Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
gap-dung-luc-yeu-dung-nguoi-546
Chương 547: Bù đắp cho con bé
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
“Trương tổng, đừng kích động, Triệu Tuyết Lệ là tôi đích thân mời đến
Lúc đầu cô ấy nhậm chức, không phải mọi người còn rất nghi ngờ à?”
Phó Cẩm Hành cười lạnh hỏi ngược lại
Không đợi đối phương mở miệng, hắn lại châm biếm: “Huống hồ, vừa rồi các người còn nói cô ấy không tốt, tôi chỉ thuận theo lòng dân mà thôi.” Người đàn ông trung niên được gọi là Trương tổng mấp máy môi, không nói gì
Thấy ông ta không lên tiếng, Phó Cẩm Hành lại quan tâm hỏi: “Gần đây chú Ba của tôi thế nào rồi?” Tuần trước, Phó Trí Hán bơi ở nhà, chân bị chuột rút, tình hình tương đối nghiêm trọng, còn sặc mấy ngụm nước.
“Đã không sao rồi.”
Trương tổng hậm hực trả lời
Xem ra mọi người đều biết mình là người của Phó Trí Hán rồi, muốn giấu cũng không giấu được
Ngay cả Phó Cẩm Hành cũng hỏi thăm mình về chuyện của Phó Trí Hán, đây không phải là đã chứng minh tất cả sao
Nhưng mà, dù sao thì việc chia bè phái ở công ty là một chuyện hết sức bình thường.
“Thật là lạ, nghe nói từ lúc còn trẻ chú ba đã không thích vận động có liên quan đến nước, sao bây giờ tuổi đã cao rồi còn chạy đi học bơi thể?”
Phó Cẩm Hành kinh ngạc lẩm bẩm
Bên cạnh có người giỏi lựa gió chỉnh buồm, vừa nghe thấy lời hắn, lập tức cười một tiếng: “Nghe nói là quen biết một hồng nhan tri kỷ như hoa sen mới nở, cho nên nhất định là ông Phó đích thân xuống nước làm sứ giả bảo vệ hoa rồi, ha ha ha!”
Những người khác cũng cười theo
Trương tổng có chút căm giận, mặt đỏ lên, lớn tiếng phản bác: Chuyện không có căn cứ, mọi người dùng có mà ăn nói linh tinh!” Có người rảnh rỗi tiếp lời: “Chỉ là quen biết một người phụ nữ, chơi đùa mà thôi, mọi người đều là đàn ông, hiểu rõ trong lòng, ông cần gì phải tức giận?” Phó Trí Hán kết hôn ba mươi năm, đến nay không có nửa mụn con, mọi người đều biết ông ta không nhẫn tâm để vợ khổ sở mang bầu, cho nên chủ động đi thắt ống dẫn tinh.
Nhưng bây giờ ông ta đã gần sáu mươi rồi, luôn không có con nối dõi, ở trong mắt rất nhiều người cũng là một chuyện đáng tiếc
“Đúng vậy,” Một người khác cũng phụ họa: “Nếu như có lòng dạ hăng hái tranh giành, sinh con rồi cũng không phải không nuôi nổi.” Trương tổng cười lạnh: “Sinh con? Tôi thấy nếu như thật sự sinh con sẽ có người không ngồi yên được đấy!” Ông ta dùng đuôi mắt quét qua Phó Cẩm Hành, ý tứ ám chỉ rất rõ ràng
Đối với tin tức liên quan đến việc thật ra Phó Cẩm Hành là con riêng của Phó Trí Hán, rốt cuộc vẫn lan truyền nhanh chóng
Ông ta nói như vậy, cả phòng họp đều yên tĩnh lại
Tất cả mọi người đều ngầm hiểu mà ngậm miệng lại, mọi người cúi đầu, đồng thời cẩn thận liếc nhìn phản ứng của Phó Cẩm Hành, sợ bị liên lụy
Đợi một lát, Phó Cẩm Hành mới chậm rãi mở miệng nói: “Trương tổng nói đúng, nếu như chú Ba thật sự già rồi mới có con, vậy người là phận con cháu như tôi đây sao có thể ngồi yên được, đương nhiên là mua vòng vàng và khóa vàng đích thân đến nhà chúc mừng mới được.” Mọi người không nhịn được khâm phục phản ứng của hắn, rõ ràng là một cái để tài nhạy cảm như vậy lại bị vài câu hờ hững của hắn hóa giải rồi.
“Đùa thôi mà, làm sao có thể.”
Trương tổng ý thức được họa là từ miệng mà ra, vội vàng chuyển chủ đề, ông ta nhìn đồng hồ, làm ra vẻ kinh ngạc: “Ôi, không còn sớm nữa, tôi phải đi đo huyết áp đây, hết cách rồi, già rồi già rồi...” Dù sao cuộc họp cũng đã gần kết thúc, ông ta vừa đứng dậy vừa cáo từ
Lại có mấy người cũng rời đi, chỉ mấy phút, phòng họp lớn như vậy liền vắng vẻ
“Hồng nhan tri kỷ...”
Trong lòng Hà Tư Ca miên man nghĩ, lập tức nghĩ đến Ngô Ngữ Hi
Cô đưa mắt với Phó Cẩm Hành, hắn gật đầu: “Ừm.” Xem ra, Ngô Ngữ Hi kia thật sự rất có năng lực, mới hơn một tuần đã thành công bám lấy Phó Trí Hán rồi.
“Em vốn còn tưởng ông ta là một người đàn ông rất có năng lực trấn định.” Hà Tư Ca khẽ cười một tiếng, xem ra trên đời này không có con mèo nào không ăn cá cả, chỉ có cá không đủ tươi mà thôi
Chỉ cần có đủ tươi, lại không sợ bị mèo ăn, vậy chính là tất cả đều vui vẻ.
“Ai là hồ ly, ai là thợ săn, chưa đến một giây cuối cùng sẽ không ai nói chắc được
Chúng ta cũng phải chuẩn bị, đề phòng ông ta sớm hiểu rõ tất cả, chỉ là thuận nước đẩy thuyền thôi.” Nhưng nhìn Phó Cẩm Hành lại không lạc quan như vậy, thậm chí hắn đã tính toán đến trường hợp xấu nhất.
“Em xem trọng cô Ngô.” Suy nghĩ một lúc, Hà Tư Ca nói chắc nịch.
“Bởi vì cô ta có dã tâm hơn Trương Tử Hân, nhưng không ngu xuẩn giống Trương Tử Hân
Cùng là điều kiện như nhau, nhưng cô ta sẽ đi xa hơn.” Cô híp mắt lại, đứng dậy đi tới trước cửa sổ
Nơi này là phòng họp tầng mười bảy của Phó Thị, đứng ở trước cửa sổ sát đất nhìn ra ngoài, giống như giẫm cả thành phố dưới chân cho người ta có cảm giác như đang bày mưu lập kế
“Sao em không hỏi anh đưa Triệu Tuyết Lệ đến Hà Thị là có dự định gì?” Nhìn bóng dáng yểu điệu của Hà Tư Ca, Phó Cẩm Hành khẽ mỉm cười
Hắn có thể cảm giác được, càng ngày cô càng có thể hiểu mình rồi
Đây là chuyện tốt, khiến hắn cảm thấy không còn cô đơn nữa, có người hiểu, có người bầu bạn, có người kề vai chiến đấu
“Anh nghĩ em ngốc à?” Hà Tư Ca xoay người lại, hờn dỗi nói: “Anh làm vậy là vì muốn tốt cho em, sợ em giống ba em, lại khiến Ẩm thực Hà Thị thành xưởng nhỏ gia đình.” Một xí nghiệp vào lúc chưa thành hình, có lẽ có thể đơn giản hóa tất cả, đặt việc kiếm tiền ở vị trí cao nhất
Nhưng một khi có quy mô rồi, nhất định phải thành lập quy củ của mình, thiết lập nội dung nòng cốt
Nói tầm thường một chút, Hà Nguyên Chính chính là người không có văn hóa, cho nên mới thua hết tất cả lúc cơn sóng kinh tế ập đến
Tại sao nhiều người giàu đều muốn đưa con cái ra nước ngoài học như vậy? Chính là không muốn để đời sau cũng khổ như thế, muốn bọn họ dùng trí thông minh để ra ngoài kiếm tiền
“Tạm được, biết suy nghĩ rồi.” Phó Cẩm Hành gật đầu, dáng vẻ trẻ nhỏ dễ dạy
Hà Tư Ca tức giận bước nhanh qua, đấm vào ngực hắn, “Em đâu có ngốc như vậy! Nói không chừng em còn là một kỳ tài thương mại đấy!”
Kỳ tài thương mại...
Hắn bật cười
Cùng lúc đó, bên trong một ngôi biệt thự ở phía tây thành phố
Phó Trí Hán đã ở đây mấy ngày rồi, đây không phải là nhà ông ta, chỉ là một căn bất động sản tư nhân dưới tên ông ta
Vợ ông ta và ông ta cùng tuổi, người phụ nữ sắp sáu mươi, cho dù được bảo dưỡng tốt thế nào cũng vẫn là người đẹp tuổi xế chiều, tâm lực không tốt
Cho nên, ở trong rất nhiều chuyện, bà ta đều đã mở một mắt nhắm một mắt
Từ tuần trước gặp Ngô Ngữ Hi lúc đi leo núi, Phó Trí Hán như cháy lên nhiệt huyết tuổi trẻ
Cô ta rất giống Mai Lan lúc còn trẻ, điểm này không cần nghi ngờ.
Điểm khác nhau là Ngô Ngữ Hi dịu dàng hơn, đối với Phó Trí Hán có một tâm lý sùng bái sâu đậm
Mà ông ta cũng rất rõ ràng, mình chưa bao giờ hoàn toàn chinh phục được người phụ nữ xinh đẹp kiêu ngạo ngang ngược Mai Lan đó
Nhưng Ngô Ngữ Hi lại khác, cô ta trải đời chưa sâu, xuất thân bình thường, chỉ cần một chút xíu sức mạnh của đàn ông đã đủ để làm cô ta hoàn toàn khuất phục
Phó Trí Hán có thể đọc ra được rõ ràng hai chữ “kính phục” trong mắt cô gái này
Ông ta rất hưởng thụ
Vì vậy, ông ta không tiếc cùng cô ta đi học bơi, còn để cô ta làm giáo viên bơi lội của mình
Không ngờ, lần đầu tiên xuống nước, Phó Trí Hán đã bị chuột rút
Kết quả, Ngô Ngữ Hi không chút do dự cứu ông ta, ở dưới nước, cô ta dùng sức hôn ông ta, bơm không khí tươi mới cho Phó Trí Hán
Khoảnh khắc đó, Phó Trí Hán cảm thấy mình lại trở thành một tên nhóc, có thể cuồng nhiệt vì yêu
“Đang làm gì thế?”
Ông ta tắm xong, vừa thắt dây áo ngủ, vừa lười biếng hỏi người phụ nữ ngồi ở trước bàn trang điểm
Ngô Ngữ Hi đang trang điểm, nghe vậy, cô ta thở dài một cái, nhỏ giọng nói: “Em muốn đi ra ngoài, đã ở đây mấy ngày rồi.” Phó Trí Hán rất thận trọng, luôn ở đây với cô ta, gọi mỹ miều là không bị quấy rầy
Nhưng trên thực tế, cũng có ý để phòng Ngô Ngữ Hi
“Lát nữa bảo tài xế đưa em đi một vòng.” Ông ta khoác một tay lên bả vai cô ta, quyến luyến không rời mà xoa bóp mấy cái, chỉ cảm thấy trẻ tuổi thật tốt
Ở trên cơ thể trẻ tuổi này, Phó Trí Hán dường như lại tìm được cảm giác trẻ tuổi, cái này làm cho ông ta cũng tỏ ra vô cùng anh dũng ở trên giường, không muốn thua bất cứ người đàn ông nào khác
“Đi đâu chứ, em lại không mua đồ
Đúng rồi, em nghe nói vợ anh đến chùa Phổ Đà cầu phúc rồi, đúng không?” Ngô Ngữ Hi cầm bút kẻ mắt, hưng phấn hỏi
“Ừm, những năm gần đây bà ấy đều ăn chay niệm Phật, còn động một chút là cùng một đám người đi cầu phúc, lần nào đi cũng mất cả tháng.” Phó Trí Hán không tập trung trả lời
Nghe vậy, Ngô Ngữ Hi buông bút kẻ mắt xuống, nắm tay ông ta, lắc mấy cái làm nũng
“Dù sao bà ấy cũng không có ở nhà, anh đưa em đến đó mở mang tầm mắt đi...” Cô ta như cô bé, vẻ mặt ngây thơ nói.
Phó Trí Hán vốn dĩ đang hưởng thụ sự mềm mại trong tay, vừa nghe Ngô Ngữ Hi muốn cùng ông ta về nhà, ông ta lập tức trợn to hai mắt, cả người cũng tản ra hơi thở nghiêm túc.
“Em muốn làm cái gì?” Tay ông ta thêm sức, bóp lấy bả vai Ngô Ngữ Hi.
Cô ta bị đau cau mày lại, bĩu môi nói: “Cái gì mà em muốn làm gì, không phải anh nói đó sao, ở chỗ này nhiều ngày rồi, chỗ nào trong phòng cũng đều đã chơi cả, cảm thấy không còn thú vị nữa..
em nghe nói, làm ở trong nhà mình đặc biệt có..
ừm, có cái..
cảm giác đó...”
Càng nói đến đoạn sau, mặt Ngô Ngữ Hi càng đỏ, có chút thẹn thùng
Mấy ngày nay hai người trừ ăn cơm và tắm ra, về cơ bản là đều vận động chuyện nào đó
Phó Trí Hán dựa vào uống thuốc, biểu hiện không tệ, nhưng làm nhiều rồi cũng khó tránh có chút chán ngán
Vì vậy, trong lúc vô tình ông ta nghe người ta nói đàn ông ăn vụng ở bên ngoài, có lúc sẽ có cảm giác tội lỗi, nếu như đưa phụ nữ về nhà, chơi mới thoải mái.
Lúc này Phó Trí Hán mới buông tay ra, sắc mặt hòa hoãn lại.
Do dự một chút, ông ta gật đầu đồng ý
Dù sao bây giờ mình vẫn quá lưu luyến cơ thể người phụ nữ này
“Thật không?” Ngô Ngữ Hi hết sức vui mừng, nhảy lên vòng hai tay ôm lấy cổ Phó Trí Hán, dùng đôi chân nhỏ dài quấn lấy eo ông ta, như một con Koala
Cô ta hôn lên mặt ông ta mấy cái rồi vui vẻ tiếp tục trang điểm
“Có điều, trước lúc đó em phải cùng anh đi gặp một người.” Trong lòng Phó Trí Hán đột nhiên có một chút sảng khoái trả thù, trầm giọng nói.
“Ai thế? Không phải là phụ nữ chứ, hừ.”
Ngô Ngữ Hi giả vờ như ghen nói một câu, rồi lại tiếp tục soi gương trang điểm.
Thật sự là cô ta đoán trúng rồi, Phó Trí Hán dẫn Ngô Ngữ Hi ăn mặc xinh đẹp đến trung tâm điều dưỡng thần kinh, đặc biệt đi thăm Mai Lan.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Lúc đầu cô ấy nhậm chức, không phải mọi người còn rất nghi ngờ à?”
Phó Cẩm Hành cười lạnh hỏi ngược lại
Không đợi đối phương mở miệng, hắn lại châm biếm: “Huống hồ, vừa rồi các người còn nói cô ấy không tốt, tôi chỉ thuận theo lòng dân mà thôi.” Người đàn ông trung niên được gọi là Trương tổng mấp máy môi, không nói gì
Thấy ông ta không lên tiếng, Phó Cẩm Hành lại quan tâm hỏi: “Gần đây chú Ba của tôi thế nào rồi?” Tuần trước, Phó Trí Hán bơi ở nhà, chân bị chuột rút, tình hình tương đối nghiêm trọng, còn sặc mấy ngụm nước.
“Đã không sao rồi.”
Trương tổng hậm hực trả lời
Xem ra mọi người đều biết mình là người của Phó Trí Hán rồi, muốn giấu cũng không giấu được
Ngay cả Phó Cẩm Hành cũng hỏi thăm mình về chuyện của Phó Trí Hán, đây không phải là đã chứng minh tất cả sao
Nhưng mà, dù sao thì việc chia bè phái ở công ty là một chuyện hết sức bình thường.
“Thật là lạ, nghe nói từ lúc còn trẻ chú ba đã không thích vận động có liên quan đến nước, sao bây giờ tuổi đã cao rồi còn chạy đi học bơi thể?”
Phó Cẩm Hành kinh ngạc lẩm bẩm
Bên cạnh có người giỏi lựa gió chỉnh buồm, vừa nghe thấy lời hắn, lập tức cười một tiếng: “Nghe nói là quen biết một hồng nhan tri kỷ như hoa sen mới nở, cho nên nhất định là ông Phó đích thân xuống nước làm sứ giả bảo vệ hoa rồi, ha ha ha!”
Những người khác cũng cười theo
Trương tổng có chút căm giận, mặt đỏ lên, lớn tiếng phản bác: Chuyện không có căn cứ, mọi người dùng có mà ăn nói linh tinh!” Có người rảnh rỗi tiếp lời: “Chỉ là quen biết một người phụ nữ, chơi đùa mà thôi, mọi người đều là đàn ông, hiểu rõ trong lòng, ông cần gì phải tức giận?” Phó Trí Hán kết hôn ba mươi năm, đến nay không có nửa mụn con, mọi người đều biết ông ta không nhẫn tâm để vợ khổ sở mang bầu, cho nên chủ động đi thắt ống dẫn tinh.
Nhưng bây giờ ông ta đã gần sáu mươi rồi, luôn không có con nối dõi, ở trong mắt rất nhiều người cũng là một chuyện đáng tiếc
“Đúng vậy,” Một người khác cũng phụ họa: “Nếu như có lòng dạ hăng hái tranh giành, sinh con rồi cũng không phải không nuôi nổi.” Trương tổng cười lạnh: “Sinh con? Tôi thấy nếu như thật sự sinh con sẽ có người không ngồi yên được đấy!” Ông ta dùng đuôi mắt quét qua Phó Cẩm Hành, ý tứ ám chỉ rất rõ ràng
Đối với tin tức liên quan đến việc thật ra Phó Cẩm Hành là con riêng của Phó Trí Hán, rốt cuộc vẫn lan truyền nhanh chóng
Ông ta nói như vậy, cả phòng họp đều yên tĩnh lại
Tất cả mọi người đều ngầm hiểu mà ngậm miệng lại, mọi người cúi đầu, đồng thời cẩn thận liếc nhìn phản ứng của Phó Cẩm Hành, sợ bị liên lụy
Đợi một lát, Phó Cẩm Hành mới chậm rãi mở miệng nói: “Trương tổng nói đúng, nếu như chú Ba thật sự già rồi mới có con, vậy người là phận con cháu như tôi đây sao có thể ngồi yên được, đương nhiên là mua vòng vàng và khóa vàng đích thân đến nhà chúc mừng mới được.” Mọi người không nhịn được khâm phục phản ứng của hắn, rõ ràng là một cái để tài nhạy cảm như vậy lại bị vài câu hờ hững của hắn hóa giải rồi.
“Đùa thôi mà, làm sao có thể.”
Trương tổng ý thức được họa là từ miệng mà ra, vội vàng chuyển chủ đề, ông ta nhìn đồng hồ, làm ra vẻ kinh ngạc: “Ôi, không còn sớm nữa, tôi phải đi đo huyết áp đây, hết cách rồi, già rồi già rồi...” Dù sao cuộc họp cũng đã gần kết thúc, ông ta vừa đứng dậy vừa cáo từ
Lại có mấy người cũng rời đi, chỉ mấy phút, phòng họp lớn như vậy liền vắng vẻ
“Hồng nhan tri kỷ...”
Trong lòng Hà Tư Ca miên man nghĩ, lập tức nghĩ đến Ngô Ngữ Hi
Cô đưa mắt với Phó Cẩm Hành, hắn gật đầu: “Ừm.” Xem ra, Ngô Ngữ Hi kia thật sự rất có năng lực, mới hơn một tuần đã thành công bám lấy Phó Trí Hán rồi.
“Em vốn còn tưởng ông ta là một người đàn ông rất có năng lực trấn định.” Hà Tư Ca khẽ cười một tiếng, xem ra trên đời này không có con mèo nào không ăn cá cả, chỉ có cá không đủ tươi mà thôi
Chỉ cần có đủ tươi, lại không sợ bị mèo ăn, vậy chính là tất cả đều vui vẻ.
“Ai là hồ ly, ai là thợ săn, chưa đến một giây cuối cùng sẽ không ai nói chắc được
Chúng ta cũng phải chuẩn bị, đề phòng ông ta sớm hiểu rõ tất cả, chỉ là thuận nước đẩy thuyền thôi.” Nhưng nhìn Phó Cẩm Hành lại không lạc quan như vậy, thậm chí hắn đã tính toán đến trường hợp xấu nhất.
“Em xem trọng cô Ngô.” Suy nghĩ một lúc, Hà Tư Ca nói chắc nịch.
“Bởi vì cô ta có dã tâm hơn Trương Tử Hân, nhưng không ngu xuẩn giống Trương Tử Hân
Cùng là điều kiện như nhau, nhưng cô ta sẽ đi xa hơn.” Cô híp mắt lại, đứng dậy đi tới trước cửa sổ
Nơi này là phòng họp tầng mười bảy của Phó Thị, đứng ở trước cửa sổ sát đất nhìn ra ngoài, giống như giẫm cả thành phố dưới chân cho người ta có cảm giác như đang bày mưu lập kế
“Sao em không hỏi anh đưa Triệu Tuyết Lệ đến Hà Thị là có dự định gì?” Nhìn bóng dáng yểu điệu của Hà Tư Ca, Phó Cẩm Hành khẽ mỉm cười
Hắn có thể cảm giác được, càng ngày cô càng có thể hiểu mình rồi
Đây là chuyện tốt, khiến hắn cảm thấy không còn cô đơn nữa, có người hiểu, có người bầu bạn, có người kề vai chiến đấu
“Anh nghĩ em ngốc à?” Hà Tư Ca xoay người lại, hờn dỗi nói: “Anh làm vậy là vì muốn tốt cho em, sợ em giống ba em, lại khiến Ẩm thực Hà Thị thành xưởng nhỏ gia đình.” Một xí nghiệp vào lúc chưa thành hình, có lẽ có thể đơn giản hóa tất cả, đặt việc kiếm tiền ở vị trí cao nhất
Nhưng một khi có quy mô rồi, nhất định phải thành lập quy củ của mình, thiết lập nội dung nòng cốt
Nói tầm thường một chút, Hà Nguyên Chính chính là người không có văn hóa, cho nên mới thua hết tất cả lúc cơn sóng kinh tế ập đến
Tại sao nhiều người giàu đều muốn đưa con cái ra nước ngoài học như vậy? Chính là không muốn để đời sau cũng khổ như thế, muốn bọn họ dùng trí thông minh để ra ngoài kiếm tiền
“Tạm được, biết suy nghĩ rồi.” Phó Cẩm Hành gật đầu, dáng vẻ trẻ nhỏ dễ dạy
Hà Tư Ca tức giận bước nhanh qua, đấm vào ngực hắn, “Em đâu có ngốc như vậy! Nói không chừng em còn là một kỳ tài thương mại đấy!”
Kỳ tài thương mại...
Hắn bật cười
Cùng lúc đó, bên trong một ngôi biệt thự ở phía tây thành phố
Phó Trí Hán đã ở đây mấy ngày rồi, đây không phải là nhà ông ta, chỉ là một căn bất động sản tư nhân dưới tên ông ta
Vợ ông ta và ông ta cùng tuổi, người phụ nữ sắp sáu mươi, cho dù được bảo dưỡng tốt thế nào cũng vẫn là người đẹp tuổi xế chiều, tâm lực không tốt
Cho nên, ở trong rất nhiều chuyện, bà ta đều đã mở một mắt nhắm một mắt
Từ tuần trước gặp Ngô Ngữ Hi lúc đi leo núi, Phó Trí Hán như cháy lên nhiệt huyết tuổi trẻ
Cô ta rất giống Mai Lan lúc còn trẻ, điểm này không cần nghi ngờ.
Điểm khác nhau là Ngô Ngữ Hi dịu dàng hơn, đối với Phó Trí Hán có một tâm lý sùng bái sâu đậm
Mà ông ta cũng rất rõ ràng, mình chưa bao giờ hoàn toàn chinh phục được người phụ nữ xinh đẹp kiêu ngạo ngang ngược Mai Lan đó
Nhưng Ngô Ngữ Hi lại khác, cô ta trải đời chưa sâu, xuất thân bình thường, chỉ cần một chút xíu sức mạnh của đàn ông đã đủ để làm cô ta hoàn toàn khuất phục
Phó Trí Hán có thể đọc ra được rõ ràng hai chữ “kính phục” trong mắt cô gái này
Ông ta rất hưởng thụ
Vì vậy, ông ta không tiếc cùng cô ta đi học bơi, còn để cô ta làm giáo viên bơi lội của mình
Không ngờ, lần đầu tiên xuống nước, Phó Trí Hán đã bị chuột rút
Kết quả, Ngô Ngữ Hi không chút do dự cứu ông ta, ở dưới nước, cô ta dùng sức hôn ông ta, bơm không khí tươi mới cho Phó Trí Hán
Khoảnh khắc đó, Phó Trí Hán cảm thấy mình lại trở thành một tên nhóc, có thể cuồng nhiệt vì yêu
“Đang làm gì thế?”
Ông ta tắm xong, vừa thắt dây áo ngủ, vừa lười biếng hỏi người phụ nữ ngồi ở trước bàn trang điểm
Ngô Ngữ Hi đang trang điểm, nghe vậy, cô ta thở dài một cái, nhỏ giọng nói: “Em muốn đi ra ngoài, đã ở đây mấy ngày rồi.” Phó Trí Hán rất thận trọng, luôn ở đây với cô ta, gọi mỹ miều là không bị quấy rầy
Nhưng trên thực tế, cũng có ý để phòng Ngô Ngữ Hi
“Lát nữa bảo tài xế đưa em đi một vòng.” Ông ta khoác một tay lên bả vai cô ta, quyến luyến không rời mà xoa bóp mấy cái, chỉ cảm thấy trẻ tuổi thật tốt
Ở trên cơ thể trẻ tuổi này, Phó Trí Hán dường như lại tìm được cảm giác trẻ tuổi, cái này làm cho ông ta cũng tỏ ra vô cùng anh dũng ở trên giường, không muốn thua bất cứ người đàn ông nào khác
“Đi đâu chứ, em lại không mua đồ
Đúng rồi, em nghe nói vợ anh đến chùa Phổ Đà cầu phúc rồi, đúng không?” Ngô Ngữ Hi cầm bút kẻ mắt, hưng phấn hỏi
“Ừm, những năm gần đây bà ấy đều ăn chay niệm Phật, còn động một chút là cùng một đám người đi cầu phúc, lần nào đi cũng mất cả tháng.” Phó Trí Hán không tập trung trả lời
Nghe vậy, Ngô Ngữ Hi buông bút kẻ mắt xuống, nắm tay ông ta, lắc mấy cái làm nũng
“Dù sao bà ấy cũng không có ở nhà, anh đưa em đến đó mở mang tầm mắt đi...” Cô ta như cô bé, vẻ mặt ngây thơ nói.
Phó Trí Hán vốn dĩ đang hưởng thụ sự mềm mại trong tay, vừa nghe Ngô Ngữ Hi muốn cùng ông ta về nhà, ông ta lập tức trợn to hai mắt, cả người cũng tản ra hơi thở nghiêm túc.
“Em muốn làm cái gì?” Tay ông ta thêm sức, bóp lấy bả vai Ngô Ngữ Hi.
Cô ta bị đau cau mày lại, bĩu môi nói: “Cái gì mà em muốn làm gì, không phải anh nói đó sao, ở chỗ này nhiều ngày rồi, chỗ nào trong phòng cũng đều đã chơi cả, cảm thấy không còn thú vị nữa..
em nghe nói, làm ở trong nhà mình đặc biệt có..
ừm, có cái..
cảm giác đó...”
Càng nói đến đoạn sau, mặt Ngô Ngữ Hi càng đỏ, có chút thẹn thùng
Mấy ngày nay hai người trừ ăn cơm và tắm ra, về cơ bản là đều vận động chuyện nào đó
Phó Trí Hán dựa vào uống thuốc, biểu hiện không tệ, nhưng làm nhiều rồi cũng khó tránh có chút chán ngán
Vì vậy, trong lúc vô tình ông ta nghe người ta nói đàn ông ăn vụng ở bên ngoài, có lúc sẽ có cảm giác tội lỗi, nếu như đưa phụ nữ về nhà, chơi mới thoải mái.
Lúc này Phó Trí Hán mới buông tay ra, sắc mặt hòa hoãn lại.
Do dự một chút, ông ta gật đầu đồng ý
Dù sao bây giờ mình vẫn quá lưu luyến cơ thể người phụ nữ này
“Thật không?” Ngô Ngữ Hi hết sức vui mừng, nhảy lên vòng hai tay ôm lấy cổ Phó Trí Hán, dùng đôi chân nhỏ dài quấn lấy eo ông ta, như một con Koala
Cô ta hôn lên mặt ông ta mấy cái rồi vui vẻ tiếp tục trang điểm
“Có điều, trước lúc đó em phải cùng anh đi gặp một người.” Trong lòng Phó Trí Hán đột nhiên có một chút sảng khoái trả thù, trầm giọng nói.
“Ai thế? Không phải là phụ nữ chứ, hừ.”
Ngô Ngữ Hi giả vờ như ghen nói một câu, rồi lại tiếp tục soi gương trang điểm.
Thật sự là cô ta đoán trúng rồi, Phó Trí Hán dẫn Ngô Ngữ Hi ăn mặc xinh đẹp đến trung tâm điều dưỡng thần kinh, đặc biệt đi thăm Mai Lan.