Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1694
Chương 1694:
Ánh mắt giận dữ của Tổ Lâm chạm phải ánh mắt buồn bã của Chu Ngọc Ninh, cậu ta lại nói tiếp: “Chu Ngọc Ninh, niệm tình xưa nghĩa cũ, tôi không trách tội em, tôi cho em một cơ hội, chỉ cần em chịu theo tôi, tôi sẽ bỏ qua hết những chuyện không tốt lúc trước, em muốn gì tôi cũng có thể cho em, em muốn cuộc sống xa hoa hay một căn biệt thự tôi cũng có thể cho em, chúng ta cùng bắt đầu một cuộc sống mới, em đồng ý không?”
Tổ Lâm nói xong thì búng tay một cái.
Một luồng pháp hoa được bản lên trời, ánh sáng chiếu lên hai người họ.
Sau đó một chiếc trực thăng bay đến lơ lửng giữa không trung.
Rồi những chiếc siêu xe như Rolls Royce, đến Maybach, Bentley, Koenigsegg, Ferrari lần lượt tiến đến gần và dừng lại trước mặt Chu Ngọc Ninh.
Tổ Lâm vung tay lên: “Em nhìn xem, chỉ cần em đồng ý thì tất cả những thứ này sẽ thuộc về em, tôi có thể giúp em trả thù Hà Minh Huy và vợ anh ta, giúp em rửa sạch nhục nhã trước đây họ đã gây ra cho em”
Chu Ngọc Ninh quay đầu nhìn những chiếc xe, những chiếc xe mà Chu Ngọc Ninh chỉ dám ngắm trên mạng giờ đang xuất hiện sống động trước mắt cô ta để cho cô ta chọn lựa.
“Em còn chần chờ gì nữa? Những gì em mơ ước tôi có thể cho em tất cả” Tổ Lâm thúc giục.
Chu Ngọc Ninh cố gắng rời mắt khỏi những chiếc xe rồi vừa cười to vừa nhìn thẳng vào Tổ Lâm.
“Ha ha hai Ha ha hai”
“Em cười cái gì?” Tổ Lâm nhướn mày hỏi: “Em nghĩ rằng tôi đang đùa sao?”
“Không phải sao?” Chu Ngọc Ninh phản bác.
“À” Tổ Lâm lạnh lùng cười “Em nghĩ tôi lấy vấn đề này ra để lừa em? Đúng là số phận trêu ngươi, hôm nay tôi mới phát hiện ra ý nghĩa thật sự của cuộc sống này, trước đây tôi sống không bằng con chó để người ta thoải mái sỉ nhục, chà đạp, nhưng sau khi được anh Trương giúp đỡ thì số mệnh của tôi đã sang một trang khác rồi!”
“Anh tưởng anh bây giờ thì hay lắm à?” Chu Ngọc Ninh nhướn mày nhìn thẳng vào Tổ Lâm: “Tuy tôi không rõ cái thế giới ngầm anh nói là gì, cả cái Quang Minh đảo chủ gì đó lại càng không hiểu, nhưng tôi biết rằng tất cả những thứ anh có đều là do người nhà họ Lâm bố thí cho? Anh có hiểu bố thí là gì không? Chỉ những người hèn kém bị người khác coi thường thì mới được nhận sự bố thí thôi! Nếu người ta dễ dàng cho.
anh cái gì đấy thì cũng sẽ rất dễ lấy lại, anh nói đúng trước đây anh sống như một con chó rách nhưng theo tôi thấy bây giờ anh cũng chỉ là một con chó được nâng cấp lên mà thôi, giờ đến đâu người ta cũng bảo anh là con chó trung thành mà nhà họ Lâm nuôi, bảo gì làm nấy!”
“Con chó này!” Tổ Lâm tát cho Chu Ngọc Ninh một cái trời giáng, âm thanh vang dội giữa khung cảnh yên tĩnh.
Chu Ngọc Ninh ốm má trợn mắt lên nhìn Tổ Lâm, nói: “Sao? Chạm đúng chỗ đau của anh à? Dám làm mà không dám nhận à?”
“Đồ đê tiện, câm miệng!” Tổ Lâm hét lên một tiếng rồi lại giáng một cái tát nữa vào mặt Chu Ngọc Ninh, cái tát lân này làm cho cô ta ngã ngồi trên mặt đất.
Cơ thể cô ta vì mới làm phẫu thuật xong nên cực kỳ yếu ớt.
Trong bóng tối, Tổ Lâm với vóc người nhỏ gầy như ác quỷ nhìn chằm chằm vào Chu Ngọc Ninh nghiến răng nghiến lợi nói: “Ha, thứ rẻ tiền như cô thì có tư cách gì để đánh giá tôi?”
Chu Ngọc Ninh với một bên mặt sưng vù chậm chạp bò dậy, nở nụ cười thảm thương: “Tổ Lâm, cho dù tôi là rác rưởi thì tôi cũng cố gắng tựu giành lấy thứ tôi muốn, anh nói tôi là điếm chuyện dụ dỗ đàn ông cũng được, nói tôi là kẻ không từ thủ đoạn phá hoại gia đình người khác cũng được, nhưng tôi không cần anh bố thí, không giống anh, nếu không có người đàn ông họ Trương kia, không có người nhà họ Lâm không chừng anh đã biến mất trên thế gian này từ lâu rồi. Anh hiểu không, anh chính là một kẻ vô dụng, là một con chó, chẳng qua từ một con chó hoang được người ta thuần dưỡng mà thôi!”
“Tôi giết cô!” Tổ Lâm hét lên một tiếng, xông lên đá cho Chu Ngọc Ninh một đá, làm cô ta đau đớn lăn lộn trên đất.
Một đá này của Tổ Lâm trúng ngay bụng của Chu Ngọc Ninh, làm cho cô ta đau đớn đến cùng cực.
Ánh mắt giận dữ của Tổ Lâm chạm phải ánh mắt buồn bã của Chu Ngọc Ninh, cậu ta lại nói tiếp: “Chu Ngọc Ninh, niệm tình xưa nghĩa cũ, tôi không trách tội em, tôi cho em một cơ hội, chỉ cần em chịu theo tôi, tôi sẽ bỏ qua hết những chuyện không tốt lúc trước, em muốn gì tôi cũng có thể cho em, em muốn cuộc sống xa hoa hay một căn biệt thự tôi cũng có thể cho em, chúng ta cùng bắt đầu một cuộc sống mới, em đồng ý không?”
Tổ Lâm nói xong thì búng tay một cái.
Một luồng pháp hoa được bản lên trời, ánh sáng chiếu lên hai người họ.
Sau đó một chiếc trực thăng bay đến lơ lửng giữa không trung.
Rồi những chiếc siêu xe như Rolls Royce, đến Maybach, Bentley, Koenigsegg, Ferrari lần lượt tiến đến gần và dừng lại trước mặt Chu Ngọc Ninh.
Tổ Lâm vung tay lên: “Em nhìn xem, chỉ cần em đồng ý thì tất cả những thứ này sẽ thuộc về em, tôi có thể giúp em trả thù Hà Minh Huy và vợ anh ta, giúp em rửa sạch nhục nhã trước đây họ đã gây ra cho em”
Chu Ngọc Ninh quay đầu nhìn những chiếc xe, những chiếc xe mà Chu Ngọc Ninh chỉ dám ngắm trên mạng giờ đang xuất hiện sống động trước mắt cô ta để cho cô ta chọn lựa.
“Em còn chần chờ gì nữa? Những gì em mơ ước tôi có thể cho em tất cả” Tổ Lâm thúc giục.
Chu Ngọc Ninh cố gắng rời mắt khỏi những chiếc xe rồi vừa cười to vừa nhìn thẳng vào Tổ Lâm.
“Ha ha hai Ha ha hai”
“Em cười cái gì?” Tổ Lâm nhướn mày hỏi: “Em nghĩ rằng tôi đang đùa sao?”
“Không phải sao?” Chu Ngọc Ninh phản bác.
“À” Tổ Lâm lạnh lùng cười “Em nghĩ tôi lấy vấn đề này ra để lừa em? Đúng là số phận trêu ngươi, hôm nay tôi mới phát hiện ra ý nghĩa thật sự của cuộc sống này, trước đây tôi sống không bằng con chó để người ta thoải mái sỉ nhục, chà đạp, nhưng sau khi được anh Trương giúp đỡ thì số mệnh của tôi đã sang một trang khác rồi!”
“Anh tưởng anh bây giờ thì hay lắm à?” Chu Ngọc Ninh nhướn mày nhìn thẳng vào Tổ Lâm: “Tuy tôi không rõ cái thế giới ngầm anh nói là gì, cả cái Quang Minh đảo chủ gì đó lại càng không hiểu, nhưng tôi biết rằng tất cả những thứ anh có đều là do người nhà họ Lâm bố thí cho? Anh có hiểu bố thí là gì không? Chỉ những người hèn kém bị người khác coi thường thì mới được nhận sự bố thí thôi! Nếu người ta dễ dàng cho.
anh cái gì đấy thì cũng sẽ rất dễ lấy lại, anh nói đúng trước đây anh sống như một con chó rách nhưng theo tôi thấy bây giờ anh cũng chỉ là một con chó được nâng cấp lên mà thôi, giờ đến đâu người ta cũng bảo anh là con chó trung thành mà nhà họ Lâm nuôi, bảo gì làm nấy!”
“Con chó này!” Tổ Lâm tát cho Chu Ngọc Ninh một cái trời giáng, âm thanh vang dội giữa khung cảnh yên tĩnh.
Chu Ngọc Ninh ốm má trợn mắt lên nhìn Tổ Lâm, nói: “Sao? Chạm đúng chỗ đau của anh à? Dám làm mà không dám nhận à?”
“Đồ đê tiện, câm miệng!” Tổ Lâm hét lên một tiếng rồi lại giáng một cái tát nữa vào mặt Chu Ngọc Ninh, cái tát lân này làm cho cô ta ngã ngồi trên mặt đất.
Cơ thể cô ta vì mới làm phẫu thuật xong nên cực kỳ yếu ớt.
Trong bóng tối, Tổ Lâm với vóc người nhỏ gầy như ác quỷ nhìn chằm chằm vào Chu Ngọc Ninh nghiến răng nghiến lợi nói: “Ha, thứ rẻ tiền như cô thì có tư cách gì để đánh giá tôi?”
Chu Ngọc Ninh với một bên mặt sưng vù chậm chạp bò dậy, nở nụ cười thảm thương: “Tổ Lâm, cho dù tôi là rác rưởi thì tôi cũng cố gắng tựu giành lấy thứ tôi muốn, anh nói tôi là điếm chuyện dụ dỗ đàn ông cũng được, nói tôi là kẻ không từ thủ đoạn phá hoại gia đình người khác cũng được, nhưng tôi không cần anh bố thí, không giống anh, nếu không có người đàn ông họ Trương kia, không có người nhà họ Lâm không chừng anh đã biến mất trên thế gian này từ lâu rồi. Anh hiểu không, anh chính là một kẻ vô dụng, là một con chó, chẳng qua từ một con chó hoang được người ta thuần dưỡng mà thôi!”
“Tôi giết cô!” Tổ Lâm hét lên một tiếng, xông lên đá cho Chu Ngọc Ninh một đá, làm cô ta đau đớn lăn lộn trên đất.
Một đá này của Tổ Lâm trúng ngay bụng của Chu Ngọc Ninh, làm cho cô ta đau đớn đến cùng cực.
Bình luận facebook