• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New (Full) Kì Tài Giáo Chủ (5 Viewers)

  • Chương 126-130

Chương 126 Biến cố

Phương gia chỉ là một gia tộc nhỏ tại Lâm Trung Quận, cơ ngơi cũng chẳng rộng rãi có điều lúc này lại đầy người với người, nhốn nháo chen chúc xô đẩy không ngừng.

Phần lớn mọi người thật ra chỉ đến xem náo nhiệt, muốn thấy Huyết Ngọc Linh Lung chí bảo Ma đạo thượng cổ rốt cuộc trông ra sao.

Trong đó còn có người của Thanh Thần Phái cùng Kim Đao Môn. Lúc này người của hai phái đã cực kỳ hối hận, sớm biết như vậy bọn họ nên buông bỏ ý định tranh đoạt, trực tiếp xuất thủ với gia tộc đối phương, cứ cướp Huyết Ngọc Linh Lung lại đã rồi nói.

Kết quả giờ bọn họ chỉ có thể trợn mắt nhìn chí bảo rơi vào tay Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành, bản thân lại chẳng dám nói một lời.

Hai phái bọn họ đặt tại Lâm Trung Quận còn tạm được, nhưng so với Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành khác nào châu chấu đá voi.

Lúc này Sở Hưu giả bộ làm một võ giả giang hồ bình thường lẫn vào trong đó, không hề nổi bật, đi qua đi lại đồng thời tra xét tình huống động tĩnh của toàn bộ Phương gia.

Sau khoảng hơn một canh giờ một đội người từ bên ngoài tới, dẫn đầu là một người trung niên tuổi hơn bốn mươi mặc trường bào da hổ trắng như tuyết, tướng mạo lạnh lùng lẫm liệt, gương mặt có một vết sẹo đao dữ tợn kéo dài từ trán qua ma phải, xem ra không phải người dễ nói chuyện.

Bên cạnh có người bàn luận: “Là thập tam gia của Bạch gia ở Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành, Nộ Diễm Cuồng Đao - Bạch Cầm Hổ! Vị thập tam gia Bạch gia này xuất thân chi phụ nhưng từ bé đã theo trưởng bối giết chém giết vì Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành, tới giờ đã lên tới Ngự Khí đỉnh phong, có thực lực gần với cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất. Địa vị trong nội bộ Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành không thua gì võ giả chi chính.

Xem ra Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành cũng cực kỳ coi trọng Huyết Ngọc Linh Lung này, còn phái một cao thủ như vậy đích thân tới nghênh đón.”

Lúc này gia chủ Phương gia bên kia cũng tự mình ra nghênh tiếp, mỉm cười mừng rỡ thi lễ với Bạch Cầm Hổ: “Không ngờ lại phiền tới thập tam gia đích thân tới đây, thật vẻ vang cho kẻ hèn Phương gia.”

Gương mặt Bạch Cầm Hổ cố nặn ra một nụ cười cứng nhắc nói: “Nếu Phương gia đã quyết định gia nhập dưới trướng Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành, đương nhiên Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành chúng ta sẽ bảo vệ Phương gia cả đời bình an phú quý.

Nếu Phương gia tin tưởng Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành ta, vây Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành ta cũng sẽ không thất tín. Từ nay về sau Phương gia được Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành ta bảo đảm, bất kỳ kẻ nào dám có ý đồ với Phương gia vậy cũng là đang gây hấn với Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành chúng ta!”

Nói xong ánh mắt Bạch Cầm Hổ quét qua bốn phía, trong hai mắt y như có ánh lạnh lóe lên nuốt trọn tâm thần người ta, khiến mọi người xung quanh đáy lòng phát lạnh.

Đặc biệt là người của Thanh Thần Phái cùng Kim Đao Môn. Bọn họ sợ người của Phương gia sau khi Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành làm chỗ dựa sẽ ra tay trả thù.

Thấy tình hình lúc này, Sở Hưu thầm nhíu mày, lần này Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành trực tiếp phái một đại cao thủ cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất tới đây, xem ra bên Thiên Tội đà chủ sợ là phải phiền toái một chút.

Có điều phiền toái thì phiền toái, dẫu sao nhiệm vụ bên kia cũng không phải do y làm. Thiên Tội đà chủ đã nắm chắc xuất thủ vậy chắc hắn cũng đã nghĩ tới chuyện phải đối phó với từ hai cao thủ Thiên Nhân Hợp Nhất trở lên.

Những lời Bạch Cầm Hổ nói cũng rất có thâm ý, lời này không phải chỉ cho người của Bạch gia nghe mà còn cho người giang hồ khác nghe.

Phát biện bí bảo định tư tàng, đây chính là tai họa phá gia diệt môn.

Còn nếu hiến tặng cho Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành bọn họ thì sẽ được che chở, được địa vị nhưng bên nào thích hợp hơn không cần phải nói nhiều.

Sau khi người của Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành được nghênh tiếp vào Phương gia, Sở Hưu cũng lặng lẽ lui lại, chui vào hậu viện Phương gia.

Lúc này bất luận người của Phương gia hay những người giang hồ khác đều chỉ chú ý tới phía trước nội viện, chờ sau đó người của Phương gia sẽ cầm Huyết Ngọc Linh Lung chính thức giao cho người của Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành.

Mặc dù đây chỉ là một nghi thức, có điều lại là nghi thức được cử hành ngay trước mặt mọi người, còn có Tụ Nghĩa Trang làm nhân chứng.

Nếu ngày sau Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành bội bạc không che chở Phương gia, đó là phá hư quy củ. Không riêng gì Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành mất mặt, ngay cả Tụ Nghĩa Trang cũng phải lên tiếng trong chuyện này, đòi lại công bằng cho Phương gia. Đây là tác dụng của nhân chứng, cũng giống như đại hội rửa tay chậu vàng của Diêu Nam Khiêm lúc thiền sư Hằng Thiện đứng ra làm nhân chứng.

Trong hậu viện, Sở Hưu giấu mình dưới một hòn non bộ, lúc này phần lớn người của Phương gia đều ở tiền viện, hậu viện không ai qua lại, huống hồ cho dù có người tới bọn họ cũng không thể phát hiện được Sở Hưu.

Lúc này một đệ tử Phương gia hơn hai mươi tuổi cầm một cái hộp lén lén lút lút đi trong hậu viện, dáo dác nhìn xung quanh.

Sở Hưu giơ trường kiếm trong tay lên gõ gõ theo tiết tấu lên hòn non bộ mấy cái, người trẻ tuổi kia hai mắt sáng lên, lập tức chạy tới bên Sở Hưu kín đáo đưa hộp cho y rồi thận trọng nói: “Đã mang đồ đến cho ngươi rồi, đi mau đi. Trực tiếp ra từ hậu viện, phía ngoài tiền viện đều là võ giả, ta không thể đi quá lâu nếu không sẽ khiến người khác nghi ngờ.”

Nói xong võ giả trẻ tuổi kia định đi khỏi.

Có điều lúc này Sở Hưu nhận xong cái hộp lại thoáng có cảm giác không đúng.

Y trực tiếp mở hộp ra, trong hộp là một viên huyết ngọc lớn cỡ nắm nay hình dạng không theo quy tắc nào, ẩn chưa từng vệt huyết tuyến tinh xảo, có vẻ vô cùng thần dị, chính là hình dạng của Huyết Ngọc Linh Lung trong truyền thuyết.

Thấy Sở Hưu mở cái hộp ra, người trẻ tuổi sốt sắng vội vàng nói: “Ngươi còn đứng đây làm gì? Mau cầm đồ đi đi, bằng không lát nữa nếu bị phát hiện hai chúng ta đều gặp xui xẻo đấy!”

Nhìn Huyết Ngọc Linh Lung, đột nhiên vươn tay bóp thẳng lên cổ võ giả kia, lạnh lùng nói: “Đây vốn không phải Huyết Ngọc Linh Lung!”

Võ giả Phương gia kia giãy dụa nói: “Ngươi làm gì vậy? Đây chẳng phải Huyết Ngọc Linh Lung thì là cái gì? Thả ta ra, chẳng lẽ các ngươi định chơi trò hắc ăn hắc à?”

Nhìn võ giả Phương gia, ánh mắt Sở Hưu lộ vẻ lạnh lùng, võ giả Phương gia này đang nói láo, thậm chí cả kế hoạch của Thiên Tội đà chủ cũng có vấn đề!

Vốn trong nội dung cốt truyện gốc Sở Hưu chưa từng thấy Huyết Ngọc Linh Lung, kiếp này y cũng chưa từng thấy qua, chỉ nghe mọi người nói lại. Vật trong hộp chứa này giống hệt mô tả về Huyết Ngọc Linh Lung, vì sao lại cho rằng nó không phải Huyết Ngọc Linh Lung?

Nguyên nhân rất đơn giản, y đã ngưng tụ ra khí huyết sát, nhưng khí huyết sát này không hề cộng minh với lực lượng trong Huyết Ngọc Linh Lung!

Bí pháp Nhất Khí Quán Nhật Nguyệt trên người Sở Hưu chính là võ công Huyết Hà Phái, có thể nói là cùng nguồn gốc với Huyết Ngọc Linh Lung này.

Kết quả vừa rồi Sở Hưu không hề cảm giác được chút lực lượng của Huyết Hà Phái trong Huyết Ngọc Linh Lung này. Sau đó y trực tiếp mở hộp ra lấy khí huyết sát thăm dò, viên Huyết Ngọc Linh Lung trong đó cũng không hề cộng minh.

Một bảo vật được môn phái dùng bí pháp luyện chế nhưng lại không thể dẫn động võ công của môn phái đó, không hề có cộng minh, đây chẳng phải hàng giả thì là gì?

Hơn nữa sau khi phát giác Huyết Ngọc Linh Lung này có vấn đề, Sở

Hưu lúc này mới nhận ra kế hoạch của Thiên Tội đà chủ cũng có chút vấn đề.

Lúc trước khi Thiên Tội đà chủ thuật lại kế hoạch, Sở Hưu đã cảm thấy có chỗ không đúng nhưng y lại không nghĩ ra chỗ nào không đúng.

Tới giờ Sở Hưu mới biết không đúng ở đâu, bởi vì kế hoạch này quá thuận lợi!

Kế hoạch được sắp xết cẩn thận không vấn đề, vấn đề ở chỗ Thiên Tội đà chủ chỉ cần mua một võ giả trực hệ của Phương gia đã có thể thay xà đổi cột, mang Huyết Ngọc Linh Lung chân chính ra.

Trong quá trình này Huyết Ngọc Linh Lung quả thật sẽ lại rơi vào tay Phương gia, nhưng tuyệt đối không thể nào do một người của Phương gia quản lý, chắc chắn phải có rất nhiều người, trong đó thậm chí còn có thể có đệ tử Tụ Nghĩa Trang. Dù sao Mạnh Nguyên Long lần này không chỉ tự thân tới mà còn mang theo không ít đệ tử.

Nếu đổi Sở Hưu vào thành đệ tử Phương gia, với thực lực và bí pháp trong tay Sở Hưu, tỷ lệ y có thể thành công đánh tráo Huyết Ngọc Linh Lung chỉ không đến một thành, đệ tử Phương gia này dựa vào cái gì mà đòi đánh tráo Huyết Ngọc Linh Lung dễ dàng như vậy? Cho dù hắn là con trai ruột của gia chủ Phương gia cũng không thể.

Hơn nữa đệ tử Phương gia trước mặt chỉ có Cảnh giới Ngưng Huyết, nhìn tâm cơ thì cũng chẳng sâu sắc gì, ngược lại còn quá nóng vội. Nếu Thiên Tội đà chủ định dựa vào hắn để trộm Huyết Ngọc Linh Lung ra, vậy đúng là chuyện cười!

Nhìn võ giả Phương gia kia, ánh mắt Sở Hưu lộ ra sắc lạnh.

Thiên Tuyệt Địa Diệt Di Hồn Đại Pháp thi triển ra, hai mắt Sở Hưu như biến thành một vực sâu vô biên vô tận, ánh mắt võ giả Phương gia bất giác hãm sâu vào trong đó, cuối cùng càng lún vào sâu, rơi vào vực sâu vô tận, hoàn toàn lạc mất bản thân.

Với tu vi của Sở Hưu hiện tại dùng Thiên Tuyệt Địa Diệt Di Hồn Đại Pháp đối phó với môt võ giả Cảnh giới Ngưng Huyết quả thật rất đơn giản.

“Huyết Ngọc Linh Lung có phải đồ thật không?” Sở Hưu nhỏ giọng hỏi.

Võ giả Phương gia dùng giọng đờ đãn trả lời: “Là giả. Huyết Ngọc Linh Lung thật được hai vị trưởng lão Phương gia ta cùng vài vị đệ tử Tụ Nghĩa Trang trông coi. Mặc dù ta là trực hệ nhưng căn bản không có tư cách đến gần.”

Thần sắc Sở Hưu lạnh băng, tiếp tục hỏi: “Vậy sao ngươi lại đưa ta thứ này?”

“Là vị đại nhân kia giao cho ta, bảo ta tới hậu viện vào thời điểm này, giao đồ cho một người, đồng thời coi đồ vật trong hộp như Huyết Ngọc Linh Lung thật. Nhất định phải tận mắt nhìn thấy hắn cầm đồ vật ra khỏi Phương gia mới được. Chỉ có thời gian nửa khắc, đối phương nhất định phải rời khỏi phạm vi Phương gia.”

“Vị đại nhân kia là ai?”

“Không biết, nhưng hắn cho ta rất nhiều công pháp và tài nguyên tu luyện, sau đó ta có thể cầm những thứ này rời khỏi Phương gia, sống tiêu dao phú quý.”

“Hắn có còn dặn dò ngươi cái gì không?”

“Không, chỉ có thế thôi.”

Sở Hưu sắc mặt âm trầm trực tiếp bóp chết võ giả Phương gia kia. Lúc này y đã có thể xác định mình bị chơi khỏi. Chính xác hơn y bị Thiên Tội đà chủ coi như một con cờ, hay nói chính xác hơn, là con tốt thí!

Con tốt thí
Chương 127 Con tốt thí

Căn cứ theo những gì đệ tử Phương gia nói, Sở Hưu đã đoán được chân tướng mọi chuyện.

Thật ra kế hoạch của Thiên Tội đà chủ ngược lại không vấn đề, có điều phần dương đông kích tây hấp dẫn hỏa lực trong kế hoạch không phải do bên Thiên Tội đà chủ hoàn thành mà do bên Sở Hưu!

Nếu Sở Hưu không đoán sai, trên Huyết Ngọc Linh Lung này chắc chắn đã động tay động chân, nửa khắc đồng hồ sau sẽ bộc phát. Khi đó nó sẽ thu hút ánh mắt mọi người khiến bọn họ cho rằng Huyết Ngọc Linh Lung thật đang trên người Sở Hưu, đã bị y đánh tráo đánh cắp.

Còn trong lúc ánh mắt mọi người đều bị Sở Hưu thu hút, đuổi theo giết y, Thiên Tội đà chủ sẽ rất đúng lúc dẫn người tới cướp Huyết Ngọc Linh Lung chân chính.

Có thể nói trong kế hoạch này cái gọi là thay mận đổi đào dương đông kích tây đều là diễn cho người khác xem, khiến người của Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành và Tụ Nghĩa Trang cho rằng Huyết Ngọc Linh Lung đã bị thay mận đổi đào, để một mình Sở Hưu thu hút phần lớn hỏa lực.

Mặc dù khi đó không đến mức tất cả mọi người đều bị Sở Hưu thu hút đi nhưng người lưu lại tại Phương gia chắc chắn sẽ ít hơn trước đó nhiều. Thiên Tội đà chủ lại giả bộ ngăn cản bọn họ truy kích Sở Hưu khiến người khác càng tin tưởng đây là kế sách thay mận đổi đào của Thanh Long Hội. Khi đó số người đuổi theo Sở Hưu chắc chắn sẽ càng nhiều.

Đến lúc đó Thiên Tội đà chủ lại ra tay toàn lực, tỷ lệ thành công còn lớn hơn so với cường công.

Chẳng trách Thiên Tội đà chủ tín nhiệm Sở Hưu như vậy, chẳng sợ y cầm Huyết Ngọc Linh Lung bỏ chạy, vì thứ y cầm vốn chỉ là một món đổ dởm!

Sở Hưu hít sâu một hơi, chuyện này quả thật vô cùng hung hiểm, nếu không phải Sở Hưu tu luyện Nhất Khí Quán Nhật Nguyệt cùng trong mạch Huyết Hà Giáo, y đã chẳng nhận ra Huyết Ngọc Linh Lung kia có gì không đúng. Nếu không phải Sở Hưu trời sinh đa nghi, cảm giác tên đệ tử Phương gia này có chút vấn đề cố tình ép hỏi, vậy lần này rất có thể Sở Hưu sẽ rơi vào kế của Thiên Tội đà chủ.

Có thể nói vai trò của Sở Hưu trong kế hoạch lần này là một con tốt thí hấp thu hỏa lực. Bị lực lượng cường đại đó vây công, Sở Hưu gần như không có chút hy vọng sống sót nào.

Sắc mặt Sở Hưu âm trầm vuốt cằm, thật ra lần này coi như y đỡ tên thay cho Đường Nha.

Đối với Thiên Tội đà chủ, hy sinh một thủ hạ đổi lấy chí bảo Huyết Ngọc Linh Lung là cực kỳ đáng giá, bất kể sát thủ này là Nội Cương cảnh hay Ngoại Cương cảnh. Cứ nhìn thái độ lúc trước của hắn là biết, sát thủ không danh hiệu trong phân đà thậm chí không biết nội tình của kế hoạch lần này, liều mạng xuất thủ thật ra lại chỉ vì diễn kịch cho chân thực thêm một chút.

Vị Thiên Tội đà chủ này rõ ràng là loại người cực kỳ ích kỷ, trời sinh lạnh lùng bạc bẽo. Chỉ cần có đủ giá trị, hắn thậm chí có thể hy sinh tất cả mọi người trong phân đà Thiên Tội.

Lần này Thiên Tội đà chủ lựa chọn Sở Hưu hấp dẫn hỏa lực không biết vì hắn có ý kiến gì với Sở Hưu hay do biểu hiện của Sở Hưu quá mức ưu tú, làm việc trầm ổn có thực lực nên hắn mới chọn.

Lựa chọn Nhạn Bất Quy rõ ràng không đáng tin cậy. Đường Nha mặc dù khá hơn một chút nhưng tính cách hắn hỉ nộ vô thường, hành xử cổ quái, có một số việc cũng không nắm chắc.

Trong số những sát thủ của phân đà Thiên Tội, thực lực mạnh lại đáng tin cậy nhất chỉ có Sở Hưu. Không chọn y thì chọn ai?

Do biểu hiện đáng tin cậy nhất nên mới bị lừa, Sở Hưu đã không biết phải nói sao nữa.

Hơn nữa vốn trong cốt truyện gốc không có Sở Hưu, vậy đáng ra kẻ bị lừa lần này là Đường Nha. Về phần sau này Đường Nha có chết hay không, Sở Hưu lại không biết.

Có điều cục diện hung hiểm như vậy, nếu Đường Nha không nhìn ra sơ hở, vậy quá nửa là lành ít dữ nhiều.

Sở Hưu nhìn thoáng qua Huyết Ngọc Linh Lung giả trong tay, ánh mắt lộ ra sắc lạnh.

Thiên Tội đà chủ đã lừa y, Sở Hưu đương nhiên không lưu lại trong Thanh Long Hội nữa.

Có điều cho dù đi khỏi y cũng không thể tùy ý rời đi như vậy được, nếu không chẳng phải mình thiệt thòi quá ư?

Thiên Tội đà chủ kia chẳng phải định dùng kế dương đông kích tây với thay xà đổi cột à? Vậy thì được, mình sẽ chơi cùng hắn một chút!

Huyết Ngọc Linh Lung là bí bảo của Huyết Hà Phái, chính mình trước đó nhận được bí pháp của Huyết Hà Phái, Nhất Khí Quán Nhật Nguyệt. Giờ Huyết Ngọc Linh Lung xuất thế chẳng phải vừa vặn có duyên với y?

Ném thi thể đệ tử Phương gia kia vào trong góc, Sở Hưu tính toán thời gian, cầm Huyết Ngọc Linh Lung giả lặng lẽ xuất hiện tại tiền viện.

Lúc này trong tiền viện của Phương gia, chính giữa đã được để trống. Bạch Cầm Hổ cùng Mạnh Nguyên Long của Tụ Nghĩa Trang đã dẫn người tới đó, đợi gia chủ Phương gia lấy Huyết Ngọc Linh Lung ra.

Mạnh Nguyên Long nhìn động tĩnh xung quanh không khỏi lắc đầu nói: “Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành các ngươi cũng thật là, trực tiếp cầm Huyết Ngọc Linh Lung mang theo Phương gia di chuyển tới Bắc Địa là được rồi, sao phải cố gây động tĩnh lớn như vậy. Thật quá phiền toái!”

Gương mặt hung ác của Bạch Cầm Hổ lộ ra sắc lạ nói: “Đây là ý của các trưởng lão, bọn họ nói ấn tượng của người trong giang hồ về Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành quá kém, cần vãn hồi lại chút hình tượng.

Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành chúng ta đặt chân trên Bắc Địa đã hơn ngàn năm, có thực lực là đủ rồi. Có phải Tụ Nghĩa Trang các ngươi đâu mà cần hình tượng làm gì?”

Câu cuối của Bạch Cầm Hổ trực tiếp khiến Mạnh Nguyên Long nghẹn lời. Người của Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành quả nhiên không biết nói chuyện.

Hay cho câu Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành nhà ngươi thực lực đủ rồi nên không cần hình tượng. Thế chẳng phải nói Tụ Nghĩa Trang ta thực lực yếu nên mới bày trò kiếm danh tiếng?

Mạnh Nguyên Long im lặng phất phất tay nói: “Đúng là phiền phức, nếu sớm biết Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành các ngươi nhiều chuyện như vậy chúng ta nên giao tin Huyết Ngọc Linh Lung này cho Thần Vũ Môn, chắc bọn họ cũng sẽ hứng thú.”

Bạch Cầm Hổ vừa định nói thứ đồ Ma đạo này Thần Vũ Môn chưa chắc muốn , nhưng lúc này một giọng cười lớn vang lên: “Người của Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành làm việc chậm chạp vậy chẳng bằng giao Huyết Ngọc Linh Lung cho ta. Ta là người cực kỳ thống khoái, sau khi lấy đồ tuyệt đối không làm phiền các ngươi nữa.”

Sắc mặt Mạnh Nguyên Long cùng Bạch Cầm Hổ đột nhiên biến đổi, lập tức nhìn về phía có tiếng nói. Chỉ thấy xung quanh Phương gia đã hiện đầy những sát thủ Thanh Long Hội mặc áo đen. Thiên Tội đà chủ quanh người cương khí lấp loáng, từ trên tường trạch viện đạp một bước lên không trung. Bước chân của hắn như có cầu thang, từng bước từng bước hạ xuống giữa không trung, vô cùng thần dị.

Mọi người xung quanh đều lộ vẻ kinh ngạc. Thanh Long Hội này vừa mới diệt môn Diêu gia trang chưa được bao lâu đã lại đánh mắt nhìn sang Huyết Ngọc Linh Lung?

Ánh mắt Bạch Cầm Hổ lộ vẻ băng lãnh, hắn thò tay, một thanh trường đao đỏ tươi như bừng bừng ngọn lửa được hắn rút ra nhanh chóng từ hộp báu không gian, dựng đứng bên cạnh.

“Lại là người phân đà Thiên Tội các ngươi. Ta nói này, phân đà Thiên Tội các ngươi đúng là trí nhớ kém, đừng có đụng vào thứ không nên đụng. Ba năm trước khi tiêu diệt phân đà Thiên Tội có phần của ta!

Giờ ngươi bị tổng bộ Thanh Long Hội phái tới phân đà Thiên Tội làm đà chủ, rốt cuộc còn chẳng bằng đà chủ nhiệm kỳ trước. Phân đà Thiên Tội của các ngươi chẳng lẽ còn muốn bị diệt thêm một lần à?”

Bạch Cầm Hổ nhìn Thiên Tội đà chủ, ánh mắt lộ ra sắc lạnh.

Môn phái khác có lẽ sẽ e ngại Thanh Long Hội nhưng Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành sẽ không.

Thanh Long Hội đứng trong Tứ Linh nhưng Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành cũng là một trong Thất Tông Bát Phái. Nếu là tổng bộ Thanh Long Hội, Bạch Cầm Hổ đương nhiên không dám nói những lời này. Nhưng nơi này là Bắc Yên!

Mạnh Nguyên Long cũng cầm trường kiếm đứng bên cạnh, lạnh giọng nói: “Thiên Tội đà chủ, Thanh Long Hội các ngươi đã đi quá giới hạn rồi đấy. Nếu đã là sát thủ vậy cứ thành thành thật thật đi làm sát thủ của các ngươi đi. Huyết Ngọc Linh Lung không phải thứ ngươi có thể mơ ước.”

Thiên Tội đà chủ thản nhiên nói: “Làm sát thủ ngán rồi, ta cũng chẳng để ý chuyển nghề làm trộm cướp một chút!”

Dứt lời, Thiên Tội đà chủ đấm ra một quyền, cương khí màu xanh quanh người hắn ngưng tụ thành một thanh trường kiếm màu xanh vô cùng sắc bén. Rõ ràng là một quyền nhưng lại đánh ra kiếm ý chí cường!

Bạch Cầm Hổ hừ lạnh một tiếng, thanh trường đao bừng bừng lửa cháy trên tay hắn ầm ầm chém ra. Đao ý cuồng bạo hóa thành ngọn lửa rực rỡ ầm ầm đánh xuống, khí tức nóng rực đó khiến đám võ giả điên cuồng lui lại. Bị dính một chút đao mang đó thôi cũng đủ khiến bọn họ trọng thương.

Bên kia Mạnh Nguyên Long cũng xuất thủ cùng lúc, mũi kiếm xoay chuyển chín lần hóa thành chín luồng kiếm cương ý cảnh bất đồng phong tỏa tất cả các tử huyệt quanh người Thiên Tội đà chủ, vèo vèo đâm tới!

Mặc dù hiện giờ Huyết Ngọc Linh Lung đã thuộc về Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành, nhưng Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành cũng đã trả giá rất lớn mới khiến Tụ Nghĩa Trang nhường cơ duyên này lại cho họ. Đồng thời Tụ Nghĩa Trang cũng phải đảm nhiệm nhân chứng giải quyết mọi việc.

Giờ nếu Thiên Tội đà chủ định cướp đoạt Huyết Ngọc Linh Lung, Mạnh Nguyên Long đương nhiên phải đứng về phía Bạch Cầm Hổ.

Chỉ chớp mắt ba người đã hỗn chiến chém giết cùng một chỗ. Thiên Tội đà chủ quay về phía bọn Nhạn Bất Quy hô lớn: “Các ngươi mau xuất thủ, cướp Huyết Ngọc Linh Lung về đây!”

Bạch Cầm Hổ cùng Mạnh Nguyên Long biến sắc, lúc này bọn họ mới hiểu vì sao Thiên Tội đà chủ xuất thủ vào lúc này.

Trước đó Huyết Ngọc Linh Lung đều được Mạnh Nguyên Long giữ trên người, trừ phi Thiên Tội đà chủ có thể xử lý Mạnh Nguyên Long, bằng không chắc chắn hắn không thể giành được Huyết Ngọc Linh Lung.

Cũng chỉ trong thời điểm này Huyết Ngọc Linh Lung mới trở lại tay Phương gia, cũng cho Thiên Tội đà chủ cơ hội tay tay cướp đoạt.

Nghĩ tới đây Mạnh Nguyên Long cũng thầm mắng Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành này thật quá phiền phức. Nếu không phải bọn họ nhất quyết muốn làm mấy chuyện hình thức này, để mình giao thẳng Huyết Ngọc Linh Lung cho bọn họ, vậy chắc cũng chẳng khiến Thiên Tội đà chủ tới đây.

Bất đắc dĩ, Mạnh Nguyên Long chỉ có thể hô lớn với người mình mang tới: “Mau đi bảo vệ Huyết Ngọc Linh Lung, đừng để sát thủ Thanh Long Hội đạt được!”

Bên phía Bạch Cầm Hổ cũng hô bảo người của Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành nhanh nhanh xuất thủ, bảo vệ Huyết Ngọc Linh Lung đã rồi tính.

Lúc này bọn họ cũng thầm hối hận, biết thế mang nhiều người tới hơn.

Bất luận Bạch Cầm Hổ hay Mạnh Nguyên Long đều chỉ cho rằng lần này chỉ là hình thức mà thôi. Bọn họ tới đây chẳng qua là do thân phận bọn họ đủ cao, cho nên bọn họ cũng không dẫn theo nhiều người, thậm chí không có mấy Ngoại Cương cảnh.

Dù sao tại Bắc Yên không mấy ai dám trêu chọc Tụ Nghĩa Trang cùng Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành liên thủ. Nhưng ai mà ngờ nổi lại thật sự có kẻ gan to bằng trời dám ra tay cướp đoạt Huyết Ngọc Linh Lung ngay lúc này.

Tính kế ngược
Chương 128 Tính kế ngược

Lấy một địch hai nhưng thật ra Thiên Tội đà chủ cũng không rơi xuống thế hạ phong quá rõ.

Sát thủ Thanh Long Hội cơ hồ đều là những người thân kinh bách chiến, đặc biệt là những ai sống được tới cấp bậc của Thiên Tội đà chủ, những điểm khác có lẽ còn có khiếm khuyết nhưng sức chiến đấu lại cực kỳ kinh người.

Còn như bọn Mạnh Nguyên Long mặc dù danh tiếng không nhỏ nhưng bình thường hết tu luyện lại xử lý sự vụ tông môn. Còn sát thủ Thanh Long Hội thì sao? Cuộc sống của họ ngoại trừ tu luyện chính là giết người.

Nếu thật sự đối chiến một đấu một, bất luận Bạch Cầm Hổ hay Mạnh Nguyên Long đều không phải đối thủ của Thiên Tội đà chủ, chắc chắn sẽ bị áp chế.

Có điều giờ hai người đồng loạt ra tay, trong lòng cũng thầm nắm chắc, chỉ bằng lực lượng của Thiên Tội đà chủ hiện tại muốn cướp Huyết Ngọc Linh Lung là chuyện không thể.

Mà lúc này Thiên Tội đà chủ cũng nhìn về phía xa, đã sắp tới giờ, bố trí của hắn cũng sắp bắt đầu?

Còn về chuyện tính kế Sở Hưu, Thiên Tội đà chủ lại chẳng thấy đáng tiếc.

Hắn cũng thừa nhận thực lực cùng năng lực này quả thật rất mạnh, tương lai gần như chắc chắn sẽ trở thành sát vương bài của Thanh Long Hội bọn họ, làm rạng danh cho phân đà Thiên Tội.

Nhưng những thứ đó làm sao sánh nổi với Huyết Ngọc Linh Lung. Huyết Ngọc Linh Lung chỉ có một nhưng sát thủ thiên phú tốt lại có rất nhiều.

Ban đầu hắn cũng chỉ tiện tay kéo Sở Hưu vào Thanh Long Hội. Hắn có thể tìm được một Sở Hưu, vậy cũng tự tin sẽ tìm được Sở Hưu thứ hai rồi thứ ba.

Huống hồ Thiên Tội đà chủ trước nay đều không muốn ở lại phân đà Bắc Yên này cả đời. Đối với hắn mà nói phân đà Thiên Tội chỉ là một ván cầu cho hắn.

Ngày trước hắn bị người ta mưu hại, phạm phải sai lầm nên mới bị Đại Long Thủ nổi giận đá tới phân đà Thiên Tội đồng không mông quạnh này. Nhưng sau khi thực lực hắn tăng trưởng, sớm muộn gì hắn cũng trở lại tổng bộ. Phân đà Thiên Tội chỉ là một ván cầu để hắn trở lại tổng bộ Thanh Long Hội. Chỉ thế mà thôi!

Thiên Tội đà chủ không nhanh không chậm giao thủ với Mạnh Nguyên Long cùng Bạch Cầm Hổ, mười phần lực lượng hắn mới dùng có bảy.

Nếu kế hoạch tiếp theo thuận lợi, bố trí bên phía Sở Hưu kích hoạt khiến phần lớn mọi người bị thu hút sang phía Sở Hưu. Đó mới là lúc hắn thật sự phát lực, giờ đương nhiên phải giữ lại chút sức.

Còn lúc này Sở Hưu lại xen lẫn trong đám người xem náo nhiệt, âm thầm tính toán thời gian.

Đệ tử Phương gia kia đã nói chỉ có nửa khắc nữa. Rõ ràng nửa khắc sau Huyết Ngọc Linh Lung dởm trong tay y sẽ có biến hóa.

Biến hóa này rốt cuộc là sao, lát nữa sẽ thấy.

Ngay lúc Sở Hưu cảm thấy đã sắp đến giờ, y đột nhiên xông ra hét lớn về phía Thiên Tội đà chủ: “Đà chủ đại nhân, đã lấy được đồ rồi!”

Dứt lời cái hộp chứa Huyết Ngọc Linh Lung bị Sở Hưu trực tiếp gia trì thêm lực đạo ném sang phía Thiên Tội đà chủ.

Thiên Tội đà chủ nghe thấy bốn chữ Huyết Ngọc Linh Lung theo bản năng quay đầu lại tiếp lấy cái hộp. Có điều hắn lại đột nhiên phản ứng lại, đây là giọng của Sở Hưu!

Giữa đám người, Sở Hưu cười lạnh với Thiên Tội đà chủ một cái rồi nhanh chóng trốn vào giữa đám người.

Thiên Tội đà chủ lập tức thầm hô không ổn, nhưng ngay lúc này cái hộp trong tay hắn lại bùng lên quang mang huyết sắc chói mắt, thậm chí bay thẳng tới chín tầng trời, có vẻ cực kỳ mỹ lệ.

Bạch Cầm Hổ cùng Mạnh Nguyên Long cùng biến sắc: “Huyết Ngọc Linh Lung!”

Luồng quang mang huyết sắc chói mắt đó chính là dị tượng do Huyết Ngọc Linh Lung bộc phát ra, bởi vì huyết khí trong đó quá cường đại, quá thịnh cho nên sau khi hộp báu đựng Huyết Ngọc Linh Lung được mở ra, một khi bảo vật này chịu chấn động từ bên ngoài đều tự động tỏa ra loại huyết mang này.

Ban đầu Thanh Thần Phái cùng Kim Đao Môn phát hiện Phương gia mở được Huyết Ngọc Linh Lung cũng là vì người của Phương gia không cẩn thận đánh rơi Huyết Ngọc Linh Lung xuống đất làm bùng lên loại Huyết Ma này, do vậy mới khiến người của hai phái tới.

Bạch Cầm Hổ cùng Mạnh Nguyên Long giờ vẫn không hiểu người của Thanh Long Hội rốt cuộc làm thế nào lấy được Huyết Ngọc Linh Lung trước mắt bao người như vậy.

Có điều lúc này cũng chẳng có thời gian đâu cho họ suy nghĩ, hai người lập tức bùng phát lực lượng mạnh nhất đánh về phía Thiên Tội đà chủ, nhất định phải lưu hắn lại.

Thiên Tội đà chủ biến sắc, thầm mắng một tiếng: “Đáng chết!”

Lúc này sao hắn không hiểu cho được? Tính toán của mình đã bị Sở Hưu nhìn ra, hơn nữa y còn to gan đến mức dám làm ngược lại tính kế chính mình!

Biến hóa liên tiếp khiến mọi người phía dưới không kịp phản ứng, ngay cả gia chủ Phương gia cũng ngây ngốc. Huyết Ngọc Linh Lung có hai trưởng lão Phương gia bọn họ cùng những đệ tử khác trông giữ bảo vệ, thậm chí còn có vài đệ tử Tụ Nghĩa Trang cơ mà, sao lại vô duyên vô cớ rơi vào tay sát thủ Thanh Long Hội kia?

Gia chủ Phương gia chộp lấy một đệ tử chạy ra từ nội trạch hỏi: “Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Huyết Ngọc Linh Lung bị người ta lấy mất lúc nào?”

Đệ tử kia hốt hoảng lắc đầu nói: “Huyết Ngọc Linh Lung vẫn luôn trong nội trạch mà, có ai động vào đâu ạ? Hai vị trưởng lão cũng đang nghi ngờ nên mới bảo tôi ra xem xem.”

Gia chủ Phương gia sửng sốt, không ai động tới Huyết Ngọc Linh Lung, vậy sao lại xuất hiện hai Huyết Ngọc Linh Lung?

Có điều lúc này đệ tử Phương gia lại đột nhiên nói: “Có điều trước đó hình như tôi thấy thất thiếu gia cầm một vật ra, có vẻ khá giống cái hộp kia. Đến giờ thất thiếu gia vẫn chưa trở lại.”

Gia chủ Phương gia sửng sốt: “Đáng chết! Cái tên khốn kiếp này!”

Thất thiếu gia kia không phải con của hắn mà là con trai của đệ đệ hắn, cũng coi như trực hệ của Phương gia, đương nhiên có tư cách bước vào nội trạch Phương gia.

Bên này Huyết Ngọc Linh Lung vừa mất, bên kia thất thiếu gia đã không còn bóng dáng, rất dễ khiến người ta liên tưởng tới chuyện thay xà đổi cột.

Có điều giờ mọi người đều rối như tơ vò, không ai nghĩ đến chỉ bằng thất thiếu gia kia làm sao thay xà đổi cột ngay dưới sự trông coi của trưởng lão Phương gia cùng đệ tử Tụ Nghĩa Trang.

Những lời nói đứt quãng của gia chủ Phương gia cũng bị Bạch Cầm Hổ cùng Mạnh Nguyên Long nghe được. Hai người cùng cười lạnh với Thiên Tội đà chủ: “Thủ đoạn hay lắm, mua chuộc một tên ngu ngốc Phương gia làm nội gian chơi trò thay cột đổi xà lấy Huyết Ngọc Linh Lung đi. Đúng là ta coi thường ngươi rồi!”

Thiên Tội đà chủ ném thẳng Huyết Ngọc Linh Lung dởm kia về phía hai người, hừ lạnh một tiếng nói: “Thay cột đổi xà cái rắm! Nếu ta thật sự thay cột đổi xà thành công liệu có khiến các người phát hiện hay không? Thứ này là giả, ta cũng bị người khác tính toán!”

Nói xong Thiên Tội đà chủ trực tiếp bỏ đi nhưng bị Bạch Cầm Hổ và Mạnh Nguyên Long ngăn cản.

Bạch Cầm Hổ lạnh giọng nói: “Ngươi tưởng chúng ta tin chắc? Mau giao Huyết Ngọc Linh Lung thật ra đây!”

Hành động vừa rồi của Thiên Tội đà chủ ngược lại khiến Bạch Cầm Hổ cảm thấy hắn đã thay cột đổi xà lấy đi Huyết Ngọc Linh Lung thật. Mà trên thực tế kế hoạch ban đầu cũng thật sự là như vậy.

Giờ Thiên Tội đà chủ tức giận ném Huyết Ngọc Linh Lung giả cho hai

người, ngược lại càng khiến bọn họ thêm nghi ngờ.

Ai biết Thiên Tội đà chủ còn có thủ đoạn gì, có thể thần không hay quỷ không biết đánh tráo bảo vật. Nếu bọn họ thật sự tin lời Thiên Tội đà chủ mới là ngu ngốc.

Cho nên giờ bất luận Huyết Ngọc Linh Lung đang trong tay ai, trước tiên cứ bắt Thiên Tội đà chủ lại đã rồi tính!

Lấy hai địch một, cho dù sức chiến đấu của Thiên Tội đà chủ mạnh hơn nữa, hao tổn đến cuối thì phần thắng của bọn họ vẫn lớn hơn.

Thấy mình lại bị hai người cuốn lấy, lúc này Thiên Tội đà chủ tức giận chỉ muốn chửi bới.

Hai người trước mặt thậm chí không cho hắn cơ hội giải thích, ngoại trừ chống trả hắn còn làm thế nào được?

Còn Sở Hưu lúc này đã nhân dịp Thiên Tội đà chủ đang tranh đấu với người khác ngoài tiền viện, lẻn vào trong nội viện.

Lúc này Huyết Ngọc Linh Lung vẫn đang trong nội viện Phương gia. Bên ngoài chiến hỏa ngập trời, bên trong người của Phương gia cùng Tụ Nghĩa Trang phụ trách trông coi Huyết Ngọc Linh Lung đều mơ mơ hồ hồ.

Phái người ra thì người nói Huyết Ngọc Linh Lung đã bị đánh tráo, nhưng mấy người bọn họ vẫn luôn thủ vững tại đây, làm sao Huyết Ngọc Linh Lung bị đánh tráo được?

Trước đó thất thiếu gia Phương gia quả thật tới đây đi lòng vòng một hồi. Có điều với thân phận của hắn vốn không có tư cách tiếp xúc với Huyết Ngọc Linh Lung. Vừa đi được một vòng đã bị hai trưởng lão Phương gia trách mắng đuổi đi.

Đám người trông coi Huyết Ngọc Linh Lung đều cảm thấy khó hiểu, giờ thứ bọn họ bảo vệ liệu có phải Huyết Ngọc Linh Lung không?

Một trưởng lão Phương gia thận trọng nói: “Hay chúng ta mở ra xem Huyết Ngọc Linh Lung này rốt cuộc có phải thật không?”

Một võ giả Tụ Nghĩa Trang nhìn hắn một cái rồi hừ lạnh nói: “Xem cái gì mà xem? Phương gia các ngươi không biết xấu hổ à? Trong gia tộc có nội gian còn không biết, đúng là nực cười!”

Trưởng lão Phương gia nghe vậy lại ủ rũ. nhưng đúng lúc này cánh cửa bị đẩy ra. Trưởng lão Phương gia đang định lên tiếng hỏi là ai, một luồng đao quang đỏ thẫm lướt qua, trưởng lão kia lập tức bị thế đao chém thành hai nửa!

Trong phòng tổng cộng có bốn người, hai trưởng lão Phương gia đều chỉ là Cảnh giới Tiên Thiên, quá kém cỏi, không đáng lo.

Thật sự khó giải quyết là hai võ giả Nội Cương cảnh của Tụ Nghĩa Trang, nếu không mau chóng xử lý hai người bọn họ sẽ càng thêm khó khăn.

Từ đẩy cửa vào tới động thủ giết người chỉ mất không tới một nháy mắt, ba người ở đây chưa kịp phản ứng máu tươi đã vẩy ra theo lưỡi đao.

Sở Hưu lại xuất ra một đao nhanh tới cực hạn ẩn giấu trong màn máu kia, một trưởng lão Phương gia khác rõ ràng thấy Sở Hưu xuất đao đánh tới nhưng hắn vừa nâng trường kiếm trong tay lên đã bị Sở Hưu xuất đao chém bay đầu!

“To gan!”

Hai võ giả Tụ Nghĩa Trang gầm lên , cùng lao thẳng về phía Sở Hưu.

Chỉ trong chớp mắt, trong mắt Sở Hưu cùng trên thân đao phủ kín hắc khí, một đao chém tới như cánh cửa Địa Ngục mở rộng, lưỡi đao trượt xuống như vô gian luyện ngục!

Vì tốc chiến tốc thắng, Sở Hưu trực tiếp xuất ra A Tỳ Đạo Tam Đao cường đại nhất của mình. Thế đao thê lương quỷ dị đó cho dù là võ giả Ngoại Cương cảnh cũng chẳng dễ ngăn cản, chớ nói chi hai võ giả Nội Cương cảnh.

Ngay khoảnh khắc A Tỳ Đạo Tam Đao chém xuống, một võ giả bị giết chết tại chỗ, toàn thân không thấy được chút vết đao nào nhưng máu tươi lại bị rút sạch đầy quỷ dị, như một cái xác khô.

Một võ giả Ngoại Cương cảnh Tụ Nghĩa Trang khác chỉ bị thế đao khủng khiếp đó lướt thoáng qua, mặc dù còn sống nhưng trong mắt lộ

ra nỗi sợ vô tận, lập tức bỏ chạy ra ngoài.

Đại Khí Tử Cầm Nã Thủ của Sở Hưu thi triển ra, định kéo võ giả này trở về, nhưng võ giả này quay người xuất chưởng đánh ngược lại. Ánh mắt Sở Hưu lóe lên sắc lạnh, Cầm Nã Thủ biến thành Thiên Tuyệt Địa Diệt Đại Tử Dương Thủ, môt chưởng đánh ra khiến cánh tay đối phương hoàn toàn vặn vẹo. Tử Dương Ma Diễm nhập thể khiến hắn không nhịn được kêu rên đầy đau đớn.

Có điều trước khi hắn kêu rên Sở Hưu đã xuất chưởng đánh xuống, trực tiếp đánh nát kinh mạch đối phương, giơ tay cầm Huyết Ngọc Linh Lung đặt trong hộp báu rồi nhanh chóng xoay người bỏ chạy!

Ngư ông đắc lợi
Chương 129 Ngư ông đắc lợi

Sự chú ý của mọi người trong Phương gia đều tập trung tại tiền viện, tất cả mọi người cũng đều cho rằng Huyết Ngọc Linh Lung bị đám ba người Thiên Tội đà chủ tranh đoạt, bằng không sao bọn họ phải đánh nhau kịch liệt như vậy?

Cho nên trong khi Sở Hưu dùng thủ đoạn lôi đình chém giết đám người trong nội trạch, cướp mất Huyết Ngọc Linh Lung vậy mà nhất thời không ai phát hiện ra.

Mãi tới lúc ba người ngoài tiền viện đánh quá kịch liệt, cương khí cường đại của họ trực tiếp đánh nát vài gian phòng xung quanh mới khiến đám người Phương gia định trốn vào trong nội trạch.

Gia chủ Phương gia đẩy cánh cửa nội trạch, lập tức ngửi thấy mùi máu tươi, sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi, vội vàng mở cửa phòng ra. Chỉ thấy người Tụ Nghĩa Trang cùng hai trưởng lão Phương gia đã nằm trong vũng máu, còn Huyết Ngọc Linh Lung mà bọn họ cho rằng đã bị ‘thay xà đổi cột’ lại biến mất không thấy đâu nữa.

Gia chủ Phương gia sửng sốt, lập tức chạy ra ngoài hét lớn: “Bạch đại nhân, Mạnh đại nhân! Sự tình có vẻ không đúng! Người của Tụ Nghĩa Trang cùng Phương gia ta bị giết, Huyết Ngọc Linh Lung bọn họ bảo vệ cũng mất rồi!”

Bạch Cầm Hổ cùng Mạnh Nguyên Long lập tức dừng tay cùng nhìn về phía Thiên Tội đà chủ.

Thiên Tội đà chủ thầm cắn răng, đương nhiên hắn biết ai đã ra tay.

Tính toán của hắn bị tên Sở Hưu kia nhìn thấu, đã vậy tiểu tử gan to bằng trời này còn dám dùng kế sách của chính hắn mưu hại hắn, cuối cùng còn thật sự cướp được Huyết Ngọc Linh Lung kia!

Nhìn Bạch Cầm Hổ cùng Mạnh Nguyên Long, Thiên Tội đà chủ hừ lạnh một tiếng nói: “Ta đã nói mà, ta cũng bị người ta tính toán! Các ngươi không nghĩ thử xem, nếu ta có thủ đoạn lặng lẽ thay xà đổi cột lấy đi Huyết Ngọc Linh Lung, vậy sao tên khốn kiếp kia vừa rồi lại ném Huyết Ngọc Linh Lung cho ta? Có ta ở đây thu hút hỏa lực, hắn cứ trực tiếp cầm đồ bỏ trốn, vậy chẳng tốt hơn à?”

Bạch Cầm Hổ cùng Mạnh Nguyên Long đưa mắt nhìn nhau, vừa rồi tình hình rối loạn lại thêm Huyết Ngọc Linh Lung dỏm bộc phát ra lực lượng như vậy, ai mà nghĩ nhiều được?

Có điều giờ Thiên Tội đà chủ nói vậy cũng có lý, nếu thật sự có người lẻn vào nội bộ Phương gia lặng lẽ lấy Huyết Ngọc Linh Lung đi, chỉ cần Thiên Tội đà chủ thu hút sự chú ý cùng hỏa lực phía trước, đối phương hoàn toàn có thể thong dong rời khỏi Phương gia.

Nhưng người kia lại không làm vậy mà chủ động nhảy ra ném đồ cho Thiên Tội đà chủ, từ ăn trộm biến thành ăn cướp, cứ như chỉ sợ người khác không biết bọn họ đoạt Huyết Ngọc Linh Lung. Đúng là rất kỳ quái.

“Rốt cuộc là ai tính toán ngươi? Người lấy Huyết Ngọc Linh Lung rốt cuộc là ai?” Bạch Cầm Hổ lạnh giọng hỏi.

Thiên Tội đà chủ hừ lạnh một tiếng, không để ý tới hắn mà trực tiếp dẫn người của Thanh Long Hội bỏ đi.

Bị thủ hạ của mình tính kế, chuyện mất mặt như vậy còn nói ra miệng được chắc?

Ánh mắt Bạch Cầm Hổ lộ vẻ phẫn nộ, đang định xuất thủ lại bị Mạnh Nguyên Long cản lại.

“Hai chúng ta liên thủ giữ kẻ này lại cũng cực kỳ tốn sức, trước tiên cứ điều tra xem Huyết Ngọc Linh Lung kia rốt cuộc rơi vào tay ai đã.”

Nghe Mạnh Nguyên Long nói vậy Bạch Cầm Hổ mới hừ lạnh một tiếng, quay người trở lại trong Phương gia tra xét những thi thể này.

Gian phòng vốn đặt Huyết Ngọc Linh Lung lúc này đã ngập những máu tươi, Mạnh Nguyên Long cùng Bạch Cầm Hổ kiểm tra nguyên nhân cái chết của bốn người một hồi rồi trầm giọng nói: “Hẳn là võ giả Ngoại Cương cảnh hoặc Nội Cương cảnh thực lực cực mạnh xuất thủ. Nhưng vấn đề mấu chốt là đối phương là ai? Nghe ý Thiên Tội đà chủ có vẻ hắn biết, hơn nữa ai có thể biết kế hoạch của hắn rồi tính ngược lại hắn? Chẳng lẽ là người của phân đà Thiên Tội?”

Mạnh Nguyên Long cùng Bạch Cầm Hổ đều cảm thấy khó tin.

Bọn họ biết tình huống của Thiên Tội đà chủ ra sao. Do phân đà Thiên Tội gần đây mới thành lập lại nên thực lực tổng hợp của phân đà Thiên Tội thật ra cũng không mạnh, Thiên Tội đà chủ gần như một tay che trời, thủ hạ hắn lại dám đi tính kế hắn? Là tên gan to bằng trời nào đây?

Đúng lúc này một võ giả Tụ Nghĩa Trang đột nhiên chỉ vào ngực một thi thể trong đó nói: “Mạnh đại nhân, hình như ta biết người xuất thủ là ai.”

“Ồ? Là ai?”

Võ giả kia chỉ vào dấu tay màu tím sậm trên ngực thi thể nói: “Trong số sát thủ dưới trướng Thanh Long Hội, Huyết Ma - Sở Hưu có một thức chưởng pháp âm độc có thể để lại dấu ấn này trên thân thể người.

Tại hạ từng theo thiếu trang chủ tới Bắc Lăng Phủ, trong Nhạc gia có người bị Sở Hưu dùng loại chưởng pháp này đánh bị thương, chắc chắn không sai!”

Mạnh Nguyên Long cùng Bạch Cầm Hổ đưa mắt nhìn nhau, mặc dù bọn họ không quá chú ý võ giả tiểu bối trên Long Hổ Bảng nhưng cũng từng nghe có người nhắc tới cái tên này, ký ức vẫn còn mới mẻ.

Hơn nữa hôm nay khi giao chiến có vẻ Sở Hưu không xuất hiện thật. Nếu nghĩ lại như vậy, kẻ đột nhiên xông tới đẩy mối họa sang Thiên Tội đà chủ chắc hẳn là Sở Hưu đã dịch dung.

Hơn nữa ấn tượng mà Sở Hưu tạo cho mọi người trước giờ vẫn là gan to bằng trời.

Người này khi không có bất cứ chỗ dựa nào còn dám đoạt đồ ăn từ miệng Nhiếp Đông Lưu, sau này thậm chí dùng lực lượng một mình hủy diệt toàn bộ Nhạc gia.

Mặc dù thời gian qua Sở Hưu vẫn tương đối thuận lợi, mọi chuyện hắn muốn làm đều đã làm được nhưng phương thức làm việc nguy hiểm cấp độ này cũng khiến rất nhiều người chú ý.

Kết hợp cùng tính cách điên cuồng to gan của Sở Hưu, y có dám tính kế lão đại nhà mình có vẻ cũng chẳng phải chuyện lạ gì.

Mạnh Nguyên Long trầm giọng nói: “Trở về tuyên bố thông cáo phái

người lần theo tên Sở Hưu này!”

Lần đầu Nhiếp Đông Lưu truy sát Sở Hưu chỉ là tư oán giữa hắn và Sở Hưu, cho nên Nhiếp Đông Lưu không sử dụng lực lượng Tụ Nghĩa Trang, chỉ vận dụng lực lượng của mình.

Còn lần này Sở Hưu cướp Huyết Ngọc Linh Lung ngay trước mặt Tụ Nghĩa Trang, còn giết người Tụ Nghĩa Trang bọn họ, chuyện này tuyệt đối không xong!

Bạch Cầm Hổ ở bên cạnh cũng gật nhẹ đầu, nói ra thì kẻ buồn bực nhất lại là hắn.

Tốn bao sức lực một lòng muốn lấy Huyết Ngọc Linh Lung này, đồng thời còn định nhân cơ hội này loan truyền thanh danh Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành ra ngoài. Nào ngờ cục diện mỗi lúc một hỗn loạn hơn, nhanh tới mức hắn không kịp nhìn rõ. Chuyện này dẫu sao cũng phải có lời bàn giao.

Ngay lúc Tụ Nghĩa Trang cùng Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành thương lượng sẽ truy sát Sở Hưu ra sao, Thiên Tội đà chủ cũng lạnh giọng nói với Quỷ Thủ Vương bên cạnh: “Từ nay về sau Sở Hưu không còn là người của phân đà Thiên Tội chúng ta nữa. Các người tạm thời bỏ qua nhiệm vụ trên tay, toàn lực đuổi bắt Sở Hưu. Sống phải thấy người, chết phải thấy xác!”

Đám người Quỷ Thủ Vương ngây ngốc, tình huống vừa rồi là sao đến giờ bọn họ còn không hiểu. Trước đó Sở Hưu không làm theo kế hoạch đột nhiên xuất hiện, bọn họ còn tưởng đây là nhiệm vụ Thiên Tội đà chủ giao riêng cho Sở Hưu. Dù sao từ đầu nhiệm vụ của hai bên đã bất đồng.

Kết quả giờ Thiên Tội đà chủ lại muốn bọn họ truy sát Sở Hưu. Rốt cuộc tình hình là sao?

Ngay lúc Quỷ Thủ Vương định hỏi, hắn ngẩng đầu lên thấy được ánh mắt âm tàn của Thiên Tội đà chủ, lời đã ra đến miệng lại vội vàng nuốt lại.

Đắc tội đà chủ đại nhân lúc này là rất thiếu khôn ngoan, vẫn nên ẩn nhẫn chút thì hơn.

Còn lúc này Sở Hưu rời khỏi Phương gia xong lập tức tới chỗ lão Hoàng lấy ngọc giản truyền công của mình đang đặt đó sửa chữa.

Mình tính kế Thiên Tội đà chủ một lần, chắc chắn không ở Thanh Long Hội nổi nữa.

Hơn nữa trước đó ở Bắc Yên y đắc tội không ít người hoặc trực tiếp hoặc gián tiếp, nhiều tới không đếm được.

Sở Hưu gia nhập Thanh Long Hội mới có chỗ dựa, khiến bọn Nhiếp Đông Lưu bỏ qua việc truy đuổi y.

Giờ Sở Hưu phản bội Thanh Long Hội, những kẻ Sở Hưu từng đắc tội ngày trước như Nhiếp Đông Lưu sẽ làm sao, không cần nghĩ cũng biết.

Hơn nữa lần này Sở Hưu đoạt thức ăn trước miệng cọp, cướp được Huyết Ngọc Linh Lung, rõ ràng Tụ Nghĩa Trang cùng Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành sẽ không bỏ qua.

Cho nên lần này Sở Hưu có trốn đông trốn tây cũng vô dụng, tốt nhất là tạm thời rời khỏi Bắc Yên, tránh đầu sóng ngọn gió. Mặc dù chật vật một chút nhưng có Huyết Ngọc Linh Lung này cũng coi như đáng giá. Đây là chí bảo mà cả cường giả như Thiên Tội đà chủ cũng phải động tâm.

Chạy thẳng tới chỗ lão Hoàng, lần này lão Hoàng không bố trí cơ quan cạm bẫy gì, có điều trên mặt Sở Hưu vẫn còn thuật dịch dung, lão Hoàng sửng sốt hỏi: “Xin hỏi ngươi tìm ai?”

Sở Hưu trầm giọng nói: “Là ta.”

Lão Hoàng giật mình nhận ra: “Hóa ra Sở đại nhân, sao ngài lại biến thành bộ dáng này?”

Sở Hưu thản nhiên nói: “Đang chuẩn bị chấp hành nhiệm vụ thôi. Sửa xong ngọc giản truyền công chưa?”

Lão Hoàng lập tức lấy một cái hộp ra nói: “Hai ngày trước đã sửa xong rồi, Sở đại nhân có thể kiểm tra đôi chút.”

Sở Hưu lấy ngọc giản truyền công ra nhìn, truyền Tinh thần lực vào thăm dò, quả thật là đọc được. Có điều Sở Hưu không đọc ngay tại chỗ.

Đọc tin tức trong ngọc giản truyền công cũng là xung kích tinh thần tương đối lớn. Mặc dù loại ảnh hưởng này không bao lâu sau sẽ tiêu trừ nhưng trước mắt Sở Hưu còn không biết bên ngoài rốt cuộc tình hình đã ra sao, y nhất định phải giữ tinh thần lực của mình luôn ở mức đỉnh phong.

Ném một khối tử kim cho lão Hoàng, Sở Hưu đột nhiên nói: “Đúng rồi, nơi này có thứ phòng ngự mấy thứ trên đất Tây Sở như chướng khí gì đó không?”

Lão Hoàng gật đầu nói: “Đương nhiên là có, Sở đại nhân định tới Tây Sở làm nhiệm vụ à?”

Sở Hưu trầm giọng nói: “Đừng nói nhảm, có thì mau lấy ra.”

Lão Hoàng rụt cổ, lập tức lấy vài miếng ngọc thạch ra nói: “Những ngọc thạch này đều được vẽ trận văn đơn giản, có thể ngăn cách chướng khí ở một mức nhất định, đều được chế tạo lúc tu vi lão hủ chưa bị phế. Mỗi khối ngọc đều kiên trì được trong chướng khí khoảng một tháng.”

Sở Hưu lại ném cho lão Hoàng một khối tử kim nói: “Ta lấy hết!”

Lão Hoàng nhận tử kim xong trong lòng vui mừng, mấy khối ngọc đó chỉ vẽ mấy trận văn đơn giản, không phải thứ quý giá gì. Vị Sở đại nhân này cũng thật hào phóng.

“Đúng rồi, ngươi có biết thuật dịch dung không? Diện mạo trên mặt ta có chút vấn đề, ta muốn đổi lại.” Sở Hưu đột nhiên nói.

Lão Hoàng khó nhọc nói: “Trước đó ta là trận pháp sư, thuật dịch dung là nhánh hạ cửu lưu, ta chỉ tiếp xúc qua chứ không chính thức học.

Có điều nếu Sở đại nhân cần ta có thể thêm chút râu ria hay ít sẹo đơn giản trên mặt ngài. Nếu nhìn kỹ vẫn sẽ nhận ra khuôn mặt giống với trước đó.”

Sở Hưu trực tiếp khoát tay nói: “Ngươi cứ xem mà làm, chỉ cần khác với hiện giờ là được.”

Lão Hoàng gật nhẹ đầu, dù sao nhận được tiền là được, Sở Hưu nói thế nào thì hắn làm thế đó.

Sau khi chỉnh sửa dung mạo đôi chút ở chỗ lão Hoàng, Sở Hưu lập tức bỏ đi. Có điều y không đi theo hướng Tây Sở mà trực tiếp bỏ trốn theo hướng Ngụy Quận Đông Tề.

Phong ba khởi
Chương 130 Phong ba khởi

Giờ Sở Hưu có thể khẳng định, Tụ Nghĩa Trang, Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành cùng Thanh Long Hội đều đang cho người tìm mình.

Sở Hưu không dám khẳng định tên Lộ Du của Phong Mãn Lâu kia có để lộ tin tức mình tìm đến lão Hoàng này không, cho nên y bố trí đánh lạc hướng ở đó.

Trên thực tế Sở Hưu đoán không sai, không tới ngày thứ hai Tụ Nghĩa Trang cùng Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành đã bắt đầu liên thủ truy nã Sở Hưu. Bất cứ ai chỉ cần nói ra tin tức vế Sở Hưu đều được tiền thưởng từ Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành và Tụ Nghĩa Trang.

Lúc này đám người còn nghi hoặc vị Huyết Ma Sở Hưu này là sát thủ thanh danh vang dội nhất phân đà Thiên Tội, là kẻ đứng trên Long Hổ Bảng, Tụ Nghĩa Trang cùng Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành trắng trợn truy nã Sở Hưu như vậy chẳng lẽ phân đà Thiên Tội không buồn để ý?

Sau đó mọi người mới nghe nói phân đà Thiên Tội không phải đứng nhìn mà cũng đang lục soát tung tích Sở Hưu, đồng thời Thiên Tội đà chủ còn để lại một câu: Bất kể sống chết!

Câu nói này khiến mọi người lập tức hiểu ý Thiên Tội đà chủ, đồng thời cũng âm thầm lắc đầu tự nhủ, Sở Hưu này đúng là gan to bằng trời, không chỉ đắc tội với cả Tụ Nghĩa Trang cùng Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành cùng một lúc, cuối cùng lại còn mưu phản Thanh Long Hội.

Có điều điểm duy nhất khiến mọi người lấy làm lạ là thái độ của Thanh Long Hội.

Bình thường nếu có sát thủ mưu phản Thanh Long Hội, hẳn do đà chủ đích thân trình lên tổng bọ, báo cáo nguyên nhân, cuối cùng xóa tên sát thủ này rồi mới hạ lệnh cho tất cả sát thủ Thanh Long Hội trên giang hồ cùng truy sát kẻ phản nghịch, khiến hắn không còn đất dung thân.

Nhưng Thiên Tội đà chủ có vẻ không báo lại tin của Sở Hưu cho tổng bộ Thanh Long Hội mà chỉ lệnh cho người của phân đà Thiên Tội tìm kiếm Sở Hưu, chuyện này lại có vẻ rất lạ.

Thật ra nguyên nhân ngược lại rất đơn giản, dù sao Thiên Tội đà chủ cũng là người đi tính kế Sở Hưu trước. Mặc dù tổng bộ Thanh Long Hội không đến nỗi vì loại chuyện này mà đi trách phạt hắn nhưng đường đường là một đà chủ, đại cao thủ cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất mà lại đi tính kế thuộc hạ. Chuyện này nói thì dễ mà nghe thì khó, hắn còn muốn về tổng bộ, chuyện ảnh hưởng tới thanh danh mình như vậy tuyệt đối không thể để người của tổng bộ biết được.

Hơn nữa chuyện cướp đoạt Huyết Ngọc Linh Lung lần này thật ra cũng không hợp quy củ Thanh Long Hội.

Thanh Long Hội chỉ là một tổ chức sát thủ, ngươi muốn lợi dụng lực lượng Thanh Long Hội đi làm chuyện khác cũng được nhưng phải báo cáo lên cho tổng bộ, sau khi được tổng bộ phê duyệt mới được hành động, quá trình rất phiền phức.

Đại đa số các đà chủ Thanh Long Hội ở các địa phương đều như bá chủ một nơi, đương nhiên không thích cảm giác bị người khác hạn chế như vậy. Cho nên chỉ cần không phải chuyện lớn thường sẽ không báo cáo lên tổng bộ.

Loại chuyện này chính là quy tắc ngầm được thừa nhận tại Thanh Long Hội. Ngươi không nói người khác cũng lười đi quản, nhưng nếu Thiên Tội đà chủ dám đăng báo lên tổng bộ vậy chuyện hắn tự ý xuất thủ cũng sẽ bị tổng bộ biết được, chắc chắn sẽ bị quở trách một phen.

Trước mắt ba nhà cùng truy sát Sở Hưu, thanh thế đã cực kỳ kinh người. Lúc này trong Thần Vũ Môn ở Yến Nam, Yến Đình Đình cầm tin tức đệ tử Thần Vũ Môn đưa đến, hai mắt đỏ ngầu tràn ngập sát khí cùng hận ý vô tận.

Ngày trước mặc dù Yến Đình Đình tiêu hoa tùy hứng nhưng cũng coi như hoạt bát lanh lợi, có điều giờ cô nàng đã gầy giơ xương, tinh thần sa sút tiều tụy.

Ban đầu Nhạc gia bị diệt môn, Nhạc Lư Xuyên chết trong tay Sở Hưu, Yến Đình Đình chỉ hận không thể lập tức giết chết Sở Hưu, báo thù cho người yêu mình.

Có điều vì phân đà Thiên Tội rất mãn cảm nên Yến Hoài Nam không cho phép nàng tới gây sự với Sở Hưu.

Mặc dù Yến Đình Đình là đại tiểu thư Thần Vũ Môn nhưng không có phân phó của Yến Hoài Nam, ai dám tự tiện giúp nàng?

Cho nên Yến Đình Đình cho dù muốn báo thù cũng chẳng có lực lượng, cả ngày lấy nước mắt rửa mặt, nhưng cô nàng vẫn luôn chú ý tin tức về Sở Hưu.

Thấy Sở Hưu dựa vào chuyện diệt môn Nhạc gia mà lên tới Long Hổ Bảng, còn gây dựng thanh thế và uy phong lớn tại võ lâm Yến Đông, cô nàng chỉ hận không thể lập tức tới giết chết y. Đáng tiếc nàng không có lực lượng.

Mà giờ tin tức Sở Hưu bi Tụ Nghĩa Trang cùng Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành truy nã, còn bị Thanh Long Hội xóa tên đã truyền tới, chuyện này khiên Yến Đình Đình thấy được cơ hội.

Yến Đình Đình cầm tình báo trực tiếp tới gõ cửa mật thất bế quan của Yến Hoài Nam.

Trong Thần Vũ Môn ai cũng biết quấy rầy chưởng môn bế quan hay nghỉ ngơi là chuyện rất nghiêm trọng, cho dù các trưởng lão Thần Vũ Môn cũng rất sợ thấy gương mặt âm trầm lúc đó của Yến Hoài Nam. Chỉ có Yến Đình Đình là ngoại lệ.

Chưởng môn Thần Vũ Môn, Thần Cơ Bách Biến - Yến Hoài Nam là một người trung niên khí thế kinh người, đường cong trên gương mặt như đao tước rìu đục khiến người ta vừa nhìn đã nảy sinh ý kính.

Dùng sức bản thân nâng Thần Vũ Môn từ môn phái nhỏ bình thường phát triển lên thành một trong Thất Tông Bát Phái hiện tại, bản thân Yến Hoài Nam cũng đứng thứ ba mươi bảy trên Phong Vân Bảng. Bất luận trên giang hồ hay trong tông môn Yến Hoài Nam đều là kẻ kiêu hùng cực kỳ mạnh mẽ quả quyết.

Có điều giờ cho dù Yến Hoài Nam mạnh mẽ đến đâu quả quyết đến nhường nào, lúc đối mặt với con gái cũng chẳng làm gì nổi.

Thấy dáng vẻ Yến Đình Đình như vậy, hắn không khỏi bất đắc dĩ nói: “Đình Đình, sao thế con?”

Yến Đình Đình ném thẳng tờ tin tức cho Yến Hoài Nam, mặt không đổi sắc nói: “Trước đó cha cố kỵ Thanh Long Hội không chịu truy sát Sở Hưu, giờ Sở Hưu đã phản bội Thanh Long Hội, cha đã chịu ra tay chưa?”

Yến Hoài Nam nhận tờ tin tức đọc một lượt, trong mắt lập tức lộ ra sắc lạ.

Nói thật ra từ đầu Yến Hoài Nam đã không có ác cảm gì với Sở Hưu, ngược lại hắn còn thấy hơi cảm kích Sở Hưu.

Nhạc Lư Xuyên kia chỉ là hạng kém cỏi, ngoại trừ cái mã ngoài ra còn lại chẳng có gì được. Trong mắt kẻ kiêu hùng như Yến Hoài Nam hắn chẳng qua chỉ là rác rưởi.

Đáng tiếc đất Bắc Yên nhiều tuấn kiệt trẻ tuổi như vậy mà con gái hắn chẳng chịu để mắt một ai, ngay người xuất sắc như Nhiếp Đông Lưu con gái mình còn chướng mắt, hắn làm gì được?

Nếu không vì sợ nếu mình xử lý Nhạc Lư Xuyên sẽ khiến con gái hận mình cả đời, Yến Hoài Nam đã sớm ra tay rồi. Giờ Sở Hưu giúp hắn một tay mặc dù khiến Yến Đình Đình âu sầu một thời gian dài như vậy nhưng Yến Hoài Nam vẫn tin tưởng thời gian có thể xóa nhòa hết thảy, sớm muộn gì con gái mình cũng quên cái tên chỉ được mã ngoài kia.

Có điều Yến Hoài Nam không ngờ bên này con gái mình còn chưa quên tên đẹp mã kia, bên kia Sở Hưu đã gây chuyện lớn như vậy. Đọc tin tức trên tờ giấy, Yến Hoài Nam thậm chí còn khá tán thưởng Sở Hưu kia.

Người trong giang hồ, hoặc nhẫn nại, hoặc ngoan độc.

Yến Hoài Nam hắn chẳng phải loại người nhẫn nhục ẩn giấu kia, ngược lại tàn nhẫn quả quyết nên mới có thể dẫn đầu Thần Vũ Môn dùng thời gian mấy chục năm giết tới quy mô bây giờ, đứng trong Thất Tông Bát Phái.

Sở Hưu này dám giật đồ từ tay Tụ Nghĩa Trang và Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành, thậm chí còn dám tính kế người lãnh đạo trực tiếp của mình. Theo Yến Hoài Nam thấy vậy đã đủ ngoan độc, đủ quả quyết sắc bén, kẻ này nếu có thể gắng gượng qua kiếp nạn này tương lai chắc chắn có thành tựu lớn!

Đương nhiên điều kiện tiên quyết là đối phương phải gắng gượng được qua kiếp nạn lần này. Xưa nay giang hồ bao tân tú trẻ tuổi, người kinh tài tuyệt diễm hơn Sở Hưu cũng có, nhưng số người chết yểu giữa đường lại càng nhiều.

Thiên tài sống được mới gọi là nhân kiệt, thiên tài chết yểu thì có tài đến đâu cũng chỉ là người chết mà thôi.

Thấy Yến Hoài Nam nửa ngày không nói một câu, Yến Đình Đình không khỏi lo lắng nói: “Cha! Rốt cuộc cha có đồng ý đuổi giết Sở Hưu kia không?”

Yến Hoài Nam cưng chiều xoa đầu Yến Đình Đình nói: “Giết, đương nhiên là giết chứ. Yên tâm đi, cha sẽ cho người đi thông báo truy sát Sở Hưu trong đất Yến Nam.”

Nghe Yến Hoài Nam nói vậy Yến Đình Đình mới hài lòng rời đi.

Sau khi Yến Đình Đình đi khỏi, một võ giả hơn ba mươi tuổi không biết từ đâu đi ra, nghi hoặc hỏi: “Sư phụ, thật sự phải truy sát Sở Hưu trên đất Yến Nam à? Nhưng Thần Vũ Môn chúng ta còn chẳng biết Sở Hưu kia ở đâu!”

Yến Hoài Nam quay lại hừ lạnh một tiếng: “Truy sát cái rắm! Có thời gian thì tu hành đi, rảnh rỗi lắm à? Ta dỗ Đình Đình thôi các ngươi còn tưởng thật chắc? Truyền tin đi, phái mấy đứa đệ tử không chịu ngồi yên xuống núi dạo vài vòng làm dáng chút là được.”

Đệ tử kia nghe vậy hiểu rõ gật nhẹ đầu, đây mới là phong cách làm việc của Yến Hoài Nam.

Mặc dù mấy năm gần đây Yến Hoài Nam quả thật rất cưng chiều Yến Đình Đình, nhưng chưa bao giờ để Yến Đình Đình gây ra phiền toái quá lớn. Yến Hoài Nam vẫn luôn đặt lợi ích của Thần Vũ Môn lên đầu.

Lúc này bên ngoài, theo tin tức Thần Vũ Môn công bố người trên giang hồ đều ngạc nhiên phát hiện trong số mấy thế lực lớn đứng trong ca dao giang hồ tại đất Bắc Yên, có tới bốn đang truy sát Sở Hưu.

Bị bốn thực lực lớn cùng truy sát thật ra cũng không hiếm, dẫu sao trong lịch sử giang hồ những đại ma đầu hung danh hiển hách thậm chí có thể khiến toàn bộ giang hồ căm thù truy sát, nhưng người ta vẫn sống yên ổn.

Nhưng vấn đề là thực lực của Sở Hưu giờ là gì? Nội Cương cảnh mà thôi, còn là giới trẻ trên Long Hổ Bảng, thanh thế như vậy đã là rất lớn.

Mấy năm trước bên Tây Sở, tân tú Ma đạo, Liệp Tâm Nhân Ma - Đông Khai Thái giết một đệ tử trực hệ tuấn kiệt của Trương gia Long Hổ Sơn Thiên Sư Phủ, đồng thời còn moi tim ra ăn, thủ đoạn cực kỳ tanh máu tàn nhẫn. Thiên Sư Phủ coi là khiêu khích thậm chí phái mấy đại cao thủ Thiên Nhân Hợp Nhất truy sát hắn. Giờ thanh thế Sở Hưu gây ra còn lớn hơn Đồng Khai Thái kia, Đồng Khai Thái chọc tới một thế lực, Sở Hưu thì hay rồi, một phát chọc tới bốn.

Lúc này trong một quán rượu nhỏ không đáng chú ý tại Đại Sơn Quận, Lộ Du mang theo một bầu rượu nhỏ, phía dưới có không ít người giang hồ tầng chót lần lượt tới báo cáo một số chuyện cho hắn. Hắn thấy có giá trị thì nhớ kỹ, ném chút tiền thưởng.

Tình báo của Phong Mãn Lâu cũng không phải tới không, loại người buôn tin giang hồ như Lộ Du ngoại trừ lúc có nhiệm vụ cần tới tìm hiểu, phần lớn thời gian khác là bị động thu thập tình báo.

Đặc biệt là với những người giang hồ tầng chót này, một số chuyện nhỏ chẳng đáng chú ý nhưng tới tai loại người buôn tin giang hồ Lộ Du này lại là một tin tức khó lường.

Đám người giang hồ tầng chót trước mắt chính là người thu thập thông tin mà Lộ Du nuôi, mặc dù đại đa số tin tức đều là vô dụng, nhưng với số lượng người thu thập khổng lồ gì vậy, thế nào cũng có chút tin tức giá trị.

Nhưng đúng lúc này Bạch Cầm Hổ mang theo võ giả Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành âm trầm đi vào trong quán rượu, tiến thẳng tới chỗ Lộ Du.

Tin tức
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom