Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 129
*Chương có nội dung hình ảnh
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Xem ảnh 1
Gương mặt Sử Ích Xuyên thoáng chốc rạng rỡ, ông ta cười hề hề tiến lại chỗ Tư Chử cười nói: “Vậy, hôn sự giữa Tư Dịch nhà ông với con gái tôi…”
“Chuyện này tất nhiên là được rồi!” Từ Chử đáp lại bằng tràng cười lớn, nói bằng giọng điệu chắc chắn.
Sử Ích Xuyên cười sảng khoái, lại hạ giọng hỏi Tư Chử: “Thế… Tư Dịch nhà ông có đồng ý chuyện hôn nhân này không?”
“Những chuyện như thế này, làm gì đến lượt nó đồng ý hay không! Hừ! Tôi là ba nó, lẽ nào không quyết được chuyện nhỏ như thế này?” Nói đến việc này, Tư Chử nhất thời cảm thấy bị đâm trúng điểm yếu, ông ta tức giận thở hồng hộc.
Nói đến đứa con trai này của mình, ông ta quả thật không thể quản nổi!
Nhưng xưa nay trước mặt người ngoài, ông ta không bao giờ chịu cúi đầu, lúc nào cũng trưng bộ dạng “tao làm bố mày, tao quyết hết”.
Sử Ích Xuyên nghe được giọng điệu chắc nịch của Tư Chử, ông ta thở phào nhẹ nhõm.
Đúng lúc đó có một thanh niên bước đến, người này tiến tới thì thầm vào tai Tư Chử đôi câu, ông ta lập tức có phản ứng, khuôn mặt già nua lại gần Sử Ích Xuyên, cười hề hề nói: “Con trai tôi đến rồi, ông mau gọi con gái ông qua đây! Để cho chúng nó gặp nhau!”
Sử Ích Xuyên nghe thấy cũng vui mừng, vội vàng vẫy tay với con gái mình.
Sử Lai Hương đã đợi ở đó từ lâu, nhìn thấy ba mình vẫy tay gọi bèn tung tăng chạy qua, trong lòng vừa mừng rỡ vừa có cảm giác hồi hộp của thiếu nữ.
Một năm trước cô ta có gặp Tư Dịch và yêu anh ngay từ cái nhìn đầu tiên. Khuôn mặt thiếu niên khôi ngô anh tuấn cứ xuất hiện trong tâm trí cô ta, có đuổi cũng không đi.
Mặc dù cách rất xa, nhưng từ sau lần gặp mặt ấy cô ta đã thề nhất định mình phải lấy được anh!
Mà nhà họ Sử với nhà họ Tư đều là gia tộc chuyên súng ống đạn dược, hai nhà đều có quan hệ về lợi ích.
Các gia đình thượng lưu thường thích liên hôn với nhau, dựa vào đó để củng cố quan hệ.
Giờ tuy đã là thời hiện đại, nhưng lại không thể thay đổi được tập tục cũ.
“Ting.”
Cánh cửa chiếc thang máy duy nhất của buổi dạ tiệc mở ra.
Sử Lai Hương căng thẳng đứng cạnh ba mình Sử Ích Xuyên, cô ta còn vuốt lại tóc, sợ lộ ra mặt không hoàn mỹ của bản thân.
Gặp lại người mình luôn mong nhớ, hồi hộp đến thế nào chỉ có bản thân cô ta mới biết được.
Mãi đến giây phút cửa thang máy mở ra, mọi người nhìn thấy sự hoàn mỹ đến cực độ của Tư Dịch.
Và… cô gái nhỏ nhắn, cũng vô cùng xinh đẹp đứng cạnh anh.
Cô gái mặc chiếc váy dạ hội ren phô ra vóc dáng yêu kiều, đường cong có thứ tự hiện ra trước mắt mọi người.
Xinh đẹp, lại có khí chất.
Hai người đứng cạnh nhau, thực sự là một cặp trời sinh, rất xứng đôi vừa lứa.
Tư Chử, Sử Ích Xuyên và Sử Lai Hương đều ngây người, không chỉ riêng ba người bọn họ mà tất cả mọi người có mặt tại đó đều bị sự xuất hiện sáng chói của Tư Dịch và Vân Tiên làm cho mê mẩn, không thể thoát ra nổi.
Tư Dịch nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Vân Tiên, cứ như vậy từng bước từng bước ra khỏi thang máy, đi tới trước mặt mọi người.
Vân Tiên để ý thấy, Tư Dịch đi đến trước mặt Tư Chử, nhưng chỉ lẳng lặng nhìn thoáng qua ông ta một chút rồi dắt Vân Tiên đi.
“Thằng chết tiệt kia đứng lại cho tao! Thái độ của mày kiểu gì thế hả? Nhìn thấy ba mày mà không nói tiếng nào đã đi, còn có gia giáo nữa không? Người không biết lại tưởng mày là loại con hoang có mẹ sinh mà không có ba dạy đấy! Còn nữa, đứa con gái bên cạnh mày là ai?” Tư Chử cảm thấy mình đã mất hết mặt mũi, lập tức nổi khùng, gân cổ mắng Tư Dịch.
Tư Dịch nghiêng đầu nhìn Tư Chử, anh siết chặt tay Vân Tiên, hững hờ nói với ông ta, giọng nói lạnh lùng đến cực độ: “Mẹ tôi chết rồi, người đàn bà đó không phải mẹ tôi!”
Lúc anh nói những lời này, Vân Tiên cảm nhận được rõ giọng nói lạnh lẽo và sự cô độc vô cùng của Tư Dịch.
Tư Dịch nói xong, Tư Chử giận đến nỗi run cả người. Nhưng chưa dừng lại ở đó, Tư Dịch nắm chặt tay Vân Tiên, nở một nụ cười tuấn tú mà khoe khoang, giới thiệu rành rọt từng câu từng chữ về Vân Tiên: “Còn cô ấy, là người con gái của tôi, sau này cũng sẽ trở thành vợ tôi.”
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Xem ảnh 1
“Chuyện này tất nhiên là được rồi!” Từ Chử đáp lại bằng tràng cười lớn, nói bằng giọng điệu chắc chắn.
Sử Ích Xuyên cười sảng khoái, lại hạ giọng hỏi Tư Chử: “Thế… Tư Dịch nhà ông có đồng ý chuyện hôn nhân này không?”
“Những chuyện như thế này, làm gì đến lượt nó đồng ý hay không! Hừ! Tôi là ba nó, lẽ nào không quyết được chuyện nhỏ như thế này?” Nói đến việc này, Tư Chử nhất thời cảm thấy bị đâm trúng điểm yếu, ông ta tức giận thở hồng hộc.
Nói đến đứa con trai này của mình, ông ta quả thật không thể quản nổi!
Nhưng xưa nay trước mặt người ngoài, ông ta không bao giờ chịu cúi đầu, lúc nào cũng trưng bộ dạng “tao làm bố mày, tao quyết hết”.
Sử Ích Xuyên nghe được giọng điệu chắc nịch của Tư Chử, ông ta thở phào nhẹ nhõm.
Đúng lúc đó có một thanh niên bước đến, người này tiến tới thì thầm vào tai Tư Chử đôi câu, ông ta lập tức có phản ứng, khuôn mặt già nua lại gần Sử Ích Xuyên, cười hề hề nói: “Con trai tôi đến rồi, ông mau gọi con gái ông qua đây! Để cho chúng nó gặp nhau!”
Sử Ích Xuyên nghe thấy cũng vui mừng, vội vàng vẫy tay với con gái mình.
Sử Lai Hương đã đợi ở đó từ lâu, nhìn thấy ba mình vẫy tay gọi bèn tung tăng chạy qua, trong lòng vừa mừng rỡ vừa có cảm giác hồi hộp của thiếu nữ.
Một năm trước cô ta có gặp Tư Dịch và yêu anh ngay từ cái nhìn đầu tiên. Khuôn mặt thiếu niên khôi ngô anh tuấn cứ xuất hiện trong tâm trí cô ta, có đuổi cũng không đi.
Mặc dù cách rất xa, nhưng từ sau lần gặp mặt ấy cô ta đã thề nhất định mình phải lấy được anh!
Mà nhà họ Sử với nhà họ Tư đều là gia tộc chuyên súng ống đạn dược, hai nhà đều có quan hệ về lợi ích.
Các gia đình thượng lưu thường thích liên hôn với nhau, dựa vào đó để củng cố quan hệ.
Giờ tuy đã là thời hiện đại, nhưng lại không thể thay đổi được tập tục cũ.
“Ting.”
Cánh cửa chiếc thang máy duy nhất của buổi dạ tiệc mở ra.
Sử Lai Hương căng thẳng đứng cạnh ba mình Sử Ích Xuyên, cô ta còn vuốt lại tóc, sợ lộ ra mặt không hoàn mỹ của bản thân.
Gặp lại người mình luôn mong nhớ, hồi hộp đến thế nào chỉ có bản thân cô ta mới biết được.
Mãi đến giây phút cửa thang máy mở ra, mọi người nhìn thấy sự hoàn mỹ đến cực độ của Tư Dịch.
Và… cô gái nhỏ nhắn, cũng vô cùng xinh đẹp đứng cạnh anh.
Cô gái mặc chiếc váy dạ hội ren phô ra vóc dáng yêu kiều, đường cong có thứ tự hiện ra trước mắt mọi người.
Xinh đẹp, lại có khí chất.
Hai người đứng cạnh nhau, thực sự là một cặp trời sinh, rất xứng đôi vừa lứa.
Tư Chử, Sử Ích Xuyên và Sử Lai Hương đều ngây người, không chỉ riêng ba người bọn họ mà tất cả mọi người có mặt tại đó đều bị sự xuất hiện sáng chói của Tư Dịch và Vân Tiên làm cho mê mẩn, không thể thoát ra nổi.
Tư Dịch nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Vân Tiên, cứ như vậy từng bước từng bước ra khỏi thang máy, đi tới trước mặt mọi người.
Vân Tiên để ý thấy, Tư Dịch đi đến trước mặt Tư Chử, nhưng chỉ lẳng lặng nhìn thoáng qua ông ta một chút rồi dắt Vân Tiên đi.
“Thằng chết tiệt kia đứng lại cho tao! Thái độ của mày kiểu gì thế hả? Nhìn thấy ba mày mà không nói tiếng nào đã đi, còn có gia giáo nữa không? Người không biết lại tưởng mày là loại con hoang có mẹ sinh mà không có ba dạy đấy! Còn nữa, đứa con gái bên cạnh mày là ai?” Tư Chử cảm thấy mình đã mất hết mặt mũi, lập tức nổi khùng, gân cổ mắng Tư Dịch.
Tư Dịch nghiêng đầu nhìn Tư Chử, anh siết chặt tay Vân Tiên, hững hờ nói với ông ta, giọng nói lạnh lùng đến cực độ: “Mẹ tôi chết rồi, người đàn bà đó không phải mẹ tôi!”
Lúc anh nói những lời này, Vân Tiên cảm nhận được rõ giọng nói lạnh lẽo và sự cô độc vô cùng của Tư Dịch.
Tư Dịch nói xong, Tư Chử giận đến nỗi run cả người. Nhưng chưa dừng lại ở đó, Tư Dịch nắm chặt tay Vân Tiên, nở một nụ cười tuấn tú mà khoe khoang, giới thiệu rành rọt từng câu từng chữ về Vân Tiên: “Còn cô ấy, là người con gái của tôi, sau này cũng sẽ trở thành vợ tôi.”