Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2542
Lý Thất Dạ nói câu này làm Thiết Thụ Ông trợn mắt há hốc mồm, Lý Thất Dạ nói những lời này lộ ra kiến thức uyên bác của hắn, cho dù hắn không phải một tu sĩ, hắn cũng là một phàm nhân thông thái.
- Tiên sinh kiến thức uyên thâm, tiểu tu sĩ ta thật xấu hổ, không gì sánh kịp, so sánh với tiên sinh, tu sĩ đời ta thật sự là ếch ngồi đáy giếng.
Lúc này Thiết Thụ Ông ôm quyền với Lý Thất Dạ, tâm phục khẩu phục.
Hiện tại Thiết Thụ Ông khoát khoát tay, bảo Hạ Trần cùng Trầm Hiểu San lui ra, ngay cả đệ tử thân truyền của hắn cũng không nên biết chuyện này.
Sau khi Hạ Trần cùng Trầm Hiểu San lui ra, Thiết Thụ Ông do dự.
Lý Thất Dạ liếc hắn một cái, nhàn nhạt nói:
- Nếu như ngươi không nói, ta cũng không thể giúp ngươi, ta nhìn ra được, ngươi là một chưởng môn đủ tư cách, ngươi cho rằng đây là cơ hội quật khởi của Thiết Thụ Môn.
Thiết Thụ Ông do dự, cuối cùng cắn răng một cái, nhẹ giọng nói:
- Tiên sinh không nên nói ra ngoài, phù văn trên đồ án là tới từ Tề Lâm Đế gia. Tề Lâm Đế gia thường cách một đoạn tuế nguyệt tìm một đám học sĩ có kiến thức hoặc phàm nhân thông thiên văn đi khảo hạch, mỗi lần khảo hạch đều không tiết lộ ra ngoài, đồ án này ta từ chỗ người khác có được.
Nói đến đây Thiết Thụ Ông hết sức cẩn thận, bởi vì sự kiện này truyền đi có thể dẫn tới tai họa diệt môn cho Thiết Thụ Môn, nhưng mà Thiết Thụ Ông có việc cầu Lý Thất Dạ, cho nên dứt khoát đánh cuộc một lần.
Nghe được Thiết Thụ Ông nói thế, Lý Thất Dạ thoáng cái đứng lên, sắc mặt của hắn trầm xuống, trong khoảng thời gian ngắn, Lý Thất Dạ đứng bên cửa sổ, nhìn lên trời và không nói.
Trong khoảng thời gian ngắn Thiết Thụ Ông có chút hãi hùng khiếp vía, nam tử trước mắt là phàm nhân, nhưng mà lúc này hắn có cảm giác tâm thần chấn động, làm cho người ta không dám mạo phạm.
Qua hồi lâu, Lý Thất Dạ quay lại vị trí của mình, thần thái của hắn hòa hoãn, thời điểm này Lý Thất Dạ nhìn qua Thiết Thụ Ông, chậm rãi nói ra:
- Cuộc chiến chung cực thứ sáu, Tề Lâm Đế gia có Tiên Vương nào tham gia?
- Tiên sinh không biết?
Lý Thất Dạ hỏi như vậy, Thiết Thụ Ông ngây ngốc.
- Ta là người có học thức, chẳng muốn đi hỏi chuyện chém giết.
Lý Thất Dạ phản ứng bình thản, từ từ nói.
Thiết Thụ Ông gãi gãi đầu, nói ra:
- Truyền thuyết cuộc chiến chung cực thứ sáu Tề Lâm Đế gia có Dạ Lâm Tiên Vương tham gia! Đây là nghe đồn, ta cũng không rõ ràng, cũng không dám hỏi nhiều.
Về phần trận chiến chung cực thứ sáu đã lan truyền khắp mười ba nhưng mà chi tiết trong đó người khác không biết rõ, chỉ có Đại Đế Tiên Vương mới biết được.
Về phần người đời sau cũng chỉ nghe đồn mà thôi, về phần là thật là giả, người đời sau không thể khảo cứu.
Đặc biệt là tiểu môn tiểu phái như Thiết Thụ Môn, nhân vật như Thiết Thụ Ông càng không dám tò mò hỏi tới chuyện này, chỉ có thể vụng trộm nghe những cường giả đại môn phái bàn luận với nhau.
Cho nên đối với chuyện này, Thiết Thụ Ông cũng chỉ nghe người khác nói lại mà thôi, cụ thể là thế nào, hắn căn bản không biết.
Mà Tề Lâm thế gia có Dạ Lâm Tiên Vương tham gia trận chiến chung cực thứ sáu, chuyện này cũng là nhiều đời truyền lại, hậu nhân căn bản không biết là thật là giả, cũng không có ai dám đi Tề Lâm Đế gia hỏi chuyện này.
- Dạ Lâm Tiên Vương!
Nghe cái tên này, Lý Thất Dạ trầm mặc.
Tiên Vương chính là cách gọi của Đại Đế bách tộc sau khi chịu tải thiên mệnh, mà Nhân tộc, Thạch Nhân, Mị Linh... Sau khi chịu tải thiên mệnh được gọi là Tiên Đế, nhưng mà để phân chia với Tiên Đế cửu giới, cho nên được gọi là Tiên Vương.
Dạ Lâm Tiên Vương, nàng là Tiên Vương thứ ba của Tề Lâm Đế gia, cũng là Tiên Vương cường đại nhất Tề Lâm Đế gia. Dạ Lâm Tiên Vương có mười một mệnh cung, chịu tải mười một thiên mệnh.
Có thể nói Dạ Lâm Tiên Vương cách Đại Đế Tiên Vương đỉnh phong chỉ một bước ngắn, chính vì có Dạ Lâm Tiên Vương tồn tại, cho nên Tề Lâm Đế gia lại một lần nữa hưng thịnh, đặc biệt là thời đại Dạ Lâm Tiên Vương, Tề Lâm Đế gia uy danh thập phần hiển hách!
- Tề Lâm Đế gia bắt đầu khảo hạch khi nào?
Lý Thất Dạ hỏi Thiết Thụ Ông.
Thiết Thụ Ông trầm ngâm sau đó cười nói:
- Chỉ sợ lão hủ không biết, thời điểm ta biết thì Tề Lâm Đế gia đã tuyển rồi, nhưng chỉ khảo hạch nhỏ mà thôi. Nghe nói trước kia chỉ có đệ tử Tề Lâm Đế gia khảo hạch, về sau Tề Lâm Đế gia chỉ tuyển tư chất, có tuyển học thức, tất cả làm thành phần máu mới cho Tề Lâm Đế gia, bọn họ thường sẽ tuyên bố ra bên ngoài.
Nghe câu này, Lý Thất Dạ cười nhạt, sau đó nhìn qua Thiết Thụ Ông, từ từ nói:
- Ngươi nghĩ muốn ta thay Thiết Thụ Môn tham gia khảo hạch! Ngươi muốn ta gia nhập Thiết Thụ Môn.
- A, a, a, ta có thể đề cử tiên sinh, bởi vì Tề Lâm Đế gia cầu hiền như khát nước, chỉ cần là môn phái dưới trướng Tề Lâm Đế gia quản hạt đều có thể giới thiệu người cho Tề Lâm Đế gia. Đương nhiên, nếu tiên sinh có thể gia nhập Thiết Thụ Môn, Thiết Thụ Môn chúng ta cầu còn không được.
Thiết Thụ Ông chà xát tay, gượng cười nói.
- Ta hiểu ý của ngươi rồi, có thể thông qua khảo hạch Tề Lâm Đế gia sẽ được Tề Lâm Đế gia coi trọng. Nếu như ngươi đề cử ta đi Tề Lâm Đế gia, hoặc là ta thay Thiết Thụ Môn đi tham gia khảo hạch, như vậy sau này ta thành đệ tử Tề Lâm Đế gia, đạt được Tề Lâm Đế gia coi trọng và bồi dưỡng...
Nói đến đây, Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, nói ra:
- Thiết Thụ Môn các ngươi có thể đáp lên Tề Lâm Đế gia, dù sao ngươi cũng có thể nói với người ta là mình có người quen trong Tề Lâm Đế gia, như vậy sẽ tăng địa vị của Thiết Thụ Môn lên, nói không chừng không cần phụ thuộc vào Tây Đà quốc, trực tiếp phụ thuộc vào Tề Lâm Đế gia!
Bị Lý Thất Dạ nói toạc ra, Thiết Thụ Ông đỏ mặt. Lúc ấy ở hố trời, Thiết Thụ Ông đã nhìn ra được Lý Thất Dạ tuy là một phàm nhân, nhưng rõ ràng cho thấy hắn rất có nghiên cứu về thiên văn, cho nên khi nói chuyện với Lý Thất Dạ càng biết rõ Lý Thất Dạ là người kiến thức uyên bác.
Mặc dù nói Lý Thất Dạ là một phàm nhân, nhưng hắn lòng dạ rất lớn, mà bây giờ Tề Lâm Đế gia đang thu nạp nhân tài, cho nên Thiết Thụ Ông cũng có dạng suy nghĩ này.
- Tiên sinh là người uyên bác, tuy tiên sinh không tu luyện, vốn lấy bác học của tiên sinh sau này bước lên con đường tu sĩ sẽ có đất dụng võ, cho dù không thể trở thành bá chủ một phương, bằng vào tài hoa của tiên sinh cũng có thể trở thành trưởng lão bày mưu tính kế...
Thiết Thụ Ông vội vàng nói:
- Bằng học thức của tiên sinh, tiên sinh lưu trong giới phàm nhân quá lãng phí, phàm trần cũng không thể phát huy tài năng của tiên sinh. Nếu tiên sinh có thể gia nhập Tề Lâm Đế gia, như vậy tiên sinh sẽ một bước lên trời, dựa vào địa vị cường đại của Tề Lâm Đế gia, có thể mở rộng tầm mắt của tiên sinh, có thể học thêm nhiều thứ, chuyện tốt như vậy cớ sao không làm?Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
- Tiên sinh kiến thức uyên thâm, tiểu tu sĩ ta thật xấu hổ, không gì sánh kịp, so sánh với tiên sinh, tu sĩ đời ta thật sự là ếch ngồi đáy giếng.
Lúc này Thiết Thụ Ông ôm quyền với Lý Thất Dạ, tâm phục khẩu phục.
Hiện tại Thiết Thụ Ông khoát khoát tay, bảo Hạ Trần cùng Trầm Hiểu San lui ra, ngay cả đệ tử thân truyền của hắn cũng không nên biết chuyện này.
Sau khi Hạ Trần cùng Trầm Hiểu San lui ra, Thiết Thụ Ông do dự.
Lý Thất Dạ liếc hắn một cái, nhàn nhạt nói:
- Nếu như ngươi không nói, ta cũng không thể giúp ngươi, ta nhìn ra được, ngươi là một chưởng môn đủ tư cách, ngươi cho rằng đây là cơ hội quật khởi của Thiết Thụ Môn.
Thiết Thụ Ông do dự, cuối cùng cắn răng một cái, nhẹ giọng nói:
- Tiên sinh không nên nói ra ngoài, phù văn trên đồ án là tới từ Tề Lâm Đế gia. Tề Lâm Đế gia thường cách một đoạn tuế nguyệt tìm một đám học sĩ có kiến thức hoặc phàm nhân thông thiên văn đi khảo hạch, mỗi lần khảo hạch đều không tiết lộ ra ngoài, đồ án này ta từ chỗ người khác có được.
Nói đến đây Thiết Thụ Ông hết sức cẩn thận, bởi vì sự kiện này truyền đi có thể dẫn tới tai họa diệt môn cho Thiết Thụ Môn, nhưng mà Thiết Thụ Ông có việc cầu Lý Thất Dạ, cho nên dứt khoát đánh cuộc một lần.
Nghe được Thiết Thụ Ông nói thế, Lý Thất Dạ thoáng cái đứng lên, sắc mặt của hắn trầm xuống, trong khoảng thời gian ngắn, Lý Thất Dạ đứng bên cửa sổ, nhìn lên trời và không nói.
Trong khoảng thời gian ngắn Thiết Thụ Ông có chút hãi hùng khiếp vía, nam tử trước mắt là phàm nhân, nhưng mà lúc này hắn có cảm giác tâm thần chấn động, làm cho người ta không dám mạo phạm.
Qua hồi lâu, Lý Thất Dạ quay lại vị trí của mình, thần thái của hắn hòa hoãn, thời điểm này Lý Thất Dạ nhìn qua Thiết Thụ Ông, chậm rãi nói ra:
- Cuộc chiến chung cực thứ sáu, Tề Lâm Đế gia có Tiên Vương nào tham gia?
- Tiên sinh không biết?
Lý Thất Dạ hỏi như vậy, Thiết Thụ Ông ngây ngốc.
- Ta là người có học thức, chẳng muốn đi hỏi chuyện chém giết.
Lý Thất Dạ phản ứng bình thản, từ từ nói.
Thiết Thụ Ông gãi gãi đầu, nói ra:
- Truyền thuyết cuộc chiến chung cực thứ sáu Tề Lâm Đế gia có Dạ Lâm Tiên Vương tham gia! Đây là nghe đồn, ta cũng không rõ ràng, cũng không dám hỏi nhiều.
Về phần trận chiến chung cực thứ sáu đã lan truyền khắp mười ba nhưng mà chi tiết trong đó người khác không biết rõ, chỉ có Đại Đế Tiên Vương mới biết được.
Về phần người đời sau cũng chỉ nghe đồn mà thôi, về phần là thật là giả, người đời sau không thể khảo cứu.
Đặc biệt là tiểu môn tiểu phái như Thiết Thụ Môn, nhân vật như Thiết Thụ Ông càng không dám tò mò hỏi tới chuyện này, chỉ có thể vụng trộm nghe những cường giả đại môn phái bàn luận với nhau.
Cho nên đối với chuyện này, Thiết Thụ Ông cũng chỉ nghe người khác nói lại mà thôi, cụ thể là thế nào, hắn căn bản không biết.
Mà Tề Lâm thế gia có Dạ Lâm Tiên Vương tham gia trận chiến chung cực thứ sáu, chuyện này cũng là nhiều đời truyền lại, hậu nhân căn bản không biết là thật là giả, cũng không có ai dám đi Tề Lâm Đế gia hỏi chuyện này.
- Dạ Lâm Tiên Vương!
Nghe cái tên này, Lý Thất Dạ trầm mặc.
Tiên Vương chính là cách gọi của Đại Đế bách tộc sau khi chịu tải thiên mệnh, mà Nhân tộc, Thạch Nhân, Mị Linh... Sau khi chịu tải thiên mệnh được gọi là Tiên Đế, nhưng mà để phân chia với Tiên Đế cửu giới, cho nên được gọi là Tiên Vương.
Dạ Lâm Tiên Vương, nàng là Tiên Vương thứ ba của Tề Lâm Đế gia, cũng là Tiên Vương cường đại nhất Tề Lâm Đế gia. Dạ Lâm Tiên Vương có mười một mệnh cung, chịu tải mười một thiên mệnh.
Có thể nói Dạ Lâm Tiên Vương cách Đại Đế Tiên Vương đỉnh phong chỉ một bước ngắn, chính vì có Dạ Lâm Tiên Vương tồn tại, cho nên Tề Lâm Đế gia lại một lần nữa hưng thịnh, đặc biệt là thời đại Dạ Lâm Tiên Vương, Tề Lâm Đế gia uy danh thập phần hiển hách!
- Tề Lâm Đế gia bắt đầu khảo hạch khi nào?
Lý Thất Dạ hỏi Thiết Thụ Ông.
Thiết Thụ Ông trầm ngâm sau đó cười nói:
- Chỉ sợ lão hủ không biết, thời điểm ta biết thì Tề Lâm Đế gia đã tuyển rồi, nhưng chỉ khảo hạch nhỏ mà thôi. Nghe nói trước kia chỉ có đệ tử Tề Lâm Đế gia khảo hạch, về sau Tề Lâm Đế gia chỉ tuyển tư chất, có tuyển học thức, tất cả làm thành phần máu mới cho Tề Lâm Đế gia, bọn họ thường sẽ tuyên bố ra bên ngoài.
Nghe câu này, Lý Thất Dạ cười nhạt, sau đó nhìn qua Thiết Thụ Ông, từ từ nói:
- Ngươi nghĩ muốn ta thay Thiết Thụ Môn tham gia khảo hạch! Ngươi muốn ta gia nhập Thiết Thụ Môn.
- A, a, a, ta có thể đề cử tiên sinh, bởi vì Tề Lâm Đế gia cầu hiền như khát nước, chỉ cần là môn phái dưới trướng Tề Lâm Đế gia quản hạt đều có thể giới thiệu người cho Tề Lâm Đế gia. Đương nhiên, nếu tiên sinh có thể gia nhập Thiết Thụ Môn, Thiết Thụ Môn chúng ta cầu còn không được.
Thiết Thụ Ông chà xát tay, gượng cười nói.
- Ta hiểu ý của ngươi rồi, có thể thông qua khảo hạch Tề Lâm Đế gia sẽ được Tề Lâm Đế gia coi trọng. Nếu như ngươi đề cử ta đi Tề Lâm Đế gia, hoặc là ta thay Thiết Thụ Môn đi tham gia khảo hạch, như vậy sau này ta thành đệ tử Tề Lâm Đế gia, đạt được Tề Lâm Đế gia coi trọng và bồi dưỡng...
Nói đến đây, Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, nói ra:
- Thiết Thụ Môn các ngươi có thể đáp lên Tề Lâm Đế gia, dù sao ngươi cũng có thể nói với người ta là mình có người quen trong Tề Lâm Đế gia, như vậy sẽ tăng địa vị của Thiết Thụ Môn lên, nói không chừng không cần phụ thuộc vào Tây Đà quốc, trực tiếp phụ thuộc vào Tề Lâm Đế gia!
Bị Lý Thất Dạ nói toạc ra, Thiết Thụ Ông đỏ mặt. Lúc ấy ở hố trời, Thiết Thụ Ông đã nhìn ra được Lý Thất Dạ tuy là một phàm nhân, nhưng rõ ràng cho thấy hắn rất có nghiên cứu về thiên văn, cho nên khi nói chuyện với Lý Thất Dạ càng biết rõ Lý Thất Dạ là người kiến thức uyên bác.
Mặc dù nói Lý Thất Dạ là một phàm nhân, nhưng hắn lòng dạ rất lớn, mà bây giờ Tề Lâm Đế gia đang thu nạp nhân tài, cho nên Thiết Thụ Ông cũng có dạng suy nghĩ này.
- Tiên sinh là người uyên bác, tuy tiên sinh không tu luyện, vốn lấy bác học của tiên sinh sau này bước lên con đường tu sĩ sẽ có đất dụng võ, cho dù không thể trở thành bá chủ một phương, bằng vào tài hoa của tiên sinh cũng có thể trở thành trưởng lão bày mưu tính kế...
Thiết Thụ Ông vội vàng nói:
- Bằng học thức của tiên sinh, tiên sinh lưu trong giới phàm nhân quá lãng phí, phàm trần cũng không thể phát huy tài năng của tiên sinh. Nếu tiên sinh có thể gia nhập Tề Lâm Đế gia, như vậy tiên sinh sẽ một bước lên trời, dựa vào địa vị cường đại của Tề Lâm Đế gia, có thể mở rộng tầm mắt của tiên sinh, có thể học thêm nhiều thứ, chuyện tốt như vậy cớ sao không làm?Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook