• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Cố Sự (4 Viewers)

  • Chương 26-30

Chương 26 Chương 26: Vân Mộc Đại Đế - Thái Cổ Thập Hung.

Chương 26: Vân Mộc Đại Đế - Thái Cổ Thập Hung.

(Chương này mình dựa theo Thái Cổ Thập Hung của Thế Giới Hoàn Mỹ Miêu tả nha)

Trong truyền thuyết Thái Cổ Thập Hung đã từng tồn tại ở Tiên Giới. Thái Cổ Thập Hung có thiên phú Thần Thông cường đại, còn được gọi là Thập Hung Thần Thông, Thập Hung Thần Thông uy lực vô cùng, nếu được Thập Hung truyền thụ lại cho Nhân Tộc uy lực sẽ bị giảm xuống.

Thái Cổ Thập Hung bao gồm: Côn Bằng, Chân Long, Phượng Hoàng, Kỳ Lân, Chu Tước, Viêm Đế, Thanh Loan, Cửu U Tỳ, Cửu Diệp Kiếm Thảo, Đả Thần Thạch.

Thái Cổ Thập Hung, được xưng là Thập Hung bởi vì thân thể kỳ dị huyết mạch cường đại, một khi bộc phát khủng bố vô biên, đều có Thần Thông sở hữu của riêng mình, nó tồn tại một cách đặc thù, một khi đánh nhau không thể ngăn cản.

Chân Tiên có thể cùng Tiên Vương liều mạng, Tiên Vương thì có thể lấy một địch mười. Thập Hung đều có thân thể cường đại, thiên phú thần thông mạnh mẽ được xưng là: Thập Hung Thần Thông, để chúng có thể tung hoành ở thời kỳ Thái Cổ, thực tế đều là Tiên Đạo cao thủ trải tiên cổ đại chiến, thân thể đều đạt tới trình độ Tiên Vương, trong đó Thập Hung đứng đầu là Chân Long Vương.

Côn Bằng Tộc

Một trong Thập Hung, Côn Bằng tộc bắt đầu ở Tiên Giới, hình dáng có thể là Côn hoặc Bằng mạnh nhất, nắm giữ Thái Dương Âm Lực. Hoặc chìm vào hỗn độn, hình như cá lớn, toàn thân đen nhánh,lưng mênh mông vô hạn không biết mấy vạn dặm. Hoặc hóa thành Bằng, toàn thân óng ánh xen kẽ sọc đen, xuyên qua Tinh Hà, khổng lồ vô biên.

Côn Bằng Vương Tộc Trưởng: Hai Kỷ Nguyên trước đã bước vào Tiên Vương, bởi vì nguyên nhân nào đó mà ngã xuống, lưu lại một chấp niệm còn sót lại Loạn Cổ Chi Khu, khi bị ba vị Tuyệt Đỉnh Tiên Vương ngăn cản, hắn vì bảo vệ Nữ Nhi mà triệt để chết đi, chấp niệm vĩnh viễn biến mất thiên địa.

Nữ Nhi Côn Bằng Vương (hiện tại là tộc trưởng Côn Bằng nhất tộc ở Nhân Gian): Thế hệ cuối cùng của Thập Hung Côn Bằng, Nàng ở Tiên Cổ trọng thương sắp chết, được Côn Bằng Vương xả thân cứu sống chạy đến Nhân Gian.

Lại bị ba vị Tiên Vương ở Loạn Cổ Sơn suất lĩnh năm vị Chân Tiên Đỉnh Phong vây khốn mà chạy về Nhân Gian. Vừa đến Nhân Gian không bao lâu tạo nên Côn Bằng Tộc hiện nay.

Thần Thông của Côn Bằng Tộc: Côn Bằng Thần Thông có thể diễn hóa Âm Dương, còn chứa đại dương vô lượng Thái Âm Dương Lực còn được biết Thái Dương Quyền, Thái Âm Chưởng, Vũ Hóa Kiếm Lô, Chân Hoàng Chi Kiếm, Thanh Thiên Bằng Thuật, Huyễn Bằng Thuật, Dương Âm Cân Thuật, Đại Hải Vô Lượng.

Chân Long Tộc

Được Xưng Tụng là Thập Hung người Đứng Đầu, Chân Long Tộc còn được xưng là Tiên Vương chi tộc, mỗi con Chân Long trưởng thành đến cùng đều trở thành Tiên Vương tức là Thần Long, rất nhiều chủng tộc đều có thể tiến hóa thành Chân Long nhưng cho dù hơn ngàn con tiến hóa mà thành, cũng chỉ có một con được xưng là Chân Long.

Ứng Long Xích Dương Huyền Thiên: Tộc Trưởng của Chân Long Nhất Tộc thời kỳ Thượng Cổ, hắn cùng thiên hạ mà tranh, đoạt nhất danh chi uy, là Tiên Vương chân chính duy nhất trong Thập Hung được xưng tụng Bất Hủ Ứng Long Tiên Vương.

Chân Long Tộc Trưởng ở Nhân Gian: là một vị Nữ Long cùng nhau đại chiến ở Hỗn Độn Chiến Trường trọng thương chạy đến Nhân Gian tạo lên Chân Long Tộc.

Thần Thông Của Chân Long Tộc: Chân Long Thần Thông là mạnh nhất trong Thập Hung được xưng tụng là Đệ Nhất Thái Cổ Thần Thông, có những Tuyệt Kỹ gồm Dẫn Long Thủ, Ngự Long Thuật, Long Ngâm Thuật, Chân Long Trảo, Long Động Cửu Thiên, Du Long Đoạn Thương Vũ.

Phượng Hoàng Tộc.

Một Trong Thập Hung, còn được gọi là Bất Tử Thần Hoàng, Cổ Phượng, Thiên Phượng, Chân Phượng, Ngũ Sắc Thần Hoàng, trứng Phượng Hoàng sau khi bị ô nhiễm diễn sinh ra Tịch Diệt Phượng Hoàng thị sát.

Phượng Hoàng thời kỳ thái cổ chiến tử hầu như không còn một ai trên đời.

Tịch Diệt Phượng Hoàn bị ô nhiễm không xưng là Phượng Hoàng, từng thuộc về Cửu Thiên Thập Địa, chạy xuống Nhân Gian tạo nên Phượng Tộc.

Thần Thông của Phượng Hoàng Tộc: Chân Hoàng Bất Tử Thân, Dục Hỏa Trùng Sinh, Phượng Âm Minh, Thiên Phượng Lực, Tịch Diệt Viêm Hỏa.

Viêm Đế Tộc.

Bên trong Thập Hung chưởng khống Hỏa Diễm, chủ thương sát phạt, năm đó được xưng cường giả hậu khởi có tiềm lực nhất, cũng là thập hung trẻ nhất. Chính là bởi vì tiềm lực rất lớn nên được xưng là Viêm Đế.

Hắn nắm giữ Hỏa Diễm, được xưng là đại thiên chấp pháp, ngọn lửa có thể đốt cháy hết thảy thế gian vạn vật. Chính vì hắn tiềm lực kinh người, gặp phải Bất Hủ Thần Vương nên bị diệt sát.

Thập Hung Viêm Đế đời cuối cùng: Viêm Linh Tộc cái thế cường giả, những năm cuối cùng của tiên cổ đại chiến, gặp nhiều Bất Hủ Tiên Vương vây công, trọng thương lạc vào Nhân Gian, tạo ra Viêm Linh Tộc hiện tại.

Thần Thông Của Viêm Linh Tộc: Cửu Thiên Viêm Hỏa, Viêm Hỏa Hóa Tinh Thần, Viêm Hỏa Chỉ, Phật Nổ Hỏa Liên, Tam Thiên Hỏa Liên Chưởng.

Chu Tước Tộc.

Một trong Thập Đại Hung Thú, Chu Tước thời thái cổ còn gọi là Chu Điểu là Linh Vật Thiên Liên của trời đất, ở thời kỳ Thái Cổ nằm trong Tứ Tượng chiến lực siêu quần mỗi con đều sánh bằng một đầu Thần Long.

Nắm giữ Hỏa Diễm cực mạnh, được xưng là thiên hạ đệ nhất Điểu, ngọn lửa của nó có thể Thiếu Đốt tất mọi thứ, thanh trừng những thứ dơ bẩn trong Thiên Hạ

Chu Tước rất ít được nhắc đến ở thời kỳ Thái Cổ, nhưng vì ngọn lửa kỳ dị, cường giả duy nhất nằm trong Thập Hung của Chu Tước Tộc bị vị Thái Cổ Tiên Vương vây công mà chết, sau này một quả trứng rơi vào Nhân Gian nở ra, hiện nay là Chu Tước Tộc Trưởng là Chu Tước Tộc ở Nhân Gian.

Thần Thông Của Chu Tước Tộc: Chu Tước Niết Bàn Hỏa, Chu Tước Thanh Viêm Hỏa, Chu Tước Khốn Cầm, Không Đổng Cửu Thiên.

Thanh Loan Tộc.

Một trong Thập Đại Hung, bắt đầu ở Cửu Thiên Thập Địa (Tiên Giới) nắm giữ thời không đại đạo, đối với thiên địa hư không mười phần mẫn cảm, tiên cổ thời đại có Thanh Loan Tiên Vương bị quấy nhiễu đột phá chút nữa hình thần cầu diệt. Thanh Loan Tiên Vương phẫn nộ chém chết ba tên Bất Hủ Tiên Vương vây khốn hắn.

Thanh Loan Tộc tiến vào Cửu Thiên Thập Địa, phát sinh dị biến càng thêm cương đại, tự xưng là Thần Loan Tộc, sau khi biến dị tộc nhân rất ít, nhưng có uy thế cực kỳ vô địch, tay trái xé rách không gian, tay phải cắt đứt thời gian, khủng bố tuyệt luân, cao thủ của Thanh Loan Tộc một đường chém giết hơn mười tên Bất Hủ Tiên Vương.

Thần Thông Của Thanh Loan Tộc (Thần Loan Tộc): Hư Không Đoạn Trường Hà, Nhất Niệm Vĩnh Hằng, Hư Không Tù Túng, Vĩnh Hằng Cấm Khu, Hư Không Thuấn Di, Nhất Nguyên Hóa Hư Không, Hư Không Đại Liệt Trảm.

Cửu U Tộc .

Một trong Thập Hung sau khi Ứng Long Tiên Vương ngã xuống thành người đứng đầu Thập Hung, tộc này không phải sinh ra ở Tiên Giới, Cửu Thiên Thập Địa, là duy nhất một tộc còn lại sót ở thời kỳ Thượng Cổ chạy đến Cửu Thiên Thập địa sinh sống.

Đầu như hình sói, trên đầu có một đôi sừng trâu thật lớn mà cổ xưa, mi tâm có một con mắt dựng thẳng, hung tàn vô cùng, trên người mọc đầy vẫy đen, cứng rắn lạnh lẽo, sau lưng có chín cái đuôi đều sinh trưởng thành một đầu hung thú cực kỳ cường hãn, hình đầu như rồng, hung tợn dọa người, một thân pháp lực vô biên.

Vũ Vô Địch là Tuyệt Thế Tiên Vương nằm giữ Cửu U Thần Thông, nhất niệm liền trảm sát Tiên Vương, cuối thời Tiên Cổ Mạt Niên chết trận, hậu đại tuyệt tích hầu như không còn.

Thần Thông Cửu U Tộc: Sinh Mệnh Cấm Khu, Thần Ngao Chi Thương, Hắc Ám Chi Nộ, Cửu Long Phá Diễm Chưởng.

Cửu Diệp Kiếm Thảo

Nằm trong Thập Hung, tộc này bắt đầu từ Cửu Thiên Thập Địa (Tiên Giới). Lá của nó như một Thanh Kiếm cộng sinh chín mảnh. Bốn Đại Bất Hủ Tiên Vương xuyên giới hàn lâm bắt nguồn từ nó, nó dùng sức một mình nó đối kháng Bốn Đại Bất Hủ Tiên Vương. Sau một hồi đại chiến liền mất tích, Cửu Diệp Kiếm Thảo cũng là đương thời mạnh nhất Kiếm Đạo Trường Hà Vô Địch Kiếm Giả.

Thần Thông Cửu Diệp Kiếm Thảo: Cửu Thiên Hoàng Kiếm, Kiếm Khí Tung Hoành Ba Vạn Dặm, Nhất Kiếm Trảm Tinh Hà, Nhất Kiếm Đoạn Hư Vô, Phá Không Kiếm Ý, Thảo Kiếm Vô Tung, Nhất Kiếm Tây Lai, Nhất Kiếm Hóa Sinh Tử, Nhất Kiếm Niệm Phù Sinh, người tu luyện được Thần Thông này ắt Vô Địch Kiếm Đạo mọi thời đại.

Đả Thần Thạch:

Một trong Thập Hung nó là một tảng đá, một tảng đá có thể dời non lập biển, là một loại Thần Thạch kỳ dị có thể sinh dưỡng hậu đại. Cứng rắn vô cùng, có thần thức, là một tảng đá thông minh có thể tu luyện, có thể nuốt bất cứ thiên tài địa bảo nào, có năng lực tiến hóa cực kỳ mạnh mẽ, được xưng là Tiên Giới Chi Bảo, Thánh Nhân Thượng Cổ, Thần Nhân Luyện Khí đều muốn có được, nhưng gặp không thể cầu.

Thập Hung Đả Thần Thạch đời cuối cùng chết trận tại Tiên Cổ Mạt Niên, một viên đá nhỏ rớt xuống Nhân Gian, Trăm Vạn Năm chưa từng xuất hiện và có thể là không bao giờ xuất hiện.

Thần Thông của Đả Thần Thạch: Loạn Đả Thần Xung, Tiến Hóa Vô Biên, Thần Hoàn Hấp Thụ, Đả Thần Chú.

Kỳ Lân Tộc

Một Trong Thập Hung, có Bạch Kỳ Lân, Tổ Kỳ Lân, Thủy Kỳ Lân hậu duệ hỗn huyết nhiều vô số kể nhưng mạnh nhất là Hỏa Vân Lân, Hỏa Kỳ Lân.

Bạch Kỳ Lân độ kiếp Thần Vương xông xáo cướp đoạt lôi kiếp, đột phá Thần Vương nhưng bị Bốn Vị Bất Hủ Tiên Vương vây khốn mà chết, hậu đại chạy xuống Nhân Gian thoát khỏi một kiếp diệt Tộc.

Thần Thông Của Kỳ Lân Tộc: Thần Thông Hoàn Chỉnh của của Kỳ Lân Tộc là Kỳ Lân Tứ Kích gồm Kỳ Lân Bộ, Kỳ Lân Quyền, Kỳ Lân Túc, Kỳ Lân Văn tu hành đầy đủ Tứ Kích Thần Thông có thể cái thế Vô Địch không ai sánh bằng.
Chương 27 Chương 27 : Vân Mộc Đại Đế - Đế Đô.

Chương 27: Vân Mộc Đại Đế - Đế Đô.

Vân Hỏa bước ra tám bước Kỳ Lân Bộ hủy diệt đám đạo tặc ngán đường bọn hắn di chuyển, Vân Hỏa Chi Uy chấn nhiếp hoàn toàn những người khác trên Vô Ảnh Chiến Thuyền.

Tư Đồ Trường Long nhìn thấy Vân Hỏa ra tay, trong lòng hắn hiện lên một tia hoảng sợ, hắn đố kỵ, suy nghĩ. "Rốt cuộc đám người này tử đâu xuất hiện phá mất ánh hào quang của hắn". Hai tay nắm chặt cực kỳ tức giận, không cam tâm.

Bạch Mộng Sam nhìn thấy Vân Hỏa quay về Vô Ảnh Chiến Thuyền, đi đến chỗ hắn chào hỏi, nàng trước đây chỉ nghỉ Vân Hỏa chỉ là Dung Luyện Cảnh bình thường, có huyết mạch Hỏa Kỳ Lân, không ngờ người này mạnh như vậy, bước ra vài bước tùy tiện liền tiêu diệt một tên Tiên Thiên Cảnh Hậu Kỳ cực kỳ đáng sợ.

"Vân Hỏa huynh đệ thực sự là Ngọa Hổ Tàng Long, không hổ là huyết mạch Kỳ Lân Tộc" Bạch Mộng Sam mỉm cười đi đến lại gần Vân Hỏa nói.

"Mộng Sam cô nương không cần quá khen, ta còn rất yếu kém" Vân Hỏa khiêm tốn trả lời Bạch Mộng Sam.

"Vân Hỏa huynh đệ quá khiêm tốn rồi! Cho dù ở Đế Đô các thiên tài danh môn vọng tộc cũng không mạnh bằng huynh" Bạch Mộng Sam khuôn mặt bất đắc dĩ cười nói, ngươi yếu thì ai mạnh đây.

"Haha! So với Đại Ca, Bạch tỷ ta còn kém xa, cô nương đừng tâng bốc ta như vậy." Vân Hỏa một bên nghe nàng khen ngợi cười lớn.

Vân Mộc đứng một bên cùng Bạch Hà ngắm cảnh, thấy Tiểu Tử Vân Hỏa này khoe khoang khoác lác, lắc đầu nhìn thẳng về phía hai người Bạch Mộng Sam cùng Vân Hỏa nói.

"Thế gian này có rất nhiều kẻ mạnh, đệ đừng quá khoác lác, nếu không sau này không biết mình chết như thế nào, chỉ là một Tiên Thiên Cảnh mà thôi đệ cũng đừng quá đắc ý!".

"Chúng ta ra ngoài không phải để khoe khoang, khoác lác".

Vân Hỏa một bên nghe những lời Vân Mộc nói, hắn liền chột dạ, đúng vậy bọn họ ra ngoài không phải khoác lác. Đại Ca còn chưa dùng hết con bài chưa lật, Bạch tỷ vô vàn thủ đoạn chưa từng sử dụng, hắn một cái Kỳ Lân Bộ sát kỹ mạnh nhất, lần đầu tiên đánh nhau đã phải dùng đến nó hắn thật sự hổ thẹn.

"Đại Ca, lần sau ta không lỗ mãng nữa"

"Được rồi, ta không trách đệ chỉ là nên khiêm tốn một chút là được, thế gian này không phải ai cũng như ta và Bạch tỷ." Vân Mộc mở miệng nhắc nhở, tuy bọn hắn gia nhập Thanh Vân Môn nhưng cũng không thể không đề phòng.

Vân Hỏa cùng Bạch tỷ khá ngây thơ, lỡ như gặp Cường Giả thật sự, muốn Tinh Huyết của bọn họ thì làm sao, Kỳ Lân Tộc, Giao Long Tộc, Tinh Huyết cũng cực kỳ trân quý, mỗi một tu sĩ đều ước ao có được.

Nhưng mà Vân Mộc cũng không biết rằng, với thân phận là Chân Long, Kỳ Lân thì trên thế gian này không ai dám đụng đến hai người Bạch Hà, Vân Hỏa, hắn quá lo xa mà thôi.

Bạch Mộng Sam nghe Vân Mộc nhắc nhở Vân Hỏa, biết được bọn họ không hoàn toàn tin tưởng nàng, cũng đúng dù sao bọn họ mới quen biết bao lâu, nàng lại chủ động thân cận như vậy, khó trách làm người khác nghi ngờ.

Bạch Mộng Sam cũng không để ý ba người bọn họ nữa, quay về phòng bên trong Chiến Thuyền của mình nghỉ ngơi.

Trong thời gian trên Vô Ảnh Chiến Thuyền trong phòng của mình, Vân Mộc mở ra Linh Hải kiểm tra Du Long Thương, Du Long Thương nhìn thấy Vân Mộc tiến vào khẻ động một chút liền đưa thần thức của Vân Mộc tiến vào trong không gian.

Ngày xưa Vân Mộc chưa mở ra Linh Hải chỉ miễn cưởng,mỗi ngày hai giờ bên trong Du Long Thương, hiện tại hắn đã mở ra Linh Hải tiến vào Du Long Thương rất thoải mái, tinh thần cũng phấn chấn hơn rất nhiều.

Tốc độ tu luyện cũng tăng rất nhanh, Kháng Long Bài Vĩ Thương tu luyện cũng đã đến mức độ nhất định, lần này tiến vào hắn liền bắt đầu tu luyện thương thứ hai.

Thương thứ hai Lục Hàng Thần Long Thương, luyện có phần đơn giản hơn Kháng Long Bài Vĩ Thương rất nhiều, Chấn Kinh Bách Lý Thương tu luyện suốt nửa ngày mới tu luyện ra một tia hình dáng của nó.

Mấy giờ sau Vân Mộc đã thấm mệt, mồ hôi khắp người, thân thể gần như không đứng vững, hắn quyết định luyện thêm lần cuối nếu như không thành, ngày mai tiếp tục luyện, luyện đến khi nào thành mà thôi.

Vân Mộc đứng thẳng, hạ thấp người, tay phải cầm trên tay Du Long Thương, thở mạnh, lui về phía sau, trực tiếp đâm thẳng về phía trước, một tia Thương Ý đâm thẳng mà ra, Lôi Long gào thét mà vọt về phía trước, bay thẳng lên hư không bên trong Du Long Thương.

Bên ngoài lúc này bên trong phòng Vân Mộc, thân thể của hắn bất tri bất giác đứng dậy Du Long Thương đã nằm trên tay, Chấn Kinh Bách Ký bất giác mà đâm thẳng lên bầu trời.

Thương Ý kèm theo Lôi Long gầm thét mà ra, lao thẳng lên bầu trời nổ vang một tiếng, cuồng phong nổi lên, tiếng sấm vang vọng khắp bầu trời, trên mái Vô Ảnh Chiến Thuyền một cái lỗ to lớn cháy khét do Vân Mộc bất tri bất giác tạo ra.

ẦM! ẦM!

SOẸT! SOẸT!

VÙ! VÙ!

Sau một lúc bầu trời trở lại như bình thường như chưa từng xuất hiện điều gì, Chấn Kinh Bách Lý rốt cuộc nhập môn, mà bên này những người khác, chứng kiến cảnh vừa nãy sợ hết hồn.

Bạch Mộng Sam từ phòng của mình đi ra quát lớn.

"Kẻ nào dám tập kích người của Thanh Vân Môn chúng ta mau xuất hiện!" Bạch Mộng Sam một bên chuẩn bị tư thế chiến đấu không để ý mọi thứ xung quanh, tiếng động lúc nãy quá khoa trương nàng làm sao không đề phòng.

"Sư tỷ, sư tỷ, mau nhìn bên này" Khuôn mặt Hỏa Linh Nhi tái mét, nàng chỉ nhìn thấy một Nam Nhân, đứng bên trong cái lỗ to lớn trên mái Vô Ảnh Chiến Thuyền, Nam Nhân này cầm một cây Thương, khí thế ép hẳn về phía nàng, nàng chột dạ núp vào sau lưng Bạch Mộng Sam, người này không ngoài ai khác chính là Vân Mộc.

Mà Vân Mộc bên trong không gian Du Long Thương diễn luyện Chấn Kinh Bách Lý người đã thấm mệt, thở hổn hển, không biết chuyện gì xảy ra bên ngoài.

"Cuối cùng, cũng luyện thành, lần này không những luyện thành Chấn Kinh Bách Lý Thương, ta còn lĩnh ngộ được một tia Thương Ý, đúng là Nhân Họa Đắc Phúc" Vân Mộc cảm khái chính bản thân mình vui vẻ nằm xuống.

"Tiểu Tử, không tệ, mười năm đã nhập môn hai thức đầu" Một giọng nói có phần trong trẻo, hiền thục của Nữ Nhân vang lên bên trong Du Long Thương.

Vân Mộc đang mệt mỏi nghe thấy giọng nói lạ thường liền đứng dậy "Là ai?, là ai?".

"Tiêu Tử không cần lo lắng, ta là Khí Linh của Du Long Thương".

"Ta bị trọng thương quá lâu, không thể nói chuyện, lần này ngươi thành công mở ra Linh Hải, thành công lĩnh ngộ được Chấn Kinh Bách Lý, ta hồi phục được một chút liền xuất hiện gặp ngươi" Giọng nói tiếp tục vang vọng trong không gian Du Long Thương.

"Lần sau tu luyện tìm nơi vắng vẻ một chút, bản thân ngươi sinh ra thần thức, ảnh hưởng bên ngoài không ít" Giọng nói vừa dứt lời, hắn chưa kịp nói lời nào đã bị đưa ra ngoài.

Vân Mộc vừa ra ngoài nhìn thấy cảnh tượng hắn tu luyện gây nên thực sự xấu hổ, liền thu hồi Du Long Thương chạy ra bên ngoài.

"Mộng Sam, Linh Nhi cô nương, thực sự xin lỗi, lúc tu luyện lỡ tay phá hủy mái nhà, xin cô nương thứ tội" Vân Mộc chạy ra ngoài mở miệng xin lỗi.

"Vân Mộc huynh đệ không có việc gì, ta cứ tưởng bị địch tập kích, không phải là tốt rồi" Bạch Mộng Sam nhìn Vân Mộc nuốt một ngụm nước bọt trả lời. Nếu như thứ vừa nãy đánh vào người nàng, nàng có thể sống sót hay không, mang theo tâm lý hoảng sợ một chút liền quay người rời đi.

Vân Mộc nhìn thấy hai người rời đi, yên tâm trở lại trong phòng mình, Bạch Hà cùng Vân Hỏa hỏi thăm một vài câu cũng liền trở về phòng bọn họ.

Mấy ngày trôi qua Vân Mộc không tiếp tục tu luyện Lục Hàng Thần Long Thương nữa, quá nguy hiểm, mấy ngày nay hắn nghỉ ngơi ngắm phong cảnh, uống một chút rượu cùng Bạch Hà.

Hôm nay Vô Ảnh Chiến Thuyền cũng không có gì xảy ra, Đế Đô đã ở trước mặt bọn họ, Vô Ảnh Chiến Thuyền tiến vào cổng thành, Bạch Mộng Sam dặn dò bọn họ một chút.

"Các vị, đã đến Đế Đô, các vị xuống bên dưới dạo chơi, mấy ngày sau sẽ có Trưởng Lão đến dẫn mọi người đến Thanh Vân Sơn nơi tọa lạc của Thanh Vân Môn."

"Ta cùng Linh Nhi trở về Tông Môn báo cáo một chút, hôm sau sẽ cùng các Trưởng Lão quay lại đón tiếp các vị" Bạch Mộng Sam dặn dò tất cả hơn hai mười người, chuẩn bị rời đi nàng quay người trở lại bổ sung một câu.

"Đừng gây chuyện!" Nàng thực sự không yên tâm, Vân Mộc, Vân Hỏa, Bạch Hà, ba người này lỡ như có người nào xui xẻo, chọc phải bọn họ nổi giận thì trực tiếp phiền phức, lúc đó nàng không biết giải thích với các Trưởng Bối ra sao.

Đám người nhìn thấy Bạch Mộng Sam rời đi liền tiến đến Túy Mộng Lâu, thuê phòng nghỉ ngơi, Vân Mộc cũng đi theo vào bên trong.

Vân Mộc cuối cùng cũng đến được Đế Đô, gia nhập Thanh Vân Môn.
Chương 28 Chương 28: Vân Mộc Đại Đế - Túy Mộng Lâu

Chương 28: Vân Mộc Đại Đế - Túy Mộng Lâu.

Túy Mộng Lâu.

Đế Đô đệ nhất tửu lâu, vô luận là ngoại hình hay là bên trong. Tự nhiên là tương đối xa hoa, phóng khoáng.

Đương nhiên.

Tới nơi này Cường Giả rất nhiều. Dù sao Đế Đô trình độ tu sĩ rất cao, thấp nhất cũng là Dung Luyện Cảnh coi như còn có một chút năng lực bảo mệnh.

Ở dưới sự dẫn đường của hai người hộ vệ, Vân Mộc cùng đám người sắp gia nhập Thanh Vân Môn đi vào Túy Mộng Lâu.

Trước mắt Vân Mộc khung cảnh này làm cho hắn có chút kinh ngạc. Đại Sảnh, mấy trăm cái bàn ngọc chỉ toàn bày đồ ăn, chỉnh tề trưng bày, nhưng mà không còn sót lại một bàn nào, kính hết chỗ ngồi.

Ở giữa, có một sân khấu to lớn, mười mấy Diễm Nữ quần áo hở hang hoàn mỹ xinh đẹp, đang lắc lắc doanh doanh nắm chặt cây cột vừa múa vừa hát, có người gãy đàn tranh, có người thổi sáo, cảnh tượng thực sự mê người.

Rượu ngon và sắc đẹp đan sen vào một chỗ, làm cho cả Túy Mộng Lâu tất cả mọi người đều tập trung vào bầu không khí ở giữa sân khấu to lớn.

Quả thật nơi này là thiên đường của Nam Nhân, không chỉ thỏa mãn ăn uống, còn được hưởng thụ Mỹ Nhân ca hát, Nam Nhân trong thiên hạ ai mà thoát khỏi.

Nhìn xung quanh toàn trường, Vân Mộc cuối cùng cũng hiểu được, tại sao nơi này được gọi là Đệ Nhất Tửu Lâu.

Vân Mộc cùng đám người không tiếp tục ở lại, mà tiếp tục đi lên bên trên.

Túy Mộng Lâu có tổng cộng Mười Lầu, trừ ra lầu một Đại Sảnh bên ngoài, còn lại chín tòa lầu các đều hoa lệ trang trí đầy trang sức quý giá.

Hai bên trái, phải hộ vệ cười nói "Thế nào, địa phương nay tạm được chứ?"

Tư Đồ Trường Long mở miệng nói chuyện "Môi trường không tệ, chỉ là không biết rượu cùng thức ăn nơi này như thế nào.".

Hộ vệ kia lời thề sắt son mà nói "Yên tâm, tuyệt đối không để các ngươi thất vọng".

Lúc này Túy Mộng Lâu tiểu nhị tiến lên nhìn bọn hắn tiếp đãi, cười nói "Các vị từ đâu tới, hôm này đến ăn cơm hay là nghỉ ngơi".

"Đương nhiên là tới ăn cơm, cho chúng ta mấy gian phòng, ngày mai chúng ta liền gia nhập Thanh Vân Môn" Một người cùng Vân Mộc gia nhập Thanh Vân Môn mở miệng trả lời.

"Tiểu Nhị, Đại Sảnh còn hay không vị trí?". Tư Đồ Trường Long hỏi.

"Còn, đương nhiên còn, hoan nghênh,khách quan đi tới Túy Mộng Lâu." Tiểu Nhị nhìn thấy Tư Đồ Trường Long khí chất bất phàm, lại một bộ quần áo xa hoa, hoa lệ liền trả lời.

Vân Mộc nhìn đám người lắc đầu, nếu đã đến hắn liền muốn tốt nhất, bên trong Trữ Vật của Bạch Hà vậy mà có không ít Linh Thạch Cực Phẩm, rốt cuộc năm đó Sư Phụ nàng để lại bao nhiêu, tu luyện ngàn năm mà vẫn còn lại nhiều như vậy.

Năm đó hắn gặp Bạch Hà nàng cũng cho hắn không ít Linh Thạch, nếu không hắn cũng khó mà đạt tới cảnh giới như hôm nay với tình hình linh khí khô kiệt như ở Hoang Vực, Hoang Vực linh khí kém hơn Trung Châu rất nhiều.

Vân Mộc mở miệng gọi "Tiểu Nhị, Lầu thứ mười còn phòng hay không?".

"Hả?" Tiểu Nhị kinh nghi nhìn Vân Mộc, ngoáy ngoáy lỗ tai thử xem có phải hay không nghe lầm.

Tiểu Nhị cười nói "Các người không biết, chí có khách quý mới có thể đi Lầu Mười Túy Mộng Lâu, các ngươi có đủ tiền trả sao, mỗi một giờ liền năm viên Linh Thạch Hạ Phẩm".

Một bên Vân Mộc nghe vậy cười cười cũng không nói gì trực tiếp, đem Linh Thạch từ trong Nhẫn Trữ Vật lấy ra.

"Linh Thạch Hạ Phẩm ta thực sự không có, ngược lại Linh Thạch Cực Phẩm ta có không ít, không biết có thể chi trả hay không?" Vân Mộc đem Linh Thạch để trước mặt Tiểu Nhị hỏi.

Tửu lầu khác, thông thường đều là khách hàng là quang trọng nhất, mặc kệ khách nhân có thực lực như thế nào, thân phận ra sao, chỉ cần có năng lực trả tiền, không ăn uống quỵt, Tiểu Nhị đều lấy Lễ đón tiếp.

Túy Mộng Lâu ngược lại thì khác, không phải ngươi có tiền là có thể vào lầu thứ mười phải được Nữ Chủ Nhân của Túy Mộng Lâu đáp ứng mới có thể, cho dù ngươi là Gia Chủ một nhà hay là Tông Chủ một môn phái cũng chưa chắc được đón tiếp.

Nghe nói Nữ Chủ Nhân của Túy Mộng Lâu, thực lực đã đến Phá Hư Cảnh tương đương với Tộc Trưởng của các Tộc Thần Thú, cực kỳ mạnh mẽ, tính khí lại lạ thường quái dị.

Tiểu Nhị trầm ngâm chốc lác,nói:"Lầu mười quả thực còn một gian phòng, bất quá cái này gian phòng, là Lâu Chủ đón tiếp khách quý sử dụng, ta không dám tự ý cho các ngươi vào".

"Trả tiền còn không được sao, quy củ của các ngươi thật sự phiền phức, Tiểu Mộc chúng ta đi nơi khác" Bạch Hà tức giận không thôi, nàng thực sự hiếu kì lầu thứ mười thức ăn có ngon không, nàng chủ yếu đến đây muốn ăn cơm mà thôi.

Lúc này có một tiếng truyền âm mà ra "Đạo Hữu từ xa đến bổn Lâu Chủ không tiếp đãi nhiệt tình, thực sự quá mất lễ phép" Lâu Chủ Túy Mộng Lâu từ xa đã có thể cảm nhận được Bạch Hà khí tức đồng dạng, cùng nàng khí huyết cực kỳ tương đồng, đều là người của Long Tộc.

"Đa tạ, Lâu Chủ" Vân Mộc cười nói.

Tiểu Nhị nhìn ba người Vân Mộc cười nói "Khách quan, mời đi theo ta."

Vân Mộc, Bạch Hà, Vân Hỏa không khách khí, đi tới phía trước, bỏ lại đám người Tư Đồ Trường Long ở lại Đại Sảnh.

Mấy chục giây sau, bốn người đi theo Tiểu Nhị, đi tới gian phòng nằm ở tầng thứ mười.

Tiểu Nhị mở cửa phòng cười nói "Mời vào bên trong".

Đi vào gian phòng, Vân Mộc cùng hai người quét mắt, trực tiếp mất đi hứng thú, trực tiếp đi vào phòng trà, bắt đầu pha trà.

Gian phòng này tương đối xa hoa, phi thường tráng lệ, nhưng đối với Vân Mộc bọn họ mà nói từ trước đến nay sống bình dị quen rồi, xa hoa như vậy bọn họ không quen cho lắm.

Nếu như không phải nghe nói thức ăn ở chỗ này cực kỳ ngon, Bạch Hà cực kỳ yêu thích, hắn đã tìm một khách sạn mộc mạc, hưởng thụ sinh hoạt, hưởng thụ nhân sinh.

Tiểu Nhị quay đầu nhìn về phía ba người, thái độ thân mật, hỏi "Các vị khách quan muốn ăn cái gì? Uống thứ gì?"

"Bạch tỷ, tỷ gọi món".

Bạch Hà đối với thái độ của Tiểu Nhị vô cùng hài lòng, nàng cũng không thèm để ý hoàn cảnh xung quanh.

"Cô Nương muốn ăn uống cái gì?" Tiểu Nhị quay đầu trực tiếp hỏi Bạch Hà.

Bạch Hà nâng chung trà lên, cũng không quay đầu lại nói "Các ngươi Túy Mộng Lâu tất cả thức ăn ngon, còn rượu đem đến loại ngon nhất cho ta.".

Tiểu Nhị tại chỗ sửng sốt, nhìn về phía Vân Mộc, thăm dò.

Vân Mộc mỉm cười nhìn Tiểu Nhị trả lời "Cứ làm theo như ý tỷ ấy là được, thức ăn mang đến ngon nhất, rượu đem đến loại tốt nhất".

Tiểu Nhị vô cùng hớn hở chạy đi căn dặn nhà bếp, hắn hôm nay chắc chắn sẽ có không ít tiền thưởng, ba người này tiêu phí tương đối xa hoa.

"Cái gì?"

"Thức ăn ngon nhất, Rượu tốt nhất? Thức ăn ngon nhất, không thành vấn đề, còn về Tửu Mộng Thủy rất quý giá?"

"Người nào khẩu vị lớn như vậy?".

"Chúng ta Túy Mộng Lâu, tuy có không ít Tửu Mộng Thủy nhưng mà bọn họ có đầy đủ tiền để trả sao?"

Bên trong phòng bếp, thu được thông báo mấy cái đầu bếp, tại chỗ há hốc mồm.

Tiểu Nhị vui vẻ cười nói "Đừng để ý đến người ta có ăn hay không ăn, trả tiền đầy đủ là được, bất quá ở Túy Mộng Lâu chúng ta coi như cho bọn hắn một trăm lá gan, cũng không dám ăn quỵt, nhanh bắt đầu làm đi".

"Được rồi" Bên trong phòng bếp lập tức lửa nóng bay lên trời, bắt đầu làm thức ăn.

"Cho tới bây giờ chưa ai dám gọi Tửu Mộng Thủy một lần ba bình như vậy, bất quá hôm nay ta thu hoạch lớn" Tiểu Nhị lẩm bẩm, mang theo nụ cười xán lạn đi vào Đại Sảnh.

Nhưng vừa đi được mấy bước vào Đại Sảnh, nụ cười trên mặt hắn có chút biến mất, lo lắng không thôi.

"Phải làm sao đây?."

Hắn nói thầm một câu, vội vàng chạy tới trước mặt Nam Nhân mang một thân Hắc Y, cung kính nói "Xin chào Công Tôn Đại Nhân".

Không sai!

Người này thường xuyên sử dụng gian phòng mà Vân Mộc đang dùng, tuy hắn được Lâu Chủ phân phó nhưng hắn vẫn có chút chột dạ, sợ hãi.

Công Tôn Kính thường cùng Phụ Thân của mình đến đây ăn cơm, Lâu Chủ đôi khi đích thân tiếp đãi nên có chút huyênhoang.

Công Tôn Kính bắt đầu phân phó "Nhanh đem gian phòng quét dọn sạch sẽ,chờ chút ta cùng các huynh đệ muốn tiếp một vị đại nhân vật."

"Cái gì?" Tiểu Nhị ầm thầm kinh hãi.

Công Tôn Kính lúc này muốn gian phòng kia, hơn nữa còn muốn đãi khách, đại nhân vật, đến tột cùng là thần thánh phương nào?.

Nhìn thấy Tiểu Nhị vẫn không nhúc nhích, Công Tôn Kính lông mày nhướng lên, quát lên "Lo lắng cái gì? Còn không mau đi?".

Tiểu nhị cứng rắn, cắn răng, khom người nói "Công Tốn Kính đại nhân, có việc muốn bẩm báo".

"Đại Nhân, Lâu Chủ đích thân mời bọn họ đến gian phòng mà ngài hay sử dụng".

Công Tôn Kính cau mày, giận tím mặt, quát lên "Lâu Chủ phân phó thì thế nào, lại dám dành gian phòng với ta, lập tức đuổi đám kiến hôi kia ra khỏi gian phòng, xem ra ở Đế Đô cũng có người không biết sống chết!".

Tiểu Nhị im lặng không nói thứ gì, Lâu Chủ Túy Mộng Lâu thấy thế cũng không có phản ứng, muốn thử xem đám người Bạch Hà có bản lĩnh tự giữ được gian phòng của mình hay không.

Nàng tuy là mời bọn họ lên trên,nhưng có thực lực giữ lấy nó hay không còn phải xem đám người Vân Mộc, nàng nhếch miệng cười.

Công Tôn Kính cười lạnh nói "Ta cũng muốn đi gặp bọn họ một chút, có thể được Lâu Chủ Túy Mộng Lâu đích thân mời lên trên,bọn họ chắc cũng không đơn giản."

Tiểu Nhị vội vã lui ra một bên.

Công Tôn Kính nhếch miệng lên, giữa hai lông mày tràn đầy ngạo khí, đi nhanh lên lầu, Tiểu Nhị đi sát sau lưng hắn, gầm mặt cuối thắng xuống đất.
Chương 29 Chương 29: Vân Mộc Đại Đế - Túy Mộng Lâu (2)

Chương 29: Vân Mộc Đại Đế - Túy Mộng Lâu (2)

Bên trong gian phòng, Vân Mộc không biết chuyện gì xảy ra, thư thả thưởng thức trà, đợi thức ăn.

Bạch Hà hai người ngồi ở một bên hữu khí vô lực, buồn bã ỉu xìu, còn kém chút nữa bỏ về, hai người ngồi đợi lâu như thế thức ăn còn chưa được mang lên.

Thình thịch!

Trong phút chốc.

Cửa phòng bị một cổ lực lượng phá tan thành từng mảnh!

Vân Mộc ba người đồng thời ngầng đầu nhìn lại, chỉ thấy Công Tôn Kính cùng Tiểu Nhị, một trước, một sau đi vào gian phòng của bọn họ

Vân Mộc hai con mắt không thèm để ý đến Công Tôn Kính, như là không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục trò chuyện vui vẻ.

Công Tôn Kính quét mắt nhìn bốn phía, ánh mắt tập trung vào Vân Mộc cùng Bạch Hà, không thèm để ý đến Vân Hỏa, chân mày từ từ nhíu lại.

Công Tôn Kính nhìn thấy hai người này không đúng lắm, cũng không để ý nhiều chuyện như vậy, phải mau chóng giải quyết còn mời Đại Nhân Vật dùng bữa, không có thời gian dây dưa với đám người Vân Mộc.

Công Tốn Kính tiến lên hai bước, quát lớn "Lớn mật, các ngươi con kiến hôi từ đâu tới, dám tranh gian phòng với Bổn Công Tử, mau cút ra ngoài!".

Nhưng mà.

Vân Mộc ba người không thèm để ý đến hắn.

Nhìn thấy đám người Vân Mộc không có một chút phản ứng, Công Tôn Kính cười lạnh một tiếng, trực tiếp bước vào phòng trà, khinh thường nói "Nơi này không phải là địa phương các ngươi có thể tới? Nhanh cút ra ngoài cho Bản Công Tử, ta không lặp lại lần thứ ba, nếu không chết.".

Vân Mộc ngẩng đầu, quan sát Công Tôn Kính một chút, lại cúi đầu tiếp tục thưởng thức trà ngon.

"Không thèm để ý đến ta?"

Công Tôn Kính có chút ngẩng người. Ba người này bị điên sao? Dám lặp đi lặp lại coi thường hắn, lẽ nào người nơi khác tới, không biết hắn thân phận tôn quý.

Không Sai!

Tuyệt đối là như vậy!

Nghĩ tới đây, Công Tôn Kính bước thẳng tới trước mặt Vân Mộc nhìn thẳng ba người nói "Ba người các ngươi nhớ kỹ cho ta, hôm nay kẻ đứng trước mặt các ngươi, chính là Thiên Hành Tông Tam Trưởng Lão Công Tôn Sách, ta là Công Tôn Kính trưởng tử của hắn, các ngươi nếu không muốn chết, liền lập tức cứt ra bên ngoài!".

Vân Mộc cũng không quay đầu châm chọc nói "Phụ Thân ngươi thân phận cao tới đâu, đó cũng là chuyện của hắn, có quan hệ gì tới ngươi? Hôm nay ta đến đây ăn uống trả tiền, với chút thực lực Tiên Thiên Sơ Kỳ của ngươi, có tư cách gì đối với bọn ta hô to gọi nhỏ?"

"Ngươi lại dám xem thường Bổn Công Tử"

Công Tôn Kính trực tiếp đứng lên vung quyền về phía Vân Mộc, Vân Mộc cũng không nhiều lời vô ích vung một chưởng hướng Công Tôn Kính đáp trả, chưởng lực phá ta quyền phong, chưởng lực đập thẳng vào người Công Tôn Kính đánh hắn bay thẳng ra phía sau mấy mét.

Công Tôn Kính lạnh rên một tiếng, nhìn về phía Vân Mộc, tức giận nói "Có chút thủ đoạn, nhưng hôm nay các ngươi hẳn phải cút ra ngoài, đừng trách ta thực sự động thủ, cho các ngươi cơ hội cuối cùng, ngoan ngoãn cút ra ngoài".

Vân Mộc ngạc nhiên trúng của hắn một chưởng vẫn lành lặn không có chuyện gì xảy ra, tuy hắn chỉ dùng một chút thực lực tránh gây chuyện, nhưng người này thực lực cũng không tệ.

Vân Mộc nhếch miệng cười "Vậy ngươi có thủ đoạn gì thật nói cho ta nghe, ngươi còn cái gì thủ đoạn?".

Công Tôn Kính hai mắt khẽ híp một cái, cười lạnh nói "Từ xưa đến nay, vẫn chưa có người nào dám ở Đế Đô nháo sự, các ngươi là người thứ nhất, cũng la người cuối cùng, hiện tại ta liền cho các ngươi kiến thức của Bổn Công Tử thủ đoạn!".

Công Tôn Kính lao thẳng mà đến, hai con mắt hiện lên Hàn Quang Thiểm Tước "Bổn Công Tử ngày hôm nay ngược lại muốn xem các ngươi có thể cuồng vọng tới khi nào!".

Vân Mộc giễu cợt nói "Đừng tức giận, ta sẽ không giết ngươi, sở dĩ ngươi tư cách tức giận đều không có".

Công Tôn Kính chưa kịp phản ứng, thì trên người hắn từ đâu đến một cái Hàn Âm Chưởng đập thẳng vào người, không khí xung quanh lạnh lẽo, đóng băng cả một nữa toàn lâu.

Công Tôn Kính lúc nay chỉ còn lại cái đầu, toàn thân bị đóng băng dính vào một chỗ, cơ thể đau nhức không thôi, Hàn Băng Chi Lực khóa chặt Linh Anh của hắn, không thể thôi động Linh Khí.

"Các ngươi có ý tứ gì? Mau thả ta ra, nếu không Phụ Thân ta mà đến các ngươi chắc chắn sẽ chết!".

"Hừ, vậy đợi Phụ Thân ngươi tới, tiện thể xử lý một lượt, không cần phiền phức đi đi lại lại" Vân Mộc hừ lạnh một tiếng, không biết gia hỏa từ đâu đến lại còn uy hiếp hắn, thực sự coi mình là trời không ai dám đụng.

Công Tôn Kính sắc mặt bắt đầu tuyệt vọng, hắn đã bị Vân Mộc đóng băng toàn thân, lại còn nhận uy áp từ Bạch Hà tản ra, khí tức như ngàn con kiến bò trong người hắn cựa quậy, đau đớn không thôi.

Cửa phòng vô thanh vô tức mở ra, một thanh niên lông mày hình kiếm, trang phục một màu đỏ rực, phía sau lưng đeo một thanh kiếm, uy áp từ người tỏa ra, khiến cho cả căn phòng như bị thiêu cháy, hắn nhìn một bên Công Tôn Kính bị đóng băng lạnh lùng nói.

"Công Tôn Kính, ngươi đây là làm trò gì, tiếp đãi ta như thế sao?" Thanh niên áo đỏ đảo mắt nhìn Công Tôn Kính.

"Trương thiếu gia, là ba người bọn họ, dành gian phòng với ta, còn đánh ta bị trọng thương" Công Tôn Kính được Trương Hàn cứu cả người bị thương hướng về ba người Vân Mộc nói.

"Đây là Phụ Thân của ngươi sao? Nhìn không giống lắm" Vân Mộc nhìn gia hỏa Công Tôn Kính, lập tức cười cười diễu cợt.

Trương Hàn cúi đầu nhìn xuống, lạnh lùng nói "Ngươi chỉ là một cái Tiên Thiên Cảnh Trung Kỳ, cũng dám ở trước mặt ta hung hăng ngang ngược, ta cũng không rõ, ngươi dựa vào cái gì?".

Vân Mộc miệng cười cười, châm chọc, ngạo nghễ nói:"Ta dựa vào thực lực của ta, ngươi Tiên Thiên Cảnh Đỉnh Phong thì làm sao? Tưởng ta không dám đánh ngươi!"

Vân Mộc ngẩng đầu đứng lên, tràn ngập khí tức bức người như Hung Sát Chi Khí, từ khi luyện Lục Hàng Thần Long Thương đến nay hắn chưa một lần sử dụng một cách đàng hoàng, hôm nay liền dùng người này thử sức vậy.

"Ngươi còn dám động thủ" Trương Hàn cảm nhận được Hung Sát Chi Khí, có chút đề phòng rút ra sau lưng thanh kiếm chém về phía Vân Mộc.

Vân Mộc từ trong Linh Hải lấy ra Du Long Thương, thương vừa động một đầu Lôi Long đâm thẳng mà tới, tiếng nổ lớn vang lên, Trương Hàn trúng Chấn Kinh Bách Lý bị đâm thẳng xuống phía dưới Đại Sảnh.

Lầu Mười Túy Mộng Lâu phá hủy hầu như một nữa, các toàn lâu khác cũng thiệt hại không ít, nguyên một đám người cảm thấy giật cả mình, lại có người dám ở Túy Mộng Lâu động thủ.

Trương Hàn chật vật đứng dậy, tay nắm trường kiếm đằng không mà lên, hướng chỗ Vân Mộc mà bay tới xuất ra một sát kiếm.

"Tu Di Kiếm Pháp Càn Khôn Liên Hoàn Kiếm"

Trên không trung tạo ra vô vàn ảnh kiếm hướng về phía Vân Mộc mà lao tới, Vân Mộc xoay tròn Du Long Thương đỡ đòn, tiếng thương kiếm va chạm tạo nên một tiếng động cực lớn, phá nát mọi xung quanh còn sót lại.

KENG! KENG!

ÂM! ẦM!.

Vân Mộc quyết định dùng đến Kháng Long Bài Vĩ Thương, hắn lúc đầu quyết định không định sử dụng nó, nhưng người này tu vi trên hắn, kiếm pháp lại quỷ dị khó dò, không dùng toàn lực hoàn toàn không ổn.

Vân Mộc tụ lực vung mạnh Du Long Thương mà ra, ngưng thần tĩnh khí, đứng thẳng người lui về phía sau một chút.

"Kháng Long Bài Vĩ Thương" Kháng Long Bài Vĩ Thương vừa ra một cái Long Hồn to lớn kém theo một tia Thương Ý màu đỏ sẩm, bay thẳng đến người Trương Hàn.

Long Hồn chứa Thương Ý cuốn quanh người Trương Hàn, như có một áp lực cực mạnh, bóp đát Kiếm Ý của Trương Hàn nát toang thành từng mảnh, Thương Ý cấu xé vô vàn công kích chém trên người hắn, Long Hồn như muốn nuốt chửng Trương Hàn.

Quần áo gần như bị cắt đứt thành từng mảnh, Long Hồn càng ngày càng siết chặt,tiếng la hét thất thanh từ trong miệng Trương Hàn to lên.

AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!

"Bằng hữu tha mạng" Trương Hàn vứt hết toàn bộ mặt mũi cầu xin tha mạng, hắn mới bao nhiêu tuổi, không muốn chết tại nơi này.

"Tha cho ngươi! người muốn cùng ta động thủ, chỉ có ngươi sống hoặc ta chết" Đôi mắt của Vân Mộc trở nên lạnh lùng, một tia sát ý đã hiện ra.

"Tiểu bằng hữu, nên tha được thì tha, không cần vị một chuyện nhỏ nhặt mà phá hỏng bầu không khí" Một giọng nói từ đâu vang lên, như có một sức mạnh vô hình bóp nát Long Hồn của Vân Mộc.

Trương Hàn được Lâu Chủ Túy Mộng Lâu cứu một mạng, tuy là như vậy thân thể của hắn không khá hơn được là bao, toàn thân bị Long Hồn bóp nát, lại thêm Thương Ý giày xéo triệt để ngất đi.

Bạch Hà bên trong phòng trà cảm nhận được người này ra tay, đôi mắt nhíu lại một cái nhắc nhở Vân Mộc "Chúng ta không phải đối thủ của người này, dừng tay đi"

"Nếu Lâu Chủ đã mở miệng xin cho hắn một mạng, ta cũng không làm trái ý Lâu Chủ" Vân Mộc nhìn lên không trung nói.

"Chỉ là thiệt hại ngày hôm nay phải tính cho người nào!"

Giọng nói cười lớn "Tự nhiên tính cho Công Tôn Kính Tiên Sinh, vì hắn mà chuyện này xảy ra, tất nhiên tất cả do hắn chi trả".

Công Tôn Kính đứng một bên thở phào nhẹ nhõm một hơi, may mắn chỉ là đền tiền còn có thể giữ được cái mạng

"Đa tạ Lâu Chủ, chi phí hôm nay tất cả tính về ta, ngày mai ta sẽ cho người mang tiền tới" Công Tôn Kính khom người đa tạ, không quay đầu lại nhìn chạy mất dép, không còn tăm hơi.

Lúc này thức ăn cùng rượu ngon đã mang lên, đầu bếp thấy cảnh tượng cả Lầu mười phá tan tành, bên dưới cũng thiệt hại không ít, nuốt một ngụm nước bọt, liền mang thức ăn tới chỗ Vân Mộc.

Ba người nhìn thấy thức ăn vừa tới, mùi hương ngào ngạt thơm ngát, làm bọn hắn không kiềm chế được tâm tình, trực tiếp ăn như hổ đói.

"Chúc ba vị ngon miệng!" Tiểu Nhị thấy cảnh này vui vẻ cười nói, hắn cũng không nhiều lời trực tiếp rời đi.
Chương 30 Chương 30: Vân Mộc Đại Đế - Đi Đến Thanh Vân Môn.

Chương 30: Vân Mộc Đại Đế - Đi Đến Thanh Vân Môn.

Một đêm qua đi Bạch Mộng Sam cùng Hỏa Linh Nhi đã trở lại, các nàng bước vào Túy Mộng Lâu chứng kiến cảnh tượng tan hoang của Túy Mộng Lâu, nàng chợt giật mình, không biết chuyện gì xảy ra, có dính líu đến đám người Vân Mộc hay không.

Bạch Mộng Sam bước đến Đại Sảnh, nhìn thấy đám đệ tử sắp nhập môn không có gì xảy ra liền cảm thấy an tâm, nhưng nàng lại không thấy đám người Vân Mộc đâu.

"Sư tỷ, cuối cùng cũng tới, ngày hôm qua tên kia nháo sự một trận, Túy Mộng Lâu mới thành tình trạng như hiện tại" Tư Đồ Trường Long mở miệng nhìn hai người các nàng.

"Bọn họ hiện tại ở đâu?" Bạch Mộng Sam, cảm thấy mọi việc không ổn liền hỏi Tư Đồ Trường Long.

"Lầu mười!".

Bạch Mộng Sam nghe xong câu trả lời, mang theo Hỏa Linh Nhi đi thẳng lên trên.

Lầu mười Túy Mộng Lâu.

Ba người Vân Mộc đã tỉnh dậy, chuẩn bị ăn bữa sáng, thì nhìn thấy hai người Bạch Mộng Sam tiến tới

"Mộng Sam, Linh Nhi cô nương cùng nhau ăn sáng!" Vân Mộc ngẩng đầu nhìn lên mời hai người.

"Vân huynh đệ không xảy ra chuyện gì chứ?" Bạch Mộng Sam hiếu kỳ nhìn ba người Vân Mộc, không xảy ra chuyện gì liền hỏi.

"Không có gì, không có gì" Vân Mộc một bên vừa ăn điểm tâm, vừa uống trà trả lời.

"Vậy được, hai người bọn ta không làm phiền các ngươi nữa, nghỉ nghơi hết ngày hôm nay, ngày mai xuất phát đi Thanh Vân Môn" Bạch Mộng Sam căn dặn.

"Đa tạ Mộng Sam cô nương!" Vân Mộc vừa ăn, vừa trả lời.

Ba người Vân Mộc cứ thế vui chơi hết một ngày, không có vấn đề gì xảy ra, không thấy ai đến báo thù, cũng yên tâm nghỉ ngơi.

Sáng sớm mặt trời đã mọc lên ở hướng Đông.

Thanh Vân Sơn.

Tại đỉnh núi một cái lối nhỏ ở bên trên, có một tòa khí thế bàng bạc to lớn Sơn Môn sừng sững mà đứng.

Chỉ nhìn thây Sơn Môn bên trên, ba cái chữ lớn được bút tẩu long xà khắc họa mà ra lấy tên Thanh Vân Môn!.

Một ngày này, ở bên dưới Sơn Môn, có hơn hai mươi thân ảnh tiến về Thanh Vân Sơn.

"Các vị, nơi này chính là Tông Môn chi địa, Thanh Vân Sơn từ nơi này đi lên, liền có thể thẳng tới tông môn đại điện".

"Các vị đi theo sát ta, đừng đi lung tung không khéo bị Sát Trận vây khốn lại không hay" Bạch Mộng Sam mở miệng nhắc nhở.

Hôm nay bọn hắn trực tiếp gia nhập Thanh Vân Môn, bọn họ đi theo Bạch Mộng Sam đã đến đại điện Thanh Vân Môn.

"Các ngươi là Đệ Tử hôm nay gia nhập sao, nghe nói các ngươi có không ít thiên tài".

"Diệp Lạc, cùng các sư đệ thử sức một phen".

Một Thanh niên khôi ngô tuấn tú, mắt liễu mày kiếm, thân hình nho nhã, vác trên mình một cây đao nhìn về phía đám người Vân Mộc hướng đến.

Hắn tên Diệp Lạc.

Là Tông Chủ đệ tử, cũng là đệ tử duy nhất.

Thanh Vân Môn Đại Sư Huynh!

Tông Chủ Thanh Vân Môn nhìn qua tên đệ tử này, khoác tay áo, bờ môi khẽ mở, phun ra mấy chữ .

"Đừng làm bọn họ bị thương".

Diệp Lạc chắp tay, nói ra "Sư Tôn đệ tử có chừng mực".

Tư Đồ Trường Long nhìn thấy Diệp Lạc hướng đến, hắn liền trổ tài hướng về phía Diệp Lạc xuất thủ, nhưng chưa kịp làm gì đã bị đánh bay ra ngoài.

Diệp Lạc Đại Sư Huynh Thanh Vân Môn không phải dạng tầm thường, tuổi còn rất trẻ đang mang một tâm thế, cường giả chi tâm, tu vi đã là Tiên Thiên Đỉnh Phong.

"Các ngươi cùng lên một lượt, đừng làm phí thời gian của ta" Diệp Lạc cười lớn hướng về đám người.

Một đám đệ tử Ngoại Môn mới gia nhập liền lao lên xuất thủ, mỗi người một đao khí đã bay ra xa tận mấy mét.

Vân Hỏa thấy Diệp Lạc đại phát thần uy, hướng phấn nhảy lên tung quyền về phía Diệp Lạc.

"Dung Luyện Cảnh Hậu Kỳ, mà cũng dám xông lên!" Diệp Lạc mỉm cười, vung ra một đao khí, nhưng mà hắn không biết là hắn đụng thứ gì.

"Đao Khí không tệ, nhưng so với nhục thân của ta, chưa đủ" Vân Hỏa liền phóng lên bầu trời.

"Kỳ Lân Bộ Đệ Nhị Bước" Vân Hỏa trực tiếp bước ra hai bước, một con Kỳ Lân to lớn ở phía sau Vân Hỏa hiện lên, cuồng phong gào thét, vương giả chi uy, bước xuống người Diệp Lạc.

"Thần Thú Kỳ Lân" Diệp Lạc không tiếp tục khinh thường, trực tiếp nghiêm túc.

"Không tệ, nhưng đến đây thôi" Diệp Lạc tay trái nâng đao bổ một luồng Đao Ý cực mạnh về phía Vân Hỏa.

"Thanh Viêm Khốn Đao" Đao kỹ vừa ra, Pháp Tướng Kỳ Lân vỡ nát, Vân Hỏa bay ra xa mấy mét, nhổ ra một ngụm máu.

"Haizz, Tiểu Hỏa không phải Tiểu Mộc dặn dò đệ rồi sao, đừng cậy mạnh, hôm nay lại quên rồi" Bạch Hà mở miệng đỡ Vân Hỏa dậy.

Vân Mộc đứng một bên nhìn thấy cảnh này, khuôn mặt của hắn trở nên ấm ám hơn bao giờ hết, hắn biết từ lâu Bạch Hà đối với Vân Hỏa đã không thua kém gì hắn.

"Bạch tỷ, xin lỗi" Vân Hỏa khuôn mặt có chút khó coi.

"Được rồi, nghỉ ngơi đi"

Bầu trời bên ngoài đại điện chợt đổ mưa nhẹ, bầu trời bỗng chốc âm u lạ thường.

Bạch Hà cũng không nhiều lời, tay ngọc nhẹ nhàng vung lên, nước mưa đọng lại biến thành một thanh kiếm, hai thanh, ba thanh, vô vàn Thủy Kiếm Khí được tạo ra.

Thanh Liên Kiếm Pháp Thức Thứ Tư: Tích Thủy Thành Kiếm Vạn Kiếm Trảm Nhật Nguyệt.

Vô vàng Thủy Kiếm Khí hướng về Diệp Lạc mà đánh tới, Thủy Kiếm trùng trùng, điệp điệp tiến tới mà không dừng lại, tạo nên một cạnh tượng thật tuyệt mỹ.

Diệp Lạc liên tục vung Đao Ý về phía Thủy Kiếm đỡ đòn, trời mưa càng lớn Thủy Kiếm càng mạnh, liên tục không dứt cuối cùng Diệp Lạc không thể chống đỡ, liền trúng mười mấy Thủy Kiếm Khí bay ra thẳng đập vào bức tường cách đó mấy mét.

Diệp Lạc run rẩy cố gắng đứng dậy, thân thể đau nhức, trong miệng phun ra mấy ngụm máu bị thương không nhẹ.

"Ngươi đánh đệ đệ ta bị thương, ta liền trả lại ngươi gấp mười, đệ đệ ta chỉ có thể là ta bắt nạt, ai cho ngươi đánh hắn bị thương" Bạch Hà khí thế không rút lại, tâm tịnh như nước, vô vàn Thủy Kiếm tích tụ mà ra.

Bên Trên Thanh Niên mang áo bào trắng mở miệng "Được rồi, dừng lại đi, đều huynh đệ đồng môn"

Thanh Niên áo trắng nhìn Bạch Hà đánh giá, tuy nhìn chỉ như Tiên Thiên Đỉnh Phong nhưng thực lực vượt xa Thiên Nhân Cảnh bình thường, các vị Trưởng Lão ở đây khó có ai thắng nàng một cách dễ dàng.

Bạch Hà đánh giá Thanh Niên này khí lực bất phàm, nàng nhìn không thấy tu vi của hắn, liền phất tay Thủy Kiếm biến mất không còn.

Người Thanh Niên này, tuổi tác nhìn bất quá hơn hai mươi tuổi, mặc một bộ Bạch Y áo bào, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, như là một người hành tẩu hồng trần tiên nhân.

Hắn tên Sở Thanh Huyền.

Thanh Vân Môn Tông Chủ.

Sở Thanh Huyền đánh giá Vân Hỏa, Vân Mộc, Bạch Hà cười lớn.

"Haha, Hỏa Kỳ Lân, cùng Chân Long Nhất Tộc không tệ không tệ".

Sở Thanh Huyền nhíu mày, đánh giá Vân Mộc có chút không hiểu nổi, Tiểu Tử này cho dù Linh Căn màu vàng, nhưng khí huyết hỗn loạn cực kỳ, nhưng đôi lúc cũng rất bình thường không hiểu điều gì xảy ra.

"Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi, trước nay tu luyện Công Pháp gì" Sở Thanh Huyền đánh giá Vân Mộc hỏi.

"Đệ tử năm nay 27 tuổi, tu vi Tiên Thiên Trung Kỳ, tu luyện Công Pháp Luyện Quyết Trường Sinh Thể, Tông Chủ có gi bất thường sao?" Vân Mộc hoài nghi hỏi.

"Không có vấn đề gì, hai người các ngươi từ nay trở thành đệ tử của ta, ngươi từ nay liền là Nhị Đệ Tử".

"Tiểu Tử Hỏa Kỳ Lân là Tam Đệ Tử"

"Còn về cô nương, trở thành Thập Nhất Trưởng Lão của Thanh Vân Môn thấy thế nào?" Sở Thanh Huyền tin tưởng con mắt nhìn người của Bạch Mộng Sam mà đề bạt bọn họ.

"Vâng, Đệ tử bái kiến Sư Tôn" Vân Mộc cùng Vân Hỏa chấp tay hành lễ.

"Diệp Lạc, ngươi dẫn hai vị sư đệ tìm nơi nghỉ ngơi tu luyện" Sở Thanh Huyền phân phó.

Diệp Lạc tuy bị thương nhưng cũng không nặng, liền dẫn hai người Vân Mộc ly khai đại điện.

"Thập Nhất Trưởng Lão có thể cho bọn ta biết cao danh quý tánh" Thất Trưởng Lão một vị Nữ Tử mở miệng hỏi.

"Ta tên Bạch Hà" Bạch Hà nhìn nàng không có ác ý liền trả lời.

"Bạch Trưởng Lão tu vi có lẽ áp chế rất lâu không đột phá, lần này bế quan ắt hẳn sẽ đột phá Thiên Nhân có phải không?" Sở Thanh Huyền nhìn nàng hỏi.

"Đúng vậy, ta đến Thanh Vân Môn thứ nhất là bồi hai vị đệ đệ, hai là tìm chỗ an toàn độ phá Thiên Nhân" Bạch Hà nhìn hắn trả lời.

"Vậy không phiền Bạch Trưởng Lão, Thiên Xu dẫn Thập Nhất Trưởng Lão về động phủ của mình" Sở Thanh Huyền phân phó một vị đệ tử.

"Tông Chủ ta có vấn đề muốn hỏi, không biết có tiện hay không?" Bạch Hà trước giờ gặp người này tu vi mạnh nhất, ngoài Sư Phụ nàng người này là mạnh nhất, người này còn mạnh hơn vị kia ở Túy Mộng Lâu không ít.

"Bạch Trưởng Lão muốn hỏi điều gì, ta biết liền trả lời" Sở Thanh Huyền nhìn nàng hiếu kì.

"Tông Chủ có nghe qua Thanh Liên Thánh Cung hay chưa".

"Thanh Liên Thánh Cung, Bạch Trưởng Lão hỏi nơi đó làm gì?".

"Trước đây ta được một người cứu mạng, hắn đến từ Thanh Liên Thánh Cung, ta muốn báo ân mà thôi" Bạch Hà không nói ra mục đích thật sự của mình, tuy nàng ngây thơ trong sáng, nhưng nàng cũng không phải kẻ ngu ngốc.

"Thanh Liên Thánh Cung mà Bạch Trưởng Lão muốn hỏi, đã bị hủy diệt một ngàn năm rồi".

"Ngàn năm trước vô số Thánh Cung, Thánh Địa, Trường Sinh Thế Gia, bất ngờ ngã xuống, không rõ ra sao!".

"Ngàn năm trước kia, ta còn là một hài đồng có nghe qua không ít chuyện của bọn họ, nhưng khi ta trưởng thành thì bọn họ đã bị tiêu diệt rồi" Sở Thanh Huyền giải đáp thắc mắc cho Bạch Hà.

"Người cứu cô nương có lẽ là một đệ tử bình thường của Thánh Cung may mắn sống sót mà thôi!".

"Đa tạ, Tông Chủ" Bạch Hà nghe được câu trả lời, mặt không biến sắc đi theo Thiên Xu về động phủ của mình tu luyện.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom