-
Chương 1251-1255
Chương 1251 Thị thần cửu trọng (2)
- Có thể là ta già rồi a.
Thiên Nguyên Tinh Hồn cười nhạt một tiếng nói, tuyệt đại bộ phận Tinh Hồn càng sống được lâu, đối với cảm tình càng đạm mạc, mà Thiên Nguyên Tinh Hồn càng sống lâu, đối với cảm tình thấy càng nặng, cho nên nàng coi như là dị loại bên trong Tinh Hồn rồi.
Sau khi Hoang Đế, Dương Đế rời khỏi, Diệp Vân thu hồi ánh mắt, tiếp tục ngồi xếp bằng tu luyện, bên trong nội tâm của hắn hai chủng tư tưởng, y nguyên vẫn còn kịch liệt giao phong lấy, Diệp Vân có chút minh bạch, phân thân càng lâu, phân thân tầm đó kinh nghiệm sự tình sẽ không giống, sinh ra cách nghĩ bất đồng, làm cho tâm tình không cách nào cố định.
Khó trách Thiên Nguyên Tinh Hồn nói, tận lực không nên thi triển Thần Cảnh phân thân, về sau nếu như muốn thi triển Thần Cảnh phân thân, cũng không thể tách ra quá lâu, nếu không đối với tu luyện có hại vô ích!
Diệp Vân nhắm mắt ngồi xếp bằng, trong nội tâm không minh, yên lặng vận chuyển Cửu Tinh Thiên Thần Quyết đệ tứ trọng pháp quyết, cố gắng cảm ứng Thời Không Đạo Văn chi lực trong hư không.
Đệ tứ trọng pháp quyết, giảng thuật chính là siêu thoát thời không, tuy Diệp Vân còn không có đạt tới Tinh Chủ cấp, lại đối với Thời Không Đạo Văn chi lực đã có lĩnh ngộ thô sơ giản lược, tu luyện đệ tứ trọng pháp quyết này tiến cảnh coi như nhanh.
Theo Diệp Vân không ngừng vận chuyển đệ tứ trọng pháp quyết, quanh người Diệp Vân chậm rãi hiện ra chín khỏa tinh thể cực lớn, những tinh thể này như ẩn như hiện, khổng lồ vô cùng, vờn quanh lấy Diệp Vân vận chuyển, đưa hắn phụ trợ giống như Thần linh đến thế gian.
Lực lượng ở giữa thiên địa, phảng phất đều hướng chín khỏa tinh thể này hội tụ mà đến.
Trên người Diệp Vân, kim quang chói mắt, tựa như bị tố lên một tầng Kim Thân.
Thời Không Đạo Văn chi lực trong vũ trụ thần bí kia, chậm rãi dung nhập đến bên trong Cửu Tinh.
Chín khỏa tinh thể phát ra ánh sáng rực rỡ, phảng phất muốn từ hư ảnh chuyển thành ngưng thực, cảnh tượng cực kỳ kinh người.
Đột nhiên tầm đó, Diệp Vân cảm giác được toàn thân hàng tỉ tế bào, như là bị kim đâm, kịch liệt đau nhức khó nhịn, cái trán chảy ra mồ hôi rậm rạp.
Hàng tỉ loại đau đớn, đều kéo dài đến trong óc, bị phóng đại gấp trăm lần, cái loại đau đớn mãnh liệt nầy để cho Diệp Vân cơ hồ muốn choáng váng.
Phảng phất có lực lượng cường đại thần bí nào đó, hướng tế bào toàn thân oanh đi vào.
Bên trong mỗi một tế bào, đều có Cửu Tinh vận chuyển.
Toàn thân hàng tỉ cái tế bào, đều dấu diếm một Cửu Tinh!
Cửu Tinh bên trong những tế bào này đều đi theo chín khỏa tinh thể quanh người Diệp Vân kia cùng nhau vận chuyển, một cỗ lực lượng thần bí bị dẫn dắt mà động.
Cửu Tinh mỗi một lần vận chuyển, đều kéo lực lượng vô cùng trong vũ trụ mênh mông tràn vào trong cơ thể Diệp Vân.
Ầm ầm!
Bên trong Cửu Tinh, phảng phất có một Kim sắc chi môn dấu diếm mở ra, hướng Kim sắc chi môn kia nhìn lại, loáng thoáng phảng phất đã nghe được từng tiếng linh hoạt kỳ ảo chi âm, lại có nhiều loại hoa giống như gấm, cảnh đẹp như vẽ.
Gần kề chỉ là hướng chỗ đó nhìn thoáng qua, Diệp Vân liền cảm giác trong Đan Điền "Oanh" một tiếng vang thật lớn, tu vi trở nên bạo tăng gấp mấy lần.
Một cỗ khí tức bàng bạc dùng Diệp Vân làm trung tâm, hướng bốn phía khuếch tán đi ra ngoài.
Thị Thần Cửu Trọng!
Advertisements
Thời gian ngắn ngủi như vậy liền tấn giai đến Thị Thần Cửu Trọng, tốc độ tu luyện của Diệp Vân, thật sự không phải người thường có thể đụng.
Bên trong bầu trời xa xa, trên mặt Thiên Nguyên Tinh Hồn xẹt qua một vẻ kinh dị, nàng nhìn thoáng qua phương hướng Hạ Địa Quỳnh Lâu, làm như tự nhủ nói:
- Thị Thần Cửu Trọng liền mơ hồ thấy được Thần Vực, xem ra hắn tiến độ so với trong tưởng tượng của ngươi phải nhanh một ít.
Tầng bảy Hạ Địa Quỳnh Lâu, Áo xám lão giả ngồi xếp bằng trong hư không phảng phất đã nghe được Thiên Nguyên Tinh Hồn nói, chậm rãi mở to mắt, dùng thanh âm trầm thấp khàn giọng nói:
- Theo lý thuyết dùng Thần Vực chi lực của ta, có thể suy diễn đến tương lai của hắn trăm năm về sau, nhưng mà sau khi ma phân thân trở về, hết thảy đều đã sinh ra biến hóa không thể biết trước. Xem ra ta cũng chỉ có thể yên lặng theo dõi kỳ biến rồi!
Thiên Nguyên Tinh Hồn cười nhạt một tiếng, không có nói cái gì nữa, thân ảnh của nàng ở trong hư không dần dần biến mất.
Thời gian chuyển dời, Diệp Vân y nguyên không ngừng tĩnh tu lấy, tăng lên tu vi, hắn cảm giác được thần hồn đang không ngừng khuếch trương, thần hồn hóa thành một Dạ Xoa, cái kia toàn thân đêm đen như mực xiên, hôm nay cũng khỏa lên một tầng Kim Thân.
Mới qua một ngày, lại có một chiếc Thiên Hà lâu thuyền chậm rãi đáp xuống Thiên Nguyên Tinh, hơn mười người từ trong Thiên Hà lâu thuyền bay vọt mà ra.
Ánh mắt mấy người Diệp Vân lập tức tập trung vào trên người đám người kia.
Chính giữa hơn mười người này, có năm cái là Thị Thần cường giả, còn lại đều là Chiến Hoàng, xem hình trang phục của bọn hắn, rõ ràng cho thấy đến từ Vân Ẩn Tinh!
Gần đây một thời gian ngắn, Vân Ẩn Tinh Chủ dẫn người tiến về Vĩnh Hằng Tinh Mộ, tiến đến truy tra hung thủ sát hại Nguyễn Thanh Vũ, toàn bộ Vân Ẩn Tinh chỉ còn lại có hơn mười Thị Thần, tạm thời do Thị Thần Ngự Ẩn quản lý.
Không nghĩ tới, hai người Hoang Đế cùng Dương Đế mấy ngày trước đây một mực bị giám thị, đột nhiên đã lừa gạt tất cả mọi người, trộm một chiếc Thiên Hà lâu thuyền đi ra Vân Ẩn Tinh.
Ngự Ẩn hổn hển, nếu như Vân Ẩn Tinh Chủ trở lại, phát hiện Hoang Đế cùng Dương Đế chạy, hơn nữa mang đi một chiếc Thiên Hà lâu thuyền, tất nhiên sẽ trùng trùng điệp điệp trách phạt hắn, hắn đem Vân Ẩn Tinh giao cho một Thị Thần khác quản lý, mang theo mấy người đuổi tới.
Bọn hắn cái thứ nhất nghĩ đến chính là, Hoang Đế cùng Dương Đế chạy, nhất định là đến Thiên Nguyên Tinh!
Vì vậy, bọn hắn vội vã đuổi tới Thiên Nguyên Tinh.
Trước kia tuy nghe nói qua bên Thiên Nguyên Tinh đã xảy ra đại sự, bảy Hạ vị Tinh Chủ cùng hơn năm ngàn Thị Thần bị giết, nhưng mà trong nội tâm bọn hắn y nguyên có chút bán tín bán nghi, cái kia rất có thể là nghe nhầm đồn bậy mà thôi.
Phải biết rằng, ngay ở trước kia không lâu, Thiên Nguyên Tinh vẫn chỉ là một tinh thể nhỏ yếu chỉ có mười Thị Thần mà thôi, trong nội tâm bọn hắn đối với Thiên Nguyên Tinh cực kỳ miệt thị, nếu như Thiên Nguyên Tinh thực cường đại như vậy, cái kia Hoang Đế cùng Dương Đế cũng không phản bội Thiên Nguyên Tinh đầu nhập vào bọn hắn rồi.
Đám người Ngự Ẩn hùng hổ lướt ra Thiên Hà lâu thuyền, lại đột nhiên cảm giác được Thiên Nguyên Tinh rõ ràng có hơn ba trăm Thị Thần, theo chân bọn họ suy nghĩ cái Thiên Nguyên Tinh nhỏ yếu kia tựa hồ hoàn toàn bất đồng, trong nháy mắt này, bọn hắn cơ hồ hoài nghi mình có phải đến nhầm địa phương hay không.
- Không biết chư vị Vân Ẩn Tinh, lần này đến đây lại có gì muốn làm?
Diệp Vân truyền âm nói, thanh âm lạnh lùng, nhếch miệng lên một tia cười lạnh dù bận vẫn ung dung.
- Ta là Vân Ẩn Tinh Chủ đại nhân phái tới!
Chương 1252 Thầy trò ân oán (1)
Ngự Ẩn cao giọng nói, có một loại cao ngạo chi sắc nói không nên lời, mặc dù Thiên Nguyên Tinh đã có hơn ba trăm Thị Thần, cái kia thì thế nào, Thiên Nguyên Tinh ngay cả Tinh Chủ cũng không có, là quả quyết không dám trêu chọc Vân Ẩn Tinh, nếu không Vân Ẩn Tinh Chủ giận dữ, Thiên Nguyên Tinh nhất định máu chảy thành sông!
- Vân Ẩn Tinh Chủ phái tới hay sao?
Diệp Vân lông mi nhảy lên, trong đôi mắt hiện lên một đạo sát cơ.
- Hoang Đế cùng Dương Đế hai tên phản đồ kia, có phải chạy về Thiên Nguyên Tinh các ngươi hay không?
Ngự Ẩn vênh váo tự đắc chất vấn.
- Phải thì như thế nào, không phải thì như thế nào?
- Phải, lập tức đem Hoang Đế cùng Dương Đế giao ra đây, ta muốn dẫn bọn hắn trở về!
Ý niệm của Ngự Ẩn không kiêng nể gì cả đảo qua toàn bộ Thiên Nguyên Tinh, truy tìm tung tích của Hoang Đế cùng Dương Đế! Khi Ngự Ẩn chứng kiến trên Thiên Nguyên Tinh dừng lại nhiều chiếc Thiên Hà lâu thuyền cùng tiểu hành tinh thể như vậy, trong mắt không khỏi hiện lên một tia tham lam, hắn con mắt đi lòng vòng, nói tiếp.
- Hoang Đế cùng Dương Đế trộm Vân Ẩn Tinh chúng ta một chiếc Thiên Hà lâu thuyền, các ngươi phải lấy ra mười chiếc bồi thường!
- A? Mười chiếc? Ngươi thật đúng là nói ra miệng được!
Diệp Vân cười lạnh một tiếng, khí thế đột nhiên đại thịnh, hừ nói.
- Người Vân Ẩn Tinh tới vừa vặn, ta đang muốn đi Vân Ẩn Tinh các ngươi đây này! Không nghĩ tới các ngươi lại tự mình đưa tới cửa rồi!
- Đi Vân Ẩn Tinh chúng ta? Làm gì?
Ngự Ẩn cảm thấy không thích hợp, trong nội tâm âm thầm cảnh giác.
- Còn muốn Thiên Hà lâu thuyền của chúng ta, không bằng chiếc Thiên Hà lâu thuyền này của các ngươi cũng cùng nhau lưu lại a!
Diệp Vân hừ lạnh một tiếng.
Diệp Vân ý niệm khẽ động, sau một khắc, một chỗ ở Đông Xuyên Đại Lục, một cổ năng lượng cường đại chấn động khuếch tán ra, cỗ năng lượng này chấn động khủng bố khiến lòng run sợ, Ngự Ẩn bỗng dưng mở to hai mắt, sắc mặt đại biến, trong đầu hiện lên một cái ý niệm, chạy!
Đáng tiếc đã không còn kịp rồi, một đạo tia sáng cự đại vạch phá bầu trời, hướng về bọn người Ngự Ẩn thẳng tắp phóng tới.
"Ầm ầm" một tiếng vang thật lớn, một cỗ lực lượng kinh khủng đem Vân Ẩn Tinh Thị Thần cùng Chiến Hoàng kể cả Ngự Ẩn ở bên trong, tất cả đều cuốn bay đi ra ngoài, nhóm Chiến Hoàng toàn bộ tan thành mây khói, năm Thị Thần bốn chết một thương, chỉ còn lại có Ngự Ẩn chảy máu tươi như điên, vô cùng thê thảm.
Thân thể Ngự Ẩn rách tung toé, tất cả đều là tổn thương cực nóng, hắn ôm ngực, con mắt cũng sắp không mở ra được rồi, trừng mắt phương hướng Chiến Hoàng Điện, rung giọng nói:
- Các ngươi, các ngươi thật to gan! Rõ ràng dám giết người Vân Ẩn Tinh ta!
- Người từ Vân Ẩn Tinh đi ra, quả nhiên đều là một cái đức hạnh, Nguyễn Thanh Vũ kia đồng dạng, ngươi cũng đồng dạng, Vân Ẩn Tinh Chủ cũng đồng dạng!
Diệp Vân khinh thường nói.
Ngự Ẩn như bị sét đánh, khó có thể tin nhìn về phía Diệp Vân nói:
- Tiểu công chúa đúng là ngươi giết?
- Không phải ta giết, nhưng mà cũng không sai biệt lắm.
Diệp Vân bình tĩnh nói.
- Ngươi… ngươi điên rồi! Tinh Chủ chúng ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi! Tinh Chủ chúng ta chắc chắn san bằng ngươi cái Thiên Nguyên Tinh này, cho Thiên Nguyên Tinh các ngươi không có một ngọn cỏ!
Ngự Ẩn thần sắc kích động lớn tiếng nói, Diệp Vân dám đem lời như vậy nói ra miệng, hắn cũng đã minh bạch, hắn khẳng định đi không được nữa!
- San bằng Thiên Nguyên Tinh ta, hắn đại khái có thể tới thử một lần!
Diệp Vân thần sắc lạnh lùng, tay phải vung lên, Tử Quang Ma Tháp phương hướng Đông Xuyên Đại Lục lần nữa khởi động, "Oanh" một tiếng, một chùm tia sáng vạch phá bầu trời, oanh kích ở trên người Ngự Ẩn, Ngự Ẩn kêu thảm tan thành mây khói.
Đoán chừng Ngự Ẩn như thế nào cũng không nghĩ ra, bọn hắn lần này tới Thiên Nguyên Tinh, không chỉ toàn quân bị diệt, còn tặng không cho Thiên Nguyên Tinh một chiếc Thiên Hà lâu thuyền.
Cùng ma phân thân dung hợp, hơn nữa đã minh bạch vũ trụ tàn khốc, tâm tính Diệp Vân dần dần đã xảy ra một ít cải biến, có ít người cho dù ngươi buông tha hắn, hắn cũng chưa chắc có thể được ngươi cảm hóa.
Đối với những tiểu nhân này, vậy thì chỉ có giết!
Nếu như lòng dạ đàn bà, chết đúng là chính ngươi!
Dùng không được bao lâu, Vân Ẩn Tinh Chủ sẽ truy xét đến Thiên Nguyên Tinh, đến lúc đó Thiên Nguyên Tinh cùng Vân Ẩn Tinh tầm đó, sẽ có một hồi đại chiến! Không biết uy lực của Nhị cấp Tử Quang Ma Tháp có đủ đánh chết Vân Ẩn Tinh Chủ hay không.
Ở trước khi đại chiến tiến đến, phải tranh thủ thời gian để cho mình tấn giai đến Thị Thần thập trọng mới được!
Diệp Vân minh bạch, Thiên Nguyên Tinh cùng Vân Ẩn Tinh tầm đó đã hoàn toàn không cách nào cùng tồn tại rồi, không phải ngươi chết chính là ta vong, đối mặt một Cao vị Tinh Chủ, trong lòng Diệp Vân vẫn có chút tâm thần bất định, không biết Nhị cấp Tử Quang Ma Tháp có thể phát huy hiệu dụng hay không.
Tuy nắm giữ truyền tống thông đạo lui tới Vĩnh Hằng Thần Quốc cùng Huyết Sắc Thần Quốc, nhưng mà trong thời gian ngắn, Diệp Vân còn không cách nào lợi dụng cái Hoàng Kim thương lộ này tích súc đầy đủ tài phú, cũng không cách nào đạt được Tam cấp Tử Quang Ma Tháp đẳng cấp càng cao.
Cho nên Diệp Vân nghẹn lấy một cỗ kình khí, muốn trùng kích Thị Thần thập trọng lấy được một bộ phận tài phú ở tầng thứ tám Hạ Địa Quỳnh Lâu, không biết có thể đạt được một hai bộ Thiên Ngân Chiến Giáp hay không, chỉ cần có được Thiên Ngân Chiến Giáp, cho dù đối mặt Cao vị Tinh Chủ, ít nhất cũng có tiền vốn bảo vệ tánh mạng!
Cao vị Tinh Chủ công kích, là rất khó đột phá Thiên Ngân Chiến Giáp, Thiên Ngân Chiến Giáp so với Thần Tướng ma trang kém một chút điểm, thậm chí có thể đối phó được Thiên vị Tinh Chủ công kích.
Lúc Diệp Vân tu luyện, một thân ảnh bay vút đến Chiến Hoàng Điện, Diệp Vân hướng bên kia nhìn thoáng qua, phát hiện là Tiểu Dực, không khỏi mỉm cười, Tiểu Dực tựa như thân đệ đệ của hắn.
- Tiểu Dực, sao ngươi lại tới đây?
Diệp Vân mỉm cười nói.
Tiểu Dực hiện tại đã bảy tám tuổi, khuôn mặt như trước phấn ục ục óng ánh sáng long lanh, lộ ra thập phần đáng yêu.
- Diệp Vân ca ca hiện tại cũng không có thời gian cùng Tiểu Dực chơi, Tiểu Dực phải tới tìm Diệp Vân ca ca rồi.
Tiểu Dực phiền muộn vểnh lên miệng nói, không đơn thuần là Diệp Vân, A Ly, Nữu nhi, Bệ Linh, Đạm Đài Lăng,… nguyên một đám cũng bắt đầu bế quan tu luyện.
Mỗi người đều minh bạch, Thiên Nguyên Tinh tuy nhìn như an toàn, nhưng mà tình cảnh y nguyên phi thường nguy hiểm.
- Tiểu Dực nghe lời, chờ Diệp Vân ca ca tu luyện tới Tinh Chủ cấp rồi, lại cùng ngươi chơi!
Diệp Vân sủng nịch sờ lên đầu Tiểu Dực.
- Tiểu Dực minh bạch!
Tiểu Dực nhẹ gật đầu.
- Ta biết rõ không nên tới quấy rầy Diệp Vân ca ca, nhưng mà sư phụ ta hắn nói nhất định phải tới!
Thôn Thiên lão giả?
Diệp Vân bỗng nhiên nghĩ tới một sự tình, về khối Thương Mãng Cổ Bi kia!
Chương 1253 Thầy trò ân oán (2)
Tiểu Dực tay phải mở ra, trong lòng bàn tay của hắn, Hồn Yểm Bảo Châu chói mắt, một lão giả lông mi trắng, vẻ mặt suy bại xuất hiện ở trong tầm mắt Diệp Vân, y nguyên ăn mặc kiện áo đen kia, trên áo đen ấn lấy Khô Lâu cực đại, trong mấy cái hốc mắt lóe ra Hồng sắc Hỏa Diễm, Khô Lâu ở trên đỉnh đầu của hắn xoay quanh.
- Thôn Thiên tiền bối!
Diệp Vân thần thái cung kính nói, đối với trưởng lão, Diệp Vân vô luận đã đến cảnh giới gì, thủy chung đều bảo trì thái độ khiêm cung.
Thôn Thiên lão giả nhìn nhìn Diệp Vân, nhíu mày nói:
- Ta nghe nói, ngươi đi U Hồn Tinh?
- Đúng vậy!
Diệp Vân gật đầu nói, trong đầu hắn hiện lên mấy cái ý niệm, giờ phút này hắn có lẽ đã xác định, Thôn Thiên lão giả là từ bên U Hồn Tinh kia tới, xem ra, Thôn Thiên lão giả thật sự cùng Thương Mãng Cổ Bi có quan hệ.
- Ngươi tại U Hồn Tinh, đã trải qua chuyện gì, giảng cho ta nghe một chút?
Thôn Thiên lão giả làm như rất bình thản, nhưng ánh mắt lại mang theo một cỗ nóng bỏng khó có thể che dấu.
- Ta lấy được vật này!
Diệp Vân mỉm cười, đi thẳng vào vấn đề nói, tay phải khẽ động, trong tay xuất hiện một khối tiểu bia màu đen vô tự.
Tấm bia cổ này không biết là thạch đầu gì điêu thành, đã phi thường tàn phá cũ kỹ rồi, xem xét liền biết trải qua vô số tuế nguyệt, trên tấm bia cổ này không có một chữ, chỉ rậm rạp lấy từng đạo thạch văn, một cỗ cảm giác mênh mông tang thương cuồn cuộn mà ra.
- Đây là… Thương Mãng Cổ Bi!
Thôn Thiên lão giả trừng lớn hai mắt, nghẹn ngào hô, hắn đến tìm Diệp Vân, vốn chỉ là muốn từ trong miệng Diệp Vân giải hiện trạng U Hồn Tinh thoáng một phát mà thôi, hắn như thế nào cũng không nghĩ ra, Thương Mãng Cổ Bi lại có thể xuất hiện ở trong tay Diệp Vân!
Thương Mãng Cổ Bi tổng cộng có bảy khối, không có ai biết nó đến tột cùng là lai lịch ra sao, cái này mặc dù chỉ là một khối trong đó, nhưng sự cường đại của nó là không thể nghi ngờ.
- Thôn Thiên tiền bối biết rõ thứ này?
Diệp Vân xem xét Thôn Thiên lão giả phản ứng, đã biết rõ mình đoán không lầm, cười tủm tỉm hỏi thăm.
Thôn Thiên lão giả phục hồi tinh thần lại, ho một tiếng, lại bày làm ra một bộ tư thái cao nhân, chắp tay nói:
- Ma công của ta, là từ trên Thương Mãng Cổ Bi ngộ đến!
- Tiền bối có biết lai lịch Thương Mãng Cổ Bi này hay không?
- Thương Mãng Cổ Bi này cực kỳ thần bí, ta chỉ biết là năm đó ở trước một tòa cổ mộ vô danh của Huyết Sắc Thần Quốc, đứng sừng sững lấy bảy tấm bia cổ, có rất nhiều người ở trong đó lĩnh ngộ Ma Đạo, cũng có người tọa hóa thành tro cốt. Về sau có một đại gia tộc của Huyết Sắc Thần Quốc phát hiện, bảy tấm bia cổ này là Siêu cấp bảo vật, cho nên bọn họ liền đem mộ bia móc ra, không nghĩ tới rước lấy họa sát thân, toàn cả gia tộc trong vòng một đêm, bị thế lực thần bí diệt tộc, về sau những tấm bia cổ này lưu lạc bốn phía.
Thôn Thiên lão giả liếc tấm bia đá trong tay Diệp Vân một cái nói:
- Trong đó một khối đã rơi vào trong tay của ta, rất có thể chính là khối trong tay ngươi này!
- Khối trong tay của ta? Tại sao Thôn Thiên tiền bối lại rơi mất tấm bia cổ này?
Thôn Thiên lão giả mặt đỏ lên, phiền muộn mà lại căm giận nói:
- Nói rất dài dòng, năm đó ta ma công đại thành, có một người muốn bái ta làm thầy, ta liền dốc lòng dạy bảo cho hắn, không nghĩ tới người này là cái vong ân phụ nghĩa, bụng dạ khó lường, đem ta phong ấn tiến vào Hồn Yểm Bảo Châu, đánh cắp tấm bia cổ này. Người kia gọi Huyết Cừu!
Nghe được Thôn Thiên lão giả nói, Diệp Vân giật mình há to miệng, sự tình không khỏi cũng thật trùng hợp, không nghĩ tới Huyết Cừu lại là đệ tử của Thôn Thiên lão giả!
Thôn Thiên lão giả nhìn xem tấm bia cổ trong tay Diệp Vân, bỗng nhiên nhẹ ồ lên một tiếng, nhắm lại hai mắt, Trường Mi màu trắng không gió mà bay, ma bào màu đen thổi phồng lên, bay phất phới.
Chỉ thấy Thương Mãng Cổ Bi kia chậm rãi bồng bềnh đến giữa không trung, một cỗ ma khí dày đặc từ trên Thương Mãng Cổ Bi tứ tán ra, tràn đầy một cỗ khí thế như lôi đình.
- Không nghĩ tới ngươi cũng có hôm nay, Huyết Cừu đồ nhi!
Thôn Thiên lão giả gào thét một tiếng, quanh người ma khí tung hoành, một cỗ ma khí cường đại hướng Thương Mãng Cổ Bi khóa đi lên.
Trong nội tâm Diệp Vân rùng mình, cảm giác được ma khí của Thôn Thiên lão giả cùng Thương Mãng Cổ Bi ma khí đụng nhau, vội vàng cầm lên Tiểu Dực hướng bên cạnh lao đi.
"Ầm ầm" một tiếng vang thật lớn, hai đạo ma khí đụng vào cùng một chỗ, toàn bộ Chiến Hoàng Điện lập tức sụp đổ, bụi mù nổi lên bốn phía.
Một cái hư ảnh màu đỏ như máu, đột ngột xuất hiện ở trong hư không phía trên Thương Mãng Cổ Bi, không phải Huyết Cừu là ai?
Diệp Vân trực giác đúng vậy, Huyết Cừu không dễ dàng chết như vậy, hắn một mực tiềm phục ở bên trong Thương Mãng Cổ Bi, bởi vì sợ hãi phi đao trong đầu Diệp Vân, hắn thủy chung không dám ra đoạt xá Diệp Vân, muốn chờ Thương Mãng Cổ Bi lưu lạc đến trong tay người khác, lại đoạt xá những người khác, không nghĩ tới lại bị Thôn Thiên lão giả phát hiện.
- Sư phó, chúng ta lại gặp mặt, không nghĩ tới lão nhân gia ngài đến bây giờ vẫn còn sống!
Huyết Cừu âm thanh lạnh lùng nói, trên khuôn mặt tái nhợt mang theo một tia giống như cười mà không phải cười, trên thực tế hắn vẫn là có chút chột dạ, tuy tu vi của hắn đã đến Tinh Chủ đỉnh phong cảnh giới, năm đó tu vi Thôn Thiên lão giả cũng là Tinh Chủ đỉnh phong, nhưng mà Thôn Thiên lão giả nắm giữ trong tay mười hai quyển ma công kia, phi thường bá đạo.
- Thật sự là thiên lý sáng tỏ, báo ứng khó chịu!
Thôn Thiên lão giả toàn thân khí thế nghiêm nghị, cùng bộ dạng bình thường hoàn toàn bất đồng, nhìn hằm hằm lấy Huyết Cừu trong hư không nói:
- Năm đó ngươi xếp đặt thiết kế đem ta phong ấn tiến vào Hồn Yểm Bảo Châu, không nghĩ tới hôm nay ngươi cũng gặp người khác ám toán, không có thân thể!
- Sư phó, kỳ thật hai người chúng ta không phải là địch nhân, năm đó là ngươi không chịu đem mười hai quyển ma công kia truyền thụ cho ta, ta mới có thể đem ngươi phong ấn tiến vào Hồn Yểm Bảo Châu. Sau khi ngươi bị phong ấn tiến vào Hồn Yểm Bảo Châu, nếu chịu đem ma công truyền thụ cho ta, mà không phải chạy trốn, ta cũng sẽ giúp ngươi cải tạo thân thể!
Huyết Cừu thần sắc ngạo nghễ nói.
- Dùng thân thể Huyết Ma nhất tộc của ta, nhất định có thể đem mười hai quyển ma công kia phát dương quang đại, đến lúc đó xưng bá một phương, lão nhân gia ngài cũng có thể vinh quang vô hạn!
- Ngươi rắm chó!
Thôn Thiên lão giả tức giận chửi bới, Huyết Cừu rõ ràng còn nghĩ đến mười hai quyển Ma Kinh kia, hắn phẫn nộ đến lông mi dựng ngược.
- Mười hai quyển Ma Kinh kia căn bản không phải bất luận kẻ nào cũng có thể tu luyện, năm đó vi sư cũng bởi vì lo lắng ngươi tu luyện sẽ bạo thể mà vong, mới ngăn cản ngươi, không nghĩ tới ngươi là loại vong ân phụ nghĩa như vậy!
Chương 1254 Sớm biết hôm nay, sao lúc trước còn làm… (1)
Huyết Cừu cười nhạo một tiếng nói:
- Sư phó, lão nhân gia ngài thật sự là nói giỡn, Huyết Ma nhất tộc ta là một trong vài loại huyết thống cường đại nhất trong loại chủng tộc thứ hai, có ma công gì ta không thể tu luyện? Đây bất quá là ngươi từ chối chi từ mà thôi!
- Bảy khối Thương Mãng Cổ Bi, mỗi người đều có thể ở phía trên lĩnh ngộ đến Ma Kinh bất đồng, ta lĩnh ngộ, ngươi chưa hẳn có thể tu luyện!
Thôn Thiên lão giả trầm giọng nói.
- Cho dù không thể tu luyện, ngươi không lấy ra cho ta, ta làm sao biết có thể tu luyện hay không?
Huyết Cừu căn bản không nghe khuyên bảo, cố chấp nói.
- Nếu như ngươi năm đó đem mười hai quyển Ma Kinh kia dạy cho ta, ta cũng không nhất định phải tự mình cầm Thương Mãng Cổ Bi đến lĩnh ngộ, hiện tại cũng sẽ không rơi xuống bộ dạng này!
- Nếu ngươi muốn mười hai quyển Ma Kinh kia như vậy, hiện tại ta liền cho ngươi!
Trong tay Thôn Thiên lão giả trống rỗng xuất hiện một quyển sách, hướng Huyết Cừu nện tới.
Huyết Cừu nghiêng người hiện lên, mặc cho quyển sách kia hướng về sau mặt bay đi, hắn cười lạnh nói:
- Ngươi bây giờ cho ta, ta làm sao biết ngươi có động tay chân hay không?
Thôn Thiên lão giả tức giận đến quả thực muốn thổ huyết, chòm râu càng không ngừng run run, thần sắc phẫn nộ đến cực điểm.
- Thôn Thiên tiền bối, người này tâm thuật bất chánh, hôm nay hết thảy, càng là trừng phạt đúng tội, cái gọi là trời tạo nghiệp chướng vẫn còn có thể sống, tự gây nghiệt không thể sống! Khó trách lão bà hắn đội nón xanh, đường đệ ám hại hắn, cuối cùng càng là tự tay giết con trai ruột của mình! Người như vậy, căn bản không nên sống trên đời!
Diệp Vân đứng ở một bên, nhìn xem Huyết Cừu cười lạnh nói.
- Ngươi lại tính toán cái gì? Một nhân loại mà thôi, cũng dám cười nhạo Huyết Ma nhất tộc ta cao quý!
Sắc mặt Huyết Cừu âm trầm như nước.
- Mặc dù hiện tại ta chỉ còn lại có một đám hồn phách, ngươi một nhân loại đệ tam loại chủng tộc, cũng xứng ở chỗ này đối với ta khoa tay múa chân! Xem ta không giết ngươi!
Huyết Cừu đột nhiên hóa ra một đôi móng vuốt, hướng Diệp Vân bắt đi lên, một cỗ huyết tinh chi khí hướng Diệp Vân đập vào mặt.
- Năm đó bị ngươi phong ấn tiến vào Hồn Yểm Bảo Châu, ta không phải là đối thủ của ngươi, hôm nay ngươi cũng chỉ còn lại có một đạo hồn phách, chúng ta xem đến tột cùng ai càng mạnh hơn nữa!
Thôn Thiên lão giả quát to một tiếng, trên người vô số đạo Ma ảnh hướng Huyết Cừu oanh khứ.
Ầm ầm!
Cả hai va chạm tạo thành lực trùng kích cường đại trực tiếp đem Chiến Hoàng Điện oanh kích chỉ còn lại có một mảnh phế tích, Diệp Vân mang theo Tiểu Dực bay vút ra, đứng rất xa.
Rầm rầm rầm!
Một hồng một hắc lưỡng đạo Ma ảnh cự đại ở trên bầu trời kịch liệt đụng nhau, hai Tinh Chủ đỉnh phong cường giả, cho dù chỉ còn lại có một đạo hồn phách, y nguyên không phải người bình thường có thể chống lại.
Ngoại trừ hai đạo Ma ảnh, Thương Mãng Cổ Bi cùng Hồn Yểm Bảo Châu cũng đang không ngừng đụng nhau, tuy Hồn Yểm Bảo Châu là một kiện chí bảo, nhưng cùng Thương Mãng Cổ Bi so sánh vẫn có một đoạn chênh lệch, bất quá Thương Mãng Cổ Bi là vật vô chủ, mà Hồn Yểm Bảo Châu ở dưới sự thao túng của Tiểu Dực, liền lộ ra linh hoạt rất nhiều.
Hôm nay Tiểu Dực đã có thể phát huy ra năm thành uy lực của Hồn Yểm Bảo Châu.
Trên bầu trời Ma ảnh trùng trùng điệp điệp, huyết quang trận trận.
Thôn Thiên lão giả cùng Huyết Cừu đánh càng ngày càng kịch liệt, trên bầu trời gió nổi mây phun, nổ đùng trận trận, quần tinh ảm đạm.
Toàn bộ hư không phảng phất bị xé nứt, hai thân ảnh tựa như Viễn Cổ Cự Nhân, ở trên bầu trời không ngừng đụng nhau, hai người quyết đấu, lại như là thiên quân vạn mã đối chiến.
- Vạn Ma chiến trận!
Huyết Cừu gào thét một tiếng, sau lưng xuất hiện vô số đạo thân ảnh huyết sắc, bọn hắn nguyên một đám dữ tợn mà khủng bố, giống như thủy triều nổ vang hướng Thôn Thiên lão giả phóng đi.
- Vạn Ma chiến trận? Không nghĩ tới ngươi rõ ràng thật sự đem bí pháp này tu luyện thành công!
Thôn Thiên lão giả hoảng sợ biến sắc, khó có thể tin nói.
- Vì tu thành một cái bí pháp, ngươi thật sự giết mấy vạn Chiến Hoàng?
Huyết Cừu ha ha cuồng tiếu, mặt mũi tràn đầy đùa cợt nói:
- Ta cũng không giống như sư phó lão nhân gia ngài, tu ma công nhưng lại ngay cả con gà cũng không dám giết! Muốn tu luyện ba cái Khô Lâu rõ ràng còn chuyên đi tìm ba bộ tử thi! Thật sự là cười chết người rồi! Chỉ bằng sư phó như vậy, cũng xứng làm ma sao? Ma là cái gì? Ma là giết hết muôn dân trăm họ! Ma là chưởng diệt thiên đạo! Ma là Duy Ngã Độc Tôn! Như sư phó như vậy, vẫn là tranh thủ thời gian tìm một chỗ dưỡng lão đi thôi!
Thôn Thiên lão giả nhìn xem Huyết Cừu cuồng tiếu không chỉ, sắc mặt khó coi đến cực điểm.
- Thị sát khát máu thành tánh, tất nhiên tâm trí không có, hôm nay, vi sư nhất định phải thanh lý môn hộ!
Thôn Thiên lão giả huyễn hóa thành một Cự Ma, mở ra miệng lớn dính máu nói:
- Ngươi không phải rất là hiếu kỳ mười hai quyển Ma Kinh kia lêđến cùng ghi lại cái bí pháp gì sao? Hôm nay liền cho ngươi hảo hảo coi một chút! Thôn thiên phệ địa!
Rống!
Một tiếng kêu to, trong miệng Cự Ma kia, xuất hiện một cái vòng xoáy cự đại, cả phiến thiên địa phảng phất đều xoay tròn, bên trong Vạn Ma chiến trận kia nguyên một đám huyết sắc thân ảnh tất cả đều bị hút vào trong miệng Cự Ma.
Thấy một màn như vậy, Huyết Cừu không khỏi sắc mặt đại biến, hắn cảm giác được lực lượng trên người đang nhanh chóng trôi qua, bị Cự Ma kia hút vào!
Bí pháp thật cường đại!
Cái này là trên Thương Mãng Cổ Bi ghi lại ma công bí pháp sao? Quả nhiên cường đại vô cùng!
Trong mắt Huyết Cừu hiện lên một đạo hàn mang điên cuồng, quát to một tiếng:
- Bí pháp… luyện cốt nhục trì!
Toàn thân Huyết Cừu hồng mang đại thịnh, cả người đều hóa thành một cái Huyết Trì cự đại, bao phủ cả phiến thiên không, mùi máu tươi nồng đậm tứ tán, từng đạo huyết dịch như rót trút xuống mà xuống, phàm là hết thảy chạm đến nó, đều xì xì toát ra khói trắng, bị nhanh chóng hòa tan mất.
Mắt thấy máu tươi như là thác nước trút xuống, ở trong Thiên Nguyên Thành lan tràn ra, Diệp Vân tranh thủ thời gian cầm lên Tiểu Dực, thả người phi phiêu, sưu sưu sưu, Thị Thần cùng Chiến Hoàng thân ở Thiên Nguyên Thành cũng đều lập tức bỏ chạy!
Bí pháp thật cường đại!
Cái máu tươi kia chảy xuôi ở trên kết giới Thiên Nguyên Đại Lục, Diệp Vân phảng phất cảm giác được, cái kết giới này có một tia dấu hiệu bị hòa tan.
Thôn Thiên lão giả biến thành Cự Ma cũng cảm giác được Huyết Trì này không giống bình thường, lập tức đình chỉ thôn phệ, tranh thủ thời gian bay ngược mà ra.
- Sư phó, ta thừa nhận lão nhân gia ngài ngộ tính rất cao, có thể từ trên Thương Mãng Cổ Bi ghi chép lại mười hai quyển Ma Kinh, thật sự là xưa nay hiếm thấy! Nhưng mà ta đã ở dưới Thương Mãng Cổ Bi tĩnh tu vạn năm, rốt cục để cho ta biết bí mật của Thương Mãng Cổ Bi, tu luyện ra Vô Thượng ma công!
Huyết Cừu cười lạnh liên tục, âm trầm nhìn xem Thôn Thiên lão giả.
Chương 1255 Sớm biết hôm nay, sao lúc trước còn làm… (2)
Thôn Thiên lão giả thần sắc hơi run sợ, hẳn là Huyết Cừu đã ở trên Thương Mãng Cổ Bi ngộ đạo cái gì? Huyết Ma nhất tộc là một trong mấy chủng tộc cường đại nhất trong loại chủng tộc thứ hai, nếu thật sự tu luyện thành công, xác thực so với hắn phải cường đại hơn nhiều.
- Hồn phách của ngươi bị phong ấn ở bên trong Hồn Yểm Bảo Châu, thực lực bị áp chế rồi, mà ngươi mới thu tiểu đồ đệ chẳng qua là Thị Thần cảnh giới, căn bản không cách nào làm cho ngươi phát huy ra toàn bộ thực lực, tối đa cũng chỉ tương đương với một Hạ vị Tinh Chủ mà thôi, mà ta lại bất đồng, tuy ta chỉ còn lại có hồn phách, nhưng mà y nguyên có thể bằng vào Thương Mãng Cổ Bi, bộc phát ra thực lực tương đương với Trung vị Tinh Chủ! Cho nên mặc dù ngươi lĩnh ngộ ma công trên Thương Mãng Cổ Bi, cũng không thể nào là đối thủ của ta.
Huyết Cừu cuồng tiếu lấy, không ngừng thúc dục máu tươi ở bên trong Huyết Trì phún dũng ra.
Huyết Trì nhanh chóng hướng ra phía ngoài lan tràn, trong Thiên Nguyên Thành có mấy Chiến Hoàng cấp cường giả không thể kịp thoát đi, bị cuốn vào trong Huyết trì, lập tức bị chôn vùi, hòa tan tiến vào trong Huyết trì.
Huyết Trì thật là khủng khiếp!
Huyết Ma nhất tộc bí pháp, dưới tác dụng của Thương Mãng Cổ Bi, uy lực bị phóng đại mấy lần.
Diệp Vân nhíu lông mày thoáng một phát, Huyết Cừu này khi còn sống không hổ là Tinh Chủ đỉnh phong cấp cường giả, mặc dù chỉ còn lại có một đám hồn phách, bằng vào Thương Mãng Cổ Bi, cũng có thể phát huy ra thực lực Trung vị Tinh Chủ.
- Trung vị Tinh Chủ?
Diệp Vân ngẩng đầu nhìn huyết thủy trên bầu trời, trong đầu bỗng nhiên hiện lên một cái ý niệm.
- Đã chỉ là một Trung vị Tinh Chủ, ta đây liền không khách khí!
Trước đây Huyết Cừu một mực ở trong Thương Mãng Cổ Bi ngủ say, bị Thôn Thiên lão giả tỉnh lại liền đấu võ rồi, căn bản không rõ ràng lắm tình huống cụ thể của ngoại giới.
Thời điểm Huyết Cừu cảm giác được có chút khác thường, Đông Xuyên, Nam Hoang, Tây Viêm, Bắc Lăng, mười ngọn Nhị cấp Tử Quang Ma Tháp ở trên lưng nhóm thạch ma trên bốn tòa đại lục đã nhắm ngay hắn.
Không tốt! Lại là Nhị cấp Tử Quang Ma Tháp!
Trong lòng Huyết Cừu nghiêm nghị sinh kinh, cảm thấy cổ năng lượng đáng sợ kia chấn động, không khỏi sắc mặt đại biến, là năng lượng Tử Quang Ma Tháp chấn động! Hắn thân là Huyết Ma nhất tộc, tự nhiên biết rõ Nhị cấp Tử Quang Ma Tháp lợi hại! Những người này từ nơi này đạt được Nhị cấp Tử Quang Ma Tháp!
Huyết Cừu lập tức hóa thành một đạo huyết quang, nhanh chóng hướng Thương Mãng Cổ Bi bỏ trốn.
Thương Mãng Cổ Bi với tư cách Thiên Địa chí bảo, đừng nói Nhị cấp Tử Quang Ma Tháp, coi như là Tam cấp Tứ cấp, cũng chưa chắc có thể đem nó thế nào.
- Nghiệt đồ chạy đi đâu!
Thôn Thiên lão giả lông mi ngược lại, trầm giọng quát, trên người hóa ra từng đạo ma liệm màu đen thô chừng cánh tay, từ bốn phương tám hướng hướng Huyết Cừu cuốn tới, "loảng xoảng " một tiếng, đem Huyết Cừu một mực khóa tại nguyên chỗ.
Những ma liệm màu đen này đều do ma khí biến thành, chính là một trong bí pháp ma công mà Thôn Thiên lão giả tu luyện.
- Lão bất tử này, ta muốn ngươi đẹp mắt!
Huyết Cừu lớn tiếng tức giận mắng, muốn tránh thoát, đã thấy những ma liệm màu đen kia không ngừng hấp thu ma khí chung quanh, trở nên càng tráng kiện, căn bản tranh không mở.
Oanh!
Nhị cấp Tử Quang Ma Tháp rốt cục thúc dục, một đạo tia sáng cự đại "Oanh" một tiếng, oanh kích ở trong Huyết trì chung quanh Huyết Cừu.
Xì xì xì!
Chùm tia sáng tráng kiện kia cùng máu tươi bên trong Huyết Trì trở mình lăn, bốc lên đạo đạo khói trắng, bị tan rã một mảng lớn.
Huyết Cừu "A" kêu thảm thiết một tiếng, Huyết Trì này chính là Huyết Cừu đã trải qua vô số tuổi tác, giết chóc vô số Chiến Hoàng, Thị Thần bắt đầu ngưng luyện, bên trong ẩn chứa huyết khí, đã cùng hồn phách của hắn dung hợp đến chung một chỗ.
Huyết Trì lọt vào công kích, tương đương hồn phách của Huyết Cừu cũng bị công kích.
Đã trúng một kích của Nhị cấp Tử Quang Ma Tháp, Huyết Trì co rút lại một ít, sắc mặt Huyết Cừu tái nhợt, tự hồ bị trọng thương, dốc sức liều mạng muốn tránh ra ma liệm màu đen.
Xem ra Nhị cấp Tử Quang Ma Tháp công kích, đối với Huyết Cừu là hữu hiệu! Diệp Vân ý niệm khẽ động, lập tức bốn phương tám hướng, một đạo lại một đạo tia sáng, hướng Huyết Cừu oanh tới.
Rầm rầm rầm!
Đạo đạo chùm sáng oanh kích trên huyết trì, mỗi lần trúng mục tiêu, Huyết Trì đều bị bốc hơi mất rất nhiều, Huyết Cừu phát ra trận trận tiếng kêu thảm thiết thê lương, hắn thống khổ giãy dụa, lại bị ma liệm của Thôn Thiên lão giả một mực khóa tại nguyên chỗ.
- A!
Huyết Cừu càng không ngừng gào rú, Tử Quang Ma Tháp mỗi nhất kích, với hắn mà nói đều là một cái tra tấn cự đại, hắn thống khổ khóc thét lấy.
- Sư phó, ta sai rồi, xin lão nhân gia ngài buông tha ta!
Huyết Cừu khóc thảm cầu khẩn.
- Ai, sớm biết hôm nay, sao lúc trước còn làm!
Thôn Thiên lão giả chứng kiến Huyết Cừu thống khổ vạn phần, lông mi lại cúi xuống dưới, trên mặt hiện ra vài phần không đành lòng.
- Sư phó, ta sai rồi!
Huyết Cừu thống khổ cầu khẩn.
- Từ nay về sau, ta nhất định lắng nghe sư phó dạy bảo, không hề giết người!
Thôn Thiên lão giả chần chờ một chút, cảm giác được Diệp Vân lập tức muốn chỉ huy Tử Quang Ma Tháp phát động đợt công kích thứ hai, thân hình Thôn Thiên lão giả khẽ động, chắn trước người Huyết Cừu.
- Diệp Vân, hay là thôi đi, lạc đường biết quay lại, vẫn còn không muộn!
Thôn Thiên lão giả ôn tồn khuyên giải nói, tuy Huyết Cừu phi thường bất tài, nhưng ở trong suy nghĩ của hắn, Huyết Cừu vẫn là đệ tử của hắn.
- Huyết Cừu, sau này nhất định phải hảo hảo làm người!
Huyết Cừu loại người này sẽ sám hối? Đó là tuyệt đối không có khả năng! Ngay khi Thôn Thiên lão giả nói chuyện, Huyết Cừu phía sau hắn đột nhiên động.
- Thôn Thiên tiền bối, coi chừng!
Diệp Vân gấp giọng kêu lên.
- Sư phó, coi chừng!
Tiểu Dực cũng là vẻ mặt lo lắng.
Huyết Cừu thừa dịp Thôn Thiên lão giả không có chú ý, "Bành" một tiếng tránh ra ma liệm, trong Huyết Trì còn sót lại máu tươi lập tức hướng Thôn Thiên lão giả, Thôn Thiên lão giả còn muốn né tránh đã chậm.
"Phốc" một tiếng, Huyết Trì đem Thôn Thiên lão giả nuốt vào.
- Lão bất tử này, ta là ma! Không phải người! Tại sao phải hảo hảo làm người? Thật sự là tức cười! Đợi ta cắn nuốt ngươi, tu vi nhất định bạo tăng, lại chậm rãi thu thập mấy cái tiểu tạp chủng này!
Huyết Cừu ha ha cuồng tiếu nói.
Huyết Trì lan tràn, Thôn Thiên lão giả ở trong Huyết trì kết thành một đạo hình dáng kén tằm, đau khổ giãy dụa lấy.
- Nghiệt súc, uổng ta tin tưởng ngươi như vậy, ngươi cái đồ vật heo chó không bằng này!
Thôn Thiên lão giả phẫn nộ lớn tiếng chửi bới.
- Tùy ngươi mắng như thế nào, có thể được ta thôn phệ, coi như là phúc khí của ngươi, ngươi cái lão phế vật này đã sống lâu như vậy rồi, cũng nên nghỉ một chút a!
Huyết Cừu thần sắc dữ tợn nói .
- Đáng giận!
Tiểu Dực chứng kiến Thôn Thiên lão giả bị Huyết Trì thôn phệ, nguy tại sớm tối, xiết chặt nắm tay nhỏ, khuôn mặt nhỏ nhắn trướng đến đỏ bừng, tràn đầy phẫn nộ.
- Có thể là ta già rồi a.
Thiên Nguyên Tinh Hồn cười nhạt một tiếng nói, tuyệt đại bộ phận Tinh Hồn càng sống được lâu, đối với cảm tình càng đạm mạc, mà Thiên Nguyên Tinh Hồn càng sống lâu, đối với cảm tình thấy càng nặng, cho nên nàng coi như là dị loại bên trong Tinh Hồn rồi.
Sau khi Hoang Đế, Dương Đế rời khỏi, Diệp Vân thu hồi ánh mắt, tiếp tục ngồi xếp bằng tu luyện, bên trong nội tâm của hắn hai chủng tư tưởng, y nguyên vẫn còn kịch liệt giao phong lấy, Diệp Vân có chút minh bạch, phân thân càng lâu, phân thân tầm đó kinh nghiệm sự tình sẽ không giống, sinh ra cách nghĩ bất đồng, làm cho tâm tình không cách nào cố định.
Khó trách Thiên Nguyên Tinh Hồn nói, tận lực không nên thi triển Thần Cảnh phân thân, về sau nếu như muốn thi triển Thần Cảnh phân thân, cũng không thể tách ra quá lâu, nếu không đối với tu luyện có hại vô ích!
Diệp Vân nhắm mắt ngồi xếp bằng, trong nội tâm không minh, yên lặng vận chuyển Cửu Tinh Thiên Thần Quyết đệ tứ trọng pháp quyết, cố gắng cảm ứng Thời Không Đạo Văn chi lực trong hư không.
Đệ tứ trọng pháp quyết, giảng thuật chính là siêu thoát thời không, tuy Diệp Vân còn không có đạt tới Tinh Chủ cấp, lại đối với Thời Không Đạo Văn chi lực đã có lĩnh ngộ thô sơ giản lược, tu luyện đệ tứ trọng pháp quyết này tiến cảnh coi như nhanh.
Theo Diệp Vân không ngừng vận chuyển đệ tứ trọng pháp quyết, quanh người Diệp Vân chậm rãi hiện ra chín khỏa tinh thể cực lớn, những tinh thể này như ẩn như hiện, khổng lồ vô cùng, vờn quanh lấy Diệp Vân vận chuyển, đưa hắn phụ trợ giống như Thần linh đến thế gian.
Lực lượng ở giữa thiên địa, phảng phất đều hướng chín khỏa tinh thể này hội tụ mà đến.
Trên người Diệp Vân, kim quang chói mắt, tựa như bị tố lên một tầng Kim Thân.
Thời Không Đạo Văn chi lực trong vũ trụ thần bí kia, chậm rãi dung nhập đến bên trong Cửu Tinh.
Chín khỏa tinh thể phát ra ánh sáng rực rỡ, phảng phất muốn từ hư ảnh chuyển thành ngưng thực, cảnh tượng cực kỳ kinh người.
Đột nhiên tầm đó, Diệp Vân cảm giác được toàn thân hàng tỉ tế bào, như là bị kim đâm, kịch liệt đau nhức khó nhịn, cái trán chảy ra mồ hôi rậm rạp.
Hàng tỉ loại đau đớn, đều kéo dài đến trong óc, bị phóng đại gấp trăm lần, cái loại đau đớn mãnh liệt nầy để cho Diệp Vân cơ hồ muốn choáng váng.
Phảng phất có lực lượng cường đại thần bí nào đó, hướng tế bào toàn thân oanh đi vào.
Bên trong mỗi một tế bào, đều có Cửu Tinh vận chuyển.
Toàn thân hàng tỉ cái tế bào, đều dấu diếm một Cửu Tinh!
Cửu Tinh bên trong những tế bào này đều đi theo chín khỏa tinh thể quanh người Diệp Vân kia cùng nhau vận chuyển, một cỗ lực lượng thần bí bị dẫn dắt mà động.
Cửu Tinh mỗi một lần vận chuyển, đều kéo lực lượng vô cùng trong vũ trụ mênh mông tràn vào trong cơ thể Diệp Vân.
Ầm ầm!
Bên trong Cửu Tinh, phảng phất có một Kim sắc chi môn dấu diếm mở ra, hướng Kim sắc chi môn kia nhìn lại, loáng thoáng phảng phất đã nghe được từng tiếng linh hoạt kỳ ảo chi âm, lại có nhiều loại hoa giống như gấm, cảnh đẹp như vẽ.
Gần kề chỉ là hướng chỗ đó nhìn thoáng qua, Diệp Vân liền cảm giác trong Đan Điền "Oanh" một tiếng vang thật lớn, tu vi trở nên bạo tăng gấp mấy lần.
Một cỗ khí tức bàng bạc dùng Diệp Vân làm trung tâm, hướng bốn phía khuếch tán đi ra ngoài.
Thị Thần Cửu Trọng!
Advertisements
Thời gian ngắn ngủi như vậy liền tấn giai đến Thị Thần Cửu Trọng, tốc độ tu luyện của Diệp Vân, thật sự không phải người thường có thể đụng.
Bên trong bầu trời xa xa, trên mặt Thiên Nguyên Tinh Hồn xẹt qua một vẻ kinh dị, nàng nhìn thoáng qua phương hướng Hạ Địa Quỳnh Lâu, làm như tự nhủ nói:
- Thị Thần Cửu Trọng liền mơ hồ thấy được Thần Vực, xem ra hắn tiến độ so với trong tưởng tượng của ngươi phải nhanh một ít.
Tầng bảy Hạ Địa Quỳnh Lâu, Áo xám lão giả ngồi xếp bằng trong hư không phảng phất đã nghe được Thiên Nguyên Tinh Hồn nói, chậm rãi mở to mắt, dùng thanh âm trầm thấp khàn giọng nói:
- Theo lý thuyết dùng Thần Vực chi lực của ta, có thể suy diễn đến tương lai của hắn trăm năm về sau, nhưng mà sau khi ma phân thân trở về, hết thảy đều đã sinh ra biến hóa không thể biết trước. Xem ra ta cũng chỉ có thể yên lặng theo dõi kỳ biến rồi!
Thiên Nguyên Tinh Hồn cười nhạt một tiếng, không có nói cái gì nữa, thân ảnh của nàng ở trong hư không dần dần biến mất.
Thời gian chuyển dời, Diệp Vân y nguyên không ngừng tĩnh tu lấy, tăng lên tu vi, hắn cảm giác được thần hồn đang không ngừng khuếch trương, thần hồn hóa thành một Dạ Xoa, cái kia toàn thân đêm đen như mực xiên, hôm nay cũng khỏa lên một tầng Kim Thân.
Mới qua một ngày, lại có một chiếc Thiên Hà lâu thuyền chậm rãi đáp xuống Thiên Nguyên Tinh, hơn mười người từ trong Thiên Hà lâu thuyền bay vọt mà ra.
Ánh mắt mấy người Diệp Vân lập tức tập trung vào trên người đám người kia.
Chính giữa hơn mười người này, có năm cái là Thị Thần cường giả, còn lại đều là Chiến Hoàng, xem hình trang phục của bọn hắn, rõ ràng cho thấy đến từ Vân Ẩn Tinh!
Gần đây một thời gian ngắn, Vân Ẩn Tinh Chủ dẫn người tiến về Vĩnh Hằng Tinh Mộ, tiến đến truy tra hung thủ sát hại Nguyễn Thanh Vũ, toàn bộ Vân Ẩn Tinh chỉ còn lại có hơn mười Thị Thần, tạm thời do Thị Thần Ngự Ẩn quản lý.
Không nghĩ tới, hai người Hoang Đế cùng Dương Đế mấy ngày trước đây một mực bị giám thị, đột nhiên đã lừa gạt tất cả mọi người, trộm một chiếc Thiên Hà lâu thuyền đi ra Vân Ẩn Tinh.
Ngự Ẩn hổn hển, nếu như Vân Ẩn Tinh Chủ trở lại, phát hiện Hoang Đế cùng Dương Đế chạy, hơn nữa mang đi một chiếc Thiên Hà lâu thuyền, tất nhiên sẽ trùng trùng điệp điệp trách phạt hắn, hắn đem Vân Ẩn Tinh giao cho một Thị Thần khác quản lý, mang theo mấy người đuổi tới.
Bọn hắn cái thứ nhất nghĩ đến chính là, Hoang Đế cùng Dương Đế chạy, nhất định là đến Thiên Nguyên Tinh!
Vì vậy, bọn hắn vội vã đuổi tới Thiên Nguyên Tinh.
Trước kia tuy nghe nói qua bên Thiên Nguyên Tinh đã xảy ra đại sự, bảy Hạ vị Tinh Chủ cùng hơn năm ngàn Thị Thần bị giết, nhưng mà trong nội tâm bọn hắn y nguyên có chút bán tín bán nghi, cái kia rất có thể là nghe nhầm đồn bậy mà thôi.
Phải biết rằng, ngay ở trước kia không lâu, Thiên Nguyên Tinh vẫn chỉ là một tinh thể nhỏ yếu chỉ có mười Thị Thần mà thôi, trong nội tâm bọn hắn đối với Thiên Nguyên Tinh cực kỳ miệt thị, nếu như Thiên Nguyên Tinh thực cường đại như vậy, cái kia Hoang Đế cùng Dương Đế cũng không phản bội Thiên Nguyên Tinh đầu nhập vào bọn hắn rồi.
Đám người Ngự Ẩn hùng hổ lướt ra Thiên Hà lâu thuyền, lại đột nhiên cảm giác được Thiên Nguyên Tinh rõ ràng có hơn ba trăm Thị Thần, theo chân bọn họ suy nghĩ cái Thiên Nguyên Tinh nhỏ yếu kia tựa hồ hoàn toàn bất đồng, trong nháy mắt này, bọn hắn cơ hồ hoài nghi mình có phải đến nhầm địa phương hay không.
- Không biết chư vị Vân Ẩn Tinh, lần này đến đây lại có gì muốn làm?
Diệp Vân truyền âm nói, thanh âm lạnh lùng, nhếch miệng lên một tia cười lạnh dù bận vẫn ung dung.
- Ta là Vân Ẩn Tinh Chủ đại nhân phái tới!
Chương 1252 Thầy trò ân oán (1)
Ngự Ẩn cao giọng nói, có một loại cao ngạo chi sắc nói không nên lời, mặc dù Thiên Nguyên Tinh đã có hơn ba trăm Thị Thần, cái kia thì thế nào, Thiên Nguyên Tinh ngay cả Tinh Chủ cũng không có, là quả quyết không dám trêu chọc Vân Ẩn Tinh, nếu không Vân Ẩn Tinh Chủ giận dữ, Thiên Nguyên Tinh nhất định máu chảy thành sông!
- Vân Ẩn Tinh Chủ phái tới hay sao?
Diệp Vân lông mi nhảy lên, trong đôi mắt hiện lên một đạo sát cơ.
- Hoang Đế cùng Dương Đế hai tên phản đồ kia, có phải chạy về Thiên Nguyên Tinh các ngươi hay không?
Ngự Ẩn vênh váo tự đắc chất vấn.
- Phải thì như thế nào, không phải thì như thế nào?
- Phải, lập tức đem Hoang Đế cùng Dương Đế giao ra đây, ta muốn dẫn bọn hắn trở về!
Ý niệm của Ngự Ẩn không kiêng nể gì cả đảo qua toàn bộ Thiên Nguyên Tinh, truy tìm tung tích của Hoang Đế cùng Dương Đế! Khi Ngự Ẩn chứng kiến trên Thiên Nguyên Tinh dừng lại nhiều chiếc Thiên Hà lâu thuyền cùng tiểu hành tinh thể như vậy, trong mắt không khỏi hiện lên một tia tham lam, hắn con mắt đi lòng vòng, nói tiếp.
- Hoang Đế cùng Dương Đế trộm Vân Ẩn Tinh chúng ta một chiếc Thiên Hà lâu thuyền, các ngươi phải lấy ra mười chiếc bồi thường!
- A? Mười chiếc? Ngươi thật đúng là nói ra miệng được!
Diệp Vân cười lạnh một tiếng, khí thế đột nhiên đại thịnh, hừ nói.
- Người Vân Ẩn Tinh tới vừa vặn, ta đang muốn đi Vân Ẩn Tinh các ngươi đây này! Không nghĩ tới các ngươi lại tự mình đưa tới cửa rồi!
- Đi Vân Ẩn Tinh chúng ta? Làm gì?
Ngự Ẩn cảm thấy không thích hợp, trong nội tâm âm thầm cảnh giác.
- Còn muốn Thiên Hà lâu thuyền của chúng ta, không bằng chiếc Thiên Hà lâu thuyền này của các ngươi cũng cùng nhau lưu lại a!
Diệp Vân hừ lạnh một tiếng.
Diệp Vân ý niệm khẽ động, sau một khắc, một chỗ ở Đông Xuyên Đại Lục, một cổ năng lượng cường đại chấn động khuếch tán ra, cỗ năng lượng này chấn động khủng bố khiến lòng run sợ, Ngự Ẩn bỗng dưng mở to hai mắt, sắc mặt đại biến, trong đầu hiện lên một cái ý niệm, chạy!
Đáng tiếc đã không còn kịp rồi, một đạo tia sáng cự đại vạch phá bầu trời, hướng về bọn người Ngự Ẩn thẳng tắp phóng tới.
"Ầm ầm" một tiếng vang thật lớn, một cỗ lực lượng kinh khủng đem Vân Ẩn Tinh Thị Thần cùng Chiến Hoàng kể cả Ngự Ẩn ở bên trong, tất cả đều cuốn bay đi ra ngoài, nhóm Chiến Hoàng toàn bộ tan thành mây khói, năm Thị Thần bốn chết một thương, chỉ còn lại có Ngự Ẩn chảy máu tươi như điên, vô cùng thê thảm.
Thân thể Ngự Ẩn rách tung toé, tất cả đều là tổn thương cực nóng, hắn ôm ngực, con mắt cũng sắp không mở ra được rồi, trừng mắt phương hướng Chiến Hoàng Điện, rung giọng nói:
- Các ngươi, các ngươi thật to gan! Rõ ràng dám giết người Vân Ẩn Tinh ta!
- Người từ Vân Ẩn Tinh đi ra, quả nhiên đều là một cái đức hạnh, Nguyễn Thanh Vũ kia đồng dạng, ngươi cũng đồng dạng, Vân Ẩn Tinh Chủ cũng đồng dạng!
Diệp Vân khinh thường nói.
Ngự Ẩn như bị sét đánh, khó có thể tin nhìn về phía Diệp Vân nói:
- Tiểu công chúa đúng là ngươi giết?
- Không phải ta giết, nhưng mà cũng không sai biệt lắm.
Diệp Vân bình tĩnh nói.
- Ngươi… ngươi điên rồi! Tinh Chủ chúng ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi! Tinh Chủ chúng ta chắc chắn san bằng ngươi cái Thiên Nguyên Tinh này, cho Thiên Nguyên Tinh các ngươi không có một ngọn cỏ!
Ngự Ẩn thần sắc kích động lớn tiếng nói, Diệp Vân dám đem lời như vậy nói ra miệng, hắn cũng đã minh bạch, hắn khẳng định đi không được nữa!
- San bằng Thiên Nguyên Tinh ta, hắn đại khái có thể tới thử một lần!
Diệp Vân thần sắc lạnh lùng, tay phải vung lên, Tử Quang Ma Tháp phương hướng Đông Xuyên Đại Lục lần nữa khởi động, "Oanh" một tiếng, một chùm tia sáng vạch phá bầu trời, oanh kích ở trên người Ngự Ẩn, Ngự Ẩn kêu thảm tan thành mây khói.
Đoán chừng Ngự Ẩn như thế nào cũng không nghĩ ra, bọn hắn lần này tới Thiên Nguyên Tinh, không chỉ toàn quân bị diệt, còn tặng không cho Thiên Nguyên Tinh một chiếc Thiên Hà lâu thuyền.
Cùng ma phân thân dung hợp, hơn nữa đã minh bạch vũ trụ tàn khốc, tâm tính Diệp Vân dần dần đã xảy ra một ít cải biến, có ít người cho dù ngươi buông tha hắn, hắn cũng chưa chắc có thể được ngươi cảm hóa.
Đối với những tiểu nhân này, vậy thì chỉ có giết!
Nếu như lòng dạ đàn bà, chết đúng là chính ngươi!
Dùng không được bao lâu, Vân Ẩn Tinh Chủ sẽ truy xét đến Thiên Nguyên Tinh, đến lúc đó Thiên Nguyên Tinh cùng Vân Ẩn Tinh tầm đó, sẽ có một hồi đại chiến! Không biết uy lực của Nhị cấp Tử Quang Ma Tháp có đủ đánh chết Vân Ẩn Tinh Chủ hay không.
Ở trước khi đại chiến tiến đến, phải tranh thủ thời gian để cho mình tấn giai đến Thị Thần thập trọng mới được!
Diệp Vân minh bạch, Thiên Nguyên Tinh cùng Vân Ẩn Tinh tầm đó đã hoàn toàn không cách nào cùng tồn tại rồi, không phải ngươi chết chính là ta vong, đối mặt một Cao vị Tinh Chủ, trong lòng Diệp Vân vẫn có chút tâm thần bất định, không biết Nhị cấp Tử Quang Ma Tháp có thể phát huy hiệu dụng hay không.
Tuy nắm giữ truyền tống thông đạo lui tới Vĩnh Hằng Thần Quốc cùng Huyết Sắc Thần Quốc, nhưng mà trong thời gian ngắn, Diệp Vân còn không cách nào lợi dụng cái Hoàng Kim thương lộ này tích súc đầy đủ tài phú, cũng không cách nào đạt được Tam cấp Tử Quang Ma Tháp đẳng cấp càng cao.
Cho nên Diệp Vân nghẹn lấy một cỗ kình khí, muốn trùng kích Thị Thần thập trọng lấy được một bộ phận tài phú ở tầng thứ tám Hạ Địa Quỳnh Lâu, không biết có thể đạt được một hai bộ Thiên Ngân Chiến Giáp hay không, chỉ cần có được Thiên Ngân Chiến Giáp, cho dù đối mặt Cao vị Tinh Chủ, ít nhất cũng có tiền vốn bảo vệ tánh mạng!
Cao vị Tinh Chủ công kích, là rất khó đột phá Thiên Ngân Chiến Giáp, Thiên Ngân Chiến Giáp so với Thần Tướng ma trang kém một chút điểm, thậm chí có thể đối phó được Thiên vị Tinh Chủ công kích.
Lúc Diệp Vân tu luyện, một thân ảnh bay vút đến Chiến Hoàng Điện, Diệp Vân hướng bên kia nhìn thoáng qua, phát hiện là Tiểu Dực, không khỏi mỉm cười, Tiểu Dực tựa như thân đệ đệ của hắn.
- Tiểu Dực, sao ngươi lại tới đây?
Diệp Vân mỉm cười nói.
Tiểu Dực hiện tại đã bảy tám tuổi, khuôn mặt như trước phấn ục ục óng ánh sáng long lanh, lộ ra thập phần đáng yêu.
- Diệp Vân ca ca hiện tại cũng không có thời gian cùng Tiểu Dực chơi, Tiểu Dực phải tới tìm Diệp Vân ca ca rồi.
Tiểu Dực phiền muộn vểnh lên miệng nói, không đơn thuần là Diệp Vân, A Ly, Nữu nhi, Bệ Linh, Đạm Đài Lăng,… nguyên một đám cũng bắt đầu bế quan tu luyện.
Mỗi người đều minh bạch, Thiên Nguyên Tinh tuy nhìn như an toàn, nhưng mà tình cảnh y nguyên phi thường nguy hiểm.
- Tiểu Dực nghe lời, chờ Diệp Vân ca ca tu luyện tới Tinh Chủ cấp rồi, lại cùng ngươi chơi!
Diệp Vân sủng nịch sờ lên đầu Tiểu Dực.
- Tiểu Dực minh bạch!
Tiểu Dực nhẹ gật đầu.
- Ta biết rõ không nên tới quấy rầy Diệp Vân ca ca, nhưng mà sư phụ ta hắn nói nhất định phải tới!
Thôn Thiên lão giả?
Diệp Vân bỗng nhiên nghĩ tới một sự tình, về khối Thương Mãng Cổ Bi kia!
Chương 1253 Thầy trò ân oán (2)
Tiểu Dực tay phải mở ra, trong lòng bàn tay của hắn, Hồn Yểm Bảo Châu chói mắt, một lão giả lông mi trắng, vẻ mặt suy bại xuất hiện ở trong tầm mắt Diệp Vân, y nguyên ăn mặc kiện áo đen kia, trên áo đen ấn lấy Khô Lâu cực đại, trong mấy cái hốc mắt lóe ra Hồng sắc Hỏa Diễm, Khô Lâu ở trên đỉnh đầu của hắn xoay quanh.
- Thôn Thiên tiền bối!
Diệp Vân thần thái cung kính nói, đối với trưởng lão, Diệp Vân vô luận đã đến cảnh giới gì, thủy chung đều bảo trì thái độ khiêm cung.
Thôn Thiên lão giả nhìn nhìn Diệp Vân, nhíu mày nói:
- Ta nghe nói, ngươi đi U Hồn Tinh?
- Đúng vậy!
Diệp Vân gật đầu nói, trong đầu hắn hiện lên mấy cái ý niệm, giờ phút này hắn có lẽ đã xác định, Thôn Thiên lão giả là từ bên U Hồn Tinh kia tới, xem ra, Thôn Thiên lão giả thật sự cùng Thương Mãng Cổ Bi có quan hệ.
- Ngươi tại U Hồn Tinh, đã trải qua chuyện gì, giảng cho ta nghe một chút?
Thôn Thiên lão giả làm như rất bình thản, nhưng ánh mắt lại mang theo một cỗ nóng bỏng khó có thể che dấu.
- Ta lấy được vật này!
Diệp Vân mỉm cười, đi thẳng vào vấn đề nói, tay phải khẽ động, trong tay xuất hiện một khối tiểu bia màu đen vô tự.
Tấm bia cổ này không biết là thạch đầu gì điêu thành, đã phi thường tàn phá cũ kỹ rồi, xem xét liền biết trải qua vô số tuế nguyệt, trên tấm bia cổ này không có một chữ, chỉ rậm rạp lấy từng đạo thạch văn, một cỗ cảm giác mênh mông tang thương cuồn cuộn mà ra.
- Đây là… Thương Mãng Cổ Bi!
Thôn Thiên lão giả trừng lớn hai mắt, nghẹn ngào hô, hắn đến tìm Diệp Vân, vốn chỉ là muốn từ trong miệng Diệp Vân giải hiện trạng U Hồn Tinh thoáng một phát mà thôi, hắn như thế nào cũng không nghĩ ra, Thương Mãng Cổ Bi lại có thể xuất hiện ở trong tay Diệp Vân!
Thương Mãng Cổ Bi tổng cộng có bảy khối, không có ai biết nó đến tột cùng là lai lịch ra sao, cái này mặc dù chỉ là một khối trong đó, nhưng sự cường đại của nó là không thể nghi ngờ.
- Thôn Thiên tiền bối biết rõ thứ này?
Diệp Vân xem xét Thôn Thiên lão giả phản ứng, đã biết rõ mình đoán không lầm, cười tủm tỉm hỏi thăm.
Thôn Thiên lão giả phục hồi tinh thần lại, ho một tiếng, lại bày làm ra một bộ tư thái cao nhân, chắp tay nói:
- Ma công của ta, là từ trên Thương Mãng Cổ Bi ngộ đến!
- Tiền bối có biết lai lịch Thương Mãng Cổ Bi này hay không?
- Thương Mãng Cổ Bi này cực kỳ thần bí, ta chỉ biết là năm đó ở trước một tòa cổ mộ vô danh của Huyết Sắc Thần Quốc, đứng sừng sững lấy bảy tấm bia cổ, có rất nhiều người ở trong đó lĩnh ngộ Ma Đạo, cũng có người tọa hóa thành tro cốt. Về sau có một đại gia tộc của Huyết Sắc Thần Quốc phát hiện, bảy tấm bia cổ này là Siêu cấp bảo vật, cho nên bọn họ liền đem mộ bia móc ra, không nghĩ tới rước lấy họa sát thân, toàn cả gia tộc trong vòng một đêm, bị thế lực thần bí diệt tộc, về sau những tấm bia cổ này lưu lạc bốn phía.
Thôn Thiên lão giả liếc tấm bia đá trong tay Diệp Vân một cái nói:
- Trong đó một khối đã rơi vào trong tay của ta, rất có thể chính là khối trong tay ngươi này!
- Khối trong tay của ta? Tại sao Thôn Thiên tiền bối lại rơi mất tấm bia cổ này?
Thôn Thiên lão giả mặt đỏ lên, phiền muộn mà lại căm giận nói:
- Nói rất dài dòng, năm đó ta ma công đại thành, có một người muốn bái ta làm thầy, ta liền dốc lòng dạy bảo cho hắn, không nghĩ tới người này là cái vong ân phụ nghĩa, bụng dạ khó lường, đem ta phong ấn tiến vào Hồn Yểm Bảo Châu, đánh cắp tấm bia cổ này. Người kia gọi Huyết Cừu!
Nghe được Thôn Thiên lão giả nói, Diệp Vân giật mình há to miệng, sự tình không khỏi cũng thật trùng hợp, không nghĩ tới Huyết Cừu lại là đệ tử của Thôn Thiên lão giả!
Thôn Thiên lão giả nhìn xem tấm bia cổ trong tay Diệp Vân, bỗng nhiên nhẹ ồ lên một tiếng, nhắm lại hai mắt, Trường Mi màu trắng không gió mà bay, ma bào màu đen thổi phồng lên, bay phất phới.
Chỉ thấy Thương Mãng Cổ Bi kia chậm rãi bồng bềnh đến giữa không trung, một cỗ ma khí dày đặc từ trên Thương Mãng Cổ Bi tứ tán ra, tràn đầy một cỗ khí thế như lôi đình.
- Không nghĩ tới ngươi cũng có hôm nay, Huyết Cừu đồ nhi!
Thôn Thiên lão giả gào thét một tiếng, quanh người ma khí tung hoành, một cỗ ma khí cường đại hướng Thương Mãng Cổ Bi khóa đi lên.
Trong nội tâm Diệp Vân rùng mình, cảm giác được ma khí của Thôn Thiên lão giả cùng Thương Mãng Cổ Bi ma khí đụng nhau, vội vàng cầm lên Tiểu Dực hướng bên cạnh lao đi.
"Ầm ầm" một tiếng vang thật lớn, hai đạo ma khí đụng vào cùng một chỗ, toàn bộ Chiến Hoàng Điện lập tức sụp đổ, bụi mù nổi lên bốn phía.
Một cái hư ảnh màu đỏ như máu, đột ngột xuất hiện ở trong hư không phía trên Thương Mãng Cổ Bi, không phải Huyết Cừu là ai?
Diệp Vân trực giác đúng vậy, Huyết Cừu không dễ dàng chết như vậy, hắn một mực tiềm phục ở bên trong Thương Mãng Cổ Bi, bởi vì sợ hãi phi đao trong đầu Diệp Vân, hắn thủy chung không dám ra đoạt xá Diệp Vân, muốn chờ Thương Mãng Cổ Bi lưu lạc đến trong tay người khác, lại đoạt xá những người khác, không nghĩ tới lại bị Thôn Thiên lão giả phát hiện.
- Sư phó, chúng ta lại gặp mặt, không nghĩ tới lão nhân gia ngài đến bây giờ vẫn còn sống!
Huyết Cừu âm thanh lạnh lùng nói, trên khuôn mặt tái nhợt mang theo một tia giống như cười mà không phải cười, trên thực tế hắn vẫn là có chút chột dạ, tuy tu vi của hắn đã đến Tinh Chủ đỉnh phong cảnh giới, năm đó tu vi Thôn Thiên lão giả cũng là Tinh Chủ đỉnh phong, nhưng mà Thôn Thiên lão giả nắm giữ trong tay mười hai quyển ma công kia, phi thường bá đạo.
- Thật sự là thiên lý sáng tỏ, báo ứng khó chịu!
Thôn Thiên lão giả toàn thân khí thế nghiêm nghị, cùng bộ dạng bình thường hoàn toàn bất đồng, nhìn hằm hằm lấy Huyết Cừu trong hư không nói:
- Năm đó ngươi xếp đặt thiết kế đem ta phong ấn tiến vào Hồn Yểm Bảo Châu, không nghĩ tới hôm nay ngươi cũng gặp người khác ám toán, không có thân thể!
- Sư phó, kỳ thật hai người chúng ta không phải là địch nhân, năm đó là ngươi không chịu đem mười hai quyển ma công kia truyền thụ cho ta, ta mới có thể đem ngươi phong ấn tiến vào Hồn Yểm Bảo Châu. Sau khi ngươi bị phong ấn tiến vào Hồn Yểm Bảo Châu, nếu chịu đem ma công truyền thụ cho ta, mà không phải chạy trốn, ta cũng sẽ giúp ngươi cải tạo thân thể!
Huyết Cừu thần sắc ngạo nghễ nói.
- Dùng thân thể Huyết Ma nhất tộc của ta, nhất định có thể đem mười hai quyển ma công kia phát dương quang đại, đến lúc đó xưng bá một phương, lão nhân gia ngài cũng có thể vinh quang vô hạn!
- Ngươi rắm chó!
Thôn Thiên lão giả tức giận chửi bới, Huyết Cừu rõ ràng còn nghĩ đến mười hai quyển Ma Kinh kia, hắn phẫn nộ đến lông mi dựng ngược.
- Mười hai quyển Ma Kinh kia căn bản không phải bất luận kẻ nào cũng có thể tu luyện, năm đó vi sư cũng bởi vì lo lắng ngươi tu luyện sẽ bạo thể mà vong, mới ngăn cản ngươi, không nghĩ tới ngươi là loại vong ân phụ nghĩa như vậy!
Chương 1254 Sớm biết hôm nay, sao lúc trước còn làm… (1)
Huyết Cừu cười nhạo một tiếng nói:
- Sư phó, lão nhân gia ngài thật sự là nói giỡn, Huyết Ma nhất tộc ta là một trong vài loại huyết thống cường đại nhất trong loại chủng tộc thứ hai, có ma công gì ta không thể tu luyện? Đây bất quá là ngươi từ chối chi từ mà thôi!
- Bảy khối Thương Mãng Cổ Bi, mỗi người đều có thể ở phía trên lĩnh ngộ đến Ma Kinh bất đồng, ta lĩnh ngộ, ngươi chưa hẳn có thể tu luyện!
Thôn Thiên lão giả trầm giọng nói.
- Cho dù không thể tu luyện, ngươi không lấy ra cho ta, ta làm sao biết có thể tu luyện hay không?
Huyết Cừu căn bản không nghe khuyên bảo, cố chấp nói.
- Nếu như ngươi năm đó đem mười hai quyển Ma Kinh kia dạy cho ta, ta cũng không nhất định phải tự mình cầm Thương Mãng Cổ Bi đến lĩnh ngộ, hiện tại cũng sẽ không rơi xuống bộ dạng này!
- Nếu ngươi muốn mười hai quyển Ma Kinh kia như vậy, hiện tại ta liền cho ngươi!
Trong tay Thôn Thiên lão giả trống rỗng xuất hiện một quyển sách, hướng Huyết Cừu nện tới.
Huyết Cừu nghiêng người hiện lên, mặc cho quyển sách kia hướng về sau mặt bay đi, hắn cười lạnh nói:
- Ngươi bây giờ cho ta, ta làm sao biết ngươi có động tay chân hay không?
Thôn Thiên lão giả tức giận đến quả thực muốn thổ huyết, chòm râu càng không ngừng run run, thần sắc phẫn nộ đến cực điểm.
- Thôn Thiên tiền bối, người này tâm thuật bất chánh, hôm nay hết thảy, càng là trừng phạt đúng tội, cái gọi là trời tạo nghiệp chướng vẫn còn có thể sống, tự gây nghiệt không thể sống! Khó trách lão bà hắn đội nón xanh, đường đệ ám hại hắn, cuối cùng càng là tự tay giết con trai ruột của mình! Người như vậy, căn bản không nên sống trên đời!
Diệp Vân đứng ở một bên, nhìn xem Huyết Cừu cười lạnh nói.
- Ngươi lại tính toán cái gì? Một nhân loại mà thôi, cũng dám cười nhạo Huyết Ma nhất tộc ta cao quý!
Sắc mặt Huyết Cừu âm trầm như nước.
- Mặc dù hiện tại ta chỉ còn lại có một đám hồn phách, ngươi một nhân loại đệ tam loại chủng tộc, cũng xứng ở chỗ này đối với ta khoa tay múa chân! Xem ta không giết ngươi!
Huyết Cừu đột nhiên hóa ra một đôi móng vuốt, hướng Diệp Vân bắt đi lên, một cỗ huyết tinh chi khí hướng Diệp Vân đập vào mặt.
- Năm đó bị ngươi phong ấn tiến vào Hồn Yểm Bảo Châu, ta không phải là đối thủ của ngươi, hôm nay ngươi cũng chỉ còn lại có một đạo hồn phách, chúng ta xem đến tột cùng ai càng mạnh hơn nữa!
Thôn Thiên lão giả quát to một tiếng, trên người vô số đạo Ma ảnh hướng Huyết Cừu oanh khứ.
Ầm ầm!
Cả hai va chạm tạo thành lực trùng kích cường đại trực tiếp đem Chiến Hoàng Điện oanh kích chỉ còn lại có một mảnh phế tích, Diệp Vân mang theo Tiểu Dực bay vút ra, đứng rất xa.
Rầm rầm rầm!
Một hồng một hắc lưỡng đạo Ma ảnh cự đại ở trên bầu trời kịch liệt đụng nhau, hai Tinh Chủ đỉnh phong cường giả, cho dù chỉ còn lại có một đạo hồn phách, y nguyên không phải người bình thường có thể chống lại.
Ngoại trừ hai đạo Ma ảnh, Thương Mãng Cổ Bi cùng Hồn Yểm Bảo Châu cũng đang không ngừng đụng nhau, tuy Hồn Yểm Bảo Châu là một kiện chí bảo, nhưng cùng Thương Mãng Cổ Bi so sánh vẫn có một đoạn chênh lệch, bất quá Thương Mãng Cổ Bi là vật vô chủ, mà Hồn Yểm Bảo Châu ở dưới sự thao túng của Tiểu Dực, liền lộ ra linh hoạt rất nhiều.
Hôm nay Tiểu Dực đã có thể phát huy ra năm thành uy lực của Hồn Yểm Bảo Châu.
Trên bầu trời Ma ảnh trùng trùng điệp điệp, huyết quang trận trận.
Thôn Thiên lão giả cùng Huyết Cừu đánh càng ngày càng kịch liệt, trên bầu trời gió nổi mây phun, nổ đùng trận trận, quần tinh ảm đạm.
Toàn bộ hư không phảng phất bị xé nứt, hai thân ảnh tựa như Viễn Cổ Cự Nhân, ở trên bầu trời không ngừng đụng nhau, hai người quyết đấu, lại như là thiên quân vạn mã đối chiến.
- Vạn Ma chiến trận!
Huyết Cừu gào thét một tiếng, sau lưng xuất hiện vô số đạo thân ảnh huyết sắc, bọn hắn nguyên một đám dữ tợn mà khủng bố, giống như thủy triều nổ vang hướng Thôn Thiên lão giả phóng đi.
- Vạn Ma chiến trận? Không nghĩ tới ngươi rõ ràng thật sự đem bí pháp này tu luyện thành công!
Thôn Thiên lão giả hoảng sợ biến sắc, khó có thể tin nói.
- Vì tu thành một cái bí pháp, ngươi thật sự giết mấy vạn Chiến Hoàng?
Huyết Cừu ha ha cuồng tiếu, mặt mũi tràn đầy đùa cợt nói:
- Ta cũng không giống như sư phó lão nhân gia ngài, tu ma công nhưng lại ngay cả con gà cũng không dám giết! Muốn tu luyện ba cái Khô Lâu rõ ràng còn chuyên đi tìm ba bộ tử thi! Thật sự là cười chết người rồi! Chỉ bằng sư phó như vậy, cũng xứng làm ma sao? Ma là cái gì? Ma là giết hết muôn dân trăm họ! Ma là chưởng diệt thiên đạo! Ma là Duy Ngã Độc Tôn! Như sư phó như vậy, vẫn là tranh thủ thời gian tìm một chỗ dưỡng lão đi thôi!
Thôn Thiên lão giả nhìn xem Huyết Cừu cuồng tiếu không chỉ, sắc mặt khó coi đến cực điểm.
- Thị sát khát máu thành tánh, tất nhiên tâm trí không có, hôm nay, vi sư nhất định phải thanh lý môn hộ!
Thôn Thiên lão giả huyễn hóa thành một Cự Ma, mở ra miệng lớn dính máu nói:
- Ngươi không phải rất là hiếu kỳ mười hai quyển Ma Kinh kia lêđến cùng ghi lại cái bí pháp gì sao? Hôm nay liền cho ngươi hảo hảo coi một chút! Thôn thiên phệ địa!
Rống!
Một tiếng kêu to, trong miệng Cự Ma kia, xuất hiện một cái vòng xoáy cự đại, cả phiến thiên địa phảng phất đều xoay tròn, bên trong Vạn Ma chiến trận kia nguyên một đám huyết sắc thân ảnh tất cả đều bị hút vào trong miệng Cự Ma.
Thấy một màn như vậy, Huyết Cừu không khỏi sắc mặt đại biến, hắn cảm giác được lực lượng trên người đang nhanh chóng trôi qua, bị Cự Ma kia hút vào!
Bí pháp thật cường đại!
Cái này là trên Thương Mãng Cổ Bi ghi lại ma công bí pháp sao? Quả nhiên cường đại vô cùng!
Trong mắt Huyết Cừu hiện lên một đạo hàn mang điên cuồng, quát to một tiếng:
- Bí pháp… luyện cốt nhục trì!
Toàn thân Huyết Cừu hồng mang đại thịnh, cả người đều hóa thành một cái Huyết Trì cự đại, bao phủ cả phiến thiên không, mùi máu tươi nồng đậm tứ tán, từng đạo huyết dịch như rót trút xuống mà xuống, phàm là hết thảy chạm đến nó, đều xì xì toát ra khói trắng, bị nhanh chóng hòa tan mất.
Mắt thấy máu tươi như là thác nước trút xuống, ở trong Thiên Nguyên Thành lan tràn ra, Diệp Vân tranh thủ thời gian cầm lên Tiểu Dực, thả người phi phiêu, sưu sưu sưu, Thị Thần cùng Chiến Hoàng thân ở Thiên Nguyên Thành cũng đều lập tức bỏ chạy!
Bí pháp thật cường đại!
Cái máu tươi kia chảy xuôi ở trên kết giới Thiên Nguyên Đại Lục, Diệp Vân phảng phất cảm giác được, cái kết giới này có một tia dấu hiệu bị hòa tan.
Thôn Thiên lão giả biến thành Cự Ma cũng cảm giác được Huyết Trì này không giống bình thường, lập tức đình chỉ thôn phệ, tranh thủ thời gian bay ngược mà ra.
- Sư phó, ta thừa nhận lão nhân gia ngài ngộ tính rất cao, có thể từ trên Thương Mãng Cổ Bi ghi chép lại mười hai quyển Ma Kinh, thật sự là xưa nay hiếm thấy! Nhưng mà ta đã ở dưới Thương Mãng Cổ Bi tĩnh tu vạn năm, rốt cục để cho ta biết bí mật của Thương Mãng Cổ Bi, tu luyện ra Vô Thượng ma công!
Huyết Cừu cười lạnh liên tục, âm trầm nhìn xem Thôn Thiên lão giả.
Chương 1255 Sớm biết hôm nay, sao lúc trước còn làm… (2)
Thôn Thiên lão giả thần sắc hơi run sợ, hẳn là Huyết Cừu đã ở trên Thương Mãng Cổ Bi ngộ đạo cái gì? Huyết Ma nhất tộc là một trong mấy chủng tộc cường đại nhất trong loại chủng tộc thứ hai, nếu thật sự tu luyện thành công, xác thực so với hắn phải cường đại hơn nhiều.
- Hồn phách của ngươi bị phong ấn ở bên trong Hồn Yểm Bảo Châu, thực lực bị áp chế rồi, mà ngươi mới thu tiểu đồ đệ chẳng qua là Thị Thần cảnh giới, căn bản không cách nào làm cho ngươi phát huy ra toàn bộ thực lực, tối đa cũng chỉ tương đương với một Hạ vị Tinh Chủ mà thôi, mà ta lại bất đồng, tuy ta chỉ còn lại có hồn phách, nhưng mà y nguyên có thể bằng vào Thương Mãng Cổ Bi, bộc phát ra thực lực tương đương với Trung vị Tinh Chủ! Cho nên mặc dù ngươi lĩnh ngộ ma công trên Thương Mãng Cổ Bi, cũng không thể nào là đối thủ của ta.
Huyết Cừu cuồng tiếu lấy, không ngừng thúc dục máu tươi ở bên trong Huyết Trì phún dũng ra.
Huyết Trì nhanh chóng hướng ra phía ngoài lan tràn, trong Thiên Nguyên Thành có mấy Chiến Hoàng cấp cường giả không thể kịp thoát đi, bị cuốn vào trong Huyết trì, lập tức bị chôn vùi, hòa tan tiến vào trong Huyết trì.
Huyết Trì thật là khủng khiếp!
Huyết Ma nhất tộc bí pháp, dưới tác dụng của Thương Mãng Cổ Bi, uy lực bị phóng đại mấy lần.
Diệp Vân nhíu lông mày thoáng một phát, Huyết Cừu này khi còn sống không hổ là Tinh Chủ đỉnh phong cấp cường giả, mặc dù chỉ còn lại có một đám hồn phách, bằng vào Thương Mãng Cổ Bi, cũng có thể phát huy ra thực lực Trung vị Tinh Chủ.
- Trung vị Tinh Chủ?
Diệp Vân ngẩng đầu nhìn huyết thủy trên bầu trời, trong đầu bỗng nhiên hiện lên một cái ý niệm.
- Đã chỉ là một Trung vị Tinh Chủ, ta đây liền không khách khí!
Trước đây Huyết Cừu một mực ở trong Thương Mãng Cổ Bi ngủ say, bị Thôn Thiên lão giả tỉnh lại liền đấu võ rồi, căn bản không rõ ràng lắm tình huống cụ thể của ngoại giới.
Thời điểm Huyết Cừu cảm giác được có chút khác thường, Đông Xuyên, Nam Hoang, Tây Viêm, Bắc Lăng, mười ngọn Nhị cấp Tử Quang Ma Tháp ở trên lưng nhóm thạch ma trên bốn tòa đại lục đã nhắm ngay hắn.
Không tốt! Lại là Nhị cấp Tử Quang Ma Tháp!
Trong lòng Huyết Cừu nghiêm nghị sinh kinh, cảm thấy cổ năng lượng đáng sợ kia chấn động, không khỏi sắc mặt đại biến, là năng lượng Tử Quang Ma Tháp chấn động! Hắn thân là Huyết Ma nhất tộc, tự nhiên biết rõ Nhị cấp Tử Quang Ma Tháp lợi hại! Những người này từ nơi này đạt được Nhị cấp Tử Quang Ma Tháp!
Huyết Cừu lập tức hóa thành một đạo huyết quang, nhanh chóng hướng Thương Mãng Cổ Bi bỏ trốn.
Thương Mãng Cổ Bi với tư cách Thiên Địa chí bảo, đừng nói Nhị cấp Tử Quang Ma Tháp, coi như là Tam cấp Tứ cấp, cũng chưa chắc có thể đem nó thế nào.
- Nghiệt đồ chạy đi đâu!
Thôn Thiên lão giả lông mi ngược lại, trầm giọng quát, trên người hóa ra từng đạo ma liệm màu đen thô chừng cánh tay, từ bốn phương tám hướng hướng Huyết Cừu cuốn tới, "loảng xoảng " một tiếng, đem Huyết Cừu một mực khóa tại nguyên chỗ.
Những ma liệm màu đen này đều do ma khí biến thành, chính là một trong bí pháp ma công mà Thôn Thiên lão giả tu luyện.
- Lão bất tử này, ta muốn ngươi đẹp mắt!
Huyết Cừu lớn tiếng tức giận mắng, muốn tránh thoát, đã thấy những ma liệm màu đen kia không ngừng hấp thu ma khí chung quanh, trở nên càng tráng kiện, căn bản tranh không mở.
Oanh!
Nhị cấp Tử Quang Ma Tháp rốt cục thúc dục, một đạo tia sáng cự đại "Oanh" một tiếng, oanh kích ở trong Huyết trì chung quanh Huyết Cừu.
Xì xì xì!
Chùm tia sáng tráng kiện kia cùng máu tươi bên trong Huyết Trì trở mình lăn, bốc lên đạo đạo khói trắng, bị tan rã một mảng lớn.
Huyết Cừu "A" kêu thảm thiết một tiếng, Huyết Trì này chính là Huyết Cừu đã trải qua vô số tuổi tác, giết chóc vô số Chiến Hoàng, Thị Thần bắt đầu ngưng luyện, bên trong ẩn chứa huyết khí, đã cùng hồn phách của hắn dung hợp đến chung một chỗ.
Huyết Trì lọt vào công kích, tương đương hồn phách của Huyết Cừu cũng bị công kích.
Đã trúng một kích của Nhị cấp Tử Quang Ma Tháp, Huyết Trì co rút lại một ít, sắc mặt Huyết Cừu tái nhợt, tự hồ bị trọng thương, dốc sức liều mạng muốn tránh ra ma liệm màu đen.
Xem ra Nhị cấp Tử Quang Ma Tháp công kích, đối với Huyết Cừu là hữu hiệu! Diệp Vân ý niệm khẽ động, lập tức bốn phương tám hướng, một đạo lại một đạo tia sáng, hướng Huyết Cừu oanh tới.
Rầm rầm rầm!
Đạo đạo chùm sáng oanh kích trên huyết trì, mỗi lần trúng mục tiêu, Huyết Trì đều bị bốc hơi mất rất nhiều, Huyết Cừu phát ra trận trận tiếng kêu thảm thiết thê lương, hắn thống khổ giãy dụa, lại bị ma liệm của Thôn Thiên lão giả một mực khóa tại nguyên chỗ.
- A!
Huyết Cừu càng không ngừng gào rú, Tử Quang Ma Tháp mỗi nhất kích, với hắn mà nói đều là một cái tra tấn cự đại, hắn thống khổ khóc thét lấy.
- Sư phó, ta sai rồi, xin lão nhân gia ngài buông tha ta!
Huyết Cừu khóc thảm cầu khẩn.
- Ai, sớm biết hôm nay, sao lúc trước còn làm!
Thôn Thiên lão giả chứng kiến Huyết Cừu thống khổ vạn phần, lông mi lại cúi xuống dưới, trên mặt hiện ra vài phần không đành lòng.
- Sư phó, ta sai rồi!
Huyết Cừu thống khổ cầu khẩn.
- Từ nay về sau, ta nhất định lắng nghe sư phó dạy bảo, không hề giết người!
Thôn Thiên lão giả chần chờ một chút, cảm giác được Diệp Vân lập tức muốn chỉ huy Tử Quang Ma Tháp phát động đợt công kích thứ hai, thân hình Thôn Thiên lão giả khẽ động, chắn trước người Huyết Cừu.
- Diệp Vân, hay là thôi đi, lạc đường biết quay lại, vẫn còn không muộn!
Thôn Thiên lão giả ôn tồn khuyên giải nói, tuy Huyết Cừu phi thường bất tài, nhưng ở trong suy nghĩ của hắn, Huyết Cừu vẫn là đệ tử của hắn.
- Huyết Cừu, sau này nhất định phải hảo hảo làm người!
Huyết Cừu loại người này sẽ sám hối? Đó là tuyệt đối không có khả năng! Ngay khi Thôn Thiên lão giả nói chuyện, Huyết Cừu phía sau hắn đột nhiên động.
- Thôn Thiên tiền bối, coi chừng!
Diệp Vân gấp giọng kêu lên.
- Sư phó, coi chừng!
Tiểu Dực cũng là vẻ mặt lo lắng.
Huyết Cừu thừa dịp Thôn Thiên lão giả không có chú ý, "Bành" một tiếng tránh ra ma liệm, trong Huyết Trì còn sót lại máu tươi lập tức hướng Thôn Thiên lão giả, Thôn Thiên lão giả còn muốn né tránh đã chậm.
"Phốc" một tiếng, Huyết Trì đem Thôn Thiên lão giả nuốt vào.
- Lão bất tử này, ta là ma! Không phải người! Tại sao phải hảo hảo làm người? Thật sự là tức cười! Đợi ta cắn nuốt ngươi, tu vi nhất định bạo tăng, lại chậm rãi thu thập mấy cái tiểu tạp chủng này!
Huyết Cừu ha ha cuồng tiếu nói.
Huyết Trì lan tràn, Thôn Thiên lão giả ở trong Huyết trì kết thành một đạo hình dáng kén tằm, đau khổ giãy dụa lấy.
- Nghiệt súc, uổng ta tin tưởng ngươi như vậy, ngươi cái đồ vật heo chó không bằng này!
Thôn Thiên lão giả phẫn nộ lớn tiếng chửi bới.
- Tùy ngươi mắng như thế nào, có thể được ta thôn phệ, coi như là phúc khí của ngươi, ngươi cái lão phế vật này đã sống lâu như vậy rồi, cũng nên nghỉ một chút a!
Huyết Cừu thần sắc dữ tợn nói .
- Đáng giận!
Tiểu Dực chứng kiến Thôn Thiên lão giả bị Huyết Trì thôn phệ, nguy tại sớm tối, xiết chặt nắm tay nhỏ, khuôn mặt nhỏ nhắn trướng đến đỏ bừng, tràn đầy phẫn nộ.
Bình luận facebook