Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2689
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Chớp mắt Số Hiệu Vạn Cổ chạy vào biển đầy tia chớp, nơi này lấp lóe ánh sáng nhưng không giống như ánh sáng thời gian mà là tia chớp tỏa sáng.
Dưới mặt biển thấp thoáng các tia chớp cực kỳ thô to, trông chúng nó như những con cự long.
Xẹt đùng!
Tia chớp nổ g, khi Số Hiệu Vạn Cổ xông vào khu vực biển dâng lên sóng cao vạn trượng. Nhưng sóng lớn không phải nước biển mà là vô số tia chớp. Tia chớp tựa pháo hoa nở rộ trong bóng đêm, vô số tia chớp đánh vào Số Hiệu Vạn Cổ.
Ong ong ong ong ong!
Khoảnh khắc đống tia chớp đánh vào Số Hiệu Vạn Cổ thì bốn phương tám hướng con thuyền dâng lên tường đồng vách sắt, dâng lên một đại trận tuyệt thế cường đại không gì sánh bằng.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Khi đại trận tuyệt thế dâng lên hút hết tia chớp vào đại trận, tia chớp háo thành một cái lưới điện to lớn. Đại trận dẫn đường, tất cả tia chớp chui vào một cái bình trong suốt lấp lánh.
Cái bình này được người tuyệt thế vô song tế luyện, sau khi tất cả tia chớp chui vào thì bóc một tiếng, chỉ giây lát tất cả bị rèn luyện háo thành một giọt dịch tia chớp nhỏ vào bình.
Xẹt đùng!
Từng tiếng sấm vang lên, Số Hiệu Vạn Cổ hùng dũng xông vào lôi khu trong tiếng gầm rú, làm sóng tia chớp dâng lên cao. Vô số tia chớp như pháo hoa nở tung rồi bị luyện thành dịch lôi điện rơi vào cái bình.
Trong phút chốc nhiều tu sĩ lần đầu tiên đi Số Hiệu Vạn Cổ đều ngây người, bọn họ mê mẩn nhìn cảnh tượng đồ sộ đó.
Thấy thực lực mạn mẽ của Số Hiệu Vạn Cổ rồi khiến mọi người yên tâm, nó đi trong lôi khu mà bình yên vô sự thì khỏi phải lo cho an toàn của Số Hiệu Vạn Cổ.
Uống rượu ngon trong màn đêm tia chớp nở rộ, đón gió biển, thật là lãng mạn khó tả.
Lý Thất Dạ nhìn Số Hiệu Vạn Cổ luyện tia chớp thành dịch lôi điện, gật gù khen:
– Đây đúng là chiếc thuyền tốt, chỉ Đại Đế Tiên Vương mới có tài luyện ra được. Thuyền trưởng rất có ánh mắt, xông thẳng qua lôi khu chẳng những đi đường gần còn thu thập được dịch lôi điện, kiếm được số tiền lớn.
– Nghe nói chiếc thuyền rất có lai lịch, do vài vị Đại Đế Tiên Vương ra tay chế tạo, bọn họ đều có chủ nhân đứng sau.
Tề Lâm Đế Nữ nhìn cảnh tượng đồ sộ:
– Không biết mấy vị Đại Đế Tiên Vương sau lưng là ai.
Số Hiệu Vạn Cổ là con thuyền số một tới lui Tham Tác chi địa, Đại Đế Tiên Vương sau lưng đúng là rất mạnh, chẳng những không ai dám có ý đồ xấu với nó, Số Hiệu Vạn Cổ còn là thuyền an toàn nhất xuyên toa Tham Tác chi địa.
Lý Thất Dạ cười cười, xem con thuyền là biết ngay do Đại Đế Tiên Vương nào chế tạo.
Thuyền như Số Hiệu Vạn Cổ đúng là khiến người động lòng, Số Hiệu Hải Loa của Lý Thất Dạ vốn đã mạnh, to lớn nhưng còn kém hơn chiếc Số Hiệu Vạn Cổ này nhiều.
Trong khi Lý Thất Dạ, Tề Lâm Đế Nữ thoải mái ngắm cảnh đẹp thì một thanh niên khí vũ hiên ngang đi tới.
Thanh niên sống lưng thẳng tắp, khí thế khí thôn sơn hà, Hỗn Độn chi khí hừng hực toát ra từ người gã, từng hành động tràn đầy sức mạnh. Liếc sơ liền biết đây là một vị cường giả,còn là cường giả cảnh giới Đạo Thiên.
Thanh niên sớm theo dõi Lý Thất Dạ, nhưng khi hắn và Tề Lâm Đế Nữ nói cười, cử chỉ thân mật làm gã thiếu kiên nhẫn đi tới.
Thanh niên tiến đến, cúi gập người hướng Tề Lâm Đế Nữ, cử chỉ cung kính nói:
– Đế Nữ điện hạ, đã lâu không gặp.
Tề Lâm Đế Nữ gật đầu chào:
– Phong Dịch công tử, lâu không gặp.
Thanh niên vội cung kính nói, cử chỉ lễ độ:
– Không, không, không, Đế Nữ nói quá lời, Đế Nữ nói vậy là chiết sát đệ tử. Đế Nữ kêu ta một tiếng tiểu Phong là được.
Tề Lâm Đế Nữ không nói gì, nhẹ gật đầu rồi thôi.
Thanh niên cung kính nói:
– Điện hạ, ta sư tôn cũng ở trên thuyền, nhưng lão nhân gia bế quan tĩnh tu, không biết điện hạ khi nào có rảnh? Sư tôn của ta rất vui được luận đạo cùng điện hạ.
Nghe thanh niên nói, nhiều cường giả tu sĩ trên đài ngắm cảnh thầm hút ngụm khí lạnh:
– Tần Bách Lý cũng!
Vẻ mặt Tề Lâm Đế Nữ bình tĩnh chậm rãi nói:
– Khi nào có cơ hội ta sẽ gặp Tần huynh.
Thanh niên bất đắc dĩ trước thái độ của Tề Lâm Đế Nữ, gã liếc sang Lý Thất Dạ, mắt hấp háy.
Cử chỉ của thanh niên vẫn lễ độ, từ tốn hỏi:
– Tại hạ là Phong Dịch của Tác Thiên giáo, không biết xưng hô của tôn giá như thế nào?
Lý Thất Dạ phản ứng bình thản trước thái độ lễ phép của thanh niên, cười trả lời:
– Chỉ là tiểu bối vô danh, không đáng nhắc đến.
Nghe thanh niên tự giới thiệu, một số tu sĩ trên đài ngắm cảnh không quen mặt gã khi nghe tên thì kinh ngạc kêu lên:
– Phong Dịch thủ đồ của Tần Bách Lý!
Tần Bách Lý nổi tiếng như cồn trong Thanh Châu, là thiên tài ngang ngửa Kim Qua, tuy về sau từng thua Kim Qua nhưng vẫn không hao tổn uy danh của gã.
Tần Bách Lý xuất thân từ Tác Thiên giáo, Tác Thiên giáo là truyền thừa một môn bốn Tiên Vương, nội tình cực kỳ cường đại, hơn nữa thủy tổ của Tác Thiên giáo là Tác Thiên Tiên Vương từng là vị Tiên Vương bách tộc thứ nhất, có thể tưởng tượng Tác Thiên giáo mạnh cỡ nào.
Có cường giả tế hệ trước thấy Phong Dịch thì giật mình kêu lên:
– Tần Bách Lý đúng là ghê gớm, đồ đệ của hắn có hơ sáu gàn vạn đấu Hỗn Độn chi khí. Có thể tưởng tượng tạo hóa bản thân Tần Bách Lý dữ dội cỡ nào.
Thấy Lý Thất Dạ phản ứng hờ hững thì Phong Dịch cau mày, vì ít ai trong Thanh Châu nghe uy danh Tác Thiên giáo mà không có phản ứng gì.
Phong Dịch không đến vì diễu võ dương oai:
– Chắc tôn giá là nhân kiệt một phương, Phong Dịch luôn hiếu học, không xấu hổ học hỏi, muốn cùng tôn giá trò chuyện cùng thăm dò đại đạo.
Lý Thất Dạ nhìn bộ dáng của Phong Dịch, hắn bật cười.
Lý Thất Dạ xem xét Phong Dịch, cười hỏi:
– Sư phụ của ngươi thích Mộng Doanh?
Tề Lâm Đế Nữ lúng túng, nàng định nói chuyện nhưng Lý Thất Dạ phất tay thế là môi son khép lại.
Phong Dịch không che giấu, người đứng thẳng tắp, hùng dũng nói:
– Sư tôn của ta và điện hạ là trời sinh một đôi, đất tạo một cặp!
Thì ra Phong Dịch đến bênh vực cho sư phụ của mình. Trước kia Tác Thiên giáo từng muốn liên nhân với Tề Lâm Đế gia, Tác Thiên giáo thuộc về bách tộc, Tề Lâm Đế gia cũng vậy. Tần Bách Lý là tài hao tuyệt thế, Tề Lâm Đế Nữ có là thiên phú kinh người, có thể nói là trai tài gái sắc.
Nhưng Tề Lâm Đế gia muốn khiến Tề Lâm Đế Nữ kế thừa đại thống, cho nên cuộc liên nhân không thành công.
Dù vậy Phong Dịch làm vãn bối cho rằng chỉ sư tôn của gã có tài hoa tuyệt thế mới xứng với Đế Nữ vô song như Tề Lâm Đế Nữ.
Sư tôn của Phong Dịch tiềm tâm tu hành, không xem trọng tình cảm nam nữ, gã làm đệ tử thầm sốt ruột. Thủ đồ như Phong Dịch tất nhiên hy vọng sư phụ của mình sớm ngày ôm mỹ nữ về, ước gì Tần Bách Lý tiếp xúc nhiều với Tề Lâm Đế Nữ.
Giờ gặp trong Số Hiệu Vạn Cổ, sư tôn cả gã chưa theo đuổi Tề Lâm Đế Nữ mà Lý Thất Dạ đã ở bên cạnh nàng, xem xử chỉ của hai người hình như có mối quan hệ không đơn giản.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Chớp mắt Số Hiệu Vạn Cổ chạy vào biển đầy tia chớp, nơi này lấp lóe ánh sáng nhưng không giống như ánh sáng thời gian mà là tia chớp tỏa sáng.
Dưới mặt biển thấp thoáng các tia chớp cực kỳ thô to, trông chúng nó như những con cự long.
Xẹt đùng!
Tia chớp nổ g, khi Số Hiệu Vạn Cổ xông vào khu vực biển dâng lên sóng cao vạn trượng. Nhưng sóng lớn không phải nước biển mà là vô số tia chớp. Tia chớp tựa pháo hoa nở rộ trong bóng đêm, vô số tia chớp đánh vào Số Hiệu Vạn Cổ.
Ong ong ong ong ong!
Khoảnh khắc đống tia chớp đánh vào Số Hiệu Vạn Cổ thì bốn phương tám hướng con thuyền dâng lên tường đồng vách sắt, dâng lên một đại trận tuyệt thế cường đại không gì sánh bằng.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Khi đại trận tuyệt thế dâng lên hút hết tia chớp vào đại trận, tia chớp háo thành một cái lưới điện to lớn. Đại trận dẫn đường, tất cả tia chớp chui vào một cái bình trong suốt lấp lánh.
Cái bình này được người tuyệt thế vô song tế luyện, sau khi tất cả tia chớp chui vào thì bóc một tiếng, chỉ giây lát tất cả bị rèn luyện háo thành một giọt dịch tia chớp nhỏ vào bình.
Xẹt đùng!
Từng tiếng sấm vang lên, Số Hiệu Vạn Cổ hùng dũng xông vào lôi khu trong tiếng gầm rú, làm sóng tia chớp dâng lên cao. Vô số tia chớp như pháo hoa nở tung rồi bị luyện thành dịch lôi điện rơi vào cái bình.
Trong phút chốc nhiều tu sĩ lần đầu tiên đi Số Hiệu Vạn Cổ đều ngây người, bọn họ mê mẩn nhìn cảnh tượng đồ sộ đó.
Thấy thực lực mạn mẽ của Số Hiệu Vạn Cổ rồi khiến mọi người yên tâm, nó đi trong lôi khu mà bình yên vô sự thì khỏi phải lo cho an toàn của Số Hiệu Vạn Cổ.
Uống rượu ngon trong màn đêm tia chớp nở rộ, đón gió biển, thật là lãng mạn khó tả.
Lý Thất Dạ nhìn Số Hiệu Vạn Cổ luyện tia chớp thành dịch lôi điện, gật gù khen:
– Đây đúng là chiếc thuyền tốt, chỉ Đại Đế Tiên Vương mới có tài luyện ra được. Thuyền trưởng rất có ánh mắt, xông thẳng qua lôi khu chẳng những đi đường gần còn thu thập được dịch lôi điện, kiếm được số tiền lớn.
– Nghe nói chiếc thuyền rất có lai lịch, do vài vị Đại Đế Tiên Vương ra tay chế tạo, bọn họ đều có chủ nhân đứng sau.
Tề Lâm Đế Nữ nhìn cảnh tượng đồ sộ:
– Không biết mấy vị Đại Đế Tiên Vương sau lưng là ai.
Số Hiệu Vạn Cổ là con thuyền số một tới lui Tham Tác chi địa, Đại Đế Tiên Vương sau lưng đúng là rất mạnh, chẳng những không ai dám có ý đồ xấu với nó, Số Hiệu Vạn Cổ còn là thuyền an toàn nhất xuyên toa Tham Tác chi địa.
Lý Thất Dạ cười cười, xem con thuyền là biết ngay do Đại Đế Tiên Vương nào chế tạo.
Thuyền như Số Hiệu Vạn Cổ đúng là khiến người động lòng, Số Hiệu Hải Loa của Lý Thất Dạ vốn đã mạnh, to lớn nhưng còn kém hơn chiếc Số Hiệu Vạn Cổ này nhiều.
Trong khi Lý Thất Dạ, Tề Lâm Đế Nữ thoải mái ngắm cảnh đẹp thì một thanh niên khí vũ hiên ngang đi tới.
Thanh niên sống lưng thẳng tắp, khí thế khí thôn sơn hà, Hỗn Độn chi khí hừng hực toát ra từ người gã, từng hành động tràn đầy sức mạnh. Liếc sơ liền biết đây là một vị cường giả,còn là cường giả cảnh giới Đạo Thiên.
Thanh niên sớm theo dõi Lý Thất Dạ, nhưng khi hắn và Tề Lâm Đế Nữ nói cười, cử chỉ thân mật làm gã thiếu kiên nhẫn đi tới.
Thanh niên tiến đến, cúi gập người hướng Tề Lâm Đế Nữ, cử chỉ cung kính nói:
– Đế Nữ điện hạ, đã lâu không gặp.
Tề Lâm Đế Nữ gật đầu chào:
– Phong Dịch công tử, lâu không gặp.
Thanh niên vội cung kính nói, cử chỉ lễ độ:
– Không, không, không, Đế Nữ nói quá lời, Đế Nữ nói vậy là chiết sát đệ tử. Đế Nữ kêu ta một tiếng tiểu Phong là được.
Tề Lâm Đế Nữ không nói gì, nhẹ gật đầu rồi thôi.
Thanh niên cung kính nói:
– Điện hạ, ta sư tôn cũng ở trên thuyền, nhưng lão nhân gia bế quan tĩnh tu, không biết điện hạ khi nào có rảnh? Sư tôn của ta rất vui được luận đạo cùng điện hạ.
Nghe thanh niên nói, nhiều cường giả tu sĩ trên đài ngắm cảnh thầm hút ngụm khí lạnh:
– Tần Bách Lý cũng!
Vẻ mặt Tề Lâm Đế Nữ bình tĩnh chậm rãi nói:
– Khi nào có cơ hội ta sẽ gặp Tần huynh.
Thanh niên bất đắc dĩ trước thái độ của Tề Lâm Đế Nữ, gã liếc sang Lý Thất Dạ, mắt hấp háy.
Cử chỉ của thanh niên vẫn lễ độ, từ tốn hỏi:
– Tại hạ là Phong Dịch của Tác Thiên giáo, không biết xưng hô của tôn giá như thế nào?
Lý Thất Dạ phản ứng bình thản trước thái độ lễ phép của thanh niên, cười trả lời:
– Chỉ là tiểu bối vô danh, không đáng nhắc đến.
Nghe thanh niên tự giới thiệu, một số tu sĩ trên đài ngắm cảnh không quen mặt gã khi nghe tên thì kinh ngạc kêu lên:
– Phong Dịch thủ đồ của Tần Bách Lý!
Tần Bách Lý nổi tiếng như cồn trong Thanh Châu, là thiên tài ngang ngửa Kim Qua, tuy về sau từng thua Kim Qua nhưng vẫn không hao tổn uy danh của gã.
Tần Bách Lý xuất thân từ Tác Thiên giáo, Tác Thiên giáo là truyền thừa một môn bốn Tiên Vương, nội tình cực kỳ cường đại, hơn nữa thủy tổ của Tác Thiên giáo là Tác Thiên Tiên Vương từng là vị Tiên Vương bách tộc thứ nhất, có thể tưởng tượng Tác Thiên giáo mạnh cỡ nào.
Có cường giả tế hệ trước thấy Phong Dịch thì giật mình kêu lên:
– Tần Bách Lý đúng là ghê gớm, đồ đệ của hắn có hơ sáu gàn vạn đấu Hỗn Độn chi khí. Có thể tưởng tượng tạo hóa bản thân Tần Bách Lý dữ dội cỡ nào.
Thấy Lý Thất Dạ phản ứng hờ hững thì Phong Dịch cau mày, vì ít ai trong Thanh Châu nghe uy danh Tác Thiên giáo mà không có phản ứng gì.
Phong Dịch không đến vì diễu võ dương oai:
– Chắc tôn giá là nhân kiệt một phương, Phong Dịch luôn hiếu học, không xấu hổ học hỏi, muốn cùng tôn giá trò chuyện cùng thăm dò đại đạo.
Lý Thất Dạ nhìn bộ dáng của Phong Dịch, hắn bật cười.
Lý Thất Dạ xem xét Phong Dịch, cười hỏi:
– Sư phụ của ngươi thích Mộng Doanh?
Tề Lâm Đế Nữ lúng túng, nàng định nói chuyện nhưng Lý Thất Dạ phất tay thế là môi son khép lại.
Phong Dịch không che giấu, người đứng thẳng tắp, hùng dũng nói:
– Sư tôn của ta và điện hạ là trời sinh một đôi, đất tạo một cặp!
Thì ra Phong Dịch đến bênh vực cho sư phụ của mình. Trước kia Tác Thiên giáo từng muốn liên nhân với Tề Lâm Đế gia, Tác Thiên giáo thuộc về bách tộc, Tề Lâm Đế gia cũng vậy. Tần Bách Lý là tài hao tuyệt thế, Tề Lâm Đế Nữ có là thiên phú kinh người, có thể nói là trai tài gái sắc.
Nhưng Tề Lâm Đế gia muốn khiến Tề Lâm Đế Nữ kế thừa đại thống, cho nên cuộc liên nhân không thành công.
Dù vậy Phong Dịch làm vãn bối cho rằng chỉ sư tôn của gã có tài hoa tuyệt thế mới xứng với Đế Nữ vô song như Tề Lâm Đế Nữ.
Sư tôn của Phong Dịch tiềm tâm tu hành, không xem trọng tình cảm nam nữ, gã làm đệ tử thầm sốt ruột. Thủ đồ như Phong Dịch tất nhiên hy vọng sư phụ của mình sớm ngày ôm mỹ nữ về, ước gì Tần Bách Lý tiếp xúc nhiều với Tề Lâm Đế Nữ.
Giờ gặp trong Số Hiệu Vạn Cổ, sư tôn cả gã chưa theo đuổi Tề Lâm Đế Nữ mà Lý Thất Dạ đã ở bên cạnh nàng, xem xử chỉ của hai người hình như có mối quan hệ không đơn giản.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook