Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-4
Chương 4: Diệp Tùy Tiện? Sao cậu không đặt là Diệp Thuận Tiện luôn đi?
Chương 4: Diệp Tùy Tiện? Sao cậu không đặt là Diệp Thuận Tiện luôn đi?
Lúc đầu cô định phá thai nhưng mấy lời bác sĩ nói đã khơi dậy nỗi oán hận trong cô, sinh viên thì làm sao?
Lẽ nào sinh viên không được sinh con?
Đạo lý chó má gì vậy?
Nên cô mới quyết tâm sinh đứa bé này, xem ai có thể nói gì cô.
Khi đến nhà Tô Vân, cô nói cho cô ấy biết chuyện mình có thai.
Sau khi kinh ngạc một lúc lâu, Tô Vân hối hận nói, “Hôm ấy mình cũng đã nói với mấy người đó là đừng chơi đùa quá mức rồi, nhưng họ không nghe, bây giờ cậu có thai, phải làm sao bây giờ?”
Diệp Thiên Lạc thản nhiên nhún vai, vừa nhai táo vừa nói, “Sinh thôi.”đọc full tại thichdoctruyen ,com
Tô Vân há miệng, định khuyên cô.
Diệp Thiên Lạc vỗ mạnh vào vai cô ấy, cảnh cáo, “Cậu đừng có khuyên mình đi phá thai, nếu không mình sẽ trở mặt với cậu đấy.”
Hai người giằng co một lúc lâu, cuối cùng Tô Vân đành chịu thua, “Được rồi, mình sẽ làm mẹ nuôi của đứa bé.”
“Được thôi.”
“Người nhà cậu biết chuyện này chưa? Mẹ kế của cậu là một người độc ác, lẽ nào cậu không sợ bà ta đuổi cậu ra khỏi nhà sao?”
Diệp Thiên Lạc lại nhún vai, lấy di động từ trong túi ra, sau khi khởi động lại máy thì nhận được một đống tin nhắn.
Cô tùy ý nhìn một lượt, trong đó có một tin nhắn do cha cô gửi tới: Lập tức đến bệnh viện phá thai, nếu không chúng ta đoạn tuyệt quan hệ cha con!
Khóe miệng Diệp Thiên Lạc khẽ cong, để lộ nụ cười giễu cợt, cô nhắn lại: Vậy cũng được, tùy cha, chỉ cần xóa tên con khỏi gia phả nhà họ Diệp là được. À, đúng rồi, làm phiền cha tìm cho con một lý do để con xin tạm nghỉ học. Nếu cha không chịu thì con cũng không ép, nhưng con không thể đảm bảo được việc trường học có biết việc con gái cả nhà họ Diệp có thai hay không đâu, đến lúc đó mà gây ảnh hưởng tới danh tiếng của nhà mình thì cha cũng đừng trách con.
Uy hiếp hả?
Cô cũng biết.
Chờ gửi tin nhắn xong, cô ném luôn điện thoại cho Tô Vân, “Ông già nhà mình sẽ sắp xếp chuyện này ổn thỏa, bắt đầu từ ngày mai, chị đây sẽ an tâm dưỡng thai. Được rồi, mệt mỏi cả một ngày rồi, mình đi ngủ một lát đây, không có việc gì thì đừng phiền làm mình.”đọc full tại thichdoctruyen ,com
Tô Vân nhìn tin nhắn đối thoại của hai cha con nhà này, sau khi thấy rõ nội dung thì không khỏi giật giật khóe miệng.
Năm ngày sau....
Gió êm sóng lặng...
Diệp Thiên Lạc tìm được một căn nhà có một phòng khách và một phòng ngủ ở ngoại ô, ban ngày cô làm mấy việc lao động đơn giản, buổi tối ở nhà tự học, cuộc sống cũng không quá đỗi khó khăn.
Điều khiến cô cảm thấy ấm áp là ngoại trừ mấy ngày đầu ốm nghén thì sau này đứa bé trong bụng chẳng làm ầm ĩ tí nào, ngoan ngoãn tới mức lạ thường.
…
Gần mười tháng sau, Diệp Thiên Lạc thuận lợi sinh được một cậu con trai!
“Thiên Lạc, là một bé trai, sáu cân tám lạng, bác sĩ nói vô cùng khỏe mạnh.” Tô Vân chuyển đứa trẻ trong tay cho Diệp Thiên Lạc.
Con trai...
Diệp Thiên Lạc cúi đầu nhìn rồi cười...
“Vân à, cảm ơn cậu!”đọc full tại thichdoctruyen ,com
Tô Vân trừng cô, khoát tay, cúi đầu quan sát đứa trẻ trong lòng cô, “Ôi chà, Thiên Lạc, mặt mũi đứa bé chẳng giống cậu chút nào, chắc là giống cha nó nhiều hơn, mình…”
Nói tới đây cô ấy khựng lại, cô ấy bị trúng gió sao mà tự dưng nhắc tới người đàn ông kia làm cái gì không biết?
Nhưng Diệp Thiên Lạc lại rất bình tĩnh, cúi đầu đánh giá con trai một cách tỉ mỉ!
Khuôn mặt tinh xảo, ngũ quan rõ nét này cũng đủ cho cô biết cha của đứa bé này chắc chắn là một người không tầm thường.
Chỉ mong anh ta không phải nhân vật lớn tới mức cô không chọc vào được, nếu không, cô sẽ phải lo lắng tới quyền nuôi con.
“Thiên Lạc, đặt tên cho bé đi!”
Tô Vân duỗi tay đón lấy đứa bé trong tay cô, trêu cậu bé.
Diệp Thiên Lạc không nghĩ ngợi gì, trực tiếp thốt lên, “Tùy Tiện!”
“Tùy Tiện? Diệp Tùy Tiện? Sao cậu không đặt là Thuận Tiện, Diệp Thuận Tiện luôn đi?”
Ha ha..
Chương 4: Diệp Tùy Tiện? Sao cậu không đặt là Diệp Thuận Tiện luôn đi?
Lúc đầu cô định phá thai nhưng mấy lời bác sĩ nói đã khơi dậy nỗi oán hận trong cô, sinh viên thì làm sao?
Lẽ nào sinh viên không được sinh con?
Đạo lý chó má gì vậy?
Nên cô mới quyết tâm sinh đứa bé này, xem ai có thể nói gì cô.
Khi đến nhà Tô Vân, cô nói cho cô ấy biết chuyện mình có thai.
Sau khi kinh ngạc một lúc lâu, Tô Vân hối hận nói, “Hôm ấy mình cũng đã nói với mấy người đó là đừng chơi đùa quá mức rồi, nhưng họ không nghe, bây giờ cậu có thai, phải làm sao bây giờ?”
Diệp Thiên Lạc thản nhiên nhún vai, vừa nhai táo vừa nói, “Sinh thôi.”đọc full tại thichdoctruyen ,com
Tô Vân há miệng, định khuyên cô.
Diệp Thiên Lạc vỗ mạnh vào vai cô ấy, cảnh cáo, “Cậu đừng có khuyên mình đi phá thai, nếu không mình sẽ trở mặt với cậu đấy.”
Hai người giằng co một lúc lâu, cuối cùng Tô Vân đành chịu thua, “Được rồi, mình sẽ làm mẹ nuôi của đứa bé.”
“Được thôi.”
“Người nhà cậu biết chuyện này chưa? Mẹ kế của cậu là một người độc ác, lẽ nào cậu không sợ bà ta đuổi cậu ra khỏi nhà sao?”
Diệp Thiên Lạc lại nhún vai, lấy di động từ trong túi ra, sau khi khởi động lại máy thì nhận được một đống tin nhắn.
Cô tùy ý nhìn một lượt, trong đó có một tin nhắn do cha cô gửi tới: Lập tức đến bệnh viện phá thai, nếu không chúng ta đoạn tuyệt quan hệ cha con!
Khóe miệng Diệp Thiên Lạc khẽ cong, để lộ nụ cười giễu cợt, cô nhắn lại: Vậy cũng được, tùy cha, chỉ cần xóa tên con khỏi gia phả nhà họ Diệp là được. À, đúng rồi, làm phiền cha tìm cho con một lý do để con xin tạm nghỉ học. Nếu cha không chịu thì con cũng không ép, nhưng con không thể đảm bảo được việc trường học có biết việc con gái cả nhà họ Diệp có thai hay không đâu, đến lúc đó mà gây ảnh hưởng tới danh tiếng của nhà mình thì cha cũng đừng trách con.
Uy hiếp hả?
Cô cũng biết.
Chờ gửi tin nhắn xong, cô ném luôn điện thoại cho Tô Vân, “Ông già nhà mình sẽ sắp xếp chuyện này ổn thỏa, bắt đầu từ ngày mai, chị đây sẽ an tâm dưỡng thai. Được rồi, mệt mỏi cả một ngày rồi, mình đi ngủ một lát đây, không có việc gì thì đừng phiền làm mình.”đọc full tại thichdoctruyen ,com
Tô Vân nhìn tin nhắn đối thoại của hai cha con nhà này, sau khi thấy rõ nội dung thì không khỏi giật giật khóe miệng.
Năm ngày sau....
Gió êm sóng lặng...
Diệp Thiên Lạc tìm được một căn nhà có một phòng khách và một phòng ngủ ở ngoại ô, ban ngày cô làm mấy việc lao động đơn giản, buổi tối ở nhà tự học, cuộc sống cũng không quá đỗi khó khăn.
Điều khiến cô cảm thấy ấm áp là ngoại trừ mấy ngày đầu ốm nghén thì sau này đứa bé trong bụng chẳng làm ầm ĩ tí nào, ngoan ngoãn tới mức lạ thường.
…
Gần mười tháng sau, Diệp Thiên Lạc thuận lợi sinh được một cậu con trai!
“Thiên Lạc, là một bé trai, sáu cân tám lạng, bác sĩ nói vô cùng khỏe mạnh.” Tô Vân chuyển đứa trẻ trong tay cho Diệp Thiên Lạc.
Con trai...
Diệp Thiên Lạc cúi đầu nhìn rồi cười...
“Vân à, cảm ơn cậu!”đọc full tại thichdoctruyen ,com
Tô Vân trừng cô, khoát tay, cúi đầu quan sát đứa trẻ trong lòng cô, “Ôi chà, Thiên Lạc, mặt mũi đứa bé chẳng giống cậu chút nào, chắc là giống cha nó nhiều hơn, mình…”
Nói tới đây cô ấy khựng lại, cô ấy bị trúng gió sao mà tự dưng nhắc tới người đàn ông kia làm cái gì không biết?
Nhưng Diệp Thiên Lạc lại rất bình tĩnh, cúi đầu đánh giá con trai một cách tỉ mỉ!
Khuôn mặt tinh xảo, ngũ quan rõ nét này cũng đủ cho cô biết cha của đứa bé này chắc chắn là một người không tầm thường.
Chỉ mong anh ta không phải nhân vật lớn tới mức cô không chọc vào được, nếu không, cô sẽ phải lo lắng tới quyền nuôi con.
“Thiên Lạc, đặt tên cho bé đi!”
Tô Vân duỗi tay đón lấy đứa bé trong tay cô, trêu cậu bé.
Diệp Thiên Lạc không nghĩ ngợi gì, trực tiếp thốt lên, “Tùy Tiện!”
“Tùy Tiện? Diệp Tùy Tiện? Sao cậu không đặt là Thuận Tiện, Diệp Thuận Tiện luôn đi?”
Ha ha..
Bình luận facebook