Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1569
Chương 1569:
Những người này đều là người của Địa Ngục Hành Giả ẩn nấp khắp Châu Xuyên, hôm nay Trương Thác thông báo cho tất cả người của Địa Ngục Hành Giả ở Châu Xuyên tập hợp lại, ngoài ra còn có các thế lực lớn khác cũng tới đây.
Sáu giờ chiều, tại sân bay Châu Xuyên.
Thiệu Khang đi đi lại lại trước cổng khởi hành, lo lắng chờ đợi.
Một người đàn ông trung niên có mái tóc vàng và đôi mắt xanh hiên ngang đi ra khỏi lối ra, theo sau người đàn ông trung niên còn có hai mươi vệ sĩ mặc đồ đen.
Lúc Thiệu Khang nhìn thấy người đàn ông tóc vàng đó thì vui mừng ra mặt rồi bước nhanh tới: “Đại nhân Đức Lăng, người tới rồi?”
“Đồ rác rưởi!” Đức Lăng trừng mắt nhìn Thiệu Khang: “Cái loại cướp Bình Hải chó má giống như cậu cũng xứng với chữ cướp sao? Chuyện cỏn con như thế cũng không làm được!”
Trên mặt Thiệu Khang vẫn là vẻ tươi cười, mặc dù tức giận nhưng không dám nói gì: “Đại nhân Đức Lăng dạy phải. Nhưng thế lực của người đó ít nhất cũng phải đứng hạng nhất trong thế giới ngầm, không phải là thứ chúng ta có thể đối phó được”
“Hạng nhất là cái quái gì hả?” Đức Lăng nói bằng giọng khinh thường: “Nếu kế hoạch của chúng ta hoàn thành, chúng ta sẽ có thể sánh ngang với Đảo Ánh Sáng rồi đấy”
“Đảo Ánh Sáng…”
Ba chữ này khiến toàn thân Thiệu Khang tự nhiên run lên.
Là người đứng đầu của thế lực ngầm hạng hai làm sao có thể không biết tiếng tăm của Đảo Ánh Sáng. Thiệu Khang hoạt động trong Bình Hải nhiều năm như vậy nhưng cũng chưa từng ra đảo, chưa từng thấy Quân Vương Địa Ngục. Thế nhưng danh tiếng của Đảo Ánh Sáng này quả thật giống như sấm sét bên tai.
Thiệu Khang cũng biết khoảng thời gian trước đây, Thị Tộc mới được hình thành, nghe nói Thị Tộc đứng đầu thế giới ngầm này đã đè bẹp các thế lực lớn khác, một mình chống lại các thế lực ngầm lớn mạnh tại đại hội thế giới ngâm, coi Đảo Ánh Sáng như một con kiến. Kết quả là Địa Ngục Quân Vương bất khả chiến bại quay lại làm cho ba gia tộc lớn đều cúi đầu bái phục, không ai dám suy đoán xem người đó mạnh thế nào.
Bây giờ, Đức Lăng nói ông ta có thể sánh ngang với Đảo.
Ánh Sáng ấy à? Đó là Đảo Ánh Sáng đấy. Một đảo Ánh Sáng đã mở đầu cho cuộc cải cách lật đổ ách thống trị hàng trăm năm của Vương hội!
“Cậu không cần phải lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên như vậy đâu”
Đức Lăng hờ hững xua tay: “Với tầm nhìn nhỏ bé đó của cậu thì không hiểu được cái vĩ đại của thế giới này, cũng không biết trên đời này có bao nhiêu cường giả đâu. Địa Ngục Quân Vương chỉ đi trước một bước mà thôi, chúng ta muốn đuổi kịp người đó cũng không phải là không thể. Đi thôi, mau dẫn tôi đi tìm người.”
Thiệu Khang gật đầu nhưng trong lòng vẫn nghi ngờ những gì mà Đức Lăng nói.
Bảy giờ tối, mỗi người đến nhà hàng Tân Hoa ở Châu Xuyên đều ăn mặc sang trọng, kính cẩn bước vào cửa khách sạn, không dám gây ồn ào, lúc nói chuyện ai nấy cũng tỏ ra thận trọng.
Những người đứng đầu các thế lực ngầm từ khắp nơi trên thế giới giống như những học sinh ngoan, chỉ dám thì thầm nói chuyện với nhau, bởi vì họ hiểu rằng khi đến đây thì địa vị của họ không là cái gì cả.
Ngoài cổng nhà hàng Tân Hoa, đám người Đức Lăng Thiệu Khang cũng đang đi tới.
Đức Lăng nhìn nhà hàng Tân Hoa ở trước mặt, hỏi: “Người chính là ở đây?”
“Đúng vậy!” Thiệu Khang gật đầu: “Đại nhân Đức Lăng, dựa theo tin tức mà chúng tôi có được, người giữ chiếc đỉnh đã vào nhà hàng này từ một giờ trước, từ đó chưa hề bước chân ra ngoài, đây là ảnh”
Thiệu Khang cung kính đưa điện thoại đến tận tay cho Đức Lăng. Trên điện thoại là hình của An Đông Hưng.
Đức Lăng vẫy vẫy tay, tên vệ sĩ mặc tây trang màu đen đứng sau lưng cách ông ta bốn mươi mét tức thì tiến lên trên.
“Nhìn thật kỹ người này rồi vào trong lôi hắn ra đây cho tôi!” Đức Lăng giơ điện thoại lên. Sau khi vệ sĩ nhìn thật kỹ hình dạng của An Đông Hưng xong lập tức đi từng bước lớn tiến thẳng vào trong nhà hàng.
Trước cửa nhà hàng, một người rồi một người đứng đầu thế lực ngâm các nơi đang đứng xếp hàng chỉnh tê, đừng nói đến chen ngang, ngay khoảng cách giữa mỗi người với nhau cũng tương đồng đến một trăm phần trăm.
Cảnh tượng mười hai tên vệ sĩ mặc tây trang màu đen của Đức Lăng bước từng bước lớn về phía cửa nhà hàng bị các vị thủ lĩnh thế lực ngầm nhất đẳng nhìn chằm chằm.
“Đây là người nào?”
Những người này đều là người của Địa Ngục Hành Giả ẩn nấp khắp Châu Xuyên, hôm nay Trương Thác thông báo cho tất cả người của Địa Ngục Hành Giả ở Châu Xuyên tập hợp lại, ngoài ra còn có các thế lực lớn khác cũng tới đây.
Sáu giờ chiều, tại sân bay Châu Xuyên.
Thiệu Khang đi đi lại lại trước cổng khởi hành, lo lắng chờ đợi.
Một người đàn ông trung niên có mái tóc vàng và đôi mắt xanh hiên ngang đi ra khỏi lối ra, theo sau người đàn ông trung niên còn có hai mươi vệ sĩ mặc đồ đen.
Lúc Thiệu Khang nhìn thấy người đàn ông tóc vàng đó thì vui mừng ra mặt rồi bước nhanh tới: “Đại nhân Đức Lăng, người tới rồi?”
“Đồ rác rưởi!” Đức Lăng trừng mắt nhìn Thiệu Khang: “Cái loại cướp Bình Hải chó má giống như cậu cũng xứng với chữ cướp sao? Chuyện cỏn con như thế cũng không làm được!”
Trên mặt Thiệu Khang vẫn là vẻ tươi cười, mặc dù tức giận nhưng không dám nói gì: “Đại nhân Đức Lăng dạy phải. Nhưng thế lực của người đó ít nhất cũng phải đứng hạng nhất trong thế giới ngầm, không phải là thứ chúng ta có thể đối phó được”
“Hạng nhất là cái quái gì hả?” Đức Lăng nói bằng giọng khinh thường: “Nếu kế hoạch của chúng ta hoàn thành, chúng ta sẽ có thể sánh ngang với Đảo Ánh Sáng rồi đấy”
“Đảo Ánh Sáng…”
Ba chữ này khiến toàn thân Thiệu Khang tự nhiên run lên.
Là người đứng đầu của thế lực ngầm hạng hai làm sao có thể không biết tiếng tăm của Đảo Ánh Sáng. Thiệu Khang hoạt động trong Bình Hải nhiều năm như vậy nhưng cũng chưa từng ra đảo, chưa từng thấy Quân Vương Địa Ngục. Thế nhưng danh tiếng của Đảo Ánh Sáng này quả thật giống như sấm sét bên tai.
Thiệu Khang cũng biết khoảng thời gian trước đây, Thị Tộc mới được hình thành, nghe nói Thị Tộc đứng đầu thế giới ngầm này đã đè bẹp các thế lực lớn khác, một mình chống lại các thế lực ngầm lớn mạnh tại đại hội thế giới ngâm, coi Đảo Ánh Sáng như một con kiến. Kết quả là Địa Ngục Quân Vương bất khả chiến bại quay lại làm cho ba gia tộc lớn đều cúi đầu bái phục, không ai dám suy đoán xem người đó mạnh thế nào.
Bây giờ, Đức Lăng nói ông ta có thể sánh ngang với Đảo.
Ánh Sáng ấy à? Đó là Đảo Ánh Sáng đấy. Một đảo Ánh Sáng đã mở đầu cho cuộc cải cách lật đổ ách thống trị hàng trăm năm của Vương hội!
“Cậu không cần phải lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên như vậy đâu”
Đức Lăng hờ hững xua tay: “Với tầm nhìn nhỏ bé đó của cậu thì không hiểu được cái vĩ đại của thế giới này, cũng không biết trên đời này có bao nhiêu cường giả đâu. Địa Ngục Quân Vương chỉ đi trước một bước mà thôi, chúng ta muốn đuổi kịp người đó cũng không phải là không thể. Đi thôi, mau dẫn tôi đi tìm người.”
Thiệu Khang gật đầu nhưng trong lòng vẫn nghi ngờ những gì mà Đức Lăng nói.
Bảy giờ tối, mỗi người đến nhà hàng Tân Hoa ở Châu Xuyên đều ăn mặc sang trọng, kính cẩn bước vào cửa khách sạn, không dám gây ồn ào, lúc nói chuyện ai nấy cũng tỏ ra thận trọng.
Những người đứng đầu các thế lực ngầm từ khắp nơi trên thế giới giống như những học sinh ngoan, chỉ dám thì thầm nói chuyện với nhau, bởi vì họ hiểu rằng khi đến đây thì địa vị của họ không là cái gì cả.
Ngoài cổng nhà hàng Tân Hoa, đám người Đức Lăng Thiệu Khang cũng đang đi tới.
Đức Lăng nhìn nhà hàng Tân Hoa ở trước mặt, hỏi: “Người chính là ở đây?”
“Đúng vậy!” Thiệu Khang gật đầu: “Đại nhân Đức Lăng, dựa theo tin tức mà chúng tôi có được, người giữ chiếc đỉnh đã vào nhà hàng này từ một giờ trước, từ đó chưa hề bước chân ra ngoài, đây là ảnh”
Thiệu Khang cung kính đưa điện thoại đến tận tay cho Đức Lăng. Trên điện thoại là hình của An Đông Hưng.
Đức Lăng vẫy vẫy tay, tên vệ sĩ mặc tây trang màu đen đứng sau lưng cách ông ta bốn mươi mét tức thì tiến lên trên.
“Nhìn thật kỹ người này rồi vào trong lôi hắn ra đây cho tôi!” Đức Lăng giơ điện thoại lên. Sau khi vệ sĩ nhìn thật kỹ hình dạng của An Đông Hưng xong lập tức đi từng bước lớn tiến thẳng vào trong nhà hàng.
Trước cửa nhà hàng, một người rồi một người đứng đầu thế lực ngâm các nơi đang đứng xếp hàng chỉnh tê, đừng nói đến chen ngang, ngay khoảng cách giữa mỗi người với nhau cũng tương đồng đến một trăm phần trăm.
Cảnh tượng mười hai tên vệ sĩ mặc tây trang màu đen của Đức Lăng bước từng bước lớn về phía cửa nhà hàng bị các vị thủ lĩnh thế lực ngầm nhất đẳng nhìn chằm chằm.
“Đây là người nào?”
Bình luận facebook