Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 91: Cái kết của kẻ hành động không suy nghĩ
Bên dưới sảnh xảy ra chuyện kinh động, Hải Lý là người có phản ứng nhanh nhất quay đầu tìm kiếm Vu Yên Nhi, phát hiện cô đứng trên bậc thang đã bị thương, Hải Lý vội vã ném cặp cho Triết Dương đang đứng bên cạnh chạy đến chổ cô.
Triết Dương bất ngờ trước hành động của Hải Lý, hắn nhìn theo bắt gặp Vu Yên Nhi xảy ra chuyện, vội vàng lay Từ Tuấn Vỹ và Mạc Nhiên Nhiên nhanh chóng đến giúp một tay.
Trong cơn hoảng loạn, Kiến Nhất vẫn còn giữ được tỉnh táo vội lấy khăn tay cầm máu ở vết thương trên eo Vu Yên Nhi. Ngay khi Hải Lý chạy đến thay Kiến Nhất giữ khăn cầm máu cho Vu Yên Nhi, anh liền bế cô lên nhanh chân đưa đến bệnh viện, cặp học của anh và Vu Yên Nhi để cho Triết Dương cầm.
Ngay dưới sảnh, nữ sinh nằm sấp nửa người, dòng máu tỏ dần dần lan ra sàn, học sinh vây quanh ai nấy đều kinh hãi không dám đến gần, đến khi Cris Hàm và giáo viên nhận được thông báo chạy đến, lúc lật ngửa nữ sinh kia lên thì trên bụng cô ta đã bị dao cắm vào, ai nấy đều không dám tin vào mắt mình, sợ đến xanh mặt.
Lúc bế Vu Yên Nhi xuống khỏi cầu thang, mặt mũi nữ sinh kia cũng lộ ra khỏi mái tóc rối che kín, trong ánh mắt Kiến Nhất lộ rõ sự phẫn nộ, Hải Lý giận dữ mắng rủa, bước chân vẫn vội lướt qua đưa Vu Yên Nhi ra khỏi đám người đang vây kín.
“Lý Nhược?” Mạc Nhiên Nhiên trong lúc vội theo sau đưa Vu Yên Nhi đến bệnh viện, nhìn thấy người nằm trên sàn cùng vết thương trên bụng, cô vừa cả kinh vừa sợ hãi.
Từ Tuấn Vỹ ngay sau lưng dùng tay che mắt Mạc Nhiên Nhiên kéo ra ngay khỏi nơi đáng sợ này.
Trong sảnh hỗn loạn, nhiều học sinh nhìn thấy cảnh máu me dao đâm không chịu nổi ngất đi, thầy cô trong trường không ai nói với ai lời nào, họ không bao giờ tưởng tượng được chuyện này lại xảy ra với một học sinh gương mẫu như Lý Nhược.
Trong phòng cấp cứu, mặt mũi Vu Yên Nhi dần tái đi, bác sĩ tiêm một mũi thuốc gây tê tại chổ, nhanh chóng cầm máu và khử trùng khâu miệng vết thương lại. Vết thương ở eo Vu Yên Nhi dài khoảng 6,3 centimet và sâu khoảng 0,5 centimet, không gây nguy hiểm hay quá nghiêm trọng.
Vu Yên Nhi vẫn còn tỉnh táo điều khiển được lý trí, trong suốt lúc khâu vết thương không hề khóc, bàn tay luôn nắm chặt tay Kiến Nhất đang đứng ngay bên cạnh dõi theo.
Sau khi Vu Yên Nhi vào viện được một lúc, Lý Nhược cũng được đưa vào. Nhìn thấy bốn người ngồi bên ngoài, Cris Hàm liền nhanh chân đi đến hỏi: “Yên Nhi sao rồi?”
“Vẫn chưa ra” Từ Tuấn Vỹ bình tĩnh nhất trong bốn người lên tiếng đáp.
Hải Lý kể từ lúc biết Lý Nhược tấn công Vu Yên Nhi đã bắt đầu giận dữ hậm hực, Triết Dương bên cạnh muốn trấn an cũng không dám lên tiếng. Còn Mạc Nhiên Nhiên vô cùng sốc, cả buổi ngồi im không nói lời nào.
Thấy bốn con người sắc mặt đều khó coi, Cris Hàm đắn đo mở lời: “Có thể Lý Nhược không qua khỏi”
Bốn người đồng loạt ngạc nhiên nhìn về Cris Hàm, anh tiếp tục nói: “Thầy biết các em đều rất tức giận khi Lý Nhược làm Vu Yên Nhi bị thương, nhưng nếu Lý Nhược không qua khỏi sẽ không thể chịu tội trước những gì mình gây ra, nên thay vì căm phẫn Lý Nhược, các em hãy cầu mong cô gái đó bình an vượt qua để có thể chịu hình phạt xác đáng trả lại công bằng cho Yên Nhi”
Những gương mặt hoang mang nhìn nhau, tất cả đều không ngờ rằng có ngày lại xảy ra chuyện kinh khủng này, càng không ngờ được Lý Nhược có thể nghĩ đến chuyện giết Vu Yên Nhi vì không giành được Kiến Nhất.
Sau khi Vu Yên Nhi được khâu xong vết thương, cô được yêu cầu ở lại bệnh viện theo dõi thêm. Vu Yên Nhi được chuyển về phòng bệnh, do đau và mệt trước đó nên đã ngủ thiếp đi, lúc này trong lòng Kiến Nhất mới có thể bình tĩnh trở lại. Nhân lúc Vu Yên Nhi đang ngủ, Kiến Nhất gọi điện báo về nhà một tiếng, sẵn tiện đi làm thủ tục nhập viện cho cô.
Đảm bảo được Vu Yên Nhi không vấn đề gì, cô cũng đã ngủ nên mọi người chờ bên ngoài về trước, đợi khi cô tỉnh dậy sẽ đến thăm. Trước phòng bệnh chỉ còn Kiến Nhất và Cris Hàm, Cris Hàm biết tâm trạng Kiến Nhất đang không tốt, cũng biết Vu Yên Nhi quan trọng như thế nào với Kiến Nhất.
“Kiến Nhất, Lý Nhược đang trong tình trạng nguy hiểm, em cũng đừng quá nóng lòng”
“Không nóng lòng? Đổi lại người gặp nguy là chị tôi, thầy có thể không nóng lòng sao?” Kiến Nhất đánh mất đi vẻ điềm tĩnh thường có, trở nên nóng nảy cáu gắt.
Cùng lúc đó bố mẹ Kiến và Kiến Nhật Nguyệt sau khi nhận được tin liền vội chạy đến bệnh viện, bắt gặp màn tranh cãi của Kiến Nhất và Cris Hàm liền đoán được có chuyện. Sau khi nghe được Kiến Nhất thuật lại mọi chuyện, mẹ Kiến trở nên nóng giận bắt bố Kiến phải thuê luật sư giỏi nhất về kiện Lý Nhược ngay lập tức.
Nghe Cris Hàm khuyên nhủ, có vẻ thương xót cho Lý Nhược, Kiến Nhật Nguyệt cũng không nhịn được lên giọng trách mắng anh: “Anh đang bênh vực người ngoài sao? Cô ta là học sinh mang dao vào trường, may mà Yên Nhi không có gì to tát, nhỡ như con bé bị đâm giống cô ta thì sao? Tình thương của anh bao la như vậy, đến kẻ mưu sát cũng có thể nói đỡ, tôi thật sự không còn lời lẽ nào để nói với anh”
“Nhật Nguyệt, Lý Nhược vẫn còn suy nghĩ bồng bột, huống chi cô ta đang phải tự mình lãnh hậu quả, chẳng lẽ em mong Lý Nhược chết đi mới thỏa đáng hay sao?” Cris Hàm khổ tâm lên tiếng giải thích, anh là thầy giáo, những gì anh đang làm là tạo ra sự công bằng, huống chi ở độ tuổi dễ bị kích động này Lý Nhược hành động như thế kia chắc chắn vì có chuyện khiến tâm lý không ổn định.
“Được, cứ cho là tôi ích kỷ, nhưng Yên Nhi là em gái tôi, anh có biết nó đã trải qua bao nhiêu lần nguy hiểm rồi không?” Kiến Nhật Nguyệt tức giận đến rơi nước mắt, kiên định nói: “Cho dù cô ta sống hay chết cũng phải kiện, trong nhà tôi còn chưa có ai dám lớn tiếng với Yên Nhi, một người ngoài lấy tư cách gì đe dọa an toàn của em tôi?”
Nói rồi Kiến Nhật Nguyệt cùng bố mẹ Kiến vào trong phòng bệnh cùng Vu Yên Nhi, Kiến Nhất nhìn thẳng vào Cris Hàm, chậm rãi cất lời: “Thầy cứ đứng ở một cương vị người thầy để xét xử công bằng, còn tôi và gia đình sẽ bảo vệ Yên Nhi, bất kỳ kẻ nào dám động vào cô ấy cũng đừng hòng được thoát tội”
Triết Dương bất ngờ trước hành động của Hải Lý, hắn nhìn theo bắt gặp Vu Yên Nhi xảy ra chuyện, vội vàng lay Từ Tuấn Vỹ và Mạc Nhiên Nhiên nhanh chóng đến giúp một tay.
Trong cơn hoảng loạn, Kiến Nhất vẫn còn giữ được tỉnh táo vội lấy khăn tay cầm máu ở vết thương trên eo Vu Yên Nhi. Ngay khi Hải Lý chạy đến thay Kiến Nhất giữ khăn cầm máu cho Vu Yên Nhi, anh liền bế cô lên nhanh chân đưa đến bệnh viện, cặp học của anh và Vu Yên Nhi để cho Triết Dương cầm.
Ngay dưới sảnh, nữ sinh nằm sấp nửa người, dòng máu tỏ dần dần lan ra sàn, học sinh vây quanh ai nấy đều kinh hãi không dám đến gần, đến khi Cris Hàm và giáo viên nhận được thông báo chạy đến, lúc lật ngửa nữ sinh kia lên thì trên bụng cô ta đã bị dao cắm vào, ai nấy đều không dám tin vào mắt mình, sợ đến xanh mặt.
Lúc bế Vu Yên Nhi xuống khỏi cầu thang, mặt mũi nữ sinh kia cũng lộ ra khỏi mái tóc rối che kín, trong ánh mắt Kiến Nhất lộ rõ sự phẫn nộ, Hải Lý giận dữ mắng rủa, bước chân vẫn vội lướt qua đưa Vu Yên Nhi ra khỏi đám người đang vây kín.
“Lý Nhược?” Mạc Nhiên Nhiên trong lúc vội theo sau đưa Vu Yên Nhi đến bệnh viện, nhìn thấy người nằm trên sàn cùng vết thương trên bụng, cô vừa cả kinh vừa sợ hãi.
Từ Tuấn Vỹ ngay sau lưng dùng tay che mắt Mạc Nhiên Nhiên kéo ra ngay khỏi nơi đáng sợ này.
Trong sảnh hỗn loạn, nhiều học sinh nhìn thấy cảnh máu me dao đâm không chịu nổi ngất đi, thầy cô trong trường không ai nói với ai lời nào, họ không bao giờ tưởng tượng được chuyện này lại xảy ra với một học sinh gương mẫu như Lý Nhược.
Trong phòng cấp cứu, mặt mũi Vu Yên Nhi dần tái đi, bác sĩ tiêm một mũi thuốc gây tê tại chổ, nhanh chóng cầm máu và khử trùng khâu miệng vết thương lại. Vết thương ở eo Vu Yên Nhi dài khoảng 6,3 centimet và sâu khoảng 0,5 centimet, không gây nguy hiểm hay quá nghiêm trọng.
Vu Yên Nhi vẫn còn tỉnh táo điều khiển được lý trí, trong suốt lúc khâu vết thương không hề khóc, bàn tay luôn nắm chặt tay Kiến Nhất đang đứng ngay bên cạnh dõi theo.
Sau khi Vu Yên Nhi vào viện được một lúc, Lý Nhược cũng được đưa vào. Nhìn thấy bốn người ngồi bên ngoài, Cris Hàm liền nhanh chân đi đến hỏi: “Yên Nhi sao rồi?”
“Vẫn chưa ra” Từ Tuấn Vỹ bình tĩnh nhất trong bốn người lên tiếng đáp.
Hải Lý kể từ lúc biết Lý Nhược tấn công Vu Yên Nhi đã bắt đầu giận dữ hậm hực, Triết Dương bên cạnh muốn trấn an cũng không dám lên tiếng. Còn Mạc Nhiên Nhiên vô cùng sốc, cả buổi ngồi im không nói lời nào.
Thấy bốn con người sắc mặt đều khó coi, Cris Hàm đắn đo mở lời: “Có thể Lý Nhược không qua khỏi”
Bốn người đồng loạt ngạc nhiên nhìn về Cris Hàm, anh tiếp tục nói: “Thầy biết các em đều rất tức giận khi Lý Nhược làm Vu Yên Nhi bị thương, nhưng nếu Lý Nhược không qua khỏi sẽ không thể chịu tội trước những gì mình gây ra, nên thay vì căm phẫn Lý Nhược, các em hãy cầu mong cô gái đó bình an vượt qua để có thể chịu hình phạt xác đáng trả lại công bằng cho Yên Nhi”
Những gương mặt hoang mang nhìn nhau, tất cả đều không ngờ rằng có ngày lại xảy ra chuyện kinh khủng này, càng không ngờ được Lý Nhược có thể nghĩ đến chuyện giết Vu Yên Nhi vì không giành được Kiến Nhất.
Sau khi Vu Yên Nhi được khâu xong vết thương, cô được yêu cầu ở lại bệnh viện theo dõi thêm. Vu Yên Nhi được chuyển về phòng bệnh, do đau và mệt trước đó nên đã ngủ thiếp đi, lúc này trong lòng Kiến Nhất mới có thể bình tĩnh trở lại. Nhân lúc Vu Yên Nhi đang ngủ, Kiến Nhất gọi điện báo về nhà một tiếng, sẵn tiện đi làm thủ tục nhập viện cho cô.
Đảm bảo được Vu Yên Nhi không vấn đề gì, cô cũng đã ngủ nên mọi người chờ bên ngoài về trước, đợi khi cô tỉnh dậy sẽ đến thăm. Trước phòng bệnh chỉ còn Kiến Nhất và Cris Hàm, Cris Hàm biết tâm trạng Kiến Nhất đang không tốt, cũng biết Vu Yên Nhi quan trọng như thế nào với Kiến Nhất.
“Kiến Nhất, Lý Nhược đang trong tình trạng nguy hiểm, em cũng đừng quá nóng lòng”
“Không nóng lòng? Đổi lại người gặp nguy là chị tôi, thầy có thể không nóng lòng sao?” Kiến Nhất đánh mất đi vẻ điềm tĩnh thường có, trở nên nóng nảy cáu gắt.
Cùng lúc đó bố mẹ Kiến và Kiến Nhật Nguyệt sau khi nhận được tin liền vội chạy đến bệnh viện, bắt gặp màn tranh cãi của Kiến Nhất và Cris Hàm liền đoán được có chuyện. Sau khi nghe được Kiến Nhất thuật lại mọi chuyện, mẹ Kiến trở nên nóng giận bắt bố Kiến phải thuê luật sư giỏi nhất về kiện Lý Nhược ngay lập tức.
Nghe Cris Hàm khuyên nhủ, có vẻ thương xót cho Lý Nhược, Kiến Nhật Nguyệt cũng không nhịn được lên giọng trách mắng anh: “Anh đang bênh vực người ngoài sao? Cô ta là học sinh mang dao vào trường, may mà Yên Nhi không có gì to tát, nhỡ như con bé bị đâm giống cô ta thì sao? Tình thương của anh bao la như vậy, đến kẻ mưu sát cũng có thể nói đỡ, tôi thật sự không còn lời lẽ nào để nói với anh”
“Nhật Nguyệt, Lý Nhược vẫn còn suy nghĩ bồng bột, huống chi cô ta đang phải tự mình lãnh hậu quả, chẳng lẽ em mong Lý Nhược chết đi mới thỏa đáng hay sao?” Cris Hàm khổ tâm lên tiếng giải thích, anh là thầy giáo, những gì anh đang làm là tạo ra sự công bằng, huống chi ở độ tuổi dễ bị kích động này Lý Nhược hành động như thế kia chắc chắn vì có chuyện khiến tâm lý không ổn định.
“Được, cứ cho là tôi ích kỷ, nhưng Yên Nhi là em gái tôi, anh có biết nó đã trải qua bao nhiêu lần nguy hiểm rồi không?” Kiến Nhật Nguyệt tức giận đến rơi nước mắt, kiên định nói: “Cho dù cô ta sống hay chết cũng phải kiện, trong nhà tôi còn chưa có ai dám lớn tiếng với Yên Nhi, một người ngoài lấy tư cách gì đe dọa an toàn của em tôi?”
Nói rồi Kiến Nhật Nguyệt cùng bố mẹ Kiến vào trong phòng bệnh cùng Vu Yên Nhi, Kiến Nhất nhìn thẳng vào Cris Hàm, chậm rãi cất lời: “Thầy cứ đứng ở một cương vị người thầy để xét xử công bằng, còn tôi và gia đình sẽ bảo vệ Yên Nhi, bất kỳ kẻ nào dám động vào cô ấy cũng đừng hòng được thoát tội”
Bình luận facebook