Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1071-1080
Chương 1071: Nụ cười giả tạo
“Ý của anh Thiết là em nên rời khỏi Tây Âu càng sớm càng tốt?” Kỷ Hi Nguyệt cười khổ, hỏi.
“Trên lý thuyết là thế, còn phải xem Úy Mẫn Nhi bị em kích thích thành bộ dạng gì nữa. Nếu thật sự tức điên lên thì cô ta có thể làm bất cứ thứ gì, có khi hy sinh Triệu Húc Hàn cũng không phải chuyện không thể.” Thiết Quý Hoành nhắc nhở Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt trong lòng hiểu rõ, cô cảm thấy Thiết Quý Hoành không phải đang ba hoa chích choè. Nếu anh ta thật sự cảm thấy Úy Mẫn Nhi đáng sợ, vậy cô và anh Hàn thật sự phải cẩn thận.
Thiết Quý Hoành nhìn dáng vẻ lo lắng của cô, dường như cảm thấy hơi đau lòng.
“Cũng đừng lo lắng quá, ít nhất không phải hôm nay. Rốt cuộc chiều nay cô ta còn phải gặp anh.” Thiết Quý Hoành nói: “Anh sẽ xem phản ứng của cô ta.”
“Sẽ có phản ứng gì chứ, bây giờ cô ta cũng hận luôn anh, sẽ không thể lộ ra điều gì với anh.” Kỷ Hi Nguyệt lắc đầu: “Anh Thiết, anh cảm thấy cô ta có thể xuống tay với Triệu Phiên Vân và Triệu phu nhân không? Có lẽ hiện giờ cô ta đang có cảm giác bị phản bội.”
“Khó nói lắm, nhưng anh nghĩ rằng cô ta sẽ đổ mọi thứ lên người em, bởi vì lần trước anh nghe cô ta nói vì sao mọi người đều thích em, mà không thích cô ta.” Thiết Quý Hoành nói.
Kỷ Hi Nguyệt ngơ ngác, đột nhiên cười rộ lên, nói: “Xem ra cô ta còn biết tự nhận thức bản thân, biết mọi người đều không thích cô ta. Đó là bởi vì nụ cười trên mặt cô ta đều là giả tạo.”
“Ha ha ha, không tồi, không tồi.” Thiết Quý Hoành lại bị cô chọc trúng chỗ cười. Nụ cười của Úy Mẫn Nhi quả thật đa số đều là cười giả tạo, nhìn rất không thoải mái.
Không giống như Kỷ Hi Nguyệt cười sảng khoái hoặc là cười ấm áp như nắng, nụ cười của cô thật sự có sức cuốn hút. Ở tầng lớp thượng lưu của xã hội, nụ cười như vậy tuyệt đối rất hiếm thấy.
Cho nên ánh mắt đầu tiên của anh ta đã bị cô gái bé nhỏ này hấp dẫn, cũng là vì nụ cười ấm áp trong nháy mắt kia giống như hoa nở xuân về của cô, thật sự có thể lan tỏa ấm áp đến trong lòng người.
Đúng lúc này, Kỷ Hi Nguyệt đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía sau anh ta, nụ cười như xuân về hoa nở lần nữa hiện ra.
Thiết Quý Hoành sửng sốt, sau đó quay đầu, lập tức nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú lạnh băng của Triệu Húc Hàn.
Anh ta vội vàng đứng lên, cười nói: “Triệu gia chủ, thật chẳng mấy khi anh dậy muộn như vậy, cũng may còn có Tiểu Nguyệt cùng tôi ăn cơm, tâm sự việc nhà.”
Trong lúc nói chuyện, Triệu Húc Hàn đã đi tới vị trí bên cạnh Kỷ Hi Nguyệt ngồi xuống, khuôn mặt vẫn vô cùng lạnh lẽo.
“Anh Hàn ơi, tinh thần anh tốt hơn chút nào chưa? Canh này uống khá ngon, anh uống một ngụm trước đi.” Kỷ Hi Nguyệt lập tức trực tiếp đút canh cho anh.
Triệu Húc Hàn nhìn cô, thấy trong mắt cô tràn ngập tươi cười và dịu dàng, ngoan ngoãn há mồm.
“Rất ngon đúng không!” Kỷ Hi Nguyệt nhìn anh, hai mắt sáng lên tựa như sao.
Triệu Húc Hàn gật đầu, ngay sau đó nhìn Thiết Quý Hoành, nói: “Thiết gia chủ, có hứng thú tốt dữ vậy?”
“Anh và Tiểu Nguyệt hiếm khi tới Paris, tôi tất nhiên phải chiêu đãi một chút.” Thiết Quý Hoành cũng là người Thiết gia, cũng coi như có quan hệ thân thích với Triệu Húc Hàn, tuy rằng mối quan hệ này thật sự khá khó nói.
“Anh Hàn, anh Thiết đang nói với em chuyện của Úy Mẫn Nhi.” Kỷ Hi Nguyệt vội nói, cô sợ Triệu Húc Hàn ghen bậy bạ.
Triệu Húc Hàn gọi người phục vụ thêm chút đồ ăn, ngay sau đó lạnh nhạt nói: “Thiết gia chủ còn có chuyện gì để nói với Úy Mẫn Nhi? Anh vì Tiểu Nguyệt mà rút lại tiền, chỉ sợ cô ta sẽ hận anh.”
Lời này nghe vẫn có ý ghen.
“Anh Hàn, không phải anh Thiết rút đầu tư vì em, là Úy Mẫn Nhi tự tìm đường chết. Hơn nữa anh Thiết thấy anh ủng hộ anh Úy cho nên mới rút đầu tư.” Kỷ Hi Nguyệt vội nói.
Chương 1072: Vợ chưa cưới
Triệu Húc Hàn lạnh lùng liếc nhìn cô một cái, nói: “Em hiểu rõ anh Thiết của em quá nhỉ.”
“Triệu gia chủ, anh đừng ghen tị.” Thiết Quý Hoàn chỉ có thể lắc đầu, tính đối địch của Triệu Húc Hàn quá lớn. Tuy bản thân anh ta cũng có ý với Kỷ Hi Nguyệt, nhưng còn chưa tới nỗi cạnh tranh trực tiếp bên ngoài.
“Vậy thì xin Thiết gia chủ tự trọng, Tiểu Nguyệt là vợ chưa cưới của tôi, hy vọng anh hiểu rõ.” Triệu Húc Hàn trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: “Tôi cũng không hy vọng sau này có hiểu lầm gì với Thiết gia chủ, như vậy không tốt lắm.”
Kỷ Hi Nguyệt há hốc mồm nhìn Triệu Húc Hàn. Người đàn ông này thật sự nói ra, ham muốn chiếm hữu và ghen đã lan ra tới chân trời, không nể mặt Thiết Quý Hoành tí nào.
Nhưng vậy cũng tốt, quá nam tính, qua ánh mắt giám định, thật không hổ là người đàn ông của cô.
“Triệu gia chủ đừng hiểu lầm, tôi coi Tiểu Nguyệt như em gái, cũng coi như đối tác và bạn bè của Triệu gia chủ, hy vọng có thể mang đến lợi ích cho mọi người. Hôm nay tôi tới đây là muốn mời hai người ăn cơm, nói vài chuyện hợp tác cùng anh.” Thiết quý hoành cũng đi thẳng vào vấn đề.
“Hửm? Hợp tác cái gì? Anh cũng biết quy tắc hợp tác giữa Thiết gia và Triệu gia rồi đó.” Triệu Húc Hàn nói, vì chủ mẫu Triệu gia là người Thiết gia, cho nên có vài việc hợp tác sẽ dính đến quan hệ, rốt cuộc sẽ ảnh hưởng đến lực ảnh hưởng và tuyển cử của gia chủ Thiết gia.
“Tôi hy vọng Triệu gia chủ có thể ủng hộ tôi!” Thiết Quý Hoành nói thẳng.
Triệu Húc Hàn sửng sốt, sau đó nheo mắt nhìn Thiết Quý Hoành, nói: “Giữa anh và chú hai tôi có chuyện gì à?”
Thiết Quý Hoành nói: “Tạm thời không có, nhưng Triệu gia và Thiết gia hợp tác làm ăn quá ít, tôi không muốn một nhà Úy gia độc chiếm Tây Âu, tôi nghĩ Triệu gia chủ chắc hẳn cũng có ý nghĩ như vậy? Hoặc là nói nếu để Úy Mẫn Nhi tiếp nhận Quốc Tế Úy Lam, điều này rất không ổn với cả anh và tôi.”
Triệu Húc Hàn im lặng một lúc, khuôn mặt tuấn tú hơi tối tăm, Kỷ Hi Nguyệt hiếu kỳ, hỏi: “Anh Thiết, vậy không phải anh cứ hợp tác với chú Triệu là được mà?”
“Tiểu Nguyệt, em cũng biết Úy Mẫn Nhi hiện giờ là con gái nuôi của Triệu Phiên Vân. Nếu anh muốn Triệu Phiên Vân liên hợp đối phó với Úy Mẫn Nhi, em cảm thấy ông ấy có đồng ý không? Nhưng Triệu gia chủ thì khác, anh có quyền quyết định hợp tác, dù là Triệu Phiên Vân thì cũng thể phản bác quá mức.” Thiết Quý Hoành nhìn Triệu Húc Hàn .
“Triệu gia chủ, lúc Úy Mẫn Nhi nhận Triệu Phiên Vân làm cha nuôi, tôi đã từng có ý tưởng này, nhưng cũng phải xem anh có thật sự cưới Úy Mẫn Nhi không. Nếu anh cưới cô ta, tôi đã không cần phải nói, nhưng hiện giờ anh không cưới cô ta, vậy tại sao còn để cho người phụ nữ độc ác này kiêu ngạo như vậy!” Thiết Quý Hoành nói.
“Anh muốn đối phó Úy gia, đây là định lôi kéo tôi xuống tay?” Triệu Húc Hàn cười lạnh một tiếng: “Thiết gia chủ, tính toán của anh tốt thật nhỉ?”
Thiết Quý Hoành lạnh nhạt lắc đầu, ánh mắt sắc bén, nói: “Triệu gia chủ, chỉ sợ anh không biết cái chết của mẹ anh có quan hệ với Úy gia!”
“Rầm!” Một cái, bát canh trước mặt Triệu Húc Hàn nháy mắt đã bị cánh tay anh đập nát, có thể thấy được những lời này của Thiết Quý Hoành có lực ảnh hưởng lớn bao nhiêu.
Cả người Triệu Húc Hàn lập tức giống như một thanh kiếm chìm sâu trong biển băng ngàn năm, trong nháy mắt bị rút ra, mang theo hàn khí cùng sát khí cực đậm.
“Anh nói cái gì?” Triệu Húc Hàn không màng người mình bị nước canh làm ướt nhẹp, đôi con ngươi sắc bén nhìn chằm chằm mặt Thiết Quý Hoành.
Thiết Quý Hoành nhíu mày, nói: “Triệu gia chủ, anh đừng kích động như vậy.”
Kỷ Hi Nguyệt vội vàng cầm lấy khăn lông trắng lau cho Triệu Húc Hàn, nói: “Anh Hàn, anh bình tĩnh lại đi.” Lúc nói còn véo anh một cái.
Chương 1073: Nói cô nghịch ngợm như vậy
Lúc này Triệu Húc Hàn mới biết mình thất thố, hơn nữa còn thất thố lớn nữa. Anh lập tức nhìn bốn phía, may mắn ở đây không có người quen, mặc dù có khách đến ăn cơm nhưng họ đều nói chuyện phiếm, ai cũng không chú ý mấy người bên này vừa nhìn chính là người Hoa Hạ.
Triệu Húc Hàn nhận lấy khăn lông lau sơ qua, động tác không nhanh, bởi vì anh đang mạnh mẽ áp chế kích động trong lòng, anh chưa từng nghĩ đến Thiết Quý Hoành lại nhắc tới đề tài này với anh.
Suy cho cùng đối tượng hoài nghi là hung thủ vẫn là Thiết Hồng Nương.
Mà Thiết Quý Hoành là cháu nội của anh cả Thiết Hồng Nương!
Thiết Quý Hoành nhìn chằm chằm Triệu Húc Hàn, anh ta có thể nhìn ra hơi thở rất lớn trên người Triệu Húc Hàn, hơn nữa cũng không mạnh mẽ như trước, hình như thực lực của anh đã lùi về sau.
Điểm này khiến Thiết Quý Hoành thầm giật mình, đây là xảy ra chuyện gì? Trên người Triệu Húc Hàn đã xảy ra chuyện gì sao? Tại sao hơi thở lại yếu đi rất nhiều?
Bình thường anh ta không cảm giác được thực lực của Triệu Húc Hàn, bởi vì Triệu Húc Hàn giỏi che giấu, nếu không phải hơi thở dao động, anh ta cũng không biết thực lực của anh đã yếu đi nhiều như vậy.
Nhưng anh ta biết thực lực Triệu Húc Hàn trên anh ta, bây giờ yếu như vậy thì nhất định là có nguyên nhân. Chẳng lẽ Triệu Húc Hàn bị thương? Chỉ nhìn huyết khí trên mặt anh thì cũng không giống bị thương.
Như vậy anh ta tiêu hao quá lớn, tại sao lại tiêu hao quá lớn, anh ta đã làm chuyện gì?
Trong lòng Thiết Quý Hoành vô cùng tò mò. Muốn một người tu luyện khí công tiêu hao khí công thì nhất định là chuyện lớn, thế nên anh ta đặc biệt cảm thấy hứng thú.
Hơi thở của Triệu Húc Hàn rốt cuộc cũng ổn định lại. Anh nhìn thấy ánh mắt Kỷ Hi Nguyệt lo lắng, điều này khiến trong lòng anh ấm áp, sau đó lộ ra vẻ tươi cười với cô, ý nói cô không cần lo lắng.
Kỷ Hi Nguyệt đương nhiên cũng cảm nhận được thực lực Triệu Húc Hàn vẫn chưa hồi phục, dĩ nhiên điều này đã quá rõ ràng, cô tin Thiết Quý Hoành nhất định cũng cảm nhận được. Suy cho cùng cô biết thực lực Thiết Quý Hoành không thấp.
“Thiết gia chủ, anh mới vừa nói gì? Có thể nói lại lần nữa không?” Triệu Húc Hàn ổn định lại, đối mặt với Thiết Quý Hoành lần nữa.
“Triệu gia chủ bị thương hả?” Thiết Quý Hoành nghĩ thầm anh muốn biết tin tức, tôi cũng rất muốn biết anh đã trải qua cái gì.
Triệu Húc Hàn hờ hững cười nói: “Không có, chẳng qua là trị thương cho thím của tôi, tiêu hao hơi nhiều mà thôi.” Triệu Húc Hàn cũng không muốn che giấu, bởi vì nếu muốn tra thì Thiết Quý Hoành nhất định có thể tra được.
Còn không bằng thoải mái hào phóng, dù sao hai người cũng ngầm hiểu thực lực của nhau.
“Thì ra là thế, thím của anh xảy ra chuyện gì hả?” Thiết Quý Hoành hơi chuyển khẩu vị, nói.
“Anh Thiết, anh nói trước đi. Nếu anh biết anh Hàn rất quan tâm mẹ của anh ấy thì anh đừng có hư nữa. Nhử người khác thì còn có thể làm bạn không?” Kỷ Hi Nguyệt khó chịu, bày ra thái độ với Thiết Quý Hoành.
Thiết Quý Hoành lập tức dở khóc dở cười, nhìn cái miệng nhỏ nhắn của Kỷ Hi Nguyệt chu lên, thật sự không biết làm sao ứng phó cô gái bé nhỏ này cho phải, thật sự rất muốn duỗi tay siết chặt mặt của cô, nói cô nghịch ngợm!
“Được được được.” Đôi mắt Thiết Quý Hoành tràn đầy cưng chiều. Anh ta nghĩ thầm, có cô gái này ở đây thì dù anh muốn âm u, muốn nói suông cũng không được.
Triệu Húc Hàn không thích ánh mắt Thiết Quý Hoành nhìn Kỷ Hi Nguyệt, anh hiểu ánh mắt này, bởi vì anh cũng nhìn người phụ nữ của mình như vậy, nhưng Thiết Quý Hoành nhìn thế thì hơi quá. Chẳng lẽ anh ta tưởng rằng anh không nhìn ra anh ta thích Kỷ Hi Nguyệt?
Chẳng qua nhìn anh ta sắp nói ra bí mật lớn, anh cần phải bình tĩnh, nhẫn nại mới được.
Chương 1074: Chẳng lẽ là Úy gia
Vẻ mặt Triệu Húc Hàn nghiêm túc, âm trầm, nói: “Thiết Quý Hoành, anh có biết anh đang nói gì không?”
Anh trực tiếp gọi tên Thiết Quý Hoành, mà không phải Thiết gia chủ, chứng minh chuyện này thận trọng và quan trọng đối với anh cỡ nào.
“Triệu gia chủ, một khi tôi nói ra thì đương nhiên đã biết một ít.” Thiết Quý Hoành cũng không quan tâm Triệu Húc Hàn gọi thẳng tên. Bởi vì ai cũng biết ban đầu Triệu Húc Hàn tìm kiếm nguyên nhân cái chết của mẹ anh có bấy nhiêu cố gắng và điên cuồng, đã có bao nhiêu người chết ở phương diện này, tất cả mọi người cũng ngầm hiểu mà không nói ra.
Cho nên anh ta nói ra những lời này, cũng đã suy nghĩ cặn kẽ, suy cho cùng nếu như sơ ý thì sẽ khiến Triệu Húc Hàn nổi trận lôi đình.
Triệu Húc Hàn nheo mắt nhìn chằm Thiết Quý Hoành, Kỷ Hi Nguyệt thật sự không chịu được khí tức mạnh mẽ giữa hai người đàn ông này, lập tức vội nói: “Anh Thiết, anh nói đi, vì sao liên quan đến Úy gia? Hình như hoàn toàn là chuyện không liên quan?
Thiết Quý Hoành dời mắt nhìn đến trên mặt Kỷ Hi Nguyệt, sau đó lại nhìn về phía Triệu Húc Hàn, nói: “Triệu gia chủ, chẳng lẽ anh không hiểu tại sao mẹ của anh lại chết ở La Mã? Sao ban đầu bà đến nước Pháp, tại sao lại đi La Mã?”
Lời này vừa nói ra, gương mặt tuấn tú của Triệu Húc Hàn hoàn toàn cứng đờ, thật ra trong đầu anh lập tức vội vàng suy nghĩ.
Năm đó cũng là năm chú mới tiếp nhận chức chủ tịch không lâu, và mới bắt đầu hợp tác với Quốc tế Úy Lam, thế nên cha anh dẫn theo mẹ anh đến bàn chuyện hợp tác.
Mẹ xảy ra chuyện là lúc cha đang bàn chuyện với Quốc tế Úy Lam, mẹ ra ngoài du ngoạn với cận vệ của cha.
Bởi vì mẹ Triệu Húc Hàn rất thích biển, thế nên Úy gia đề xuất đi La Mã, bởi vì mấy bờ biển của La Mã đều là thắng cảnh du lịch nổi tiếng, đâu biết sẽ xảy ra chuyện ở bên đó.
“Ý anh việc mẹ tôi đi La Mã là do Uý gia sắp đặt?” Triệu Húc Hàn không hiểu lắm: “Hay là cha đưa mẹ tới nước Pháp bàn chuyện làm ăn chỉ là cái cớ, mục đích chính là muốn hãm hại mẹ tôi?”
Gương mặt tuấn tú của Triệu Húc Hàn càng thêm khó coi.
“Khi đó hẳn là lúc Úy Mẫn Nhi mới ra đời không bao lâu? Nếu nói có liên hệ thì cũng liên quan đến cha và mẹ của Úy Mẫn Nhi mới đúng?” Đầu óc Kỷ Hi Nguyệt cũng hoạt động rất nhanh.
“Triệu gia chủ, nếu tôi đã nói ra chuyện này thì đương nhiên phải có điều kiện trao đổi. Phải chăng anh nên suy nghĩ lại chuyện chúng ta hợp tác?” Thiết Quý Hoành cũng không ngu, không thể nào nói ra bí mật lớn mà anh ta biết cho Triệu Húc Hàn dưới tình huống anh ta không có lợi.
Bởi vì bí mật này không đáng tiền đối với người khác, nhưng lại vô cùng quan trọng với đứa con trai Triệu Húc Hàn đang tìm chân tướng.
“Được! Tôi đồng ý Triệu gia và Thiết gia hợp tác, đương nhiên chỉ là lúc Thiết Quý Hoành anh làm gia chủ. Nếu đổi gia chủ hoặc là Thiết gia anh xuất hiện biến cố, vậy hợp tác sẽ thay đổi, việc này tôi không thể bảo đảm.” Triệu Húc Hàn sảng khoái nói: “Còn nữa, một khi tôi không làm gia chủ nữa, vậy hợp tác của tôi và anh hiển nhiên cũng dừng lại vô điều kiện, như vậy được không?”
Có thể thấy được Triệu Húc Hàn rất sốt ruột. Tay Kỷ Hi Nguyệt đè chặt bắp đùi anh dưới mặt bàn, cô sợ Triệu Húc Hàn bởi vì kích động và xúc động mà ra quyết định không lý trí.
Triệu Húc Hàn liếc cô một cái, sau đó gật đầu, nói cho Kỷ Hi Nguyệt không phải anh xúc động.
“Được, yêu cầu này cũng bình thường, hơn nữa nếu tôi và anh cũng không phải gia chủ nữa, Thiết gia cũng không quản chuyện của tôi! Bây giờ tôi ở vị trí gia chủ thì hiển nhiên phải giúp gia tộc tranh thủ thứ tốt nhất.” Thiết Quý Hoành cũng rất dứt khoát.
Chương 1075: Bí mật kinh người (1)
Triệu Húc Hàn gật đầu, sau đó vươn tay ra, nói: “Ok, vậy chúng ta hợp tác vui vẻ!”
Thiết Quý Hoành nhếch miệng cười, cũng đưa tay ra nắm tay anh, sau đó hai người buông tay ra.
Thiết Quý Hoành lại nhìn Kỷ Hi Nguyệt một cái, sau đó nói với Triệu Húc Hàn: “Chuyện tôi biết cũng không phải nhiều, nhưng tôi biết mẹ của anh chết có liên quan đến mẹ của Úy Mẫn Nhi.”
Con ngươi Triệu Húc Hàn lập tức bắn ra sát khí, nói: “Thiết Thiên Hoa?”
Thiết Quý Hoành nghiêm túc gật đầu: “Có lẽ anh không tin, suy cho cùng Thiết Thiên Hoa và Thiết gia quan hệ máu mủ khá xa. Có thể nói nếu không phải họ Thiết thì bà ta cũng chưa tính là người Thiết gia chúng tôi.”
Kỷ Hi Nguyệt vội nói: “Tại sao bà ta làm vậy?”
“Tôi nói có liên quan đến người phụ nữ này chứ không có nói là bà ta giết.” Thiết Quý Hoành nhíu mày, nói.
“Quan hệ thế nào? Anh Thiết, anh nói rõ ra đi.” Kỷ Hi Nguyệt cũng nóng vội, hỏi.
Thiết Quý Hoành nhìn cô, lại nhìn Triệu Húc Hàn, nói: “Khoảng chừng năm năm trước, tôi đã ngồi lên vị trí Thiết gia chủ. Triệu gia chủ, anh có biết tôi tương đối chú ý anh, bởi vì khi đó mặc dù anh không lên làm Triệu gia chủ, nhưng đã là nhân vật rất lợi hại, thế nên tôi rất chú ý anh, muốn so cao thấp với anh.”
Triệu Húc Hàn nhướng mày, Thiết Quý Hoành tiếp tục nói: “Bởi vì chú ý, tôi lập tức điều tra anh. Khụ khụ, biết anh đang tìm kiếm nguyên nhân cái chết của mẹ anh, tôi vô cùng kinh ngạc, cũng lần đầu tiên tôi biết mẹ anh chết e rằng không phải ngoài ý muốn, mà thật sự có người thiết kế sát hại.”
“Làm sao anh biết?” Triệu Húc Hàn hỏi.
Thiết Quý Hoành nói: “Hôm đó tôi cũng đi Úy gia bàn chuyện làm ăn, là Thiết Thiên Hoa gọi tôi tới, bởi vì bà ta muốn giúp Úy gia kéo người làm ăn lớn như Thiết gia chúng tôi, thế nên sẽ phải khoản đãi gia chủ mới là tôi. Mà tôi với tư cách là gia chủ mới, đương nhiên có làm ăn lớn nhất định phải đi.”
“Không phải là Thiết Thiên Hoa nói cho tôi biết, mà là lúc bà ta đang nói chuyện thì nhận được điện thoại. Lúc nghe cuộc điện thoại này, bà ta tránh tôi đi đến phòng sách.” Vẻ mặt Thiết Quý Hoành âm trầm, nhìn Triệu Húc Hàn, nói: “Anh cũng biết thính lực của chúng ta khá lợi hại mà. Tôi cảm thấy Thiết Thiên Hoa khá gấp gáp, thế nên lập tức dựng tai lên.”
Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt liếc mắt nhìn nhau, Thiết Quý Hoành là người tu luyện khí công, dưới tình huống thực lực còn không yếu thì muốn nghe lén âm thanh nói điện thoại cách vách hẳn sẽ không thành vấn đề.
Thiết Quý Hoành tiếp tục nói: “Tôi nghe bà ta ở cách vách nhắc đến tên của anh, sau đó là tên Hạ Vịnh Hà của mẹ anh, đại khái là anh đang điều tra nguyên nhân cái chết của mẹ anh. Tôi chỉ nghe được một câu rất quan trọng, chính là Thiết Thiên Hoa nói cho đối phương nghe, nói là: “Gấp cái gì, nó sẽ tra không được gì cả!””
Vẻ mặt Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt đại biến, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Thiết Quý Hoành cũng không giống nói láo.
“Tiểu Nguyệt, em từng gặp Thiết Thiên Hoa chưa? Có phải cảm thấy bà ta là người rất thân thiết hiền lành, một người đàn bà xinh đẹp rất ôn hòa?” Thiết Quý Hoành hỏi Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt sững sờ, sau đó nói: “Đúng. Lần đầu tiên em cảm thấy bà ta rất đẹp, mặc dù khá lớn tuổi nhưng vẫn còn dáng vẻ thùy mị, khí chất rất uyển chuyển, rất đẹp.”
Khóe miệng Thiết Quý Hoành lộ ra nụ cười lạnh, nói: “Người phụ nữ này lợi hại hơn Uý Mẫn Nhi, gương mặt đó không biết đã lừa gạt biết bao nhiêu người. Giọng bà ta lúc gọi điện thoại, em biết không? Anh nghe xong cũng cảm thấy sợ nổi da gà! Tuyệt đối không phải là người đàn bà xinh đẹp dịu dàng gì!”
Vẻ mặt Triệu Húc Hàn lạnh vô cùng, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Thiết Quý Hoành, suy nghĩ trong đầu xoay chuyển không ngừng.
“Anh Thiết, anh nói thật không? Bà ta thật sự nói câu nói kia?” Kỷ Hi Nguyệt sợ Thiết Quý Hoành nói dối.
Chương 1076: Bí mật kinh người (2)
Vẻ mặt Thiết Quý Hoành lập tức nghiêm túc, nói: “Tiểu Nguyệt, mặc dù Thiết Quý Hoành anh không phải người tốt gì, nhưng loại chuyện này anh không thể nào bịa đặt. Hơn nữa sao anh phải đi nghe ngóng Thiết Thiên Hoa? Em có biết bởi vì cuộc điện thoại lúc ấy của bà ta mà anh rừ bỏ hợp tác làm ăn lớn với Úy gia, bởi anh cảm thấy Thiết Thiên Hoa thật đáng sợ.”
“Nhưng rốt cuộc bà ta và mẹ tôi có ân oán gì?” Triệu Húc Hàn nghĩ không ra.
“Nếu muốn đối phương chết, đơn giản chỉ có mấy nguyên nhân. Một là ân oán cá nhân, hai là yêu hận tình thù, còn ba là ích lợi thúc đẩy. Anh có thể thử nghĩ xem mẹ của anh đã cản trở Thiết Thiên Hoa chỗ nào.” Thiết Quý Hoành cũng rất nghiêm túc nói với Triệu Húc Hàn.
Triệu Húc Hàn lắc đầu nói: “Không thể nào, Thiết Thiên Hoa và mẹ tôi căn bản không có va chạm gì. Trước khi tới nước Pháp, mẹ tôi hẳn chưa từng gặp Thiết Thiên Hoa!”
Kỷ Hi Nguyệt suy nghĩ rồi nói: “Tuy quan hệ của Thiết Thiên Hoa và Thiết gia rất nhạt, nhưng rốt cuộc cũng vẫn có. Có thể mẹ cả anh để bà ta làm không?” Kỷ Hi Nguyệt nhìn về phía Triệu Húc Hàn.
Vẻ mặt Triệu Húc Hàn âm trầm, nói: “Lúc đầu anh đã trực tiếp nhận định mẹ cả chính là hung thủ giết chết mẹ anh, nhưng điều tra lại cảm thấy không phải mẹ cả làm. Hơn nữa anh từng nghĩ, nếu anh là mẹ cả, vì sao phải ra tay lúc anh tám tuổi. Nếu bà ta muốn mẹ anh chết thì căn bản sẽ không để anh ra đời!”
Thiết Quý Hoành gật đầu, nói: “Lời này có lý, anh biết tuy bà cô tôi là chủ mẫu Triệu gia anh, nhưng thật ra tính tình bà cũng không tệ lắm. Anh nói phụ nữ ghen tị đố kỵ cũng rất bình thường, chẳng qua tôi cảm thấy bà cô tôi không tàn nhẫn đến mức giết mẹ của anh.”
“Nói như vậy, bà cô anh vô tội?” Kỷ Hi Nguyệt khá buồn bực.
Thiết Quý Hoành cười khổ, nói: “Khó nói được, nhưng theo ấn tượng của anh đối với bà cô thì bà không phải người có lòng dạ độc ác như vậy. Nhưng Thiết Thiên Hoa lại thật sự ngoài dự liệu của anh, hơn nữa đáng sợ nhất chính là sau khi anh từ chối làm ăn với Úy gia thì còn bị phục kích hai lần. Nếu không phải thực lực bản thân anh không tệ, chỉ sợ gia chủ Thiết gia đã sớm đổi người rồi. Thế nên các người đã biết vì sao khi anh đi Úy gia thì chẳng có vẻ mặt tốt với hai người phụ nữ, nhưng ngược lại có thể nói vài câu khách sáo với Úy gia chủ và Úy Tư Lý.”
“Trời ạ, muốn ám sát anh? Còn hai lần, sao anh biết là Thiết Thiên Hoa làm?” Kỷ Hi Nguyệt tò mò, hỏi.
“Là sát thủ bà ta mua, người Tôn gia, Triệu gia chủ biết chứ?” Thiết Quý Hoành nhìn về phía Triệu Húc Hàn.
Vẻ mặt Triệu Húc Hàn thay đổi, nghĩ tới Mai Ngọc lần trước ở nước Mỹ – sát thủ đánh thuê rất giỏi của Tôn gia, mục tiêu chính là gia Triệu gia chủ, nhưng bị anh và Kỷ Hi Nguyệt phá hư kế hoạch, cuối cùng ngược lại bị cắt một tay.
Kỷ Hi Nguyệt cũng nghĩ đến, nhưng tạm thời cô không thể nói chuyện này.
“Tôn gia, Tôn gia nào?” Kỷ Hi Nguyệt giả bộ mơ hồ.
“Một gia tộc đặc biệt chuyên đào tạo sát thủ, bản lĩnh mạnh hơn rất người bình thường nhiều, muốn thuê bọn họ tốn rất nhiều tiền.” Thiết Quý Hoành không giải thích người luyện khí công, bởi vì nếu Kỷ Hi Nguyệt không phải thì cũng không cần thiết để cô biết.
“Vậy theo lời anh nói thì mẹ tôi hoàn toàn có thể bị người bà ta thuê xuống tay.” Triệu Húc Hàn lạnh tanh nói: “Chỉ là tại sao? Bà ta tuyệt đối là người tôi không nghi ngờ tới!”
“Thế nên đó là lí do tại sao khi đó anh tra nghiêm túc nhưng lại không thu được gì. Người đàn bà này thông minh, ác độc, khiêm tốn và nham hiểm hơn xa mọi người tưởng tượng.” Thiết Quý Hoành nói: “Cho nên Triệu gia chủ, bây giờ anh biết vì sao tôi không muốn Úy gia độc chiếm Tây Âu rồi chứ? Thiết gia luôn khiêm tốn, nhưng mấy năm gần đây Úy gia càng ngày càng lợi hại, chú của anh cũng bị nó áp chế không ít. Tôi sợ đến cuối cùng, dã tâm của Úy gia có thể trực tiếp thôn tính hai nhà chúng ta.”
Chương 1077: Bí mật kinh người (3)
“Chuyện này chắc không thể nào? Triệu gia và Thiết gia ở Tây Âu cũng lâu rồi, làm ăn hẳn cũng rất bền vững, sao nói phá sản là phá sản được?” Kỷ Hi Nguyệt cảm thấy Thiết Quý Hoành hơi phóng đại.
“Nếu thật sự là vậy thì anh cũng sẽ không ra ngoài vì Thiết gia kiêu ngạo. Lấy thực lực Thiết gia bọn anh, sống cuộc sống không buồn không lo nhất định không thành vấn đề, vì sao bây giờ anh phải ra ngoài?” Thiết Quý Hoành cười khổ một tiếng: “Chính là cảm thấy dã tâm Úy gia càng lúc càng lớn.”
Kỷ Hi Nguyệt nhìn Triệu Húc Hàn, cô cũng không rõ chuyện ba nhà ở Châu Âu rốt cuộc đã ăn sâu bén rễ m thế nào, nhưng nếu thế chân vạc của ba nhà bị phá hỏng thì nhất định không thể để Úy gia mạnh lên.
“Khẩu vị của Thiết Thiên Hoa và Úy Mẫn Nhi còn lớn hơn đàn ông.” Thiết Quý Hoành nói: “Thật ra có lẽ tôi biết một vài ý nghĩ của Thiết Thiên Hoa.”
Kỷ Hi Nguyệt và Triệu Húc Hàn nhìn về phía anh ta.
Thiết Quý Hoành nói: “Tôi và cha tôi đã bàn về chuyện của Thiết Thiên Hoa. Lúc đó cha tôi nói quan hệ máu mủ của Thiết Thiên Hoa với dòng chính Thiết gia chúng tôi đã rất nhạt, cho nên tới nay rất kham khổ. Năm đó đời của cha Thiết Thiên Hoa muốn trở lại trong thể hệ Thiết gia chúng tôi nhưng bị các tổ tông từ chối. Từ đó tới nay, chi kia của bọn họ không chỗ để đi, chịu không ít khổ.”
Thiết Quý Hoành thở dài, nói: “Thiết Thiên Hoa lớn lên xinh đẹp, trong một lần ở yến hội cuối năm ở Thiết gia, bà ta nói muốn tới thăm mẹ tôi, cũng coi như thân thiết. Nhưng thật ra bà ta tới để câu dẫn Úy gia chủ, hơn nữa còn thật sự thành công, không tới một năm Úy gia chủ đã cưới Thiết Thiên Hoa.”
Kỷ Hi Nguyệt cảm thấy rất kinh tâm động phách, không nghĩ tới người đàn bà xinh đẹp kia còn có cuộc đời như thế.
“Thế nên cha tôi cảm thấy Thiết Thiên Hoa vì nhánh chi thứ kia của Thiết gia nên muốn trọng chấn hùng phong, muốn chứng minh cho lão tổ tông xem, một chi của bọn họ hoàn toàn không kém gì dòng chính.” Thiết Quý Hoành nói tới đây thở dài.
Triệu Húc Hàn không nói gì, chỉ là cả người vẫn một mực lâm vào âm trầm.
“Triệu gia chủ, hôm nay coi như tôi đã nói hết toàn bộ điều đã biết ra rồi. Nếu anh và Úy Mẫn Nhi không thành người một nhà thì đó là một cơ hội với tôi. Tôi nói cho anh biết bí mật này cũng là thành ý tôi và anh hợp tác. Còn nữa, chúng ta đều phải cẩn thận người đàn bà Thiết Thiên Hoa này.”
Kỷ Hi Nguyệt rất lo lắng, nhìn Triệu Húc Hàn. Một lúc lâu sau, Triệu Húc Hàn mới gật đầu, nói: “Cám ơn anh nói cho tôi biết những điều này. Có lẽ ngay từ đầu phương hướng điều tra của tôi đã sai.”
“Tôi không biết có phải Thiết Thiên Hoa thuê người xuống tay hay là cùng ai liên hợp lại hãm hại mẹ anh, nhưng tuyệt đối có quan hệ rất lớn với người đàn bà này.” Thiết Quý Hoành chỉ có thể nói như vậy.
“Anh có nghe được người gọi điện thoại cho bà ta là ai không? Là nam hay nữ?” Triệu Húc Hàn rất muốn biết nhiều hơn.
Thiết Quý Hoành cười khổ, lắc đầu, nói: “Tôi có thể nghe được giọng Thiết Thiên Hoa đã không tệ rồi, nhưng mà bà ta ở phòng sách cách vách, làm sao tôi có thể nghe được giọng nói bên kia microphone được.”
“Chẳng lẽ anh không tra người bên kia điện thoại với bà ta là ai hả? Anh không tò mò?” Ánh mắt Triệu Húc Hàn híp lại.
Vẻ mặt Thiết Quý Hoành lập tức biến đổi, cơ bắp trên mặt cũng không tự chủ co giật hai cái.
“Anh Thiết! Anh tra rồi đúng không!” Kỷ Hi Nguyệt coi như đã nhìn ra, lập tức hồi hộp và vui mừng nhìn anh ta.
Triệu Húc Hàn lập tức nói: “Nếu anh đã cảm thấy hứng thú với tôi, vậy cuộc điện thoại đó là lợi thế so chiêu sau này với tôi, tôi tin anh nhất định sẽ tra ra người gọi điện thoại cho Thiết Thiên Hoa là ai. Thiết gia chủ là người quang minh chính đại, tâm địa ngay thẳng không nói lời quanh co, đã đến bước này rồi, anh có yêu cầu gì thì nói ra đi. Anh biết tôi muốn cho mẹ tôi có thể yên nghỉ mà!”
Chương 1078: Đi với anh ta ba ngày (1)
Thiết Quý Hoành nâng ly rượu uống một ngụm, ngay sau đó trán đã hơi đổ mồ hôi, hiển nhiên lúc này anh ta rất khẩn trương, không nghĩ đến Triệu Húc Hàn lại có thể đoán được anh ta đã điều tra cuộc gọi này.
Không sai. Thật ra anh ta rất tò mò, bởi vì người bên đầu dây kia có lẽ chính là hung thủ.
Tính toán của anh ta giống như lời Triệu Húc Hàn. Đây sẽ là một lợi thế để sau này đàm phán hoặc hợp tác với Triệu gia chủ, thậm chí là một sự uy hiếp, cho nên người thông minh như anh ta sao sẽ không tra được?
Chỉ là anh ta thật sự không nghĩ đến Triệu Húc Hàn có thể nghĩ đến điều này.
“Bất kỳ yêu cầu gì, chỉ cần tôi có thể làm được thì Triệu Húc Hàn tôi quyết không nuốt lời!” Triệu Húc Hàn nói rất nghiêm túc với Thiết Quý Hoành.
“Cho dù tôi muốn toàn bộ doanh nghiệp Tây Âu của Triệu gia?” Thiết Quý Hoành hơi nhướng mày.
Kỷ Hi Nguyệt tức khắp buồn bực, nói: “Anh Thiết, anh cũng quá đáng rồi đó! Sao anh không nói là muốn tất cả việc làm ăn của Triệu gia luôn đi!”
Thiết Quý Hoành lập tức dở khóc dở cười, nói: “Tiểu Nguyệt, em đừng tức giận, không phải anh đang xem tin tức này lớn đến đâu với Triệu gia chủ à?”
“Xí, anh đúng là có dã tâm lớn! Nhưng mà cho dù anh không nói cho chúng em, thì em tin sớm muộn gì bọn em cũng sẽ điều tra rõ. Vậy nên anh Thiết à, khi anh ra điều kiện thì có thể có chút lòng thành được không?” Kỷ Hi Nguyệt vẫn khinh thường anh ta.
Giờ phút này trong lòng Triệu Húc Hàn đã rất sốc, anh thật sự cấp bách muốn biết người đầu dây bên kia điện thoại là ai, đến cùng là ai đã hợp tác với Thiết Thiên Hoa? Người đó chắc chắn có liên quan đến mẹ anh.
Thiết Quý Hoành thấy Triệu Húc Hàn không nói chuyện, thì biết thông tin này tuy quan trọng nhưng chưa quan trọng đến mức để anh từ bỏ việc làm ăn ở Châu Âu.
“Không phải tôi không muốn cho anh tiếng tăm của Tây Âu, bởi vì một khi cho thì quyền hạn gia chủ của tôi cũng dừng tại đây, việc làm ăn của gia tộc, Thiết gia chủ cũng biết còn có người bên trên chúng tôi.” Triệu Húc Hàn cho anh ta đáp án.
Thiết Quý Hoành cười nói: “Tôi biết, chỉ đùa chút thôi.”
“Anh Thiết, anh ra một điều kiện nào mà anh Hàn có thể làm được đi. Nếu không em khinh anh đó!” Kỷ Hi Nguyệt biết khát vọng trong lòng Triệu Húc Hàn, chỉ sợ nếu không nói rõ thì gần đây Triệu Húc Hàn sẽ không nghỉ ngơi tốt được.
Thiết Quý Hoành nhìn Kỷ Hi Nguyệt, chợt trong đầu loé ra một ý, nói: “Như thế này đi, để tôi làm chủ, đưa Tiểu Nguyệt đi quanh Châu Âu, thế nào?”
Triệu Húc Hàn lập tức lộ ra vẻ dữ tợn, giọng nói lạnh lùng: “Ý của Thiết gia chủ là một mình anh đi với Tiểu Nguyệt?”
Kỷ Hi Nguyệt cũng kinh ngạc, có chuyện gì với người đàn ông này vậy? Đây không phải công khai muốn giành bạn gái với Triệu Húc Hàn à?
“Sau khi quen Tiểu Nguyệt, tôi cảm thấy cuộc sống cũng trở nên vui vẻ và phong phú hơn, cho nên muốn ở cùng cô ấy thêm vài ngày. Đương nhiên tôi sẽ không chạm vào cô ấy, tôi chỉ đang coi cô ấy như em gái, cho nên Triệu gia chủ không cần lo lắng, ba ngày! Ba ngày sau tôi trả người về lại cho anh được không?”
“Mơ đi! Thiết Quý Hoành, tôi không ngờ anh là người thế này! Coi như tôi nhìn nhầm anh! Tiểu Nguyệt, đi!” Triệu Húc Hàn tức giận đến mức lập tức đứng lên, kéo Kỷ Hi Nguyệt rời đi.
Sắc mặt hung dữ và ánh mắt đó khiến Kỷ Hi Nguyệt thật sự sợ anh muốn trực tiếp giết người.
Nhưng Thiết Quý Hoành thật sự thật quá đáng. Mặc kệ anh ta vì sao để mắt đến cô, nhưng cuối cùng cô là bạn gái của Triệu Húc Hàn, người đàn ông này muốn một mình cô ra ngoài ba ngày với anh ta, nghe thế nào cũng là có ý đồ không tốt!
Người đàn ông nào có thể chịu được người phụ nữ của mình ra ngoài du lịch với người đàn ông khác ba ngày?
“Điều tra nhiều năm như vậy, lẽ nào anh còn muốn mẹ anh chết không nhắm mắt à?” Lời nói lạnh lùng của Thiết Quý Hoành vang lên ở phía sau, ngay lúc Triệu Húc Hàn kéo Kỷ Hi Nguyệt rời đi.
Chương 1079: Đi với anh ta ba ngày (2)
Triệu Húc Hàn cứng hết cả người, không hề nói gì, vẫn kéo Kỷ Hi Nguyệt rời đi.
Bây giờ trong lòng của Kỷ Hi Nguyệt rất muốn chửi mẹ nó, hoàn toàn không biết Thiết Quý Hoành này bệnh tâm thần nặng thế nào mới sẽ có cách nghĩ kì lạ như vậy.
Tay của cô bị Triệu Húc Hàn kéo hơi đau, khuôn mặt điển trai của anh đã đen như Diêm La.
Kỷ Hi Nguyệt muốn nói chuyện, nhưng trong thang máy còn có những người khác, mà những người đó thấy dáng vẻ của Triệu Húc Hàn như thế, cả đám đều hơi sợ, hình như sợ người đàn ông này đột nhiên sẽ đánh người.
Hơn nữa ánh mắt nhìn Kỷ Hi Nguyệt đều tràn ngập sự đồng cảm, Kỷ Hi Nguyệt cảm giác có lẽ bọn họ cảm thấy cô lập tức sắp gặp bạo lực gia đình? Triệu Húc Hàn bây giờ thật sự quá đáng sợ.
Vào trong phòng, Tiêu Ân muốn vào nói chuyện, kết quả cửa lớn đã bị Triệu Húc Hàn thô bạo đóng sầm lại trước mặt Tiêu Ân.
Tiêu Ân bị dọa đến mức lập tức lùi về sau, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sao cậu chủ sao lại nổi giận đến như vậy. Chẳng lẽ do đại tiểu thư? Chắc không phải thế đâu.
Thiết Quý Hoành? Hay là cậu chủ ghen? Ghen nghiêm trọng đến vậy? Không nhìn thấy bóng dáng Thiết Quý Hoành, xem ra rất có thể như thế. Đại tiểu thư, cô bảo trọng nhé!
Trong phòng khách, Triệu Húc Hàn buông Kỷ Hi Nguyệt ra, trực tiếp ngồi xuống trên sô pha, sắc mặt vẫn như cũ khó nhìn đến cực điểm.
“Anh Hàn, anh đừng giận, tức giận với người bệnh thần kinh kia có gì tốt đâu, đây không phải tự tìm bực bội à?” Kỷ Hi Nguyệt hơi buồn cười, ngồi xuống bên cạnh anh.
Triệu Húc Hàn vẫn không nói chuyện như cũ, cuối cùng khí tức cả người không kìm nén nổi nên tỏa ra, Kỷ Hi Nguyệt lập tức có cảm giác xung quanh đều lạnh hơn. Hơn nữa áp suất khí lớn khiến cô hít thở hơi khó khăn.
“Xem ra Thiết Quý Hoành thật sự vừa ý em rồi, hơn nữa còn không biết tiến lùi, đây rõ ràng là muốn công khai cướp em!” Thật lâu sau Triệu Húc Hàn mới âm trầm mở miệng, ánh mắt tức giận cũng nhìn sâu vào Kỷ Hi Nguyệt.
Hi Nguyệt rất phiền muộn, nói: “Anh Hàn, điều này cũng không thể trách em mà? Em cũng không làm bất cứ điều gì với anh ta, với lại em cũng chưa từng cho anh ta sắc mặt tốt. Em chẳng hiểu sao người đàn ông này lại có hứng thú với em lớn như vậy? Có phải người cuồng bị ngược đãi không!”
Triệu Húc Hàn tức giận nhìn cô, anh biết rõ chuyện này không liên quan đến cô, nhưng anh tức giận, rất tức giận, tức chết anh rồi. Cảm giác đồ của mình sắp bị cướp đi, thật sự rất khó chịu. Nếu không phải giết người sẽ có tội thì anh muốn người đàn ông cả gan làm loạn, không biết sống chết kia ngay tại chỗ!
“Được rồi, đừng giận nữa. Dù anh ta có tiếp tục thích em nữa thì cũng vô dụng thôi, em chỉ yêu mình anh!” Kỷ Hi Nguyệt lập tức ôm anh hôn lên môi mỏng của anh.
Lúc này Triệu Húc Hàn mới hơi nguôi giận.
“Em cảm thấy lời Thiết Quý Hoành nói có đáng tin không? Về chuyện Thiết Thiên Hoa.” Triệu Húc Hàn chuyển sự chú ý.
Kỷ Hi Nguyệt nhíu mày, nói: “Em không biết, có điều em cảm thấy anh ta không đến mức bịa ra một lời nói dối để lừa gạt chúng ta đâu? Nói cho cùng hợp tác kinh doanh đều có thể chấm dứt bất cứ khi nào. Mục đích của anh ta chính là lợi ích của Thiết gia, hẳn không đến mức phải dùng ích lợi của Thiết gia để nói dối.”
Triệu Húc Hàn gật đầu, nói: “Anh ta muốn Triệu gia chúng ta và Thiết gia của anh ta hợp tác, đó chính là việc làm ăn lớn, quả thật có lợi ích rất lớn với Thiết gia, cũng mở rộng việc kinh doanh của Thiết gia. Cứ thế, Thiết gia ban đầu rất khiêm tốn cũng sẽ mạnh hơn theo việc mở rộng kinh doanh ra ngoài, dã tâm của Thiết Quý Hoành quả thực không nhỏ.”
“Cho dù không nhỏ thì cũng chỉ là Tây Âu. Nếu Uý gia thật sự tồi tệ như thế, còn không tốt hợp tác với Thiết Quý Hoành.” Kỷ Hi Nguyệt cũng suy nghĩ một hồi mới nói.
Chương 1080: Đi với anh ta ba ngày (3)
Triệu Húc Hàn gật đầu: “Bất luận thế nào thì anh ta cũng nói ra người này là Thiết Thiên Hoa, như vậy kế tiếp Triệu gia chúng ta có một vụ làm ăn lớn ở Tây Âu, trước đây có phần Uý gia, chỉ sợ lần này muốn chuyển lại cho Thiết gia rồi.”
“Nhưng anh Hàn, không phải anh ủng hộ anh Uý Tư Lí hả? Anh ấy cũng rất đáng thương.” Lúc trước Kỷ Hi Nguyệt nghe Thiết Quý Hoành kể lại, Uý Mẫn Nhi đã hãm hại người anh cả này của cô ta rất thảm.
Cô cũng tiện thể nói những chuyện này cho Triệu Húc Hàn, sau khi nghe xong, Triệu Húc Hàn nói: “Nếu Thiết Quý Hoành gia nhập, sau khi anh hủy bỏ hợp tác với Uý Mẫn Nhi thì tạm thời sẽ không để Uý gia rơi xuống, đó chính là Uý Mẫn Nhi kém cỏi, đến lúc đó anh lại giúp Uý Tư Lí, vậy thì có thể đưa Uý Tư Lí lên vị trí người kế nhiệm.”
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu cười nói: “Theo cách này, Uý Mẫn Nhi có thể sẽ chịu đả kích lớn.”
“Nếu cả Triệu gia và Thiết gia không hợp tác với Uý gia thì Uý Mẫn Nhi lập tức sẽ chịu thua lỗ. Có điều hai nhà chúng ta tạm thời cũng sẽ lỗ vốn, nhưng chỉ cần anh và Thiết gia hợp tác, như vậy thì chỉ có Uý Mẫn Nhi thiệt nặng, cô ta cũng sẽ lập tức mất đi vị trí gia chủ. Nếu như thật sự mẹ cô ta là hung thủ sát hại mẹ anh thì anh sẽ khiến cô ta đền mạng!” Trong ánh mắt Triệu Húc Hàn đều là hung hãn và sát khí.
“Vấn đề kinh doanh anh tự mình quyết định là được. Bây giờ em rất muốn biết người đã gọi điện cho Thiết Thiên Hoa là ai?” Kỷ Hi Nguyệt thực sự rất hiếu kỳ, người này khẳng định là nhân vật mấu chốt.
Triệu Húc Hàn vừa nghe xong, sắc mặt lại lập tức khó coi.
“Thiết Quý Hoành sẽ không nói đâu, anh ta không có ngốc vậy, đây là một con át chủ bài.” Triệu Húc Hàn bực bội, nói.
“Trừ khi em cùng anh ta đi du lịch ba ngày!” Kỷ Hi Nguyệt nhìn anh, nói: “Anh cũng đừng nóng giận, nghe em nói.”
Kỷ Hi Nguyệt nháy mắt duỗi ra hai tay đè vai của Triệu Húc Hàn lại.
Trong đôi mắt to của cô có sự nghiêm túc, cẩn thận, còn có cả đau lòng.
Ban đầu Triệu Húc Hàn muốn nổi giận, trách cô vài câu, nhưng nhìn thấy ánh mắt cô như vậy, muốn nói mấy lời tổn thương cũng lại sững sờ không nói ra được.
“Anh Hàn, thực ra chuyện này chẳng có gì to tát cả. Em không phải Kỷ Hi Nguyệt lúc trước nữa, em biết khí công, thực lực cũng không thấp hơn Thiết Quý Hoành. Dù cùng anh ta du lịch ba ngày thì sao? Anh cho rằng anh ta có thể cướp em đi, hay sẽ cưỡng ép em?” Kỷ Hi Nguyệt cười lạnh.
“Anh Hàn, anh tin em không?” Kỷ Hi Nguyệt hỏi anh.
“Anh tin em, nhưng anh không tin anh ta!” Triệu Húc Hàn thở khí ra mũi.
“Em cũng không tin những gì anh ta nói, quả thực chính là ra vẻ đạo mạo. Nói cái gì mà xem em như em gái, thực ra em cũng nhìn ra anh ta thật sự có hứng thú với em, có lẽ bởi vì em là bạn gái của Triệu gia chủ anh, vì thế anh ta có loại dục vọng muốn so sánh với anh, còn nhất định muốn biết tại sao em có thể khiến người đàn ông ưu tú như anh thích.”
Kỷ Hi Nguyệt nhếch mép cười nói: “Nhưng cho dù anh ta có ý nghĩ xấu gì, ở chỗ em cũng vô dụng. Một, em ghét người đàn ông này cho nên sẽ không cho anh ta bất cứ cơ hội nào. Hai, anh ta không biết em biết khí công, dù anh ta gây rối với em, em chỉ cần một giây để anh ta tuyệt tử tuyệt tôn. Ba, trường hợp xấu nhất, em còn có bệnh tâm lý, anh ta làm sao có thể có được em? Cho nên anh Hàn à, em cảm thấy vụ làm ăn này vẫn có thể thử, suy cho cùng người đó cũng liên quan đến nguyên nhân dẫn đến cái chết của mẹ anh.”
“Không! Anh không đồng ý! Anh ta không thể chạm một ngón tay nào vào em!” Triệu Húc Hàn lập tức như hung thần ác sát.
“Em cũng sẽ không để anh ta chạm vào em! Em nói là trường hợp xấu nhất.” Kỷ Hi Nguyệt cười khổ.
“Không, nếu như anh phải dùng bạn gái để trao đổi thông tin, anh thà không cần! Anh tin mẹ anh cũng sẽ không cho phép anh làm điều này! Đã chờ nhiều năm như vậy, anh đợi tiếp chẳng sao, mẹ anh nhất định cũng sẽ thông cảm cho anh.” Triệu Húc Hàn nghiêm túc nói với Kỷ Hi Nguyệt: “Cho nên, em cũng đừng nghĩ nữa!”
“Ý của anh Thiết là em nên rời khỏi Tây Âu càng sớm càng tốt?” Kỷ Hi Nguyệt cười khổ, hỏi.
“Trên lý thuyết là thế, còn phải xem Úy Mẫn Nhi bị em kích thích thành bộ dạng gì nữa. Nếu thật sự tức điên lên thì cô ta có thể làm bất cứ thứ gì, có khi hy sinh Triệu Húc Hàn cũng không phải chuyện không thể.” Thiết Quý Hoành nhắc nhở Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt trong lòng hiểu rõ, cô cảm thấy Thiết Quý Hoành không phải đang ba hoa chích choè. Nếu anh ta thật sự cảm thấy Úy Mẫn Nhi đáng sợ, vậy cô và anh Hàn thật sự phải cẩn thận.
Thiết Quý Hoành nhìn dáng vẻ lo lắng của cô, dường như cảm thấy hơi đau lòng.
“Cũng đừng lo lắng quá, ít nhất không phải hôm nay. Rốt cuộc chiều nay cô ta còn phải gặp anh.” Thiết Quý Hoành nói: “Anh sẽ xem phản ứng của cô ta.”
“Sẽ có phản ứng gì chứ, bây giờ cô ta cũng hận luôn anh, sẽ không thể lộ ra điều gì với anh.” Kỷ Hi Nguyệt lắc đầu: “Anh Thiết, anh cảm thấy cô ta có thể xuống tay với Triệu Phiên Vân và Triệu phu nhân không? Có lẽ hiện giờ cô ta đang có cảm giác bị phản bội.”
“Khó nói lắm, nhưng anh nghĩ rằng cô ta sẽ đổ mọi thứ lên người em, bởi vì lần trước anh nghe cô ta nói vì sao mọi người đều thích em, mà không thích cô ta.” Thiết Quý Hoành nói.
Kỷ Hi Nguyệt ngơ ngác, đột nhiên cười rộ lên, nói: “Xem ra cô ta còn biết tự nhận thức bản thân, biết mọi người đều không thích cô ta. Đó là bởi vì nụ cười trên mặt cô ta đều là giả tạo.”
“Ha ha ha, không tồi, không tồi.” Thiết Quý Hoành lại bị cô chọc trúng chỗ cười. Nụ cười của Úy Mẫn Nhi quả thật đa số đều là cười giả tạo, nhìn rất không thoải mái.
Không giống như Kỷ Hi Nguyệt cười sảng khoái hoặc là cười ấm áp như nắng, nụ cười của cô thật sự có sức cuốn hút. Ở tầng lớp thượng lưu của xã hội, nụ cười như vậy tuyệt đối rất hiếm thấy.
Cho nên ánh mắt đầu tiên của anh ta đã bị cô gái bé nhỏ này hấp dẫn, cũng là vì nụ cười ấm áp trong nháy mắt kia giống như hoa nở xuân về của cô, thật sự có thể lan tỏa ấm áp đến trong lòng người.
Đúng lúc này, Kỷ Hi Nguyệt đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía sau anh ta, nụ cười như xuân về hoa nở lần nữa hiện ra.
Thiết Quý Hoành sửng sốt, sau đó quay đầu, lập tức nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú lạnh băng của Triệu Húc Hàn.
Anh ta vội vàng đứng lên, cười nói: “Triệu gia chủ, thật chẳng mấy khi anh dậy muộn như vậy, cũng may còn có Tiểu Nguyệt cùng tôi ăn cơm, tâm sự việc nhà.”
Trong lúc nói chuyện, Triệu Húc Hàn đã đi tới vị trí bên cạnh Kỷ Hi Nguyệt ngồi xuống, khuôn mặt vẫn vô cùng lạnh lẽo.
“Anh Hàn ơi, tinh thần anh tốt hơn chút nào chưa? Canh này uống khá ngon, anh uống một ngụm trước đi.” Kỷ Hi Nguyệt lập tức trực tiếp đút canh cho anh.
Triệu Húc Hàn nhìn cô, thấy trong mắt cô tràn ngập tươi cười và dịu dàng, ngoan ngoãn há mồm.
“Rất ngon đúng không!” Kỷ Hi Nguyệt nhìn anh, hai mắt sáng lên tựa như sao.
Triệu Húc Hàn gật đầu, ngay sau đó nhìn Thiết Quý Hoành, nói: “Thiết gia chủ, có hứng thú tốt dữ vậy?”
“Anh và Tiểu Nguyệt hiếm khi tới Paris, tôi tất nhiên phải chiêu đãi một chút.” Thiết Quý Hoành cũng là người Thiết gia, cũng coi như có quan hệ thân thích với Triệu Húc Hàn, tuy rằng mối quan hệ này thật sự khá khó nói.
“Anh Hàn, anh Thiết đang nói với em chuyện của Úy Mẫn Nhi.” Kỷ Hi Nguyệt vội nói, cô sợ Triệu Húc Hàn ghen bậy bạ.
Triệu Húc Hàn gọi người phục vụ thêm chút đồ ăn, ngay sau đó lạnh nhạt nói: “Thiết gia chủ còn có chuyện gì để nói với Úy Mẫn Nhi? Anh vì Tiểu Nguyệt mà rút lại tiền, chỉ sợ cô ta sẽ hận anh.”
Lời này nghe vẫn có ý ghen.
“Anh Hàn, không phải anh Thiết rút đầu tư vì em, là Úy Mẫn Nhi tự tìm đường chết. Hơn nữa anh Thiết thấy anh ủng hộ anh Úy cho nên mới rút đầu tư.” Kỷ Hi Nguyệt vội nói.
Chương 1072: Vợ chưa cưới
Triệu Húc Hàn lạnh lùng liếc nhìn cô một cái, nói: “Em hiểu rõ anh Thiết của em quá nhỉ.”
“Triệu gia chủ, anh đừng ghen tị.” Thiết Quý Hoàn chỉ có thể lắc đầu, tính đối địch của Triệu Húc Hàn quá lớn. Tuy bản thân anh ta cũng có ý với Kỷ Hi Nguyệt, nhưng còn chưa tới nỗi cạnh tranh trực tiếp bên ngoài.
“Vậy thì xin Thiết gia chủ tự trọng, Tiểu Nguyệt là vợ chưa cưới của tôi, hy vọng anh hiểu rõ.” Triệu Húc Hàn trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: “Tôi cũng không hy vọng sau này có hiểu lầm gì với Thiết gia chủ, như vậy không tốt lắm.”
Kỷ Hi Nguyệt há hốc mồm nhìn Triệu Húc Hàn. Người đàn ông này thật sự nói ra, ham muốn chiếm hữu và ghen đã lan ra tới chân trời, không nể mặt Thiết Quý Hoành tí nào.
Nhưng vậy cũng tốt, quá nam tính, qua ánh mắt giám định, thật không hổ là người đàn ông của cô.
“Triệu gia chủ đừng hiểu lầm, tôi coi Tiểu Nguyệt như em gái, cũng coi như đối tác và bạn bè của Triệu gia chủ, hy vọng có thể mang đến lợi ích cho mọi người. Hôm nay tôi tới đây là muốn mời hai người ăn cơm, nói vài chuyện hợp tác cùng anh.” Thiết quý hoành cũng đi thẳng vào vấn đề.
“Hửm? Hợp tác cái gì? Anh cũng biết quy tắc hợp tác giữa Thiết gia và Triệu gia rồi đó.” Triệu Húc Hàn nói, vì chủ mẫu Triệu gia là người Thiết gia, cho nên có vài việc hợp tác sẽ dính đến quan hệ, rốt cuộc sẽ ảnh hưởng đến lực ảnh hưởng và tuyển cử của gia chủ Thiết gia.
“Tôi hy vọng Triệu gia chủ có thể ủng hộ tôi!” Thiết Quý Hoành nói thẳng.
Triệu Húc Hàn sửng sốt, sau đó nheo mắt nhìn Thiết Quý Hoành, nói: “Giữa anh và chú hai tôi có chuyện gì à?”
Thiết Quý Hoành nói: “Tạm thời không có, nhưng Triệu gia và Thiết gia hợp tác làm ăn quá ít, tôi không muốn một nhà Úy gia độc chiếm Tây Âu, tôi nghĩ Triệu gia chủ chắc hẳn cũng có ý nghĩ như vậy? Hoặc là nói nếu để Úy Mẫn Nhi tiếp nhận Quốc Tế Úy Lam, điều này rất không ổn với cả anh và tôi.”
Triệu Húc Hàn im lặng một lúc, khuôn mặt tuấn tú hơi tối tăm, Kỷ Hi Nguyệt hiếu kỳ, hỏi: “Anh Thiết, vậy không phải anh cứ hợp tác với chú Triệu là được mà?”
“Tiểu Nguyệt, em cũng biết Úy Mẫn Nhi hiện giờ là con gái nuôi của Triệu Phiên Vân. Nếu anh muốn Triệu Phiên Vân liên hợp đối phó với Úy Mẫn Nhi, em cảm thấy ông ấy có đồng ý không? Nhưng Triệu gia chủ thì khác, anh có quyền quyết định hợp tác, dù là Triệu Phiên Vân thì cũng thể phản bác quá mức.” Thiết Quý Hoành nhìn Triệu Húc Hàn .
“Triệu gia chủ, lúc Úy Mẫn Nhi nhận Triệu Phiên Vân làm cha nuôi, tôi đã từng có ý tưởng này, nhưng cũng phải xem anh có thật sự cưới Úy Mẫn Nhi không. Nếu anh cưới cô ta, tôi đã không cần phải nói, nhưng hiện giờ anh không cưới cô ta, vậy tại sao còn để cho người phụ nữ độc ác này kiêu ngạo như vậy!” Thiết Quý Hoành nói.
“Anh muốn đối phó Úy gia, đây là định lôi kéo tôi xuống tay?” Triệu Húc Hàn cười lạnh một tiếng: “Thiết gia chủ, tính toán của anh tốt thật nhỉ?”
Thiết Quý Hoành lạnh nhạt lắc đầu, ánh mắt sắc bén, nói: “Triệu gia chủ, chỉ sợ anh không biết cái chết của mẹ anh có quan hệ với Úy gia!”
“Rầm!” Một cái, bát canh trước mặt Triệu Húc Hàn nháy mắt đã bị cánh tay anh đập nát, có thể thấy được những lời này của Thiết Quý Hoành có lực ảnh hưởng lớn bao nhiêu.
Cả người Triệu Húc Hàn lập tức giống như một thanh kiếm chìm sâu trong biển băng ngàn năm, trong nháy mắt bị rút ra, mang theo hàn khí cùng sát khí cực đậm.
“Anh nói cái gì?” Triệu Húc Hàn không màng người mình bị nước canh làm ướt nhẹp, đôi con ngươi sắc bén nhìn chằm chằm mặt Thiết Quý Hoành.
Thiết Quý Hoành nhíu mày, nói: “Triệu gia chủ, anh đừng kích động như vậy.”
Kỷ Hi Nguyệt vội vàng cầm lấy khăn lông trắng lau cho Triệu Húc Hàn, nói: “Anh Hàn, anh bình tĩnh lại đi.” Lúc nói còn véo anh một cái.
Chương 1073: Nói cô nghịch ngợm như vậy
Lúc này Triệu Húc Hàn mới biết mình thất thố, hơn nữa còn thất thố lớn nữa. Anh lập tức nhìn bốn phía, may mắn ở đây không có người quen, mặc dù có khách đến ăn cơm nhưng họ đều nói chuyện phiếm, ai cũng không chú ý mấy người bên này vừa nhìn chính là người Hoa Hạ.
Triệu Húc Hàn nhận lấy khăn lông lau sơ qua, động tác không nhanh, bởi vì anh đang mạnh mẽ áp chế kích động trong lòng, anh chưa từng nghĩ đến Thiết Quý Hoành lại nhắc tới đề tài này với anh.
Suy cho cùng đối tượng hoài nghi là hung thủ vẫn là Thiết Hồng Nương.
Mà Thiết Quý Hoành là cháu nội của anh cả Thiết Hồng Nương!
Thiết Quý Hoành nhìn chằm chằm Triệu Húc Hàn, anh ta có thể nhìn ra hơi thở rất lớn trên người Triệu Húc Hàn, hơn nữa cũng không mạnh mẽ như trước, hình như thực lực của anh đã lùi về sau.
Điểm này khiến Thiết Quý Hoành thầm giật mình, đây là xảy ra chuyện gì? Trên người Triệu Húc Hàn đã xảy ra chuyện gì sao? Tại sao hơi thở lại yếu đi rất nhiều?
Bình thường anh ta không cảm giác được thực lực của Triệu Húc Hàn, bởi vì Triệu Húc Hàn giỏi che giấu, nếu không phải hơi thở dao động, anh ta cũng không biết thực lực của anh đã yếu đi nhiều như vậy.
Nhưng anh ta biết thực lực Triệu Húc Hàn trên anh ta, bây giờ yếu như vậy thì nhất định là có nguyên nhân. Chẳng lẽ Triệu Húc Hàn bị thương? Chỉ nhìn huyết khí trên mặt anh thì cũng không giống bị thương.
Như vậy anh ta tiêu hao quá lớn, tại sao lại tiêu hao quá lớn, anh ta đã làm chuyện gì?
Trong lòng Thiết Quý Hoành vô cùng tò mò. Muốn một người tu luyện khí công tiêu hao khí công thì nhất định là chuyện lớn, thế nên anh ta đặc biệt cảm thấy hứng thú.
Hơi thở của Triệu Húc Hàn rốt cuộc cũng ổn định lại. Anh nhìn thấy ánh mắt Kỷ Hi Nguyệt lo lắng, điều này khiến trong lòng anh ấm áp, sau đó lộ ra vẻ tươi cười với cô, ý nói cô không cần lo lắng.
Kỷ Hi Nguyệt đương nhiên cũng cảm nhận được thực lực Triệu Húc Hàn vẫn chưa hồi phục, dĩ nhiên điều này đã quá rõ ràng, cô tin Thiết Quý Hoành nhất định cũng cảm nhận được. Suy cho cùng cô biết thực lực Thiết Quý Hoành không thấp.
“Thiết gia chủ, anh mới vừa nói gì? Có thể nói lại lần nữa không?” Triệu Húc Hàn ổn định lại, đối mặt với Thiết Quý Hoành lần nữa.
“Triệu gia chủ bị thương hả?” Thiết Quý Hoành nghĩ thầm anh muốn biết tin tức, tôi cũng rất muốn biết anh đã trải qua cái gì.
Triệu Húc Hàn hờ hững cười nói: “Không có, chẳng qua là trị thương cho thím của tôi, tiêu hao hơi nhiều mà thôi.” Triệu Húc Hàn cũng không muốn che giấu, bởi vì nếu muốn tra thì Thiết Quý Hoành nhất định có thể tra được.
Còn không bằng thoải mái hào phóng, dù sao hai người cũng ngầm hiểu thực lực của nhau.
“Thì ra là thế, thím của anh xảy ra chuyện gì hả?” Thiết Quý Hoành hơi chuyển khẩu vị, nói.
“Anh Thiết, anh nói trước đi. Nếu anh biết anh Hàn rất quan tâm mẹ của anh ấy thì anh đừng có hư nữa. Nhử người khác thì còn có thể làm bạn không?” Kỷ Hi Nguyệt khó chịu, bày ra thái độ với Thiết Quý Hoành.
Thiết Quý Hoành lập tức dở khóc dở cười, nhìn cái miệng nhỏ nhắn của Kỷ Hi Nguyệt chu lên, thật sự không biết làm sao ứng phó cô gái bé nhỏ này cho phải, thật sự rất muốn duỗi tay siết chặt mặt của cô, nói cô nghịch ngợm!
“Được được được.” Đôi mắt Thiết Quý Hoành tràn đầy cưng chiều. Anh ta nghĩ thầm, có cô gái này ở đây thì dù anh muốn âm u, muốn nói suông cũng không được.
Triệu Húc Hàn không thích ánh mắt Thiết Quý Hoành nhìn Kỷ Hi Nguyệt, anh hiểu ánh mắt này, bởi vì anh cũng nhìn người phụ nữ của mình như vậy, nhưng Thiết Quý Hoành nhìn thế thì hơi quá. Chẳng lẽ anh ta tưởng rằng anh không nhìn ra anh ta thích Kỷ Hi Nguyệt?
Chẳng qua nhìn anh ta sắp nói ra bí mật lớn, anh cần phải bình tĩnh, nhẫn nại mới được.
Chương 1074: Chẳng lẽ là Úy gia
Vẻ mặt Triệu Húc Hàn nghiêm túc, âm trầm, nói: “Thiết Quý Hoành, anh có biết anh đang nói gì không?”
Anh trực tiếp gọi tên Thiết Quý Hoành, mà không phải Thiết gia chủ, chứng minh chuyện này thận trọng và quan trọng đối với anh cỡ nào.
“Triệu gia chủ, một khi tôi nói ra thì đương nhiên đã biết một ít.” Thiết Quý Hoành cũng không quan tâm Triệu Húc Hàn gọi thẳng tên. Bởi vì ai cũng biết ban đầu Triệu Húc Hàn tìm kiếm nguyên nhân cái chết của mẹ anh có bấy nhiêu cố gắng và điên cuồng, đã có bao nhiêu người chết ở phương diện này, tất cả mọi người cũng ngầm hiểu mà không nói ra.
Cho nên anh ta nói ra những lời này, cũng đã suy nghĩ cặn kẽ, suy cho cùng nếu như sơ ý thì sẽ khiến Triệu Húc Hàn nổi trận lôi đình.
Triệu Húc Hàn nheo mắt nhìn chằm Thiết Quý Hoành, Kỷ Hi Nguyệt thật sự không chịu được khí tức mạnh mẽ giữa hai người đàn ông này, lập tức vội nói: “Anh Thiết, anh nói đi, vì sao liên quan đến Úy gia? Hình như hoàn toàn là chuyện không liên quan?
Thiết Quý Hoành dời mắt nhìn đến trên mặt Kỷ Hi Nguyệt, sau đó lại nhìn về phía Triệu Húc Hàn, nói: “Triệu gia chủ, chẳng lẽ anh không hiểu tại sao mẹ của anh lại chết ở La Mã? Sao ban đầu bà đến nước Pháp, tại sao lại đi La Mã?”
Lời này vừa nói ra, gương mặt tuấn tú của Triệu Húc Hàn hoàn toàn cứng đờ, thật ra trong đầu anh lập tức vội vàng suy nghĩ.
Năm đó cũng là năm chú mới tiếp nhận chức chủ tịch không lâu, và mới bắt đầu hợp tác với Quốc tế Úy Lam, thế nên cha anh dẫn theo mẹ anh đến bàn chuyện hợp tác.
Mẹ xảy ra chuyện là lúc cha đang bàn chuyện với Quốc tế Úy Lam, mẹ ra ngoài du ngoạn với cận vệ của cha.
Bởi vì mẹ Triệu Húc Hàn rất thích biển, thế nên Úy gia đề xuất đi La Mã, bởi vì mấy bờ biển của La Mã đều là thắng cảnh du lịch nổi tiếng, đâu biết sẽ xảy ra chuyện ở bên đó.
“Ý anh việc mẹ tôi đi La Mã là do Uý gia sắp đặt?” Triệu Húc Hàn không hiểu lắm: “Hay là cha đưa mẹ tới nước Pháp bàn chuyện làm ăn chỉ là cái cớ, mục đích chính là muốn hãm hại mẹ tôi?”
Gương mặt tuấn tú của Triệu Húc Hàn càng thêm khó coi.
“Khi đó hẳn là lúc Úy Mẫn Nhi mới ra đời không bao lâu? Nếu nói có liên hệ thì cũng liên quan đến cha và mẹ của Úy Mẫn Nhi mới đúng?” Đầu óc Kỷ Hi Nguyệt cũng hoạt động rất nhanh.
“Triệu gia chủ, nếu tôi đã nói ra chuyện này thì đương nhiên phải có điều kiện trao đổi. Phải chăng anh nên suy nghĩ lại chuyện chúng ta hợp tác?” Thiết Quý Hoành cũng không ngu, không thể nào nói ra bí mật lớn mà anh ta biết cho Triệu Húc Hàn dưới tình huống anh ta không có lợi.
Bởi vì bí mật này không đáng tiền đối với người khác, nhưng lại vô cùng quan trọng với đứa con trai Triệu Húc Hàn đang tìm chân tướng.
“Được! Tôi đồng ý Triệu gia và Thiết gia hợp tác, đương nhiên chỉ là lúc Thiết Quý Hoành anh làm gia chủ. Nếu đổi gia chủ hoặc là Thiết gia anh xuất hiện biến cố, vậy hợp tác sẽ thay đổi, việc này tôi không thể bảo đảm.” Triệu Húc Hàn sảng khoái nói: “Còn nữa, một khi tôi không làm gia chủ nữa, vậy hợp tác của tôi và anh hiển nhiên cũng dừng lại vô điều kiện, như vậy được không?”
Có thể thấy được Triệu Húc Hàn rất sốt ruột. Tay Kỷ Hi Nguyệt đè chặt bắp đùi anh dưới mặt bàn, cô sợ Triệu Húc Hàn bởi vì kích động và xúc động mà ra quyết định không lý trí.
Triệu Húc Hàn liếc cô một cái, sau đó gật đầu, nói cho Kỷ Hi Nguyệt không phải anh xúc động.
“Được, yêu cầu này cũng bình thường, hơn nữa nếu tôi và anh cũng không phải gia chủ nữa, Thiết gia cũng không quản chuyện của tôi! Bây giờ tôi ở vị trí gia chủ thì hiển nhiên phải giúp gia tộc tranh thủ thứ tốt nhất.” Thiết Quý Hoành cũng rất dứt khoát.
Chương 1075: Bí mật kinh người (1)
Triệu Húc Hàn gật đầu, sau đó vươn tay ra, nói: “Ok, vậy chúng ta hợp tác vui vẻ!”
Thiết Quý Hoành nhếch miệng cười, cũng đưa tay ra nắm tay anh, sau đó hai người buông tay ra.
Thiết Quý Hoành lại nhìn Kỷ Hi Nguyệt một cái, sau đó nói với Triệu Húc Hàn: “Chuyện tôi biết cũng không phải nhiều, nhưng tôi biết mẹ của anh chết có liên quan đến mẹ của Úy Mẫn Nhi.”
Con ngươi Triệu Húc Hàn lập tức bắn ra sát khí, nói: “Thiết Thiên Hoa?”
Thiết Quý Hoành nghiêm túc gật đầu: “Có lẽ anh không tin, suy cho cùng Thiết Thiên Hoa và Thiết gia quan hệ máu mủ khá xa. Có thể nói nếu không phải họ Thiết thì bà ta cũng chưa tính là người Thiết gia chúng tôi.”
Kỷ Hi Nguyệt vội nói: “Tại sao bà ta làm vậy?”
“Tôi nói có liên quan đến người phụ nữ này chứ không có nói là bà ta giết.” Thiết Quý Hoành nhíu mày, nói.
“Quan hệ thế nào? Anh Thiết, anh nói rõ ra đi.” Kỷ Hi Nguyệt cũng nóng vội, hỏi.
Thiết Quý Hoành nhìn cô, lại nhìn Triệu Húc Hàn, nói: “Khoảng chừng năm năm trước, tôi đã ngồi lên vị trí Thiết gia chủ. Triệu gia chủ, anh có biết tôi tương đối chú ý anh, bởi vì khi đó mặc dù anh không lên làm Triệu gia chủ, nhưng đã là nhân vật rất lợi hại, thế nên tôi rất chú ý anh, muốn so cao thấp với anh.”
Triệu Húc Hàn nhướng mày, Thiết Quý Hoành tiếp tục nói: “Bởi vì chú ý, tôi lập tức điều tra anh. Khụ khụ, biết anh đang tìm kiếm nguyên nhân cái chết của mẹ anh, tôi vô cùng kinh ngạc, cũng lần đầu tiên tôi biết mẹ anh chết e rằng không phải ngoài ý muốn, mà thật sự có người thiết kế sát hại.”
“Làm sao anh biết?” Triệu Húc Hàn hỏi.
Thiết Quý Hoành nói: “Hôm đó tôi cũng đi Úy gia bàn chuyện làm ăn, là Thiết Thiên Hoa gọi tôi tới, bởi vì bà ta muốn giúp Úy gia kéo người làm ăn lớn như Thiết gia chúng tôi, thế nên sẽ phải khoản đãi gia chủ mới là tôi. Mà tôi với tư cách là gia chủ mới, đương nhiên có làm ăn lớn nhất định phải đi.”
“Không phải là Thiết Thiên Hoa nói cho tôi biết, mà là lúc bà ta đang nói chuyện thì nhận được điện thoại. Lúc nghe cuộc điện thoại này, bà ta tránh tôi đi đến phòng sách.” Vẻ mặt Thiết Quý Hoành âm trầm, nhìn Triệu Húc Hàn, nói: “Anh cũng biết thính lực của chúng ta khá lợi hại mà. Tôi cảm thấy Thiết Thiên Hoa khá gấp gáp, thế nên lập tức dựng tai lên.”
Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt liếc mắt nhìn nhau, Thiết Quý Hoành là người tu luyện khí công, dưới tình huống thực lực còn không yếu thì muốn nghe lén âm thanh nói điện thoại cách vách hẳn sẽ không thành vấn đề.
Thiết Quý Hoành tiếp tục nói: “Tôi nghe bà ta ở cách vách nhắc đến tên của anh, sau đó là tên Hạ Vịnh Hà của mẹ anh, đại khái là anh đang điều tra nguyên nhân cái chết của mẹ anh. Tôi chỉ nghe được một câu rất quan trọng, chính là Thiết Thiên Hoa nói cho đối phương nghe, nói là: “Gấp cái gì, nó sẽ tra không được gì cả!””
Vẻ mặt Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt đại biến, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Thiết Quý Hoành cũng không giống nói láo.
“Tiểu Nguyệt, em từng gặp Thiết Thiên Hoa chưa? Có phải cảm thấy bà ta là người rất thân thiết hiền lành, một người đàn bà xinh đẹp rất ôn hòa?” Thiết Quý Hoành hỏi Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt sững sờ, sau đó nói: “Đúng. Lần đầu tiên em cảm thấy bà ta rất đẹp, mặc dù khá lớn tuổi nhưng vẫn còn dáng vẻ thùy mị, khí chất rất uyển chuyển, rất đẹp.”
Khóe miệng Thiết Quý Hoành lộ ra nụ cười lạnh, nói: “Người phụ nữ này lợi hại hơn Uý Mẫn Nhi, gương mặt đó không biết đã lừa gạt biết bao nhiêu người. Giọng bà ta lúc gọi điện thoại, em biết không? Anh nghe xong cũng cảm thấy sợ nổi da gà! Tuyệt đối không phải là người đàn bà xinh đẹp dịu dàng gì!”
Vẻ mặt Triệu Húc Hàn lạnh vô cùng, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Thiết Quý Hoành, suy nghĩ trong đầu xoay chuyển không ngừng.
“Anh Thiết, anh nói thật không? Bà ta thật sự nói câu nói kia?” Kỷ Hi Nguyệt sợ Thiết Quý Hoành nói dối.
Chương 1076: Bí mật kinh người (2)
Vẻ mặt Thiết Quý Hoành lập tức nghiêm túc, nói: “Tiểu Nguyệt, mặc dù Thiết Quý Hoành anh không phải người tốt gì, nhưng loại chuyện này anh không thể nào bịa đặt. Hơn nữa sao anh phải đi nghe ngóng Thiết Thiên Hoa? Em có biết bởi vì cuộc điện thoại lúc ấy của bà ta mà anh rừ bỏ hợp tác làm ăn lớn với Úy gia, bởi anh cảm thấy Thiết Thiên Hoa thật đáng sợ.”
“Nhưng rốt cuộc bà ta và mẹ tôi có ân oán gì?” Triệu Húc Hàn nghĩ không ra.
“Nếu muốn đối phương chết, đơn giản chỉ có mấy nguyên nhân. Một là ân oán cá nhân, hai là yêu hận tình thù, còn ba là ích lợi thúc đẩy. Anh có thể thử nghĩ xem mẹ của anh đã cản trở Thiết Thiên Hoa chỗ nào.” Thiết Quý Hoành cũng rất nghiêm túc nói với Triệu Húc Hàn.
Triệu Húc Hàn lắc đầu nói: “Không thể nào, Thiết Thiên Hoa và mẹ tôi căn bản không có va chạm gì. Trước khi tới nước Pháp, mẹ tôi hẳn chưa từng gặp Thiết Thiên Hoa!”
Kỷ Hi Nguyệt suy nghĩ rồi nói: “Tuy quan hệ của Thiết Thiên Hoa và Thiết gia rất nhạt, nhưng rốt cuộc cũng vẫn có. Có thể mẹ cả anh để bà ta làm không?” Kỷ Hi Nguyệt nhìn về phía Triệu Húc Hàn.
Vẻ mặt Triệu Húc Hàn âm trầm, nói: “Lúc đầu anh đã trực tiếp nhận định mẹ cả chính là hung thủ giết chết mẹ anh, nhưng điều tra lại cảm thấy không phải mẹ cả làm. Hơn nữa anh từng nghĩ, nếu anh là mẹ cả, vì sao phải ra tay lúc anh tám tuổi. Nếu bà ta muốn mẹ anh chết thì căn bản sẽ không để anh ra đời!”
Thiết Quý Hoành gật đầu, nói: “Lời này có lý, anh biết tuy bà cô tôi là chủ mẫu Triệu gia anh, nhưng thật ra tính tình bà cũng không tệ lắm. Anh nói phụ nữ ghen tị đố kỵ cũng rất bình thường, chẳng qua tôi cảm thấy bà cô tôi không tàn nhẫn đến mức giết mẹ của anh.”
“Nói như vậy, bà cô anh vô tội?” Kỷ Hi Nguyệt khá buồn bực.
Thiết Quý Hoành cười khổ, nói: “Khó nói được, nhưng theo ấn tượng của anh đối với bà cô thì bà không phải người có lòng dạ độc ác như vậy. Nhưng Thiết Thiên Hoa lại thật sự ngoài dự liệu của anh, hơn nữa đáng sợ nhất chính là sau khi anh từ chối làm ăn với Úy gia thì còn bị phục kích hai lần. Nếu không phải thực lực bản thân anh không tệ, chỉ sợ gia chủ Thiết gia đã sớm đổi người rồi. Thế nên các người đã biết vì sao khi anh đi Úy gia thì chẳng có vẻ mặt tốt với hai người phụ nữ, nhưng ngược lại có thể nói vài câu khách sáo với Úy gia chủ và Úy Tư Lý.”
“Trời ạ, muốn ám sát anh? Còn hai lần, sao anh biết là Thiết Thiên Hoa làm?” Kỷ Hi Nguyệt tò mò, hỏi.
“Là sát thủ bà ta mua, người Tôn gia, Triệu gia chủ biết chứ?” Thiết Quý Hoành nhìn về phía Triệu Húc Hàn.
Vẻ mặt Triệu Húc Hàn thay đổi, nghĩ tới Mai Ngọc lần trước ở nước Mỹ – sát thủ đánh thuê rất giỏi của Tôn gia, mục tiêu chính là gia Triệu gia chủ, nhưng bị anh và Kỷ Hi Nguyệt phá hư kế hoạch, cuối cùng ngược lại bị cắt một tay.
Kỷ Hi Nguyệt cũng nghĩ đến, nhưng tạm thời cô không thể nói chuyện này.
“Tôn gia, Tôn gia nào?” Kỷ Hi Nguyệt giả bộ mơ hồ.
“Một gia tộc đặc biệt chuyên đào tạo sát thủ, bản lĩnh mạnh hơn rất người bình thường nhiều, muốn thuê bọn họ tốn rất nhiều tiền.” Thiết Quý Hoành không giải thích người luyện khí công, bởi vì nếu Kỷ Hi Nguyệt không phải thì cũng không cần thiết để cô biết.
“Vậy theo lời anh nói thì mẹ tôi hoàn toàn có thể bị người bà ta thuê xuống tay.” Triệu Húc Hàn lạnh tanh nói: “Chỉ là tại sao? Bà ta tuyệt đối là người tôi không nghi ngờ tới!”
“Thế nên đó là lí do tại sao khi đó anh tra nghiêm túc nhưng lại không thu được gì. Người đàn bà này thông minh, ác độc, khiêm tốn và nham hiểm hơn xa mọi người tưởng tượng.” Thiết Quý Hoành nói: “Cho nên Triệu gia chủ, bây giờ anh biết vì sao tôi không muốn Úy gia độc chiếm Tây Âu rồi chứ? Thiết gia luôn khiêm tốn, nhưng mấy năm gần đây Úy gia càng ngày càng lợi hại, chú của anh cũng bị nó áp chế không ít. Tôi sợ đến cuối cùng, dã tâm của Úy gia có thể trực tiếp thôn tính hai nhà chúng ta.”
Chương 1077: Bí mật kinh người (3)
“Chuyện này chắc không thể nào? Triệu gia và Thiết gia ở Tây Âu cũng lâu rồi, làm ăn hẳn cũng rất bền vững, sao nói phá sản là phá sản được?” Kỷ Hi Nguyệt cảm thấy Thiết Quý Hoành hơi phóng đại.
“Nếu thật sự là vậy thì anh cũng sẽ không ra ngoài vì Thiết gia kiêu ngạo. Lấy thực lực Thiết gia bọn anh, sống cuộc sống không buồn không lo nhất định không thành vấn đề, vì sao bây giờ anh phải ra ngoài?” Thiết Quý Hoành cười khổ một tiếng: “Chính là cảm thấy dã tâm Úy gia càng lúc càng lớn.”
Kỷ Hi Nguyệt nhìn Triệu Húc Hàn, cô cũng không rõ chuyện ba nhà ở Châu Âu rốt cuộc đã ăn sâu bén rễ m thế nào, nhưng nếu thế chân vạc của ba nhà bị phá hỏng thì nhất định không thể để Úy gia mạnh lên.
“Khẩu vị của Thiết Thiên Hoa và Úy Mẫn Nhi còn lớn hơn đàn ông.” Thiết Quý Hoành nói: “Thật ra có lẽ tôi biết một vài ý nghĩ của Thiết Thiên Hoa.”
Kỷ Hi Nguyệt và Triệu Húc Hàn nhìn về phía anh ta.
Thiết Quý Hoành nói: “Tôi và cha tôi đã bàn về chuyện của Thiết Thiên Hoa. Lúc đó cha tôi nói quan hệ máu mủ của Thiết Thiên Hoa với dòng chính Thiết gia chúng tôi đã rất nhạt, cho nên tới nay rất kham khổ. Năm đó đời của cha Thiết Thiên Hoa muốn trở lại trong thể hệ Thiết gia chúng tôi nhưng bị các tổ tông từ chối. Từ đó tới nay, chi kia của bọn họ không chỗ để đi, chịu không ít khổ.”
Thiết Quý Hoành thở dài, nói: “Thiết Thiên Hoa lớn lên xinh đẹp, trong một lần ở yến hội cuối năm ở Thiết gia, bà ta nói muốn tới thăm mẹ tôi, cũng coi như thân thiết. Nhưng thật ra bà ta tới để câu dẫn Úy gia chủ, hơn nữa còn thật sự thành công, không tới một năm Úy gia chủ đã cưới Thiết Thiên Hoa.”
Kỷ Hi Nguyệt cảm thấy rất kinh tâm động phách, không nghĩ tới người đàn bà xinh đẹp kia còn có cuộc đời như thế.
“Thế nên cha tôi cảm thấy Thiết Thiên Hoa vì nhánh chi thứ kia của Thiết gia nên muốn trọng chấn hùng phong, muốn chứng minh cho lão tổ tông xem, một chi của bọn họ hoàn toàn không kém gì dòng chính.” Thiết Quý Hoành nói tới đây thở dài.
Triệu Húc Hàn không nói gì, chỉ là cả người vẫn một mực lâm vào âm trầm.
“Triệu gia chủ, hôm nay coi như tôi đã nói hết toàn bộ điều đã biết ra rồi. Nếu anh và Úy Mẫn Nhi không thành người một nhà thì đó là một cơ hội với tôi. Tôi nói cho anh biết bí mật này cũng là thành ý tôi và anh hợp tác. Còn nữa, chúng ta đều phải cẩn thận người đàn bà Thiết Thiên Hoa này.”
Kỷ Hi Nguyệt rất lo lắng, nhìn Triệu Húc Hàn. Một lúc lâu sau, Triệu Húc Hàn mới gật đầu, nói: “Cám ơn anh nói cho tôi biết những điều này. Có lẽ ngay từ đầu phương hướng điều tra của tôi đã sai.”
“Tôi không biết có phải Thiết Thiên Hoa thuê người xuống tay hay là cùng ai liên hợp lại hãm hại mẹ anh, nhưng tuyệt đối có quan hệ rất lớn với người đàn bà này.” Thiết Quý Hoành chỉ có thể nói như vậy.
“Anh có nghe được người gọi điện thoại cho bà ta là ai không? Là nam hay nữ?” Triệu Húc Hàn rất muốn biết nhiều hơn.
Thiết Quý Hoành cười khổ, lắc đầu, nói: “Tôi có thể nghe được giọng Thiết Thiên Hoa đã không tệ rồi, nhưng mà bà ta ở phòng sách cách vách, làm sao tôi có thể nghe được giọng nói bên kia microphone được.”
“Chẳng lẽ anh không tra người bên kia điện thoại với bà ta là ai hả? Anh không tò mò?” Ánh mắt Triệu Húc Hàn híp lại.
Vẻ mặt Thiết Quý Hoành lập tức biến đổi, cơ bắp trên mặt cũng không tự chủ co giật hai cái.
“Anh Thiết! Anh tra rồi đúng không!” Kỷ Hi Nguyệt coi như đã nhìn ra, lập tức hồi hộp và vui mừng nhìn anh ta.
Triệu Húc Hàn lập tức nói: “Nếu anh đã cảm thấy hứng thú với tôi, vậy cuộc điện thoại đó là lợi thế so chiêu sau này với tôi, tôi tin anh nhất định sẽ tra ra người gọi điện thoại cho Thiết Thiên Hoa là ai. Thiết gia chủ là người quang minh chính đại, tâm địa ngay thẳng không nói lời quanh co, đã đến bước này rồi, anh có yêu cầu gì thì nói ra đi. Anh biết tôi muốn cho mẹ tôi có thể yên nghỉ mà!”
Chương 1078: Đi với anh ta ba ngày (1)
Thiết Quý Hoành nâng ly rượu uống một ngụm, ngay sau đó trán đã hơi đổ mồ hôi, hiển nhiên lúc này anh ta rất khẩn trương, không nghĩ đến Triệu Húc Hàn lại có thể đoán được anh ta đã điều tra cuộc gọi này.
Không sai. Thật ra anh ta rất tò mò, bởi vì người bên đầu dây kia có lẽ chính là hung thủ.
Tính toán của anh ta giống như lời Triệu Húc Hàn. Đây sẽ là một lợi thế để sau này đàm phán hoặc hợp tác với Triệu gia chủ, thậm chí là một sự uy hiếp, cho nên người thông minh như anh ta sao sẽ không tra được?
Chỉ là anh ta thật sự không nghĩ đến Triệu Húc Hàn có thể nghĩ đến điều này.
“Bất kỳ yêu cầu gì, chỉ cần tôi có thể làm được thì Triệu Húc Hàn tôi quyết không nuốt lời!” Triệu Húc Hàn nói rất nghiêm túc với Thiết Quý Hoành.
“Cho dù tôi muốn toàn bộ doanh nghiệp Tây Âu của Triệu gia?” Thiết Quý Hoành hơi nhướng mày.
Kỷ Hi Nguyệt tức khắp buồn bực, nói: “Anh Thiết, anh cũng quá đáng rồi đó! Sao anh không nói là muốn tất cả việc làm ăn của Triệu gia luôn đi!”
Thiết Quý Hoành lập tức dở khóc dở cười, nói: “Tiểu Nguyệt, em đừng tức giận, không phải anh đang xem tin tức này lớn đến đâu với Triệu gia chủ à?”
“Xí, anh đúng là có dã tâm lớn! Nhưng mà cho dù anh không nói cho chúng em, thì em tin sớm muộn gì bọn em cũng sẽ điều tra rõ. Vậy nên anh Thiết à, khi anh ra điều kiện thì có thể có chút lòng thành được không?” Kỷ Hi Nguyệt vẫn khinh thường anh ta.
Giờ phút này trong lòng Triệu Húc Hàn đã rất sốc, anh thật sự cấp bách muốn biết người đầu dây bên kia điện thoại là ai, đến cùng là ai đã hợp tác với Thiết Thiên Hoa? Người đó chắc chắn có liên quan đến mẹ anh.
Thiết Quý Hoành thấy Triệu Húc Hàn không nói chuyện, thì biết thông tin này tuy quan trọng nhưng chưa quan trọng đến mức để anh từ bỏ việc làm ăn ở Châu Âu.
“Không phải tôi không muốn cho anh tiếng tăm của Tây Âu, bởi vì một khi cho thì quyền hạn gia chủ của tôi cũng dừng tại đây, việc làm ăn của gia tộc, Thiết gia chủ cũng biết còn có người bên trên chúng tôi.” Triệu Húc Hàn cho anh ta đáp án.
Thiết Quý Hoành cười nói: “Tôi biết, chỉ đùa chút thôi.”
“Anh Thiết, anh ra một điều kiện nào mà anh Hàn có thể làm được đi. Nếu không em khinh anh đó!” Kỷ Hi Nguyệt biết khát vọng trong lòng Triệu Húc Hàn, chỉ sợ nếu không nói rõ thì gần đây Triệu Húc Hàn sẽ không nghỉ ngơi tốt được.
Thiết Quý Hoành nhìn Kỷ Hi Nguyệt, chợt trong đầu loé ra một ý, nói: “Như thế này đi, để tôi làm chủ, đưa Tiểu Nguyệt đi quanh Châu Âu, thế nào?”
Triệu Húc Hàn lập tức lộ ra vẻ dữ tợn, giọng nói lạnh lùng: “Ý của Thiết gia chủ là một mình anh đi với Tiểu Nguyệt?”
Kỷ Hi Nguyệt cũng kinh ngạc, có chuyện gì với người đàn ông này vậy? Đây không phải công khai muốn giành bạn gái với Triệu Húc Hàn à?
“Sau khi quen Tiểu Nguyệt, tôi cảm thấy cuộc sống cũng trở nên vui vẻ và phong phú hơn, cho nên muốn ở cùng cô ấy thêm vài ngày. Đương nhiên tôi sẽ không chạm vào cô ấy, tôi chỉ đang coi cô ấy như em gái, cho nên Triệu gia chủ không cần lo lắng, ba ngày! Ba ngày sau tôi trả người về lại cho anh được không?”
“Mơ đi! Thiết Quý Hoành, tôi không ngờ anh là người thế này! Coi như tôi nhìn nhầm anh! Tiểu Nguyệt, đi!” Triệu Húc Hàn tức giận đến mức lập tức đứng lên, kéo Kỷ Hi Nguyệt rời đi.
Sắc mặt hung dữ và ánh mắt đó khiến Kỷ Hi Nguyệt thật sự sợ anh muốn trực tiếp giết người.
Nhưng Thiết Quý Hoành thật sự thật quá đáng. Mặc kệ anh ta vì sao để mắt đến cô, nhưng cuối cùng cô là bạn gái của Triệu Húc Hàn, người đàn ông này muốn một mình cô ra ngoài ba ngày với anh ta, nghe thế nào cũng là có ý đồ không tốt!
Người đàn ông nào có thể chịu được người phụ nữ của mình ra ngoài du lịch với người đàn ông khác ba ngày?
“Điều tra nhiều năm như vậy, lẽ nào anh còn muốn mẹ anh chết không nhắm mắt à?” Lời nói lạnh lùng của Thiết Quý Hoành vang lên ở phía sau, ngay lúc Triệu Húc Hàn kéo Kỷ Hi Nguyệt rời đi.
Chương 1079: Đi với anh ta ba ngày (2)
Triệu Húc Hàn cứng hết cả người, không hề nói gì, vẫn kéo Kỷ Hi Nguyệt rời đi.
Bây giờ trong lòng của Kỷ Hi Nguyệt rất muốn chửi mẹ nó, hoàn toàn không biết Thiết Quý Hoành này bệnh tâm thần nặng thế nào mới sẽ có cách nghĩ kì lạ như vậy.
Tay của cô bị Triệu Húc Hàn kéo hơi đau, khuôn mặt điển trai của anh đã đen như Diêm La.
Kỷ Hi Nguyệt muốn nói chuyện, nhưng trong thang máy còn có những người khác, mà những người đó thấy dáng vẻ của Triệu Húc Hàn như thế, cả đám đều hơi sợ, hình như sợ người đàn ông này đột nhiên sẽ đánh người.
Hơn nữa ánh mắt nhìn Kỷ Hi Nguyệt đều tràn ngập sự đồng cảm, Kỷ Hi Nguyệt cảm giác có lẽ bọn họ cảm thấy cô lập tức sắp gặp bạo lực gia đình? Triệu Húc Hàn bây giờ thật sự quá đáng sợ.
Vào trong phòng, Tiêu Ân muốn vào nói chuyện, kết quả cửa lớn đã bị Triệu Húc Hàn thô bạo đóng sầm lại trước mặt Tiêu Ân.
Tiêu Ân bị dọa đến mức lập tức lùi về sau, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sao cậu chủ sao lại nổi giận đến như vậy. Chẳng lẽ do đại tiểu thư? Chắc không phải thế đâu.
Thiết Quý Hoành? Hay là cậu chủ ghen? Ghen nghiêm trọng đến vậy? Không nhìn thấy bóng dáng Thiết Quý Hoành, xem ra rất có thể như thế. Đại tiểu thư, cô bảo trọng nhé!
Trong phòng khách, Triệu Húc Hàn buông Kỷ Hi Nguyệt ra, trực tiếp ngồi xuống trên sô pha, sắc mặt vẫn như cũ khó nhìn đến cực điểm.
“Anh Hàn, anh đừng giận, tức giận với người bệnh thần kinh kia có gì tốt đâu, đây không phải tự tìm bực bội à?” Kỷ Hi Nguyệt hơi buồn cười, ngồi xuống bên cạnh anh.
Triệu Húc Hàn vẫn không nói chuyện như cũ, cuối cùng khí tức cả người không kìm nén nổi nên tỏa ra, Kỷ Hi Nguyệt lập tức có cảm giác xung quanh đều lạnh hơn. Hơn nữa áp suất khí lớn khiến cô hít thở hơi khó khăn.
“Xem ra Thiết Quý Hoành thật sự vừa ý em rồi, hơn nữa còn không biết tiến lùi, đây rõ ràng là muốn công khai cướp em!” Thật lâu sau Triệu Húc Hàn mới âm trầm mở miệng, ánh mắt tức giận cũng nhìn sâu vào Kỷ Hi Nguyệt.
Hi Nguyệt rất phiền muộn, nói: “Anh Hàn, điều này cũng không thể trách em mà? Em cũng không làm bất cứ điều gì với anh ta, với lại em cũng chưa từng cho anh ta sắc mặt tốt. Em chẳng hiểu sao người đàn ông này lại có hứng thú với em lớn như vậy? Có phải người cuồng bị ngược đãi không!”
Triệu Húc Hàn tức giận nhìn cô, anh biết rõ chuyện này không liên quan đến cô, nhưng anh tức giận, rất tức giận, tức chết anh rồi. Cảm giác đồ của mình sắp bị cướp đi, thật sự rất khó chịu. Nếu không phải giết người sẽ có tội thì anh muốn người đàn ông cả gan làm loạn, không biết sống chết kia ngay tại chỗ!
“Được rồi, đừng giận nữa. Dù anh ta có tiếp tục thích em nữa thì cũng vô dụng thôi, em chỉ yêu mình anh!” Kỷ Hi Nguyệt lập tức ôm anh hôn lên môi mỏng của anh.
Lúc này Triệu Húc Hàn mới hơi nguôi giận.
“Em cảm thấy lời Thiết Quý Hoành nói có đáng tin không? Về chuyện Thiết Thiên Hoa.” Triệu Húc Hàn chuyển sự chú ý.
Kỷ Hi Nguyệt nhíu mày, nói: “Em không biết, có điều em cảm thấy anh ta không đến mức bịa ra một lời nói dối để lừa gạt chúng ta đâu? Nói cho cùng hợp tác kinh doanh đều có thể chấm dứt bất cứ khi nào. Mục đích của anh ta chính là lợi ích của Thiết gia, hẳn không đến mức phải dùng ích lợi của Thiết gia để nói dối.”
Triệu Húc Hàn gật đầu, nói: “Anh ta muốn Triệu gia chúng ta và Thiết gia của anh ta hợp tác, đó chính là việc làm ăn lớn, quả thật có lợi ích rất lớn với Thiết gia, cũng mở rộng việc kinh doanh của Thiết gia. Cứ thế, Thiết gia ban đầu rất khiêm tốn cũng sẽ mạnh hơn theo việc mở rộng kinh doanh ra ngoài, dã tâm của Thiết Quý Hoành quả thực không nhỏ.”
“Cho dù không nhỏ thì cũng chỉ là Tây Âu. Nếu Uý gia thật sự tồi tệ như thế, còn không tốt hợp tác với Thiết Quý Hoành.” Kỷ Hi Nguyệt cũng suy nghĩ một hồi mới nói.
Chương 1080: Đi với anh ta ba ngày (3)
Triệu Húc Hàn gật đầu: “Bất luận thế nào thì anh ta cũng nói ra người này là Thiết Thiên Hoa, như vậy kế tiếp Triệu gia chúng ta có một vụ làm ăn lớn ở Tây Âu, trước đây có phần Uý gia, chỉ sợ lần này muốn chuyển lại cho Thiết gia rồi.”
“Nhưng anh Hàn, không phải anh ủng hộ anh Uý Tư Lí hả? Anh ấy cũng rất đáng thương.” Lúc trước Kỷ Hi Nguyệt nghe Thiết Quý Hoành kể lại, Uý Mẫn Nhi đã hãm hại người anh cả này của cô ta rất thảm.
Cô cũng tiện thể nói những chuyện này cho Triệu Húc Hàn, sau khi nghe xong, Triệu Húc Hàn nói: “Nếu Thiết Quý Hoành gia nhập, sau khi anh hủy bỏ hợp tác với Uý Mẫn Nhi thì tạm thời sẽ không để Uý gia rơi xuống, đó chính là Uý Mẫn Nhi kém cỏi, đến lúc đó anh lại giúp Uý Tư Lí, vậy thì có thể đưa Uý Tư Lí lên vị trí người kế nhiệm.”
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu cười nói: “Theo cách này, Uý Mẫn Nhi có thể sẽ chịu đả kích lớn.”
“Nếu cả Triệu gia và Thiết gia không hợp tác với Uý gia thì Uý Mẫn Nhi lập tức sẽ chịu thua lỗ. Có điều hai nhà chúng ta tạm thời cũng sẽ lỗ vốn, nhưng chỉ cần anh và Thiết gia hợp tác, như vậy thì chỉ có Uý Mẫn Nhi thiệt nặng, cô ta cũng sẽ lập tức mất đi vị trí gia chủ. Nếu như thật sự mẹ cô ta là hung thủ sát hại mẹ anh thì anh sẽ khiến cô ta đền mạng!” Trong ánh mắt Triệu Húc Hàn đều là hung hãn và sát khí.
“Vấn đề kinh doanh anh tự mình quyết định là được. Bây giờ em rất muốn biết người đã gọi điện cho Thiết Thiên Hoa là ai?” Kỷ Hi Nguyệt thực sự rất hiếu kỳ, người này khẳng định là nhân vật mấu chốt.
Triệu Húc Hàn vừa nghe xong, sắc mặt lại lập tức khó coi.
“Thiết Quý Hoành sẽ không nói đâu, anh ta không có ngốc vậy, đây là một con át chủ bài.” Triệu Húc Hàn bực bội, nói.
“Trừ khi em cùng anh ta đi du lịch ba ngày!” Kỷ Hi Nguyệt nhìn anh, nói: “Anh cũng đừng nóng giận, nghe em nói.”
Kỷ Hi Nguyệt nháy mắt duỗi ra hai tay đè vai của Triệu Húc Hàn lại.
Trong đôi mắt to của cô có sự nghiêm túc, cẩn thận, còn có cả đau lòng.
Ban đầu Triệu Húc Hàn muốn nổi giận, trách cô vài câu, nhưng nhìn thấy ánh mắt cô như vậy, muốn nói mấy lời tổn thương cũng lại sững sờ không nói ra được.
“Anh Hàn, thực ra chuyện này chẳng có gì to tát cả. Em không phải Kỷ Hi Nguyệt lúc trước nữa, em biết khí công, thực lực cũng không thấp hơn Thiết Quý Hoành. Dù cùng anh ta du lịch ba ngày thì sao? Anh cho rằng anh ta có thể cướp em đi, hay sẽ cưỡng ép em?” Kỷ Hi Nguyệt cười lạnh.
“Anh Hàn, anh tin em không?” Kỷ Hi Nguyệt hỏi anh.
“Anh tin em, nhưng anh không tin anh ta!” Triệu Húc Hàn thở khí ra mũi.
“Em cũng không tin những gì anh ta nói, quả thực chính là ra vẻ đạo mạo. Nói cái gì mà xem em như em gái, thực ra em cũng nhìn ra anh ta thật sự có hứng thú với em, có lẽ bởi vì em là bạn gái của Triệu gia chủ anh, vì thế anh ta có loại dục vọng muốn so sánh với anh, còn nhất định muốn biết tại sao em có thể khiến người đàn ông ưu tú như anh thích.”
Kỷ Hi Nguyệt nhếch mép cười nói: “Nhưng cho dù anh ta có ý nghĩ xấu gì, ở chỗ em cũng vô dụng. Một, em ghét người đàn ông này cho nên sẽ không cho anh ta bất cứ cơ hội nào. Hai, anh ta không biết em biết khí công, dù anh ta gây rối với em, em chỉ cần một giây để anh ta tuyệt tử tuyệt tôn. Ba, trường hợp xấu nhất, em còn có bệnh tâm lý, anh ta làm sao có thể có được em? Cho nên anh Hàn à, em cảm thấy vụ làm ăn này vẫn có thể thử, suy cho cùng người đó cũng liên quan đến nguyên nhân dẫn đến cái chết của mẹ anh.”
“Không! Anh không đồng ý! Anh ta không thể chạm một ngón tay nào vào em!” Triệu Húc Hàn lập tức như hung thần ác sát.
“Em cũng sẽ không để anh ta chạm vào em! Em nói là trường hợp xấu nhất.” Kỷ Hi Nguyệt cười khổ.
“Không, nếu như anh phải dùng bạn gái để trao đổi thông tin, anh thà không cần! Anh tin mẹ anh cũng sẽ không cho phép anh làm điều này! Đã chờ nhiều năm như vậy, anh đợi tiếp chẳng sao, mẹ anh nhất định cũng sẽ thông cảm cho anh.” Triệu Húc Hàn nghiêm túc nói với Kỷ Hi Nguyệt: “Cho nên, em cũng đừng nghĩ nữa!”
Bình luận facebook