• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Cô Vợ Xinh Đẹp Lạnh Lùng Của Tôi (2 Viewers)

  • Chương 103-104

Chương 103: Rời đi để báo thù cho chị

“Hắc Vu Giáo đã bị nhà họ Kỷ tiêu diệt cách đây ba mươi năm rồi”.

Đối với câu hỏi của Giang Vũ, ông cụ Đổng giới thiệu: “Hắc Vu giáo từng là một thế lực rất tà ác ở khu vực Đông Nam, các môn đồ của chúng chủ yếu luyện thuật độc cổ và thường xuyên dùng người sống luyện công, luyện độc và nuôi dưỡng động vật độc”.

“Giáo phái này ỷ vào hang ổ của mình ở nơi cực kỳ nguy hiểm, dễ thủ khó công, tồn tại mấy trăm năm cũng không thể bị người tiêu diệt”.

“Ba mươi năm trước, lão Vương gia không thể chịu đựng được việc người dân ở khu vực Đông Nam bị Hắc Vu giáo đầu độc, ông ấy đã huy động quân đội, trả giá rất lớn, mới phá được sào huyệt của Hắc Vu giáo, tiêu diệt chúng hoàn toàn”.

“Năm đó ông đã tham gia vào cuộc vây quét Hắc Vu giáo, có lẽ cũng chính vì vậy, mới bị tàn dư của Hắc Vu giáo hạ độc, báo thù”.

“Ra là vậy!”

Kỷ Tuyết Tình hiểu ra: “Nhà họ Kỷ chính là kẻ thù diệt môn của Hắc Vu giáo, tàn dư của Hắc Vu giáo muốn báo thù, mới ra tay với con, điều này cũng có thể hiểu được”.

“Yên tâm đi! Ông đã báo cáo chuyện này lên lão Vương gia, sau này nhà họ Kỷ sẽ tiến hành quét sạch tàn dư của Hắc Vu giáo”.

Ông cụ họ Đổng lo lắng Kỷ Tuyết Tình sợ hãi, an ủi: “Sẽ không cho những kẻ kia có cơ hội quật khởi, nhưng chúng ta vẫn phải cẩn thận đề phòng!”

“Ông nội con biết chuyện xảy ra ở đây rồi à?”

Nghe thấy câu này, sắc mặt Kỷ Tuyết Tình thay đổi, chuyện này mà để ông nội biết, vậy thì sợ rằng cô cũng không thể tiếp tục ở lại Giang Châu, không thể tiếp tục ở bên cạnh Giang Vũ nữa.

“Con là cháu cưng của lão Vương gia, xảy ra chuyện như vậy, ai dám giấu ông ấy chứ!”

Ông cụ họ Đổng gật đầu, kiêng dè nói: “May mà con bình an vô sự, nếu không với tính tình của ông ấy, một khi con có chuyện, cả Giang Châu sẽ bị san bằng”.

“Con biết rồi”.

Ánh mắt Kỷ Tuyết Tình lóe lên một chút phiền muộn: “Kẻ quái dị đó đã bị bắt thì con và Giang Vũ đã về trước, làm phiền ông Đổng xử lý hậu quả”.

“Được! Hiện tại, ngoài những độc vật cần được dọn dẹp thì cũng không có việc gì khác, mấy đứa cứ về đi!”

Ông cụ họ Đổng gật đầu, vẫy tay gọi thuộc hạ mang đến một hộp quà tinh xảo, đưa cho Giang Vũ: “Lăng Phi Dương đưa cho cậu cây thuốc đó, tôi thay cậu nhận, bây giờ trả lại cho chủ nhân”.

“Cảm ơn ông Đổng!”

Giang Vũ nhận lấy hộp quà, mặc dù đã biết chuyện này có thể liên quan đến Lăng Vân từ miệng Kỷ Tuyết Tình, nhưng anh sẽ không ngốc nghếch từ chối thuốc của nhà họ Lăng.

“Em muốn được cõng!”

Kỷ Tuyết Tình nhõng nhẽo lắc cánh tay Giang Vũ: “Người ta bị bắt cóc, sợ lắm, cần anh cõng em về!”

Thấy cảnh này, ông cụ họ Đổng vội vàng quay người lại, trong lòng đổ mồ hôi lạnh:

“Phụ nữ đang yêu quả nhiên không thể nói lý, đường đường là cô cả nhà họ Kỷ lạnh lùng cao ngạo mà giờ lại biến thành bộ dáng này, quá khác thường”.

“Được được được”.

Giang Vũ bị cô làm cho tê dại cả người, ngoan ngoãn ngồi xổm trước mặt Kỷ Tuyết Tình: “Công chúa xinh đẹp, mời lên ngựa!”

“Về nhà thôi!”

Kỷ Tuyết Tình nằm trên lưng Giang Vũ, reo lên vui mừng: “Gia, gia..”

Có lẽ họ thực sự là một đôi hạnh phúc.

Nhìn bóng lưng của Giang Vũ và Kỷ Tuyết Tình, ông cụ họ Đổng có chút ngẩn ngơ, sau đó vội vàng lắc đầu: “Mình đang suy nghĩ lung tung gì vậy, hiện giờ lão Vương gia đã biết chuyện này, vậy thì nhà họ Kỷ tuyệt đối sẽ không đồng ý để họ ở bên nhau, chỉ không biết Tuyết Tình có thể chịu đựng được cú sốc này không?”

Kỷ Tuyết Tình nằm trên lưng Giang Vũ, lòng tràn đầy hạnh phúc và ngọt ngào.

Cô chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ đắm chìm trong cảm giác được đàn ông chở che, chiều chuộng như vậy, nếu có thể luôn hạnh phúc như thế này thì dù phải từ bỏ thân phận cô chủ nhà họ Kỷ, cô cũng sẵn lòng.

Giang Vũ cõng Kỷ Tuyết Tình, anh cũng vô cùng hạnh phúc, thầm nhủ sau này nhất định phải cố gắng trở nên mạnh mẽ, tuyệt đối không để Kỷ Tuyết Tình phải chịu bất kỳ tổn thương nào nữa.

“Nếu em rời đi, anh có thể chăm sóc bản thân được không?”

Khi sắp xuống núi, Kỷ Tuyết Tình mím môi nhỏ giọng hỏi.

“Em muốn đi sao?”

Giang Vũ khựng lại, không chắc chắn hỏi.

“Chuyện đó sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra mà!”

Kỷ Tuyết Tình thở dài, thất vọng nói: “Vốn dĩ em trốn nhà đi, rời khỏi Kim Lăng lâu như vậy cũng nên về rồi!”

“Vậy anh sẽ...”

Giang Vũ ấp úng, anh muốn nói mình sẽ đi cùng Kỷ Tuyết Tình.

Nhưng khi nhận ra bản thân hiện tại hoàn toàn không được nhà họ Kỷ thừa nhận, nếu đột nhiên đi theo không chỉ bị coi thường mà còn mang đến cho Kỷ Tuyết Tình vô vàn áp lực, anh liền nuốt lời vào trong.

“Vậy em cứ về trước đi!”

Giang Vũ hít sâu, kiên định nói: “Cho anh thời gian một năm, anh sẽ quang minh chính đại đến nhà họ Kỷ Kim Lăng cầu hôn, cưới em”.

“Đến lúc đó, anh đảm bảo không ai có thể ngăn cản chúng ta ở bên nhau”.

“Thời gian một năm có đủ không?”

Kỷ Tuyết Tình nhíu mày, mặc dù cô rất tin tưởng Giang Vũ, nhưng một kẻ tay trắng như Giang Vũ muốn nâng cao bản thân và địa vị cá nhân đến mức được nhà họ Kỷ thừa nhận trong một năm, thật sự quá khó!

“Đủ rồi!”

Giang Vũ kiên định tuyên bố: “Bất kể phải trả giá bao nhiêu, một năm sau, anh nhất định sẽ đến tìm em”.

“Được! Bất kể một năm sau anh có đạt được thành tựu gì, anh đều phải đến tìm em”.

Kỷ Tuyết Tình gật đầu, dùng sức ôm lấy cổ Giang Vũ, đỏ mặt nói: “Nếu đến lúc đó nhà họ Kỷ không thừa nhận anh, vậy chúng ta sẽ bỏ trốn”.

“Thế giới này rộng lớn như vậy, nhất định sẽ có chỗ cho chúng ta ở”.

“Chẳng lẽ chúng ta không thể ra nước ngoài sống sao, bất kể thế nào anh cũng phải tìm em nha”.

“Có thể ở bên anh là may mắn mấy đời của em, em tuyệt đối sẽ không để anh chịu thiệt thòi!”

Nghe những lời này, Giang Vũ vô cùng cảm động, kiên định nói: “Em đừng có suy nghĩ đến chuyện bỏ trốn nữa, anh nhất định sẽ có được sự thừa nhận của nhà họ Kỷ, quang minh chính đại cưới em, để em trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế gian”.

“Em tin tưởng anh!”

Kỷ Tuyết Tình gật đầu, nhưng trong lòng cô đã bắt đầu lên kế hoạch cho tương lai của họ.

Sau khi xuống núi, thấy thư ký Tiểu Viện đã đợi sẵn từ lâu, Giang Vũ đặt Kỷ Tuyết Tình xuống, ba người cùng nhau ngồi xe trở về Vân Đỉnh Thiên Cung.

Khi xe trở về Vân Đỉnh Thiên Cung, trước cổng biệt thự đã tập trung rất nhiều người, đều là những nhân vật có tiếng tăm trong thành phố Giang Châu.

Thấy Kỷ Tuyết Tình trở về, những người này đều vội vàng tiến lên hỏi han, sợ Kỷ Tuyết Tình chịu bất kỳ tổn thương nào.

Mọi người đều hiểu rõ, nếu Kỷ Tuyết Tình xảy ra chuyện ở Giang Châu thì cả Giang Châu sẽ phải hứng chịu tai họa.

Cho dù bây giờ Kỷ Tuyết Tình bình an trở về thì các thế lực trong Giang Châu chắc chắn sẽ phải trải qua một lần xáo trộn.

“Cảm ơn các vị quan tâm, tôi không sao, cũng sẽ không trách cứ bất kỳ ai”.

Đối mặt với sự quan tâm của những người đứng đầu Giang Châu, Kỷ Tuyết Tình lạnh lùng đáp lại: “Bây giờ tôi thấy hơi mệt, cần nghỉ ngơi, các vị đều về đi!”

Nghe thấy những lời này, nhóm người đứng đầu đang sợ hãi mới thở phào nhẹ nhõm, yên tâm rời đi.

Khi trở về biệt thự, Giang Vũ mang thuốc men về phòng trước, sau đó pha cho Kỷ Tuyết Tình một chén nước đường đỏ: “Em cứ nghỉ ngơi đi, anh đi ra ngoài làm chút việc!”

“Đi đi, chú ý an toàn!”

Kỷ Tuyết Tình cầm chén, âu yếm dặn dò một câu.

“Tên Giang Vũ này quá đáng thật!”

Nhìn bóng lưng Giang Vũ rời đi, Tiểu Viện bất mãn phàn nàn: “Cô chủ vừa mới thoát hiểm, anh ta lại không ở lại chăm sóc, có chuyện gì quan trọng hơn chị nữa chứ?”

“Chị nghĩ anh ấy thật sự đi làm việc của mình sao?”

Kỷ Tuyết Tình uống một ngụm nước đường đỏ, mỉm cười nói: “Anh ấy là đi báo thù cho chị!”

“Ý chị là, Giang Vũ đi tìm Lăng Vân sao?”

Sắc mặt Tiểu Viện thay đổi, nhắc nhở: “Nhà họ Lăng có hai cường giả Tông Sư trấn giữ, anh ta cứ thế mà đến, không phải đang tìm chết sao?”
Chương 104: Đuổi đến tỉnh thành, gọi con trai ông ra chịu chết

“Mặc dù biết mình không phải là đối thủ của hai cường giả Tông Sư, nhưng anh ấy vẫn bất chấp tất cả để báo thù cho chị”.

Nghe thấy lời Tiểu Viện, Kỷ Tuyết Tình mỉm cười, vui mừng nói: “Một người đàn ông như vậy, sao chị có thể không yêu đến điên cuồng được!”

Thực tế, Giang Vũ vội vã ra ngoài, thực sự là muốn đi tìm Lăng Vân tính sổ.

Kỷ Tuyết Tình bị bắt cóc trên đường đến gặp Lăng Vân theo lời mời của đối phương, ngay cả một kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra Lăng Vân chắc chắn cùng sự kiện bắt cóc có liên quan.

Giang Vũ không ngờ mình lại hào phóng đến mức sẵn sàng hòa giải với nhà họ Lăng, mà Lăng Vân lại dám ra tay với Kỷ Tuyết Tình.

Cho dù nhà họ Lăng có hai cường giả Tông Sư trấn giữ, Giang Vũ tuyệt đối cũng sẽ không tha cho Lăng Vân.

Ở bên kia!

Sau khi chào tạm biệt Giang Vũ, Lăng Phi Dương lo lắng trở lại biệt thự nhà họ Lăng.

Ban đầu, sau khi hòa giải và hợp tác với Giang Vũ, Lăng Phi Dương rất vui vẻ.

Nhưng khi nghe nói Kỷ Tuyết Tình bị bắt cóc, Lăng Phi Dương biết chuyện này quá lớn, có thể nhà họ Lăng cũng sẽ bị ảnh hưởng, không khỏi lo lắng.

“Bố! Bố đã trở lại, con có một tin tốt để báo cho bố!”

Thấy Lăng Phi Dương trở lại, Lăng Vân kích động hét lên: “Bố không cần phải vì chuyện của Giang Vũ mà lo lắng nữa, anh ta sẽ sớm gặp phải kết cục hẩm hiu”.

“Có ý gì?”

Lăng Phi Dương nghi hoặc nhìn Lăng Vân, cảnh cáo: “Sau này đừng có đi trêu chọc Giang Vũ nữa, bố đã cùng cậu ta...”

“Kỷ Tuyết Tình bị bắt cóc, sau chuyện này, cô ta chắc chắn sẽ bị gia đình họ Kỷ đưa về”.

Lăng Vân không đợi Lăng Phi Dương nói xong đã đắc ý khai hết: “Chỉ cần Kỷ Tuyết Tình rời đi thì Giang Vũ không có ai chống lưng, chỉ là một con chó nhỏ, căn bản không phải là đối thủ của nhà ta”.

“Sao con biết Tuyết Tình bị bắt cóc?”

Lúc này, tin tức Kỷ Tuyết Tình bị bắt cóc còn chưa được công khai, Lăng Vân đang dưỡng thương mà có thể biết khiến Lăng Phi Dương đột nhiên có linh cảm xấu: “Chuyện này có liên quan gì đến con?”

“Đúng vậy! Chính con và Lưu Thư Nhất đã lên kế hoạch bắt cóc này, cũng chính con đã gọi điện hẹn gặp Kỷ Tuyết Tình, từ đó mới có cơ hội cho Lưu Thư Nhất bắt cóc Kỷ Tuyết Tình”.

Lăng Vân ngẩng cao đầu, đắc ý nhìn Lăng Phi Dương: “Nói xem, con trai của bố có giỏi không!”

“Đi chết đi!”

Nghe thấy những lời này, Lăng Phi Dương tức giận đến mức hét lên, đá một cú mạnh vào ngực Lăng Vân, mặt tái mét hét lên: “Mày là đồ ngu, dám động đến Kỷ Tuyết Tình, mày muốn hại chết cả nhà à!”

Lúc này, Lăng Phi Dương ước gì có thể giết chết thằng ngu Lăng Vân này, bên này ông ta đã hòa giải với Giang Vũ, còn đạt được sự hợp tác rộng hơn nữa.

Cứ tưởng nhà họ Lăng sắp phất rồi, Lăng Vân lại làm ra chuyện ngu ngốc như vậy.

Một khi bị bại lộ, đừng nói đến việc phất lên, cả nhà họ Lăng đều có thể bị diệt trừ, quá khốn nạn!

“Bố, bố đánh con làm gì?”

Lăng Vân ngã xuống đất, không hài lòng nói: “Con biết chừng mực, chỉ muốn bắt cóc Kỷ Tuyết Tình một chút, để cô ta bị nhà họ Kỷ đưa về, sẽ không làm tổn thương cô ta, hơn nữa là Lưu Thư Nhất chấp hành hành động theo lệnh, con sẽ không bị bại lộ!”

“Mày là thằng ngu, sao mày biết chắc Lưu Thư Nhất sẽ không làm hại Kỷ Tuyết Tình?”

Lăng Phi Dương trừng mắt, hét lên: “Tên rác rưởi đó bây giờ đã trắng tay, chuyện gì cũng dám làm, Kỷ Tuyết Tình rơi vào tay hắn sao có thể an toàn trở ra?”

“Nói nữa, cho dù Lưu Thư Nhất không làm hại Kỷ Tuyết Tình, nhưng cô chủ nhà họ Kỷ bị bắt cóc, nhà họ Kỷ sao có thể bỏ qua?”

“Hơn nữa, chuyện này đã ồn ào như vậy, Lưu Thư Nhất trốn không thoát rồi, mày có thể đảm bảo hắn sẽ không khai ra mình không?”

Sắc mặt Lăng Vân cứng đờ, lập tức hoảng hốt.

Mặc dù Lưu Thư Nhất đã hứa hẹn rất nhiều, nhưng đối mặt với Kỷ Tuyết Tình xinh đẹp như vậy, chính anh ta còn cảm thấy mình không thể kiềm chế được, vậy Lưu Thư Nhất cũng rất có khả năng sẽ ra tay với Kỷ Tuyết Tình.

Mà với nhân phẩm của Lưu Thư Nhất, một khi bị bắt chắc chắn sẽ khai ra anh ta ngay lập tức.

“Bố! Vậy bây giờ chúng ta phải làm gì?”

Lăng Vân đứng dậy, lo lắng hỏi: “Con chỉ gọi điện hẹn Kỷ Tuyết Tình, sẽ không bị truy cứu trách nhiệm chứ?”

“Mày quá coi thường nhà họ Kỷ rồi, tất cả những người liên quan đến chuyện này đều khó thoát khỏi trách nhiệm, huống hồ mày còn là đồng lõa”.

Lăng Phi Dương đi đi lại lại một cách bồn chồn, cắn răng nói: “Đi! Ngay lập tức trở về tỉnh thành, sau đó có chết cũng không được thừa nhận mình có liên quan đến vụ bắt cóc Kỷ Tuyết Tình, nếu không nhà họ Lăng nguy rồi”.

“Đúng đúng đúng, tỉnh thành mới là địa bàn của chúng ta”.

Lăng Vân liên tục gật đầu: “Con chỉ gọi cho Kỷ Tuyết Tình một cuộc điện thoại, chỉ cần con cứng miệng nói không liên quan đến vụ bắt cóc, nhà họ Kỷ cũng không làm gì được con”.

Ngay lập tức, bố con nhà họ Lăng không thèm thu dọn đồ đạc, lập tức chạy trốn về tỉnh thành.

Khi Giang Vũ đến biệt thự nhà họ Lăng, bố con họ Lăng đã sớm chạy mất rồi!

Sau khi biết được bố con họ Lăng đã trốn về tỉnh thành, Giang Vũ không chút do dự, lập tức lái xe đến tỉnh thành.

Dám động đến Kỷ Tuyết Tình, cho dù Lăng Vân có trốn đến chân trời góc biển, Giang Vũ cũng sẽ không tha cho anh ta.

Tỉnh thành nhà họ Lăng!

Trở về nhà, Lăng Vân hoàn toàn thả lỏng, ở trên địa bàn của mình, cho dù đối mặt với nhà họ Kỷ, anh ta cũng có đủ tự tin.

Lăng Phi Dương thì lo lắng bất an, không hề thoải mái như Lăng Vân.

Vào buổi tối, Lăng Vân ngồi trước bàn ăn uống ngon lành, miệng không ngừng nói: “Bố! Bây giờ chúng ta đã trở về địa bàn của mình rồi, bố đừng mặt mày ủ dột nữa!”

“Mày là thằng bất hiếu, còn có tâm tư ăn uống à”.

Sắc mặt Lăng Phi Dương âm trầm nhìn Lăng Vân: “Nếu không cẩn thận, chuyện này sẽ khiến cả nhà họ Lăng sẽ gặp hoạ...”

“Yên tâm đi, cho dù Lưu Thư Nhất bị bắt thì cũng không có bất kỳ bằng chứng nào có thể chứng minh con hợp tác với anh ta”.

Lăng Vân chẳng hề để ý bĩu môi: “Chỉ cần con không thừa nhận, thì không ai có thể làm gì con được?”

“Bùm!”

Lúc này, một tiếng nổ lớn vang lên, cắt ngang cuộc trò chuyện của hai bố con.

“Ông chủ, cậu chủ, không ổn rồi!”

Người quản gia vội vàng chạy vào, kinh hô: “Cái tên Giang Vũ kia đã phá cửa xông vào rồi”.

“Giang Vũ?”

Lăng Phi Dương hơi sửng sốt, vốn tưởng rằng người nhà họ Kỷ sẽ đến tận nhà gây chuyện, nhưng không ngờ lại là Giang Vũ đến trước.

“Tên khốn đó dám đến đây gây rối, đúng lúc để con cho nó biết đây là đất của ai?”

Lăng Vân vứt bỏ thức ăn trên tay, nghiến răng nghiến lợi hét lên: “Mau thông báo cho tất cả mọi người tập trung, hôm nay tôi sẽ cho tên khốn đó một trận nhớ đời”.

“Đừng nóng vội!”

Lăng Phi Dương vội vàng lên tiếng ngăn cản, nhắc nhở: “Có thể Giang Vũ đến để moi móc thông tin, chúng ta tuyệt đối không thể lòi ra bất kỳ manh mối nào cho người nhà họ Kỷ, nghe rõ chưa?”

Nghe nhắc tới nhà họ Kỷ, Lăng Vân gật gật đầu.

Khi bố con nhà họ Lăng đi vào sân, Giang Vũ đang bị một đám vệ sĩ vây quanh, vẻ mặt sát khí đằng đằng.

“Cậu Giang, sao cậu lại đến đây?”

Chưa đợi Giang Vũ lên tiếng, Lăng Phi Dương đã nhiệt tình tiến lên chào hỏi, mắng chửi một đám vệ sĩ: “Tản ra, tản ra! Đây là đối tác quan trọng của nhà họ Lăng trong tương lai, không ai được phép vô lễ với cậu Giang!”

“Lăng Phi Dương, gọi con trai ông ra chịu chết!”

Giang Vũ lạnh lùng nhìn Lăng Phi Dương: “Tôi nể mặt của ông cụ Đổng, đồng ý hòa giải với nhà họ Lăng, hơn nữa sẵn sàng thiện chí hợp tác với nhà họ Lăng”.

“Nhưng Lăng Vân lại dám bắt cóc cô Kỷ, tôi tuyệt đối sẽ không tha cho hắn!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom