hố lên, cầm giấy tùy tiện lau đi. “Tôi không nhìn thấy gì cả.”
Tào Cảnh Đồng lạy ông tôi ở bụi này mở miệng nói.
Bình luận facebook