Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1221-1230
Chương 1221: Cậu biết người này không?
“Oa.” Ánh mắt Kỷ Hi Nguyệt cũng sáng lên, nháy mắt cảm thấy đầu óc Cố Cửu quả nhiên rất tuyệt, đây cũng có thể do anh ấy nghĩ đến. Dùng Trần Á Nam tới làm nóng kịch ma huyễn, điểm này thật sự rất khéo.
Những người khác trong bộ tin tức bắt đầu sôi nổi nói đến Trần Á Nam, phụ nữ đều có đôi mắt tỏa sáng, đàn ông thì lại là hâm mộ, ghen tị, hận.
“Tiểu Nguyệt, cậu quen cấp cao của Húc Nguyệt không? Nếu có thể thì phỏng vấn Trần Á Nam một lần. Ha ha, chúng ta đã có tin tức lớn tháng tám!” Cố Du Du nguyên lai đánh loại này chủ ý.
Kỷ Hi Nguyệt tức khắc dở khóc dở cười, cô cứ nghĩ sao lại vô duyên vô cớ nhắc đến Trần Á Nam.
“Có quen, quay về tớ giúp cậu hỏi thử xem.” Kỷ Hi Nguyệt cười nói.
“Oa, Tiểu Nguyệt, cậu quá lợi hại, cảm ơn cậu. Thật tốt quá, thật tốt quá!”
“Tiểu Nguyệt, cậu nhớ xin cho tớ giấy ký tên nha!” Các nữ đồng nghiệp bên kia đều kêu lên.
Kỷ Hi Nguyệt lập tức cười mỉa nói: “Tớ sẽ cố gắng, không thể bảo đảm. Được rồi được rồi, làm việc làm việc.”
Kỷ Hi Nguyệt cười ngồi xuống, mọi người còn rất hưng phấn, đàm luận về Trần Á Nam. Kỷ Hi Nguyệt nhìn thấy loại này, nghĩ thầm xem như đã chọn đúng cây rụng tiền Trần Á Nam.
Giữa trưa, Trần Manh Manh không có tới, bởi vì cô đã bắt đầu diễn kịch, đi không được. Ba người Liễu Đông ăn cơm, Kỷ Hi Nguyệt gọi điện thoại cho Ngô Phương Châu.
Ngô Phương Châu vừa lúc ở gần phiên trực, nghe thấy Kỷ Hi Nguyệt đã trở lại, lập tức chạy lại đây.
Anh ấy và Liễu Đông vốn dĩ cũng quen thuộc, Cố Du Du cũng rất dễ nói chuyện, cho nên rất nhanh đã hoà mình. Khu án tử này không phải rất nhiều, chính là án tử của Tần Hạo đến bây giờ còn không có tin tức, cảnh lực tiêu hao quá lớn, làm hai khu trực thuộc đều rất buồn bực.
Kỷ Hi Nguyệt suy nghĩ, lúc rồi nói: “Ngày mai tớ qua bên kia nhìn xem, có phải phạm vi đã thu nhỏ không?”
“Ừm, thu nhỏ, nhưng vẫn tìm không thấy người, giống như biến mất vào hư vô, sao có thể được? Tần Hạo này cũng trốn giỏi quá rồi.” Ngô Phương Châu bất đắc dĩ nói.
“Tiểu Nguyệt, trực giác của cậu chuẩn thật. Nếu thật sự đi xem, có lẽ thật sự có thể tìm được tên kia, án này sẽ có thể kết thúc. Nếu không chúng tớ bị nó đè trên người không dễ chịu chút nào!” Ngô Phương Châu nghĩ đến Tiểu Lục chết, Tần Hạo có quan hệ trực tiếp.
Nếu không phải hoạt động giữa gã và Đường Tuyết Mai thì sao sẽ hại chết Tiểu Lục! Cho nên không bắt được Tần Hạo, đêm nào anh ấy cũng không thể ngủ.
Sao Kỷ Hi Nguyệt không rõ được, cô gật đầu, nói: “Tớ hiểu rồi, ngày mai tớ sẽ đi, còn phải là buổi tối, ban ngày thấy quá rõ.”
“Được, đêm mai tớ ở cục cảnh sát chờ cậu.” Ngô Phương Châu vui vẻ hứa hẹn.
Sau giờ ngọ, Kỷ Hi Nguyệt ở văn phòng ngồi vào bốn điểm, sau khi cô sửa sang lại chút công tác thì đeo ba lô đi ra cửa, cô đến Húc Nguyệt.
Đi vào Húc Nguyệt, cô khôi phục hình hài Kỷ Hi Nguyệt, phát hiện tựa hồ chưa tới một tuần đã có rất nhiều người, cửa thang máy cũng có bảo vệ.
“Đại tiểu thư.” Trong đám bảo vệ có một người là A Minh khi trước, nhìn thấy Kỷ Hi Nguyệt, anh lập tức nghiêm chào.
“A Minh, sao anh quản bên này?” Nói xong cô cũng nhìn một bảo vệ khác chào hỏi.
A Minh lập tức nói: “Đại tiểu thư, một tuần cô không tới, giờ nơi này tùy thời đều có fans của Trần Á Nam đi lên.”
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu hiểu ra, nói: “Thì ra là thế, người khác có ở đây không?”
“Khắp nơi, ở studio, đơn quảng cáo đều nhận không hết!” A Minh vui mừng nói. Công ty tốt, đãi ngộ của bọn họ sẽ tốt.
“Được, tôi đi xem.” Kỷ Hi Nguyệt cười vẫy tay rồi rời đi, một bảo vệ khác vốn dĩ rất hồi hộp, rốt cuộc hiện tại mới chân chính nhìn thấy bà chủ chính thức.
Chương 1222: Rèn sắt nhân khi còn nóng
“Cậu không cần khẩn trương, đại tiểu thư là người phi thường tốt.” A Minh dùng vẻ mặt sùng bái nhìn bóng dáng Kỷ Hi Nguyệt rời đi, nhớ đến tên xấu xí lúc trước rất biết đánh nhau, biến thân chính là đại tiểu thư mỹ lệ xinh đẹp, loại chuyện này nói ra cũng chưa có ai tin.
Kỷ Hi Nguyệt bên này một đường gặp được người quen đều chào hỏi, rất mau đã tới văn phòng Cố Cửu.
“Đại tiểu thư, cô đã trở lại!” Triệu Không cư nhiên thành cận vệ Cố Cửu.
“Triệu Không, anh thay đổi Vô Cốt?” Kỷ Hi Nguyệt hỏi. Triệu không hàm hậu gật đầu, nói: “Đúng vậy, đi theo cạnh Cố thiếu nhẹ nhàng nhiều hơn, Vô Cốt thật sự rất luẩn quẩn!”
“Ha ha ha, Triệu Không, lời này của anh để cho chủ anh nghe được, là nói anh ấy ngược đãi anh à?” Kỷ Hi Nguyệt cười ha hả.
“Tiểu Nguyệt!” Cố Cửu đột nhiên mở cửa ra, kinh hỉ kêu lên, ngay sau đó đã giang cánh tay cho Kỷ Hi Nguyệt một cái ôm to.
Kỷ Hi Nguyệt không né tránh, người đàn ông này cũng tận tâm tận lực vì công ty của cô, loại ôm ấp giữa bạn bè này, cô không ngại nhiều thêm mấy cái.
Sau khi Cố Cửu ôm xong, lôi kéo Kỷ Hi Nguyệt tiến văn phòng, nói: “Thế nào, ở bên kia còn thuận lợi không? Sao chút tin tức cũng không có, Hàn thiếu cũng giống như rất bận.”
“Hài, một lời khó nói hết. Chẳng qua cũng đã trở lại, tạm thời cũng không có việc gì.” Kỷ Hi Nguyệt không nghĩ hù dọa Cố Cửu, trên người Triệu Húc Hàn có lệnh giết màu đen.
“Sao vậy, Hàn thiếu không có sao đó chứ?” Vẻ mặt Cố Cửu lo lắng.
“Không sao, anh đừng lo lắng. Anh Hàn có thể thu phục mọi thứ, đúng không?” Kỷ Hi Nguyệt cho anh ấy một nụ cười an tâm.
Cố Cửu sửng sốt, ngay sau đó nói: “Nói cũng đúng, chẳng qua có chuyện gì nhất định phải nói cho tôi. Tuy tôi không giúp được gì, nhưng tốt xấu gì tôi cũng có một người cha không tồi.”
Kỷ Hi Nguyệt lộ ra nụ cười thân thiết, nói: “Chúng tôi sẽ không khách sáo. Đúng rồi, tiểu tử Trần Á Nam kia cực hot?”
Cố Cửu tức khắc nở nụ cười, nói: “Nhìn thấy những tấm ảnh tuyên truyền trên hành lang chưa?”
“Thấy rồi, cậu ta có vai trong kịch ma huyễn hả?” Kỷ Hi Nguyệt hỏi.
“Có. Chẳng qua không phải vai chính, bởi vì cậu ta đã phất lên nên tôi muốn nâng đỡ người mới.” Cố Cửu nói: “Nhưng danh khí của cậu ta đủ để dùng vai phụ chống đỡ bộ kịch này.”
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu: “Anh cứ xem mà làm, rèn sắt phải nhân khi còn nóng. Phía quảng cáo thì sao?”
“Đơn quảng cáo nhiều đến độ đếm không hết, tăng tới năm giây quảng cáo một ngàn vạn thù lao đóng phim, cô nói xem!” Cố Cửu đắc ý nói.
“Wow, thật trâu bò!” Kỷ Hi Nguyệt lập tức vui vẻ nói.
Ánh mắt Cố Cửu lóe sáng nhìn cô, nói: “Còn không phải ánh mắt cô tốt, đã sớm nhìn ra cậu ta là cây rụng tiền. Lúc trước còn cảm thấy phương pháp ký hợp đồng khá tốt với cậu ta, hiện tại xem ra cô thật sự phòng ngừa chu đáo. Giờ đây có rất nhiều công ty muốn đào cậu ta, bọn họ bằng lòng giúp cậu ta bồi thường tiền vi phạm hợp đồng, chẳng qua cô đánh cờ cao hơn một nước.”
“Anh sai rồi. Phương pháp ký hợp đồng này tuyệt đối không phải nguyên nhân giữ lại Trần Á Nam, nguyên nhân là tôi đã cứu cậu ta.” Kỷ Hi Nguyệt nhếch miệng cười.
Cố Cửu sửng sốt, ngay sau đó chỉ vào cô, cười ha ha lên: “Tiểu Nguyệt, có phải lần đó cô thiết kế không?”
“Tôi là loại người này hả? Anh cũng quá khinh thường tôi.” Kỷ Hi Nguyệt tức giận ngồi xuống.
Cố Cửu lập tức nhận sai, nói: “Được được được, tôi sai. Xem ra đây đều là trời chú định, Húc Nguyệt của chúng ta lập tức sẽ phát tài.”
“Bây giờ tài chính đầu nhập lớn không?” Kỷ Hi Nguyệt hỏi.
“Lớn, bởi vì theo sát mấy bộ phim cuộn lớn và phim truyền hình đều đầu tư rất lớn. Tuy Trần Á Nam biết kiếm tiền, nhưng chỉ mới bắt đầu, chẳng qua tin tưởng rất nhanh cũng có thể kiếm về.” Cố Cửu rất có lòng tin.
Chương 1223: Tôi cần phải làm lớn
Kỷ Hi Nguyệt lấy ra một tấm thẻ đen, nói: “Trong này có 1 tỷ đồng Euro, anh cứ việc buông tay làm lớn. Hơn nữa tôi yêu cầu tất cả nhanh chóng, càng lớn càng tốt, trở thành người đứng đầu giới điện ảnh!”
Cố Cửu nhìn thẻ đen, tròng mắt trừng ra, nói: “1 tỷ, 1 tỷ đồng Euro?”
“Đúng vậy, tôi ở sòng bạc thắng được. Chẳng qua chỉ có lúc đó, không thể lại mạo hiểm.” Sắc mặt Kỷ Hi Nguyệt khá nghiêm túc, nói: “Cố thiếu, tiếp theo có thể Hàn thiếu sẽ có khó khăn. Trước khi ăn tết, tài sản của tôi nhất định phải đạt tới 10 tỷ dollar Mỹ!”
Cố Cửu nhìn khuôn mặt trầm trọng của Kỷ Hi Nguyệt, khuôn mặt tuấn tú lập tức trắng xanh, sau đó nói: “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, sao nghiêm trọng vậy? 10 tỷ dollar Mỹ? Tiểu Nguyệt, số lượng này nhiều dọa người đó, cô biết không? Hàn thiếu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Kỷ Hi Nguyệt nhìn khuôn mặt tuấn tú của anh ấy, nhìn chằm chằm phía sau cửa, bảo anh ấy tới gần.
Cố Cửu vội đi đến gần sát cô, Kỷ Hi Nguyệt nói nhỏ: “Anh Hàn bị các nguyên lão uy hiếp, cho nên anh Hàn chuẩn bị lật đổ sự thống trị của cdc nguyên lão. Đến lúc đó nhóm vân lão nhất định sẽ khống chế rất nhiều tài chính, anh Hàn sẽ gặp khủng hoảng kinh tế. Cho nên chúng ta cần chuẩn bị sẵn sàng trước.”
Sắc mặt Cố Cửu khó coi: “Cô cũng biết việc của các nguyên lão? Lúc trước Hàn thiếu ít nhắc tới, tôi thấy anh ta nhiều lần cũng rất bất đắc dĩ, không nghĩ tới rốt cuộc phải đi đến ngày này.”
“Ở Paris đã trải qua rất nhiều, dù sao hiện giờ thái độ của các nguyên lão chính là nếu anh Hàn gặp được nguy hiểm thì bọn họ đều sẽ không hỗ trợ. Như vậy hệ thống nguyên lão đã hoàn toàn biến chất ở Triệu gia, Anh Hàn sớm muộn gì cũng muốn trừ tận gốc.” Kỷ Hi Nguyệt nói.
Cố Cửu gật đầu, nói: “Điều này thật ra tôi cũng từng nghĩ đến, chỉ là cuối năm? Bây giờ đã tháng tám, tính nông lịch thì nhiều nhất chính là nửa năm.”
“Nửa năm có thể thay đổi rất nhiều chuyện, chúng ta chỉ cần ra nhiều kịch tốt, sau đó xoay người, trò chơi cũngm. Không chỉ có ở mỗi Cảng Thành, chúng ta còn cần đẩy hướng cả nước, đến lúc đó đừng nói 10 tỷ, hai mươi tỷ cũng không phải không có khả năng. Bây giờ là thời mọi ngườii trí, thời đại số liệu, chỉ cần có sản phẩm tốt, vận may tốt thì sẽ không sợ không có người mua.” Kỷ Hi Nguyệt phân tích cho anh ấy.
“Tôi hiểu, nhưng chỉ có nửa năm!” Cố Cửu dở khóc dở cười: “Quá khó, áp lực này cũng quá lớn.”
“Nhận người, đào người, chỉ cần có tiền thì không có gì không có khả năng! Cho dù đến lúc đó không được thì tôi cũng sẽ không trách anh đâu. Tôi chỉ thiết trí một mục tiêu, nếu thật sự làm không được thì tự thiếu chúng ta nỗ lực đúng không?” Kỷ Hi Nguyệt vỗ vai của anh ấy, nói: “Tôi sẽ nghĩ biện pháp khác.”
“Được, nếu cô nói vậy thì tôi có thể làm to!” Cố Cửu cầm thẻ đen, tức khắc cảm thấy rất nặng. Chẳng qua nghĩ đến cô gái bé nhỏ này lại có thể thắng 1 tỷ đồng Euro trở về, thật không biết cô đi ra khỏi sòng bạc thế nào.
Chẳng qua nghĩ đến Kỷ Hi Nguyệt chính là người luyện khí công, mọi việc đều có thể.
Kỷ Hi Nguyệt và Cố Cửu đi vào nơi chụp ảnh của Trần Á Nam cũng tầm hơn 5 giờ.
“Học tỷ!” Trần Á Nam nhìn thấy Kỷ Hi Nguyệt đi vào, tức khắc vui mừng mà nhảy lên, chạy tới chỗ Kỷ Hi Nguyệt.
Toàn bộ mọi người quay đầu lại, nhìn thấy Kỷ Hi Nguyệt thì cũng lập tức chào hỏi.
“Quấy rầy mọi người rồi, thật ngại quá.” Kỷ Hi Nguyệt thân thiết nói.
“Bọn em cũng sắp xong rồi, chỉ dư lại đoạn cuối cùng. Học tỷ, mau ăn cơm chiều, em mời chị ăn cơm!” Đôi mắt Trần Á Nam phát sáng, làm cả đám nhân viên công tác ở đây đều có thể nhìn ra anh thích Kỷ Hi Nguyệt.
Chương 1224: Ăn cơm với tiểu thịt tươi (1)
Kỷ Hi Nguyệt suy nghĩ rồi nói: “Được, cùng ăn cơm. Vậy cậu chụp nhanh lên, tôi đi gọi điện thoại.”
“Được rồi, nhanh lên nhanh lên, mọi người dùng tốc độ nhanh hơn đi!” Trần Á Nam lập tức tiếp đón nhân viên công tác, lại bắt đầu quay chụp.
Kỷ Hi Nguyệt cười, đi ra ngoài gọi điện thoại cho Triệu Húc Hàn.
“Anh Hàn, buổi tối em không trở về nhà ăn cơm, em đi bàn bạc vài tiến độ công tác với Trần Á Nam. Giờ cậu ta đã thành cây rụng tiền của công ty, bà chủ như em cũng phải xã giao một chút.” Kỷ Hi Nguyệt nói.
Triệu Húc Hàn bên kia nói: “Chính là người trẻ tuổi ăn cơm chung lần trước?”
“Khụ khụ, là học đệ của em.” Kỷ Hi Nguyệt buồn cười, nói.
“Cậu ta hẹn em?” Triệu Húc Hàn hỏi.
“Không phải, em muốn hẹn cậu ta. Rốt cuộc em có vài kế hoạch muốn nói, liên quan đến chuyện công ty chúng ta có thể kiếm tiền không. Anh không cần ghen. Anh cũng yên tâm về Thiết Quý Hoành, sao lại còn sợ một người trẻ tuổi?” Kỷ Hi Nguyệt nhướng mày.
Khóe miệng Triệu Húc Hàn bên kia run rẩy vài cái, sau đó nói: “Được rồi, nhớ rõ sớm về nhà, giờ không an toàn.”
“Vâng, em hiểu rồi. Anh cũng cẩn thận một chút, không cần tách khỏi Tiêu Ân, có việc gì nhất định phải gọi điện thoại cho em.” Kỷ Hi Nguyệt nói.
“Được, em cũng thế.” Hai người nói xong thì cúp máy. Kỷ Hi Nguyệt lại đi vào xem Trần Á Nam chụp quảng cáo.
Lần này là quảng cáo quần áo vận động thể dục, Trần Á Nam đã hoàn toàn thành công khí chất đại thần, một tư thế đứng, một biểu cảm lãnh khốc, tất cả đều cực kì phù hợp. Kỷ Hi Nguyệt nghĩ thầm mặc kệ bộ quần áo nào, có một khuôn mặt đẹp trai thì đều sẽ đẹp?
Mà khuôn mặt của cậu ta quá có lực sát thương với phái nữ, trách không được lập tức đã hot lên.
Quay chụp rất nhanh đã hoàn thành, Trần Á Nam biểu hiện phi thường tốt. Ngay sau đó cậu ta cởi y phục quảng cáo, lộ ra thân thể khá rõ ràng. Lần này, những nữ nhân viên công tá lập tức la hoảng lên.
Trần Á Nam tròng lên quần áo của cậu ta, sau đó nói với mọi người tiếng vất vả rồi chạy về phía Kỷ Hi Nguyệt.
“Mọi người nói xem, có phải Trần Á Nam thích đại tiểu thư của chúng ta không!” Có người lập tức nhiều chuyện.
“Học tỷ học đệ, tương đối quen thuộc thôi.”
“Nghe nói thật ra Trần Á Nam chính là bị đại tiểu thư đào tới, cậu ta còn chưa chính thức tiến vào biểu diễn, kết quả đã bị đại tiểu thư nhìn trúng, đầu tiên đi vào Húc Nguyệt. Không nghĩ tới quảng cáo dầu gội khiến cậu ta một lần là nổi tiếng, tiền đồ không thể hạn lượng, cho nên đại tiểu thư có ơn tri ngộ với cậu ta.”
“Tôi là đàn ông, tôi cũng thích đại tiểu thư, vừa xinh đẹp, vừa có tài, còn rất thân thiết. Ai mà không thích cho được.”
“Nếu Trần Á Nam và đại tiểu thư của chúng ta thành một đôi, đó chính là lương tài nữ mạo, trời sinh một cặp.”
“Đừng nói bừa, Trần Á Nam có thế nào thì cũng con hát, đại tiểu thư chính là đại tiểu thư của tập đoàn Kỷ Hải, bất đồng bối cảnh, rất khó đi đến với nhau.”
“Đúng đúng đúng, mọi người đừng đoán mò, càng không thể nói bậy. Bây giờ mỗi một hành động của Trần Á Nam đều rất có thể trở thành đầu đề của giới giải trí.”
“Mọi người tan làm đi, hôm nay còn sớm, có thể về nhà ăn cơm!”
Một nhóm nhân viên công tác lớn đang nói cười vui vẻ tan tầm, đương nhiên cũng có người còn cần tăng ca cắt nối, công tác tiếp theo càng nhiều càng phức tạp.
Trần Á Nam đi ở sau Kỷ Hi Nguyệt, vốn dĩ A Đào đi theo, chẳng qua Kỷ Hi Nguyệt bảo anh không cần theo. Có cô ở đây, Trần Á Nam không có khả năng xảy ra chuyện gì.
A Đào nhận được quà của Kỷ Hi Nguyệt, vui mừng cười không khép miệng được, lập tức vui vẻ đi tìm đồng bọn.
Kỷ Hi Nguyệt nói một tiếng với Cố Cửu, sau đó dẫn Trần Á Nam đi ăn.
Chương 1225: Ăn cơm với tiểu thịt tươi (2)
Trần Á Nam đề nghị đi nhà hàng Hàn Quốc phố đối diện, Kỷ Hi Nguyệt không có ý kiến. Chẳng qua vì không cho người khác nhận ra Trần Á Nam, cách cậu ta ra cửa giống như Triệu Húc Hàn, mang khẩu trang, mũ và kính râm. Có điều lúc này tâm trạng của cậu ta đã cui vẻ đến mức sắp bay lên trời.
Đã khá lâu rồi cậu ta không nhìn thấy Kỷ Hi Nguyệt. Sau khi cậu ta một lần nổi tiếng, người cậu ta muốn thông báo nhất chính là Kỷ Hi Nguyệt, người cậu ta muốn cảm ơn nhất cũng Kỷ Hi Nguyệt, hơn nữa lúc cậu ta thường xuyên một mình cũng sẽ nhớ tới Kỷ Hi Nguyệt.
Khuôn mặt nhỏ điềm mỹ xinh đẹp, cặp mắt to đen trắng rõ ràng tựa như vẫn luôn là mắt cười cong cong, rất dịu dàng rất thân thiết, cho cậu ta một cảm giác rất ấm áp và thoải mái.
Cậu ta thật sự hy vọng cô là bạn gái của mình. Đáng tiếc cậu ta biết Kỷ Hi Nguyệt đã có bạn trai, chỉ là trong lòng không phục, còn nghĩ muốn cướp lại thôi.
Hai người đi vào nhà hàng Hàn Quốc, tìm vị trí gần cửa sổ ngồi xuống. Trần Á Nam nhất định phải mời Kỷ Hi Nguyệt ăn cơm, Kỷ Hi Nguyệt chỉ có thể cười gật đầu.
“Học tỷ, thật sự cảm ơn chị, làm em có thành tựu như vậy.” Trần Á Nam rất cảm kích nhìn Kỷ Hi Nguyệt, sự yêu thích trong ánh mắt che dấu không được. Kỷ Hi Nguyệt liếc mắt một cái đã nhìn ra.
“Vậy cũng cần chính cậu có thiên phú, chịu nỗ lực. Nhiều nhất chị chỉ là Bá Nhạc, cậu mới là thiên lý mã.” Kỷ Hi Nguyệt hào phóng cười.
Trần Á Nam vội nói: “Nếu không có Bá Nhạc, đâu ai có thể nhìn ra em là thiên lý mã. Cho nên vẫn là Bá Nhạc lợi hại nhất.”
“Được được được, cậu cũng đừng cảm ơn chị nữa. Cậu có thể hot lên, cũng vì công ty kiếm tiền, chị cũng người được lợi, cho nên giữa chúng ta không cần khách sáo nữa, được không?” Kỷ Hi Nguyệt cười.
Trần Á Nam cảm thấy Kỷ Hi Nguyệt thật sự thân thiết cực kì, quá hiểu lòng người.
“Được, học tỷ nói cái gì, em sẽ nghe cái đó.” Trần Á Nam gắp đồ ăn cho Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt cũng không khách sao, cười nói: “Nghe nói có công ty khác đào cậu?”
Trần Á Nam tức khắc biến sắc, vội nói: “Học tỷ, chị đừng hiểu lầm, em sẽ không đi!”
“Chị không có ý đó. Người nổi danh, có người đào cũng chuyện tốt. Chị chỉ là hỏi một chút, cậu đừng gấp quá.” Kỷ Hi Nguyệt buồn cười nói, chàng trai trẻ này cũng quá đơn thuần.
Trần Á Nam thở phào nhẹ nhõm, nói: “Học tỷ, chị yên tâm, đời này em chỉ ở Húc Nguyệt, sẽ không đi. Em chỉ nghĩ báo đáp học tỷ cho tốt, hơn nữa học tỷ đối xử với em cũng rất tốt, sẽ không bạc đãi em.”
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, nói: “Cậu có thể nghĩ vậy là rất tốt. Chẳng qua người sợ nổi danh, heo sợ mập, sau này làm việc gì cũng vẫn phải cẩn thận, đừng cho người hãm hại hoặc bịa đặt gì đó sau lưng, chúng đều sẽ ảnh hưởng danh dự của cậu.”
“Em biết, em sẽ cẩn thận. Đặc biệt là tai tiếng, em nhất định sẽ không có tai tiếng.” Trần Á Nam vội nói.
“Cậu còn nhỏ, nhanh vậy đã muốn có tai tiếng. Chị muốn nói cho cậu, lúc này mới vừa cất bước, trong vòng hai năm không được có bất cứ tai tiếng gì biết không?” Kỷ Hi Nguyệt nói: “Chính là không được ở riêng với nhau, để tránh bị chụp được. Cho dù ở chung với nữ thì cũng phải có người thứ ba ở đây, như vậy mới có thể giải thích rõ ràng, biết không?”
Trần Á Nam gật đầu, nói: “Vậy học tỷ, lúc này chúng ta thì sao? Có thể có tai tiếng không?”
“Cậu nghĩ tốt quá ha. Chị là bà chủ của Húc Nguyệt, cậu là công nhân, có thể giải thích việc ăn cơm với cậu. Cậu là cây rụng tiền của chị, chị phải mời cậu ăn cơm dỗ dành, mới sẽ không để cậu chạy, đúng không?” Kỷ Hi Nguyệt cười rất mỹ lệ.
Trần Á Nam tức khắc dở khóc dở cười, nói: “Vậy là tốt rồi, sau này em có thể ăn cơm với học tỷ nhiều hơn.”
Chương 1226: Ăn cơm với tiểu thịt tươi (3)
“Khó mà làm được, bạn trai chị sẽ ghen. Lần trước cậu cũng thấy đó, trở về chị không dễ chịu tí nào!” Kỷ Hi Nguyệt nhắc nhở cậu ta việc lần trước cô chạy trốn.
“Anh ấy đối xử với chị có tốt không? Có thể bạo lực gia đình không? Nếu thật sự không tốt với chị, học tỷ, chị có thể chia tay, ngàn vạn đừng để bản thân chịu ấm ức được không?” Trần Á Nam tức khắc khẩn trương nói.
Kỷ Hi Nguyệt dở khóc dở cười, nói: “Cậu nghĩ đi đâu vậy. Anh ấy đối xử với chị rất tốt, chỉ là khi đó chị hơi sợ anh ấy mà thôi. Chẳng qua hiện tại không sợ, anh ấy cũng sẽ không nhỏ mọn như vậy. Có thể nói tình cảm của bọn chị đã rất vững chắc và ổn định, chỉ cần thời cơ tới, chị sẽ gả cho anh ấy.”
Kỷ Hi Nguyệt lộ ra vẻ mặt mộng ảo, khiến Trần Á Nam biết cô chỉ yêu Triệu Húc Hàn.
Trần Á Nam tức khắc cảm thấy chua xót trong lòng, vội nói: “Anh ấy có thật sự tốt vậy không? Tốt đến mức học tỷ phải gả cho anh ấy? Không phải chị còn trẻ sao, không cần gấp vậy, có lẽ sẽ có người đàn ông càng tốt xuất hiện.” Ví như em, như em!
“Chị nhận định sẽ không sai. Cậu còn nhỏ, chuyện tình cảm còn chưa hiểu, đừng tưởng rằng nhất thời đầu nóng lên chính là tình yêu. Có đôi khi mê luyến và tình yêu hoàn toàn là hai việc khác nhau. Cậu đó, giờ phải làm việc cho tốt đi, tương lai còn sợ không có phụ nữ à?” Kỷ Hi Nguyệt găp khối thịt cho cậu ta.
“Học tỷ, sao chị giống mẹ em vậy!” Trần Á Nam quá buồn bực.
“Chị là chị cậu! Không phải mẹ.” Kỷ Hi Nguyệt buồn cười, nói: “Đúng rồi, nói vài việc nghiêm túc đi. Chị có một người bạn là phóng viên đài truyền hình Cảng Long, cô ấy muốn phỏng vấn cậu, cậu cảm thấy thế nào?”
“Phỏng vấn? Em, em không làm được! Em cũng không biết nói gì.” Trần Á Nam tức khắc vò đầu.
“Phỏng vấn tự nhiên sẽ chuẩn bị tốt vấn đề, còn sẽ cho em xem qua, thật ra chính là diễn kịch mà thôi, làm chút tú.” Kỷ Hi Nguyệt giải thích.
Trần Á Nam lập tức nói: “Học tỷ, đây không phải việc công ty quyết định hả? Em nghe chị là được.”
“Việc này không có tiền, là bán cho bạn bè một ân tình, cậu không đồng ý cũng không sao. Chẳng qua đài truyền hình Cảng Long là tổ chức lớn, phỏng vấn cậu cũng nhất định sẽ kéo theo nhiều người hâm mộ cho cậu, sẽ có càng nhiều người bất đồng giai cấp biết cậu, chỉ có lợi chứ không có hại gì với cậu.” Kỷ Hi Nguyệt nói.
“Học tỷ, đều nghe theo chị, chị sắp xếp là được. Đừng nói sưu tầm, lên núi đao xuống chảo dầu em cũng đi.” Trần Á Nam rốt cuộc vẫn là người trẻ tuổi, lập tức nhiệt huyết lên.
Kỷ Hi Nguyệt cười nói: “Vậy được, khi quay về chị sẽ sắp xếp. Còn nữa, lấy vài ảnh chụp có ký tên tới đây, rất nhiều người bạn nói chị muốn ảnh chụp ký tên của cậu.”
“Việc này dễ lắm. Trong công ty có đống lớn ảnh chụp, em ký tên là được.” Trần Á Nam lập tức đồng ý.
Một bữa cơm ăn trong không khí vui sướng, Kỷ Hi Nguyệt cũng nói không ít kế hoạch sau này với Trần Á Nam, để Trần Á Nam cũng trừng lớn đôi mắt. Không nghĩ tới đại tiểu thư này có dã tâm lớn thế, muốn trở thành nhân vật số một trong giới giải trí.
Vậy không phải rất nhanh cậu ta có thể trở thành đương gia tiểu đán? Trần Á Nam nháy mắt cảm thấy việc may mắn nhất đời này chính là gặp học tỷ này. Nếu không phải cô ra tay, chưa kể cúc hoa của cậu ta sẽ khó giữ được mà chỉ sợ sau này cũng sẽ có bóng ma, thậm chí bị uy hiếp từ từ.
Cô là ân nhân cứu mạng của cậu ta, lại là đại quý nhân của cậu ta. Đời này cậu ta nhất định nhớ kỹ ân tình này, báo đáp cô cho tốt.
Lúc ăn cơm sắp kết thúc, đột nhiên có hai thiếu nữ chạy tới, hưng phấn nhìn Trần Á Nam, nói: “Anh, anh là Trần Á Nam! Chúng tôi đều rất thích anh, có thể cho chúng tôi chụp ảnh chung một tấm không?”
Chương 1227: Ăn cơm với tiểu thịt tươi (4)
Trần Á Nam hơi kinh ngạc nhìn về phía Kỷ Hi Nguyệt, Kỷ Hi Nguyệt cười gật đầu với cậu ta. Trần Á Nam lập tức tháo xuống khẩu trang và mũ, cười nói với hai thiếu nữ: “Được, vinh hạnh cho tôi!”
“Thật tốt quá.” Hai fan hâm mộ tức khắc một trái một phải dựa vào người Trần Á Nam, cười rất sáng lạn.
“Trần Á Nam, anh thật sự quá đẹp trai, chúng tôi đều rất thích anh. Người này chính là bạn gái anh hả?” Hai fan hâm mộ còn rất bát quái.
Trần Á Nam lập tức nói: “Đương nhiên không phải. Người này chính là Kỷ đại tiểu thư, là bà chủ của tôi, cho nên người nhưng đừng nói bậy nhé!” Trần Á Nam lộ ra tươi cười mê người.
“Oa, thì ra là Kỷ đại tiểu thư. Bảo sao tôi thấy khá quen mắt mà. Kỷ tiểu thư thật xinh đẹp.” Hai fan hâm mộ cũng biết Kỷ Hi Nguyệt, làm Kỷ Hi Nguyệt thực sự hơi thụ sủng nhược kinh, chẳng biết từ lúc nào cô lại nổi danh trong các fan hâm mộ.
“Hai em gái, anh và bà chủ của anh muốn nói vài việc, hai em có thể đi ăn cơm, đừng để đói bụng đó.” Trần Á Nam nói.
Hai fan hâm mộ lập tức lưu luyến không rời, rời đi, nhưng ríu rít hưng phấn nói chuyện với nhau, làm Kỷ Hi Nguyệt cười lắc đầu.
“Học tỷ, em biểu hiện thế nào?” Trần Á Nam hỏi Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, nói: “Không tồi. Nhớ kỹ, người xem chính là thượng đế của cậu, cho nên phải học cách đối xử tử tế với bọn họ. Nước có thể dìm, cũng có thể nâng thuyền, cậu thông minh như vật, hẳn có thể hiểu đạo lý này.”
Đôi mắt Trần Á Nam tỏa sáng, gật đầu, cảm thấy Kỷ Hi Nguyệt thật sự hiểu thật nhiều, thật giống chị cậu ta, dạy cho cậu ta rất nhiều thứ có ích. Trong lòng cậu ta thật sự rất thưởng thức và bội phục.
Sau bữa cơm chiều, hai người đi ra quán nướng Hàn Quốc, bên ngoài sắc trời đã tối, khắp thành phố đều là đèn nê ông.
“Cậu về công ty hả?” Kỷ Hi Nguyệt hỏi Trần Á Nam đang đội mũ và mang kính râm.
“Ừm, học tỷ thì sao?” Trần Á Nam vẫn không nỡ rời đi, bởi vì cậu ta rất ít có bạn có thể cùng tán gẫu.
“Chị đưa cậu về công ty rồi lại đi.” Kỷ Hi Nguyệt cười nói: “Giờ cậu là đại minh tinh, phải có bảo vệ mới được.”
“Học tỷ, chị đừng giễu cợt em.” Trần Á Nam tức khắc rất hiếm xấu hổ.
“Thật sự, ra vào nhất định phải bảo A Đào đi theo biết không? Quay về lại thêm mấy trợ lý, ngàn vạn đừng xảy ra chuyện. Còn nữa, cậu nhớ rõ phải rèn luyện thân thể nhiều hơn, vẫn khá đơn bạc đó.” Kỷ Hi Nguyệt nói.
Trần Á Nam hơi đỏ mặt, nói: “Em biết rồi, có huấn luyện, chẳng qua em sẽ nỗ lực.”
Hai người đi về công ty, Kỷ Hi Nguyệt nhìn thấy Cố Cửu còn ở, đẩy cửa đi vào, nói: “Cố thiếu, anh còn chưa đi hả?”
“Không phải tôi phải tăng ca à? Cô cho tôi một số tiền lớn vậy, tôi phải kế hoạch dùng thế nào để có lợi nhất với chúng ta, tốc độ kiếm tiền nhanh nhất.” Cố Cửu nói: “Ăn cơm với Trần Á Nam xong rồi hả? Tiểu tử kia rất thích cô.”
“Mỹ nữ thông minh xinh đẹp như tôi có nhiều người thích lắm, điều này không có biện pháp. Chẳng qua ai thích cũng vô dụng, tôi đã có tình nhân, nếu ai cảm thấy lợi hại hơn người yêu của tôi, tôi sẽ suy xét lại.” Kỷ Hi Nguyệt nghịch ngợm nói.
Cố Cửu cười lắc đầu, nói: “Cô đó, thật sự không sợ Hàn thiếu đau lòng.”
“Xía, anh ấy sẽ không đâu, bởi vì anh ấy vĩnh viễn là người tốt nhất, lợi hại nhất. Được rồi, anh cũng đừng quá trễ, thân thể cũng phải nghỉ ngơi. Tôi phải đi về, nếu không anh Hàn sẽ tới tìm người.” Kỷ Hi Nguyệt nói xong rồi vẫy tay rời đi.
Đi ra công ty, cô gửi tin tức cho Tiêu Ân thì mới biết được bọn họ còn ở công ty. Cho nên cô trực tiếp đi đến cách vách tìm Triệu Húc Hàn cùng về nhà, hơn nữa buổi tối không an toàn, mọi người cùng đi luôn là tốt.
Chương 1228: Tâm hết lo lắng
Kỷ Hi Nguyệt mới vừa đi đến dưới lầu tập đoàn Triệu thị đế vương, điện thoại reo lên, Kỷ Hi Nguyệt vừa nhìn, vậy mà là Hạ Tâm Lan, hơi ngoài ý muốn.
Nhận cuộc gọi, Kỷ Hi Nguyệt còn chưa nói lời nào, bên kia Hạ Tâm Lan đã hô to gọi nhỏ.
“Tiểu Nguyệt, có chuyện lớn rồi!”
Kỷ Hi Nguyệt biến sắc, nói: “Tâm Lan, có chuyện lớn gì, cậu đừng làm tớ sợ.”
“Không phải dọa cậu. Cậu biết chuyên Tôn thị ẩn môn tung ra lệnh giết màu đen, muốn giết Triệu Húc Hàn chưa?” Hạ Tâm Lan cực kì nóng vội.
Kỷ Hi Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, thì ra là chuyện này.
“Ừm, tớ sớm biết rồi, cậu đừng lo lắng, chúng tớ sẽ cẩn thận.” Kỷ Hi Nguyệt thấy ấm áp trong lòng, người bạn này cô đã kết giao đúng.
“Tiểu Nguyệt, sao tớ không lo được. Tớ nghe cha nói Tôn thị ẩn môn rất lợi hại, hơn nữa bọn họ phát ra lệnh phải giết, thuyết minh những người cấp cao bên phía Triệu gia tựa hồ đã đồng ý. Đây không phải muốn Triệu Húc Hàn chết hả? Tiểu Nguyệt, Triệu Húc Hàn đắc tội bên trên?”
Hạ Tâm Lan rất lo lắng nói liên tục.
“Đúng vậy, bởi vì tớ, nguyên lão Triệu gia muốn anh Hàn bỏ tớ.” Kỷ Hi Nguyệt cười.
Hạ Tâm Lan sửng sốt, nói: “Không phải điều này còn chưa quyết định hả? Cậu cũng có thể đạt tới yêu cầu của chủ mẫu Triệu gia mà. Có phải bọn họ quá nóng vội rồi không? Cách lúc Triệu Húc Hàn 30 tuổi còn ba năm nữa mà?”
“Đúng vậy, quá nóng vội, nhưng cũng có lẽ do anh Hàn quá cường thế, uy hiếp đến quyền lợi của các nguyên lão, cho nên họ muốn buộc anh ấy phải ngoan ngoãn chút. Mà cậu cũng biết việc anh Hàn đã quyết định thì không có khả năng sửa đổi, cho nên chỉ có thể cứng đối cứng.” Kỷ Hi Nguyệt cười khổ, nói.
“Vậy quá nguy hiểm, lệnh giết màu đen, người luyện khí công đều có thể xuất động. Chỉ sợ Cảng Thành tụ tập rất nhiều sát thủ loại này.” Hạ Tâm Lan vẫn rất sốt ruột, không dám tưởng tượng có nhiều người luyện khí công muốn giết Triệu Húc Hàn, Triệu Húc Hàn còn có thể trốn đi đâu được nữa.
Tu Kỷ Hi Nguyệt cũng người luyện khí công, nhưng rốt cuộc cũng chỉ có hai người. Những ám vệ của Triệu Húc Hàn chỉ sợ cũng người của nguyên lão.
“Cậu yên tâm, thực lực của tớ và anh Hàn đều không yếu, hơn nữa chúng tớ còn có những người khác hỗ trợ. Lúc này đây chuẩn bị tới một người giết một người, tới hai người giết một đôi. Nếu tiến vào thế giới này, tớ cũng sẽ bắt đầu nổi danh, chỉ có làm cho bọn họ sợ thì chúng tớ mới có thể an toàn.” Ánh sáng sắc bén và cơ trí lấp lóe trong mắt Kỷ Hi Nguyệt.
Hạ Tâm Lan bên kia cười khổ một tiếng, nói: “Vậy khi nào cậu tới Kinh Thành, tớ đã nói với cha rồi. Cha cũng nói không thành vấn đề, để cậu gia nhập tổ chức quốc tế trước, như vậy còn có thể được tổ chức quốc gia bảo vệ.”
“Tạm thời có thể đi không được, tớ không thể tách khỏi anh Hàn. Tâm Lan, không bằng cậu nói bọn họ để chỉ đạo viên đến đây kiểm tra tớ đi?” Kỷ Hi Nguyệt nghĩ vậy như thế là tốt nhất.
Hạ Tâm Lan bên kia ngẩn người, nói: “Được, tớ sẽ nói với cha. Chẳng qua Tiểu Nguyệt, cậu đừng hy vọng quá nhiều. Lệnh giết màu đen đã ra, có đến chỗ cậu không thật đúng là khó nói.”
“Tớ hiểu, cậu đừng nhọc lòng, sinh tử có mệnh, phú quý do trời, tớ và anh Hàn không có câu oán hận, chỉ biết sống theo điều mình tin tưởng.” Ngực Kỷ Hi Nguyệt dâng lên một luồng nhiệt huyết.
Hạ Tâm Lan bên kia đã nức nở, nói: “Cậu đừng nói bậy, nhất định sẽ không sao. Tớ không nói nữa, tớ sẽ đi nói với cha tớ, cậu chờ tớ.”
“Được, Tâm Lan, cảm ơn cậu, đừng quá miễn cưỡng. Tớ không muốn thiếu cậu quá nhiều nhân tình.” Kỷ Hi Nguyệt bên này cười nói.
“Cậu là đồ ngốc, tớ thiếu cậu còn nhiều hơn. Cứ thế đi, tạm biệt.” Hạ Tâm Lan bên kia nói xong câu này đã trực tiếp cúp máy.
Chương 1229: Vũ khí bí mật
Kỷ Hi Nguyệt nhìn điện thoại, cười lắc đầu, ngay sau đó tới văn phòng Triệu Húc Hàn. Tuy là buổi tối nhưng mỗi tầng trong văn phòng đều có đèn đuốc sáng trưng, còn có không ít quản lý chưa tan làm, từ trên xuống dưới tìm tổng tài ký tên. Xem ra bọn họ đi ra ngoài một tuần, việc bên này đọng lại cũng rất nhiều.
Đi vào văn phòng, Triệu Húc Hàn từ sau bàn làm việc ngẩng đầu, lập tức lộ ra nụ cười dịu dàng, nói: “Cơm nước xong rồi hả? Nói với Trần Á Nam thế nào?”
“Cũng tốt. Anh Hàn, anh ăn cơm chưa?” Kỷ Hi Nguyệt nhìn thấy trên mặt bàn bên kia còn hộp cơm còn nguyên đóng gói.
“Vẫn chưa. Chẳng phải chờ em tới, anh lại ăn đó thôi.” Nói rồi anh đánh vài chữ trong máy tính rồi đứng lên đi đến trước bàn cơm.
Kỷ Hi Nguyệt giúp anh lấy đồ vật ra để sẵn, thức ăn đều do thím Lý làm xong đưa tới.
“Uống trước chút canh, cũng sắp 8 giờ rồi mà anh còn không ăn, cũng không cần tiết kiệm thời gian để làm việc đâu!” Kỷ Hi Nguyệt thấy anh ăn gấp, nhịn không được lại bắt đầu lải nhải.
“Em và Trần Á Nam bàn bạc chuyện gì vậy?” Triệu Húc Hàn lại trực tiếp nói sang chuyện khác. Nếu không phải công tác làm anh mệt mỏi thì toàn bộ đầu óc anh sẽ nghĩ đến việc bạn gái mình ăn cơm với người đàn ông khác.
Khỏe miệng Kỷ Hi Nguyệt run lên, người đàn ông này vẫn rất để ý. Chẳng qua nếu càng để ý, có phải anh càng quan tâm không.
Kỷ Hi Nguyệt kiên nhẫn kể anh nghe cuộc tán gẫu với Trần Á Nam, Triệu Húc Hàn vẫn luôn có sắc mặt bình tĩnh, ăn cơm cũng càng ngày càng hưởng thụ. Kỷ Hi Nguyệt nhìn biểu cảm này của anh, trong lòng cũng cười đến lắc đầu.
Mặc dù người đàn ông này rất lãnh khốc, rất cường đại, rất bá đạo, rất tự tin nhưng vẫn để ý bạn gái của mình, quản chi là chút ghen tuông nho nhỏ.
“Đúng rồi, Tâm Lan vừa rồi gọi điện thoại cho em, nói về lệnh giết màu đen, xem ra tổ chức bí mật quốc gia cũng biết. Anh Hàn, mọi người đều biết nguyên lão Triệu gia không ủng hộ anh.” Kỷ Hi Nguyệt đau lòng vì anh, nói.
Triệu Húc Hàn cười lạnh một tiếng, nói: “Chuyện sớm muộn.” Ngay sau đó, anh ngẩng đầu nhìn cô, hỏi: “Em sợ không?”
“Sợ cái gì? Em rất mạnh.” Kỷ Hi Nguyệt cười nói.
Triệu Húc Hàn gật đầu, nói: “Anh cũng rất mạnh, hai người mạnh chúng ta liên thủ, chẳng lẽ còn sợ mấy sát thủ?”
“Anh nói đúng. Lần này không có khả năng mười người cùng tới, mọi người đều muốn cướp tiền, nhất định sẽ nghĩ độc chiếm.” Kỷ Hi Nguyệt nói.
Triệu Húc Hàn thưởng thức nhìn cô, nói: “Tiểu Nguyệt, lần này chúng ta làm lớn một phen. Anh muốn cho giới khí công biết, ai muốn mạng anh đều phải trả giá thảm trọng. Còn nữ, bạn gái Kỷ Hi Nguyệt của anh có bao nhiêu cường đại!”
Ánh mắt Kỷ Hi Nguyệt sáng lên, nói: Angn cũng cảm thấy em có thể nổi danh? Em vừa rồi còn cùng Tâm Lan nói lúc này muốn nổi danh!”
“Có gì không thể, khinh người quá đáng, vậy cho bọn họ nhìn chút nhan sắc, cũngm các nguyên lão biết thực lực của em, xem bọn họ còn có thể ngăn cản không.” Triệu Húc Hàn nói một câu: “Hiện tại Tiêu Ân và Long Bân đều sẽ trở thành vũ khí bí mật của chúng ta. Chúng ta ở ngoài sáng cũng không có gì không tốt.”
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, nói: “Em nghe anh. Chẳng qua có thể liên lụy đến cha và bạn bè em không? Em chỉ sợ điều này.”
“Hẳn sẽ không. Rốt cuộc nếu liên lụy vô tội người thì sẽ kinh động tổ chức quốc gia bao vây diệt trừ, bình thường sẽ không có ai ngu xuẩn ra tay với bá tánh bình dân.” Triệu Húc Hàn nói: “Nhưng cũng không loại trừ việc ngoài ý muốn.”
“Vậy làm sao đây? Em rất sợ cha em rời đi.” Tâm Kỷ Hi Nguyệt lập tức bị bóp chặt.
Triệu Húc Hàn nhíu mày, nói: “Nếu không em sửa lại tên đi. Tuy các nguyên lão biết thân phận em nhưng còn chưa biết những chuyện khác.”
Chương 1230: Không bằng kêu là Khiếu Mịch Chí
Kỷ Hi Nguyệt sửng sốt, nói: “Được không? Gọi Vương Nguyệt?”
“Không, Vương Nguyệt chỉ là phóng viên, hơn nữa em không sợ liên lụy đồng nghiệp hà?” Triệu Húc Hàn lắc đầu, nói: “Vầy đi, em gọi là Khiếu Mịch Chí.”
“Khiếu Mịch Chí?” Kỷ Hi Nguyệt hơi đơ ra.
“Nhớ rõ việc em đi sòng bạc không? Em có một nốt ruồi đỏ, lần sau trước khi em ra tay thì dán một nốt ruồi đỏ ở trên mặt. Những tên ngốc đó đều chỉ biết nhận tiêu chí đặc thù rõ ràng, rất nhanh danh hiệu Khiếu Mịch Chí sẽ làm tất cả người luyện khí công đều biết.” Triệu Húc Hàn cười.
Kỷ Hi Nguyệt dở khóc dở cười, nói: “Được rồi, tạm thời cũng chỉ có thể như vậy. Chẳng qua em cảm thấy bọn họ cũng sẽ tra ra thân phận thật sự của em.”
“Vậy bọn họ cũng sẽ biết em không nghĩ lấy tên Kỷ Hi Nguyệt và Vương Nguyệt đối mặt với bọn họ, cũng chính là cảnh cáo bọn họ không được ra tay với người bên cạnh em. Bởi vì lúc em đối mặt với người luyện khí công chính là Khiếu Mịch Chí, không phải Kỷ Hi Nguyệt và Vương Nguyệt.” Triệu Húc Hàn nhìn cô, giải thích.
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, nói: “Được, sau này em sẽ mang theo đồ dụng trong người. Một có tình huống, em sẽ dán nốt ruồi đỏ. Ha ha.”
Triệu Húc Hàn duỗi tay xoa tóc cô, nói: “Đêm nay em tự về trước đi. Anh muốn đi nhà cũ thăm cha anh. Ông ấy cũng biết lệnh giết màu đen, nhất định anh phải trở về.”
Kỷ Hi Nguyệt nhíu mày, nói: “Em và anh cùng đi đi, em sợ anh buổi tối sẽ có nguy hiểm.”
“Đêm nay hẳn sẽ không. Rốt cuộc những người đó nhận được mệnh lệnh lại chạy tới cũng sẽ không nhanh như vậy. Cho dù vừa lúc ở đây thì cũng không có khả năng vượt qua ba người, hai người anh và Tiêu Ân cũng đủ ứng phó rồi, em yên tâm đi.” Triệu Húc Hàn mỉm cười, nói.
Kỷ Hi Nguyệt ngẫm lại cũng đúng, biết anh không dẫn cô theo cũng vì không quá tiện, cho nên cô gật đầu, nói: “Vậy anh ăn xong em sẽ đi về. Anh cũng đi sớm về sớm, nếu không sau khi trở về thì anh gửi tin tức nói cho em, miễn cho em lo lắng.”
“Ừm.” Triệu Húc Hàn gật đầu, ăn xong cơm rất nhanh, Kỷ Hi Nguyệt thu dọn một chút sau đó rời đi.
Lúc ở cửa gặp Tiêu Ân, Kỷ Hi Nguyệt nói với anh ấy: “Tùy thời nhớ rõ liên hệ, đừng thể hiện.”
“Tôi hiểu rồi, đại tiểu thư.” Tiêu Ân lập tức gật đầu.
“Đúng rồi, Long Bân và La Hi còn chưa trở về?” Kỷ Hi Nguyệt hỏi.
“Bây giờ hẳn đang ở trên máy bay, sáng mai nhất định sẽ tới. Tôi nói bọn họ đi tìm đại tiểu thư trước?” Tiêu Ân hỏi.
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, nói: “Nếu vậy thì sớm tìm tôi trước đi, tôi muốn nhìn thái độ La Hi.”
“Được!” Tiêu Ân cũng nghĩ thế. Rốt cuộc năng lực thuyết phục của Kỷ Hi Nguyệt mạnh hơn cậu chủ nhiều.
Kỷ Hi Nguyệt cũng không có lái xe, cô bắt xe trở về, trên xe thu được tin nhắn Thiết Quý Hoành gửi tới.
“Tiểu Nguyệt, các người tới rồi cũng không báo một tiếng bình an.” Thiết Quý Hoành còn rất hài hước, gửi một biểu cảm ấm ức.
Kỷ Hi Nguyệt tức khắc cảm thấy bản thân xác thật không đúng, vội vàng trà lời: “Anh Thiết, thực xin lỗi. Trở về bận quá nên quên mất, anh bên kia có khỏe không?”
“Anh rất khỏe, lão Cừu đã ở cạnh anh, các ngươi bên kia thì sao? Qua đêm nay sẽ có thể nguy hiểm.” Thiết Quý Hoành cũng giúp bọn họ tính thời gian.
Người tu luyện khí công trải rộng khắp nơi trên thế giới, thấy lệnh giết màu đen sẽ chuẩn bị xuất phát. Cho nên sau một ngày mới có thể đến lúc nguy hiểm, mọi người đều sẽ đi Cảng Thành tìm Triệu Húc Hàn.
Chẳng qua Triệu Húc Hàn cũng cường giả có tiếng ở giới khí công, cũng có thể có hai người liên hợp, ba người liên hợp, nhưng liên hợp nhiều nhất cũng sẽ không vượt quá bốn người. Rốt cuộc chỉ có 1 tỷ, phân nhiều sẽ thiếu, không bằng bọn họ nhận vụ làm ăn khác.
Hơn nữa người luyện khí công bình thường đều không dùng súng ống, quá quan đều rất phiền toái. Đặc biệt tiến vào Cảng Thành, súng ống bị quản chế khắt khe hơn, nếu không thì tiến vào chợ đen mua, còn không nữa sẽ tự buôn lậu lại đây, nếu không không có khả năng có súng ống.
“Oa.” Ánh mắt Kỷ Hi Nguyệt cũng sáng lên, nháy mắt cảm thấy đầu óc Cố Cửu quả nhiên rất tuyệt, đây cũng có thể do anh ấy nghĩ đến. Dùng Trần Á Nam tới làm nóng kịch ma huyễn, điểm này thật sự rất khéo.
Những người khác trong bộ tin tức bắt đầu sôi nổi nói đến Trần Á Nam, phụ nữ đều có đôi mắt tỏa sáng, đàn ông thì lại là hâm mộ, ghen tị, hận.
“Tiểu Nguyệt, cậu quen cấp cao của Húc Nguyệt không? Nếu có thể thì phỏng vấn Trần Á Nam một lần. Ha ha, chúng ta đã có tin tức lớn tháng tám!” Cố Du Du nguyên lai đánh loại này chủ ý.
Kỷ Hi Nguyệt tức khắc dở khóc dở cười, cô cứ nghĩ sao lại vô duyên vô cớ nhắc đến Trần Á Nam.
“Có quen, quay về tớ giúp cậu hỏi thử xem.” Kỷ Hi Nguyệt cười nói.
“Oa, Tiểu Nguyệt, cậu quá lợi hại, cảm ơn cậu. Thật tốt quá, thật tốt quá!”
“Tiểu Nguyệt, cậu nhớ xin cho tớ giấy ký tên nha!” Các nữ đồng nghiệp bên kia đều kêu lên.
Kỷ Hi Nguyệt lập tức cười mỉa nói: “Tớ sẽ cố gắng, không thể bảo đảm. Được rồi được rồi, làm việc làm việc.”
Kỷ Hi Nguyệt cười ngồi xuống, mọi người còn rất hưng phấn, đàm luận về Trần Á Nam. Kỷ Hi Nguyệt nhìn thấy loại này, nghĩ thầm xem như đã chọn đúng cây rụng tiền Trần Á Nam.
Giữa trưa, Trần Manh Manh không có tới, bởi vì cô đã bắt đầu diễn kịch, đi không được. Ba người Liễu Đông ăn cơm, Kỷ Hi Nguyệt gọi điện thoại cho Ngô Phương Châu.
Ngô Phương Châu vừa lúc ở gần phiên trực, nghe thấy Kỷ Hi Nguyệt đã trở lại, lập tức chạy lại đây.
Anh ấy và Liễu Đông vốn dĩ cũng quen thuộc, Cố Du Du cũng rất dễ nói chuyện, cho nên rất nhanh đã hoà mình. Khu án tử này không phải rất nhiều, chính là án tử của Tần Hạo đến bây giờ còn không có tin tức, cảnh lực tiêu hao quá lớn, làm hai khu trực thuộc đều rất buồn bực.
Kỷ Hi Nguyệt suy nghĩ, lúc rồi nói: “Ngày mai tớ qua bên kia nhìn xem, có phải phạm vi đã thu nhỏ không?”
“Ừm, thu nhỏ, nhưng vẫn tìm không thấy người, giống như biến mất vào hư vô, sao có thể được? Tần Hạo này cũng trốn giỏi quá rồi.” Ngô Phương Châu bất đắc dĩ nói.
“Tiểu Nguyệt, trực giác của cậu chuẩn thật. Nếu thật sự đi xem, có lẽ thật sự có thể tìm được tên kia, án này sẽ có thể kết thúc. Nếu không chúng tớ bị nó đè trên người không dễ chịu chút nào!” Ngô Phương Châu nghĩ đến Tiểu Lục chết, Tần Hạo có quan hệ trực tiếp.
Nếu không phải hoạt động giữa gã và Đường Tuyết Mai thì sao sẽ hại chết Tiểu Lục! Cho nên không bắt được Tần Hạo, đêm nào anh ấy cũng không thể ngủ.
Sao Kỷ Hi Nguyệt không rõ được, cô gật đầu, nói: “Tớ hiểu rồi, ngày mai tớ sẽ đi, còn phải là buổi tối, ban ngày thấy quá rõ.”
“Được, đêm mai tớ ở cục cảnh sát chờ cậu.” Ngô Phương Châu vui vẻ hứa hẹn.
Sau giờ ngọ, Kỷ Hi Nguyệt ở văn phòng ngồi vào bốn điểm, sau khi cô sửa sang lại chút công tác thì đeo ba lô đi ra cửa, cô đến Húc Nguyệt.
Đi vào Húc Nguyệt, cô khôi phục hình hài Kỷ Hi Nguyệt, phát hiện tựa hồ chưa tới một tuần đã có rất nhiều người, cửa thang máy cũng có bảo vệ.
“Đại tiểu thư.” Trong đám bảo vệ có một người là A Minh khi trước, nhìn thấy Kỷ Hi Nguyệt, anh lập tức nghiêm chào.
“A Minh, sao anh quản bên này?” Nói xong cô cũng nhìn một bảo vệ khác chào hỏi.
A Minh lập tức nói: “Đại tiểu thư, một tuần cô không tới, giờ nơi này tùy thời đều có fans của Trần Á Nam đi lên.”
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu hiểu ra, nói: “Thì ra là thế, người khác có ở đây không?”
“Khắp nơi, ở studio, đơn quảng cáo đều nhận không hết!” A Minh vui mừng nói. Công ty tốt, đãi ngộ của bọn họ sẽ tốt.
“Được, tôi đi xem.” Kỷ Hi Nguyệt cười vẫy tay rồi rời đi, một bảo vệ khác vốn dĩ rất hồi hộp, rốt cuộc hiện tại mới chân chính nhìn thấy bà chủ chính thức.
Chương 1222: Rèn sắt nhân khi còn nóng
“Cậu không cần khẩn trương, đại tiểu thư là người phi thường tốt.” A Minh dùng vẻ mặt sùng bái nhìn bóng dáng Kỷ Hi Nguyệt rời đi, nhớ đến tên xấu xí lúc trước rất biết đánh nhau, biến thân chính là đại tiểu thư mỹ lệ xinh đẹp, loại chuyện này nói ra cũng chưa có ai tin.
Kỷ Hi Nguyệt bên này một đường gặp được người quen đều chào hỏi, rất mau đã tới văn phòng Cố Cửu.
“Đại tiểu thư, cô đã trở lại!” Triệu Không cư nhiên thành cận vệ Cố Cửu.
“Triệu Không, anh thay đổi Vô Cốt?” Kỷ Hi Nguyệt hỏi. Triệu không hàm hậu gật đầu, nói: “Đúng vậy, đi theo cạnh Cố thiếu nhẹ nhàng nhiều hơn, Vô Cốt thật sự rất luẩn quẩn!”
“Ha ha ha, Triệu Không, lời này của anh để cho chủ anh nghe được, là nói anh ấy ngược đãi anh à?” Kỷ Hi Nguyệt cười ha hả.
“Tiểu Nguyệt!” Cố Cửu đột nhiên mở cửa ra, kinh hỉ kêu lên, ngay sau đó đã giang cánh tay cho Kỷ Hi Nguyệt một cái ôm to.
Kỷ Hi Nguyệt không né tránh, người đàn ông này cũng tận tâm tận lực vì công ty của cô, loại ôm ấp giữa bạn bè này, cô không ngại nhiều thêm mấy cái.
Sau khi Cố Cửu ôm xong, lôi kéo Kỷ Hi Nguyệt tiến văn phòng, nói: “Thế nào, ở bên kia còn thuận lợi không? Sao chút tin tức cũng không có, Hàn thiếu cũng giống như rất bận.”
“Hài, một lời khó nói hết. Chẳng qua cũng đã trở lại, tạm thời cũng không có việc gì.” Kỷ Hi Nguyệt không nghĩ hù dọa Cố Cửu, trên người Triệu Húc Hàn có lệnh giết màu đen.
“Sao vậy, Hàn thiếu không có sao đó chứ?” Vẻ mặt Cố Cửu lo lắng.
“Không sao, anh đừng lo lắng. Anh Hàn có thể thu phục mọi thứ, đúng không?” Kỷ Hi Nguyệt cho anh ấy một nụ cười an tâm.
Cố Cửu sửng sốt, ngay sau đó nói: “Nói cũng đúng, chẳng qua có chuyện gì nhất định phải nói cho tôi. Tuy tôi không giúp được gì, nhưng tốt xấu gì tôi cũng có một người cha không tồi.”
Kỷ Hi Nguyệt lộ ra nụ cười thân thiết, nói: “Chúng tôi sẽ không khách sáo. Đúng rồi, tiểu tử Trần Á Nam kia cực hot?”
Cố Cửu tức khắc nở nụ cười, nói: “Nhìn thấy những tấm ảnh tuyên truyền trên hành lang chưa?”
“Thấy rồi, cậu ta có vai trong kịch ma huyễn hả?” Kỷ Hi Nguyệt hỏi.
“Có. Chẳng qua không phải vai chính, bởi vì cậu ta đã phất lên nên tôi muốn nâng đỡ người mới.” Cố Cửu nói: “Nhưng danh khí của cậu ta đủ để dùng vai phụ chống đỡ bộ kịch này.”
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu: “Anh cứ xem mà làm, rèn sắt phải nhân khi còn nóng. Phía quảng cáo thì sao?”
“Đơn quảng cáo nhiều đến độ đếm không hết, tăng tới năm giây quảng cáo một ngàn vạn thù lao đóng phim, cô nói xem!” Cố Cửu đắc ý nói.
“Wow, thật trâu bò!” Kỷ Hi Nguyệt lập tức vui vẻ nói.
Ánh mắt Cố Cửu lóe sáng nhìn cô, nói: “Còn không phải ánh mắt cô tốt, đã sớm nhìn ra cậu ta là cây rụng tiền. Lúc trước còn cảm thấy phương pháp ký hợp đồng khá tốt với cậu ta, hiện tại xem ra cô thật sự phòng ngừa chu đáo. Giờ đây có rất nhiều công ty muốn đào cậu ta, bọn họ bằng lòng giúp cậu ta bồi thường tiền vi phạm hợp đồng, chẳng qua cô đánh cờ cao hơn một nước.”
“Anh sai rồi. Phương pháp ký hợp đồng này tuyệt đối không phải nguyên nhân giữ lại Trần Á Nam, nguyên nhân là tôi đã cứu cậu ta.” Kỷ Hi Nguyệt nhếch miệng cười.
Cố Cửu sửng sốt, ngay sau đó chỉ vào cô, cười ha ha lên: “Tiểu Nguyệt, có phải lần đó cô thiết kế không?”
“Tôi là loại người này hả? Anh cũng quá khinh thường tôi.” Kỷ Hi Nguyệt tức giận ngồi xuống.
Cố Cửu lập tức nhận sai, nói: “Được được được, tôi sai. Xem ra đây đều là trời chú định, Húc Nguyệt của chúng ta lập tức sẽ phát tài.”
“Bây giờ tài chính đầu nhập lớn không?” Kỷ Hi Nguyệt hỏi.
“Lớn, bởi vì theo sát mấy bộ phim cuộn lớn và phim truyền hình đều đầu tư rất lớn. Tuy Trần Á Nam biết kiếm tiền, nhưng chỉ mới bắt đầu, chẳng qua tin tưởng rất nhanh cũng có thể kiếm về.” Cố Cửu rất có lòng tin.
Chương 1223: Tôi cần phải làm lớn
Kỷ Hi Nguyệt lấy ra một tấm thẻ đen, nói: “Trong này có 1 tỷ đồng Euro, anh cứ việc buông tay làm lớn. Hơn nữa tôi yêu cầu tất cả nhanh chóng, càng lớn càng tốt, trở thành người đứng đầu giới điện ảnh!”
Cố Cửu nhìn thẻ đen, tròng mắt trừng ra, nói: “1 tỷ, 1 tỷ đồng Euro?”
“Đúng vậy, tôi ở sòng bạc thắng được. Chẳng qua chỉ có lúc đó, không thể lại mạo hiểm.” Sắc mặt Kỷ Hi Nguyệt khá nghiêm túc, nói: “Cố thiếu, tiếp theo có thể Hàn thiếu sẽ có khó khăn. Trước khi ăn tết, tài sản của tôi nhất định phải đạt tới 10 tỷ dollar Mỹ!”
Cố Cửu nhìn khuôn mặt trầm trọng của Kỷ Hi Nguyệt, khuôn mặt tuấn tú lập tức trắng xanh, sau đó nói: “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, sao nghiêm trọng vậy? 10 tỷ dollar Mỹ? Tiểu Nguyệt, số lượng này nhiều dọa người đó, cô biết không? Hàn thiếu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Kỷ Hi Nguyệt nhìn khuôn mặt tuấn tú của anh ấy, nhìn chằm chằm phía sau cửa, bảo anh ấy tới gần.
Cố Cửu vội đi đến gần sát cô, Kỷ Hi Nguyệt nói nhỏ: “Anh Hàn bị các nguyên lão uy hiếp, cho nên anh Hàn chuẩn bị lật đổ sự thống trị của cdc nguyên lão. Đến lúc đó nhóm vân lão nhất định sẽ khống chế rất nhiều tài chính, anh Hàn sẽ gặp khủng hoảng kinh tế. Cho nên chúng ta cần chuẩn bị sẵn sàng trước.”
Sắc mặt Cố Cửu khó coi: “Cô cũng biết việc của các nguyên lão? Lúc trước Hàn thiếu ít nhắc tới, tôi thấy anh ta nhiều lần cũng rất bất đắc dĩ, không nghĩ tới rốt cuộc phải đi đến ngày này.”
“Ở Paris đã trải qua rất nhiều, dù sao hiện giờ thái độ của các nguyên lão chính là nếu anh Hàn gặp được nguy hiểm thì bọn họ đều sẽ không hỗ trợ. Như vậy hệ thống nguyên lão đã hoàn toàn biến chất ở Triệu gia, Anh Hàn sớm muộn gì cũng muốn trừ tận gốc.” Kỷ Hi Nguyệt nói.
Cố Cửu gật đầu, nói: “Điều này thật ra tôi cũng từng nghĩ đến, chỉ là cuối năm? Bây giờ đã tháng tám, tính nông lịch thì nhiều nhất chính là nửa năm.”
“Nửa năm có thể thay đổi rất nhiều chuyện, chúng ta chỉ cần ra nhiều kịch tốt, sau đó xoay người, trò chơi cũngm. Không chỉ có ở mỗi Cảng Thành, chúng ta còn cần đẩy hướng cả nước, đến lúc đó đừng nói 10 tỷ, hai mươi tỷ cũng không phải không có khả năng. Bây giờ là thời mọi ngườii trí, thời đại số liệu, chỉ cần có sản phẩm tốt, vận may tốt thì sẽ không sợ không có người mua.” Kỷ Hi Nguyệt phân tích cho anh ấy.
“Tôi hiểu, nhưng chỉ có nửa năm!” Cố Cửu dở khóc dở cười: “Quá khó, áp lực này cũng quá lớn.”
“Nhận người, đào người, chỉ cần có tiền thì không có gì không có khả năng! Cho dù đến lúc đó không được thì tôi cũng sẽ không trách anh đâu. Tôi chỉ thiết trí một mục tiêu, nếu thật sự làm không được thì tự thiếu chúng ta nỗ lực đúng không?” Kỷ Hi Nguyệt vỗ vai của anh ấy, nói: “Tôi sẽ nghĩ biện pháp khác.”
“Được, nếu cô nói vậy thì tôi có thể làm to!” Cố Cửu cầm thẻ đen, tức khắc cảm thấy rất nặng. Chẳng qua nghĩ đến cô gái bé nhỏ này lại có thể thắng 1 tỷ đồng Euro trở về, thật không biết cô đi ra khỏi sòng bạc thế nào.
Chẳng qua nghĩ đến Kỷ Hi Nguyệt chính là người luyện khí công, mọi việc đều có thể.
Kỷ Hi Nguyệt và Cố Cửu đi vào nơi chụp ảnh của Trần Á Nam cũng tầm hơn 5 giờ.
“Học tỷ!” Trần Á Nam nhìn thấy Kỷ Hi Nguyệt đi vào, tức khắc vui mừng mà nhảy lên, chạy tới chỗ Kỷ Hi Nguyệt.
Toàn bộ mọi người quay đầu lại, nhìn thấy Kỷ Hi Nguyệt thì cũng lập tức chào hỏi.
“Quấy rầy mọi người rồi, thật ngại quá.” Kỷ Hi Nguyệt thân thiết nói.
“Bọn em cũng sắp xong rồi, chỉ dư lại đoạn cuối cùng. Học tỷ, mau ăn cơm chiều, em mời chị ăn cơm!” Đôi mắt Trần Á Nam phát sáng, làm cả đám nhân viên công tác ở đây đều có thể nhìn ra anh thích Kỷ Hi Nguyệt.
Chương 1224: Ăn cơm với tiểu thịt tươi (1)
Kỷ Hi Nguyệt suy nghĩ rồi nói: “Được, cùng ăn cơm. Vậy cậu chụp nhanh lên, tôi đi gọi điện thoại.”
“Được rồi, nhanh lên nhanh lên, mọi người dùng tốc độ nhanh hơn đi!” Trần Á Nam lập tức tiếp đón nhân viên công tác, lại bắt đầu quay chụp.
Kỷ Hi Nguyệt cười, đi ra ngoài gọi điện thoại cho Triệu Húc Hàn.
“Anh Hàn, buổi tối em không trở về nhà ăn cơm, em đi bàn bạc vài tiến độ công tác với Trần Á Nam. Giờ cậu ta đã thành cây rụng tiền của công ty, bà chủ như em cũng phải xã giao một chút.” Kỷ Hi Nguyệt nói.
Triệu Húc Hàn bên kia nói: “Chính là người trẻ tuổi ăn cơm chung lần trước?”
“Khụ khụ, là học đệ của em.” Kỷ Hi Nguyệt buồn cười, nói.
“Cậu ta hẹn em?” Triệu Húc Hàn hỏi.
“Không phải, em muốn hẹn cậu ta. Rốt cuộc em có vài kế hoạch muốn nói, liên quan đến chuyện công ty chúng ta có thể kiếm tiền không. Anh không cần ghen. Anh cũng yên tâm về Thiết Quý Hoành, sao lại còn sợ một người trẻ tuổi?” Kỷ Hi Nguyệt nhướng mày.
Khóe miệng Triệu Húc Hàn bên kia run rẩy vài cái, sau đó nói: “Được rồi, nhớ rõ sớm về nhà, giờ không an toàn.”
“Vâng, em hiểu rồi. Anh cũng cẩn thận một chút, không cần tách khỏi Tiêu Ân, có việc gì nhất định phải gọi điện thoại cho em.” Kỷ Hi Nguyệt nói.
“Được, em cũng thế.” Hai người nói xong thì cúp máy. Kỷ Hi Nguyệt lại đi vào xem Trần Á Nam chụp quảng cáo.
Lần này là quảng cáo quần áo vận động thể dục, Trần Á Nam đã hoàn toàn thành công khí chất đại thần, một tư thế đứng, một biểu cảm lãnh khốc, tất cả đều cực kì phù hợp. Kỷ Hi Nguyệt nghĩ thầm mặc kệ bộ quần áo nào, có một khuôn mặt đẹp trai thì đều sẽ đẹp?
Mà khuôn mặt của cậu ta quá có lực sát thương với phái nữ, trách không được lập tức đã hot lên.
Quay chụp rất nhanh đã hoàn thành, Trần Á Nam biểu hiện phi thường tốt. Ngay sau đó cậu ta cởi y phục quảng cáo, lộ ra thân thể khá rõ ràng. Lần này, những nữ nhân viên công tá lập tức la hoảng lên.
Trần Á Nam tròng lên quần áo của cậu ta, sau đó nói với mọi người tiếng vất vả rồi chạy về phía Kỷ Hi Nguyệt.
“Mọi người nói xem, có phải Trần Á Nam thích đại tiểu thư của chúng ta không!” Có người lập tức nhiều chuyện.
“Học tỷ học đệ, tương đối quen thuộc thôi.”
“Nghe nói thật ra Trần Á Nam chính là bị đại tiểu thư đào tới, cậu ta còn chưa chính thức tiến vào biểu diễn, kết quả đã bị đại tiểu thư nhìn trúng, đầu tiên đi vào Húc Nguyệt. Không nghĩ tới quảng cáo dầu gội khiến cậu ta một lần là nổi tiếng, tiền đồ không thể hạn lượng, cho nên đại tiểu thư có ơn tri ngộ với cậu ta.”
“Tôi là đàn ông, tôi cũng thích đại tiểu thư, vừa xinh đẹp, vừa có tài, còn rất thân thiết. Ai mà không thích cho được.”
“Nếu Trần Á Nam và đại tiểu thư của chúng ta thành một đôi, đó chính là lương tài nữ mạo, trời sinh một cặp.”
“Đừng nói bừa, Trần Á Nam có thế nào thì cũng con hát, đại tiểu thư chính là đại tiểu thư của tập đoàn Kỷ Hải, bất đồng bối cảnh, rất khó đi đến với nhau.”
“Đúng đúng đúng, mọi người đừng đoán mò, càng không thể nói bậy. Bây giờ mỗi một hành động của Trần Á Nam đều rất có thể trở thành đầu đề của giới giải trí.”
“Mọi người tan làm đi, hôm nay còn sớm, có thể về nhà ăn cơm!”
Một nhóm nhân viên công tác lớn đang nói cười vui vẻ tan tầm, đương nhiên cũng có người còn cần tăng ca cắt nối, công tác tiếp theo càng nhiều càng phức tạp.
Trần Á Nam đi ở sau Kỷ Hi Nguyệt, vốn dĩ A Đào đi theo, chẳng qua Kỷ Hi Nguyệt bảo anh không cần theo. Có cô ở đây, Trần Á Nam không có khả năng xảy ra chuyện gì.
A Đào nhận được quà của Kỷ Hi Nguyệt, vui mừng cười không khép miệng được, lập tức vui vẻ đi tìm đồng bọn.
Kỷ Hi Nguyệt nói một tiếng với Cố Cửu, sau đó dẫn Trần Á Nam đi ăn.
Chương 1225: Ăn cơm với tiểu thịt tươi (2)
Trần Á Nam đề nghị đi nhà hàng Hàn Quốc phố đối diện, Kỷ Hi Nguyệt không có ý kiến. Chẳng qua vì không cho người khác nhận ra Trần Á Nam, cách cậu ta ra cửa giống như Triệu Húc Hàn, mang khẩu trang, mũ và kính râm. Có điều lúc này tâm trạng của cậu ta đã cui vẻ đến mức sắp bay lên trời.
Đã khá lâu rồi cậu ta không nhìn thấy Kỷ Hi Nguyệt. Sau khi cậu ta một lần nổi tiếng, người cậu ta muốn thông báo nhất chính là Kỷ Hi Nguyệt, người cậu ta muốn cảm ơn nhất cũng Kỷ Hi Nguyệt, hơn nữa lúc cậu ta thường xuyên một mình cũng sẽ nhớ tới Kỷ Hi Nguyệt.
Khuôn mặt nhỏ điềm mỹ xinh đẹp, cặp mắt to đen trắng rõ ràng tựa như vẫn luôn là mắt cười cong cong, rất dịu dàng rất thân thiết, cho cậu ta một cảm giác rất ấm áp và thoải mái.
Cậu ta thật sự hy vọng cô là bạn gái của mình. Đáng tiếc cậu ta biết Kỷ Hi Nguyệt đã có bạn trai, chỉ là trong lòng không phục, còn nghĩ muốn cướp lại thôi.
Hai người đi vào nhà hàng Hàn Quốc, tìm vị trí gần cửa sổ ngồi xuống. Trần Á Nam nhất định phải mời Kỷ Hi Nguyệt ăn cơm, Kỷ Hi Nguyệt chỉ có thể cười gật đầu.
“Học tỷ, thật sự cảm ơn chị, làm em có thành tựu như vậy.” Trần Á Nam rất cảm kích nhìn Kỷ Hi Nguyệt, sự yêu thích trong ánh mắt che dấu không được. Kỷ Hi Nguyệt liếc mắt một cái đã nhìn ra.
“Vậy cũng cần chính cậu có thiên phú, chịu nỗ lực. Nhiều nhất chị chỉ là Bá Nhạc, cậu mới là thiên lý mã.” Kỷ Hi Nguyệt hào phóng cười.
Trần Á Nam vội nói: “Nếu không có Bá Nhạc, đâu ai có thể nhìn ra em là thiên lý mã. Cho nên vẫn là Bá Nhạc lợi hại nhất.”
“Được được được, cậu cũng đừng cảm ơn chị nữa. Cậu có thể hot lên, cũng vì công ty kiếm tiền, chị cũng người được lợi, cho nên giữa chúng ta không cần khách sáo nữa, được không?” Kỷ Hi Nguyệt cười.
Trần Á Nam cảm thấy Kỷ Hi Nguyệt thật sự thân thiết cực kì, quá hiểu lòng người.
“Được, học tỷ nói cái gì, em sẽ nghe cái đó.” Trần Á Nam gắp đồ ăn cho Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt cũng không khách sao, cười nói: “Nghe nói có công ty khác đào cậu?”
Trần Á Nam tức khắc biến sắc, vội nói: “Học tỷ, chị đừng hiểu lầm, em sẽ không đi!”
“Chị không có ý đó. Người nổi danh, có người đào cũng chuyện tốt. Chị chỉ là hỏi một chút, cậu đừng gấp quá.” Kỷ Hi Nguyệt buồn cười nói, chàng trai trẻ này cũng quá đơn thuần.
Trần Á Nam thở phào nhẹ nhõm, nói: “Học tỷ, chị yên tâm, đời này em chỉ ở Húc Nguyệt, sẽ không đi. Em chỉ nghĩ báo đáp học tỷ cho tốt, hơn nữa học tỷ đối xử với em cũng rất tốt, sẽ không bạc đãi em.”
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, nói: “Cậu có thể nghĩ vậy là rất tốt. Chẳng qua người sợ nổi danh, heo sợ mập, sau này làm việc gì cũng vẫn phải cẩn thận, đừng cho người hãm hại hoặc bịa đặt gì đó sau lưng, chúng đều sẽ ảnh hưởng danh dự của cậu.”
“Em biết, em sẽ cẩn thận. Đặc biệt là tai tiếng, em nhất định sẽ không có tai tiếng.” Trần Á Nam vội nói.
“Cậu còn nhỏ, nhanh vậy đã muốn có tai tiếng. Chị muốn nói cho cậu, lúc này mới vừa cất bước, trong vòng hai năm không được có bất cứ tai tiếng gì biết không?” Kỷ Hi Nguyệt nói: “Chính là không được ở riêng với nhau, để tránh bị chụp được. Cho dù ở chung với nữ thì cũng phải có người thứ ba ở đây, như vậy mới có thể giải thích rõ ràng, biết không?”
Trần Á Nam gật đầu, nói: “Vậy học tỷ, lúc này chúng ta thì sao? Có thể có tai tiếng không?”
“Cậu nghĩ tốt quá ha. Chị là bà chủ của Húc Nguyệt, cậu là công nhân, có thể giải thích việc ăn cơm với cậu. Cậu là cây rụng tiền của chị, chị phải mời cậu ăn cơm dỗ dành, mới sẽ không để cậu chạy, đúng không?” Kỷ Hi Nguyệt cười rất mỹ lệ.
Trần Á Nam tức khắc dở khóc dở cười, nói: “Vậy là tốt rồi, sau này em có thể ăn cơm với học tỷ nhiều hơn.”
Chương 1226: Ăn cơm với tiểu thịt tươi (3)
“Khó mà làm được, bạn trai chị sẽ ghen. Lần trước cậu cũng thấy đó, trở về chị không dễ chịu tí nào!” Kỷ Hi Nguyệt nhắc nhở cậu ta việc lần trước cô chạy trốn.
“Anh ấy đối xử với chị có tốt không? Có thể bạo lực gia đình không? Nếu thật sự không tốt với chị, học tỷ, chị có thể chia tay, ngàn vạn đừng để bản thân chịu ấm ức được không?” Trần Á Nam tức khắc khẩn trương nói.
Kỷ Hi Nguyệt dở khóc dở cười, nói: “Cậu nghĩ đi đâu vậy. Anh ấy đối xử với chị rất tốt, chỉ là khi đó chị hơi sợ anh ấy mà thôi. Chẳng qua hiện tại không sợ, anh ấy cũng sẽ không nhỏ mọn như vậy. Có thể nói tình cảm của bọn chị đã rất vững chắc và ổn định, chỉ cần thời cơ tới, chị sẽ gả cho anh ấy.”
Kỷ Hi Nguyệt lộ ra vẻ mặt mộng ảo, khiến Trần Á Nam biết cô chỉ yêu Triệu Húc Hàn.
Trần Á Nam tức khắc cảm thấy chua xót trong lòng, vội nói: “Anh ấy có thật sự tốt vậy không? Tốt đến mức học tỷ phải gả cho anh ấy? Không phải chị còn trẻ sao, không cần gấp vậy, có lẽ sẽ có người đàn ông càng tốt xuất hiện.” Ví như em, như em!
“Chị nhận định sẽ không sai. Cậu còn nhỏ, chuyện tình cảm còn chưa hiểu, đừng tưởng rằng nhất thời đầu nóng lên chính là tình yêu. Có đôi khi mê luyến và tình yêu hoàn toàn là hai việc khác nhau. Cậu đó, giờ phải làm việc cho tốt đi, tương lai còn sợ không có phụ nữ à?” Kỷ Hi Nguyệt găp khối thịt cho cậu ta.
“Học tỷ, sao chị giống mẹ em vậy!” Trần Á Nam quá buồn bực.
“Chị là chị cậu! Không phải mẹ.” Kỷ Hi Nguyệt buồn cười, nói: “Đúng rồi, nói vài việc nghiêm túc đi. Chị có một người bạn là phóng viên đài truyền hình Cảng Long, cô ấy muốn phỏng vấn cậu, cậu cảm thấy thế nào?”
“Phỏng vấn? Em, em không làm được! Em cũng không biết nói gì.” Trần Á Nam tức khắc vò đầu.
“Phỏng vấn tự nhiên sẽ chuẩn bị tốt vấn đề, còn sẽ cho em xem qua, thật ra chính là diễn kịch mà thôi, làm chút tú.” Kỷ Hi Nguyệt giải thích.
Trần Á Nam lập tức nói: “Học tỷ, đây không phải việc công ty quyết định hả? Em nghe chị là được.”
“Việc này không có tiền, là bán cho bạn bè một ân tình, cậu không đồng ý cũng không sao. Chẳng qua đài truyền hình Cảng Long là tổ chức lớn, phỏng vấn cậu cũng nhất định sẽ kéo theo nhiều người hâm mộ cho cậu, sẽ có càng nhiều người bất đồng giai cấp biết cậu, chỉ có lợi chứ không có hại gì với cậu.” Kỷ Hi Nguyệt nói.
“Học tỷ, đều nghe theo chị, chị sắp xếp là được. Đừng nói sưu tầm, lên núi đao xuống chảo dầu em cũng đi.” Trần Á Nam rốt cuộc vẫn là người trẻ tuổi, lập tức nhiệt huyết lên.
Kỷ Hi Nguyệt cười nói: “Vậy được, khi quay về chị sẽ sắp xếp. Còn nữa, lấy vài ảnh chụp có ký tên tới đây, rất nhiều người bạn nói chị muốn ảnh chụp ký tên của cậu.”
“Việc này dễ lắm. Trong công ty có đống lớn ảnh chụp, em ký tên là được.” Trần Á Nam lập tức đồng ý.
Một bữa cơm ăn trong không khí vui sướng, Kỷ Hi Nguyệt cũng nói không ít kế hoạch sau này với Trần Á Nam, để Trần Á Nam cũng trừng lớn đôi mắt. Không nghĩ tới đại tiểu thư này có dã tâm lớn thế, muốn trở thành nhân vật số một trong giới giải trí.
Vậy không phải rất nhanh cậu ta có thể trở thành đương gia tiểu đán? Trần Á Nam nháy mắt cảm thấy việc may mắn nhất đời này chính là gặp học tỷ này. Nếu không phải cô ra tay, chưa kể cúc hoa của cậu ta sẽ khó giữ được mà chỉ sợ sau này cũng sẽ có bóng ma, thậm chí bị uy hiếp từ từ.
Cô là ân nhân cứu mạng của cậu ta, lại là đại quý nhân của cậu ta. Đời này cậu ta nhất định nhớ kỹ ân tình này, báo đáp cô cho tốt.
Lúc ăn cơm sắp kết thúc, đột nhiên có hai thiếu nữ chạy tới, hưng phấn nhìn Trần Á Nam, nói: “Anh, anh là Trần Á Nam! Chúng tôi đều rất thích anh, có thể cho chúng tôi chụp ảnh chung một tấm không?”
Chương 1227: Ăn cơm với tiểu thịt tươi (4)
Trần Á Nam hơi kinh ngạc nhìn về phía Kỷ Hi Nguyệt, Kỷ Hi Nguyệt cười gật đầu với cậu ta. Trần Á Nam lập tức tháo xuống khẩu trang và mũ, cười nói với hai thiếu nữ: “Được, vinh hạnh cho tôi!”
“Thật tốt quá.” Hai fan hâm mộ tức khắc một trái một phải dựa vào người Trần Á Nam, cười rất sáng lạn.
“Trần Á Nam, anh thật sự quá đẹp trai, chúng tôi đều rất thích anh. Người này chính là bạn gái anh hả?” Hai fan hâm mộ còn rất bát quái.
Trần Á Nam lập tức nói: “Đương nhiên không phải. Người này chính là Kỷ đại tiểu thư, là bà chủ của tôi, cho nên người nhưng đừng nói bậy nhé!” Trần Á Nam lộ ra tươi cười mê người.
“Oa, thì ra là Kỷ đại tiểu thư. Bảo sao tôi thấy khá quen mắt mà. Kỷ tiểu thư thật xinh đẹp.” Hai fan hâm mộ cũng biết Kỷ Hi Nguyệt, làm Kỷ Hi Nguyệt thực sự hơi thụ sủng nhược kinh, chẳng biết từ lúc nào cô lại nổi danh trong các fan hâm mộ.
“Hai em gái, anh và bà chủ của anh muốn nói vài việc, hai em có thể đi ăn cơm, đừng để đói bụng đó.” Trần Á Nam nói.
Hai fan hâm mộ lập tức lưu luyến không rời, rời đi, nhưng ríu rít hưng phấn nói chuyện với nhau, làm Kỷ Hi Nguyệt cười lắc đầu.
“Học tỷ, em biểu hiện thế nào?” Trần Á Nam hỏi Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, nói: “Không tồi. Nhớ kỹ, người xem chính là thượng đế của cậu, cho nên phải học cách đối xử tử tế với bọn họ. Nước có thể dìm, cũng có thể nâng thuyền, cậu thông minh như vật, hẳn có thể hiểu đạo lý này.”
Đôi mắt Trần Á Nam tỏa sáng, gật đầu, cảm thấy Kỷ Hi Nguyệt thật sự hiểu thật nhiều, thật giống chị cậu ta, dạy cho cậu ta rất nhiều thứ có ích. Trong lòng cậu ta thật sự rất thưởng thức và bội phục.
Sau bữa cơm chiều, hai người đi ra quán nướng Hàn Quốc, bên ngoài sắc trời đã tối, khắp thành phố đều là đèn nê ông.
“Cậu về công ty hả?” Kỷ Hi Nguyệt hỏi Trần Á Nam đang đội mũ và mang kính râm.
“Ừm, học tỷ thì sao?” Trần Á Nam vẫn không nỡ rời đi, bởi vì cậu ta rất ít có bạn có thể cùng tán gẫu.
“Chị đưa cậu về công ty rồi lại đi.” Kỷ Hi Nguyệt cười nói: “Giờ cậu là đại minh tinh, phải có bảo vệ mới được.”
“Học tỷ, chị đừng giễu cợt em.” Trần Á Nam tức khắc rất hiếm xấu hổ.
“Thật sự, ra vào nhất định phải bảo A Đào đi theo biết không? Quay về lại thêm mấy trợ lý, ngàn vạn đừng xảy ra chuyện. Còn nữa, cậu nhớ rõ phải rèn luyện thân thể nhiều hơn, vẫn khá đơn bạc đó.” Kỷ Hi Nguyệt nói.
Trần Á Nam hơi đỏ mặt, nói: “Em biết rồi, có huấn luyện, chẳng qua em sẽ nỗ lực.”
Hai người đi về công ty, Kỷ Hi Nguyệt nhìn thấy Cố Cửu còn ở, đẩy cửa đi vào, nói: “Cố thiếu, anh còn chưa đi hả?”
“Không phải tôi phải tăng ca à? Cô cho tôi một số tiền lớn vậy, tôi phải kế hoạch dùng thế nào để có lợi nhất với chúng ta, tốc độ kiếm tiền nhanh nhất.” Cố Cửu nói: “Ăn cơm với Trần Á Nam xong rồi hả? Tiểu tử kia rất thích cô.”
“Mỹ nữ thông minh xinh đẹp như tôi có nhiều người thích lắm, điều này không có biện pháp. Chẳng qua ai thích cũng vô dụng, tôi đã có tình nhân, nếu ai cảm thấy lợi hại hơn người yêu của tôi, tôi sẽ suy xét lại.” Kỷ Hi Nguyệt nghịch ngợm nói.
Cố Cửu cười lắc đầu, nói: “Cô đó, thật sự không sợ Hàn thiếu đau lòng.”
“Xía, anh ấy sẽ không đâu, bởi vì anh ấy vĩnh viễn là người tốt nhất, lợi hại nhất. Được rồi, anh cũng đừng quá trễ, thân thể cũng phải nghỉ ngơi. Tôi phải đi về, nếu không anh Hàn sẽ tới tìm người.” Kỷ Hi Nguyệt nói xong rồi vẫy tay rời đi.
Đi ra công ty, cô gửi tin tức cho Tiêu Ân thì mới biết được bọn họ còn ở công ty. Cho nên cô trực tiếp đi đến cách vách tìm Triệu Húc Hàn cùng về nhà, hơn nữa buổi tối không an toàn, mọi người cùng đi luôn là tốt.
Chương 1228: Tâm hết lo lắng
Kỷ Hi Nguyệt mới vừa đi đến dưới lầu tập đoàn Triệu thị đế vương, điện thoại reo lên, Kỷ Hi Nguyệt vừa nhìn, vậy mà là Hạ Tâm Lan, hơi ngoài ý muốn.
Nhận cuộc gọi, Kỷ Hi Nguyệt còn chưa nói lời nào, bên kia Hạ Tâm Lan đã hô to gọi nhỏ.
“Tiểu Nguyệt, có chuyện lớn rồi!”
Kỷ Hi Nguyệt biến sắc, nói: “Tâm Lan, có chuyện lớn gì, cậu đừng làm tớ sợ.”
“Không phải dọa cậu. Cậu biết chuyên Tôn thị ẩn môn tung ra lệnh giết màu đen, muốn giết Triệu Húc Hàn chưa?” Hạ Tâm Lan cực kì nóng vội.
Kỷ Hi Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, thì ra là chuyện này.
“Ừm, tớ sớm biết rồi, cậu đừng lo lắng, chúng tớ sẽ cẩn thận.” Kỷ Hi Nguyệt thấy ấm áp trong lòng, người bạn này cô đã kết giao đúng.
“Tiểu Nguyệt, sao tớ không lo được. Tớ nghe cha nói Tôn thị ẩn môn rất lợi hại, hơn nữa bọn họ phát ra lệnh phải giết, thuyết minh những người cấp cao bên phía Triệu gia tựa hồ đã đồng ý. Đây không phải muốn Triệu Húc Hàn chết hả? Tiểu Nguyệt, Triệu Húc Hàn đắc tội bên trên?”
Hạ Tâm Lan rất lo lắng nói liên tục.
“Đúng vậy, bởi vì tớ, nguyên lão Triệu gia muốn anh Hàn bỏ tớ.” Kỷ Hi Nguyệt cười.
Hạ Tâm Lan sửng sốt, nói: “Không phải điều này còn chưa quyết định hả? Cậu cũng có thể đạt tới yêu cầu của chủ mẫu Triệu gia mà. Có phải bọn họ quá nóng vội rồi không? Cách lúc Triệu Húc Hàn 30 tuổi còn ba năm nữa mà?”
“Đúng vậy, quá nóng vội, nhưng cũng có lẽ do anh Hàn quá cường thế, uy hiếp đến quyền lợi của các nguyên lão, cho nên họ muốn buộc anh ấy phải ngoan ngoãn chút. Mà cậu cũng biết việc anh Hàn đã quyết định thì không có khả năng sửa đổi, cho nên chỉ có thể cứng đối cứng.” Kỷ Hi Nguyệt cười khổ, nói.
“Vậy quá nguy hiểm, lệnh giết màu đen, người luyện khí công đều có thể xuất động. Chỉ sợ Cảng Thành tụ tập rất nhiều sát thủ loại này.” Hạ Tâm Lan vẫn rất sốt ruột, không dám tưởng tượng có nhiều người luyện khí công muốn giết Triệu Húc Hàn, Triệu Húc Hàn còn có thể trốn đi đâu được nữa.
Tu Kỷ Hi Nguyệt cũng người luyện khí công, nhưng rốt cuộc cũng chỉ có hai người. Những ám vệ của Triệu Húc Hàn chỉ sợ cũng người của nguyên lão.
“Cậu yên tâm, thực lực của tớ và anh Hàn đều không yếu, hơn nữa chúng tớ còn có những người khác hỗ trợ. Lúc này đây chuẩn bị tới một người giết một người, tới hai người giết một đôi. Nếu tiến vào thế giới này, tớ cũng sẽ bắt đầu nổi danh, chỉ có làm cho bọn họ sợ thì chúng tớ mới có thể an toàn.” Ánh sáng sắc bén và cơ trí lấp lóe trong mắt Kỷ Hi Nguyệt.
Hạ Tâm Lan bên kia cười khổ một tiếng, nói: “Vậy khi nào cậu tới Kinh Thành, tớ đã nói với cha rồi. Cha cũng nói không thành vấn đề, để cậu gia nhập tổ chức quốc tế trước, như vậy còn có thể được tổ chức quốc gia bảo vệ.”
“Tạm thời có thể đi không được, tớ không thể tách khỏi anh Hàn. Tâm Lan, không bằng cậu nói bọn họ để chỉ đạo viên đến đây kiểm tra tớ đi?” Kỷ Hi Nguyệt nghĩ vậy như thế là tốt nhất.
Hạ Tâm Lan bên kia ngẩn người, nói: “Được, tớ sẽ nói với cha. Chẳng qua Tiểu Nguyệt, cậu đừng hy vọng quá nhiều. Lệnh giết màu đen đã ra, có đến chỗ cậu không thật đúng là khó nói.”
“Tớ hiểu, cậu đừng nhọc lòng, sinh tử có mệnh, phú quý do trời, tớ và anh Hàn không có câu oán hận, chỉ biết sống theo điều mình tin tưởng.” Ngực Kỷ Hi Nguyệt dâng lên một luồng nhiệt huyết.
Hạ Tâm Lan bên kia đã nức nở, nói: “Cậu đừng nói bậy, nhất định sẽ không sao. Tớ không nói nữa, tớ sẽ đi nói với cha tớ, cậu chờ tớ.”
“Được, Tâm Lan, cảm ơn cậu, đừng quá miễn cưỡng. Tớ không muốn thiếu cậu quá nhiều nhân tình.” Kỷ Hi Nguyệt bên này cười nói.
“Cậu là đồ ngốc, tớ thiếu cậu còn nhiều hơn. Cứ thế đi, tạm biệt.” Hạ Tâm Lan bên kia nói xong câu này đã trực tiếp cúp máy.
Chương 1229: Vũ khí bí mật
Kỷ Hi Nguyệt nhìn điện thoại, cười lắc đầu, ngay sau đó tới văn phòng Triệu Húc Hàn. Tuy là buổi tối nhưng mỗi tầng trong văn phòng đều có đèn đuốc sáng trưng, còn có không ít quản lý chưa tan làm, từ trên xuống dưới tìm tổng tài ký tên. Xem ra bọn họ đi ra ngoài một tuần, việc bên này đọng lại cũng rất nhiều.
Đi vào văn phòng, Triệu Húc Hàn từ sau bàn làm việc ngẩng đầu, lập tức lộ ra nụ cười dịu dàng, nói: “Cơm nước xong rồi hả? Nói với Trần Á Nam thế nào?”
“Cũng tốt. Anh Hàn, anh ăn cơm chưa?” Kỷ Hi Nguyệt nhìn thấy trên mặt bàn bên kia còn hộp cơm còn nguyên đóng gói.
“Vẫn chưa. Chẳng phải chờ em tới, anh lại ăn đó thôi.” Nói rồi anh đánh vài chữ trong máy tính rồi đứng lên đi đến trước bàn cơm.
Kỷ Hi Nguyệt giúp anh lấy đồ vật ra để sẵn, thức ăn đều do thím Lý làm xong đưa tới.
“Uống trước chút canh, cũng sắp 8 giờ rồi mà anh còn không ăn, cũng không cần tiết kiệm thời gian để làm việc đâu!” Kỷ Hi Nguyệt thấy anh ăn gấp, nhịn không được lại bắt đầu lải nhải.
“Em và Trần Á Nam bàn bạc chuyện gì vậy?” Triệu Húc Hàn lại trực tiếp nói sang chuyện khác. Nếu không phải công tác làm anh mệt mỏi thì toàn bộ đầu óc anh sẽ nghĩ đến việc bạn gái mình ăn cơm với người đàn ông khác.
Khỏe miệng Kỷ Hi Nguyệt run lên, người đàn ông này vẫn rất để ý. Chẳng qua nếu càng để ý, có phải anh càng quan tâm không.
Kỷ Hi Nguyệt kiên nhẫn kể anh nghe cuộc tán gẫu với Trần Á Nam, Triệu Húc Hàn vẫn luôn có sắc mặt bình tĩnh, ăn cơm cũng càng ngày càng hưởng thụ. Kỷ Hi Nguyệt nhìn biểu cảm này của anh, trong lòng cũng cười đến lắc đầu.
Mặc dù người đàn ông này rất lãnh khốc, rất cường đại, rất bá đạo, rất tự tin nhưng vẫn để ý bạn gái của mình, quản chi là chút ghen tuông nho nhỏ.
“Đúng rồi, Tâm Lan vừa rồi gọi điện thoại cho em, nói về lệnh giết màu đen, xem ra tổ chức bí mật quốc gia cũng biết. Anh Hàn, mọi người đều biết nguyên lão Triệu gia không ủng hộ anh.” Kỷ Hi Nguyệt đau lòng vì anh, nói.
Triệu Húc Hàn cười lạnh một tiếng, nói: “Chuyện sớm muộn.” Ngay sau đó, anh ngẩng đầu nhìn cô, hỏi: “Em sợ không?”
“Sợ cái gì? Em rất mạnh.” Kỷ Hi Nguyệt cười nói.
Triệu Húc Hàn gật đầu, nói: “Anh cũng rất mạnh, hai người mạnh chúng ta liên thủ, chẳng lẽ còn sợ mấy sát thủ?”
“Anh nói đúng. Lần này không có khả năng mười người cùng tới, mọi người đều muốn cướp tiền, nhất định sẽ nghĩ độc chiếm.” Kỷ Hi Nguyệt nói.
Triệu Húc Hàn thưởng thức nhìn cô, nói: “Tiểu Nguyệt, lần này chúng ta làm lớn một phen. Anh muốn cho giới khí công biết, ai muốn mạng anh đều phải trả giá thảm trọng. Còn nữ, bạn gái Kỷ Hi Nguyệt của anh có bao nhiêu cường đại!”
Ánh mắt Kỷ Hi Nguyệt sáng lên, nói: Angn cũng cảm thấy em có thể nổi danh? Em vừa rồi còn cùng Tâm Lan nói lúc này muốn nổi danh!”
“Có gì không thể, khinh người quá đáng, vậy cho bọn họ nhìn chút nhan sắc, cũngm các nguyên lão biết thực lực của em, xem bọn họ còn có thể ngăn cản không.” Triệu Húc Hàn nói một câu: “Hiện tại Tiêu Ân và Long Bân đều sẽ trở thành vũ khí bí mật của chúng ta. Chúng ta ở ngoài sáng cũng không có gì không tốt.”
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, nói: “Em nghe anh. Chẳng qua có thể liên lụy đến cha và bạn bè em không? Em chỉ sợ điều này.”
“Hẳn sẽ không. Rốt cuộc nếu liên lụy vô tội người thì sẽ kinh động tổ chức quốc gia bao vây diệt trừ, bình thường sẽ không có ai ngu xuẩn ra tay với bá tánh bình dân.” Triệu Húc Hàn nói: “Nhưng cũng không loại trừ việc ngoài ý muốn.”
“Vậy làm sao đây? Em rất sợ cha em rời đi.” Tâm Kỷ Hi Nguyệt lập tức bị bóp chặt.
Triệu Húc Hàn nhíu mày, nói: “Nếu không em sửa lại tên đi. Tuy các nguyên lão biết thân phận em nhưng còn chưa biết những chuyện khác.”
Chương 1230: Không bằng kêu là Khiếu Mịch Chí
Kỷ Hi Nguyệt sửng sốt, nói: “Được không? Gọi Vương Nguyệt?”
“Không, Vương Nguyệt chỉ là phóng viên, hơn nữa em không sợ liên lụy đồng nghiệp hà?” Triệu Húc Hàn lắc đầu, nói: “Vầy đi, em gọi là Khiếu Mịch Chí.”
“Khiếu Mịch Chí?” Kỷ Hi Nguyệt hơi đơ ra.
“Nhớ rõ việc em đi sòng bạc không? Em có một nốt ruồi đỏ, lần sau trước khi em ra tay thì dán một nốt ruồi đỏ ở trên mặt. Những tên ngốc đó đều chỉ biết nhận tiêu chí đặc thù rõ ràng, rất nhanh danh hiệu Khiếu Mịch Chí sẽ làm tất cả người luyện khí công đều biết.” Triệu Húc Hàn cười.
Kỷ Hi Nguyệt dở khóc dở cười, nói: “Được rồi, tạm thời cũng chỉ có thể như vậy. Chẳng qua em cảm thấy bọn họ cũng sẽ tra ra thân phận thật sự của em.”
“Vậy bọn họ cũng sẽ biết em không nghĩ lấy tên Kỷ Hi Nguyệt và Vương Nguyệt đối mặt với bọn họ, cũng chính là cảnh cáo bọn họ không được ra tay với người bên cạnh em. Bởi vì lúc em đối mặt với người luyện khí công chính là Khiếu Mịch Chí, không phải Kỷ Hi Nguyệt và Vương Nguyệt.” Triệu Húc Hàn nhìn cô, giải thích.
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, nói: “Được, sau này em sẽ mang theo đồ dụng trong người. Một có tình huống, em sẽ dán nốt ruồi đỏ. Ha ha.”
Triệu Húc Hàn duỗi tay xoa tóc cô, nói: “Đêm nay em tự về trước đi. Anh muốn đi nhà cũ thăm cha anh. Ông ấy cũng biết lệnh giết màu đen, nhất định anh phải trở về.”
Kỷ Hi Nguyệt nhíu mày, nói: “Em và anh cùng đi đi, em sợ anh buổi tối sẽ có nguy hiểm.”
“Đêm nay hẳn sẽ không. Rốt cuộc những người đó nhận được mệnh lệnh lại chạy tới cũng sẽ không nhanh như vậy. Cho dù vừa lúc ở đây thì cũng không có khả năng vượt qua ba người, hai người anh và Tiêu Ân cũng đủ ứng phó rồi, em yên tâm đi.” Triệu Húc Hàn mỉm cười, nói.
Kỷ Hi Nguyệt ngẫm lại cũng đúng, biết anh không dẫn cô theo cũng vì không quá tiện, cho nên cô gật đầu, nói: “Vậy anh ăn xong em sẽ đi về. Anh cũng đi sớm về sớm, nếu không sau khi trở về thì anh gửi tin tức nói cho em, miễn cho em lo lắng.”
“Ừm.” Triệu Húc Hàn gật đầu, ăn xong cơm rất nhanh, Kỷ Hi Nguyệt thu dọn một chút sau đó rời đi.
Lúc ở cửa gặp Tiêu Ân, Kỷ Hi Nguyệt nói với anh ấy: “Tùy thời nhớ rõ liên hệ, đừng thể hiện.”
“Tôi hiểu rồi, đại tiểu thư.” Tiêu Ân lập tức gật đầu.
“Đúng rồi, Long Bân và La Hi còn chưa trở về?” Kỷ Hi Nguyệt hỏi.
“Bây giờ hẳn đang ở trên máy bay, sáng mai nhất định sẽ tới. Tôi nói bọn họ đi tìm đại tiểu thư trước?” Tiêu Ân hỏi.
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, nói: “Nếu vậy thì sớm tìm tôi trước đi, tôi muốn nhìn thái độ La Hi.”
“Được!” Tiêu Ân cũng nghĩ thế. Rốt cuộc năng lực thuyết phục của Kỷ Hi Nguyệt mạnh hơn cậu chủ nhiều.
Kỷ Hi Nguyệt cũng không có lái xe, cô bắt xe trở về, trên xe thu được tin nhắn Thiết Quý Hoành gửi tới.
“Tiểu Nguyệt, các người tới rồi cũng không báo một tiếng bình an.” Thiết Quý Hoành còn rất hài hước, gửi một biểu cảm ấm ức.
Kỷ Hi Nguyệt tức khắc cảm thấy bản thân xác thật không đúng, vội vàng trà lời: “Anh Thiết, thực xin lỗi. Trở về bận quá nên quên mất, anh bên kia có khỏe không?”
“Anh rất khỏe, lão Cừu đã ở cạnh anh, các ngươi bên kia thì sao? Qua đêm nay sẽ có thể nguy hiểm.” Thiết Quý Hoành cũng giúp bọn họ tính thời gian.
Người tu luyện khí công trải rộng khắp nơi trên thế giới, thấy lệnh giết màu đen sẽ chuẩn bị xuất phát. Cho nên sau một ngày mới có thể đến lúc nguy hiểm, mọi người đều sẽ đi Cảng Thành tìm Triệu Húc Hàn.
Chẳng qua Triệu Húc Hàn cũng cường giả có tiếng ở giới khí công, cũng có thể có hai người liên hợp, ba người liên hợp, nhưng liên hợp nhiều nhất cũng sẽ không vượt quá bốn người. Rốt cuộc chỉ có 1 tỷ, phân nhiều sẽ thiếu, không bằng bọn họ nhận vụ làm ăn khác.
Hơn nữa người luyện khí công bình thường đều không dùng súng ống, quá quan đều rất phiền toái. Đặc biệt tiến vào Cảng Thành, súng ống bị quản chế khắt khe hơn, nếu không thì tiến vào chợ đen mua, còn không nữa sẽ tự buôn lậu lại đây, nếu không không có khả năng có súng ống.