• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New DẠO BƯỚC PHỒN HOA (3 Viewers)

  • Chương 313

Chuong 313:





Tướng quân Tây Hạ hô to, “Tàng binh, người Tề đã sớm có chuẩn bị.”





Vừa dứt lời, hai bên tường thành liền lộ ra một hàng nỏ đồ sộ, người Tề di chuyển bàn kéo, một hàng tên lớn phóng về hướng đội quân Tây Hạ.





Những binh lính tránh thoát được những mũi tên lớn kia liền lao về hướng cổng thành, Bùi Khởi Đường rút trường đao ra, trên cổng thành thổi lên tiếng kèn lệnh “U u”, đối diện với khí thế hung hăng của người Tây Hạ, mặt họ không chút sợ hãi, bọn họ không sợ đổ máu nơi chiến trường, hôm nay chính là thời khắc bọn họ bảo vệ quốc gia.





Lý Thường Hiển tận mắt chứng kiến Tướng quân Đại Hạ xông lên phía trước bị Bùi Khởi Đường chém rơi xuống ngựa, trên trán nổi gân xanh, thám báo chạy lại bẩm báo, “Bệ hạ, không hay rồi, viện binh của người Tề tới rồi.”





Viện quân của người Tề, nhất định là binh mã của Hoài Nam Vương.





Ninh Lệnh tiến lên, “Bệ hạ, nhất định chính là những nhân mã tối qua đã tập kích trung quân đại doanh.”





Cứ như vậy đại quân tiến sâu vào Diêm Châu, hai bên lại bị đánh bọc sườn, trận này nhất định sẽ thua.





Đã mất ưu thế rồi.





Ninh Lệnh nói: “Bệ hạ, chúng ta tạm rút lui vào Lạc Thành trước, sau đó hãy tính toán tiếp, bệ hạ không thể có nửa điểm sơ suất được…”





Lý Thường Hiển nhìn những nhân mã khổ sở giẫy giụa trong lửa kia, những kẻ may mắn chạy trốn đều bị chết dưới đao của Bùi Khởi Đường, không thể đánh chiếm được thành Diêm Châu.





“Hậu quân đổi thành tiền quân… rút lui vào Lạc thành…” Thanh âm của Lý Thường Hiển có chút run rẩy, đang chuẩn bị nắm chắc dây cương rút lui, một mũi tên phá không phóng tới, cắm thẳng vào cánh tay của Lý Thường Hiển, Lý Thường Hiển kêu lên một tiếng, thiếu chút nữa ngã khỏi ngựa.





Hộ vệ bên cạnh vây phía trước hắn, đỡ lấy thân thể lảo đảo muốn ngã của Lý Thường Hiển, Lý Thường Hiển mở to hai mắt nhìn sang, thấy Bùi Khởi Đường ngồi trên lưng ngựa cầm chiến cung, trên mặt hắn hiện lên một nụ cười nhàn nhạt.











Ngoài thành Ngân Châu căng thẳng phòng bị, trong thành ngược lại là cảnh tượng yên tĩnh, dường như chiến loạn không đốt tới đây.





Ngoại thành dựng lên từng chiếc lều vải, người mặc đồ lang trung mang thuốc đi phát cho bách tính.





Cố Thế Hoành đã tới thành được hai ngày, những điều nghe thấy khiến cho ông ta không khỏi kinh ngạc, thành Ngân Châu thực sự có bệnh dịch, nhưng sau khi triều đình vận chuyển thảo dược tới đây, bệnh dịch đã được khống chế rồi.





Nếu như không phải chính tai ông ta nghe các lang trung nói về những sự việc đã xảy ra, Cố Thế Hoành không thể tin được đây chính là do một tay Lang Hoa sắp đặt.





Người hầu của Cố gia cười nói: “Đại tiểu thư đến Thái Nguyên thiết lập đồn bảo vệ rồi, lúc chúng ta đi, Đại tiểu thư nói, đợi tới khi Thái Nguyên ổn định rồi, người sẽ đến Ngân Châu.”

















Chương 268: Lòng đầy lo âu


Người hầu của Cố gia vừa nói xong, cổng thành Ngân Châu từ từ mở ra, một đoàn binh mã áp tải xe ngựa đi vào thành.





“Hai xe phía trước là thảo dược,” Quan áp vận hô lên một tiếng, “Thảo dược từ Thái Nguyên đã được vận chuyển đến, kêu y công trong thành tới tiếp nhận.”





Từ Thái Nguyên tới.





Trong lòng Cố Thế Hoành lập tức trở nên hăng hái, lập tức tiến lên phía trước.





Binh sỹ áp tiêu mặt đầy gió bụi, hiển nhiên là đã đi một chặng đường rất xa.





Ngự sử phòng ngự của Ngân Châu dẫn người tới kiểm tra, nhìn thấy Cố Thế Hoành, cười rồi tiến lên hành lễ, “Cố Đại lão giao tới để hỏi thăm tin tức của Cố Đại tiểu thư à?”





Cố Thế Hoành còn chưa nói lời nào, quan áp vận đã lập tức nói: “Đây chính là Cố Đại lão gia? Cố Đại tiểu thư có nhờ ta gửi lời tới Đại lão gia, Diêm thành bên đó đánh giặc, người của đồn bảo vệ không đủ, nàng ấy đã mang thảo dược và lang trung tới đồn bảo vệ rồi.”





Cố Thế Hoành đầy vẻ kinh ngạc, không thể ngờ tới Lang Hoa sẽ đến Diêm Châu, “Con bé này, sao có thể… đến Diêm Châu, lỡ gặp phải binh lính Tây Hạ thì biết làm sao.”





Quan áp vận gật gật đầu, “Chúng ta cũng đã hỏi Cố Đại tiểu thư như vậy, nhưng Cố Đại tiểu thư nói… nhất định phải mang những thứ đó tới đồn bảo vệ, nếu không bọn họ cũng không cần phải từ Thái Nguyên qua đó.”





Con bé này.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom