Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1271-1280
Chương 1271: Bị tuôn ra (1)
Triệu Húc Hàn căn bản chẳng nhìn cô ta tí nào, mà là đứng lên, sắc mặt rất lãnh khốc trầm thấp.
Vô Cốt ôm lấy chân anh không thả, Triệu Húc Hàn vung chân đá một cái, cả người cô ta đã bị đá văng ra, dù sao cũng cho thêm khí công.
Vô Cốt thấy Triệu Húc Hàn xoay người bỏ đi, trong lòng hận cực kì.
“Triệu Húc Hàn! Không nghĩ tới anh vô tình đến vậy, anh và Kỷ Hi Nguyệt sẽ không có kết quả tốt, các người nhất định sẽ không chết tử tế được!” Vô Cốt nói xong trực tiếp lấy ra một con dao đâm tới Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt tựa hồ dự đoán được cô ta sẽ không cam tâm, trực tiếp dùng một chân đá qua, đá trúng tay Vô Cốt. Vô Cốt kêu lên thảm thiết, dao cũng rơi khỏi tay.
Long Bân trực tiếp đến đá một chân vào bụng cô ta, Vô Cốt đau đến mức kêu lên một tiếng, co thành con tôm.
Tiêu Ân cũng đến đây, Vô Cốt tức khắc phẫn nộ nhìn Tiêu Ân, nói: “Tiêu Ân, chẳng lẽ anh cũng người vô tình như thế! Muốn đưa em đi Châu Phi, phế em đi!”
Tiêu Ân lạnh nhạt nói: “Ngay khi cô phản bội cậu chủ, phản bội đại tiểu thư, cô đã không phải em gái út của chúng tôi nữa! Trân trọng đi!”
“Tôi nhổ vào! Các người khi nào em tôi như em gái út, các người đều không giúp tôi, chỉ giúp con đàn bà thối này! A!” Vô Cốt mở miệng mắng, Long Bân không khách sáo đá một chân, đá trúng cằm cô ta.
Máu tươi của Vô Cốt chảy ròng, miệng đau đến mức nói không ra lời.
Long Bân trực tiếp ra tay răng rắc hai cái, hai tay Vô Cốt đã trực tiếp bị Long Bân bẻ gãy. Ngay sau đó Vô Cốt bộc phát ra tiếng thét thảm thiết kinh thiên động địa, trực tiếp chết ngất.
“Đại tiểu thư, tôi đưa người đi.” Long Bân hội báo với Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, nhìn Tiêu Ân, thấy con ngươi anh ta vẫn hơi không nỡ, nhưng cuối cùng cũng lựa chọn quay đầu không nhìn Vô Cốt. Anh ấy và lão Hôi, thím Lý đều từng khuyên Vô Cốt, đáng tiếc cô ta thật sự không nghe lọt tí nào.
Ai cũng cứu không được cô ta. Chỉ hy vọng cô ta ở Châu Phi có thể tự chống đỡ, bên kia có Triệu gia bãi, anh ấy có thể chuẩn bị một vài, nhưng chỉ sợ Vô Cốt nửa đời sau cũng chỉ có thể làm nô lệ cho đàn ông ở Châu Phi.
Ở Triệu gia, người phản bội có thể sống sót đã là sự nhân từ lớn nhất.
Tuy rằng Kỷ Hi Nguyệt thấy như vậy là sống không bằng chết, nhưng muốn giết Vô Cốt thì Tiêu Ân lại không xuống tay được.
Thật ra kết cục của Vô Cốt đã được Kỷ Hi Nguyệt sớm liệu đến, người phụ nữ như vậy nhất định sẽ không có kết cục tốt. Cô cũng không đồng tình, cô ta tự tìm đường chết, không phải cô chưa từng cho cô ta cơ hội, nhưng cô ta không quý trọng, cũng trách không được cô.
Giờ cô không có nhiều thời gian để đa sầu đa cảm, xuân thương thu buồn.
Nửa tháng sau, tất cả đi vào quỹ đạo, những thương tổn lệnh giết màu đen mang đến cũng đã biến mất. Tập đoàn Húc Nguyệt bắt đầu chiếu tác phẩm điện ảnh đầu tiên, mang đến hiệu quả và lợi ích làm Kỷ Hi Nguyệt và Cố Cửu đều rất vừa lòng.
Thời tiết tháng chín sớm muộn gì cũng hơi lạnh lẽo, người luyện khí công căn bản không cảm thấy gì.
Kỷ Hi Nguyệt bắt đầu đi làm. Tu luyện khí công để cô có thể có thể trở nên bình tĩnh và vững vàng trước mọi thứ, bất cứ việc gì tựa hồ cũng không thể làm cô gấp rút.
Đi trở lại đài truyền hình, Lộc Hùng bảo cô tiến vào rồi nói: “Có người tuôn ra tin tức Vương Nguyệt chính là Kỷ Hi Nguyệt.”
Kỷ Hi Nguyệt sửng sốt, cô không nghĩ tới nhanh như vậy, còn đột nhiên như thế.
“Ai tuôn?” Kỷ Hi Nguyệt hỏi.
“Một phóng viên Hương Thành, cô cũng thấy trang web của bọn họ. Đã có vô số cuộc gọi đến tìm tôi kiểm chứng.” Lộc Hùng nhíu mày, nói: “Cô chuẩn bị xử lý thế nào?”
Chương 1272: Bị tuôn ra (2)
Kỷ Hi Nguyệt suy nghĩ, nói: “Vốn dĩ tôi nghĩ sẽ tự nói ra, có thể lấy chút điểm nóng. Chẳng qua nếu đã bị tuôn ra thì cứ bạo đi.”
Kỷ Hi Nguyệt nghĩ thầm đã rất nhiều người biết cô có hai thân phận, đặc biệt những nơi như cục cảnh sát cũng có rất nhiều tiểu cảnh sát biết, một khi bị phóng viên lừa dối thì rất có thể nói lỡ miệng.
Máy tính trên bàn làm việc của Lộc Hùng vang lên, Lộc Hùng nhìn, sắc mặt hơi khó coi, nói: “Ở cửa đài truyền hình có rất nhiều bạn bè truyền thông muốn chứng thực Vương Nguyệt có phải Kỷ Hi Nguyệt không?”
Kỷ Hi Nguyệt sờ cằm, nói: “Không cần để ý tới họ, ta cứ để Cố Du Du đưa tin một đợt.”
“Vậy cô tự đánh giá rồi làm. Rốt cuộc Vương Nguyệt rất nổi danh, Kỷ Hi Nguyệt cũng rất nổi danh.” Lộc Hùng hơi dở khóc dở cười: “Bạn trai cô càng thêm nổi danh.”
Kỷ Hi Nguyệt cũng cười rời đi, lập tức tìm thấy Cố Du Du, mà toàn bộ người trong văn phòng đều nhìn Vương Nguyệt, tựa hồ không thể tin được cô là Kỷ Hi Nguyệt.
“Tiểu Nguyệt! Tin tức Hương Thành là thật hả? Cậu là Kỷ đại tiểu thư?” Cố Du Du càng thêm kinh hãi. Trước đó cô ta còn đi gặp Kỷ Hi Nguyệt và Trần Á Nam, làm một bài phỏng vấn, độ nóng kéo dài ba ngày.
Kỷ Hi Nguyệt nhìn nhiều đôi mắt đang tìm tòi nghiên cứu. Ngay sau đó cô tháo xuống tóc giả và mắt kính to bằng gỗ, kế tiếp dùng khăn giấy lau son môi xám trắng và một ít tàn nhang, lộ ra một dung nhan mỹ lệ.
Liễu Đông liếc mắt nói: “Chị Nguyệt, thật không biết chị nghĩ thế nào, là đại mỹ nhân mà cứ nhất định phải biến thành thiếu nữ xấu xí.”
“Liễu Đông, cậu đã sớm biết hả?” Có người kinh hô.
Liễu Đông cười ha ha, nói: “Tốt xấu gì tôi và chị Nguyệt cũng từng là cộng sự, tự nhiên đã biết.”
“Tiểu Nguyệt, cậu giấu kĩ ghê! Hơn nữa đây là cậu nghĩ không thông biết bao!” Có người lập tức la to nói tiếp. Trong lúc nhất thời, toàn bộ khu làm công đều vây quanh Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt cười nói: “Tớ chỉ ngẫm lại muốn làm một phóng viên bình thường mà thôi. Du Du, đi phỏng vấn tớ đi, dù sao cũng bị lộ ra ngoài.”
Cố Du Du sửng sốt, ngay sau đó nhảy dựng lên, mừng rỡ nói: “Được, được, phòng họp! Anh Hâm!”
Anh Hâm vội trả lời một tiếng, lập tức lấy cameras rồi đi. Kỷ Hi Nguyệt và Cố Du Du đi vào phòng họp, sau đó ghi lại một đoạn phỏng vấn, đăng lên trang web của đài truyền hình ở Cảng Thành.
Trong đó giải thích vì sao Kỷ Hi Nguyệt phải làm phóng viên, đó là ước mơ từ trước đến nay của cô. Hơn nữa cô cũng không nghĩ bởi vì thân phận Kỷ Hi Nguyệt làm đồng sự cảm giác ràng buộc, cũng muốn chứng minh từ từ năng lực của bản thân.
Sau khi Triệu Húc Hàn ở văn phòng nhìn đoạn phỏng vấn Kỷ Hi Nguyệt trên máy tính, khóe miệng gợi lên một nụ cười. Khi nào cô gái này mới công bố anh là bạn trai của cô?
Cố Du Du có câu hỏi rất lợi hại, hỏi có phải Vương Nguyệt có thể phối hợp với cảnh sát là do cô là Kỷ Hi Nguyệt không?
Kỷ Hi Nguyệt cười trả lời: “Mặc kệ là Vương Nguyệt hay Kỷ Hi Nguyệt, tôi đều hy vọng có thể cảnh dân hợp tác, hữu hiệu có lợi đả kích tội phạm. Còn việc có phải hay không thì có thể thử hỏi cảnh sát. Tin tức đầu tiên của tôi là tai nạn xe Giang Sơn, lúc đó cục cảnh sát còn không có ai biết tôi là Kỷ Hi Nguyệt. Nguyên nhân cũng vì sợ mọi người nói tôi dựa vào quan hệ báo tin tức, cho nên tôi mới muốn dùng thân phận Vương Nguyệt đến nỗ lực công tác, để mọi người đều tán thành tôi.”
“Kỷ tiểu thư, vậy tập đoàn Húc Nguyệt là của cá nhân cô hà?” Cố Du Du đưa ra câu hỏi.
Kỷ Hi Nguyệt cười trả lời: “Là tôi hợp tác với bạn tôi. Hy vọng tác phẩm điện ảnh của Húc Nguyệt có thể làm mọi người đều thích.” Kỷ Hi Nguyệt biết Cố Du Du thông minh, lại thêm một lần quảng cáo.
“Trần Á Nam là tiểu sinh đầu bảng của Húc Nguyệt các cô, nghe nói cậu ấy cực kì sùng bái cô. xin hỏi cậu ấy đang theo đuổi cô à?” Ánh mắt Cố Du Du rất tinh ranh.
Chương 1273: Húc Nguyệt lớn mạnh
Kỷ Hi Nguyệt cười lắc đầu, nói: “Đương nhiên không phải. Trần Á Nam được tôi mang vào công ty, cậu ấy là học đệ của tôi, nhỏ hơn tôi hai tuổi. Hơn nữa tôi là người đã có bạn trai, mọi người không cần nhọc lòng vì tôi.”
“Oa, xin hỏi bạn trai của Kỷ tiểu thư là ai vậy? Là phạm vi kia hả?” Cố Du Du quả thực chính là bà tám giới giải trí.
Kỷ Hi Nguyệt cười ha ha, nói: “Tạm thời tôi sẽ không nói, sau này mọi người sẽ biết.”
Sua khi cuộc phỏng vấn chấm dứt, Kỷ Hi Nguyệt tan làm, để lại mọi người ở phía sau chậm rãi nghị luận cô. Chẳng qua cô đều không nghĩ những việc này, nếu đã tuôn ra thì nhất định sẽ có phong ba, nhưng thời gian là một thứ tốt, phong ba có lớn hơn nữa thì cũng sẽ là quá khứ.
Ngày hôm sau, Kỷ Hi Nguyệt lấy nản ký tên của Trần Á Nam tới, cả đám đồng nghiệp nữ đều hưng phấn thét chói tai, nói có đồng nghiệp như Kỷ Hi Nguyệt quả thực rất hạnh phúc.
Phong ba lớn nhất tháng chín chính là bản thân Kỷ Hi Nguyệt, cũng vì bộ tin tức kiếm đủ trước mắt mà Kỷ Hi Nguyệt cũng không hề trang điểm thành Vương Nguyệt, cũng mặc trang phục công tác trí thức.
Mặc như vậy, hơn nữa cuộn sóng tóc dài, tức khắc lại được xem như tiêu điểm trong mắt phái nam. Rất nhiều đồng nghiệp nam trong công ty, rất nhiều lần đều đứng chờ cạnh bồn hoa ở cửa lớn để ngắm Kỷ Hi Nguyệt.
Điều này khiến Kỷ Hi Nguyệt cũng dở khóc dở cười. La Hi vẫn luôn đi theo cô, mọi người đều biết La Hi thật ra chính là bảo vệ của Kỷ Hi Nguyệt. Lúc trước cô là Vương Nguyệt, mọi người cảm thấy thân phận cô không có khả năng có bảo tiêu, nhưng sau khi biến thành Kỷ Hi Nguyệt thì tất cả mọi người lập tức hiểu được.
Lúc trước có Long Bân, sau này có La Hi, họ đều là cận vệ của Kỷ Hi Nguyệt. Ai bảo cô là đại tiểu thư tập đoàn Kỷ Hải.
Việc kinh doanh của tập đoàn Kỷ Hải càng làm càng lớn, mới mua được một miếng đất ở phía bắc Cảng Thành, muốn kiến tạo khu chung cư lớn, các thị dân đều đã ngo ngoe rục rịch, nghĩ muốn cướp mua phòng ở. Rốt cuộc ở Cảng Thành người nhiều đất ít, có thể mua được phòng chung cư tốt thì đều đến dựa vào vận khí.
Tháng mười, Lâm San phát ra 《Xuyên Qua Tỏa Tình》, internet và đài truyền hình cùng phát hành, lập tức trở thành thứ có lượt rating đứng đầu bảng. Cố Cửu bên này lập tức vận tác quanh thân, Lâm San cũng lập tức đỏ tía, phối hợp công ty làm tuyên truyền, kiếm lời không ít.
Hơn nữa lập tức quyết định biểu diễn phim Lưu uy ma huyễn tiếp theo, cô là cô gái rất tinh mắt lại còn thông minh, cho nên chú định trở thành kiêu nữ giới điện ảnh, cùng Trần Á Nam, hai người trở thành một cặp tiểu sinh đứng đầu ở Húc Nguyệt.
Húc Nguyệt phía trước đầu tư, bộ phim Xuyên Qua Tỏa Tình trực tiếp gỡ vốn, sau đó còn có lợi nhuận. Kỷ Hi Nguyệt ra tay hào phóng, khen thưởng cho công nhân cũng hào phóng hơn các công ty điện ảnh khác.
Mọi người đều cảm thấy bà chủ vừa tốt, vừa hào phóng, cả đám đều càng thêm nỗ lực. Kịch bản từng cuốn ra tới, phim ảnh TV cũng từng bộ đuổi kịp, thắng tới khi mỗi ngày Húc Nguyệt đều điên cuồng kiếm tiền.
Cố Cửu rất có đầu óc làm ăn, anh ấy bảo công ty game biến Xuyên Qua Tỏa Tình làm thành phiên bản trò chơi, lại đẩy ra ngoài, lập tức trở thành trò chơi ăn khách. Trò chơi kiếm tiền và hút khách cực nhiều, đặc biệt là người trẻ tuổi.
Cho nên anh ấy xen kẽ giới thiệu phim ma huyễn trong trò chơi, chấp bút quảng cáo cho bộ phim lớn Lưu Uy ma huyễn trời cao thần về.
Còn có chính là Lý Miểu 《Đạo Thiên Cốt》 phát ra sau Xuyên Qua Tỏa Tình, bởi vì cốt truyện càng thêm đẹp nên lại thu hoạch một lượng lớn người xem. Lý Miểu cũng trở thành minh tinh.
Mà sau khi Lý Mai của Cảng Long phát ra 《Cung Đình Phong Vân》, bởi vì mọi người đã từng xem phim hay của Húc Nguyệt nên cũng cảm thấy Lý Mai bình thường, nhưng dù sao cô cũng là ảnh hậu, kỹ thuật diễn rất tốt, vẫn kiếm lời cho Cảng Long. Chỉ là năm nay vị trí ảnh hậu không bao giờ có thể thuộc về cô. Lúc trước nhân phẩm của cô đã bị đưa ra ánh sáng, bị rất nhiều người xem phấn biến thành đen.
Chương 1274: Xác định nguyên nhân chết
Lúc việc làm ăn của Húc Nguyệt như mặt trời ban trưa, thì sau khi hối hả ngược xuôi học tập, cuối cùng Kỷ Hi Nguyệt cũng hiểu rõ nguyên nhân thật sự khiến mẹ Triệu Húc Hàn chết.
Sua khi trở về từ Paris, Kỷ Hi Nguyệt âm thầm làm chuyện này. Bởi vì có bút ký của dì Kim và di vật của mẹ mình, cô gạt Triệu Húc Hàn và Kỷ Thượng Hải, tự trộm đối chiếu, còn mời vài đội trưởng tới đây thẩm định một ngày.
Bên ngoài đều nói nguyên nhân chết của mẹ Triệu Húc Hàn là chết đuối, bởi vì do pháp y chứng thực nên nếu nói bị mưu sát thì cũng không có chứng cứ phản bác. Hơn nữa còn là ở thắng địa du lịch có đám đông, lúc ấy là có rất nhiều người nhìn thấy bà sau khi bị chết đuối được vớt lên.
Chỉ có ông cụ Triệu và Triệu Húc Hàn không tin, cho nên vẫn luôn âm thầm kiểm chứng. Nhưng bởi vì trong quá trình tra có quá nhiều người chết nên cũng kẹt lại, bởi vì họ không muốn hại người khác, nhưng điều này lại cũng chứng thực Hạ Vịnh Hà chết do bị mưu sát!
Nhưng lại không thể nói ra nguyên nhân chết thật sự, không có bất cứ chứng cứ gì, cho nên chỉ có thể nén giận. Mà hiện tại Kỷ Hi Nguyệt tra được nguyên nhân chết thật sự của Hạ Vịnh Hà, cô phi thường kích động.
Trước khi ăn tết mà có thể tìm ra nguyên nhân chết, Kỷ Hi Nguyệt cảm thấy ông trời vẫn rất để ý cô và Triệu Húc Hàn, rốt cuộc cũng tìm được hung thủ thực sự đã giết mẹ hai người.
Cuối tháng mười hai, Châu Âu đã phi thường rét lạnh, Úy Mẫn nhi chết làm cho cả Châu Âu đều chấn động ba tháng, hắc đạo bạch đạo đều như nổi điên, chiến hỏa nổi lên bốn phía, nhưng đều ở sau màn. Bên ngoài chỉ có không khí cực kì căng thẳng, nhưng người có liên quan đều đã bị dọa vỡ gan.
Ba tháng này Thiết Quý Hoành sứt đầu mẻ trán, không chỉ có Úy gia ra tay đối phó, đả kích việc làm ăn của anh ta mà còn có lệnh giết màu đen, gần như mỗi ngày đều ở trong nguy hiểm.
Cũng may việc làm ăn của Thiết gia được Triệu Húc Hàn để Triệu Phiên Vân giúp đỡ, Úy gia và Triệu gia, Thiết gia đánh lên cũng có tổn thương, nhưng nhìn chung Úy gia tổn thất lớn hơn nữa.
Thiết Thiên Hoa đau đớn chịu tang con gái, hơn nữa sau khi nhìn thấy con gái chết thê thảm, cả người đều như hóa điên, phát động tất cả lực lượng muốn giết Thiết Quý Hoành. Tuy bà ta biết Thiết Quý Hoành và Triệu Húc Hàn liên thủ, nhưng cuối cùng vẫn do Thiết Quý Hoành nhận sự trả thù này.
Rốt cuộc lúc trước Úy Mẫn Nhi ám sát anh ta và Kỷ Hi Nguyệt đã phái ra mười sát thủ, Thiết gia cũng không phải dễ chọc.
Nếu không phải Thiết Quý Hoành và Kỷ Hi Nguyệt có thực lực cao, thì người chết chính là bọn họ. Cho nên dù Thiết Thiên Hoa khóc thiên thưởng địa thì cũng không có đạo lý gì, chẳng qua là báo ứng mà thôi.
Lúc này chung quy Thiết Thiên Hoa cũng lộ ra dấu vết, bà âm thầm đi Nhật Bản, gặp giám đốc Triệu gia ở Nhật Hàn – Triệu Hoành Tài.
Triệu Húc Hàn đã sớm sắp xếp người giám thị, cho nên lúc xem đến hai người ám thông khúc khoản thì anh thật sự tin mẹ mình chính là bị hai người này liên hợp hãm hại.
Trong biệt thự trên lưng chừng núi, hoa bông gòn màu đỏ yêu diễm vô cùng, Kỷ Hi Nguyệt và Triệu Húc Hàn dọn lại đây ở qua mùa đông. Không vì điều gì khác mà bởi vì trong lúc này có lệnh giết màu đen, nên ở đây bọn họ tiện giải quyết phiền phức.
Ba tháng này, giới khí công cũng chấn động. Bởi vì sát thủ phái ra trước sau có hai mươi mấy người, mà Triệu Húc Hàn và Thiết Quý Hoành đều sống tốt, phía Tôn gia càng tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Kỷ Hi Nguyệt ngồi trong đại sảnh, xem TV. Tay vuốt Vượng Tài, Vượng Tài rất ngoan rất béo, rung đùi đắc ý với Kỷ Hi Nguyệt.
Vốn dĩ mọi người đều nghĩ sau này cậu chủ sẽ dùng Vượng Tài để theo đuổi Kỷ Hi Nguyệt, nhưng sau khi Kỷ Hi Nguyệt biết khí công, liếc mắt nhìn Vượng Tài, Vượng Tài đã lập tức bại trận, ngoan ngoãn ghé vào chân Kỷ Hi Nguyệt.
Chương 1275: Xuất động hai nguyên lão
Kỷ Hi Nguyệt xem tin tức, đột nhiên di động vang lên, vừa nhìn là thấy Thôi chỉ đạo. Đây là cuộc gọi đầu tiên cô nhận được của Thôi chỉ đạo sau khi gia nhập tổ chức bí mật quốc gia.
Tuy cô bị kéo vào một tổ chức bí mật, xem như quen biết vài người một nhà, nhưng cũng chưa nhận nhiệm vụ, điều này làm cô cũng cảm thấy có khi nào bản thân thật vô dụng không.
“Lão Thôi!” Kỷ Hi Nguyệt bắt điện thoại.
“Tiểu Nguyệt, đã lâu không gọi điện, tất cả có khỏe không?” Giọng Lão Thôi bên kia cười tủm tỉm.
Kỷ Hi Nguyệt vội nói: “Nhờ phúc của lão Thôi, tất cả đều khỏe.”
“Nha đầu cô đó, rất biết nói chuyện. Lần này tôi gọi điện tới là muốn nói cho cô một tin tức.” Giọng Lão Thôi bắt đầu trở nên nghiêm túc.
“Lão Thôi, chú nói đi.” Kỷ Hi Nguyệt cho rằng sắp nhận nhiệm vụ.
Lão Thôi nói: “Theo tin tức xác thực, có hai vị cường giả cấp nguyên lão của Tôn gia lập tức sẽ tới Cảng Thành.”
“Cái gì!” Kỷ Hi Nguyệt sửng sốt rồi kinh hô.
“Lệnh giết màu đen đã triệt bỏ, Tôn gia tổn thất thảm trọng, giới khí công cũng tổn thất thảm trọng. Tôn gia cảm thấy quá thật mất mặt, cho nên đã xuất động hai cường giả cấp nguyên lão, mục tiêu chính là Triệu Húc Hàn – Triệu gia chủ.” Lão Thôi nói.
Hai mắt Kỷ Hi Nguyệt đều là vẻ sắc bén, nói: “Cảm ơn lão Thôi đã nói cho cháu, cháu sẽ bảo anh Hàn cẩn thận.”
Lão Thôi bên kia gật đầu, nói: “Còn nữa, Triệu gia cũng có nguyên lão xuất động.”
Sắc mặt Kỷ Hi Nguyệt đại biến, hỏi: “Cái gì? Chẳng lẽ cũng tới giết anh Hàn?”
“Không phải, là đi Châu Âu, mục tiêu hẳn là Thiết Quý Hoành, tôi cảm thấy có thể nguyên lão Tôn gia và nguyên lão Triệu gia đã đạt thành hiệp nghị nào đó.” Giọng Lão Thôi bên kia rất ngưng trọng.
Kỷ Hi Nguyệt nheo đôi mắt lại, nói: “Xem ra đều chờ không kịp.”
“Tiểu Nguyệt, thực lực của cô có tăng cường không?” Lão Thôi hỏi: “Bên đây tôi phái ra một cao thủ cấp nguyên lão lại đó giúp các người.”
“Cảm ơn lão Thôi, thực lực của cháu cũng có tăng cường.” Kỷ Hi Nguyệt lập tức vui vẻ trong lòng.
Lão Thôi lập tức nói: “Không cần cảm ơn tôi, lần này cũng có nhiệm vụ.”
“Lão Thôi nói đi.”
“Cần phải giết hai nguyên lão Tôn gia.” Lão Thôi ra lệnh.
Kỷ Hi Nguyệt sửng sốt rồi nói: “Cho dù lão Thôi không ra nhiệm vụ này thì cháu và anh Hàn cũng nhất định làm cho bọn họ có đến mà không có về!”
Lão Thôi thật vui mừng, nói: “Vậy hai người nhất định phải cẩn thận, hai lão gia hỏa có thực lực chưa chắc cao hơn các người, nhưng đạo hạnh cao, kinh nghiệm phong phú, khó lòng phòng bị. Tôn gia phản bội Hoa Hạ đã rất lâu, vẫn chưa bắt được chứng cứ, hơn nữa bởi vì Tôn gia quá mạnh, cho nên quốc gia cũng không dám cứng đối cứng. Lần này các người giết không ít người Tôn gia, cũng coi như cống hiến vì quốc gia. Nếu là cũng có thể giết nguyên lão Tôn gia thì chúng tôi sẽ chuẩn bị tan rã toàn bộ Tôn gia.”
“Thật tốt quá, nếu có thể thì Kỷ Hi Nguyệt đạo nghĩa không thể chối từ!” Kỷ Hi Nguyệt đã sớm nhìn Tôn gia không vừa mắt, tựa như nhìn nguyên lão Triệu gia không vừa mắt. Sớm muộn gì cũng phải giết chết bọn họ, như vậy hai người mới có thể bình an không sao.
“Được được được, người được phái tới người gọi là lão Vương. Tôi bảo ông ấy trực tiếp đi tìm cô, cô đã biết ám hiệu rồi đó.” Lão Thôi nói.
“Biết, cảm ơn lão Thôi, cháu nhất định hoàn thành nhiệm vụ.” Kỷ Hi Nguyệt lập tức nói.
Cúp máy, cô nhìn đồng hồ trên vách tường, chưa đến 7 giờ tối, Triệu Húc Hàn còn chưa trở về. Chẳng qua hẳn sẽ nhanh thôi, cô nhìn notebook trong tầm tay, hôm nay cũng muốn nói cho anh Hàn một tin tức tốt.
Chưa đến nửa giờ, Vượng Tài đột nhiên chuyển đầu nhìn về phía bên ngoài, Kỷ Hi Nguyệt nhìn thấy ánh đèn xe chiếu vào.
Chương 1276: Tính toán thật tốt
Bác Vương lập tức đi mở cửa, Triệu Húc Hàn và Tiêu Ân, Long Bân đã cùng trở lại. Giờ biệt thự này chỉ có cô, La Hi, Tiêu Ân, Long Bân và Triệu Húc Hàn năm người, còn có người hầu ở ban ngày, buổi tối chỉ còn lại có một quản gia là bác Vương.
Lúc trước bác Vương bá vẫn luôn không xem trọng Kỷ Hi Nguyệt, nhưng càng ngày càng phát hiện khí chất Kỷ Hi Nguyệt không bình thường, hơn nữa phát hiện cả đám người cạnh cậu chủ đều rất kính sợ Kỷ Hi Nguyệt nên ông cũng chỉ có thể tiếp nhận nữ chủ nhân này.
Huống chi Triệu Húc Hàn đã nói cho ông, Kỷ Hi Nguyệt sẽ là đương gia chủ mẫu của Triệu gia, không có khả năng thay đổi, cho nên bây giờ bác Vương cũng hầu hạ Kỷ Hi Nguyệt như đương gia chủ mẫu.
“Anh Hàn, mọi người đã trở lại, ăn cơm chưa?” Kỷ Hi Nguyệt lập tức nói với ba người Triệu Húc Hàn đang tiến vào.
Long Bân trả lời trước, nói: “Cậu chủ còn chưa ăn cơm, bận đến bây giờ. Bây giờ việc làm ăn của tám phân khu đều dao động rất lớn, xem ra phía nguyên lão sẽ không bỏ qua, phải ra oai phủ đầu với cậu chủ.”
Ấn đường Triệu Húc Hàn nhăn lại, nói với bác Vương: “Chuẩn bị cơm chiều.”
Bác Vương lập tức đáp lời một câu rồi đi phòng bếp, rất nhanh đã dọn một bàn đồ ăn lên.
La Hi cũng đi đến, năm người ngồi xuống cùng bàn.
“Sao lại thế này? Thật sự ra tay?” Kỷ Hi Nguyệt rất ít hỏi việc làm ăn của Triệu Húc Hàn.
Triệu Húc Hàn gật đầu, nói: “Nguyên lão ngầm ra tay, báo tháng tháng 11 mới ra, phát hiện trừ bỏ Hoa Hạ và ngày Hàn ra thì tiền lời sáu khu khác giảm xuống 30%, mà lúc trước chẳng có chút tin tức làm ăn không tốt nào, xem ra nơi nơi đều là người của nguyên lão.”
Kỷ Hi Nguyệt nheo đôi mắt lại, nói: “Nguyên lão có bản lĩnh lớn đến thế hả? Cho dù có nội gian thì cũng không có khả năng thần không biết quỷ không hay chứ?”
“Bọn anh cũng nghĩ tới vấn đề này, khả năng có người âm thầm giúp đỡ các nguyên lão, nhưng không biết là ai. Nếu cứ thế thì trong yến hội cuối năm, anh nhất định sẽ bị buộc tội.” Ánh mắt Triệu Húc Hàn đều là hàn quang sắc bén.
“Chẳng lẽ không phải năm người duy trì thì có thể ổn định à?” Kỷ Hi Nguyệt nói.
“Đó là lúc việc làm ăn thua lỗ không vượt qua 10%, giờ giảm 30%, đó chính là gia chủ như anh vô năng, không xuống cũng không được.” Triệu Húc Hàn cười lạnh, nói: “Tính toán thật tốt!”
Tiêu Ân nhíu mày, nói: “Động tĩnh lớn như thế mà phía chúng ta không thu được tiếng gió nào. Cậu chủ, nhất định nội gian không ít.”
“Tôi cũng đã hỏi Quy Mao và Thước Phong, bọn họ cũng không biết. Quy Mao còn ở nước Mỹ, Thước Phong ở Thái Lan, nhưng bọn họ cũng không cảm giác được gì.” Long Bân nói.
La Hi nói: “Xem ra các nguyên lão cảm thấy tứ đại ám vệ chúng ta cũng không an toàn, cho nên cũng không có liên lạc với chúng ta.”
“Các anh cảm thấy ai sẽ âm thầm liên hợp với nhóm nguyên lão?” Kỷ Hi Nguyệt nói: “Có năng lực lớn vậy thì hẳn cũng không phải thiếu thế lực.”
Sát khí đột nhiên lộ ra trong sánh mắt Triệu Húc Hàn, nói: “Nếu không đoán sai thì hẳn là Tôn gia.”
“Cái gì!” Long Bân cả kinh nói: “Không thể nào, Triệu gia và Tôn gia luôn luôn như nước với lửa.”
Triệu Húc Hàn nhìn anh ấy một cái, nói: “Khi hai nên có chung ích lợi hoặc kẻ địch thì kẻ địch của kẻ địch cũng có thể trở thành đối tác.”
Kỷ Hi Nguyệt đột nhiên giật mình trong lòng, nói: “Không sai! Chính là Tôn gia!”
Bốn người đàn ông tức khắc quay đầu nhìn cô.
Kỷ Hi Nguyệt lập tức kể lại lời Lão Thôi nói với cô. Sau khi bốn người nghe xong, sắc mặt đều thay đổi, quả thực không dám tưởng tượng.
“Thật quá đáng! Các nguyên lão thật sự muốn đuổi tận giết tuyệt mà! Cậu chủ, chúng ta theo chân bọn họ liều mạng!” Long Bân buồn bực nói.
Chương 1277: Bắt ba ba trong rọ
Triệu Húc Hàn lạnh lùng liếc anh ấy một cái, nói: “Đừng gấp, nếu bọn họ liên thủ với nguyên lão Tôn gia thì đó chính là phản bội Triệu gia, đây là chứng cứ!”
Mọi người nhìn Triệu Húc Hàn, La Hi nói: “Cậu chủ, chẳng lẽ loại chuyện này chúng ta còn cần chứng cứ hả?”
“Đương nhiên cần. Lúc yến hội cuối năm, nếu nguyên lão và Tôn gia câu thông, phản bội Triệu gia, thì tốt xấu gì người Triệu gia cũng sẽ không duy trì người ngoài, khi đó tới thu quyền lợi sẽ để cho mọi người tâm phục khẩu phục.” Triệu Húc Hàn nói.
Tiêu Ân gật đầu, nói: “Cậu chủ nói không sai. Nhưng cậu chủ, nếu việc kinh doanh cứ lỗ vốn như vậy thì phỏng chừng cho dù nguyên lão làm phản thì vị trí gia chủ của cậu chủ cũng nguy hiểm.”
“Cho nên tháng mười hai này, chúng ta phải bù lại tổn thất.” Triệu Húc nói Hàn lạnh như băng: “Nếu biết làm sai ở đâu thì chúng ta sẽ có hi vọng ngăn cản.”
“Tổn thất bao nhiêu?” Kỷ Hi Nguyệt nhíu mày, hỏi.
“Còn chưa thống kê ra, hẳn đã vượt qua một tỷ đôla trở lên.” Triệu Húc Hàn nhìn cô một cái.
Kỷ Hi Nguyệt trừng lớn đôi mắt, nói: “Nhiều dữ vậy!”
“Hẳn còn chưa ngừng. Lần này thật sự mắc mưu, thần không biết quỷ không hay bị âm thầm thọc một gậy.” Triệu Húc Hàn nói: “Chẳng qua còn thời gian, anh sẽ mau chóng tăng giá các cổ phiếu lớn lên. Nếu trước kì họp thường niên có thể bù đắp tổn thất tầm 1 điểm thì sẽ không có vấn đề.”
Triệu Húc Hàn nói xong rồi xoa ấn đường.
Kỷ Hi Nguyệt suy nghĩ tập đoàn Húc Nguyệt của cô, bây giờ nó càng lăn càng lớn. Cố Cửu dùng 1 tỷ đồng Euro của cô mở rộng hoạt động, tháng mười hai có thể đưa ra thị trường ba công ty, không chỉ là Húc Nguyệt mà còn có trò chơi và manga anime của Húc Nguyệt.
Một khi đưa ra thị trường, cô sẽ làm căng thẳng bốn phía bên trong, làm cổ phiếu tăng mạnh. Kể từ đó, tài chính sẽ vượt qua không chỉ 30 trăm triệu, đến lúc đó một khi phía Triệu Húc Hàn kém một ít, cô hoàn toàn có thể giúp anh ổn định.
Nghĩ đến đây Kỷ Hi Nguyệt khá an tâm.
“Anh Hàn, nếu hai nguyên lão của Tôn gia tới, vậy để cho bọn họ có đi mà không có về đi. Trong khoảng thời gian này, hai ta ở cùng nhau.” Kỷ Hi Nguyệt sợ thực lực sát thủ cấp nguyên lão quá mạnh, cho nên cô và Triệu Húc Hàn nhất định phải ở cùng nhau.
Triệu Húc Hàn gật đầu, nói: “Được, khi nào lão Vương lão Thôi phái tới đến?”
“Hẳn là trong hai ngày này, ba đấu hai, giết chết không thành vấn đề.” Trên mặt Kỷ Hi Nguyệt lộ ra mụn cười thị huyết tàn nhẫn.
Triệu Húc Hàn gật đầu, cười nói: “Em có nắm chắc thì được.”
“Cái gì, giờ thực lực của anh không kém gì em mà.” Kỷ Hi Nguyệt vẫn luôn giúp anh tăng lên thực lực, cho nên thực lực của Triệu Húc Hàn và thực lực của cô không kém nhau nhiều.
Lúc trước Triệu Húc Hàn đã rất tốt, chỉ là Kỷ Hi Nguyệt là cấp bậc yêu quái, cho nên anh bị Kỷ Hi Nguyệt bỏ xa, nhưng Kỷ Hi Nguyệt cũng trợ giúp anh tăng lên, cho nên hai người xem như có sức mạnh ngang nhau, đây cũng tăng lên thực lực phía mình. Rốt cuộc Kỷ Hi Nguyệt không nghĩ mội mình đối mặt hai sát thủ cấp nguyên lão.
Thực lực ba người Tiêu Ân, Long Bân và La Hi cũng hơn xa những người tu luyện khí công khác, nhưng không có đạt tới trình độ như hai người. Tuy có Kỷ Hi Nguyệt giúp bọn họ tăng cường, nhưng rốt cuộc mỗi người có thiên phú bất đồng, năng lực tiếp thu cũng khác.
Nhưng ba người họ đã cảm thấy mỹ mãn. Rất nhiều sát thủ tới vì lệnh giết màu đen trước đó cũng đều do ba người ra tay giết chết, Kỷ Hi Nguyệt và Triệu Húc Hàn đều không cần ra tay.
“Ban ngày nhất định sẽ không ra tay. Nếu tổ chức bí mật Hoa Hạ đã biết thì bọn họ càng không dám làm xằng làm bậy. Cho nên chỉ có thể là buổi tối, chúng ta có thể tới bắt ba ba trong rọ.” Triệu Húc Hàn nhìn căn hộ, nói.
Chương 1278: Nói ra nguyên nhân chết (1)
“Bắt thế nào, giết luôn còn nhanh hơn.” Kỷ Hi Nguyệt nhíu mày, nói.
“Tốt nhất có thể bắt, nếu không sẽ không lấy được chứng cứ. Anh muốn bọn họ nhả ra chứng cứ cấu kết với nguyên lão Triệu gia.” Triệu Húc Hàn nhíu mày, nói: “Khó khăn rất cao, chẳng qua em nhớ rõ nhẫn không?”
Kỷ Hi Nguyệt lập tức nhìn nhẫn đã lâu cô chưa từng dùng: “Ra tay trước mê đi bọn họ? Nhưng lại không có mấy hiệu quả với người luyện khí công, hơn nữa giải cũng rất nhanh.”
Trong mắt Triệu Húc Hàn lộ ra sự tàn nhẫn, nói: “Chỉ cần một lát, bắt rồi thủ tiêu, bọn họ còn có cơ hội trốn à?”
Kỷ Hi Nguyệt cả kinh, ngay sau đó nói: “Hiểu rồi, chúng ta cố gắng hết sức bắt sống. Nếu không được thì giết chết cũng tốt hơn là thả bọn họ.”
“Ừm, nhưng một khi hai người này chết, như vậy Tôn gia nhất định dốc toàn bộ lực lượng.” Triệu Húc Hàn sờ cằm, nhìn mọi người.
“Sợ gì! Đánh thì đánh thôi!” Long Bân lập tức nói.
“Cấp bậc của nguyên lão Tôn gia không ít, nếu cùng tới thì sao?” Triệu Húc Hàn nhìn Kỷ Hi Nguyệt, mắt đen có ánh sáng.
“Viện binh! Lão Thôi nói đây là cơ hội tốt, quốc gia cũng muốn rửa sạch phản đồ. Chỉ cần bọn họ dám tới giết chúng ta, quốc gia sẽ có cớ giết sạch bọn họ.” Kỷ Hi Nguyệt nói ra một câu.
Triệu Húc Hàn gật đầu, nói: “Việc này phải nhờ em nói với lão Thôi.”
Kỷ Hi Nguyệt cười ha ha, nói: “Xem ra anh Hàn đã sớm đoán được có ngày này, cho nên không phản đối việc em gia nhập tổ chức bí mật quốc gia.”
“Đây cũng diệt trừ phản đồ vì quốc gia.” Dưới đôi mắt của Triệu Húc Hàn có ánh sáng âm u di động, tất cả tới đều nhanh hơn dự đoán, nhưng chưa chắc là chuyện xấu. Tất cả đều là bởi vì một nhân tố, đó chính là Kỷ Hi Nguyệt.
Mà Kỷ Hi Nguyệt lại là bạn gái của anh! Triệu Húc Hàn nháy mắt đã cảm thấy kiêu ngạo. Từ khi có cô, tuy rằng gặp được nhiều việc nguy hiểm hơn nữa, nhưng không thể không nói những việc này sớm muộn gì cũng phải phát sinh, có cô ở đây, mọi việc càng thêm dễ giải quyết.
“Đúng rồi, em còn có một chuyện quan trọng muốn nói.” Kỷ Hi Nguyệt lấy ra notebook.
Bốn người đàn ông Triệu Húc Hàn nhìn về phía cô, sắc mặt Kỷ Hi Nguyệt hơi lo lắng, nhìn về phía Triệu Húc Hàn, nói: “Anh Hàn, em tra được nguyên nhân chết của mẹ anh.”
Triệu Húc Hàn nháy mắt sửng sốt, khuôn mặt tuấn tú lập tức trắng xanh.
“Đại tiểu thư, chẳng lẽ thật sự không phải chết đuối?” Tiêu Ân rõ chuyện này nhất.
“Đương nhiên không phải! Một người khỏe mạnh, bơi cũng không tồi, sao chết đuối được?” Kỷ Hi Nguyệt cười lạnh một tiếng, nói: “Mẹ em là pháp y, trước khi chết chính là đang giúp đỡ tra nguyên nhân chết của mẹ anh Hàn, nhưng lúc đáp án miêu tả sinh động thì máy bay gặp rủi ro, mẹ em cũng bị hãm hại.”
“Cái gì? Cô, mẹ cô? Chẳng lẽ?” Ba người đàn ông không biết mẹ Kỷ Hi Nguyệt có liên quan đến cái chết của mẹ cậu chủ, phương diện này tựa hồ quá mức rắc rối phức tạp.
“Đúng vậy, mẹ cô ấy chết cũng không phải ngoài ý muốn, mà do tôi hại cô ấy.” Triệu Húc Hàn áy náy nói. Lúc trước nếu không phải anh bảo mẹ cô tới gia nhập nghiên cứu án kiện thì Kỷ Hi Nguyệt sẽ không mồ côi mẹ từ nhỏ.
Kỷ Hi Nguyệt nhìn anh, ngay sau đó vươn tay nắm lấy tay anh, nói: “Anh Hàn, anh không cần tự trách, mẹ em không nghĩ vậy đâu. Hơn nữa cho dù không phải mẹ anh thì mẹ em cũng hứng thú với án kiện đặc biệt thế này, vĩnh viễn cũng sẽ không biến mất. Mẹ em có thể nghiên cứu nguyên nhân chết của mẹ anh, hẳn cũng cảm thấy là một việc rất đáng kiêu ngạo.”
Tiêu Ân, Long Bân và La Hi đều hai mặt nhìn nhau, nhưng sắc mặt động dung. Họ đều cảm thấy lòng dạ Kỷ Hi Nguyệt thật sự quá bao dung, nếu là người bình thường thì chỉ sợ thật sự sẽ hận chết Triệu Húc Hàn.
“Nguyên nhân chết rốt cuộc là gì?” Triệu Húc Hàn nhìn notebook của cô, nói.
Chương 1279: Nói ra nguyên nhân chết (2)
“Trong 24 giờ trước khi mẹ anh ngã xuống biển thì đã bị người dùng châm đâm vào mệnh kỳ môn phía sau lưng.” Kỷ Hi Nguyệt lấy ra bản vẽ cho mọi người xem.
“Có ý gì?” Tiêu Ân rất kinh ngạc, hỏi.
“Chính là có người luyện khí công dùng châm rót một dòng khí vào mệnh kỳ môn của mẹ anh Hàn. Cũng chính là nói khí này làm mẹ anh Hàn ở trong nước không thở được, bị chết đuối.”
Kỷ Hi Nguyệt nói: “Bởi vì châm khí công, cho nên sau khi rút châm ra thì không có bất cứ bệnh trạng gì, nguyên nhân chết cũng lại là rơi xuống biển chết đuối. Nhưng rót khí vào mệnh kỳ môn mới là đầu sỏ gây tội dẫn đến chết đuối!”
Sắc mặt Triệu Húc Hàn trắng bệch, không thể tin được là thật, nhưng cũng chỉ có giải thích thế này mới làm anh tốn thời gian lâu như vậy cũng tra không ra nguyên nhân chết.
“Người luyện khí công, khi nào mà mẹ anh có thể tiếp xúc người luyện khí công?” Triệu Húc Hàn lẩm bẩm.
Kỷ Hi Nguyệt nói: “Em nhờ anh Thiết hỗ trợ điều tra. Năm đó cha anh dẫn mẹ anh ra ngoài, cha anh phải đi làm, còn mẹ anh được Thiết Thiên Hoa chiêu đãi. Một ngày trước khi mẹ anh đi La Mã thì đã đi đến một thẩm mĩ viện xa hoa.”
Triệu Húc Hàn không thể tưởng tượng, nhìn cô nói: “Em tra xét nhiều như vậy?”
“Vâng, anh khá bận, phải đối phó hắc sát lệnh, em tương đối nhàn rỗi, cho nên em tự tra những thứ này được.” Kỷ Hi Nguyệt cười nói với anh: “Nếu không có kết quả thì em cũng không dám nói, sợ anh thất vọng. Nhưng giờ đã tra ra manh mối, đã đến lúc em nói cho anh, chung quy cũng không thể để mẹ anh chết thảm.”
Triệu Húc Hàn nhìn khuôn mặt nhỏ xinh đẹp của cô thật sâu, thật lâu mới nói: “Cảm ơn em.”
“Khách sáo với em làm gì, chuyện của anh chính là chuyện của em, mẹ anh cũng mẹ em, em chỉ muốn chia sẻ một ít với anh mà thôi.” Kỷ Hi Nguyệt nắm tay anh cười nói.
Long Bân thấy cậu chủ hơi kích động, lập tức nói: “Nhưng đại tiểu thư, ở thẩm mỹ viện có người luyện khí công hả?”
“Đương nhiên không có. Lúc anh Thiết điều tra có nói cho tôi, năm đó chỉ có Thiết Thiên Hoa đi vào chung với mẹ anh Hàn. Hơn nữa Thiết Thiên Hoa hiểu trung y, cho nên các anh cảm thấy ai đã xuống tay!” Kỷ Hi Nguyệt cười lạnh.
Triệu Húc Hàn nheo đôi mắt lại, nói: “Anh biết Thiết Thiên Hoa biết trung y, nhưng bà ta không phải người luyện khí công.”
Kỷ Hi Nguyệt nheo đôi mắt lại, nói: “Cho nên giờ em đang hoài nghi Thiết Thiên Hoa là một người luyện khí công, chỉ là không có ai biết, chỉ có một người duy nhất biết.”
“Ai?” Ba người Tiêu Ân gần như trăm miệng một lời.
“Triệu Hoành Tài!” Kỷ Hi Nguyệt và Triệu Húc Hàn trăm miệng một lời.
La Hi trừng lớn cặp mắt, nói: “Nếu người đàn bà này thật sự là người luyện khí công thì đây cũng thật đáng sợ, vậy mà không có ai biết?”
“Không có gì kỳ quái. Bà ta là chủ mẫu Úy gia, có Úy gia bảo vệ bà ta, bà ta có thể che dấu rất khá. Hơn nữa bà ta rất chú ý giới khí công, lúc trước còn tưởng rằng bà ta giúp Úy gia làm việc, tùy thời có thể mời sát thủ, bây giờ nghĩ lại, chính bà ta phải biết động tĩnh giới khí công.” Kỷ Hi Nguyệt cười lạnh, phân tích.
Con ngươi Triệu Húc Hàn đều là ánh sáng lạnh lẽo làm cho người ta sợ hãi, biết nguyên nhân chết của mẹ khiến anh nắm thật chặt nắm tay. Tuy rằng sớm biết có liên quan với Thiết Thiên Hoa và Triệu Hoành Tài nhưng anh vẫn luôn không biết rốt cuộc mẹ chết thế nào, hiện tại cuối cùng chân tướng bại lộ.
“Tôi sẽ để bà ta nợ máu trả bằng máu!” Triệu Húc Hàn âm trầm nói.
“Còn có Triệu Hoành Tài! Là người Triệu gia vậy mà ăn cây táo, rào cây sung!” Tiêu Ân cũng hung tợn nói. Anh ấy đã nhìn Triệu Húc Hàn mấy năm kia có bao nhiêu thống khổ, người đáng chết như vậy nên thiên đao vạn quả!
Chương 1280: Sau ba ngày ba đêm
Một buổi tối ba ngày sau, mọi người đều đã đi vào giấc ngủ, nhưng Kỷ Hi Nguyệt chưa ngủ, bởi vì hôm nay dắt theo Vương lão đi uống trà, kết quả uống quá nhiều trà đặc, cho nên cô căn bản ngủ không được.
Trong bóng đêm, cô nhắm mắt dưỡng thần, bởi vì biết sát thủ cấp nguyên lão sắp tới, cho nên ba ngày này cô đều có nỗ lực tập luyện. Bởi vì cô còn chưa từng gặp cao thủ khí công chân chính cường hãn.
Thật ra giờ Kỷ Hi Nguyệt cũng không biết rốt cuộc thực lực của cô có bao nhiêu lợi hại, bởi vì mỗi ngày cô đều dành chút thời gian luyện tập, một là vì thói quen, hai là vì luyện một chút sẽ làm toàn bộ thân thể cô thần thanh khí sảng.
Đột nhiên, lỗ tai cô hơi động, nháy mắt mở mắt ra, ngay sau đó lặng yên xuống giường, đi đến cửa sổ.
Cô không có bật đèn, hơi kéo màn ra một chút, ánh trăng chiếu vào, tình huống trong vườn hoa hiện ra trong mắt cô.
Ánh mắt đầu tiên nhìn không ra điều gì bất thương, cô không di chuyển mà vẫn luôn nhìn trong vườn hoa, bởi vì âm thanh vừa rồi cô nghe được, nếu không lầm thì nó truyền ra từ trong vườn hoa.
Bây giờ phạm vi thính lực tai cô có thể trực tiếp đến ngoài cửa sắt, nhưng nếu không muốn nghe thì có thể không nghe, nhưng mấy ngày gần đây cô đề phòng toàn thân, bởi vì thời gian đi ngủ buổi tối cũng thường là thời gian rất nguy hiểm.
Sắp đối mặt cao thủ cấp nguyên lão nên cô càng thêm không thể qua loa, cũng không dám tự đại. Lão Thôi cũng nói lợi hại nên cô sợ không hoàn thành nhiệm vụ.
Trong lúc không nhúc nhích, cô nhìn thấy hai bóng dáng màu đen nhanh chóng vụt qua vài cái trong vườn hoa, sau đó trực tiếp đến gần nhà ở.
Kỷ Hi Nguyệt thấy tốc độ bọn họ thật sự dọa người, trong lòng cũng cả kinh. Cô cũng nhanh chóng chợt lóe, trực tiếp ra cửa phòng, đi vào phòng Triệu Húc Hàn.
Triệu Húc Hàn tự nhiên cảnh giác, lập tức mở cửa, nói: “Tới rồi?”
“Vâng!” Kỷ Hi Nguyệt nhìn về phía dưới lầu: “Em đi kêu lão Vương, cũng không cần đánh thức ba người khác.”
Triệu Húc Hàn gật đầu, nói: “Dựa theo nguyên kế hoạch.”
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, trực tiếp chỉnh sửa quần áo, đi vào phòng khách lầu một bên kia, gõ cửa lão Vương. Lão Vương được lão Thôi phái tới, tối hôm trước đã đến, vẫn luôn ở trong biệt thự. Mọi người cũng đã thương lượng làm sao bắt sống hai lão chết tiệt kia.
Hai người mới vừa nói xong, cửa phát ra một tiếng rất nhỏ, từ từ mở ra.
Kỷ Hi Nguyệt và lão Vương lập tức nhìn nhau, Triệu Húc Hàn mới vừa đi xuống một nửa cầu thang, vừa lúc ở khúc ngoặc, nhìn không được cửa, người phía cửa cũng nhìn không thấy bọn họ.
Người tới hiển nhiên là biết phòng Triệu Húc Hàn, lập tức một người mặc áo đen trong đó chỉ xuống lầu, một người khác gật đầu, sau đó hai người cùng hành động. Triệu Húc Hàn vừa định ra tay, hai tên gia hỏa kia vậy mà không đi cầu thang , trực tiếp phi thân lên lầu.
Kỷ Hi Nguyệt nhìn lão Vương chỉ cửa lớn, lão Vương gật đầu, bóng hình chợt lóe.
Ngay sau đó, lúc hai lão già mới vừa đến lầu hai, lão Vương bật chốt mở, tức khắc toàn bộ nhà ở đều đèn đuốc sáng trưng.
Bóng dáng Triệu Húc Hàn chợt lóe, đến bên Kỷ Hi Nguyệt. Hai người đứng ở phía dưới, nhìn hai lão gia hỏa rõ ràng đã bị dọa.
“Đã đến thì không cần lén lút.” Triệu Húc Hàn nhìn hai người, nói: “Nguyên lão Tôn gia, không sai chứ?”
Hai người mặc áo đen chỉ lộ ra đôi mắt, bị Triệu Húc Hàn nói thế, một người trong đó dùng âm thanh lạnh lùng nói: “Xem ra Triệu gia chủ đã biết tin tức.”
“Có người muốn giết tôi, tôi mà còn không biết thì sẽ rất nguy hiểm.” Triệu Húc Hàn cười lạnh lùng.
Hai người mặc áo đen trực tiếp xoay người phóng xuống, nói: “Chẳng lẽ đã biết thì không còn nguy hiểm?”
“Nguy hay không nguy tôi không biết, nhưng tôi không muốn đánh hỏng biệt thự. Như vầy đi, đi sân tennis phía sau hoặc là phòng tập thể thao ngầm, hai người tự chọn, quang minh chính đại đánh một trận, thế nào?” Triệu Húc Hàn nói.
Triệu Húc Hàn căn bản chẳng nhìn cô ta tí nào, mà là đứng lên, sắc mặt rất lãnh khốc trầm thấp.
Vô Cốt ôm lấy chân anh không thả, Triệu Húc Hàn vung chân đá một cái, cả người cô ta đã bị đá văng ra, dù sao cũng cho thêm khí công.
Vô Cốt thấy Triệu Húc Hàn xoay người bỏ đi, trong lòng hận cực kì.
“Triệu Húc Hàn! Không nghĩ tới anh vô tình đến vậy, anh và Kỷ Hi Nguyệt sẽ không có kết quả tốt, các người nhất định sẽ không chết tử tế được!” Vô Cốt nói xong trực tiếp lấy ra một con dao đâm tới Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt tựa hồ dự đoán được cô ta sẽ không cam tâm, trực tiếp dùng một chân đá qua, đá trúng tay Vô Cốt. Vô Cốt kêu lên thảm thiết, dao cũng rơi khỏi tay.
Long Bân trực tiếp đến đá một chân vào bụng cô ta, Vô Cốt đau đến mức kêu lên một tiếng, co thành con tôm.
Tiêu Ân cũng đến đây, Vô Cốt tức khắc phẫn nộ nhìn Tiêu Ân, nói: “Tiêu Ân, chẳng lẽ anh cũng người vô tình như thế! Muốn đưa em đi Châu Phi, phế em đi!”
Tiêu Ân lạnh nhạt nói: “Ngay khi cô phản bội cậu chủ, phản bội đại tiểu thư, cô đã không phải em gái út của chúng tôi nữa! Trân trọng đi!”
“Tôi nhổ vào! Các người khi nào em tôi như em gái út, các người đều không giúp tôi, chỉ giúp con đàn bà thối này! A!” Vô Cốt mở miệng mắng, Long Bân không khách sáo đá một chân, đá trúng cằm cô ta.
Máu tươi của Vô Cốt chảy ròng, miệng đau đến mức nói không ra lời.
Long Bân trực tiếp ra tay răng rắc hai cái, hai tay Vô Cốt đã trực tiếp bị Long Bân bẻ gãy. Ngay sau đó Vô Cốt bộc phát ra tiếng thét thảm thiết kinh thiên động địa, trực tiếp chết ngất.
“Đại tiểu thư, tôi đưa người đi.” Long Bân hội báo với Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, nhìn Tiêu Ân, thấy con ngươi anh ta vẫn hơi không nỡ, nhưng cuối cùng cũng lựa chọn quay đầu không nhìn Vô Cốt. Anh ấy và lão Hôi, thím Lý đều từng khuyên Vô Cốt, đáng tiếc cô ta thật sự không nghe lọt tí nào.
Ai cũng cứu không được cô ta. Chỉ hy vọng cô ta ở Châu Phi có thể tự chống đỡ, bên kia có Triệu gia bãi, anh ấy có thể chuẩn bị một vài, nhưng chỉ sợ Vô Cốt nửa đời sau cũng chỉ có thể làm nô lệ cho đàn ông ở Châu Phi.
Ở Triệu gia, người phản bội có thể sống sót đã là sự nhân từ lớn nhất.
Tuy rằng Kỷ Hi Nguyệt thấy như vậy là sống không bằng chết, nhưng muốn giết Vô Cốt thì Tiêu Ân lại không xuống tay được.
Thật ra kết cục của Vô Cốt đã được Kỷ Hi Nguyệt sớm liệu đến, người phụ nữ như vậy nhất định sẽ không có kết cục tốt. Cô cũng không đồng tình, cô ta tự tìm đường chết, không phải cô chưa từng cho cô ta cơ hội, nhưng cô ta không quý trọng, cũng trách không được cô.
Giờ cô không có nhiều thời gian để đa sầu đa cảm, xuân thương thu buồn.
Nửa tháng sau, tất cả đi vào quỹ đạo, những thương tổn lệnh giết màu đen mang đến cũng đã biến mất. Tập đoàn Húc Nguyệt bắt đầu chiếu tác phẩm điện ảnh đầu tiên, mang đến hiệu quả và lợi ích làm Kỷ Hi Nguyệt và Cố Cửu đều rất vừa lòng.
Thời tiết tháng chín sớm muộn gì cũng hơi lạnh lẽo, người luyện khí công căn bản không cảm thấy gì.
Kỷ Hi Nguyệt bắt đầu đi làm. Tu luyện khí công để cô có thể có thể trở nên bình tĩnh và vững vàng trước mọi thứ, bất cứ việc gì tựa hồ cũng không thể làm cô gấp rút.
Đi trở lại đài truyền hình, Lộc Hùng bảo cô tiến vào rồi nói: “Có người tuôn ra tin tức Vương Nguyệt chính là Kỷ Hi Nguyệt.”
Kỷ Hi Nguyệt sửng sốt, cô không nghĩ tới nhanh như vậy, còn đột nhiên như thế.
“Ai tuôn?” Kỷ Hi Nguyệt hỏi.
“Một phóng viên Hương Thành, cô cũng thấy trang web của bọn họ. Đã có vô số cuộc gọi đến tìm tôi kiểm chứng.” Lộc Hùng nhíu mày, nói: “Cô chuẩn bị xử lý thế nào?”
Chương 1272: Bị tuôn ra (2)
Kỷ Hi Nguyệt suy nghĩ, nói: “Vốn dĩ tôi nghĩ sẽ tự nói ra, có thể lấy chút điểm nóng. Chẳng qua nếu đã bị tuôn ra thì cứ bạo đi.”
Kỷ Hi Nguyệt nghĩ thầm đã rất nhiều người biết cô có hai thân phận, đặc biệt những nơi như cục cảnh sát cũng có rất nhiều tiểu cảnh sát biết, một khi bị phóng viên lừa dối thì rất có thể nói lỡ miệng.
Máy tính trên bàn làm việc của Lộc Hùng vang lên, Lộc Hùng nhìn, sắc mặt hơi khó coi, nói: “Ở cửa đài truyền hình có rất nhiều bạn bè truyền thông muốn chứng thực Vương Nguyệt có phải Kỷ Hi Nguyệt không?”
Kỷ Hi Nguyệt sờ cằm, nói: “Không cần để ý tới họ, ta cứ để Cố Du Du đưa tin một đợt.”
“Vậy cô tự đánh giá rồi làm. Rốt cuộc Vương Nguyệt rất nổi danh, Kỷ Hi Nguyệt cũng rất nổi danh.” Lộc Hùng hơi dở khóc dở cười: “Bạn trai cô càng thêm nổi danh.”
Kỷ Hi Nguyệt cũng cười rời đi, lập tức tìm thấy Cố Du Du, mà toàn bộ người trong văn phòng đều nhìn Vương Nguyệt, tựa hồ không thể tin được cô là Kỷ Hi Nguyệt.
“Tiểu Nguyệt! Tin tức Hương Thành là thật hả? Cậu là Kỷ đại tiểu thư?” Cố Du Du càng thêm kinh hãi. Trước đó cô ta còn đi gặp Kỷ Hi Nguyệt và Trần Á Nam, làm một bài phỏng vấn, độ nóng kéo dài ba ngày.
Kỷ Hi Nguyệt nhìn nhiều đôi mắt đang tìm tòi nghiên cứu. Ngay sau đó cô tháo xuống tóc giả và mắt kính to bằng gỗ, kế tiếp dùng khăn giấy lau son môi xám trắng và một ít tàn nhang, lộ ra một dung nhan mỹ lệ.
Liễu Đông liếc mắt nói: “Chị Nguyệt, thật không biết chị nghĩ thế nào, là đại mỹ nhân mà cứ nhất định phải biến thành thiếu nữ xấu xí.”
“Liễu Đông, cậu đã sớm biết hả?” Có người kinh hô.
Liễu Đông cười ha ha, nói: “Tốt xấu gì tôi và chị Nguyệt cũng từng là cộng sự, tự nhiên đã biết.”
“Tiểu Nguyệt, cậu giấu kĩ ghê! Hơn nữa đây là cậu nghĩ không thông biết bao!” Có người lập tức la to nói tiếp. Trong lúc nhất thời, toàn bộ khu làm công đều vây quanh Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt cười nói: “Tớ chỉ ngẫm lại muốn làm một phóng viên bình thường mà thôi. Du Du, đi phỏng vấn tớ đi, dù sao cũng bị lộ ra ngoài.”
Cố Du Du sửng sốt, ngay sau đó nhảy dựng lên, mừng rỡ nói: “Được, được, phòng họp! Anh Hâm!”
Anh Hâm vội trả lời một tiếng, lập tức lấy cameras rồi đi. Kỷ Hi Nguyệt và Cố Du Du đi vào phòng họp, sau đó ghi lại một đoạn phỏng vấn, đăng lên trang web của đài truyền hình ở Cảng Thành.
Trong đó giải thích vì sao Kỷ Hi Nguyệt phải làm phóng viên, đó là ước mơ từ trước đến nay của cô. Hơn nữa cô cũng không nghĩ bởi vì thân phận Kỷ Hi Nguyệt làm đồng sự cảm giác ràng buộc, cũng muốn chứng minh từ từ năng lực của bản thân.
Sau khi Triệu Húc Hàn ở văn phòng nhìn đoạn phỏng vấn Kỷ Hi Nguyệt trên máy tính, khóe miệng gợi lên một nụ cười. Khi nào cô gái này mới công bố anh là bạn trai của cô?
Cố Du Du có câu hỏi rất lợi hại, hỏi có phải Vương Nguyệt có thể phối hợp với cảnh sát là do cô là Kỷ Hi Nguyệt không?
Kỷ Hi Nguyệt cười trả lời: “Mặc kệ là Vương Nguyệt hay Kỷ Hi Nguyệt, tôi đều hy vọng có thể cảnh dân hợp tác, hữu hiệu có lợi đả kích tội phạm. Còn việc có phải hay không thì có thể thử hỏi cảnh sát. Tin tức đầu tiên của tôi là tai nạn xe Giang Sơn, lúc đó cục cảnh sát còn không có ai biết tôi là Kỷ Hi Nguyệt. Nguyên nhân cũng vì sợ mọi người nói tôi dựa vào quan hệ báo tin tức, cho nên tôi mới muốn dùng thân phận Vương Nguyệt đến nỗ lực công tác, để mọi người đều tán thành tôi.”
“Kỷ tiểu thư, vậy tập đoàn Húc Nguyệt là của cá nhân cô hà?” Cố Du Du đưa ra câu hỏi.
Kỷ Hi Nguyệt cười trả lời: “Là tôi hợp tác với bạn tôi. Hy vọng tác phẩm điện ảnh của Húc Nguyệt có thể làm mọi người đều thích.” Kỷ Hi Nguyệt biết Cố Du Du thông minh, lại thêm một lần quảng cáo.
“Trần Á Nam là tiểu sinh đầu bảng của Húc Nguyệt các cô, nghe nói cậu ấy cực kì sùng bái cô. xin hỏi cậu ấy đang theo đuổi cô à?” Ánh mắt Cố Du Du rất tinh ranh.
Chương 1273: Húc Nguyệt lớn mạnh
Kỷ Hi Nguyệt cười lắc đầu, nói: “Đương nhiên không phải. Trần Á Nam được tôi mang vào công ty, cậu ấy là học đệ của tôi, nhỏ hơn tôi hai tuổi. Hơn nữa tôi là người đã có bạn trai, mọi người không cần nhọc lòng vì tôi.”
“Oa, xin hỏi bạn trai của Kỷ tiểu thư là ai vậy? Là phạm vi kia hả?” Cố Du Du quả thực chính là bà tám giới giải trí.
Kỷ Hi Nguyệt cười ha ha, nói: “Tạm thời tôi sẽ không nói, sau này mọi người sẽ biết.”
Sua khi cuộc phỏng vấn chấm dứt, Kỷ Hi Nguyệt tan làm, để lại mọi người ở phía sau chậm rãi nghị luận cô. Chẳng qua cô đều không nghĩ những việc này, nếu đã tuôn ra thì nhất định sẽ có phong ba, nhưng thời gian là một thứ tốt, phong ba có lớn hơn nữa thì cũng sẽ là quá khứ.
Ngày hôm sau, Kỷ Hi Nguyệt lấy nản ký tên của Trần Á Nam tới, cả đám đồng nghiệp nữ đều hưng phấn thét chói tai, nói có đồng nghiệp như Kỷ Hi Nguyệt quả thực rất hạnh phúc.
Phong ba lớn nhất tháng chín chính là bản thân Kỷ Hi Nguyệt, cũng vì bộ tin tức kiếm đủ trước mắt mà Kỷ Hi Nguyệt cũng không hề trang điểm thành Vương Nguyệt, cũng mặc trang phục công tác trí thức.
Mặc như vậy, hơn nữa cuộn sóng tóc dài, tức khắc lại được xem như tiêu điểm trong mắt phái nam. Rất nhiều đồng nghiệp nam trong công ty, rất nhiều lần đều đứng chờ cạnh bồn hoa ở cửa lớn để ngắm Kỷ Hi Nguyệt.
Điều này khiến Kỷ Hi Nguyệt cũng dở khóc dở cười. La Hi vẫn luôn đi theo cô, mọi người đều biết La Hi thật ra chính là bảo vệ của Kỷ Hi Nguyệt. Lúc trước cô là Vương Nguyệt, mọi người cảm thấy thân phận cô không có khả năng có bảo tiêu, nhưng sau khi biến thành Kỷ Hi Nguyệt thì tất cả mọi người lập tức hiểu được.
Lúc trước có Long Bân, sau này có La Hi, họ đều là cận vệ của Kỷ Hi Nguyệt. Ai bảo cô là đại tiểu thư tập đoàn Kỷ Hải.
Việc kinh doanh của tập đoàn Kỷ Hải càng làm càng lớn, mới mua được một miếng đất ở phía bắc Cảng Thành, muốn kiến tạo khu chung cư lớn, các thị dân đều đã ngo ngoe rục rịch, nghĩ muốn cướp mua phòng ở. Rốt cuộc ở Cảng Thành người nhiều đất ít, có thể mua được phòng chung cư tốt thì đều đến dựa vào vận khí.
Tháng mười, Lâm San phát ra 《Xuyên Qua Tỏa Tình》, internet và đài truyền hình cùng phát hành, lập tức trở thành thứ có lượt rating đứng đầu bảng. Cố Cửu bên này lập tức vận tác quanh thân, Lâm San cũng lập tức đỏ tía, phối hợp công ty làm tuyên truyền, kiếm lời không ít.
Hơn nữa lập tức quyết định biểu diễn phim Lưu uy ma huyễn tiếp theo, cô là cô gái rất tinh mắt lại còn thông minh, cho nên chú định trở thành kiêu nữ giới điện ảnh, cùng Trần Á Nam, hai người trở thành một cặp tiểu sinh đứng đầu ở Húc Nguyệt.
Húc Nguyệt phía trước đầu tư, bộ phim Xuyên Qua Tỏa Tình trực tiếp gỡ vốn, sau đó còn có lợi nhuận. Kỷ Hi Nguyệt ra tay hào phóng, khen thưởng cho công nhân cũng hào phóng hơn các công ty điện ảnh khác.
Mọi người đều cảm thấy bà chủ vừa tốt, vừa hào phóng, cả đám đều càng thêm nỗ lực. Kịch bản từng cuốn ra tới, phim ảnh TV cũng từng bộ đuổi kịp, thắng tới khi mỗi ngày Húc Nguyệt đều điên cuồng kiếm tiền.
Cố Cửu rất có đầu óc làm ăn, anh ấy bảo công ty game biến Xuyên Qua Tỏa Tình làm thành phiên bản trò chơi, lại đẩy ra ngoài, lập tức trở thành trò chơi ăn khách. Trò chơi kiếm tiền và hút khách cực nhiều, đặc biệt là người trẻ tuổi.
Cho nên anh ấy xen kẽ giới thiệu phim ma huyễn trong trò chơi, chấp bút quảng cáo cho bộ phim lớn Lưu Uy ma huyễn trời cao thần về.
Còn có chính là Lý Miểu 《Đạo Thiên Cốt》 phát ra sau Xuyên Qua Tỏa Tình, bởi vì cốt truyện càng thêm đẹp nên lại thu hoạch một lượng lớn người xem. Lý Miểu cũng trở thành minh tinh.
Mà sau khi Lý Mai của Cảng Long phát ra 《Cung Đình Phong Vân》, bởi vì mọi người đã từng xem phim hay của Húc Nguyệt nên cũng cảm thấy Lý Mai bình thường, nhưng dù sao cô cũng là ảnh hậu, kỹ thuật diễn rất tốt, vẫn kiếm lời cho Cảng Long. Chỉ là năm nay vị trí ảnh hậu không bao giờ có thể thuộc về cô. Lúc trước nhân phẩm của cô đã bị đưa ra ánh sáng, bị rất nhiều người xem phấn biến thành đen.
Chương 1274: Xác định nguyên nhân chết
Lúc việc làm ăn của Húc Nguyệt như mặt trời ban trưa, thì sau khi hối hả ngược xuôi học tập, cuối cùng Kỷ Hi Nguyệt cũng hiểu rõ nguyên nhân thật sự khiến mẹ Triệu Húc Hàn chết.
Sua khi trở về từ Paris, Kỷ Hi Nguyệt âm thầm làm chuyện này. Bởi vì có bút ký của dì Kim và di vật của mẹ mình, cô gạt Triệu Húc Hàn và Kỷ Thượng Hải, tự trộm đối chiếu, còn mời vài đội trưởng tới đây thẩm định một ngày.
Bên ngoài đều nói nguyên nhân chết của mẹ Triệu Húc Hàn là chết đuối, bởi vì do pháp y chứng thực nên nếu nói bị mưu sát thì cũng không có chứng cứ phản bác. Hơn nữa còn là ở thắng địa du lịch có đám đông, lúc ấy là có rất nhiều người nhìn thấy bà sau khi bị chết đuối được vớt lên.
Chỉ có ông cụ Triệu và Triệu Húc Hàn không tin, cho nên vẫn luôn âm thầm kiểm chứng. Nhưng bởi vì trong quá trình tra có quá nhiều người chết nên cũng kẹt lại, bởi vì họ không muốn hại người khác, nhưng điều này lại cũng chứng thực Hạ Vịnh Hà chết do bị mưu sát!
Nhưng lại không thể nói ra nguyên nhân chết thật sự, không có bất cứ chứng cứ gì, cho nên chỉ có thể nén giận. Mà hiện tại Kỷ Hi Nguyệt tra được nguyên nhân chết thật sự của Hạ Vịnh Hà, cô phi thường kích động.
Trước khi ăn tết mà có thể tìm ra nguyên nhân chết, Kỷ Hi Nguyệt cảm thấy ông trời vẫn rất để ý cô và Triệu Húc Hàn, rốt cuộc cũng tìm được hung thủ thực sự đã giết mẹ hai người.
Cuối tháng mười hai, Châu Âu đã phi thường rét lạnh, Úy Mẫn nhi chết làm cho cả Châu Âu đều chấn động ba tháng, hắc đạo bạch đạo đều như nổi điên, chiến hỏa nổi lên bốn phía, nhưng đều ở sau màn. Bên ngoài chỉ có không khí cực kì căng thẳng, nhưng người có liên quan đều đã bị dọa vỡ gan.
Ba tháng này Thiết Quý Hoành sứt đầu mẻ trán, không chỉ có Úy gia ra tay đối phó, đả kích việc làm ăn của anh ta mà còn có lệnh giết màu đen, gần như mỗi ngày đều ở trong nguy hiểm.
Cũng may việc làm ăn của Thiết gia được Triệu Húc Hàn để Triệu Phiên Vân giúp đỡ, Úy gia và Triệu gia, Thiết gia đánh lên cũng có tổn thương, nhưng nhìn chung Úy gia tổn thất lớn hơn nữa.
Thiết Thiên Hoa đau đớn chịu tang con gái, hơn nữa sau khi nhìn thấy con gái chết thê thảm, cả người đều như hóa điên, phát động tất cả lực lượng muốn giết Thiết Quý Hoành. Tuy bà ta biết Thiết Quý Hoành và Triệu Húc Hàn liên thủ, nhưng cuối cùng vẫn do Thiết Quý Hoành nhận sự trả thù này.
Rốt cuộc lúc trước Úy Mẫn Nhi ám sát anh ta và Kỷ Hi Nguyệt đã phái ra mười sát thủ, Thiết gia cũng không phải dễ chọc.
Nếu không phải Thiết Quý Hoành và Kỷ Hi Nguyệt có thực lực cao, thì người chết chính là bọn họ. Cho nên dù Thiết Thiên Hoa khóc thiên thưởng địa thì cũng không có đạo lý gì, chẳng qua là báo ứng mà thôi.
Lúc này chung quy Thiết Thiên Hoa cũng lộ ra dấu vết, bà âm thầm đi Nhật Bản, gặp giám đốc Triệu gia ở Nhật Hàn – Triệu Hoành Tài.
Triệu Húc Hàn đã sớm sắp xếp người giám thị, cho nên lúc xem đến hai người ám thông khúc khoản thì anh thật sự tin mẹ mình chính là bị hai người này liên hợp hãm hại.
Trong biệt thự trên lưng chừng núi, hoa bông gòn màu đỏ yêu diễm vô cùng, Kỷ Hi Nguyệt và Triệu Húc Hàn dọn lại đây ở qua mùa đông. Không vì điều gì khác mà bởi vì trong lúc này có lệnh giết màu đen, nên ở đây bọn họ tiện giải quyết phiền phức.
Ba tháng này, giới khí công cũng chấn động. Bởi vì sát thủ phái ra trước sau có hai mươi mấy người, mà Triệu Húc Hàn và Thiết Quý Hoành đều sống tốt, phía Tôn gia càng tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Kỷ Hi Nguyệt ngồi trong đại sảnh, xem TV. Tay vuốt Vượng Tài, Vượng Tài rất ngoan rất béo, rung đùi đắc ý với Kỷ Hi Nguyệt.
Vốn dĩ mọi người đều nghĩ sau này cậu chủ sẽ dùng Vượng Tài để theo đuổi Kỷ Hi Nguyệt, nhưng sau khi Kỷ Hi Nguyệt biết khí công, liếc mắt nhìn Vượng Tài, Vượng Tài đã lập tức bại trận, ngoan ngoãn ghé vào chân Kỷ Hi Nguyệt.
Chương 1275: Xuất động hai nguyên lão
Kỷ Hi Nguyệt xem tin tức, đột nhiên di động vang lên, vừa nhìn là thấy Thôi chỉ đạo. Đây là cuộc gọi đầu tiên cô nhận được của Thôi chỉ đạo sau khi gia nhập tổ chức bí mật quốc gia.
Tuy cô bị kéo vào một tổ chức bí mật, xem như quen biết vài người một nhà, nhưng cũng chưa nhận nhiệm vụ, điều này làm cô cũng cảm thấy có khi nào bản thân thật vô dụng không.
“Lão Thôi!” Kỷ Hi Nguyệt bắt điện thoại.
“Tiểu Nguyệt, đã lâu không gọi điện, tất cả có khỏe không?” Giọng Lão Thôi bên kia cười tủm tỉm.
Kỷ Hi Nguyệt vội nói: “Nhờ phúc của lão Thôi, tất cả đều khỏe.”
“Nha đầu cô đó, rất biết nói chuyện. Lần này tôi gọi điện tới là muốn nói cho cô một tin tức.” Giọng Lão Thôi bắt đầu trở nên nghiêm túc.
“Lão Thôi, chú nói đi.” Kỷ Hi Nguyệt cho rằng sắp nhận nhiệm vụ.
Lão Thôi nói: “Theo tin tức xác thực, có hai vị cường giả cấp nguyên lão của Tôn gia lập tức sẽ tới Cảng Thành.”
“Cái gì!” Kỷ Hi Nguyệt sửng sốt rồi kinh hô.
“Lệnh giết màu đen đã triệt bỏ, Tôn gia tổn thất thảm trọng, giới khí công cũng tổn thất thảm trọng. Tôn gia cảm thấy quá thật mất mặt, cho nên đã xuất động hai cường giả cấp nguyên lão, mục tiêu chính là Triệu Húc Hàn – Triệu gia chủ.” Lão Thôi nói.
Hai mắt Kỷ Hi Nguyệt đều là vẻ sắc bén, nói: “Cảm ơn lão Thôi đã nói cho cháu, cháu sẽ bảo anh Hàn cẩn thận.”
Lão Thôi bên kia gật đầu, nói: “Còn nữa, Triệu gia cũng có nguyên lão xuất động.”
Sắc mặt Kỷ Hi Nguyệt đại biến, hỏi: “Cái gì? Chẳng lẽ cũng tới giết anh Hàn?”
“Không phải, là đi Châu Âu, mục tiêu hẳn là Thiết Quý Hoành, tôi cảm thấy có thể nguyên lão Tôn gia và nguyên lão Triệu gia đã đạt thành hiệp nghị nào đó.” Giọng Lão Thôi bên kia rất ngưng trọng.
Kỷ Hi Nguyệt nheo đôi mắt lại, nói: “Xem ra đều chờ không kịp.”
“Tiểu Nguyệt, thực lực của cô có tăng cường không?” Lão Thôi hỏi: “Bên đây tôi phái ra một cao thủ cấp nguyên lão lại đó giúp các người.”
“Cảm ơn lão Thôi, thực lực của cháu cũng có tăng cường.” Kỷ Hi Nguyệt lập tức vui vẻ trong lòng.
Lão Thôi lập tức nói: “Không cần cảm ơn tôi, lần này cũng có nhiệm vụ.”
“Lão Thôi nói đi.”
“Cần phải giết hai nguyên lão Tôn gia.” Lão Thôi ra lệnh.
Kỷ Hi Nguyệt sửng sốt rồi nói: “Cho dù lão Thôi không ra nhiệm vụ này thì cháu và anh Hàn cũng nhất định làm cho bọn họ có đến mà không có về!”
Lão Thôi thật vui mừng, nói: “Vậy hai người nhất định phải cẩn thận, hai lão gia hỏa có thực lực chưa chắc cao hơn các người, nhưng đạo hạnh cao, kinh nghiệm phong phú, khó lòng phòng bị. Tôn gia phản bội Hoa Hạ đã rất lâu, vẫn chưa bắt được chứng cứ, hơn nữa bởi vì Tôn gia quá mạnh, cho nên quốc gia cũng không dám cứng đối cứng. Lần này các người giết không ít người Tôn gia, cũng coi như cống hiến vì quốc gia. Nếu là cũng có thể giết nguyên lão Tôn gia thì chúng tôi sẽ chuẩn bị tan rã toàn bộ Tôn gia.”
“Thật tốt quá, nếu có thể thì Kỷ Hi Nguyệt đạo nghĩa không thể chối từ!” Kỷ Hi Nguyệt đã sớm nhìn Tôn gia không vừa mắt, tựa như nhìn nguyên lão Triệu gia không vừa mắt. Sớm muộn gì cũng phải giết chết bọn họ, như vậy hai người mới có thể bình an không sao.
“Được được được, người được phái tới người gọi là lão Vương. Tôi bảo ông ấy trực tiếp đi tìm cô, cô đã biết ám hiệu rồi đó.” Lão Thôi nói.
“Biết, cảm ơn lão Thôi, cháu nhất định hoàn thành nhiệm vụ.” Kỷ Hi Nguyệt lập tức nói.
Cúp máy, cô nhìn đồng hồ trên vách tường, chưa đến 7 giờ tối, Triệu Húc Hàn còn chưa trở về. Chẳng qua hẳn sẽ nhanh thôi, cô nhìn notebook trong tầm tay, hôm nay cũng muốn nói cho anh Hàn một tin tức tốt.
Chưa đến nửa giờ, Vượng Tài đột nhiên chuyển đầu nhìn về phía bên ngoài, Kỷ Hi Nguyệt nhìn thấy ánh đèn xe chiếu vào.
Chương 1276: Tính toán thật tốt
Bác Vương lập tức đi mở cửa, Triệu Húc Hàn và Tiêu Ân, Long Bân đã cùng trở lại. Giờ biệt thự này chỉ có cô, La Hi, Tiêu Ân, Long Bân và Triệu Húc Hàn năm người, còn có người hầu ở ban ngày, buổi tối chỉ còn lại có một quản gia là bác Vương.
Lúc trước bác Vương bá vẫn luôn không xem trọng Kỷ Hi Nguyệt, nhưng càng ngày càng phát hiện khí chất Kỷ Hi Nguyệt không bình thường, hơn nữa phát hiện cả đám người cạnh cậu chủ đều rất kính sợ Kỷ Hi Nguyệt nên ông cũng chỉ có thể tiếp nhận nữ chủ nhân này.
Huống chi Triệu Húc Hàn đã nói cho ông, Kỷ Hi Nguyệt sẽ là đương gia chủ mẫu của Triệu gia, không có khả năng thay đổi, cho nên bây giờ bác Vương cũng hầu hạ Kỷ Hi Nguyệt như đương gia chủ mẫu.
“Anh Hàn, mọi người đã trở lại, ăn cơm chưa?” Kỷ Hi Nguyệt lập tức nói với ba người Triệu Húc Hàn đang tiến vào.
Long Bân trả lời trước, nói: “Cậu chủ còn chưa ăn cơm, bận đến bây giờ. Bây giờ việc làm ăn của tám phân khu đều dao động rất lớn, xem ra phía nguyên lão sẽ không bỏ qua, phải ra oai phủ đầu với cậu chủ.”
Ấn đường Triệu Húc Hàn nhăn lại, nói với bác Vương: “Chuẩn bị cơm chiều.”
Bác Vương lập tức đáp lời một câu rồi đi phòng bếp, rất nhanh đã dọn một bàn đồ ăn lên.
La Hi cũng đi đến, năm người ngồi xuống cùng bàn.
“Sao lại thế này? Thật sự ra tay?” Kỷ Hi Nguyệt rất ít hỏi việc làm ăn của Triệu Húc Hàn.
Triệu Húc Hàn gật đầu, nói: “Nguyên lão ngầm ra tay, báo tháng tháng 11 mới ra, phát hiện trừ bỏ Hoa Hạ và ngày Hàn ra thì tiền lời sáu khu khác giảm xuống 30%, mà lúc trước chẳng có chút tin tức làm ăn không tốt nào, xem ra nơi nơi đều là người của nguyên lão.”
Kỷ Hi Nguyệt nheo đôi mắt lại, nói: “Nguyên lão có bản lĩnh lớn đến thế hả? Cho dù có nội gian thì cũng không có khả năng thần không biết quỷ không hay chứ?”
“Bọn anh cũng nghĩ tới vấn đề này, khả năng có người âm thầm giúp đỡ các nguyên lão, nhưng không biết là ai. Nếu cứ thế thì trong yến hội cuối năm, anh nhất định sẽ bị buộc tội.” Ánh mắt Triệu Húc Hàn đều là hàn quang sắc bén.
“Chẳng lẽ không phải năm người duy trì thì có thể ổn định à?” Kỷ Hi Nguyệt nói.
“Đó là lúc việc làm ăn thua lỗ không vượt qua 10%, giờ giảm 30%, đó chính là gia chủ như anh vô năng, không xuống cũng không được.” Triệu Húc Hàn cười lạnh, nói: “Tính toán thật tốt!”
Tiêu Ân nhíu mày, nói: “Động tĩnh lớn như thế mà phía chúng ta không thu được tiếng gió nào. Cậu chủ, nhất định nội gian không ít.”
“Tôi cũng đã hỏi Quy Mao và Thước Phong, bọn họ cũng không biết. Quy Mao còn ở nước Mỹ, Thước Phong ở Thái Lan, nhưng bọn họ cũng không cảm giác được gì.” Long Bân nói.
La Hi nói: “Xem ra các nguyên lão cảm thấy tứ đại ám vệ chúng ta cũng không an toàn, cho nên cũng không có liên lạc với chúng ta.”
“Các anh cảm thấy ai sẽ âm thầm liên hợp với nhóm nguyên lão?” Kỷ Hi Nguyệt nói: “Có năng lực lớn vậy thì hẳn cũng không phải thiếu thế lực.”
Sát khí đột nhiên lộ ra trong sánh mắt Triệu Húc Hàn, nói: “Nếu không đoán sai thì hẳn là Tôn gia.”
“Cái gì!” Long Bân cả kinh nói: “Không thể nào, Triệu gia và Tôn gia luôn luôn như nước với lửa.”
Triệu Húc Hàn nhìn anh ấy một cái, nói: “Khi hai nên có chung ích lợi hoặc kẻ địch thì kẻ địch của kẻ địch cũng có thể trở thành đối tác.”
Kỷ Hi Nguyệt đột nhiên giật mình trong lòng, nói: “Không sai! Chính là Tôn gia!”
Bốn người đàn ông tức khắc quay đầu nhìn cô.
Kỷ Hi Nguyệt lập tức kể lại lời Lão Thôi nói với cô. Sau khi bốn người nghe xong, sắc mặt đều thay đổi, quả thực không dám tưởng tượng.
“Thật quá đáng! Các nguyên lão thật sự muốn đuổi tận giết tuyệt mà! Cậu chủ, chúng ta theo chân bọn họ liều mạng!” Long Bân buồn bực nói.
Chương 1277: Bắt ba ba trong rọ
Triệu Húc Hàn lạnh lùng liếc anh ấy một cái, nói: “Đừng gấp, nếu bọn họ liên thủ với nguyên lão Tôn gia thì đó chính là phản bội Triệu gia, đây là chứng cứ!”
Mọi người nhìn Triệu Húc Hàn, La Hi nói: “Cậu chủ, chẳng lẽ loại chuyện này chúng ta còn cần chứng cứ hả?”
“Đương nhiên cần. Lúc yến hội cuối năm, nếu nguyên lão và Tôn gia câu thông, phản bội Triệu gia, thì tốt xấu gì người Triệu gia cũng sẽ không duy trì người ngoài, khi đó tới thu quyền lợi sẽ để cho mọi người tâm phục khẩu phục.” Triệu Húc Hàn nói.
Tiêu Ân gật đầu, nói: “Cậu chủ nói không sai. Nhưng cậu chủ, nếu việc kinh doanh cứ lỗ vốn như vậy thì phỏng chừng cho dù nguyên lão làm phản thì vị trí gia chủ của cậu chủ cũng nguy hiểm.”
“Cho nên tháng mười hai này, chúng ta phải bù lại tổn thất.” Triệu Húc nói Hàn lạnh như băng: “Nếu biết làm sai ở đâu thì chúng ta sẽ có hi vọng ngăn cản.”
“Tổn thất bao nhiêu?” Kỷ Hi Nguyệt nhíu mày, hỏi.
“Còn chưa thống kê ra, hẳn đã vượt qua một tỷ đôla trở lên.” Triệu Húc Hàn nhìn cô một cái.
Kỷ Hi Nguyệt trừng lớn đôi mắt, nói: “Nhiều dữ vậy!”
“Hẳn còn chưa ngừng. Lần này thật sự mắc mưu, thần không biết quỷ không hay bị âm thầm thọc một gậy.” Triệu Húc Hàn nói: “Chẳng qua còn thời gian, anh sẽ mau chóng tăng giá các cổ phiếu lớn lên. Nếu trước kì họp thường niên có thể bù đắp tổn thất tầm 1 điểm thì sẽ không có vấn đề.”
Triệu Húc Hàn nói xong rồi xoa ấn đường.
Kỷ Hi Nguyệt suy nghĩ tập đoàn Húc Nguyệt của cô, bây giờ nó càng lăn càng lớn. Cố Cửu dùng 1 tỷ đồng Euro của cô mở rộng hoạt động, tháng mười hai có thể đưa ra thị trường ba công ty, không chỉ là Húc Nguyệt mà còn có trò chơi và manga anime của Húc Nguyệt.
Một khi đưa ra thị trường, cô sẽ làm căng thẳng bốn phía bên trong, làm cổ phiếu tăng mạnh. Kể từ đó, tài chính sẽ vượt qua không chỉ 30 trăm triệu, đến lúc đó một khi phía Triệu Húc Hàn kém một ít, cô hoàn toàn có thể giúp anh ổn định.
Nghĩ đến đây Kỷ Hi Nguyệt khá an tâm.
“Anh Hàn, nếu hai nguyên lão của Tôn gia tới, vậy để cho bọn họ có đi mà không có về đi. Trong khoảng thời gian này, hai ta ở cùng nhau.” Kỷ Hi Nguyệt sợ thực lực sát thủ cấp nguyên lão quá mạnh, cho nên cô và Triệu Húc Hàn nhất định phải ở cùng nhau.
Triệu Húc Hàn gật đầu, nói: “Được, khi nào lão Vương lão Thôi phái tới đến?”
“Hẳn là trong hai ngày này, ba đấu hai, giết chết không thành vấn đề.” Trên mặt Kỷ Hi Nguyệt lộ ra mụn cười thị huyết tàn nhẫn.
Triệu Húc Hàn gật đầu, cười nói: “Em có nắm chắc thì được.”
“Cái gì, giờ thực lực của anh không kém gì em mà.” Kỷ Hi Nguyệt vẫn luôn giúp anh tăng lên thực lực, cho nên thực lực của Triệu Húc Hàn và thực lực của cô không kém nhau nhiều.
Lúc trước Triệu Húc Hàn đã rất tốt, chỉ là Kỷ Hi Nguyệt là cấp bậc yêu quái, cho nên anh bị Kỷ Hi Nguyệt bỏ xa, nhưng Kỷ Hi Nguyệt cũng trợ giúp anh tăng lên, cho nên hai người xem như có sức mạnh ngang nhau, đây cũng tăng lên thực lực phía mình. Rốt cuộc Kỷ Hi Nguyệt không nghĩ mội mình đối mặt hai sát thủ cấp nguyên lão.
Thực lực ba người Tiêu Ân, Long Bân và La Hi cũng hơn xa những người tu luyện khí công khác, nhưng không có đạt tới trình độ như hai người. Tuy có Kỷ Hi Nguyệt giúp bọn họ tăng cường, nhưng rốt cuộc mỗi người có thiên phú bất đồng, năng lực tiếp thu cũng khác.
Nhưng ba người họ đã cảm thấy mỹ mãn. Rất nhiều sát thủ tới vì lệnh giết màu đen trước đó cũng đều do ba người ra tay giết chết, Kỷ Hi Nguyệt và Triệu Húc Hàn đều không cần ra tay.
“Ban ngày nhất định sẽ không ra tay. Nếu tổ chức bí mật Hoa Hạ đã biết thì bọn họ càng không dám làm xằng làm bậy. Cho nên chỉ có thể là buổi tối, chúng ta có thể tới bắt ba ba trong rọ.” Triệu Húc Hàn nhìn căn hộ, nói.
Chương 1278: Nói ra nguyên nhân chết (1)
“Bắt thế nào, giết luôn còn nhanh hơn.” Kỷ Hi Nguyệt nhíu mày, nói.
“Tốt nhất có thể bắt, nếu không sẽ không lấy được chứng cứ. Anh muốn bọn họ nhả ra chứng cứ cấu kết với nguyên lão Triệu gia.” Triệu Húc Hàn nhíu mày, nói: “Khó khăn rất cao, chẳng qua em nhớ rõ nhẫn không?”
Kỷ Hi Nguyệt lập tức nhìn nhẫn đã lâu cô chưa từng dùng: “Ra tay trước mê đi bọn họ? Nhưng lại không có mấy hiệu quả với người luyện khí công, hơn nữa giải cũng rất nhanh.”
Trong mắt Triệu Húc Hàn lộ ra sự tàn nhẫn, nói: “Chỉ cần một lát, bắt rồi thủ tiêu, bọn họ còn có cơ hội trốn à?”
Kỷ Hi Nguyệt cả kinh, ngay sau đó nói: “Hiểu rồi, chúng ta cố gắng hết sức bắt sống. Nếu không được thì giết chết cũng tốt hơn là thả bọn họ.”
“Ừm, nhưng một khi hai người này chết, như vậy Tôn gia nhất định dốc toàn bộ lực lượng.” Triệu Húc Hàn sờ cằm, nhìn mọi người.
“Sợ gì! Đánh thì đánh thôi!” Long Bân lập tức nói.
“Cấp bậc của nguyên lão Tôn gia không ít, nếu cùng tới thì sao?” Triệu Húc Hàn nhìn Kỷ Hi Nguyệt, mắt đen có ánh sáng.
“Viện binh! Lão Thôi nói đây là cơ hội tốt, quốc gia cũng muốn rửa sạch phản đồ. Chỉ cần bọn họ dám tới giết chúng ta, quốc gia sẽ có cớ giết sạch bọn họ.” Kỷ Hi Nguyệt nói ra một câu.
Triệu Húc Hàn gật đầu, nói: “Việc này phải nhờ em nói với lão Thôi.”
Kỷ Hi Nguyệt cười ha ha, nói: “Xem ra anh Hàn đã sớm đoán được có ngày này, cho nên không phản đối việc em gia nhập tổ chức bí mật quốc gia.”
“Đây cũng diệt trừ phản đồ vì quốc gia.” Dưới đôi mắt của Triệu Húc Hàn có ánh sáng âm u di động, tất cả tới đều nhanh hơn dự đoán, nhưng chưa chắc là chuyện xấu. Tất cả đều là bởi vì một nhân tố, đó chính là Kỷ Hi Nguyệt.
Mà Kỷ Hi Nguyệt lại là bạn gái của anh! Triệu Húc Hàn nháy mắt đã cảm thấy kiêu ngạo. Từ khi có cô, tuy rằng gặp được nhiều việc nguy hiểm hơn nữa, nhưng không thể không nói những việc này sớm muộn gì cũng phải phát sinh, có cô ở đây, mọi việc càng thêm dễ giải quyết.
“Đúng rồi, em còn có một chuyện quan trọng muốn nói.” Kỷ Hi Nguyệt lấy ra notebook.
Bốn người đàn ông Triệu Húc Hàn nhìn về phía cô, sắc mặt Kỷ Hi Nguyệt hơi lo lắng, nhìn về phía Triệu Húc Hàn, nói: “Anh Hàn, em tra được nguyên nhân chết của mẹ anh.”
Triệu Húc Hàn nháy mắt sửng sốt, khuôn mặt tuấn tú lập tức trắng xanh.
“Đại tiểu thư, chẳng lẽ thật sự không phải chết đuối?” Tiêu Ân rõ chuyện này nhất.
“Đương nhiên không phải! Một người khỏe mạnh, bơi cũng không tồi, sao chết đuối được?” Kỷ Hi Nguyệt cười lạnh một tiếng, nói: “Mẹ em là pháp y, trước khi chết chính là đang giúp đỡ tra nguyên nhân chết của mẹ anh Hàn, nhưng lúc đáp án miêu tả sinh động thì máy bay gặp rủi ro, mẹ em cũng bị hãm hại.”
“Cái gì? Cô, mẹ cô? Chẳng lẽ?” Ba người đàn ông không biết mẹ Kỷ Hi Nguyệt có liên quan đến cái chết của mẹ cậu chủ, phương diện này tựa hồ quá mức rắc rối phức tạp.
“Đúng vậy, mẹ cô ấy chết cũng không phải ngoài ý muốn, mà do tôi hại cô ấy.” Triệu Húc Hàn áy náy nói. Lúc trước nếu không phải anh bảo mẹ cô tới gia nhập nghiên cứu án kiện thì Kỷ Hi Nguyệt sẽ không mồ côi mẹ từ nhỏ.
Kỷ Hi Nguyệt nhìn anh, ngay sau đó vươn tay nắm lấy tay anh, nói: “Anh Hàn, anh không cần tự trách, mẹ em không nghĩ vậy đâu. Hơn nữa cho dù không phải mẹ anh thì mẹ em cũng hứng thú với án kiện đặc biệt thế này, vĩnh viễn cũng sẽ không biến mất. Mẹ em có thể nghiên cứu nguyên nhân chết của mẹ anh, hẳn cũng cảm thấy là một việc rất đáng kiêu ngạo.”
Tiêu Ân, Long Bân và La Hi đều hai mặt nhìn nhau, nhưng sắc mặt động dung. Họ đều cảm thấy lòng dạ Kỷ Hi Nguyệt thật sự quá bao dung, nếu là người bình thường thì chỉ sợ thật sự sẽ hận chết Triệu Húc Hàn.
“Nguyên nhân chết rốt cuộc là gì?” Triệu Húc Hàn nhìn notebook của cô, nói.
Chương 1279: Nói ra nguyên nhân chết (2)
“Trong 24 giờ trước khi mẹ anh ngã xuống biển thì đã bị người dùng châm đâm vào mệnh kỳ môn phía sau lưng.” Kỷ Hi Nguyệt lấy ra bản vẽ cho mọi người xem.
“Có ý gì?” Tiêu Ân rất kinh ngạc, hỏi.
“Chính là có người luyện khí công dùng châm rót một dòng khí vào mệnh kỳ môn của mẹ anh Hàn. Cũng chính là nói khí này làm mẹ anh Hàn ở trong nước không thở được, bị chết đuối.”
Kỷ Hi Nguyệt nói: “Bởi vì châm khí công, cho nên sau khi rút châm ra thì không có bất cứ bệnh trạng gì, nguyên nhân chết cũng lại là rơi xuống biển chết đuối. Nhưng rót khí vào mệnh kỳ môn mới là đầu sỏ gây tội dẫn đến chết đuối!”
Sắc mặt Triệu Húc Hàn trắng bệch, không thể tin được là thật, nhưng cũng chỉ có giải thích thế này mới làm anh tốn thời gian lâu như vậy cũng tra không ra nguyên nhân chết.
“Người luyện khí công, khi nào mà mẹ anh có thể tiếp xúc người luyện khí công?” Triệu Húc Hàn lẩm bẩm.
Kỷ Hi Nguyệt nói: “Em nhờ anh Thiết hỗ trợ điều tra. Năm đó cha anh dẫn mẹ anh ra ngoài, cha anh phải đi làm, còn mẹ anh được Thiết Thiên Hoa chiêu đãi. Một ngày trước khi mẹ anh đi La Mã thì đã đi đến một thẩm mĩ viện xa hoa.”
Triệu Húc Hàn không thể tưởng tượng, nhìn cô nói: “Em tra xét nhiều như vậy?”
“Vâng, anh khá bận, phải đối phó hắc sát lệnh, em tương đối nhàn rỗi, cho nên em tự tra những thứ này được.” Kỷ Hi Nguyệt cười nói với anh: “Nếu không có kết quả thì em cũng không dám nói, sợ anh thất vọng. Nhưng giờ đã tra ra manh mối, đã đến lúc em nói cho anh, chung quy cũng không thể để mẹ anh chết thảm.”
Triệu Húc Hàn nhìn khuôn mặt nhỏ xinh đẹp của cô thật sâu, thật lâu mới nói: “Cảm ơn em.”
“Khách sáo với em làm gì, chuyện của anh chính là chuyện của em, mẹ anh cũng mẹ em, em chỉ muốn chia sẻ một ít với anh mà thôi.” Kỷ Hi Nguyệt nắm tay anh cười nói.
Long Bân thấy cậu chủ hơi kích động, lập tức nói: “Nhưng đại tiểu thư, ở thẩm mỹ viện có người luyện khí công hả?”
“Đương nhiên không có. Lúc anh Thiết điều tra có nói cho tôi, năm đó chỉ có Thiết Thiên Hoa đi vào chung với mẹ anh Hàn. Hơn nữa Thiết Thiên Hoa hiểu trung y, cho nên các anh cảm thấy ai đã xuống tay!” Kỷ Hi Nguyệt cười lạnh.
Triệu Húc Hàn nheo đôi mắt lại, nói: “Anh biết Thiết Thiên Hoa biết trung y, nhưng bà ta không phải người luyện khí công.”
Kỷ Hi Nguyệt nheo đôi mắt lại, nói: “Cho nên giờ em đang hoài nghi Thiết Thiên Hoa là một người luyện khí công, chỉ là không có ai biết, chỉ có một người duy nhất biết.”
“Ai?” Ba người Tiêu Ân gần như trăm miệng một lời.
“Triệu Hoành Tài!” Kỷ Hi Nguyệt và Triệu Húc Hàn trăm miệng một lời.
La Hi trừng lớn cặp mắt, nói: “Nếu người đàn bà này thật sự là người luyện khí công thì đây cũng thật đáng sợ, vậy mà không có ai biết?”
“Không có gì kỳ quái. Bà ta là chủ mẫu Úy gia, có Úy gia bảo vệ bà ta, bà ta có thể che dấu rất khá. Hơn nữa bà ta rất chú ý giới khí công, lúc trước còn tưởng rằng bà ta giúp Úy gia làm việc, tùy thời có thể mời sát thủ, bây giờ nghĩ lại, chính bà ta phải biết động tĩnh giới khí công.” Kỷ Hi Nguyệt cười lạnh, phân tích.
Con ngươi Triệu Húc Hàn đều là ánh sáng lạnh lẽo làm cho người ta sợ hãi, biết nguyên nhân chết của mẹ khiến anh nắm thật chặt nắm tay. Tuy rằng sớm biết có liên quan với Thiết Thiên Hoa và Triệu Hoành Tài nhưng anh vẫn luôn không biết rốt cuộc mẹ chết thế nào, hiện tại cuối cùng chân tướng bại lộ.
“Tôi sẽ để bà ta nợ máu trả bằng máu!” Triệu Húc Hàn âm trầm nói.
“Còn có Triệu Hoành Tài! Là người Triệu gia vậy mà ăn cây táo, rào cây sung!” Tiêu Ân cũng hung tợn nói. Anh ấy đã nhìn Triệu Húc Hàn mấy năm kia có bao nhiêu thống khổ, người đáng chết như vậy nên thiên đao vạn quả!
Chương 1280: Sau ba ngày ba đêm
Một buổi tối ba ngày sau, mọi người đều đã đi vào giấc ngủ, nhưng Kỷ Hi Nguyệt chưa ngủ, bởi vì hôm nay dắt theo Vương lão đi uống trà, kết quả uống quá nhiều trà đặc, cho nên cô căn bản ngủ không được.
Trong bóng đêm, cô nhắm mắt dưỡng thần, bởi vì biết sát thủ cấp nguyên lão sắp tới, cho nên ba ngày này cô đều có nỗ lực tập luyện. Bởi vì cô còn chưa từng gặp cao thủ khí công chân chính cường hãn.
Thật ra giờ Kỷ Hi Nguyệt cũng không biết rốt cuộc thực lực của cô có bao nhiêu lợi hại, bởi vì mỗi ngày cô đều dành chút thời gian luyện tập, một là vì thói quen, hai là vì luyện một chút sẽ làm toàn bộ thân thể cô thần thanh khí sảng.
Đột nhiên, lỗ tai cô hơi động, nháy mắt mở mắt ra, ngay sau đó lặng yên xuống giường, đi đến cửa sổ.
Cô không có bật đèn, hơi kéo màn ra một chút, ánh trăng chiếu vào, tình huống trong vườn hoa hiện ra trong mắt cô.
Ánh mắt đầu tiên nhìn không ra điều gì bất thương, cô không di chuyển mà vẫn luôn nhìn trong vườn hoa, bởi vì âm thanh vừa rồi cô nghe được, nếu không lầm thì nó truyền ra từ trong vườn hoa.
Bây giờ phạm vi thính lực tai cô có thể trực tiếp đến ngoài cửa sắt, nhưng nếu không muốn nghe thì có thể không nghe, nhưng mấy ngày gần đây cô đề phòng toàn thân, bởi vì thời gian đi ngủ buổi tối cũng thường là thời gian rất nguy hiểm.
Sắp đối mặt cao thủ cấp nguyên lão nên cô càng thêm không thể qua loa, cũng không dám tự đại. Lão Thôi cũng nói lợi hại nên cô sợ không hoàn thành nhiệm vụ.
Trong lúc không nhúc nhích, cô nhìn thấy hai bóng dáng màu đen nhanh chóng vụt qua vài cái trong vườn hoa, sau đó trực tiếp đến gần nhà ở.
Kỷ Hi Nguyệt thấy tốc độ bọn họ thật sự dọa người, trong lòng cũng cả kinh. Cô cũng nhanh chóng chợt lóe, trực tiếp ra cửa phòng, đi vào phòng Triệu Húc Hàn.
Triệu Húc Hàn tự nhiên cảnh giác, lập tức mở cửa, nói: “Tới rồi?”
“Vâng!” Kỷ Hi Nguyệt nhìn về phía dưới lầu: “Em đi kêu lão Vương, cũng không cần đánh thức ba người khác.”
Triệu Húc Hàn gật đầu, nói: “Dựa theo nguyên kế hoạch.”
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, trực tiếp chỉnh sửa quần áo, đi vào phòng khách lầu một bên kia, gõ cửa lão Vương. Lão Vương được lão Thôi phái tới, tối hôm trước đã đến, vẫn luôn ở trong biệt thự. Mọi người cũng đã thương lượng làm sao bắt sống hai lão chết tiệt kia.
Hai người mới vừa nói xong, cửa phát ra một tiếng rất nhỏ, từ từ mở ra.
Kỷ Hi Nguyệt và lão Vương lập tức nhìn nhau, Triệu Húc Hàn mới vừa đi xuống một nửa cầu thang, vừa lúc ở khúc ngoặc, nhìn không được cửa, người phía cửa cũng nhìn không thấy bọn họ.
Người tới hiển nhiên là biết phòng Triệu Húc Hàn, lập tức một người mặc áo đen trong đó chỉ xuống lầu, một người khác gật đầu, sau đó hai người cùng hành động. Triệu Húc Hàn vừa định ra tay, hai tên gia hỏa kia vậy mà không đi cầu thang , trực tiếp phi thân lên lầu.
Kỷ Hi Nguyệt nhìn lão Vương chỉ cửa lớn, lão Vương gật đầu, bóng hình chợt lóe.
Ngay sau đó, lúc hai lão già mới vừa đến lầu hai, lão Vương bật chốt mở, tức khắc toàn bộ nhà ở đều đèn đuốc sáng trưng.
Bóng dáng Triệu Húc Hàn chợt lóe, đến bên Kỷ Hi Nguyệt. Hai người đứng ở phía dưới, nhìn hai lão gia hỏa rõ ràng đã bị dọa.
“Đã đến thì không cần lén lút.” Triệu Húc Hàn nhìn hai người, nói: “Nguyên lão Tôn gia, không sai chứ?”
Hai người mặc áo đen chỉ lộ ra đôi mắt, bị Triệu Húc Hàn nói thế, một người trong đó dùng âm thanh lạnh lùng nói: “Xem ra Triệu gia chủ đã biết tin tức.”
“Có người muốn giết tôi, tôi mà còn không biết thì sẽ rất nguy hiểm.” Triệu Húc Hàn cười lạnh lùng.
Hai người mặc áo đen trực tiếp xoay người phóng xuống, nói: “Chẳng lẽ đã biết thì không còn nguy hiểm?”
“Nguy hay không nguy tôi không biết, nhưng tôi không muốn đánh hỏng biệt thự. Như vầy đi, đi sân tennis phía sau hoặc là phòng tập thể thao ngầm, hai người tự chọn, quang minh chính đại đánh một trận, thế nào?” Triệu Húc Hàn nói.
Bình luận facebook