-
Chương 31-35
Chương 31
- Báo cáo gia chủ, thư tín khẩn cấp!
- Đi vào!
Diệp Chiến Thiên nhíu mày, ngày gần đây một mực vô sự phát sinh, không biết là địa phương nào truyền đến thư tín.
Một tộc nhân tiến vào phủ gia chủ, đem hai phong thư đưa cho Diệp Chiến Thiên.
Diệp Chiến Thiên trước hủy đi phong ấn, nhìn lại, lông mày vặn lại với nhau.
- Phụ thân, ở trên nói cái gì?
Diệp Thần chứng kiến thần sắc Diệp Chiến Thiên, mơ hồ có một chút dự cảm bất hảo.
- Đông Lâm Quận Vương khinh người quá đáng!
Diệp Chiến Thiên huy chưởng BA~ một tiếng, vỗ vào trên mặt bàn, giận không kiềm được.
- Đông Lâm Quận Vương?
Trong đôi mắt Diệp Thần lóe lên hàn quang, chính là Quận Vương phủ Đông Lâm Quận Vương mà phụ thân đến thăm xin thuốc, đem phụ thân đuổi ra?
- Tây Vũ Đế Quốc Lũng Nam phát sinh Quận Vương phản loạn, đại chiến sắp tới, Đông Lâm Quận Vương quyết định buộc chặt vài loại vật tư mua bán, trong đó kể cả huyền thiết, về sau huyền thiết trong Đông Lâm Quận phải do Vân Gia Bảo thống nhất chọn mua tiêu thụ, nếu có lén tiêu thụ, sẽ nghiêm trị không tha! Tam gia cửa hàng của Diệp Gia Bảo chúng ta thiết lập tại Đông Lâm Quận phủ thành cũng đã đóng cửa!
Diệp Chiến Thiên trầm giọng nói.
Chứng kiến thần sắc của Diệp Chiến Thiên, Diệp Thần biết rõ, phụ thân thật sự nổi giận, nhất định là Vân Gia Bảo ở chỗ Đông Lâm Quận Vương thổi gió, muốn vây quét Diệp Gia Bảo. Diệp Gia Bảo gần đây kinh tế có chút khẩn trương, mấy cửa hàng ở Đông Lâm Quận cùng quặng mỏ phía sau núi kia chính là thu nhập chủ yếu của Diệp Gia Bảo, nếu đoạn mấy tháng, một xu không thu, cái kia sẽ làm thực lực Diệp Gia Bảo giảm lớn.
Lại như nghĩ tới điều gì, Diệp Chiến Thiên cười khổ một cái.
Nếu là ở nửa tháng trước, Vân Gia Bảo tuyệt đường lui của Diệp Gia Bảo như thế, Diệp Gia Bảo nói không chừng sẽ toàn lực đánh cược một lần, hướng Vân Gia Bảo lấy lại công đạo, mà Vân Gia Bảo, nói không chừng cũng đang đợi Diệp Gia Bảo đến thăm, tốt liên hợp mấy thành khác, thuận lý thành chương diệt trừ Diệp Gia Bảo.
Vân Gia Bảo thân là minh chủ Liên Vân Thập Bát Bảo, xuất thủ trước đối phó người trong nhà, khó tránh khỏi sẽ làm người khinh bỉ, nếu Diệp Gia Bảo đánh đến tận cửa, bọn hắn liền có lý do.
Thế nhưng hiện tại, đã có Lôi Đế Quyết, gia tộc chấn hưng ở trong tầm tay, Diệp Chiến Thiên há lại sẽ cầm gia tộc sinh tử tồn vong mạo hiểm!
- Thần Nhi thấy thế nào?
Diệp Chiến Thiên nhìn về phía Diệp Thần hỏi.
- Hài nhi cảm thấy, vì kế hoạch hôm nay, chỉ có thể nhịn!
Diệp Thần nói, bất đắc dĩ thực lực không bằng người khác, chỉ có thể nhịn.
- Cùng ta nghĩ giống nhau, nói cho đại quản sự, đem thành viên gia tộc ở Đông Lâm Quận tất cả đều rút về, mặt khác quặng mỏ cũng tạm dừng khai thác!
Diệp Chiến Thiên đối với một tộc nhân nói, tất cả huyền thiết mỏ đều do Vân Gia Bảo thống nhất chọn mua, cái kia huyền thiết của Diệp Gia Bảo đừng nghĩ bán đi một khối, dứt khoát ngừng là được.
Diệp Thần không khỏi thầm nghĩ đáng tiếc, hắn đang muốn đi một tí biện pháp, có thể đề cao hiệu suất khai thác khoáng thạch, nhưng bây giờ là không cần dùng.
Với tư cách Diệp gia tộc trưởng, Diệp Chiến Thiên tuy biệt khuất, nhưng cũng chỉ có thể chịu nhục.
- Phụ thân, một phong thư khác nói cái gì?
Diệp Chiến Thiên cầm lấy một phong thư khác, chứng kiến chữ viết kia, ánh mắt bỗng nhiên phát lạnh.
- Là thư tín của Vân Gia Bảo, Vân Dịch Dương nói một tháng sau muốn cử hành Liên Vân Thập Bát Bảo luận võ đại hội một lần, Liên Vân Thập Bát Bảo tất cả tiểu bối dưới mười tám tuổi đều có thể tham gia. Phải do trưởng bối trong tộc tự mình dẫn đội đi qua!
Diệp Chiến Thiên cười lạnh một tiếng.
- Chồn chúc tết cho gà, không yên lòng.
- Phụ thân, chúng ta đi hay không?
- Nếu không đi, Vân Gia Bảo liền có thể đại tác văn vẻ rồi, nếu đi, chỉ sợ sẽ gặp người ám toán!
- Vân Gia Bảo đã muốn diệt Diệp Gia Bảo chúng ta, lại không muốn tổn hại uy vọng của Vân Gia Bảo, chắc có lẽ không ở trước mắt bao người động thủ, có thể sẽ ở ven đường ám toán!
Diệp Thần suy nghĩ một chút nói.
- Diệp Gia Bảo cách Vân Gia Bảo mới hơn mười dặm đường, nếu là nhanh một chút, chắc có lẽ không có vấn đề gì.
- Ân, ta trở về cùng lão tộc trưởng và các thúc thúc của ngươi thương lượng một phen, làm tiếp quyết định, ngươi trở về tu luyện đi.
Diệp Chiến Thiên khoát tay một cái nói.
Từ bên trong phủ gia chủ đi ra, trong nội tâm Diệp Thần có một loại trầm trọng không nói ra được, lúc này Diệp Gia Bảo thật là bấp bênh, nếu Diệp Gia Bảo không có, vậy trong thiên hạ sẽ không có chỗ cho Diệp Thần hắn an thân rồi, bất kể như thế nào, nhất định phải giúp đỡ Diệp Gia Bảo đánh bại Vân Gia Bảo!
Diệp Thần trở lại trụ sở của mình, bắt đầu siêng năng tu luyện, trải qua nhiều ngày như vậy, Phong Linh bí quyết của Diệp Thần đã có chút thành tựu, mặc dù không có vũ kỹ tương ứng có thể học tập, nhưng phong hệ pháp quyết nhẹ nhàng, tốc độ di chuyển của hắn là nhanh rất nhiều, mặt khác huyền khí trong cơ thể, cũng so với lúc trước càng thêm tinh thuần thâm hậu.
Mãi cho đến đêm dài vắng người, bên trong thành lâm vào một mảnh yên tĩnh, chẳng qua là ở trong núi sâu xa xôi, truyền đến vài tiếng thú rống làm lòng người kinh hãi.
Một ngóc ngách của Diệp Gia Bảo, bên trong bóng cây chập chờn, một bóng đen cực kỳ nhanh xẹt qua, hướng bên ngoài Diệp Gia Bảo chạy như bay, ánh trăng rơi xuống, chiếu rọi ra khuôn mặt người nọ, đúng là Diệp Mặc Dương vừa ném đi trưởng lão vị.
Cảnh ban đêm dần dần sâu, vào lúc canh ba, đột nhiên một tiếng thú rống tức giận ở bên ngoài Diệp Gia Bảo vang lên, đón lấy chính là thanh âm tường thể ầm ầm sụp đổ.
- Chuyện gì xảy ra?
Bên trong Diệp Gia Bảo đèn hỏa sáng lên.
- Yêu thú tập kích!
- Yêu thú tập kích!
Các tộc nhân gác đêm lớn tiếng hô hào, đem các tộc nhân còn lại trong lúc ngủ say đánh thức.
Chớp mắt thời gian, nguyên một đám thân ảnh lướt đi ra, đúng là đám người Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Thiên.
Diệp Thần bay vút đến, hướng xa xa nhìn lại, một yêu thú hình thể cực lớn, đã rơi vào tầm mắt của hắn, là một sinh vật cùng loại thằn lằn.
- Là Độc Giác Tích (*rắn mối một sừng), cẩn thận kịch độc của nó!
Diệp Thương Huyền kinh quát.
- Là cửu giai, mọi người cẩn thận!
Diệp Chiến Thiên một chưởng khắc ở trên đầu Độc Giác Tích, chỉ làm nó nghiêng đầu, tay phải bị rắn mối giáp dày đặc chấn động nhức mỏi.
Độc Giác Tích bình thường đều ở bên trong rừng sâu núi thẳm hoạt động, sẽ rất ít đến phiến khu vực này, hôm nay không biết là nguyên nhân gì, con Độc Giác Tích này vậy mà đến Diệp Gia Bảo.
Độc Giác Tích kia đã trúng một chưởng, càng thêm tức giận, một chưởng đập bay mấy cái tộc nhân.
Tình cảnh một mảnh hỗn loạn, đám người Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Thiên nhao nhao ra tay đối với Độc Giác Tích, các tộc nhân thực lực hơi kém một chút đều lui xuống dưới, về đến trong nhà cầm cường cung cường nỏ.
Yêu thú công kích Diệp Gia Bảo, ngược lại không phải là sự tình hiếm lạ gì, hàng năm đều phải tao ngộ mấy lần, bất quá bao năm qua đến, bọn hắn gặp được yêu thú, thực lực mạnh nhất cũng chỉ có thất giai, rất hiếm có cửu giai yêu thú.
Chương 32
Bởi vì thường xuyên gặp yêu thú công kích, Diệp Gia Bảo nhằm vào yêu thú, vẫn là cài đặt không ít cơ quan.
- Dụ Độc Giác Tích vào hố bắt thú!
Diệp Chiến Thiên quát khẽ nói.
Hố bắt thú là phương pháp xử lý nhằm vào yêu thú vô cùng hữu hiệu, vốn là để cho yêu thú rơi vào trong hầm, sau đó lại dùng cơ quan dời cự thạch nện xuống, bên trong lại dùng sáp dầu châm lửa thiêu đốt, coi như là cửu giai yêu thú, cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
- Tộc trưởng, cơ quan hố bắt thú bị người phá hủy, sáp dầu cũng thiêu cháy rồi!
Có tộc nhân hô.
Diệp Chiến Thiên nhíu mày một cái, trong nội tâm lập tức bay lên một tia cảm giác không ổn.
- Chiến Long, Diệp Mặc Dương ở nơi nào, đừng cho hắn trốn thoát! Bắt lấy Diệp Mặc Dương!
Diệp Chiến Thiên quát khẽ nói, phá hư bộ thú cơ quan, vậy khẳng định là nội gian bên trong làm, đích thị là Diệp Mặc Dương không thể nghi ngờ.
Thân ảnh Diệp Chiến Long như mũi tên, hướng bên hố bắt thú chạy đi.
Sáp dầu bên trong hố bắt thú thiêu cháy rồi, Độc Giác Tích sợ hỏa nhất, chắc là sẽ không hướng bên kia đi đấy, xem ra chỉ có thể đem Độc Giác Tích mài từ từ cho chết hoặc là đuổi đi.
Yêu thú bình thường, đều so với nhân loại cùng giai cường đại hơn nhiều, thực lực Độc Giác Tích kinh người, Diệp Chiến Thiên, Diệp Thương Huyền có chút ngăn cản không nổi.
Sưu sưu sưu, từng mũi vũ tiễn hướng Độc Giác Tích kích xạ đi ra. Cung tiễn tổn thương thập phần có hạn, nhưng uy lực cường nỏ phòng thủ bên trong thành vẫn là tương đối lớn.
Thân hình Độc Giác Tích đạt tới ba bốn trượng, càng không ngừng vung vẩy, sau khi bị cường nỏ bắn bị thương, nó càng thêm nổi giận, mạnh mẽ đụng tới, rầm rầm rầm, ba khung cường nỏ phòng thủ thành bị đâm cho nát bấy.
Cường nỏ phòng thành này chính là Diệp Gia Bảo phí không ít tài vật, dụng tâm chế tạo, hiện nay bị hủy rồi, làm Diệp Chiến Thiên rất là tức giận.
- Nghiệt súc!
Diệp Chiến Thiên một chưởng oanh ở trên người Độc Giác Tích.
Độc Giác Tích mạnh mẽ vượt qua đụng tới, bành, Diệp Chiến Thiên bị đâm cho bay ngược ra sau, khí huyết cuồn cuộn.
Tuy Diệp Gia Bảo nhiều người, nhưng lân giáp của Độc Giác Tích quá mức dày đặc, dưới bát giai căn bản không đả thương được Độc Giác Tích, bát giai cửu giai cao thủ cố gắng hết sức một kích toàn lực, cũng chỉ có thể để cho Độc Giác Tích hơi chút khó chịu thoáng một phát mà thôi.
Diệp Thần thả người bay vút đến địa phương cách Độc Giác Tích đại khái ba trượng.
- Thần Nhi, ngươi tới đây làm gì, đi xa một chút!
Diệp Chiến Hùng gấp giọng nói, đem Diệp Thần kéo ra sau.
Một đám bát giai đại nhân, cũng không làm gì được Độc Giác Tích, Diệp Thần cũng đừng có đến tham gia náo nhiệt, dùng thực lực của Diệp Thần, căn bản không có khả năng bị thương Độc Giác Tích!
- Tam thúc, ta sẽ không mạo hiểm đâu.
Diệp Thần tranh thủ thời gian né tránh.
- Ngươi cầm vật gì trong tay?
Lúc này Diệp Chiến Hùng mới chú ý tới trong tay Diệp Thần ôm một cái bao vải lớn.
Diệp Thần ôm một bao lớn hỏa dược đi ra, hắn vốn là muốn mang thứ đó làm thực dụng hơn một chút, nhưng trước mắt chỉ làm ra đồ vật thô như vậy đến.
Thời điểm lực chú ý của Diệp Chiến Hùng tập trung ở bao vải trong tay Diệp Thần, Diệp Thần đốt lên ngòi nổ, thả người hướng Độc Giác Tích chạy đi.
- Thần Nhi, mau trở lại!
Tốc độ Diệp Thần quá nhanh, Diệp Chiến Hùng rõ ràng không có giữ được.
Diệp Thần khoảng cách Độc Giác Tích càng ngày càng gần, đem vật kia hướng dưới bụng Độc Giác Tích quăng ra.
Độc Giác Tích kia chú ý tới Diệp Thần, một móng vuốt vỗ xuống.
Mắt thấy sẽ bị Độc Giác Tích vỗ trúng, Diệp Thần mạnh mẽ hướng ra phía ngoài chụp một cái, móng vuốt của Độc Giác Tích kia đúng là ở trên đỉnh đầu của hắn đảo qua, dùng thực lực lục giai của hắn, nếu trúng móng vuốt của Độc Giác Tích, cái kia bất tử cũng phải đi mất nửa cái mạng.
- Mọi người nhanh chóng lui lại!
Diệp Thần lo lắng hô to.
Nghe được Diệp Thần nói, mặc dù mọi người có chút nghi hoặc, nhưng vẫn không ngừng triệt thoái phía sau.
Chứng kiến Diệp Thần té trên mặt đất, Diệp Nhu không để ý nguy hiểm lao đến, muốn đem Diệp Thần kéo ra bên ngoài.
Hỏa dược sắp nổ tung, Diệp Thần chứng kiến Diệp Nhu tới đây, trong nội tâm khẩn trương muốn chết, thả người đem Diệp Nhu bổ nhào, bảo hộ dưới thân thể.
Chỉ nghe một tiếng ầm vang nổ mạnh, màng tai các tộc nhân ở đây cũng muốn bị đánh rách tả tơi, tộc nhân ở gần một chút cảm giác một cỗ lực lượng quét ngang mà đến, đánh bọn chúng bay ra ngoài, tộc nhân xa hơn thì thấy được một màn cực kỳ kinh người, thân thể cao lớn của Độc Giác Tích kia bị lật tung đến không trung, trên không trung đánh cho xoay tròn, nặng nề ngã vào trên mặt đất, nội tạng chảy đầy đất.
Sinh mệnh lực của Độc Giác Tích kia vẫn còn ương ngạnh, giãy dụa hướng ra phía ngoài bỏ chạy.
Diệp Thương Huyền cũng bất chấp trong nội tâm rung động, không biết từ nơi nào cầm một thanh xiên thép, hướng chỗ thịt mềm của Độc Giác Tích hung hăng ghim xuống, phù một tiếng, Độc Giác Tích kia bị đinh ở trên mặt đất.
Chân Độc Giác Tích vẫn như cũ đang không ngừng rung rung, cầm lấy mặt đất, đoán chừng ít nhất phải qua một phút đồng hồ mới có thể chết!
Chung quanh tộc nhân bị thương ngã đầy đất, các tộc nhân bên ngoài tranh thủ thời gian xông lại cứu chữa.
Diệp Thần cảm giác dưới thân truyền đến một tiếng ưm, vừa rồi tình thế quá nguy cấp, hắn cũng không có nghĩ nhiều, hiện tại mới phát hiện, Diệp Nhu đang bị hắn áp ở dưới thân thể, mặt Diệp Nhu cùng Diệp Thần gần trong gang tấc, lồng ngực hoàn toàn dán lại với nhau, cách quần áo hơi mỏng, vẫn như cũ có thể cảm nhận được phần xúc cảm mềm mại kia, một mùi thơm thiếu nữ truyền vào chóp mũi.
- Diệp Thần ca ca, có thể đứng lên không?
Trong mắt Diệp Nhu tràn ngập ý xấu hổ, nàng cảm giác hai chân của mình tầm đó tựa hồ bị vật gì đâm trúng, như nhớ ra cái gì đó, trong lòng khẽ run lên.
- Vừa rồi sự cấp tòng quyền, Nhu Nhi đừng trách.
Diệp Thần có chút lúng túng đứng lên, đối với loại cảm giác vừa rồi kia, vẫn là hơi có chút lưu luyến.
- Mặc kệ Diệp Thần ca ca làm cái gì, Nhu Nhi cũng sẽ không trách Diệp Thần ca ca.
Diệp Nhu ôn nhu phủi đi bụi bậm trên người Diệp Thần, nhỏ giọng nói.
Nghe được Diệp Nhu nói, trong lòng Diệp Thần rung động, một loại tình cảm khác thường ở trong đầu lái đi không được.
Các tộc nhân đều đã được cứu chữa, lần hỗn chiến này, các tộc nhân có ba người chết, trọng thương ba mươi sáu người, vết thương nhẹ một trăm linh sáu người.
Đối với tộc nhân chết đi, trong lòng mọi người đều có một chút bi thương.
- Diệp Mặc Dương ở nơi nào!
Diệp Chiến Thiên trầm giọng gào thét.
- Báo cáo tộc trưởng, Diệp Mặc Dương trưởng lão không thấy, ngay cả Diệp Không Ngạn giam giữ tại Chấp Pháp Đường cũng không thấy rồi.
- Phản đồ chết tiệt!
Diệp Chiến Thiên giận không kiềm được.
- Từ nay về sau, Diệp Mặc Dương cùng với con hắn Diệp Không Ngạn, bị trục xuất Diệp gia, trong Diệp gia còn có người tới vãng lai với hắn, gia pháp xử trí, tất cả tộc nhân nếu gặp được hắn, phải đánh chết phản đồ này, vì Diệp gia thanh lý môn hộ!
Chương 33
Chúng tộc nhân cao giọng xác nhận.
Độc Giác Tích kia đích thị là Diệp Mặc Dương đưa tới, cũng không biết Diệp Mặc Dương dùng phương pháp gì, rõ ràng đem một cửu giai yêu thú dẫn tới Diệp Gia Bảo, đoạn thời gian Độc Giác Tích công kích Diệp Gia Bảo kia, Diệp Mặc Dương thừa dịp loạn đem Diệp Không Ngạn cứu đi. Nếu không phải Diệp Thần dùng hỏa dược, Diệp Gia Bảo tổn thất liền khó có thể tưởng tượng rồi.
Tuy Diệp Gia Bảo tổn thất vô cùng nghiêm trọng, nhưng thu hoạch cũng tương đối khá, Diệp Gia Bảo bình thường đi săn đến bảy tám giai yêu thú, cũng là ít càng thêm ít, cửu giai yêu thú càng là hiếm thấy, toàn thân Độc Giác Tích đều là bảo vật, da trên người cởi ra, ít nhất có thể may hơn mười kiện áo giáp, còn có các loại đồ vật khác cũng có thể làm thuốc, yêu thú bát giai trở lên đều có yêu đan, chỉ bằng vào một quả cửu giai yêu đan của Độc Giác Tích, ít nhất có thể đổi 200 viên Tụ Khí Đan.
Một đám tộc nhân bắt đầu xử lý thi thể Độc Giác Tích.
Nghị sự đại sảnh.
- Thần Nhi, vừa rồi ngươi đến cùng dùng vật gì đánh chết Độc Giác Tích?
Diệp Thương Huyền hỏi, Diệp Thần ném ra bao vải kia, uy lực thực sự quá kinh người rồi, quả thực tương đương với một kích toàn lực của cửu giai đỉnh phong cao thủ, vật kia, làm hắn cũng không khỏi cảm thấy khiếp sợ.
- Là một vật gọi hỏa dược.
Diệp Thần nói.
- Hỏa dược?
- Là lão tổ tông dạy ta phối trí, phương pháp phối trí vật ấy, ta không thể nói.
Diệp Thần chỉ có thể đẩy đến chỗ Diệp gia lão tổ tông, có một chút bí mật, hắn vẫn không thể nói, phương pháp phối trí hỏa dược này nếu lan truyền đi ra ngoài, nói không chừng sẽ đưa tới tai ương diệt tộc cho Diệp gia, càng ít người biết rõ càng ít người sử dụng càng tốt. Hôm nay nếu không phải tình thế bất đắc dĩ, hắn quyết sẽ không đem hỏa dược lấy ra sử dụng.
- Đã như vậy, chúng ta liền không hỏi.
Đám người Diệp Thương Huyền gật đầu nói, bọn hắn cũng biết vật ấy không phải chuyện đùa, vừa rồi uy lực những hỏa dược kia nổ tung, làm trong lòng bọn hắn rất chấn động.
- Truyền lệnh tộc nhân, sự tình hôm nay, tuyệt đối không thể truyền ra ngoài!
Diệp Chiến Thiên suy nghĩ một chút trầm giọng nói.
Nghĩ nghĩ, cho dù có tộc nhân nói lỡ miệng, lan truyền đi ra ngoài, chỉ sợ cũng không có người tin tưởng, cho nên chắc có lẽ không có vấn đề gì quá lớn, nhưng công tác giữ bí mật vẫn phải làm.
Thi thể Độc Giác Tích, xem như giúp Diệp gia vượt qua lúc khẩn cấp, gan, yêu đan… những vật này của Độc Giác Tích, đều bị Diệp Chiến Thiên ủy thác người quen ở Đông Lâm Quận bán, đổi đến gần hơn ba trăm viên Tụ Khí Đan. Mà da Độc Giác Tích, thì bị công tượng bên trong thành chế thành giáp da, phân phát cho một đám tộc nhân chiến sĩ, Diệp Thần cũng được chia một kiện.
Giáp da làm vô cùng tinh xảo, phòng ngự rất tốt, lưỡi đao bình thường căn bản không gây thương tổn, bảy tám giai cao thủ bình thường, cũng mơ tưởng dùng chưởng lực xuyên thấu.
Cái giáp da này cũng không phải đặc biệt dày, mặc sát người, bên ngoài lại mặc một tầng áo, trên cơ bản nhìn không ra. Được thứ này, nếu phát sinh chiến đấu, Diệp Gia Bảo có thể tránh một ít thương vong không tất yếu, coi như là nhân họa đắc phúc.
Diệp Thần ngẫu nhiên đùa nghịch hỏa dược, chuẩn bị đem hỏa dược chế thành đồ vật cùng loại như Phích Lịch Tử, một bên dốc lòng tu luyện, sau khi đến lục giai, tốc độ huyền khí tăng lên tuy chậm lại, nhưng Diệp Thần vẫn như cũ rất có tiến triển, Phong Linh bí quyết đệ nhất trọng, cũng sắp tu luyện thành công. Thời điểm nhàn rỗi, Diệp Thần cũng sẽ chỉ điểm đám người Diệp Mông, Diệp Minh tu luyện một chút.
Tuy quặng mỏ của Diệp Gia Bảo đóng cửa, cửa hàng bên Đông Lâm Quận cũng đình chỉ vận chuyển, nhưng vừa bán đi thi thể Độc Giác Tích đạt được vật tư, có thể cho Diệp Gia Bảo kiên trì nhiều mấy tháng.
Biết rõ quặng mỏ của Diệp Gia Bảo bị ép đóng cửa, mọi người Diệp gia tộc lòng đầy căm phẫn, rất nhiều tộc nhân đều muốn mời Diệp Chiến Thiên hạ lệnh khai chiến đối với Vân Gia Bảo, nhưng đều bị Diệp Chiến Thiên cự tuyệt, hiện tại đúng là thời kì mấu chốt Diệp Gia Bảo tăng thực lực lên, hắn và Diệp Thương Huyền đều phải gấp rút bế quan tu luyện, làm sao có thể ở thời điểm này rối loạn trận tuyến.
Toàn bộ Diệp Gia Bảo tràn ngập một loại tâm tình bi phẫn. Một đám tộc nhân cùng chung mối thù, trong gia tộc nhóm tu luyện giả nguyên một đám gấp rút tu luyện, ở trong lúc này tộc nhân đột phá đếm không hết.
- Vân Gia Bảo nhị bảo chủ, Tần Gia Bảo bảo chủ, Nghiêm Gia Bảo bảo chủ đến tìm hiểu!
Một tộc nhân rất nhanh hướng bên phủ gia chủ chạy tới.
- Để cho bọn họ đến phòng khách, ta ngược lại muốn nhìn, bọn hắn đến tột cùng muốn làm cái gì!
Diệp Chiến Thiên hừ lạnh một tiếng.
- Mời bọn người lão tộc trưởng đến đại sảnh.
Đã đến ba cửu giai cao thủ, bọn hắn không thể không thận trọng.
Cửa vào Diệp Gia Bảo, Vân Dịch Huyền cùng hai người bên cạnh cười cười nói nói, hai người bên cạnh kia tuổi đại khái ở bốn mươi năm mươi tuổi, đi lại kiện tráng, theo thứ tự là Tần Gia Bảo bảo chủ Tần Vũ cùng Nghiêm Gia Bảo bảo chủ Nghiêm Dận, đằng sau đi theo mười mấy người, có già cũng có trẻ tuổi.
Một đám tộc nhân Diệp Gia Bảo xa xa hướng bên này nhìn qua, đều lộ ra ánh mắt căm thù, Diệp Gia Bảo cùng Vân Gia Bảo ở giữa ân oán, bọn hắn đều rất rõ ràng, biết rõ một đoàn người Vân Dịch Huyền lai giả bất thiện.
Tần Vũ nhàn nhạt nhìn lướt qua những Diệp gia tộc nhân kia nói:
- Huyền huynh, Diệp Gia Bảo này sợ là đem Vân Gia Bảo bọn ngươi hận đến không nhẹ.
Vân Dịch Huyền cười to một tiếng nói:
- Vân Gia Bảo ta có gì phải sợ.
- Vậy cũng được, có Vân lão gia tử tọa trấn, tăng thêm Đông Lâm Quận Vương ủng hộ, Vân Gia Bảo vững như bàn thạch, nếu Diệp Gia Bảo này thức thời khá tốt, nếu không thức thời vụ, hắc hắc….
Nghiêm Dận cười nịnh nọt nói.
- Diệp Gia Bảo Diệp Chiến Thiên vừa mới tấn cấp, tăng thêm lão tiểu tử Diệp Thương Huyền kia, cũng rất khó đối phó, bất quá Diệp Gia Bảo nhân khẩu tiêu điều, Vân Gia Bảo chúng ta còn không có đem bọn họ để vào mắt, có hai cửu giai cao thủ thì như thế nào!
Vân Dịch Huyền nhàn nhạt hừ lạnh một tiếng.
Vân Gia Bảo quả nhiên muốn đối phó Diệp Gia Bảo, trong lòng Tần Vũ, Nghiêm Dận ám run sợ, nhưng lại không biết Vân Gia Bảo muốn dùng phương pháp gì, nếu Vân Gia Bảo cùng Diệp Gia Bảo khai chiến, bọn hắn chỉ sợ cũng khó có thể chỉ lo thân mình, không thiếu được muốn ra người làm đầy tớ cho Vân Gia Bảo. Bất quá muốn bọn hắn hoàn toàn bán mạng cho Vân Gia Bảo, cũng là không thể nào, dù sao Diệp Gia Bảo có hai cửu giai cao thủ, vạn nhất đem mình đáp lên liền buồn bực.
- Diệp Chiến Thiên vừa thăng cửu giai, muốn vững chắc cảnh giới trước mắt chỉ sợ ít nhất phải mấy tháng thời gian, so sánh với Huyền huynh, tất nhiên là kém rất xa.
Đang khi nói chuyện, một đoàn người tiến nhập đại sảnh Diệp Gia Bảo, đám người Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Thiên tề tụ trong đại sảnh, Diệp Thần đứng ở một bên đại sảnh.
Chương 34
- Diệp huynh, đã lâu không gặp, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ.
Tần Vũ, Nghiêm Dận đánh cho cái ha ha.
Vân Dịch Huyền không cùng đám người Diệp Chiến Thiên mở miệng, lớn lối mà ở trên một cái ghế bên cạnh mình ngồi xuống, ha ha cười nói:
- Không nghĩ tới Chiến Thiên huynh đãi khách như vậy, đến nhiều người như vậy nghênh đón chúng ta.
Vân Dịch Huyền đem nơi đây trở thành Vân Gia Bảo của hắn sao? Bọn người Diệp Chiến Thiên lộ ra một tia không vui.
Diệp Thần nhìn xem Vân Dịch Huyền, ánh mắt lạnh như băng, hắn đối với người Vân Gia Bảo không có chút hảo cảm nào, mặc dù không có đầy đủ chứng cớ, thế nhưng hắn có thể kết luận, lúc trước phục kích hắn, làm kinh mạch hắn đứt đoạn chính là người Vân Gia Bảo.
Món nợ này, kế tiếp nên chậm rãi đòi lại!
- Không biết ba vị bảo chủ đến Diệp Gia Bảo ta cần làm chuyện gì?
Diệp Chiến Thiên lại không mời hai người Tần Vũ cùng Nghiêm Dận ngồi, ở chủ vị ngồi xuống, cầm chén trà hớp một ngụm.
Tần Gia Bảo cùng Nghiêm Gia Bảo, từ trước đến nay đều là tay sai của Vân Gia Bảo, Diệp Chiến Thiên chẳng muốn theo chân bọn họ khách khí.
Trong đôi mắt Tần Vũ cùng Nghiêm Dận hiện lên một tia phiền muộn, ở trên chỗ ngồi bên cạnh Vân Dịch Huyền ngồi xuống.
- Nghe nói Chiến Thiên huynh tấn thăng đến cửu giai, thật sự là đáng mừng.
Ánh mắt Vân Dịch Huyền rơi vào trên người Diệp Chiến Thiên.
Một nhóm Vân Dịch Huyền, là đến xò xét hư thật Diệp Gia Bảo!
- Nguyên lai ba vị bảo chủ là tới đây chúc mừng, vậy Diệp mỗ nên đa tạ rồi.
Diệp Chiến Thiên không mặn không lạt nói.
- Không biết tiểu tử Vân Dịch Dương kia Ngưng Huyền Cương tu luyện được thế nào, lão phu hồi lâu không có lĩnh giáo.
Diệp Thương Huyền vuốt chòm râm hoa râm thoáng một phát nói, luận bối phận, Vân Dịch Huyền cùng Vân Dịch Dương đều so với Diệp Thương Huyền thấp đồng lứa.
Lão thất phu này thật đúng là biết cậy già lên mặt, Vân Dịch Huyền hừ lạnh một tiếng.
- Đại ca của ta Ngưng Huyền Cương đã tu luyện đến ngũ trọng đại thành cảnh, ít ngày nữa sẽ đột phá lục trọng, cửu giai đỉnh phong ở trong tầm tay.
Vân Dịch Huyền có chút ngạo khí nói.
Nếu Vân Dịch Dương tu luyện tới cửu giai đỉnh phong, cái Liên Vân Thập Bát Bảo này, chỉ sợ đều sẽ do Vân Dịch Dương một người định đoạt rồi, rất nhiều người tu luyện vài thập niên, cũng chưa chắc có thể từ cửu giai trung kỳ đột phá đến cửu giai đỉnh phong, trên cửu giai, mỗi lần tăng lên một chút cũng khó như lên trời. Bằng không thì Diệp Thương Huyền cũng sẽ không nhiều năm như vậy, một mực dừng lại ở cửu giai sơ kỳ, không biết Vân Dịch Huyền nói đến tột cùng là xác thực, hay là phô trương thanh thế.
- Tiểu tử Vân Dịch Dương kia, tính tình lười biếng, luôn bị Vân lão Tam đuổi theo đánh, nếu không phải năm đó vận khí tốt, ăn hết một cây Huyết chi, hiện tại đoán chừng còn dừng lại ở bát giai đây này.
Diệp Thương Huyền cười híp mắt nói.
Chúng Diệp gia tộc nhân cười rộ.
Vân Dịch Huyền tức giận đến muốn thổ huyết, nếu còn ở vấn đề này dây dưa không rõ, Diệp Thương Huyền không chừng muốn đem năm đó những chuyện cũ kia nói hết ra, lão tiểu tử đó nhất định là cố ý!
Ánh mắt của hắn đảo qua một đám tiểu bối Diệp Gia Bảo, ở dưới khí thế của cửu giai cao thủ, một đám tiểu bối nhao nhao cúi đầu, đợi cho chuyển dời đến trên người Diệp Thần, chứng kiến Diệp Thần vậy mà nhìn thẳng hắn, không sợ hãi chút nào, nghĩ thầm, đây chính là nhi tử Diệp Thần của Diệp Chiến Thiên rồi, lúc trước Diệp Thần ở bên trong trẻ tuổi của Liên Vân Thập Bát Bảo, được cho là thiên phú tuyệt luân, về sau một thân tu vị bị mấy bát giai cao thủ của Vân Gia Bảo bọn hắn phế đi, không biết Diệp Chiến Thiên từ chỗ nào làm ra Đoạn Tục Đan, kinh mạch tốt không nói, rõ ràng còn chiếm vị trí kế nhiệm gia chủ, ta ngược lại muốn nhìn, ngươi có mấy phần bổn sự, một cỗ khí thế cửu giai cao thủ, vô thanh vô tức hướng Diệp Thần áp tới.
Diệp Thần chỉ cảm thấy một cỗ áp lực trầm trọng, ở trên ngực của mình trùng trùng điệp điệp một kích, lập tức khí huyết cuồn cuộn, hắn lập tức vận chuyển huyền khí tới chống lại.
Trong nội tâm Vân Dịch Huyền cảm thấy kinh ngạc, nếu là năm sáu giai tu luyện giả bình thường, bị khí thế của cửu giai cao thủ áp bách, đã sớm không chịu nổi rồi, không nghĩ tới Diệp Thần rõ ràng cứng rắn khiêng nổi, ngay cả thân thể cũng không lay động thoáng một phát.
Diệp Chiến Thiên phát hiện Diệp Thần dị trạng, hừ lạnh một tiếng, một cỗ khí thế mãnh liệt tán phát ra, đem Diệp Thần bảo vệ.
Diệp Thần biết vậy nên áp lực chợt nhẹ.
Cửu giai huyền khí, Diệp Chiến Thiên quả nhiên thăng lên cửu giai! Vân Dịch Dương cố tình muốn xem xem, Diệp Chiến Thiên đến tột cùng có mấy phần thực lực, liền vận khởi huyền khí trong cơ thể tới đọ sức.
Khí thế hai cửu giai cao thủ ở trong đại sảnh chạm vào nhau, không khí trong đại sảnh như là ngưng trệ, một đám tiểu bối không chịu nổi áp lực cực lớn kia, nhao nhao lui về phía sau, ngay cả Diệp Chiến Long, Diệp Chiến Hùng một đám bát giai cao thủ, khí tức cũng cuồn cuộn, nhao nhao vận huyền khí trong cơ thể chống đỡ.
Trong mọi người, vẫn như cũ bình tĩnh thanh thản, chỉ có Diệp Thương Huyền, Nghiêm Dận, Tần Vũ ba người mà thôi!
Đều là cửu giai sơ kỳ, thực lực mạnh yếu cũng là phi thường rõ ràng, lông mày Vân Dịch Huyền nhăn lại, huyền khí của hắn, rõ ràng ép không được Diệp Chiến Thiên, điều này sao có thể!
Diệp Chiến Thiên tấn chức cửu giai sơ kỳ không bao lâu, huyền khí có lẽ còn không có vững chắc mới đúng, mà hắn dừng lại ở huyền khí cửu giai đã có gần ba năm rồi, tăng thêm tài lực Vân Gia Bảo hùng hậu, thường xuyên ở Đông Lâm Quận thành bán đấu giá mua vào đại lượng dược thảo trân quý phụ trợ tu luyện, theo lý thuyết Diệp Chiến Thiên căn bản không thể nào là đối thủ của hắn!
Vân Dịch Huyền quét nhìn Diệp Thương Huyền, Diệp Thương Huyền đang khoan thai uống trà, căn bản không có khả năng ám trợ Diệp Chiến Thiên.
Nghiêm Dận cùng Tần Vũ nhìn nhau biến sắc, thực lực của bọn hắn so sánh với Vân Dịch Huyền muốn kém hơn vài phần, Diệp Chiến Thiên rõ ràng cùng Vân Dịch Huyền thực lực không kém bao nhiêu, nếu thi triển ra Nguyên Lôi Thân Thể, chỉ sợ sẽ vững vàng áp qua bọn hắn một bậc.
Đám người Diệp Chiến Long, Diệp Chiến Hùng lại cảm thấy kinh hỉ, Lôi Đế Quyết quả nhiên không giống người thường, sau khi đại ca tu luyện Lôi Đế Quyết, thực lực đại tiến, hơn nửa tháng này đến, tu vị lại chống đỡ qua được Vân Dịch Huyền mấy năm tu vị.
Vân Dịch Huyền biết thực lực mình áp bất quá Diệp Chiến Thiên, liền đem khí thế thu trở về, Diệp Chiến Thiên không truy kích, bất động thanh sắc mà thu hồi khí thế.
- Chiến Thiên huynh huyền khí tiến nhanh, cũng làm cho người thay đổi cách nhìn.
Vân Dịch Huyền bình phục huyền khí xao động trong cơ thể, trong lòng ám run sợ, tu Diệp Chiến Thiên này vị, sao sẽ tăng lên được nhanh như vậy, hẳn là cũng như đại ca giống nhau, ăn hết linh chi tiên thảo gì hay sao?
- Ba vị bảo chủ đến Diệp Gia Bảo ta, không phải chỉ là để tìm Diệp mỗ nói chuyện phiếm a?
Chương 35
Diệp Chiến Thiên mặt không thay đổi nói, âm thầm vận chuyển huyền khí, để cho huyền khí hỗn loạn trong cơ thể bình thường lại, nếu tiếp qua một lát, huyền khí của hắn có khả năng liền chống đỡ không nổi rồi.
Dù sao hắn mới vừa tiến vào cửu giai mà thôi, cùng Vân Dịch Huyền loại người dừng lại ở cửu giai đã ba năm mà nói, vẫn là thua kém đi một tí, bất quá nội tâm của hắn vẫn là tương đối hưng phấn, phải biết rõ, hắn tu luyện Lôi Đế Quyết cũng mới nửa tháng mà thôi, thực lực có thể cùng Vân Dịch Huyền thế lực ngang nhau rồi, nếu tiếp qua một hai tháng, Vân Dịch Huyền cũng sẽ bị hắn xa xa bỏ xuống.
Diệp Chiến Thiên tấn cấp cửu giai có lẽ ít nhất cũng có một năm nửa năm rồi, lúc trước khẳng định đều ẩn dấu thực lực, dùng thực lực bát giai lừa người, Vân Dịch Huyền nghĩ như thế, cảm thấy an tâm một chút, hắn thật sự không muốn tin tưởng, một người mới vừa gia nhập cửu giai không bao lâu, thực lực liền có thể cùng hắn chống lại. Luận thiên phú, hắn luôn luôn mạnh hơn Diệp Chiến Thiên.
- Ta là vì quặng mỏ phía sau núi Diệp Gia Bảo mà đến.
Vân Dịch Huyền mở miệng nói.
Vân Dịch Huyền vừa dứt lời, trong mắt Diệp Thương Huyền tinh quang bạo phát, rốt cục muốn nói đến chánh đề.
Trong ánh mắt Diệp Thương Huyền hiện lên tinh quang, làm trong lòng Vân Dịch Huyền kinh hãi, trong lòng của hắn bay lên một tia cảm giác kỳ quái, hẳn là Diệp Thương Huyền này, cũng che giấu thực lực hay sao? Trở về nhất định phải đem chuyện này báo cáo đại ca mới được.
- Vân nhị bảo chủ là có ý gì?
Diệp Thương Huyền để chén trà trong tay xuống, ngữ khí có một tia không vui.
Bầu không khí trong đại sảnh mơ hồ có vài phần ngưng trọng.
Lúc này Vân Dịch Huyền rõ ràng cảm thấy một tia áp lực không hiểu.
Hẳn là Diệp Thương Huyền đã đột phá cửu giai sơ kỳ, đến cửu giai trung kỳ rồi hả?
Vân Dịch Huyền ngẫm lại, liền ra một đầu mồ hôi lạnh, nếu thực lực Diệp Thương Huyền cũng đã đến cửu giai trung kỳ, thực lực Diệp Chiến Thiên cùng hắn tương đối, đây chẳng phải là nói, thực lực Diệp Gia Bảo đã tới gần Vân Gia Bảo, nếu Vân Gia Bảo muốn đối phó Diệp Gia Bảo, nhất định phải chú ý cẩn thận rồi.
Một bên sắc mặt Tần Vũ cùng Nghiêm Dận biến ảo, bọn hắn không nghĩ tới, Diệp Gia Bảo cũng là một khối xương cốt khó gặm.
Trong đầu Vân Dịch Huyền hiện lên mấy cái ý niệm, cho dù thực lực Diệp Thương Huyền đã đến cửu giai trung kỳ, bọn hắn làm theo phương pháp vẫn có thể đối phó, bất động thanh sắc nói:
- Lúc trước chúng ta cùng Diệp gia Diệp Mặc Dương trưởng lão từng có giao dịch, Diệp Mặc Dương trưởng lão nói nguyện ý dùng quặng mỏ phía sau núi Diệp Gia Bảo, hướng Vân Gia Bảo chúng ta đổi ba viên Ngưng Khí Đan, chúng ta cho một viên Ngưng Khí Đan với tư cách tiền đặt cọc, cũng lập khế ước, hôm nay tới đây, chuẩn bị cho các ngươi hai viên Ngưng Khí Đan còn lại kia, đổi quyền sở hữu quặng mỏ phía sau núi.
- Diệp Mặc Dương đã bị chúng ta trục xuất Diệp gia, hắn không bao giờ là người trong Diệp gia rồi, Vân nhị bảo chủ hẳn là cho rằng, một tên phản đồ có thể tùy ý mua bán Diệp gia quặng mỏ?
Diệp Chiến Thiên hừ lạnh một tiếng nói, lại là Diệp Mặc Dương!
- Như thế nào, Diệp Mặc Dương trưởng lão đã bị trục xuất Diệp gia rồi hả? Ta như thế nào không biết, lúc nào bị trục xuất Diệp gia? Chiến Thiên huynh chớ lấn ta, hẳn là Diệp Gia Bảo muốn chống chế hay sao?
Vân Dịch Huyền thần sắc lạnh lẽo, ngang ngược nói.
Diệp Mặc Dương mưu phản Diệp Gia Bảo, Vân Dịch Huyền không có khả năng không biết, nói không chừng lúc này Diệp Mặc Dương đang ở bên trong Vân Gia Bảo! Vân Dịch Huyền rõ ràng là muốn dựa vào cái gọi là khế ước kia, cưỡng đoạt quặng mỏ Diệp gia, thật sự là có thể nhẫn nại, nhưng không có thể nhẫn nhục!
- Có phải ta lấy mấy miếng Ngưng Khí Đan, tùy tiện để cho trưởng lão nào đó của Vân Gia Bảo lập khế ước, có thể mua xuống Vân Gia Bảo tất cả quặng mỏ rồi hay không, cuộc làm ăn này, ngược lại là dễ làm vô cùng.
Diệp Thần đột nhiên lên tiếng nói.
Ánh mắt của mọi người, tất cả đều rơi vào trên người Diệp Thần, không nghĩ tới một cái tiểu bối, lại dám ở loại trường hợp này công nhiên phản bác Vân Dịch Huyền.
- Ta và thúc thúc bá bá của ngươi nói chuyện, nơi nào có chỗ cho ngươi một tiểu bối nói chuyện!
Vân Dịch Huyền sắc mặt âm trầm quát.
- Diệp Thần hiện tại chính là Diệp Gia Bảo kế nhiệm gia chủ, lời hắn nói, cũng đại biểu Diệp gia.
Diệp Thương Huyền nói, nếu không phải Diệp Thần, Diệp gia quả quyết không dám cùng Vân Gia Bảo công nhiên đối kháng, hắn nhìn Diệp Thần, càng xem càng ưa thích, tựa như thân tôn của mình vậy.
- Một tiểu nhi mười bảy mười tám tuổi, lời nói cũng có thể đại biểu Diệp gia, vậy Diệp Mặc Dương trưởng lão, như thế nào không thể đại biểu Diệp gia?
Vân Dịch Huyền cười lạnh một tiếng, ngôn từ sắc bén.
- Ta nói Diệp Mặc Dương là phản đồ của Diệp gia!
Diệp Chiến Thiên trầm giọng nói, Vân Dịch Huyền này rõ ràng còn rất không nói đạo lý mà níu lấy điểm ấy không tha.
- Lúc chúng ta ký kết khế ước, Diệp Mặc Dương còn không có bị trục xuất Diệp gia, đây phải làm như thế nào nói?
Vân Dịch Huyền không thuận theo không buông tha nói.
- Vân Gia Bảo hẳn là muốn mạnh đoạt quặng mỏ của Diệp Gia Bảo rồi?
Diệp Chiến Thiên phẫn nộ quát.
- Chiến Thiên huynh không nên động nộ, Vân Gia Bảo chúng ta thân là minh chủ Liên Vân Thập Bát Bảo, tự nhiên là muốn phân rõ phải trái, sự tình cũng không phải là không có chỗ trống cứu vãn, nếu Diệp Gia Bảo đáp ứng Vân Gia Bảo ta một ít điều kiện, Vân Gia Bảo ngược lại là có thể nhượng xuất quặng mỏ kia!
Vân Dịch Huyền nói, ngữ khí nói chuyện nghiễm nhiên như quặng mỏ kia đã là của bọn họ.
Đám người Diệp Thương Huyền trong cơn giận dữ, thế giới này, chính là một cái thế giới cường quyền, hết thảy đều phải dựa vào nắm đấm nói chuyện, tuy nói hắn và Diệp Chiến Thiên thực lực đại tiến, nhưng vẫn như cũ không bằng Vân Dịch Huyền cùng Vân Dịch Dương, hơn nữa nước phụ thuộc của Vân Gia Bảo rất đông, nếu cùng Vân Gia Bảo trở mặt, Diệp Gia Bảo chỉ sợ sẽ gặp phải một hồi tai hoạ ngập đầu.
- Vân Dịch Phi, xuất hiện đi.
Vân Dịch Huyền phất phất tay, chỉ thấy một người trẻ tuổi tướng mạo anh tuấn, từ sau lưng Vân Dịch Huyền đi ra.
Cái kia gọi Vân Dịch Phi thẳng đứng ở nơi đó, bộ dạng có chút ngạo khí, ánh mắt từ trên thân mọi người Diệp gia đảo qua, cuối cùng rơi vào trên người Diệp Tuyền cùng Diệp Nhu, trong ánh mắt hiện lên một tia dâm tà, bên trong Vân Gia Bảo, là không có tuyệt sắc bực này. Diệp Tuyền kia vũ mị tịnh lệ, có một loại hương vị động lòng người không nói ra được, mà Diệp Nhu thì là thanh nhã xuất trần, hoàn mập yến gầy, có tất cả đặc sắc.
- Vân Dịch Phi chính là đường đệ của ta, trong gia tộc trẻ tuổi thiên phú tốt nhất, mười tám tuổi liền đã đạt tới thất giai đỉnh phong.
Vân Dịch Huyền chủ đề chuyển dời đến trên người Vân Dịch Phi, tất cả mọi người Diệp Gia Bảo đang phỏng đoán Vân Dịch Huyền đến cùng muốn nói cái gì đó.
Diệp Tuyền cùng Diệp Nhu chứng kiến ánh mắt Vân Dịch Phi hướng trên người mình quét tới, đều lộ ra một tia thần sắc chán ghét.
- Báo cáo gia chủ, thư tín khẩn cấp!
- Đi vào!
Diệp Chiến Thiên nhíu mày, ngày gần đây một mực vô sự phát sinh, không biết là địa phương nào truyền đến thư tín.
Một tộc nhân tiến vào phủ gia chủ, đem hai phong thư đưa cho Diệp Chiến Thiên.
Diệp Chiến Thiên trước hủy đi phong ấn, nhìn lại, lông mày vặn lại với nhau.
- Phụ thân, ở trên nói cái gì?
Diệp Thần chứng kiến thần sắc Diệp Chiến Thiên, mơ hồ có một chút dự cảm bất hảo.
- Đông Lâm Quận Vương khinh người quá đáng!
Diệp Chiến Thiên huy chưởng BA~ một tiếng, vỗ vào trên mặt bàn, giận không kiềm được.
- Đông Lâm Quận Vương?
Trong đôi mắt Diệp Thần lóe lên hàn quang, chính là Quận Vương phủ Đông Lâm Quận Vương mà phụ thân đến thăm xin thuốc, đem phụ thân đuổi ra?
- Tây Vũ Đế Quốc Lũng Nam phát sinh Quận Vương phản loạn, đại chiến sắp tới, Đông Lâm Quận Vương quyết định buộc chặt vài loại vật tư mua bán, trong đó kể cả huyền thiết, về sau huyền thiết trong Đông Lâm Quận phải do Vân Gia Bảo thống nhất chọn mua tiêu thụ, nếu có lén tiêu thụ, sẽ nghiêm trị không tha! Tam gia cửa hàng của Diệp Gia Bảo chúng ta thiết lập tại Đông Lâm Quận phủ thành cũng đã đóng cửa!
Diệp Chiến Thiên trầm giọng nói.
Chứng kiến thần sắc của Diệp Chiến Thiên, Diệp Thần biết rõ, phụ thân thật sự nổi giận, nhất định là Vân Gia Bảo ở chỗ Đông Lâm Quận Vương thổi gió, muốn vây quét Diệp Gia Bảo. Diệp Gia Bảo gần đây kinh tế có chút khẩn trương, mấy cửa hàng ở Đông Lâm Quận cùng quặng mỏ phía sau núi kia chính là thu nhập chủ yếu của Diệp Gia Bảo, nếu đoạn mấy tháng, một xu không thu, cái kia sẽ làm thực lực Diệp Gia Bảo giảm lớn.
Lại như nghĩ tới điều gì, Diệp Chiến Thiên cười khổ một cái.
Nếu là ở nửa tháng trước, Vân Gia Bảo tuyệt đường lui của Diệp Gia Bảo như thế, Diệp Gia Bảo nói không chừng sẽ toàn lực đánh cược một lần, hướng Vân Gia Bảo lấy lại công đạo, mà Vân Gia Bảo, nói không chừng cũng đang đợi Diệp Gia Bảo đến thăm, tốt liên hợp mấy thành khác, thuận lý thành chương diệt trừ Diệp Gia Bảo.
Vân Gia Bảo thân là minh chủ Liên Vân Thập Bát Bảo, xuất thủ trước đối phó người trong nhà, khó tránh khỏi sẽ làm người khinh bỉ, nếu Diệp Gia Bảo đánh đến tận cửa, bọn hắn liền có lý do.
Thế nhưng hiện tại, đã có Lôi Đế Quyết, gia tộc chấn hưng ở trong tầm tay, Diệp Chiến Thiên há lại sẽ cầm gia tộc sinh tử tồn vong mạo hiểm!
- Thần Nhi thấy thế nào?
Diệp Chiến Thiên nhìn về phía Diệp Thần hỏi.
- Hài nhi cảm thấy, vì kế hoạch hôm nay, chỉ có thể nhịn!
Diệp Thần nói, bất đắc dĩ thực lực không bằng người khác, chỉ có thể nhịn.
- Cùng ta nghĩ giống nhau, nói cho đại quản sự, đem thành viên gia tộc ở Đông Lâm Quận tất cả đều rút về, mặt khác quặng mỏ cũng tạm dừng khai thác!
Diệp Chiến Thiên đối với một tộc nhân nói, tất cả huyền thiết mỏ đều do Vân Gia Bảo thống nhất chọn mua, cái kia huyền thiết của Diệp Gia Bảo đừng nghĩ bán đi một khối, dứt khoát ngừng là được.
Diệp Thần không khỏi thầm nghĩ đáng tiếc, hắn đang muốn đi một tí biện pháp, có thể đề cao hiệu suất khai thác khoáng thạch, nhưng bây giờ là không cần dùng.
Với tư cách Diệp gia tộc trưởng, Diệp Chiến Thiên tuy biệt khuất, nhưng cũng chỉ có thể chịu nhục.
- Phụ thân, một phong thư khác nói cái gì?
Diệp Chiến Thiên cầm lấy một phong thư khác, chứng kiến chữ viết kia, ánh mắt bỗng nhiên phát lạnh.
- Là thư tín của Vân Gia Bảo, Vân Dịch Dương nói một tháng sau muốn cử hành Liên Vân Thập Bát Bảo luận võ đại hội một lần, Liên Vân Thập Bát Bảo tất cả tiểu bối dưới mười tám tuổi đều có thể tham gia. Phải do trưởng bối trong tộc tự mình dẫn đội đi qua!
Diệp Chiến Thiên cười lạnh một tiếng.
- Chồn chúc tết cho gà, không yên lòng.
- Phụ thân, chúng ta đi hay không?
- Nếu không đi, Vân Gia Bảo liền có thể đại tác văn vẻ rồi, nếu đi, chỉ sợ sẽ gặp người ám toán!
- Vân Gia Bảo đã muốn diệt Diệp Gia Bảo chúng ta, lại không muốn tổn hại uy vọng của Vân Gia Bảo, chắc có lẽ không ở trước mắt bao người động thủ, có thể sẽ ở ven đường ám toán!
Diệp Thần suy nghĩ một chút nói.
- Diệp Gia Bảo cách Vân Gia Bảo mới hơn mười dặm đường, nếu là nhanh một chút, chắc có lẽ không có vấn đề gì.
- Ân, ta trở về cùng lão tộc trưởng và các thúc thúc của ngươi thương lượng một phen, làm tiếp quyết định, ngươi trở về tu luyện đi.
Diệp Chiến Thiên khoát tay một cái nói.
Từ bên trong phủ gia chủ đi ra, trong nội tâm Diệp Thần có một loại trầm trọng không nói ra được, lúc này Diệp Gia Bảo thật là bấp bênh, nếu Diệp Gia Bảo không có, vậy trong thiên hạ sẽ không có chỗ cho Diệp Thần hắn an thân rồi, bất kể như thế nào, nhất định phải giúp đỡ Diệp Gia Bảo đánh bại Vân Gia Bảo!
Diệp Thần trở lại trụ sở của mình, bắt đầu siêng năng tu luyện, trải qua nhiều ngày như vậy, Phong Linh bí quyết của Diệp Thần đã có chút thành tựu, mặc dù không có vũ kỹ tương ứng có thể học tập, nhưng phong hệ pháp quyết nhẹ nhàng, tốc độ di chuyển của hắn là nhanh rất nhiều, mặt khác huyền khí trong cơ thể, cũng so với lúc trước càng thêm tinh thuần thâm hậu.
Mãi cho đến đêm dài vắng người, bên trong thành lâm vào một mảnh yên tĩnh, chẳng qua là ở trong núi sâu xa xôi, truyền đến vài tiếng thú rống làm lòng người kinh hãi.
Một ngóc ngách của Diệp Gia Bảo, bên trong bóng cây chập chờn, một bóng đen cực kỳ nhanh xẹt qua, hướng bên ngoài Diệp Gia Bảo chạy như bay, ánh trăng rơi xuống, chiếu rọi ra khuôn mặt người nọ, đúng là Diệp Mặc Dương vừa ném đi trưởng lão vị.
Cảnh ban đêm dần dần sâu, vào lúc canh ba, đột nhiên một tiếng thú rống tức giận ở bên ngoài Diệp Gia Bảo vang lên, đón lấy chính là thanh âm tường thể ầm ầm sụp đổ.
- Chuyện gì xảy ra?
Bên trong Diệp Gia Bảo đèn hỏa sáng lên.
- Yêu thú tập kích!
- Yêu thú tập kích!
Các tộc nhân gác đêm lớn tiếng hô hào, đem các tộc nhân còn lại trong lúc ngủ say đánh thức.
Chớp mắt thời gian, nguyên một đám thân ảnh lướt đi ra, đúng là đám người Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Thiên.
Diệp Thần bay vút đến, hướng xa xa nhìn lại, một yêu thú hình thể cực lớn, đã rơi vào tầm mắt của hắn, là một sinh vật cùng loại thằn lằn.
- Là Độc Giác Tích (*rắn mối một sừng), cẩn thận kịch độc của nó!
Diệp Thương Huyền kinh quát.
- Là cửu giai, mọi người cẩn thận!
Diệp Chiến Thiên một chưởng khắc ở trên đầu Độc Giác Tích, chỉ làm nó nghiêng đầu, tay phải bị rắn mối giáp dày đặc chấn động nhức mỏi.
Độc Giác Tích bình thường đều ở bên trong rừng sâu núi thẳm hoạt động, sẽ rất ít đến phiến khu vực này, hôm nay không biết là nguyên nhân gì, con Độc Giác Tích này vậy mà đến Diệp Gia Bảo.
Độc Giác Tích kia đã trúng một chưởng, càng thêm tức giận, một chưởng đập bay mấy cái tộc nhân.
Tình cảnh một mảnh hỗn loạn, đám người Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Thiên nhao nhao ra tay đối với Độc Giác Tích, các tộc nhân thực lực hơi kém một chút đều lui xuống dưới, về đến trong nhà cầm cường cung cường nỏ.
Yêu thú công kích Diệp Gia Bảo, ngược lại không phải là sự tình hiếm lạ gì, hàng năm đều phải tao ngộ mấy lần, bất quá bao năm qua đến, bọn hắn gặp được yêu thú, thực lực mạnh nhất cũng chỉ có thất giai, rất hiếm có cửu giai yêu thú.
Chương 32
Bởi vì thường xuyên gặp yêu thú công kích, Diệp Gia Bảo nhằm vào yêu thú, vẫn là cài đặt không ít cơ quan.
- Dụ Độc Giác Tích vào hố bắt thú!
Diệp Chiến Thiên quát khẽ nói.
Hố bắt thú là phương pháp xử lý nhằm vào yêu thú vô cùng hữu hiệu, vốn là để cho yêu thú rơi vào trong hầm, sau đó lại dùng cơ quan dời cự thạch nện xuống, bên trong lại dùng sáp dầu châm lửa thiêu đốt, coi như là cửu giai yêu thú, cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
- Tộc trưởng, cơ quan hố bắt thú bị người phá hủy, sáp dầu cũng thiêu cháy rồi!
Có tộc nhân hô.
Diệp Chiến Thiên nhíu mày một cái, trong nội tâm lập tức bay lên một tia cảm giác không ổn.
- Chiến Long, Diệp Mặc Dương ở nơi nào, đừng cho hắn trốn thoát! Bắt lấy Diệp Mặc Dương!
Diệp Chiến Thiên quát khẽ nói, phá hư bộ thú cơ quan, vậy khẳng định là nội gian bên trong làm, đích thị là Diệp Mặc Dương không thể nghi ngờ.
Thân ảnh Diệp Chiến Long như mũi tên, hướng bên hố bắt thú chạy đi.
Sáp dầu bên trong hố bắt thú thiêu cháy rồi, Độc Giác Tích sợ hỏa nhất, chắc là sẽ không hướng bên kia đi đấy, xem ra chỉ có thể đem Độc Giác Tích mài từ từ cho chết hoặc là đuổi đi.
Yêu thú bình thường, đều so với nhân loại cùng giai cường đại hơn nhiều, thực lực Độc Giác Tích kinh người, Diệp Chiến Thiên, Diệp Thương Huyền có chút ngăn cản không nổi.
Sưu sưu sưu, từng mũi vũ tiễn hướng Độc Giác Tích kích xạ đi ra. Cung tiễn tổn thương thập phần có hạn, nhưng uy lực cường nỏ phòng thủ bên trong thành vẫn là tương đối lớn.
Thân hình Độc Giác Tích đạt tới ba bốn trượng, càng không ngừng vung vẩy, sau khi bị cường nỏ bắn bị thương, nó càng thêm nổi giận, mạnh mẽ đụng tới, rầm rầm rầm, ba khung cường nỏ phòng thủ thành bị đâm cho nát bấy.
Cường nỏ phòng thành này chính là Diệp Gia Bảo phí không ít tài vật, dụng tâm chế tạo, hiện nay bị hủy rồi, làm Diệp Chiến Thiên rất là tức giận.
- Nghiệt súc!
Diệp Chiến Thiên một chưởng oanh ở trên người Độc Giác Tích.
Độc Giác Tích mạnh mẽ vượt qua đụng tới, bành, Diệp Chiến Thiên bị đâm cho bay ngược ra sau, khí huyết cuồn cuộn.
Tuy Diệp Gia Bảo nhiều người, nhưng lân giáp của Độc Giác Tích quá mức dày đặc, dưới bát giai căn bản không đả thương được Độc Giác Tích, bát giai cửu giai cao thủ cố gắng hết sức một kích toàn lực, cũng chỉ có thể để cho Độc Giác Tích hơi chút khó chịu thoáng một phát mà thôi.
Diệp Thần thả người bay vút đến địa phương cách Độc Giác Tích đại khái ba trượng.
- Thần Nhi, ngươi tới đây làm gì, đi xa một chút!
Diệp Chiến Hùng gấp giọng nói, đem Diệp Thần kéo ra sau.
Một đám bát giai đại nhân, cũng không làm gì được Độc Giác Tích, Diệp Thần cũng đừng có đến tham gia náo nhiệt, dùng thực lực của Diệp Thần, căn bản không có khả năng bị thương Độc Giác Tích!
- Tam thúc, ta sẽ không mạo hiểm đâu.
Diệp Thần tranh thủ thời gian né tránh.
- Ngươi cầm vật gì trong tay?
Lúc này Diệp Chiến Hùng mới chú ý tới trong tay Diệp Thần ôm một cái bao vải lớn.
Diệp Thần ôm một bao lớn hỏa dược đi ra, hắn vốn là muốn mang thứ đó làm thực dụng hơn một chút, nhưng trước mắt chỉ làm ra đồ vật thô như vậy đến.
Thời điểm lực chú ý của Diệp Chiến Hùng tập trung ở bao vải trong tay Diệp Thần, Diệp Thần đốt lên ngòi nổ, thả người hướng Độc Giác Tích chạy đi.
- Thần Nhi, mau trở lại!
Tốc độ Diệp Thần quá nhanh, Diệp Chiến Hùng rõ ràng không có giữ được.
Diệp Thần khoảng cách Độc Giác Tích càng ngày càng gần, đem vật kia hướng dưới bụng Độc Giác Tích quăng ra.
Độc Giác Tích kia chú ý tới Diệp Thần, một móng vuốt vỗ xuống.
Mắt thấy sẽ bị Độc Giác Tích vỗ trúng, Diệp Thần mạnh mẽ hướng ra phía ngoài chụp một cái, móng vuốt của Độc Giác Tích kia đúng là ở trên đỉnh đầu của hắn đảo qua, dùng thực lực lục giai của hắn, nếu trúng móng vuốt của Độc Giác Tích, cái kia bất tử cũng phải đi mất nửa cái mạng.
- Mọi người nhanh chóng lui lại!
Diệp Thần lo lắng hô to.
Nghe được Diệp Thần nói, mặc dù mọi người có chút nghi hoặc, nhưng vẫn không ngừng triệt thoái phía sau.
Chứng kiến Diệp Thần té trên mặt đất, Diệp Nhu không để ý nguy hiểm lao đến, muốn đem Diệp Thần kéo ra bên ngoài.
Hỏa dược sắp nổ tung, Diệp Thần chứng kiến Diệp Nhu tới đây, trong nội tâm khẩn trương muốn chết, thả người đem Diệp Nhu bổ nhào, bảo hộ dưới thân thể.
Chỉ nghe một tiếng ầm vang nổ mạnh, màng tai các tộc nhân ở đây cũng muốn bị đánh rách tả tơi, tộc nhân ở gần một chút cảm giác một cỗ lực lượng quét ngang mà đến, đánh bọn chúng bay ra ngoài, tộc nhân xa hơn thì thấy được một màn cực kỳ kinh người, thân thể cao lớn của Độc Giác Tích kia bị lật tung đến không trung, trên không trung đánh cho xoay tròn, nặng nề ngã vào trên mặt đất, nội tạng chảy đầy đất.
Sinh mệnh lực của Độc Giác Tích kia vẫn còn ương ngạnh, giãy dụa hướng ra phía ngoài bỏ chạy.
Diệp Thương Huyền cũng bất chấp trong nội tâm rung động, không biết từ nơi nào cầm một thanh xiên thép, hướng chỗ thịt mềm của Độc Giác Tích hung hăng ghim xuống, phù một tiếng, Độc Giác Tích kia bị đinh ở trên mặt đất.
Chân Độc Giác Tích vẫn như cũ đang không ngừng rung rung, cầm lấy mặt đất, đoán chừng ít nhất phải qua một phút đồng hồ mới có thể chết!
Chung quanh tộc nhân bị thương ngã đầy đất, các tộc nhân bên ngoài tranh thủ thời gian xông lại cứu chữa.
Diệp Thần cảm giác dưới thân truyền đến một tiếng ưm, vừa rồi tình thế quá nguy cấp, hắn cũng không có nghĩ nhiều, hiện tại mới phát hiện, Diệp Nhu đang bị hắn áp ở dưới thân thể, mặt Diệp Nhu cùng Diệp Thần gần trong gang tấc, lồng ngực hoàn toàn dán lại với nhau, cách quần áo hơi mỏng, vẫn như cũ có thể cảm nhận được phần xúc cảm mềm mại kia, một mùi thơm thiếu nữ truyền vào chóp mũi.
- Diệp Thần ca ca, có thể đứng lên không?
Trong mắt Diệp Nhu tràn ngập ý xấu hổ, nàng cảm giác hai chân của mình tầm đó tựa hồ bị vật gì đâm trúng, như nhớ ra cái gì đó, trong lòng khẽ run lên.
- Vừa rồi sự cấp tòng quyền, Nhu Nhi đừng trách.
Diệp Thần có chút lúng túng đứng lên, đối với loại cảm giác vừa rồi kia, vẫn là hơi có chút lưu luyến.
- Mặc kệ Diệp Thần ca ca làm cái gì, Nhu Nhi cũng sẽ không trách Diệp Thần ca ca.
Diệp Nhu ôn nhu phủi đi bụi bậm trên người Diệp Thần, nhỏ giọng nói.
Nghe được Diệp Nhu nói, trong lòng Diệp Thần rung động, một loại tình cảm khác thường ở trong đầu lái đi không được.
Các tộc nhân đều đã được cứu chữa, lần hỗn chiến này, các tộc nhân có ba người chết, trọng thương ba mươi sáu người, vết thương nhẹ một trăm linh sáu người.
Đối với tộc nhân chết đi, trong lòng mọi người đều có một chút bi thương.
- Diệp Mặc Dương ở nơi nào!
Diệp Chiến Thiên trầm giọng gào thét.
- Báo cáo tộc trưởng, Diệp Mặc Dương trưởng lão không thấy, ngay cả Diệp Không Ngạn giam giữ tại Chấp Pháp Đường cũng không thấy rồi.
- Phản đồ chết tiệt!
Diệp Chiến Thiên giận không kiềm được.
- Từ nay về sau, Diệp Mặc Dương cùng với con hắn Diệp Không Ngạn, bị trục xuất Diệp gia, trong Diệp gia còn có người tới vãng lai với hắn, gia pháp xử trí, tất cả tộc nhân nếu gặp được hắn, phải đánh chết phản đồ này, vì Diệp gia thanh lý môn hộ!
Chương 33
Chúng tộc nhân cao giọng xác nhận.
Độc Giác Tích kia đích thị là Diệp Mặc Dương đưa tới, cũng không biết Diệp Mặc Dương dùng phương pháp gì, rõ ràng đem một cửu giai yêu thú dẫn tới Diệp Gia Bảo, đoạn thời gian Độc Giác Tích công kích Diệp Gia Bảo kia, Diệp Mặc Dương thừa dịp loạn đem Diệp Không Ngạn cứu đi. Nếu không phải Diệp Thần dùng hỏa dược, Diệp Gia Bảo tổn thất liền khó có thể tưởng tượng rồi.
Tuy Diệp Gia Bảo tổn thất vô cùng nghiêm trọng, nhưng thu hoạch cũng tương đối khá, Diệp Gia Bảo bình thường đi săn đến bảy tám giai yêu thú, cũng là ít càng thêm ít, cửu giai yêu thú càng là hiếm thấy, toàn thân Độc Giác Tích đều là bảo vật, da trên người cởi ra, ít nhất có thể may hơn mười kiện áo giáp, còn có các loại đồ vật khác cũng có thể làm thuốc, yêu thú bát giai trở lên đều có yêu đan, chỉ bằng vào một quả cửu giai yêu đan của Độc Giác Tích, ít nhất có thể đổi 200 viên Tụ Khí Đan.
Một đám tộc nhân bắt đầu xử lý thi thể Độc Giác Tích.
Nghị sự đại sảnh.
- Thần Nhi, vừa rồi ngươi đến cùng dùng vật gì đánh chết Độc Giác Tích?
Diệp Thương Huyền hỏi, Diệp Thần ném ra bao vải kia, uy lực thực sự quá kinh người rồi, quả thực tương đương với một kích toàn lực của cửu giai đỉnh phong cao thủ, vật kia, làm hắn cũng không khỏi cảm thấy khiếp sợ.
- Là một vật gọi hỏa dược.
Diệp Thần nói.
- Hỏa dược?
- Là lão tổ tông dạy ta phối trí, phương pháp phối trí vật ấy, ta không thể nói.
Diệp Thần chỉ có thể đẩy đến chỗ Diệp gia lão tổ tông, có một chút bí mật, hắn vẫn không thể nói, phương pháp phối trí hỏa dược này nếu lan truyền đi ra ngoài, nói không chừng sẽ đưa tới tai ương diệt tộc cho Diệp gia, càng ít người biết rõ càng ít người sử dụng càng tốt. Hôm nay nếu không phải tình thế bất đắc dĩ, hắn quyết sẽ không đem hỏa dược lấy ra sử dụng.
- Đã như vậy, chúng ta liền không hỏi.
Đám người Diệp Thương Huyền gật đầu nói, bọn hắn cũng biết vật ấy không phải chuyện đùa, vừa rồi uy lực những hỏa dược kia nổ tung, làm trong lòng bọn hắn rất chấn động.
- Truyền lệnh tộc nhân, sự tình hôm nay, tuyệt đối không thể truyền ra ngoài!
Diệp Chiến Thiên suy nghĩ một chút trầm giọng nói.
Nghĩ nghĩ, cho dù có tộc nhân nói lỡ miệng, lan truyền đi ra ngoài, chỉ sợ cũng không có người tin tưởng, cho nên chắc có lẽ không có vấn đề gì quá lớn, nhưng công tác giữ bí mật vẫn phải làm.
Thi thể Độc Giác Tích, xem như giúp Diệp gia vượt qua lúc khẩn cấp, gan, yêu đan… những vật này của Độc Giác Tích, đều bị Diệp Chiến Thiên ủy thác người quen ở Đông Lâm Quận bán, đổi đến gần hơn ba trăm viên Tụ Khí Đan. Mà da Độc Giác Tích, thì bị công tượng bên trong thành chế thành giáp da, phân phát cho một đám tộc nhân chiến sĩ, Diệp Thần cũng được chia một kiện.
Giáp da làm vô cùng tinh xảo, phòng ngự rất tốt, lưỡi đao bình thường căn bản không gây thương tổn, bảy tám giai cao thủ bình thường, cũng mơ tưởng dùng chưởng lực xuyên thấu.
Cái giáp da này cũng không phải đặc biệt dày, mặc sát người, bên ngoài lại mặc một tầng áo, trên cơ bản nhìn không ra. Được thứ này, nếu phát sinh chiến đấu, Diệp Gia Bảo có thể tránh một ít thương vong không tất yếu, coi như là nhân họa đắc phúc.
Diệp Thần ngẫu nhiên đùa nghịch hỏa dược, chuẩn bị đem hỏa dược chế thành đồ vật cùng loại như Phích Lịch Tử, một bên dốc lòng tu luyện, sau khi đến lục giai, tốc độ huyền khí tăng lên tuy chậm lại, nhưng Diệp Thần vẫn như cũ rất có tiến triển, Phong Linh bí quyết đệ nhất trọng, cũng sắp tu luyện thành công. Thời điểm nhàn rỗi, Diệp Thần cũng sẽ chỉ điểm đám người Diệp Mông, Diệp Minh tu luyện một chút.
Tuy quặng mỏ của Diệp Gia Bảo đóng cửa, cửa hàng bên Đông Lâm Quận cũng đình chỉ vận chuyển, nhưng vừa bán đi thi thể Độc Giác Tích đạt được vật tư, có thể cho Diệp Gia Bảo kiên trì nhiều mấy tháng.
Biết rõ quặng mỏ của Diệp Gia Bảo bị ép đóng cửa, mọi người Diệp gia tộc lòng đầy căm phẫn, rất nhiều tộc nhân đều muốn mời Diệp Chiến Thiên hạ lệnh khai chiến đối với Vân Gia Bảo, nhưng đều bị Diệp Chiến Thiên cự tuyệt, hiện tại đúng là thời kì mấu chốt Diệp Gia Bảo tăng thực lực lên, hắn và Diệp Thương Huyền đều phải gấp rút bế quan tu luyện, làm sao có thể ở thời điểm này rối loạn trận tuyến.
Toàn bộ Diệp Gia Bảo tràn ngập một loại tâm tình bi phẫn. Một đám tộc nhân cùng chung mối thù, trong gia tộc nhóm tu luyện giả nguyên một đám gấp rút tu luyện, ở trong lúc này tộc nhân đột phá đếm không hết.
- Vân Gia Bảo nhị bảo chủ, Tần Gia Bảo bảo chủ, Nghiêm Gia Bảo bảo chủ đến tìm hiểu!
Một tộc nhân rất nhanh hướng bên phủ gia chủ chạy tới.
- Để cho bọn họ đến phòng khách, ta ngược lại muốn nhìn, bọn hắn đến tột cùng muốn làm cái gì!
Diệp Chiến Thiên hừ lạnh một tiếng.
- Mời bọn người lão tộc trưởng đến đại sảnh.
Đã đến ba cửu giai cao thủ, bọn hắn không thể không thận trọng.
Cửa vào Diệp Gia Bảo, Vân Dịch Huyền cùng hai người bên cạnh cười cười nói nói, hai người bên cạnh kia tuổi đại khái ở bốn mươi năm mươi tuổi, đi lại kiện tráng, theo thứ tự là Tần Gia Bảo bảo chủ Tần Vũ cùng Nghiêm Gia Bảo bảo chủ Nghiêm Dận, đằng sau đi theo mười mấy người, có già cũng có trẻ tuổi.
Một đám tộc nhân Diệp Gia Bảo xa xa hướng bên này nhìn qua, đều lộ ra ánh mắt căm thù, Diệp Gia Bảo cùng Vân Gia Bảo ở giữa ân oán, bọn hắn đều rất rõ ràng, biết rõ một đoàn người Vân Dịch Huyền lai giả bất thiện.
Tần Vũ nhàn nhạt nhìn lướt qua những Diệp gia tộc nhân kia nói:
- Huyền huynh, Diệp Gia Bảo này sợ là đem Vân Gia Bảo bọn ngươi hận đến không nhẹ.
Vân Dịch Huyền cười to một tiếng nói:
- Vân Gia Bảo ta có gì phải sợ.
- Vậy cũng được, có Vân lão gia tử tọa trấn, tăng thêm Đông Lâm Quận Vương ủng hộ, Vân Gia Bảo vững như bàn thạch, nếu Diệp Gia Bảo này thức thời khá tốt, nếu không thức thời vụ, hắc hắc….
Nghiêm Dận cười nịnh nọt nói.
- Diệp Gia Bảo Diệp Chiến Thiên vừa mới tấn cấp, tăng thêm lão tiểu tử Diệp Thương Huyền kia, cũng rất khó đối phó, bất quá Diệp Gia Bảo nhân khẩu tiêu điều, Vân Gia Bảo chúng ta còn không có đem bọn họ để vào mắt, có hai cửu giai cao thủ thì như thế nào!
Vân Dịch Huyền nhàn nhạt hừ lạnh một tiếng.
Vân Gia Bảo quả nhiên muốn đối phó Diệp Gia Bảo, trong lòng Tần Vũ, Nghiêm Dận ám run sợ, nhưng lại không biết Vân Gia Bảo muốn dùng phương pháp gì, nếu Vân Gia Bảo cùng Diệp Gia Bảo khai chiến, bọn hắn chỉ sợ cũng khó có thể chỉ lo thân mình, không thiếu được muốn ra người làm đầy tớ cho Vân Gia Bảo. Bất quá muốn bọn hắn hoàn toàn bán mạng cho Vân Gia Bảo, cũng là không thể nào, dù sao Diệp Gia Bảo có hai cửu giai cao thủ, vạn nhất đem mình đáp lên liền buồn bực.
- Diệp Chiến Thiên vừa thăng cửu giai, muốn vững chắc cảnh giới trước mắt chỉ sợ ít nhất phải mấy tháng thời gian, so sánh với Huyền huynh, tất nhiên là kém rất xa.
Đang khi nói chuyện, một đoàn người tiến nhập đại sảnh Diệp Gia Bảo, đám người Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Thiên tề tụ trong đại sảnh, Diệp Thần đứng ở một bên đại sảnh.
Chương 34
- Diệp huynh, đã lâu không gặp, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ.
Tần Vũ, Nghiêm Dận đánh cho cái ha ha.
Vân Dịch Huyền không cùng đám người Diệp Chiến Thiên mở miệng, lớn lối mà ở trên một cái ghế bên cạnh mình ngồi xuống, ha ha cười nói:
- Không nghĩ tới Chiến Thiên huynh đãi khách như vậy, đến nhiều người như vậy nghênh đón chúng ta.
Vân Dịch Huyền đem nơi đây trở thành Vân Gia Bảo của hắn sao? Bọn người Diệp Chiến Thiên lộ ra một tia không vui.
Diệp Thần nhìn xem Vân Dịch Huyền, ánh mắt lạnh như băng, hắn đối với người Vân Gia Bảo không có chút hảo cảm nào, mặc dù không có đầy đủ chứng cớ, thế nhưng hắn có thể kết luận, lúc trước phục kích hắn, làm kinh mạch hắn đứt đoạn chính là người Vân Gia Bảo.
Món nợ này, kế tiếp nên chậm rãi đòi lại!
- Không biết ba vị bảo chủ đến Diệp Gia Bảo ta cần làm chuyện gì?
Diệp Chiến Thiên lại không mời hai người Tần Vũ cùng Nghiêm Dận ngồi, ở chủ vị ngồi xuống, cầm chén trà hớp một ngụm.
Tần Gia Bảo cùng Nghiêm Gia Bảo, từ trước đến nay đều là tay sai của Vân Gia Bảo, Diệp Chiến Thiên chẳng muốn theo chân bọn họ khách khí.
Trong đôi mắt Tần Vũ cùng Nghiêm Dận hiện lên một tia phiền muộn, ở trên chỗ ngồi bên cạnh Vân Dịch Huyền ngồi xuống.
- Nghe nói Chiến Thiên huynh tấn thăng đến cửu giai, thật sự là đáng mừng.
Ánh mắt Vân Dịch Huyền rơi vào trên người Diệp Chiến Thiên.
Một nhóm Vân Dịch Huyền, là đến xò xét hư thật Diệp Gia Bảo!
- Nguyên lai ba vị bảo chủ là tới đây chúc mừng, vậy Diệp mỗ nên đa tạ rồi.
Diệp Chiến Thiên không mặn không lạt nói.
- Không biết tiểu tử Vân Dịch Dương kia Ngưng Huyền Cương tu luyện được thế nào, lão phu hồi lâu không có lĩnh giáo.
Diệp Thương Huyền vuốt chòm râm hoa râm thoáng một phát nói, luận bối phận, Vân Dịch Huyền cùng Vân Dịch Dương đều so với Diệp Thương Huyền thấp đồng lứa.
Lão thất phu này thật đúng là biết cậy già lên mặt, Vân Dịch Huyền hừ lạnh một tiếng.
- Đại ca của ta Ngưng Huyền Cương đã tu luyện đến ngũ trọng đại thành cảnh, ít ngày nữa sẽ đột phá lục trọng, cửu giai đỉnh phong ở trong tầm tay.
Vân Dịch Huyền có chút ngạo khí nói.
Nếu Vân Dịch Dương tu luyện tới cửu giai đỉnh phong, cái Liên Vân Thập Bát Bảo này, chỉ sợ đều sẽ do Vân Dịch Dương một người định đoạt rồi, rất nhiều người tu luyện vài thập niên, cũng chưa chắc có thể từ cửu giai trung kỳ đột phá đến cửu giai đỉnh phong, trên cửu giai, mỗi lần tăng lên một chút cũng khó như lên trời. Bằng không thì Diệp Thương Huyền cũng sẽ không nhiều năm như vậy, một mực dừng lại ở cửu giai sơ kỳ, không biết Vân Dịch Huyền nói đến tột cùng là xác thực, hay là phô trương thanh thế.
- Tiểu tử Vân Dịch Dương kia, tính tình lười biếng, luôn bị Vân lão Tam đuổi theo đánh, nếu không phải năm đó vận khí tốt, ăn hết một cây Huyết chi, hiện tại đoán chừng còn dừng lại ở bát giai đây này.
Diệp Thương Huyền cười híp mắt nói.
Chúng Diệp gia tộc nhân cười rộ.
Vân Dịch Huyền tức giận đến muốn thổ huyết, nếu còn ở vấn đề này dây dưa không rõ, Diệp Thương Huyền không chừng muốn đem năm đó những chuyện cũ kia nói hết ra, lão tiểu tử đó nhất định là cố ý!
Ánh mắt của hắn đảo qua một đám tiểu bối Diệp Gia Bảo, ở dưới khí thế của cửu giai cao thủ, một đám tiểu bối nhao nhao cúi đầu, đợi cho chuyển dời đến trên người Diệp Thần, chứng kiến Diệp Thần vậy mà nhìn thẳng hắn, không sợ hãi chút nào, nghĩ thầm, đây chính là nhi tử Diệp Thần của Diệp Chiến Thiên rồi, lúc trước Diệp Thần ở bên trong trẻ tuổi của Liên Vân Thập Bát Bảo, được cho là thiên phú tuyệt luân, về sau một thân tu vị bị mấy bát giai cao thủ của Vân Gia Bảo bọn hắn phế đi, không biết Diệp Chiến Thiên từ chỗ nào làm ra Đoạn Tục Đan, kinh mạch tốt không nói, rõ ràng còn chiếm vị trí kế nhiệm gia chủ, ta ngược lại muốn nhìn, ngươi có mấy phần bổn sự, một cỗ khí thế cửu giai cao thủ, vô thanh vô tức hướng Diệp Thần áp tới.
Diệp Thần chỉ cảm thấy một cỗ áp lực trầm trọng, ở trên ngực của mình trùng trùng điệp điệp một kích, lập tức khí huyết cuồn cuộn, hắn lập tức vận chuyển huyền khí tới chống lại.
Trong nội tâm Vân Dịch Huyền cảm thấy kinh ngạc, nếu là năm sáu giai tu luyện giả bình thường, bị khí thế của cửu giai cao thủ áp bách, đã sớm không chịu nổi rồi, không nghĩ tới Diệp Thần rõ ràng cứng rắn khiêng nổi, ngay cả thân thể cũng không lay động thoáng một phát.
Diệp Chiến Thiên phát hiện Diệp Thần dị trạng, hừ lạnh một tiếng, một cỗ khí thế mãnh liệt tán phát ra, đem Diệp Thần bảo vệ.
Diệp Thần biết vậy nên áp lực chợt nhẹ.
Cửu giai huyền khí, Diệp Chiến Thiên quả nhiên thăng lên cửu giai! Vân Dịch Dương cố tình muốn xem xem, Diệp Chiến Thiên đến tột cùng có mấy phần thực lực, liền vận khởi huyền khí trong cơ thể tới đọ sức.
Khí thế hai cửu giai cao thủ ở trong đại sảnh chạm vào nhau, không khí trong đại sảnh như là ngưng trệ, một đám tiểu bối không chịu nổi áp lực cực lớn kia, nhao nhao lui về phía sau, ngay cả Diệp Chiến Long, Diệp Chiến Hùng một đám bát giai cao thủ, khí tức cũng cuồn cuộn, nhao nhao vận huyền khí trong cơ thể chống đỡ.
Trong mọi người, vẫn như cũ bình tĩnh thanh thản, chỉ có Diệp Thương Huyền, Nghiêm Dận, Tần Vũ ba người mà thôi!
Đều là cửu giai sơ kỳ, thực lực mạnh yếu cũng là phi thường rõ ràng, lông mày Vân Dịch Huyền nhăn lại, huyền khí của hắn, rõ ràng ép không được Diệp Chiến Thiên, điều này sao có thể!
Diệp Chiến Thiên tấn chức cửu giai sơ kỳ không bao lâu, huyền khí có lẽ còn không có vững chắc mới đúng, mà hắn dừng lại ở huyền khí cửu giai đã có gần ba năm rồi, tăng thêm tài lực Vân Gia Bảo hùng hậu, thường xuyên ở Đông Lâm Quận thành bán đấu giá mua vào đại lượng dược thảo trân quý phụ trợ tu luyện, theo lý thuyết Diệp Chiến Thiên căn bản không thể nào là đối thủ của hắn!
Vân Dịch Huyền quét nhìn Diệp Thương Huyền, Diệp Thương Huyền đang khoan thai uống trà, căn bản không có khả năng ám trợ Diệp Chiến Thiên.
Nghiêm Dận cùng Tần Vũ nhìn nhau biến sắc, thực lực của bọn hắn so sánh với Vân Dịch Huyền muốn kém hơn vài phần, Diệp Chiến Thiên rõ ràng cùng Vân Dịch Huyền thực lực không kém bao nhiêu, nếu thi triển ra Nguyên Lôi Thân Thể, chỉ sợ sẽ vững vàng áp qua bọn hắn một bậc.
Đám người Diệp Chiến Long, Diệp Chiến Hùng lại cảm thấy kinh hỉ, Lôi Đế Quyết quả nhiên không giống người thường, sau khi đại ca tu luyện Lôi Đế Quyết, thực lực đại tiến, hơn nửa tháng này đến, tu vị lại chống đỡ qua được Vân Dịch Huyền mấy năm tu vị.
Vân Dịch Huyền biết thực lực mình áp bất quá Diệp Chiến Thiên, liền đem khí thế thu trở về, Diệp Chiến Thiên không truy kích, bất động thanh sắc mà thu hồi khí thế.
- Chiến Thiên huynh huyền khí tiến nhanh, cũng làm cho người thay đổi cách nhìn.
Vân Dịch Huyền bình phục huyền khí xao động trong cơ thể, trong lòng ám run sợ, tu Diệp Chiến Thiên này vị, sao sẽ tăng lên được nhanh như vậy, hẳn là cũng như đại ca giống nhau, ăn hết linh chi tiên thảo gì hay sao?
- Ba vị bảo chủ đến Diệp Gia Bảo ta, không phải chỉ là để tìm Diệp mỗ nói chuyện phiếm a?
Chương 35
Diệp Chiến Thiên mặt không thay đổi nói, âm thầm vận chuyển huyền khí, để cho huyền khí hỗn loạn trong cơ thể bình thường lại, nếu tiếp qua một lát, huyền khí của hắn có khả năng liền chống đỡ không nổi rồi.
Dù sao hắn mới vừa tiến vào cửu giai mà thôi, cùng Vân Dịch Huyền loại người dừng lại ở cửu giai đã ba năm mà nói, vẫn là thua kém đi một tí, bất quá nội tâm của hắn vẫn là tương đối hưng phấn, phải biết rõ, hắn tu luyện Lôi Đế Quyết cũng mới nửa tháng mà thôi, thực lực có thể cùng Vân Dịch Huyền thế lực ngang nhau rồi, nếu tiếp qua một hai tháng, Vân Dịch Huyền cũng sẽ bị hắn xa xa bỏ xuống.
Diệp Chiến Thiên tấn cấp cửu giai có lẽ ít nhất cũng có một năm nửa năm rồi, lúc trước khẳng định đều ẩn dấu thực lực, dùng thực lực bát giai lừa người, Vân Dịch Huyền nghĩ như thế, cảm thấy an tâm một chút, hắn thật sự không muốn tin tưởng, một người mới vừa gia nhập cửu giai không bao lâu, thực lực liền có thể cùng hắn chống lại. Luận thiên phú, hắn luôn luôn mạnh hơn Diệp Chiến Thiên.
- Ta là vì quặng mỏ phía sau núi Diệp Gia Bảo mà đến.
Vân Dịch Huyền mở miệng nói.
Vân Dịch Huyền vừa dứt lời, trong mắt Diệp Thương Huyền tinh quang bạo phát, rốt cục muốn nói đến chánh đề.
Trong ánh mắt Diệp Thương Huyền hiện lên tinh quang, làm trong lòng Vân Dịch Huyền kinh hãi, trong lòng của hắn bay lên một tia cảm giác kỳ quái, hẳn là Diệp Thương Huyền này, cũng che giấu thực lực hay sao? Trở về nhất định phải đem chuyện này báo cáo đại ca mới được.
- Vân nhị bảo chủ là có ý gì?
Diệp Thương Huyền để chén trà trong tay xuống, ngữ khí có một tia không vui.
Bầu không khí trong đại sảnh mơ hồ có vài phần ngưng trọng.
Lúc này Vân Dịch Huyền rõ ràng cảm thấy một tia áp lực không hiểu.
Hẳn là Diệp Thương Huyền đã đột phá cửu giai sơ kỳ, đến cửu giai trung kỳ rồi hả?
Vân Dịch Huyền ngẫm lại, liền ra một đầu mồ hôi lạnh, nếu thực lực Diệp Thương Huyền cũng đã đến cửu giai trung kỳ, thực lực Diệp Chiến Thiên cùng hắn tương đối, đây chẳng phải là nói, thực lực Diệp Gia Bảo đã tới gần Vân Gia Bảo, nếu Vân Gia Bảo muốn đối phó Diệp Gia Bảo, nhất định phải chú ý cẩn thận rồi.
Một bên sắc mặt Tần Vũ cùng Nghiêm Dận biến ảo, bọn hắn không nghĩ tới, Diệp Gia Bảo cũng là một khối xương cốt khó gặm.
Trong đầu Vân Dịch Huyền hiện lên mấy cái ý niệm, cho dù thực lực Diệp Thương Huyền đã đến cửu giai trung kỳ, bọn hắn làm theo phương pháp vẫn có thể đối phó, bất động thanh sắc nói:
- Lúc trước chúng ta cùng Diệp gia Diệp Mặc Dương trưởng lão từng có giao dịch, Diệp Mặc Dương trưởng lão nói nguyện ý dùng quặng mỏ phía sau núi Diệp Gia Bảo, hướng Vân Gia Bảo chúng ta đổi ba viên Ngưng Khí Đan, chúng ta cho một viên Ngưng Khí Đan với tư cách tiền đặt cọc, cũng lập khế ước, hôm nay tới đây, chuẩn bị cho các ngươi hai viên Ngưng Khí Đan còn lại kia, đổi quyền sở hữu quặng mỏ phía sau núi.
- Diệp Mặc Dương đã bị chúng ta trục xuất Diệp gia, hắn không bao giờ là người trong Diệp gia rồi, Vân nhị bảo chủ hẳn là cho rằng, một tên phản đồ có thể tùy ý mua bán Diệp gia quặng mỏ?
Diệp Chiến Thiên hừ lạnh một tiếng nói, lại là Diệp Mặc Dương!
- Như thế nào, Diệp Mặc Dương trưởng lão đã bị trục xuất Diệp gia rồi hả? Ta như thế nào không biết, lúc nào bị trục xuất Diệp gia? Chiến Thiên huynh chớ lấn ta, hẳn là Diệp Gia Bảo muốn chống chế hay sao?
Vân Dịch Huyền thần sắc lạnh lẽo, ngang ngược nói.
Diệp Mặc Dương mưu phản Diệp Gia Bảo, Vân Dịch Huyền không có khả năng không biết, nói không chừng lúc này Diệp Mặc Dương đang ở bên trong Vân Gia Bảo! Vân Dịch Huyền rõ ràng là muốn dựa vào cái gọi là khế ước kia, cưỡng đoạt quặng mỏ Diệp gia, thật sự là có thể nhẫn nại, nhưng không có thể nhẫn nhục!
- Có phải ta lấy mấy miếng Ngưng Khí Đan, tùy tiện để cho trưởng lão nào đó của Vân Gia Bảo lập khế ước, có thể mua xuống Vân Gia Bảo tất cả quặng mỏ rồi hay không, cuộc làm ăn này, ngược lại là dễ làm vô cùng.
Diệp Thần đột nhiên lên tiếng nói.
Ánh mắt của mọi người, tất cả đều rơi vào trên người Diệp Thần, không nghĩ tới một cái tiểu bối, lại dám ở loại trường hợp này công nhiên phản bác Vân Dịch Huyền.
- Ta và thúc thúc bá bá của ngươi nói chuyện, nơi nào có chỗ cho ngươi một tiểu bối nói chuyện!
Vân Dịch Huyền sắc mặt âm trầm quát.
- Diệp Thần hiện tại chính là Diệp Gia Bảo kế nhiệm gia chủ, lời hắn nói, cũng đại biểu Diệp gia.
Diệp Thương Huyền nói, nếu không phải Diệp Thần, Diệp gia quả quyết không dám cùng Vân Gia Bảo công nhiên đối kháng, hắn nhìn Diệp Thần, càng xem càng ưa thích, tựa như thân tôn của mình vậy.
- Một tiểu nhi mười bảy mười tám tuổi, lời nói cũng có thể đại biểu Diệp gia, vậy Diệp Mặc Dương trưởng lão, như thế nào không thể đại biểu Diệp gia?
Vân Dịch Huyền cười lạnh một tiếng, ngôn từ sắc bén.
- Ta nói Diệp Mặc Dương là phản đồ của Diệp gia!
Diệp Chiến Thiên trầm giọng nói, Vân Dịch Huyền này rõ ràng còn rất không nói đạo lý mà níu lấy điểm ấy không tha.
- Lúc chúng ta ký kết khế ước, Diệp Mặc Dương còn không có bị trục xuất Diệp gia, đây phải làm như thế nào nói?
Vân Dịch Huyền không thuận theo không buông tha nói.
- Vân Gia Bảo hẳn là muốn mạnh đoạt quặng mỏ của Diệp Gia Bảo rồi?
Diệp Chiến Thiên phẫn nộ quát.
- Chiến Thiên huynh không nên động nộ, Vân Gia Bảo chúng ta thân là minh chủ Liên Vân Thập Bát Bảo, tự nhiên là muốn phân rõ phải trái, sự tình cũng không phải là không có chỗ trống cứu vãn, nếu Diệp Gia Bảo đáp ứng Vân Gia Bảo ta một ít điều kiện, Vân Gia Bảo ngược lại là có thể nhượng xuất quặng mỏ kia!
Vân Dịch Huyền nói, ngữ khí nói chuyện nghiễm nhiên như quặng mỏ kia đã là của bọn họ.
Đám người Diệp Thương Huyền trong cơn giận dữ, thế giới này, chính là một cái thế giới cường quyền, hết thảy đều phải dựa vào nắm đấm nói chuyện, tuy nói hắn và Diệp Chiến Thiên thực lực đại tiến, nhưng vẫn như cũ không bằng Vân Dịch Huyền cùng Vân Dịch Dương, hơn nữa nước phụ thuộc của Vân Gia Bảo rất đông, nếu cùng Vân Gia Bảo trở mặt, Diệp Gia Bảo chỉ sợ sẽ gặp phải một hồi tai hoạ ngập đầu.
- Vân Dịch Phi, xuất hiện đi.
Vân Dịch Huyền phất phất tay, chỉ thấy một người trẻ tuổi tướng mạo anh tuấn, từ sau lưng Vân Dịch Huyền đi ra.
Cái kia gọi Vân Dịch Phi thẳng đứng ở nơi đó, bộ dạng có chút ngạo khí, ánh mắt từ trên thân mọi người Diệp gia đảo qua, cuối cùng rơi vào trên người Diệp Tuyền cùng Diệp Nhu, trong ánh mắt hiện lên một tia dâm tà, bên trong Vân Gia Bảo, là không có tuyệt sắc bực này. Diệp Tuyền kia vũ mị tịnh lệ, có một loại hương vị động lòng người không nói ra được, mà Diệp Nhu thì là thanh nhã xuất trần, hoàn mập yến gầy, có tất cả đặc sắc.
- Vân Dịch Phi chính là đường đệ của ta, trong gia tộc trẻ tuổi thiên phú tốt nhất, mười tám tuổi liền đã đạt tới thất giai đỉnh phong.
Vân Dịch Huyền chủ đề chuyển dời đến trên người Vân Dịch Phi, tất cả mọi người Diệp Gia Bảo đang phỏng đoán Vân Dịch Huyền đến cùng muốn nói cái gì đó.
Diệp Tuyền cùng Diệp Nhu chứng kiến ánh mắt Vân Dịch Phi hướng trên người mình quét tới, đều lộ ra một tia thần sắc chán ghét.
Bình luận facebook