Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1755
Chương 1755:
Ban đầu, những người ở thế lực ngầm này cho rằng, mình có thể mua được một căn nhà ở thành phố sa mạc thì có thể yên tâm sống tiếp, ai mà ngờ đột nhiên đảo Quang Minh lại đưa ra quy định, muốn ở lại chỗ này, nhất định phải ở đây công tác! Nếu không thì sẽ hoàn trả lại tiền mua nhà, nhà cũng sẽ bị thu hồi.
Khi quy định này vừa được công bố, những người bình thường kia vẫn coi như không có gì, bọn họ còn hi vọng sẽ có một công việc, nhưng lại bị những người trong thế lực ngầm kia phá hỏng, không có cách nào khác, bọn họ chỉ có thể tìm đến những người này, yêu cầu thay đổi công tác.
Kết quả, đảo Quang Minh nói, chỉ có chủ căn nhà mới có thể làm việc, bởi vì sự thiếu thốn vật tư ở thành phố sa mạc, nên chỉ có chủ nhà mới có thể ở lại lâu dài.
Quy tắc này, lập tức khiến cho người cầm đầu của những người của thế lực ngầm kia lên kế hoạch quấy rầy, không có cách nào để ở lại lâu dài sao? Nếu như sau này thật sự có phiền phức gì, vậy thì nhất định là muốn ở lại lâu dài rồi!
Có mấy người không thể chấp nhận được, nên đã lựa chọn rời đi, rút lui để người có nhu cầu đến mua nhà, nghĩ rằng sau này còn có thể tìm một chỗ tránh nạn khác, nên tạm thời tránh né khó khăn, còn có mấy người thì vẫn lựa chọn ở lại đây mua nhà.
Cho đến khi, các tòa nhà trong thành phố sa mạc, xuất hiện một hiện tượng rất thú vị.
Trong một nhà máy luyện thép đơn giản, một tên cầm của nhóm thế lực thứ hai làm tổ trưởng, còn tên lãnh đạo của nhóm thế lực thứ nhất trở thành một công nhân lao động bình thường, công việc này đều do đảo Quang Minh sắp xếp, muốn thay đổi, chỉ có thể nói chuyện với đảo Quang Minh mà thôi.
Trong khi công tác, có thể có người của đảo Quang Minh tới dò xét.
Tên lãnh đạo của thế lực thứ hai đưa ra mệnh lệnh : “Bruno, anh đi kiểm tra vật liệu kia một chút đi”
Tên Bruno này, là một lãnh đạo khác của thế lực thứ nhất.
Sau khi tên lãnh đạo thế lực thứ hai ra mệnh lệnh xong, vội vã chạy tới, thấp giọng nói: “Anh Bruno, em chỉ làm dáng một chút thôi, anh nhưng đừng coi là thật nhé, chờ số vật liệu đó tới em đi kiểm tra là được rồi, anh uống ly cà phê, nghỉ ngơi một chút đi ạ”
Kết quả, sau khi Bruno nghe xong, vội vã xua tay : “Đừng đừng đừng, cậu nhất định không được làm như vậy, ở đây cậu là đại ca của tôi mà, cậu đừng cho tôi cơ hội để tôi lợi dụng sơ hở chứ, nếu như bị người của đảo Quang Minh biết, đêm nay họ sẽ đuổi tôi ra ngoài mất, đại ca, nếu như còn để ý tới người anh em này, thì hãy sắp xếp cho tôi nhiều điểm hoạt động vào, chờ đến khi tôi được thăng cấp, thì có thể đưa vợ con tới đây rồi, nghe nói đảo Quang Minh chuẩn bị xây dựng trường học, tôi muốn đưa con đến đó học, vậy thì sau này sẽ không phải lo lắng gì nữa rồi!”
Sau khi Bruno nói xong, vội vã đi qua kiểm kê vật liệu thép.
Cảnh tượng như vậy, chỉ là khắc họa một chút cho toàn bộ thành phố sa mạc rộng lớn mà thôi, chuyện như vậy, gần như đều phát sinh mỗi ngày.
Đương nhiên, cũng có những người tự đóng giả làm lãnh đạo của thế giới ngầm, kết quả bị đảo Quang Minh đuổi ra ngoài không hề nhượng bộ, đồng thời nói rõ, người gây chuyện sẽ không bao giờ được vào trong thành phố nữa, đồng thời, sẽ bị đảo Quang Minh coi như kẻ thù.
Chi nên, những lãnh đạo thế giới ngầm kia bị dọa sợ, bị đảo Quang Minh coi là kẻ thù vậy thì chắc chắn sẽ không được sống yên ổn.
Trên đường phố ở thành phố sa mạc, một tên cấp dưới của thế lực thứ hai đẩy một toa ăn nói: “Đồ lạnh đây, đồ ăn vặt Đông Hòa đây, đến từ cùng một quốc gia với đảo chủ đây, đồ lạnh đây.”
Đối diện quầy đồ ăn vặt còn có một sạp dưa hấu, cũng là ỗ : ¡ ngâm, gọi người khác đến xem: “Dưa hấu! Dưa hấu đến từ cùng một nơi với quân vương đây, được trồng ra từ quê hương của quân vương, đến nếm thử dưa cát đi!”
Tất cả những người có máu mặt trong thế giới ngầm, lúc này đều đã hóa thân thành một người bán hàng rong.
Một người phụ nữ tóc đỏ đang đi trên đường phố của thành phố sa mạc, bên cạnh người phụ nữ, còn có một người đàn ông tóc vàng đi theo sau.
Người đàn ông tóc vàng đối xử với người phụ nữ tóc đỏ có vẻ rất cung kính.
“Đại nhâ người này Người phụ nữ tóc đỏ này chính là người ở thị trấn đã có xích mích với Trương Thác và Giả Sâm, Thân Phạt Sử cấp dưới của Andre.
Eugenia, đã tra được thân phận của những hầu hết họ đều thuộc về một số thế lực ngầm”
Ban đầu, những người ở thế lực ngầm này cho rằng, mình có thể mua được một căn nhà ở thành phố sa mạc thì có thể yên tâm sống tiếp, ai mà ngờ đột nhiên đảo Quang Minh lại đưa ra quy định, muốn ở lại chỗ này, nhất định phải ở đây công tác! Nếu không thì sẽ hoàn trả lại tiền mua nhà, nhà cũng sẽ bị thu hồi.
Khi quy định này vừa được công bố, những người bình thường kia vẫn coi như không có gì, bọn họ còn hi vọng sẽ có một công việc, nhưng lại bị những người trong thế lực ngầm kia phá hỏng, không có cách nào khác, bọn họ chỉ có thể tìm đến những người này, yêu cầu thay đổi công tác.
Kết quả, đảo Quang Minh nói, chỉ có chủ căn nhà mới có thể làm việc, bởi vì sự thiếu thốn vật tư ở thành phố sa mạc, nên chỉ có chủ nhà mới có thể ở lại lâu dài.
Quy tắc này, lập tức khiến cho người cầm đầu của những người của thế lực ngầm kia lên kế hoạch quấy rầy, không có cách nào để ở lại lâu dài sao? Nếu như sau này thật sự có phiền phức gì, vậy thì nhất định là muốn ở lại lâu dài rồi!
Có mấy người không thể chấp nhận được, nên đã lựa chọn rời đi, rút lui để người có nhu cầu đến mua nhà, nghĩ rằng sau này còn có thể tìm một chỗ tránh nạn khác, nên tạm thời tránh né khó khăn, còn có mấy người thì vẫn lựa chọn ở lại đây mua nhà.
Cho đến khi, các tòa nhà trong thành phố sa mạc, xuất hiện một hiện tượng rất thú vị.
Trong một nhà máy luyện thép đơn giản, một tên cầm của nhóm thế lực thứ hai làm tổ trưởng, còn tên lãnh đạo của nhóm thế lực thứ nhất trở thành một công nhân lao động bình thường, công việc này đều do đảo Quang Minh sắp xếp, muốn thay đổi, chỉ có thể nói chuyện với đảo Quang Minh mà thôi.
Trong khi công tác, có thể có người của đảo Quang Minh tới dò xét.
Tên lãnh đạo của thế lực thứ hai đưa ra mệnh lệnh : “Bruno, anh đi kiểm tra vật liệu kia một chút đi”
Tên Bruno này, là một lãnh đạo khác của thế lực thứ nhất.
Sau khi tên lãnh đạo thế lực thứ hai ra mệnh lệnh xong, vội vã chạy tới, thấp giọng nói: “Anh Bruno, em chỉ làm dáng một chút thôi, anh nhưng đừng coi là thật nhé, chờ số vật liệu đó tới em đi kiểm tra là được rồi, anh uống ly cà phê, nghỉ ngơi một chút đi ạ”
Kết quả, sau khi Bruno nghe xong, vội vã xua tay : “Đừng đừng đừng, cậu nhất định không được làm như vậy, ở đây cậu là đại ca của tôi mà, cậu đừng cho tôi cơ hội để tôi lợi dụng sơ hở chứ, nếu như bị người của đảo Quang Minh biết, đêm nay họ sẽ đuổi tôi ra ngoài mất, đại ca, nếu như còn để ý tới người anh em này, thì hãy sắp xếp cho tôi nhiều điểm hoạt động vào, chờ đến khi tôi được thăng cấp, thì có thể đưa vợ con tới đây rồi, nghe nói đảo Quang Minh chuẩn bị xây dựng trường học, tôi muốn đưa con đến đó học, vậy thì sau này sẽ không phải lo lắng gì nữa rồi!”
Sau khi Bruno nói xong, vội vã đi qua kiểm kê vật liệu thép.
Cảnh tượng như vậy, chỉ là khắc họa một chút cho toàn bộ thành phố sa mạc rộng lớn mà thôi, chuyện như vậy, gần như đều phát sinh mỗi ngày.
Đương nhiên, cũng có những người tự đóng giả làm lãnh đạo của thế giới ngầm, kết quả bị đảo Quang Minh đuổi ra ngoài không hề nhượng bộ, đồng thời nói rõ, người gây chuyện sẽ không bao giờ được vào trong thành phố nữa, đồng thời, sẽ bị đảo Quang Minh coi như kẻ thù.
Chi nên, những lãnh đạo thế giới ngầm kia bị dọa sợ, bị đảo Quang Minh coi là kẻ thù vậy thì chắc chắn sẽ không được sống yên ổn.
Trên đường phố ở thành phố sa mạc, một tên cấp dưới của thế lực thứ hai đẩy một toa ăn nói: “Đồ lạnh đây, đồ ăn vặt Đông Hòa đây, đến từ cùng một quốc gia với đảo chủ đây, đồ lạnh đây.”
Đối diện quầy đồ ăn vặt còn có một sạp dưa hấu, cũng là ỗ : ¡ ngâm, gọi người khác đến xem: “Dưa hấu! Dưa hấu đến từ cùng một nơi với quân vương đây, được trồng ra từ quê hương của quân vương, đến nếm thử dưa cát đi!”
Tất cả những người có máu mặt trong thế giới ngầm, lúc này đều đã hóa thân thành một người bán hàng rong.
Một người phụ nữ tóc đỏ đang đi trên đường phố của thành phố sa mạc, bên cạnh người phụ nữ, còn có một người đàn ông tóc vàng đi theo sau.
Người đàn ông tóc vàng đối xử với người phụ nữ tóc đỏ có vẻ rất cung kính.
“Đại nhâ người này Người phụ nữ tóc đỏ này chính là người ở thị trấn đã có xích mích với Trương Thác và Giả Sâm, Thân Phạt Sử cấp dưới của Andre.
Eugenia, đã tra được thân phận của những hầu hết họ đều thuộc về một số thế lực ngầm”
Bình luận facebook