Chuyện là hai năm đầu chị Thư với anh Quốc sống với nhau rất ok. Nhưng kể từ khi sinh đôi hai bé kinh tế gia đình xuống dốc, nên vợ chồng chị Thư bàn nhau để anh Quốc lên Hà Nội theo người quen làm công trình tầm hơn 1 năm là có một khoản kha khá về khởi nghiệp.
3 tháng đầu anh Quốc xa gia đình vẫn thường xuyên gọi về, một tháng lại tranh thủ về thăm con một lần. Ấy vậy mà sang tháng thứ 6 anh mất tăm mất dạng, gọi mãi mới gọi được lại còn nhất định không chịu gọi video và bảo camera bị hư.
Chị Thư cũng nghi ngờ lắm nhưng một nách hai con nhỏ không tài nào làm gì được. Mà hàng ngày chị chỉ thắp Hương cầu cho ông bà tổ tiên phù hộ cho chị đừng lấy nhầm chồng.
Ấy vậy mà chị vẫn đen. Sang tháng thứ 9 xa vợ anh Quốc khoá máy, khoá fb bất lực không liên lạc được. Hỏi người quen thì người ta bảo anh ấy đòi lương 8 tháng làm rồi chuyển đi nơi khác không làm ở đây nữa.
Chị Thư suy zl. Cảm giác của chị lúc này đúng kiểu quay cuồng trong mơ hồ. Vì con nhỏ mà kinh tế gia đình phụ thuộc hết vào chồng, giờ chồng đi rồi thì 3 mẹ con không biết sống ra làm sao.
Gia đình neo người, bố mẹ già, con lại còn bé không thể bỏ đi tìm chồng được, mà con nhỏ quá không có thời gian đi tìm chồng mới, nên thay vì thuê thám tử hay nhờ người quen đi tìm hộ chị quyết định giựt hụt của mấy bà trong xóm, ngoài qua chị còn v//ay lãi kut kổ của zang hồ xong đ trả với lý do:
- Em không có tiền, giờ chồng em cầm tiền đi hết rồi các bác có tìm được thì lấy. Con em chưa được một tuổi, mấy bác muốn làm gì em thì cũng phải nghĩ cảnh hai đứa nhỏ mồ côi.
Còn mấy bà bị giựt hụi ngày nào cũng đến trước cổng nhà chị Thư mắng nhiếc, chị còn bật cả nhạc không lời cho mấy bà ấy ch/ựi cho bon m/ồm.
Ấy thế mà ngoài sức tưởng tượng. Chỉ vỏn vẹn một tháng thôi mấy anh zang hồ tìm được chồng chị Thư đang kặp kè với bồ trên Bắc Giang xong tác động vật lý cho anh Quốc một trận mà đến khi vào viện rồi anh vẫn đ hiểu sao bị oánh rồi bị lấy hết t/iền.
Ngoài tìm ra chồng cho chị Thư đám ấy còn lục ra được cả họ hàng hang hốk của cô bồ kia, học trường gì, quen nhau bao lâu, vì sao quen gửi về thẳng nhà cho chị Thư cơ. Giỏi vl đ hiểu.
Sau này khi vết thương lành lặn anh Quốc về quê xin lỗi vợ con, vừa đến cổng còn bị hai bà đi xe đạp dừng xe lại zả bốp cho phát với lời nhắn:
- Lày thì giựt hụi lày
Bình luận facebook