Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2688
Trong chiến tranh như thế dù không thành công cũng sẽ lay động, vì vậy cuối thế giới luôn có đồ rớt xuống.
Lý Thất Dạ hít sâu, chậm rãi nhắm mắt lại, đôi tay từ từ đặt trên thiên ngoại phi vật. Vang tiếng vù vù, mười ba Mệnh Cung của Lý Thất Dạ hiện ra tỏa ánh sáng nhạt.
Giờ này khắc này mười ba Mệnh Cung điên cuồng diễn biến, hình như nó đang thôi diễn tất cả ảo diệu, trên đời. Vô cùng vô tận pháp tắc, vô cùng vô tận quy tắc thôi diễn biến ảo theo mười ba Mệnh Cung, nó hóa thành vô cùng tận chương tự, thành pháp tắc mênh mông như biển cả, tốc độ diễn biến của nó nhanh đến không gì sánh bằng.
Cuối cùng từng lũ Hỗn Độn chi khí vờn quanh hai tay Lý Thất Dạ, chúng nó như có linh tính dọc theo cánh tay chậm rãi chui vào trong thiên ngoại phi vật.
Khi Hỗn Độn chi khí chui vào trong đó không có chuyện kinh thiên động địa gì xảy ra. Một lúc lâu sau vang tiếng bóc như lớp vỏ nứt ra, thiên ngoại phi vật khét đen xòe ra từng mảnh như cánh hoa sen màu đen nở rộ từ từ.
Cuối cùng vỏ ngoại thiên ngoại phi vật bóc tách ra hết.
Vù vù vù vù vù!
Cơn gió nhẹ thổi qua, vỏ ngoài xòe như cánh hoa thoáng chốc khô héo hóa thành khói đen bị thổi tan.
Vỏ ngoài tách ra, thiên ngoại phi vật lộ ra một vật, thứ đó tỏa ra từng luồng sáng.
Thiên ngoại phi vật, lại có người gọi là thương thiên chi vật, giống như Thần Cung Thượng Thần được đến Đoạn Cương. Thần Cung Thượng Thần bỏ ra mười vạn năm mới được dến thiên ngoại phi vật, lại mất mười vạn năm mở ra thiên ngoại phi vật, cộng thêm mười vạn năm tham ngộ thiên ngoại phi vật.
Có thể nói mười Mệnh Cung giống như Thần Cung Thượng Thần bỏ ra mấy chục vạn năm mới được một món nửa quyển tàn binh như Đoạn Cương.
Dĩ nhiên Thần Cung Thượng Thần không thể so sánh với Lý Thất Dạ, không chỉ vì hắn có kinh nghiệm phong phú tuyệt luân, quan trọng nhất là hắn có mười ba Mệnh Cung tuyệt thế vô song. Mười ba Mệnh Cung nhảy ra mọi trói buộc, nó có thể thôi diễn ra thiên ngoại phi vật, mở ỏ ngoài thiên ngoại phi vật trong thời gian ngắn nhất.
Lý Thất Dạ nheo mắt nhìn vật tỏa sáng, ánh sáng không quá chói mắt nhưng không dễ xuyên qua ánh sáng nhìn rõ thứ bên trong. Đôi mắt Lý Thất Dạ sâu thẳm, bình tĩnh tuyệt thế vô song. Khi Lý Thất Dạ nhìn chăm chú thì có thể tách ra hỗn độn.
Lý Thất Dạ mất nhiều công sức mới thấy rõ thứ trong ánh sáng, là một thứ trông như hòn đá nhưng không phải, mặt trên có vật hằn cạn, dấu vết lâu xa còn hơn năm tháng, xưa hơn cả thiên địa. Dấu vết hồn nhiên thiên thành, không phải thứ gì mài ra.
Xem lâu làm mắt Lý Thất Dạ đau nhức, hắn thu về tầm mắt, ngón tay vuốt nhẹ thứ đó, cảm nhận nó rung rung.
Lý Thất Dạ nhắm mắt lại thật lâu, cảm nhận thứ đó, buông tiếng thở dài thì thào:
- Thứ này bay về Tề Lâm Đế gia là có đạo lý.
Thứ từ trên trời rơi xuống, nó không có hình dạng cố định, hình dạng cuối cùng thường quyết định bởi chủ nhân đầu tiên của nó, cũng là người đầu tiên tham ngộ ra nó.
Như Đoạn Cương của Thần Cung Thượng Thần, nửa quyển tàn binh này ban đầu không phải loan đạo, trong quá trình Thần Cung Thượng Thần tham ngộ quyết định hình dạng của nó, khiến nó biến thành loan đao tuyệt thế vô song.
Lý Thất Dạ vuốt nhẹ thứ đó, cảm thán rằng:
- Nếu so với món của Chiến Thần điện thì Đoạn Cương của lão già Thần Cung chỉ là tàn thứ phẩm. So với cái này thì thứ của Chiến Thần điện là phế liệu.
Trong chiến dịch như thế, thứ lay động rơi xuống không chỉ một, hai cái nhưng đa số là vật không hoàn chỉnh, thậm chí là phế liệu. Thứ trong tay Lý Thất Dạ chẳng những hoàn chỉnh còn là phần khá quan trọng.
Có thể tưởng tượng giá trị của thư này kinh người biết bao, lúc trước nó bay về Tề Lâm Đế gia không phải tình cờ mà đã được kế hoạch sẵn.
Trong mỗi trận chiến dịch như thế sẽ có thứ rơi xuống, nhưng nó rải rác trong thiên địa. Thứ như thế vốn đã ít ỏi, người có được chúng càng hiếm hoi hơn.
Nên thiên ngoại phi vật này bay đến Tề Lâm Đế gia là có lý do của nó.
Như Tề Lâm Tiên Vương nói, thứ này chờ người có duyên, người đó là Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ cất nó đi, buông tiếng thở dài chậm rãi nói:
- Hy vọng chiến dịch lần này chỉ rớt đồ, nếu có thứ không tốt rớt xuống thì không chừng từ nay thay đổi một kỷ nguyên.
Trong trận chiến cuối cùng đoi khi không đơn giản là rơi đồ, rất có thể sẽ có vật không tốt nào đó trốn vào Thập Tam Châu, mang đến tai họa thảm khốc cho Thập Tam Châu.
Thập Tam Châu không chỉ là Thập Tam Châu của Thần, Ma Thiên, còn là Thập Tam Châu của bách tộc. Nếu thật sự có tứ không tốt trùng kích Thập Tam Châu thì ba tộc Thần, Ma, Thiên sẽ nhận trùng kích rất lớn, bách tộc cũng không thoát khỏi.
Như Cổ Minh trước kia, Thập Tam Châu đầy rẫy chiến hỏa, truyền thừa một môn chín đế to lớn cuối cùng năm xưa cũng vì thế mà thành tro.
N ếu đời này xảy ra chuyện như thế nhất định sẽ sinh linh đồ thán, điều này khủng bố hơn bất cứ chiến dịch nào.
Vì vậy nhóm Thế Đế quan áp phong thế cũng có lý của họ, không chỉ vì tính kế Lý Thất Dạ. Vì bọn họ thấy thiên địa có dị tượng nên mới liên hợp toàn bộ Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế làm ra quyết định quan áp phong thế.
Đương nhiên nhóm Thế Đế không hay biết thời đại này xuất hiện dị tượng đó là Lý Thất Dạ dẫn đến.
Số Hiệu Vạn Cổ tiếp tục tiến lên. Lý Thất Dạ ở trên ngọn núi vài ngày liền mang theo Tề Lâm Đế Nữ ra ngoài đi dạo thư giãn gân cốt.
Trên Số Hiệu Vạn Cổ có đài ngắm cảnh, ngồi bên mép thuyền trên đài ngắm cảnh uống rượu ngon, ăn món ngon, ngắm sóng to vỗ vào thuyền, gió biển đặc biệt trong Tham Tác chi địa thổi nhẹ là việc rất thoải mái.
Lúc này Lý Thất Dạ cùng Tề Lâm Đế Nữ đang ngồi trên ghế thượng khách đài ngắm cảnh, xem phong cảnh đặc biệt trong Tham Tác chi địa, ăn rượu ngon món lạ Số Hiệu Vạn Cổ cung cấp, gió biển thổi nhẹ, rất là hưởng thụ.
Gió biển quen thuộc khiến Lý Thất Dạ hơi cảm thán, năm tháng đang trôi, nhưng mặc cho thế đạo thay đổi ra sao thì Tham Tác chi địa vẫn ở đây.
Tề Lâm Đế Nữ là mỹ nữ tuyệt trần, trong Thanh Châu dù nàng không phải mỹ nữ số một nhưng cũng xếp vào tốp ba hàng đầu. Mỹ nữ tuyệt đẹp như Tề Lâm Đế Nữ nổi tiếng như cồn, cho nên lúc này có rất nhiều người nhận ra nàng.
Có mỹ nữ tuyệt trần Tề Lâm Đế Nữ làm bạn là điều khiến rất nhiều cường giả tu sĩ hâm mộ biết bao.
Cho nên nhiều cặp mắt nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, bọn họ không hiểu nam nhân trông bình thường như thế tại sao nhận được Tề Lâm Đế Nữ ưu ái.
Nhìn Tề Lâm Đế Nữ dịu ngoan trước mặt Lý Thất Dạ, nói gì nghe nấy làm nhiều nam nhân ghen tỵ muốn phát cuồng.
Càng nhiều ánh mắt tức giận trừng Lý Thất Dạ, bao nhiêu người muốn xé xác hắn ra.
Xẹt đùng đùng!
Các tia chợt xẹt qua bầu trời, từng đợt tiếng sấm vang lên.
Thuyền trưởng Số Hiệu Vạn Cổ hét to một tiếng:
- Mỗi người về vị trí, thuyền sắp chạy qua lôi khu!Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Lý Thất Dạ hít sâu, chậm rãi nhắm mắt lại, đôi tay từ từ đặt trên thiên ngoại phi vật. Vang tiếng vù vù, mười ba Mệnh Cung của Lý Thất Dạ hiện ra tỏa ánh sáng nhạt.
Giờ này khắc này mười ba Mệnh Cung điên cuồng diễn biến, hình như nó đang thôi diễn tất cả ảo diệu, trên đời. Vô cùng vô tận pháp tắc, vô cùng vô tận quy tắc thôi diễn biến ảo theo mười ba Mệnh Cung, nó hóa thành vô cùng tận chương tự, thành pháp tắc mênh mông như biển cả, tốc độ diễn biến của nó nhanh đến không gì sánh bằng.
Cuối cùng từng lũ Hỗn Độn chi khí vờn quanh hai tay Lý Thất Dạ, chúng nó như có linh tính dọc theo cánh tay chậm rãi chui vào trong thiên ngoại phi vật.
Khi Hỗn Độn chi khí chui vào trong đó không có chuyện kinh thiên động địa gì xảy ra. Một lúc lâu sau vang tiếng bóc như lớp vỏ nứt ra, thiên ngoại phi vật khét đen xòe ra từng mảnh như cánh hoa sen màu đen nở rộ từ từ.
Cuối cùng vỏ ngoại thiên ngoại phi vật bóc tách ra hết.
Vù vù vù vù vù!
Cơn gió nhẹ thổi qua, vỏ ngoài xòe như cánh hoa thoáng chốc khô héo hóa thành khói đen bị thổi tan.
Vỏ ngoài tách ra, thiên ngoại phi vật lộ ra một vật, thứ đó tỏa ra từng luồng sáng.
Thiên ngoại phi vật, lại có người gọi là thương thiên chi vật, giống như Thần Cung Thượng Thần được đến Đoạn Cương. Thần Cung Thượng Thần bỏ ra mười vạn năm mới được dến thiên ngoại phi vật, lại mất mười vạn năm mở ra thiên ngoại phi vật, cộng thêm mười vạn năm tham ngộ thiên ngoại phi vật.
Có thể nói mười Mệnh Cung giống như Thần Cung Thượng Thần bỏ ra mấy chục vạn năm mới được một món nửa quyển tàn binh như Đoạn Cương.
Dĩ nhiên Thần Cung Thượng Thần không thể so sánh với Lý Thất Dạ, không chỉ vì hắn có kinh nghiệm phong phú tuyệt luân, quan trọng nhất là hắn có mười ba Mệnh Cung tuyệt thế vô song. Mười ba Mệnh Cung nhảy ra mọi trói buộc, nó có thể thôi diễn ra thiên ngoại phi vật, mở ỏ ngoài thiên ngoại phi vật trong thời gian ngắn nhất.
Lý Thất Dạ nheo mắt nhìn vật tỏa sáng, ánh sáng không quá chói mắt nhưng không dễ xuyên qua ánh sáng nhìn rõ thứ bên trong. Đôi mắt Lý Thất Dạ sâu thẳm, bình tĩnh tuyệt thế vô song. Khi Lý Thất Dạ nhìn chăm chú thì có thể tách ra hỗn độn.
Lý Thất Dạ mất nhiều công sức mới thấy rõ thứ trong ánh sáng, là một thứ trông như hòn đá nhưng không phải, mặt trên có vật hằn cạn, dấu vết lâu xa còn hơn năm tháng, xưa hơn cả thiên địa. Dấu vết hồn nhiên thiên thành, không phải thứ gì mài ra.
Xem lâu làm mắt Lý Thất Dạ đau nhức, hắn thu về tầm mắt, ngón tay vuốt nhẹ thứ đó, cảm nhận nó rung rung.
Lý Thất Dạ nhắm mắt lại thật lâu, cảm nhận thứ đó, buông tiếng thở dài thì thào:
- Thứ này bay về Tề Lâm Đế gia là có đạo lý.
Thứ từ trên trời rơi xuống, nó không có hình dạng cố định, hình dạng cuối cùng thường quyết định bởi chủ nhân đầu tiên của nó, cũng là người đầu tiên tham ngộ ra nó.
Như Đoạn Cương của Thần Cung Thượng Thần, nửa quyển tàn binh này ban đầu không phải loan đạo, trong quá trình Thần Cung Thượng Thần tham ngộ quyết định hình dạng của nó, khiến nó biến thành loan đao tuyệt thế vô song.
Lý Thất Dạ vuốt nhẹ thứ đó, cảm thán rằng:
- Nếu so với món của Chiến Thần điện thì Đoạn Cương của lão già Thần Cung chỉ là tàn thứ phẩm. So với cái này thì thứ của Chiến Thần điện là phế liệu.
Trong chiến dịch như thế, thứ lay động rơi xuống không chỉ một, hai cái nhưng đa số là vật không hoàn chỉnh, thậm chí là phế liệu. Thứ trong tay Lý Thất Dạ chẳng những hoàn chỉnh còn là phần khá quan trọng.
Có thể tưởng tượng giá trị của thư này kinh người biết bao, lúc trước nó bay về Tề Lâm Đế gia không phải tình cờ mà đã được kế hoạch sẵn.
Trong mỗi trận chiến dịch như thế sẽ có thứ rơi xuống, nhưng nó rải rác trong thiên địa. Thứ như thế vốn đã ít ỏi, người có được chúng càng hiếm hoi hơn.
Nên thiên ngoại phi vật này bay đến Tề Lâm Đế gia là có lý do của nó.
Như Tề Lâm Tiên Vương nói, thứ này chờ người có duyên, người đó là Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ cất nó đi, buông tiếng thở dài chậm rãi nói:
- Hy vọng chiến dịch lần này chỉ rớt đồ, nếu có thứ không tốt rớt xuống thì không chừng từ nay thay đổi một kỷ nguyên.
Trong trận chiến cuối cùng đoi khi không đơn giản là rơi đồ, rất có thể sẽ có vật không tốt nào đó trốn vào Thập Tam Châu, mang đến tai họa thảm khốc cho Thập Tam Châu.
Thập Tam Châu không chỉ là Thập Tam Châu của Thần, Ma Thiên, còn là Thập Tam Châu của bách tộc. Nếu thật sự có tứ không tốt trùng kích Thập Tam Châu thì ba tộc Thần, Ma, Thiên sẽ nhận trùng kích rất lớn, bách tộc cũng không thoát khỏi.
Như Cổ Minh trước kia, Thập Tam Châu đầy rẫy chiến hỏa, truyền thừa một môn chín đế to lớn cuối cùng năm xưa cũng vì thế mà thành tro.
N ếu đời này xảy ra chuyện như thế nhất định sẽ sinh linh đồ thán, điều này khủng bố hơn bất cứ chiến dịch nào.
Vì vậy nhóm Thế Đế quan áp phong thế cũng có lý của họ, không chỉ vì tính kế Lý Thất Dạ. Vì bọn họ thấy thiên địa có dị tượng nên mới liên hợp toàn bộ Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế làm ra quyết định quan áp phong thế.
Đương nhiên nhóm Thế Đế không hay biết thời đại này xuất hiện dị tượng đó là Lý Thất Dạ dẫn đến.
Số Hiệu Vạn Cổ tiếp tục tiến lên. Lý Thất Dạ ở trên ngọn núi vài ngày liền mang theo Tề Lâm Đế Nữ ra ngoài đi dạo thư giãn gân cốt.
Trên Số Hiệu Vạn Cổ có đài ngắm cảnh, ngồi bên mép thuyền trên đài ngắm cảnh uống rượu ngon, ăn món ngon, ngắm sóng to vỗ vào thuyền, gió biển đặc biệt trong Tham Tác chi địa thổi nhẹ là việc rất thoải mái.
Lúc này Lý Thất Dạ cùng Tề Lâm Đế Nữ đang ngồi trên ghế thượng khách đài ngắm cảnh, xem phong cảnh đặc biệt trong Tham Tác chi địa, ăn rượu ngon món lạ Số Hiệu Vạn Cổ cung cấp, gió biển thổi nhẹ, rất là hưởng thụ.
Gió biển quen thuộc khiến Lý Thất Dạ hơi cảm thán, năm tháng đang trôi, nhưng mặc cho thế đạo thay đổi ra sao thì Tham Tác chi địa vẫn ở đây.
Tề Lâm Đế Nữ là mỹ nữ tuyệt trần, trong Thanh Châu dù nàng không phải mỹ nữ số một nhưng cũng xếp vào tốp ba hàng đầu. Mỹ nữ tuyệt đẹp như Tề Lâm Đế Nữ nổi tiếng như cồn, cho nên lúc này có rất nhiều người nhận ra nàng.
Có mỹ nữ tuyệt trần Tề Lâm Đế Nữ làm bạn là điều khiến rất nhiều cường giả tu sĩ hâm mộ biết bao.
Cho nên nhiều cặp mắt nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, bọn họ không hiểu nam nhân trông bình thường như thế tại sao nhận được Tề Lâm Đế Nữ ưu ái.
Nhìn Tề Lâm Đế Nữ dịu ngoan trước mặt Lý Thất Dạ, nói gì nghe nấy làm nhiều nam nhân ghen tỵ muốn phát cuồng.
Càng nhiều ánh mắt tức giận trừng Lý Thất Dạ, bao nhiêu người muốn xé xác hắn ra.
Xẹt đùng đùng!
Các tia chợt xẹt qua bầu trời, từng đợt tiếng sấm vang lên.
Thuyền trưởng Số Hiệu Vạn Cổ hét to một tiếng:
- Mỗi người về vị trí, thuyền sắp chạy qua lôi khu!Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook