• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New ĐẶC CÔNG VƯỜN TRƯỜNG (1 Viewer)

  • Chương 128

*Chương có nội dung hình ảnh
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Xem ảnh 1
115796.png
“Adam, chuyện của cậu chủ không phải chuyện tôi với cậu có thể tùy tiện bàn luận, làm tốt việc của mình đi.” Thanh niên còn lại trông có vẻ chín chắn hơn căn dặn một câu, sau đó quay người bước đi.


Thanh niên được gọi là Adam đứng nguyên tại chỗ chậc chậc hai tiếng, vừa bước theo hướng mà người kia đi vừa lẩm bẩm: “Xùy xùy, chỉ có mỗi Mawson cậu nghiêm túc!”





Tư Dịch đặt cho Vân Tiên một chiếc váy dạ hội ren màu đen tuyền, không hề lộ liễu.


Bộ váy dạ hội này là anh sai người yêu cầu chủ của cửa hàng – nhà thiết kế thời trang hàng đầu thế giới thiết kế ra, cả thế giới chỉ có duy nhất một bộ, về giá trị thì hoàn toàn không thể dùng tiền suy xét.


Vân Tiên vừa thay quần áo xong, đã thấy Tư Dịch cũng đổi sang một bộ vest đứng đắn.


Dáng người Tư Dịch rất đẹp, gương mặt anh tuấn không chút tì vết, sống mũi cao ngất lại thêm đôi mắt sâu có hồn, toát ra khí chất của bậc vương giả.


Bộ vest đen ôm sát cơ thể cường tráng của anh.


Lúc Vân Tiên bước ra, ngón tay thon dài trắng trẻo của Tư Dịch đang kéo chiếc cà vạt của bộ vest, nhìn nghiêng quả thật giống như người trong tranh tĩnh lặng không hề dính bụi trần, vừa anh tuấn vừa nho nhã đến độ hoàn mỹ vô ngần.


Tuy hai kiếp sống trên đời, Vân Tiên cũng gặp không ít chàng trai tuấn tú lịch lãm, nhưng bọn họ không thể nào sánh được một phần của người đàn ông ngay trước mặt cô.


Vân Tiên ngây ra vài giây.


“Sao thế?” Mãi cho đến khi giọng nói dễ nghe của anh vang lên, Vân Tiên mới phản ứng lại. Tư Dịch nheo mắt thăm dò cô gái nhỏ nhắn trong bộ váy dạ hội ren đen tuyền.


Mỗi lần đối diện với Vân Tiên, anh luôn nén lại cảm xúc hời hợt với phụ nữ, rất muốn tiến thêm một bước, rồi thêm bước nữa để lại gần cô hơn.


Lần đầu tiên phát hiện ra chuyện này, đến chính bản thân anh cũng không dám tin.


Anh biết rõ rằng mình cực kỳ ghét phụ nữ.


Từ nhỏ đến lớn, hễ nơi nào có phụ nữ là anh đều cảm thấy thấy ghê tởm, nếu có phụ nữ lại gần mình nửa bước, anh sẽ buồn nôn đến cực độ.


Đây là một thói quen quái gở.


Nhưng đối với Vân Tiên lại khác, anh cảm nhận sâu sắc được điều đó.


Thân hình nhỏ bé của Vân Tiên cứ hiện lên trước mắt anh, mùi sữa thơm nhè nhẹ quẩn quanh mũi khiến cho anh cảm nhận được sự khác biệt.


Thế nên anh mới không kìm được mà tiếp cận cô, đến gần cô, thậm chí còn làm ra hành động cầm tay cô như vậy.


Vì thế khi Tư Dịch nhìn thấy cánh tay nuột nà mềm mại của Vân Tiên lộ ra, bộ váy dạ hội ren ôm gọn thân hình nhỏ nhắn của cô, đôi gò bồng đang kì trổ mã đã dần rõ nét, anh không kìm nổi yết hầu chuyển động.


“Đi thôi.” Vân Tiên mấp máy môi, đi thẳng ra bên ngoài.


Hương thơm thoang thoảng của thiếu nữ nơi đầu mũi tan dần đi, Tư Dịch ngừng lại một chút sau đó sải bước đuổi theo.





New York nước M, tầng ba mươi chín tòa nhà ba góc, hội trường dạ tiệc.


Ở vị trí trung tâm, một người đàn ông trung niên oai vệ, phong độ hơn người, khoảng bốn mươi tuổi đang cầm ly rượu vang đỏ và trò chuyện với một ông bạn cùng tuổi.


Người đàn ông trung tuổi có phong thái hơn người kia tên Tư Chử, là ông chủ của Lãnh Các – một gia tộc buôn bán súng ống đạn dược. Không thể nghi ngờ ông ta chính là ba ruột của Tư Dịch.


Mà lúc này Tư Chử đang nói chuyện rất vui vẻ với người đàn ông trung niên kia.


Người đàn ông trung niên đột nhiên cười hề hề, chỉ về phía cô gái trang điểm xinh đẹp gần đó nói một cách bí hiểm với Tư Chử: “Đây là con gái tôi Sử Lai Hương, ông Tư nhìn xem thế nào? Hử? Có đủ tiêu chuẩn làm vợ con trai út của ông không?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom