• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (8 Viewers)

  • Chương 2332: Đại sư tỷ, em muốn chị làm nữ nhân của em!

"Tiểu Tháp, rút!"

Diệp Bắc Minh hô một tiếng.

Anh lo sẽ đánh chết Lạc Vô Tà!

Vào khoảnh khắc tháp Càn Khôn Trấn Ngục rời đi, Lạc Vô Tà quay người lại.

Khuôn mặt hiện lên vẻ giễu cợt: "Ngươi xem, đây chính là thứ tình cảm vô dụng nhất của đám nhân loại các ngươi đấy!"

Vung tay vẽ một đường trong hư không!

Xẹt!

Một vết nứt không gian mở ra, hắn quay người nhảy vào trong!

Sau cùng hắn còn nhìn Diệp Bắc Minh một cái, rồi nở nụ cười trêu tức: "Ngày Hư Không quay lại, vạn vật sẽ trở thành huyết thực của ta"

"Vị của máu Hỗn Độn ngon đấy, hãy sợ hãi Hư Không đi!"

Vết nứt không gian liền lại, Lạc Vô Tà biến mất trong hư không!

"Vô Tà!"

Lạc Khuynh Thành chạy lên, nhưng trước mắt chỉ còn trống không: "Tiểu sư đệ, Vô Tà bị sao vậy? Em ấy đang nói cái gì vậy?"

Diệp Bắc Minh không giấu đại sư tỷ: "Có một vị tiền bối bảo em rằng..."

Ngoại trừ Nghĩa địa Hỗn Độn ra, thì anh đều kể hết cho cô ấy nghe!

Lạc Khuynh Thành kinh ngạc!

Rất nhanh.

Cô ấy đã phản ứng lại: "Nói vậy, tạm thời Vô Tà không nguy hiểm đến tính mạng, trái lại là em, em bị Hư Không nhắm vào rồi?"

"Tiểu sư đệ, chị xin lỗi, chị hại em rồi!"

"Vị tiền bối kia có cách đối phó với Hư Không không?"

Thấy Lạc Khuynh Thành lo lắng.

Diệp Bắc Minh mỉm cười: "Đại sư tỷ, nếu như đó là lực lượng mà sức người không thể nghịch chuyển, vậy chúng ta cùng nhau chờ chết thôi!"

"Có thể chết chung với đại sư tỷ, em chết cũng không còn gì hối tiếc!"

"Em..."

Lạc Khuynh Thành đỏ mặt, nói lại: "Thôi đi, chị không phải mấy hồng nhan tri kỷ kia của em đâu!"

Diệp Bắc Minh lại nghiêm túc nói: "Đại sư tỷ, em nghiêm túc đó!"

"Từ giây phút thế giới chúng ta sống sụp đổ, em đã biết mọi người quan trọng với em nhường nào!"

Tiến lên một bước!

Sau đó thô bạo và bá đạo ôm eo Lạc Khuynh Thành!

Lồng ngực hai người áp sát!

"Đại sư tỷ, em muốn chị làm người phụ nữ của em!"

"Hả?"

Lạc Khuynh Thành mở to mắt!

Lời tỏ tình trắng trợn thế này!

Là lời mà cậu nhóc ngày xưa chỉ biết đi theo sau cô ấy, rồi luôn miệng gọi đại sư tỷ, có thể nói ra hả? Trong chốc lát, Lạc Khuynh Thành hơi ngẩn ngơ.

Diệp Bắc Minh không kìm chế được tình cảm trong lòng, anh kề sát Lạc Khuynh Thành!

"Diệp Bắc Minh, với tình hình hiện giờ của cậu, cậu còn thời gian rảnh ở đây tán gái à?"

Đột nhiên, một giọng nói lạnh lùng lại yêu kiều vang lên!

Trong giọng điệu còn có vị chua nữa!

Nhìn về phía phát ra âm thanh!

Dao Trì và Bất Hủ Nhan xuất hiện!

Lạc Khuynh Thành xấu hổ, đẩy Diệp Bắc Minh ra!

"Cậu quá dễ xúc động, cậu lại dám giết người của Võ Tông! Bây giờ Võ Tông đã phát lệnh truy nã, treo thưởng cho người biết tung tích của cậu!"

"Ha ha! Bên cạnh lại có thêm một đại mỹ nữ nữa, xem ra cậu quên giao hẹn với tôi rồi à?"

Dao Trì lạnh lùng nhìn Lạc Khuynh Thành một cái!

Bất Hủ Nhan đứng bên cạnh cảm thấy mất mát!

Bên cạnh Diệp công tử có quá nhiều phụ nữ, làm gì đến lượt cô ấy chứ?

Diệp Bắc Minh hờ hững nói: "Giao hẹn giữa chúng ta, tất nhiên tôi vẫn nhớ!"

"Người của Võ Tông không phải tôi giết!"

"Còn việc tôi ở bên ai, chắc không liên quan đến cô nhỉ? Dù sao tôi cũng sẽ không ở bên cô!"

"Cậu!"

Dao Trì tức đến nỗi trợn tròn mắt, ngực phập phồng!

Hít sâu vài hơi mới bình tĩnh được: "Cậu bảo người của Võ Tông không phải cậu giết, cho dù tôi tin cậu, cậu nghĩ Võ Tông có tin không?"

"Hoàn cảnh của cậu hiện giờ cực kỳ nguy hiểm!"

"Cậu không cần tìm căn cứ địa của Hồn tộc nữa đâu, bây giờ cậu theo tôi về Đông Cực Đế Cung, tôi dẫn cậu đi gặp cha tôi!"

Diệp Bắc Minh bật ra hai chữ: "Không đi!"

"Cậu dám từ chối tôi?"

Dao Trì sắp tức điên rồi.

Vốn dĩ trong lòng đang có một cỗ ghen tuông ngập trời, tuy ngoài miệng không nói gì, nhưng đuôi mắt vẫn liếc Lạc Khuynh Thành suốt!

Đây là một người phụ nữ hoàn mỹ, hoàn mỹ không tỳ vết, cô ta hơi dỗi bảo: "Nếu cậu từ chối tôi, thì đời này cậu đừng hòng tìm được các sư tỷ khác của cậu nữa!"

"Ha ha!"

Diệp Bắc Minh cười nhạt một tiếng.

Anh nắm tay Lạc Khuynh Thành, không thèm nhìn Dao Trì.

Quay người bỏ đi!

"Diệp Bắc Minh, cậu đứng lại!"

Anh mặc kệ, càng đi càng xa!

"Diệp! Bắc! Minh!"

Mãi đến khi Diệp Bắc Minh biến mất, anh cũng không quay đầu lại nhìn Dao Trì lấy một cái!

Dao Trì tức đỏ cả mắt: "Cậu... cậu... Diệp Bắc Minh cậu giỏi lắm, cậu chờ đó cho tôi, cậu chờ đấy!"

"Cậu đừng có mà hối hận, cả đời này tôi sẽ không tha thứ cho cậu đâu, đi chết đi, cậu đi chết đi!"

Bất Hủ Nhan ở bên cạnh.

Ngạc nhiên đến nỗi há hốc miệng, nghẹn họng nhìn trân trối!

Một Dao Trì luôn cao ngạo, mắt cao hơn đầu, vậy mà lại bị chọc tức ra nông nỗi này?

'Chắc không phải cô ấy cũng thích Diệp công tử đấy chứ?' Bất Hủ Nhan nghĩ thầm.

...

"Tiểu sư đệ, hình như hai cô gái lúc nãy đều thích em đấy" Lạc Khuynh Thành dừng lại, nghiêm túc bảo: "Sao em lại thái độ với người ta như vậy?"

Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Đại sư tỷ, người phụ nữ đó không đáng tin!"

"Cô ta đã lừa em rất nhiều lần, lần này có khi cũng là tới lừa em đó!"

Lạc Khuynh Thành cười trộm: "Cô gái thích em mới đi lừa em!"

Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Thôi bỏ đi!"

Bỗng nhiên.

Nhẫn trữ vật trên tay Diệp Bắc Minh lóe sáng!

Chỉ với một ý niệm, anh đã lấy ra một truyền âm thạch ra từ nhẫn trữ vật.

Bên trong vang lên một giọng nói kích động: "Đại nhân, mấy người quan trọng ngài bảo tôi tìm, tôi lại phát hiện ra hai người nữa!"

Tư Không Trần!

Đồng thời.

Hai bức họa truyền tới!

Chính là Ly Nguyệt và Long Khuynh Vũ!

"Họ đang ở đâu?" Diệp Bắc Minh mừng rỡ.

Giọng Tư Không Trần trầm xuống: "Đại nhân, tôi sẽ gửi bản đồ cho ngài!"

Rất nhanh, một tấm bản đồ đã được gửi đến thông qua truyền âm thạch!

Tư Không Trần bên kia cũng ngắt cuộc trò chuyện!

Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Tư Không Trần hơi khác thường!"

Lạc Khuynh Thành nghi hoặc: "Tiểu sư đệ, sao thế? Tìm được Nguyệt Nhi và Khuynh Vũ, chẳng lẽ không tốt à?"

Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Đại sư tỷ, người này tên là Tư Không Trần, ông ta là đại trưởng lão của Côn Luân Điện!"

Quả nhiên.

Nghe thấy ba chữ Côn Luân Điện, mặt Lạc Khuynh Thành biến sắc: "Côn Luân Điện? Nó có quan hệ gì với Côn Luân Hư?"

Diệp Bắc Minh giải thích sơ qua đầu đuôi mọi chuyện một lượt!

"Tư Không Trần lợi dụng thân phận đại trưởng lão Côn Luân Điện, đã tìm được Sở Sở và Vị Ương cho em, nhưng lần nào ông ta cũng xin em giúp ông ta tranh công trước mặt Hồn chủ!"

"Duy chỉ có mỗi lần này, biểu hiện rất khác thường!"

Ánh mắt Diệp Bắc Minh lóe lên!

Lạc Khuynh Thành cũng gật đầu: "Có vấn đề!"

Diệp Bắc Minh nheo mắt nhìn tấm bản đồ: "Mặc kệ có phải thật hay không, em cũng phải đi một chuyến!"

...

Cùng lúc đó, tại một cứ điểm bí mật của Hồn Tộc.

"Cậu ta tin rồi?"

Một nam tử mặc áo choàng đen hỏi.

Khuôn mặt già của Tư Không Trần đen kịt, ông ta gật đầu: "Chắc là tin rồi!"

Nam tử mặc áo choàng đen tức cười: "Tư Không Trần, ông ngu thế! Thân là đại trưởng lão của Côn Luân Điện, thế mà lại đi tin chuyện Hồn chủ đã thu nhận đệ tử gì gì đó!"

"Lại còn luôn mồm gọi tên nhóc đó là đại nhân? Chắc ông không quỳ gối trước tên nhóc đó đấy chứ?"

"Nếu không nhờ bọn tôi bắt được Cổ Yên Tuyết, rồi liên kết với ông, lại dùng Sưu Hồn Đại Pháp với cô ta xong biết được sự tồn tại của tên nhóc đó!"

"Thì ông còn định giấu bọn tôi bao lâu nữa? Chuyện lớn như chuyện đệ tử của Hồn Chủ, mà ông cũng dám giấu bọn tôi?"

"Cmn rốt cuộc ông có não không vậy!"

Đối mặt với những lời châm chọc và một tiếng quát sau cùng của nam tử mặc áo choàng!

Tư Không Trần không dám phản bác một câu!

Nhưng khuôn mặt già nua kia âm u đến đáng sợ!

Con ngươi sung huyết!

Nhìn chằm chằm vào Cổ Yên Tuyết đang hấp hối gần đó!

Chỉ còn một hơi tàn: "Nếu không tại con tiện nhân này tiết lộ bí mật, thì sao tên nhóc đó biết tôi là người của Hồn Chủ?"

"Nhị hộ pháp yên tâm! Chỉ cần tên nhóc đó đến nơi theo bản đồ, tôi nhất định sẽ bầm thây hắn ra vạn đoạn!"

"Mới giải được mối hận trong lòng tôi!"

Tư Không Trần nắm chặt hai nắm đấm: "Diệp Bắc Minh! Cậu chơi tôi à? Cậu đáng chết!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom