Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Em Mong Thế Giới Này Dịu Dàng Với Anh - Chương 25
Đọc truyện tương tự được cập nhật nhanh nhất trên Vietwriter.vn
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Chương 25: Con có sao không, đứa bé ngốc này
Bố CỐ nghe vậy máu dồn lên não vung mạnh cây gia pháp vào người cậu, tiếng roi kêu vun vút trong gió làm mọi người mặt cắt không còn hột máu
Từng lưỡi roi quất vào người cậu, nhưng cậu vẫn cắn chặt răn quyết không cam chịu
Chiếc sơ mi trắng đã ngấm máu Mẹ Cố quỳ xuống khóc lóc van xin, nhưng bố cố không mảy may cảm động Bố CỐ lại nói:“Anh đừng khiến tôi mất mặt nữa, ngoan ngoãn học kinh doanh cho tôi.”
CỐ Minh Triệt chỉ nhếch mép khinh thường:“Thương nhân ư? Xin lỗi những
Bố Cố ôm tim:“Thằng…thằng trời đánh này!” rồi lại vung mạnh lưỡi roi,
Cố Minh Triệt cũng nhắm mắt chấp nhận, nhưng ngoài dự đoán anh lại không cảm thấy đau đớn mà chỉ cảm thấy trong lòng có một vật nhỏ đang run rẩy, mở mắt ra thì thấy Kha Nguyệt đang dùng thân mình bảo vệ cho anh, lưng cô đã toé ra máu tươi
Bố CỐ thấy Kha Nguyệt đỡ hộ con trai thì hốt hoảng cũng quên cả tức giận: “Nguyệt Nguyệt con có sao không, sao lại tự xông vào chứ!”
Ông nhanh chóng đỡ Kha Nguyệt lên: “Con có sao không, đứa bé ngốc này.”
Kha Nguyệt vẫn gượng cười:
“Con..con không sao, chú đừng đánh Triệt Triệt nữa.”
Ông CỐ nhanh đáp:“Được, được rồi, Ôn Tinh mau mau gọi bác sĩ gia đình đến đây.”
Bà CỐ đứng ở một bên cũng vô cùng xót cho Minh Triệt và Kha Nguyệt, nghe bố CỐ vừa gọi thì nhanh chóng kéo hai đứa
nhỏ đi để sát trùng vết thương, bà cảm thán ông chông mình đúng thật là tàn nhẫn Cả quá trình cố Minh Triệt không nói lời nào, đến lúc cả hai cùng ngôi xuống Sofa rồi, thì anh mới quay sang nói với Kha Nguyệt:“Bớt lo chuyện bao đông đi.” rồi lại nhếch môi
“Cậu tưởng tôi không biết chuyện này là do cậu đánh tiếng với bố tôi sao, lại định giở trò này để làm tôi cảm động, Kha Nguyệt con người cậu càng ngày càng làm tôi chán ghét.”
Kha Nguyệt sắc mặt trắng bệch cắn chặt môi, quả thật chuyện này là do cô gián tiếp để cho chú cố biết nhưng cũng không ngờ chú cố sẽ làm tới bước này, nếu biết trước cô sẽ không làm rồi
Có lẽ… có lẽ rằng chính từ lúc ấy chỉ một người đặt tâm tư trong mối quan hệ này thì đã phá huỷ, phá huỷ đi hoàn toàn những tình cảm đơn thuần trước đây của hai người ***
Kha Nguyệt từ trong mơ tỉnh lại, cô xoa mắt
Nhanh xoay lại nhìn đông hô, đông hô chỉ tám giờ, cô hoảng hốt chạy xuống nhà nhưng vừa bước xuống giường người cô đã gục xuống, Kha Nguyệt cảm tưởng như cơ thể không còn là của mình nữa, người cô nặng như đeo chì
Đúng lúc này mẹ Kha bê cháo lên, thấy con gái chật vật ngôi dưới thảm thì nhanh chóng đặt cháo xuống, tiến đến đỡ Kha Nguyệt dậy, vừa đỡ vừa trách mắng:“Rốt cuộc sao lại ra nông nỗi này, hôm qua con còn bình thường cơ mà.”
Kha Nguyệt yếu ớt đáp: “Con không sao đâu mẹ, chút cảm mạo thôi mà.”
Mẹ Kha cốc vào đâu cô: “Cảm mạo gì mà sốt tận 39 độ, sáng nay bố con tức giận lắm đấy.”
Kha Nguyệt cũng gượng cười đáp lại: “Ai da phu nhân Kha đánh tôi đau quá đấy.”
Bà Kha thấy con gái rốt cuộc cũng có tinh thần liên cười, bà vừa thổi cháo vừa hỏi: “Mà đêm qua, mẹ thấy con cứ nói mớ gì mà đau đau thế, nếu khó chịu ở đâu thì nhất định phải nói với mẹ.”
Kha Nguyệt liền nũng nịu ôm tay mẹ: “Được rồi, được rồi con còn cái gì mà qua mặt được phu nhân Kha nhà chúng ta chứ.”
Mẹ Kha được dỗ vui liên véo mũi Kha Nguyệt:“Con bé này, giờ tìm lý do để nói với bố con đi, sáng nay đi làm sắc mặt ông ấy cứ như ai nợ nhà ta 100 vạn vậy.” nói xong liên bê bát rời đi, đến cửa lại dừng lại quay đâu nói:“À phải rồi, chuyện con bị bệnh mẹ báo nhà trường rồi, còn Triệt Triệt con đã bảo nó chưa, đừng làm nó lo lắng.”
Nghe mẹ Kha nói đến cố Minh Triệt, Kha Nguyệt liên cười khổ anh sẽ lo lắng cho mình sao? Không đời nào
Nhưng cô vẫn đáp:“Dạ được rồi, giờ con nhắn ngay cho anh ấy đây, mẹ yên tâm đi.”
Mẹ Kha thấy cô đông ý liên vui vẻ rời đi
Ở bên này
Trong phòng học cố Minh Triệt đang ngồi thất thần thì Lý Quang Tông đến vỗ
vai cậu :“Này đại ca, mày đừng mặt nặng mày nhẹ cả ngày nữa, làm tao khó chịu chết đi được.”
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Chương 25: Con có sao không, đứa bé ngốc này
Bố CỐ nghe vậy máu dồn lên não vung mạnh cây gia pháp vào người cậu, tiếng roi kêu vun vút trong gió làm mọi người mặt cắt không còn hột máu
Từng lưỡi roi quất vào người cậu, nhưng cậu vẫn cắn chặt răn quyết không cam chịu
Chiếc sơ mi trắng đã ngấm máu Mẹ Cố quỳ xuống khóc lóc van xin, nhưng bố cố không mảy may cảm động Bố CỐ lại nói:“Anh đừng khiến tôi mất mặt nữa, ngoan ngoãn học kinh doanh cho tôi.”
CỐ Minh Triệt chỉ nhếch mép khinh thường:“Thương nhân ư? Xin lỗi những
Bố Cố ôm tim:“Thằng…thằng trời đánh này!” rồi lại vung mạnh lưỡi roi,
Cố Minh Triệt cũng nhắm mắt chấp nhận, nhưng ngoài dự đoán anh lại không cảm thấy đau đớn mà chỉ cảm thấy trong lòng có một vật nhỏ đang run rẩy, mở mắt ra thì thấy Kha Nguyệt đang dùng thân mình bảo vệ cho anh, lưng cô đã toé ra máu tươi
Bố CỐ thấy Kha Nguyệt đỡ hộ con trai thì hốt hoảng cũng quên cả tức giận: “Nguyệt Nguyệt con có sao không, sao lại tự xông vào chứ!”
Ông nhanh chóng đỡ Kha Nguyệt lên: “Con có sao không, đứa bé ngốc này.”
Kha Nguyệt vẫn gượng cười:
“Con..con không sao, chú đừng đánh Triệt Triệt nữa.”
Ông CỐ nhanh đáp:“Được, được rồi, Ôn Tinh mau mau gọi bác sĩ gia đình đến đây.”
Bà CỐ đứng ở một bên cũng vô cùng xót cho Minh Triệt và Kha Nguyệt, nghe bố CỐ vừa gọi thì nhanh chóng kéo hai đứa
nhỏ đi để sát trùng vết thương, bà cảm thán ông chông mình đúng thật là tàn nhẫn Cả quá trình cố Minh Triệt không nói lời nào, đến lúc cả hai cùng ngôi xuống Sofa rồi, thì anh mới quay sang nói với Kha Nguyệt:“Bớt lo chuyện bao đông đi.” rồi lại nhếch môi
“Cậu tưởng tôi không biết chuyện này là do cậu đánh tiếng với bố tôi sao, lại định giở trò này để làm tôi cảm động, Kha Nguyệt con người cậu càng ngày càng làm tôi chán ghét.”
Kha Nguyệt sắc mặt trắng bệch cắn chặt môi, quả thật chuyện này là do cô gián tiếp để cho chú cố biết nhưng cũng không ngờ chú cố sẽ làm tới bước này, nếu biết trước cô sẽ không làm rồi
Có lẽ… có lẽ rằng chính từ lúc ấy chỉ một người đặt tâm tư trong mối quan hệ này thì đã phá huỷ, phá huỷ đi hoàn toàn những tình cảm đơn thuần trước đây của hai người ***
Kha Nguyệt từ trong mơ tỉnh lại, cô xoa mắt
Nhanh xoay lại nhìn đông hô, đông hô chỉ tám giờ, cô hoảng hốt chạy xuống nhà nhưng vừa bước xuống giường người cô đã gục xuống, Kha Nguyệt cảm tưởng như cơ thể không còn là của mình nữa, người cô nặng như đeo chì
Đúng lúc này mẹ Kha bê cháo lên, thấy con gái chật vật ngôi dưới thảm thì nhanh chóng đặt cháo xuống, tiến đến đỡ Kha Nguyệt dậy, vừa đỡ vừa trách mắng:“Rốt cuộc sao lại ra nông nỗi này, hôm qua con còn bình thường cơ mà.”
Kha Nguyệt yếu ớt đáp: “Con không sao đâu mẹ, chút cảm mạo thôi mà.”
Mẹ Kha cốc vào đâu cô: “Cảm mạo gì mà sốt tận 39 độ, sáng nay bố con tức giận lắm đấy.”
Kha Nguyệt cũng gượng cười đáp lại: “Ai da phu nhân Kha đánh tôi đau quá đấy.”
Bà Kha thấy con gái rốt cuộc cũng có tinh thần liên cười, bà vừa thổi cháo vừa hỏi: “Mà đêm qua, mẹ thấy con cứ nói mớ gì mà đau đau thế, nếu khó chịu ở đâu thì nhất định phải nói với mẹ.”
Kha Nguyệt liền nũng nịu ôm tay mẹ: “Được rồi, được rồi con còn cái gì mà qua mặt được phu nhân Kha nhà chúng ta chứ.”
Mẹ Kha được dỗ vui liên véo mũi Kha Nguyệt:“Con bé này, giờ tìm lý do để nói với bố con đi, sáng nay đi làm sắc mặt ông ấy cứ như ai nợ nhà ta 100 vạn vậy.” nói xong liên bê bát rời đi, đến cửa lại dừng lại quay đâu nói:“À phải rồi, chuyện con bị bệnh mẹ báo nhà trường rồi, còn Triệt Triệt con đã bảo nó chưa, đừng làm nó lo lắng.”
Nghe mẹ Kha nói đến cố Minh Triệt, Kha Nguyệt liên cười khổ anh sẽ lo lắng cho mình sao? Không đời nào
Nhưng cô vẫn đáp:“Dạ được rồi, giờ con nhắn ngay cho anh ấy đây, mẹ yên tâm đi.”
Mẹ Kha thấy cô đông ý liên vui vẻ rời đi
Ở bên này
Trong phòng học cố Minh Triệt đang ngồi thất thần thì Lý Quang Tông đến vỗ
vai cậu :“Này đại ca, mày đừng mặt nặng mày nhẹ cả ngày nữa, làm tao khó chịu chết đi được.”
Bình luận facebook