• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Cố Sự (4 Viewers)

  • Chương 126-130

Chương 126 Chương 126: Sở Tích Nguyệt - Nhẹ Nhàng Giải Quyết.

Chương 126: Sở Tích Nguyệt - Nhẹ Nhàng Giải Quyết.

Sáng hôm sau.

Sau một ngày nghỉ ngơi Sở Tích Nguyệt cũng muốn rời khỏi Ma Vân Thành, nhưng không hiểu làm sao khi nàng tỉnh dậy không khí toàn Ma Vân Thành hoàn toàn khác biệt này hôm qua, không biết hôm nay xảy ra chuyện gì.

Bên ngoài cách Ma Vân Thành không quá mười dặm, mấy chục thân ảnh đang lượn lờ trên không trung như muốn làm gì đó Ma Vân Thành.

"Lý Thiên Vũ, ngươi nghỉ ngươi có thể trốn được sao?" Độc Hạc Ma Tôn từ bên ngoài Ma Vân Thành giọng truyền thẳng vào bên trong.

Bên trong Ma Vân Thành lúc này Lý Hoàng đã khẩn trương gần chết, không ngờ hôm nay kẻ thù của Gia Tộc hắn lại một lần nữa tìm đến, phụ thân của hắn ngày xưa một mình ngăn cơn sóng dữ mới thành công chạy thoát đến Ma Vân Thành gia nhập Vân Bảo Lâu, nhưng hôm nay kẻ thù năm đó lại một lần nữa tìm đến.

"Phụ thân, chúng ta hiện tại phải làm sao?" Lý Hoàng khuôn mặt tái mét không còn một chút máu, hai chân run rẫy nhìn phụ thân hắn hỏi.

"Hoàng nhi, ngươi rời khỏi Ma Vân Thành trước, chuyện này ta sẽ giải quyết ổn thỏa" Lý Thiên Vũ giọng nói có vài phần bi tráng nhìn con trai của mình, hắn biết lần này ra ngoài chắn chắn sẽ không giữ được mạng.

Lý Thiên Vũ dậm chân một cái đã bay ra khỏi Ma Vân Thành, hắn lúc này đã chuẩn bị trước cái chết cho mình khi quyết định ra ngoài.

"Độc Hạc mấy ngàn năm không gặp, năm đó bị ta đánh trọng thương vẫn chưa biết khôn ra" Lý Thiên Vũ hiên ngang mà đứng chế giễu đối thủ của mình.

"Haha, Lý Thiên Vũ ngươi nghỉ hôm nay ta đến chỉ có một mình ta sao, ta biết sau lưng ngươi còn có một vị Thiên Ma Đế, nhưng mà cho dù người kia có xuất hiện ngươi cũng khó mà giữ mạng" Độc Hạc cười lớn, hắn lần này đến đã có chuẩn bị.

Năm đó Lý Thiên Vũ có thể thoát khỏi vòng vây của Độc Nhạc Môn là nhờ một vì bằng hữu của Gia Gia hắn có tu vi Thiên Ma Đế ra trợ giúp, nhưng hiện tại hắn đã dùng hết ân tình của người ta, hắn cũng không còn cách nào để liên lạc với vị Thiên Ma Đế kia lần nữa.

"Độc Hạc hôm nay ta đã là thành viên của Vân Bảo Lâu, ngươi cũng dám giết ta sao?" Lý Thiên Vũ đành dùng đến cách cuối cùng là nói ra thân phận quản sự Vân Bảo Lâu của mình, biết đâu Độc Hạc không dám ra tay.

"Haha, Lý Thiên Vũ ngươi nghỉ có thể dựa vào được Vân Bảo Lâu để sống sót, ngươi đúng là ngu ngốc!" Độc Hạc chế giễu.

Lúc này sau lưng Độc Hạc xuất hiện ba thân ảnh, ba người này từ khí cơ lộ ra đều đã vượt qua Ma Tôn Cảnh, ba người sau lưng Độc Hạc đều là Ma Đế.

"Ba vị Bất Hủ Ma Đế đã đủ giết ngươi hay chưa? Cho dù Vân Bảo Lâu cũng không cứu được ngươi" Độc Hạc lúc này khuôn mặt cười như điên dại, mối thù năm đó hắn cuối cùng có thể trả được.

Năm đó Độc Nhạc Môn tấn công Lý Gia ám sát Lý Gia Chủ, hắn năm đó cùng Lý Thiên Vũ đều là thiên kiêu trong thiên kiêu của Ma Giới, nhưng hắn năm đó lại bại trận một cách thảm hại dưới tay Lý Thiên Vũ, hắn bị trọng thương căn cơ gần như mất hết, nếu không phải may mắn lúc đó có mấy vị Trưởng Lão kịp thời đến cứu có lẽ hắn năm đó đã chết dưới tay Lý Thiên Vũ.

"Không ngờ chỉ một mình ta mà ngươi lại mời đến ba vị Bất Hủ Ma Đế đúng thật là vinh hạnh, hôm nay có chết cũng xem như chết dưới tay cường giả, Haha" Lý Thiên Vũ cười lớn, hắn không ngờ chỉ một mình hắn mà Độc Hạc lại mời đến ba vị Bất Hủ Ma Đế đối phó mình.

"Ta chỉ là lo lắng có một vài con chuột nhắt lại từ đâu xuất hiện cứu ngươi mà thôi, hôm nay không nhờ ba vị tiền bối ra tay, ta cũng có thể dễ dàng nghiền nát ngươi" Độc Hạc cánh tay nhấc lên vô số Ma Khí tụ lại một chỗ, một cái cự chưởng xuất hiện tấn công Lý Thiên Vũ.

"Độc Nha Ám Nhiên Chưởng"

Lý Thiên Vũ cũng không đứng im mà chịu trận, hắn từ trong trữ vật lấy ra vũ khí của mình, trên tay hắn xuất hiện một cây thương màu đen nhánh, tay phải dùng toàn lực ném về phía trước.

"Ma Long Kích: Long Ma Xích Thiên Kích".

Long Ma Xích Thiên Kích xuyên qua Độc Nha Ám Nhiên Chưởng, lúc này Lý Thiên Vũ lợi dụng thời cơ với tốc độ cực kì nhanh xuất hiện trước mặt Độc Hạc nện một quyền vào người Độc Hạc.

"Ma Long Quyền".

Độc Hạc không chú ý trúng một quyền cực mạnh của Lý Thiên Vũ trọng thương lùi lại phía sau ba vị Bất Hủ Ma Đế.

"Haha, miệng lưỡi rất giỏi, nhưng thực lực của ngươi chỉ có bấy nhiêu?" Lý Thiên Vũ chế giễu, hắn biết khi hắn đánh bị thương Độc Hạc tử kỳ của mình đã đến.

"Mời ba bị tiền bối ra tay trấn áp kẻ này!" Độc Hạc ánh mắt giận giữ, nhìn chằm chằm Lý Thiên Vũ như muốn ăn tươi nuốt sống.

"Thật phiền phức, ban đầu để bản Đế ra tay không phải nhanh hay sao? Cứ thích thể hiện rồi rước lấy nhục" Hoành Không Ma Đế lên tiếng.

"Tiểu tử không tệ, tuổi còn rất trẻ nhưng thực lực rất cường đại, nếu như ngươi không đắc tội Độc Nhạc Môn chúng ta, ngươi đã có một tương lai tươi sáng hơn rất nhiều" Hoành Không Ma Đế tiếp tục lên tiếng.

"Haha, đa tạ tiền bối đã khen, nhưng hôm nay vãn bối cũng muốn thử một chút Bất Hủ Ma Đế mạnh như thế nào" Lý Thiên Vũ tiếp tục tung ra Long Ma Xích Thiên Kích tấn công Hoành Không Ma Đế.

Long Ma Xích Thiên Kích lao đến, nhưng Hoành Không Ma Đế ngay cả một vết xướt cũng không có, hắn mới biết Bất Hủ Ma Đế cùng Thiên Ma Tôn là cách biệt lớn như thế nào.

"Chiêu thức không tệ, nhưng tu vi quá thấp, ngươi chết đi thôi!" Giọng nói của Hoành Không Ma Đế nhẹ nhàng mà nói, hắn phất nhẹ cánh tay, một cái chưởng ấn từ trên bầu trời lao xuống đánh vào người Lý Thiên Vũ.

Đúng lúc này từ bên trong Ma Vân Thành một giọng nói của Nữ Nhân phát ra, chỉ vẻn vẻn một giọng nói liền phá tan chưởng ấn của Hoành Không Ma Đế đánh xuống.

"Các ngươi là ai? Lại dám làm phiền bổn Đế nghỉ ngơi" Sở Tích Nguyệt xuất hiện trước mặt đám người Hoành Không Ma Đế, nàng nhẹ nhàng như không có việc gì xảy ra, bộ bàn ghế cùng ấm trà lơ lững trên không trung cho nàng ngồi xuống như không có gì giao động được chúng nó tách ra khỏi nàng.

"Đạo hữu từ đâu đến, sao lại xen vào việc của Độc Nhạc Môn chúng ta?" Hoành Không Ma Đế nhìn thấy Sở Tích Nguyệt nhẹ nhàng phá tan chưởng ấn của mình cũng đế phòng không ít.

"Độc Nhạc Môn chưa từng nghe qua, nhưng mà các ngươi ba tên Bất Hủ Ma Đế lại đi ăn hiếp tiểu tử Thiên Ma Tôn hình như không được lắm thì phải" Sở Tích Nguyệt vẫn ung dung uống trà, nàng không quá quan tâm Hoành Không Ma Đế.

"Độc Nhạc Môn chúng ta vang danh khắp Ma Giới ai ai không biết, vã lại ở Ma Giới mạnh được yếu thua chẳng lẽ đạo hữu không rõ ràng sao?" Hoành Không Ma Đế cười lớn, hắn không tin là Nữ Nhân trước mắt hắn lại chưa từng nghe đến Độc Nhạc Môn.

"Vậy sao? Ta cũng muốn thử một chút ngươi có bản lĩnh như thế nào?" Sở Tích Nguyệt nhẹ nhàng nói, tay phải nâng lên ly trà búng thật mạnh về phía Hoành Không Ma Đế.

"Cuồng vọng, ngươi nghỉ chỉ một chén trà có thể giết được ta, thứ không biết sống chết" Hoành Không Ma Đế tức giận, hắn không ngờ Nữ Nhân này lại sỉ nhục hắn bằng cách này.

Lúc này ly trà mà Sở Tích Nguyệt búng ra xoay tròn, vô số hỏa diễm từ ly trà xuất hiện, thiêu đốt cả một khu vực, ngọn lửa này vô cùng vô tận, không thể dập tắt, cứ như thế ngọn lửa này dính lên người Hoành Không Ma Đế đốt hắn thành tro bụi chết ngay tại chỗ không kịp làm gì.

Sở Tích Nguyệt nhìn thấy Hồng Liên Nghiệp Hỏa cường đại như vậy nàng cũng kinh ngạc không thôi, không hổ là ngọn lửa mà Minh Hà Lão Tổ sử dụng chống lại các Thánh Nhân. Hồng Thiên Nghiệp Hỏa không hổ danh xếp thứ 7 nằm trong Thập Đại Thần Hỏa của Tu Di Sơn.

"Khoác lác không biết ngượng, ngay cả một đòn của bổn Đế còn không chịu được, lại còn dám tỏ vẻ trước mặt bổn Đế" Sở Tích Nguyệt nhẹ nhàng thu lại ly trà, nàng cứ thế ung dung tiếp tục uống trà như chưa có chuyện gì xảy ra. Nàng cũng hơi tiếc nuối một chút vì không thôn phệ được một tên Bất Hủ Ma Đế, Hồng Liên Nghiệp Hỏa quá đáng sợ, lần sau không nên dùng thì tốt hơn.

"Ngươi không phải Ma Đế bình thường, ngươi là Thần Đế" Thiên Không Ma Đế khuôn mặt run sợ muốn rời khỏi, nhưng hắn không dám nếu như hắn rời đi, có thể Độc Nhạc Môn liền không thể tồn tại, đắc tội một vị Thần Đế đáng sợ như thế nào hắn biết rõ. Năm xưa có một tông môn chỉ đắc tội một vị Thần Đế không rõ lai lịch mà diệt môn, hắn không muốn dẫm vào vết xe đổ đó.

"Ồ, ngươi nhận ra, thực ra ta không phải Thần Đế, mà là Tuyệt Đỉnh Thần Đế mới đúng".

"Tiền bối tha mạng, chúng tiểu nhân biết sai, sẽ không dám quấy rầy Lý Thiên Vũ lần nào nữa!" Thiên Không Ma Đế cùng với Vân Hải Ma Đế đồng loạt lên tiếng.

"Ta với tiểu tử này không có quan hệ gì, các ngươi làm phiền ta nghỉ ngơi, ta liền tiễn các ngươi một đoạn đi Hoàng Tuyền Chi Lộ" Sở Tích Nguyệt trên tay xuất hiện Hồng Huyền Táng, đã rất lâu rồi Hồng Huyền Táng không giết người, chắc chắn nó rất khó chịu.

"Trãm Ngã Minh Đạo Kiếm: Hồng Ô Huyết Vũ".

Lời vừa dứt vô số Huyết Ô từ trên bầu trời xuất hiện, cứ như thế đâm xuống, Độc Nhạc Môn không một ai sống sót, ngay cả hai tên Ma Đế cũng không ngoại lệ.

Sở Tích Nguyệt nhẹ nhàng đứng lên vận chuyển Bất Diệt Thiên Công thôn phệ những thi thể nàng vừa giết, hiện tại tu vi của nàng quá cao, cho dù Bất Hủ Ma Đế cũng không làm cho tu vi của nàng tăng lên bao nhiêu.

Sở Tích Nguyệt lước qua Lý Thiên Vũ như không có chuyện gì xảy ra, nàng cứ thế trở lại Vân Bảo Lâu uống trà.

Lý Thiên Vũ nhìn thấy cảnh này không kiềm được kích động, hắn không thể tin được mình đón tiếp một vị tuyệt thế cường giả như vậy.
Chương 127 Chương 127: Sở Tích Nguyệt - Danh Tiếng Truyền Xa.

Chương 127: Sở Tích Nguyệt - Danh Tiếng Truyền Xa.

Lý Thiên Vũ nhìn thấy Sở Tích Nguyệt đi vào Ma Vân Thành, hắn cũng không nén lại bên ngoài quá lâu, hắn không biết vì lí do gì mà Sở Tích Nguyệt lại giúp hắn, nhưng nếu không có Sở Tích Nguyệt hắn có lẽ hôm nay đã chết bên ngoài Ma Vân Thành.

Lý Thiên Vũ đi vào Vân Bảo Lâu, hắn liền vội vàng đi tìm Lý Hoàng, lúc nãy hắn không nghỉ Sở Tích Nguyệt sẽ cứu hắn nên đã bảo Lý Hoàng rời đi, không biết hiện tại tiểu tử kia đã đi được bao xa.

"Phụ thân, người không sao?" Lý Hoàng nước mắt nước mũi chảy ra nhể nhải, nhìn thấy phụ thân mình còn sống hắn vui mừng không thôi.

Lúc nãy khi phụ thân hắn rời đi, hắn đã quyết tâm ở lại Ma Vân Thành cùng phụ thân hắn đối chọi địch nhân, hắn biết hắn chỉ là một cái nho nhỏ Thiên Ma Vương sẽ không giúp ít được gì trong trận chiến của các cường giả, nhưng hắn không phải kẻ ham sống sợ chết, có chết cũng chết cho oanh liệt một lần.

Nhưng hắn không ngờ phụ thân mình còn có thể sống sót quay về, phụ thân hắn cuối cùng vẫn như năm đó giải quyết ổn thỏa tất cả mọi chuyện.

"Hoàng nhi ta không sao, tiền bối đâu rồi?" Lý Thiên Vũ nhìn xung quanh không nhìn thấy Sở Tích Nguyệt đâu, hắn liếc nhìn Lý Hoàng hỏi.

"Tiền bối có lẽ đã rời đi, có việc gì sao?" Lý Hoàng nghi hoặc nhìn Lý Thiên Vũ hỏi, từ lúc Lý Thiên Vũ ra ngoài hắn chưa từng nhìn thấy Sở Tích Nguyệt đâu, hắn suy đoán có lẽ nàng nhìn thấy nhiều cường giả đến vây công Ma Vân Thành như vậy nên liền rời đi, tránh phiền phức cho bản thân.

"Tiền bối vừa cứu ta được một mạng, ta muốn cảm ơn tiền bối cho thật đàng hoàng!" Lý Thiên Vũ ánh mắt tràn đầy cảm kích nói.

"Không phải vị tiền bối đó sợ phiền phức nên rời khỏi rồi sao? Làm sao có thể cứu phụ thân được?" Lý Hoàng càng nghi hoặc hơn nhìn Lý Thiên Vũ hỏi.

"Hừ, ngươi thì biết cái gì, vị này tiền bối ngay cả Bất Hủ Ma Đế còn chưa đủ tư cách để ngài ấy để vào mắt, làm sao có thể sợ chút phiền phức của chúng ta!" Lý Thiên Vũ lạnh giọng nói, tiền bối vừa cứu hắn một mạng, nhưng nhi tử của mình lại dám chế diễu ngài ấy.

"Phụ thân vị kia tiền bối không phải cũng chỉ Bất Hủ Ma Đế thôi sao? Làm sao có thể không sợ phiền phức?" Lý Hoàng càng là không tin, lúc đến Sở Tích Nguyệt cũng chỉ lộ ra tu vi Bất Hủ Ma Đế làm sao có thể địch lại ba vị có tu vi ngang bằng được.

"Ngươi cũng đừng quá ngu ngốc, chúng ta không đủ tư cách đánh giá ngài ấy, được rồi đi chuẩn bị thức ăn đi, hôm nay ta mở tiệc tạ ơn ngài ấy" Lý Thiên Vũ dặn dò.

"Vâng, phụ thân"

Sở Tích Nguyệt sau khi giải quyết xong mấy tên Bất Hủ Ma Đế cũng không lập tức trở về Vân Bảo Lâu, nàng đi dạo một vòng Ma Vân Thành mua một chút thức ăn vặt đường phố, đã rất lâu rồi nàng không cảm nhận được không khí yên bình này, nàng quyết định mấy ngày tiếp theo sẽ ở lại Ma Vân Thành nghỉ ngơi.

Đi dạo một vòng Ma Vân Thanh, Sở Tích Nguyệt cảm thấy Ma Giói so với Tiên Giới người dân ở nơi này thân thiện hơn rất nhiều, Tiên Giới tuy nói là chính đạo nhưng thực ra cho dù là người bình thường đi chăng nữa cũng mang rất nhiều ý đồ xấu xa nhằm trục lợi cho bản thân mình, Ma Giới tuy không xấu nhưng cũng không hoàn toàn quá tốt, bọn họ đã giết chóc thành quen đối với đồng bào bọn họ luôn thân thiện nhiệt tình, nhưng đối với địch nhân bọn họ sẽ tàn nhẫn đến đáng sợ.

Sở Tích Nguyệt đi một vòng Ma Vân Thành không thấy có điều gì quá thú vị, cũng như không tìm được thứ mà nàng cần nên quay lại Vân Bảo Lâu nghỉ ngơi, đến nơi Lý Thiên Vũ đã mở tiệc đợi nàng trở lại.

Mấy ngày sau.

Tru Tiên Điện.

Bên trong Tru Tiên Điện các Trưởng Lão đang bàn tán xôn xao về việc một Nữ Nhân xuất hiện ở Ma Vân Thành, một mình nàng liền nhẹ nhàng giải quyết ba vị Bất Hủ Ma Đế mà không tốn quá nhiều công sức, phải biết ngay cả Tru Tiên Điện Bất Hủ Ma Đế cũng chỉ có chưa tới mười vị, nhưng nàng lại dễ dàng giết chết ba người kia như vậy, nàng thật sự không phải dạng tầm thường.

"Đại Trưởng Lão ngài đánh giá người này như thế nào?" Tam Trưởng Lão ngồi bên trên bảo tọa hỏi.

"Người này tu vi có lẽ đã là Đỉnh Phong của Chung Cực Ma Đế là cường giả hàng đầu của Ma Giới chúng ta, không biết vì lí do gì mà lại xuất hiện ở Ma Vân Thành" Đại Trưởng Lão đánh giá một phen tin tức gần đây mà người của Tru Tiên Điện ở Ma Vân Thành bẩm báo trở về.

"Ý của Đại Trưởng Lão là người này tu vi không thua kém một chút nào Điện Chủ?" Nhị Trưởng Lão cũng không quá tin tưởng đặt ra câu hỏi.

"Có phải tu vi bằng với Điện Chủ hay không thì ta không biết, việc này phải hỏi Điện Chủ mới biết" Đại Trưởng Lão lần nữa nói chuyện.

"Được rồi, đừng nhiều lời nữa, không phải muốn biết sao? Lần này bổn Điện Chủ đích thân xuất quan kiểm chứng, cũng đã rất lâu rồi không gặp cường giả như vậy?" Một thanh âm từ trên tòa bảo điện cao nhất phát ra.

Tru Tiên Điện tất cả Trưởng Lão tu vi đều đã đạt đến Chung Cực Ma Đế chỉ có Đại Trưởng Lão là đạt đến Hậu Kì, còn lại đều là Trung Kỳ và Sơ Kỳ mà thôi.

Còn về Điện Chủ của Tru Tiên Điện thật ra tu vi thật sự của hắn không phải là Chung Cực Ma Đế Đỉnh Phong, tu vi thật sự của hắn ngay cả tất cả Trưởng Lão đều không biết sự thật, hắn đã bước vào Tuyệt Đỉnh Thần Đế, nếu không bước vào cảnh giới này hắn cũng không đủ tư cách làm Điện Chủ của Tru Tiên Điện.

Đế Đô

Tổng Bộ Vân Bảo Lâu của Ma Giới.

Tin tức người của Độc Nhạc Môn vây công Ma Vân Thành đã truyền đến tay các cao tầng của Vân Bảo Lâu ở Ma Giới, bọn họ thật sự không tin được Độc Nhạc Môn dám giết người của bọn họ như vậy, việc này Vân Bảo Lâu chắc chắn sẽ không bỏ qua.

"Các Chủ người nghỉ chuyện này chúng ta nên giải quyết như thế nào?" Phó Các Chủ của Vân Bảo Lâu lên tiếng hỏi.

"Hừ, cử các vị Hộ Pháp đi cho Độc Nhạc Môn một bài học, Vân Bảo Lâu chúng ta cũng không phải dễ dàng ức hiếp" Các Chủ giọng nói lạnh lùng, hắn lần này đã bị chọc đến giới hạn cao nhất.

"Các Chủ về người kia chúng ta nên điều tra một chút hay không?" Đại Trưởng Lão lên tiếng hỏi.

"Không cần, Lý Thiên Vũ đã nói cho ta biết một chút tin tức của người kia rồi" Các Chủ giọng nói đã có mấy phần bớt giận.

"Các Chủ có thể chia sẽ cho chúng ta một chút hay không?" Nhị Trưởng Lão không ngại mà hỏi, hắn dù sao cũng rất hiếu kì không biết vị nào cường giả có thể một mình giải quyết ba vị Bất Hủ Ma Đế nhẹ nhàng như vậy, cho dù là Chung Cực Ma Đế cũng không thể nhẹ nhõm giải quyết như thế.

"Được rồi chuyện này cũng không có gì để dấu diếm các ngươi"

"Người này Lý Thiên Vũ không rõ họ tên, nhưng phong hiệu thì hắn cũng biết một chút. Người này gọi Nghiệp Hỏa Nữ Đế, cái tên này ta suốt mấy vạn năm nay chưa từng nghe qua, không biết là vị nào cổ lão tiền bối xuất hiện" Các Chủ không dám đánh giá vội vàng mở miệng.

"Người này lúc đến Vân Bảo Lâu mua một chút tin tức tu vi cũng chỉ lộ ra là Bất Hủ Ma Đế, nhưng sau khi giải quyết ba người kia thì Lý Thiên Vũ mới biết vị này Nghiệp Hỏa Nữ Đế tu vi rất kinh người, còn tu vi như thế nào Lý Thiên Vũ không dám tiếc lộ, hắn sợ vị này Nữ Đế liền đốt cả Vân Bảo Lâu" Các Chủ lần nữa lên tiếng.

"Người này cũng thật cuồng vọng, lại dám đe dọa đốt Vân Bảo Lâu chúng ta!" Phó Điện Chủ nghe đến việc này tức giận đến tột độ, nếu như Sở Tích Nguyệt xuất hiện trước mặt hắn, hắn liền dạy dỗ nàng một trận.

"Ngươi cũng đừng quá kích động, các cổ lão cường giả là như vậy, bọn họ chẳng quan tâm ngươi là ai, chỉ cần các ngươi chọc vào bọn họ, bọn họ liền hủy đi tất cả mọi thứ của các ngươi, Lý Thiên Vũ sợ cũng không phải không đúng".

"Được rồi chuyện này đến đây thôi, giải tán đi!"

Thâm Ma Cự Uyên.

Ma Đình.

"Bệ hạ lại thêm một vị cổ lão cường giả xuất thế, chúng ta có nên đi mời chào vị Nữ Đế này" Đại Tướng Quân của Ma Đình lên tiếng nói ra kế sách của mình.

"Đại Tướng Quân, ngươi hiểu vị này Nữ Đế như thế nào?" Ma Quân từ trên bảo tọa nhìn xuống hỏi.

"Bệ hạ người này tu vi có lẽ đã là Thần Đế Cảnh như thuộc hạ, thuộc hạ sẽ có cách mới được vị này Nữ Đế trợ giúp bệ hạ đánh đổ Tiên Giới".

"Ngươi cũng đừng quá lỗ mãng, không phải đơn giản như ngươi nghỉ, tìm hiểu thêm một chút tin tức nửa hãy hành động"

"Phụ hoàng, lần này hài nhi muốn ra mặt mời vị này Nữ Đế gia nhập Ma Đình mong phụ hoàng cho phép" Lục Hoàng Tử lên tiếng muốn xin đi mời Sở Tích Nguyệt đến Ma Đình.

Mấy ngày nay hắn nghe rất nhiều chuyện của vị kia Nữ Đế, nghe nói nàng cực ki xinh đẹp, một đầu tóc đỏ như máu, thực lực lại cường đại không thể đong đếm, nếu như có thể trở thành Hoàng Phi của hắn thì cái ghế Thái Tử chắc chắn thuộc về hắn.

Lục Hoàng Tử cũng không phải dạng tầm thường, tuổi còn trẻ chưa quá 4000 đã bước vào cảnh giới Thiên Ma Đế, tìm khắp Ma Giới cũng không có mấy người có thể cùng hắn so sánh, hắn có thể tự đại muốn thu vị kia Nữ Đế trở thành Hoàng Phi cũng không phải không có lý do.

"Tiểu Lục đã muốn xung phong đi mời vị kia Nữ Đế, ta liền cho ngươi đi, nhớ kỹ không được lỗ mãng hiểu chưa" Ma Quân từ trên cao đồng ý việc này giao cho Lục Hoàng Tử giải quyết.

"Đại Tướng Quân cùng đi theo hộ tống Lục Hoàng Tử đi." Ma Quân lần nữa phân phó.

"Vâng, Bệ hạ"

"Lục nhi sẽ không làm phụ hoàng thất vọng" Lục Hoàng Tử liền vui mừng hơn bao giờ hết, đây là cơ hội để hắn ghi điểm trong mắt phụ hoàng của hắn, cũng như có thể lôi kéo một vị Nữ Đế về phe của mình.

Điện Chủ Tru Tiên Điện, Lục Hoàng Tử, Đại Tướng Quân của Ma Đình đều đi đến Ma Vân Thành tham gia náo nhiệt, Ma Giới một lần nữa phong vân nổi lên.
Chương 128 Chương 128: Sở Tích Nguyệt - Hội Tụ.

Chương 128: Sở Tích Nguyệt - Hội Tụ.

Sở Tích Nguyệt lúc này vẫn chưa biết chuyện mình đã vang danh khắp Ma Giới, nàng vẫn thư thả ở bên trong Vân Bảo Lâu nghỉ ngơi, nàng nghỉ chuyện giết vài tên Bất Hủ Ma Đế chỉ là chuyện nhỏ, không phải chuyện gì quá to tát nên nàng cũng không quá quan tâm. Nhưng nàng đâu biết rằng chuyện nàng làm lại gây ra tiếng tăm lang rộng khắp Ma Giới.

Lúc này bên ngoài Lý Thiên Vũ biết tin tức của Sở Tích Nguyệt đã lan ra khắp Ma Giới, hắn không biết đây có phải là chuyện tốt hay là chuyện xấu, nhưng trước hết phải báo lại với Sở Tích Nguyệt cái đã.

"Tiền bối, có chuyện này vãn bối muốn bẩm báo" Lý Thiên Vũ ở bên ngoài căn phòng nói chuyện.

"Nói đi!"

"Chuyện là mấy ngày trước tiền bối xử lý ba vị Bất Hủ Ma Đế đã truyền xa khắp Ma Giới, bây giờ danh tiếng của tiền bối đã vang danh Ma Giới, cũng có không ít thế lực đến Ma Vân Thành xem xét hư thực".

"Ồ, chỉ giết ba tên Bất Hủ Ma Đế liền vang danh Ma Giới, hình như làm nên tên tuổi cũng không quá khó đi" Sở Tích Nguyệt nhẹ nhàng nói, nàng cũng không tin là chuyện nàng tiện tay làm lại gây ra động tĩnh lớn đến như vậy.

Lý Thiên Vũ khi nghe Sở Tích Nguyệt nói hắn liền sợ run cả người, chỉ giết ba tên Bất Hủ Ma Đế, nàng nghỉ Bất Hủ Ma Đế là rau cải trắng ngoài chợ dễ tìm đến như vậy sao? Phải biết tu vi của nàng cao như thế nào mới tự tin nói những lời như thế.

"Tiền bối, chuyện này nên giải quyết như thế nào?"

"Không cẩn lo lắng, ngươi cứ làm việc của ngươi là được, kẻ nào dám có chủ ý không tốt, ta liền tiễn hắn đi Hoàng Tuyền Chi Lộ một chuyến" Sở Tích Nguyệt cũng không quá lo lắng, với tu vi hiện tại của nàng nếu cùng người khác đấu nàng liền không thua bất cứ kẻ nào, cho dù là Tuyệt Đỉnh Thần Đế giống như nàng cũng không thành vấn đế. Đơn giản bởi vì nàng sở hữu Tiên Ma Lực chưa nói đến nàng còn có Hồng Liên Nghiệp Hỏa, ngọn lửa này có thể đốt cháy vạn vật, không thể dập tắt cho đến khi người bị thiêu cháy đến chết mà thôi.

.................

.................

Bên ngoài Ma Vân Thành.

"Lục Hoàng Tử, lần này chúng ta đến là để mời người, không nên lỗ mãng làm việc, người kia chưa biết rõ tu vi như thế nào, chúng ta phải làm việc cẩn thận một chút" Đại Tướng Quân của Ma Đình đã đến, hắn ngồi bên cạnh dặn dò.

"Bổn Hoàng Tử biết, ngươi không cần phải lo lắng, ta nào phải hạn ngu ngốc đi chọc cổ lão cường giả" Lục Hoàng Tử nhẹ nhàng đáp lời, tuy mục đích của hắn đến đây là muốn chiếm được vị này không rõ lai lịch Nữ Đế, nhưng cũng không quá ngu ngốc mà làm liều.

"Từ nay về sau không được gọi Lục Hoàng Tử là Hoàng Tử, không được gọi ta là Đại Tướng Quân hiểu chưa" Đại Tướng Quân phân phó cho đám thuộc hạ đi theo.

"Vậy chúng ta phải gọi như thế nào?" Một tên thống lĩnh lên tiếng.

"Gọi ta là Thiếu Gia là được, gọi Đại Tướng Quân là Quản Gia" Lục Hoàng Tử mở miệng căn dặn.

"Vâng"

"Thiếu Gia, chúng ta đã sắp đến Ma Vân Thành, di chuyển mấy giờ nữa liền đến nơi" Người lái xe ngựa bên ngoài lên tiếng thông báo.

"Ừm, cứ tiếp tục đi như bình thường là được"

Đám người Ma Đình đã sắp đến gần Ma Vân Thành lần này tuy chỉ có Lục Hoàng Tử cùng với Đại Tướng Quân ra mặt, nhưng hai người này xuất hiện đã không phải chuyện tầm thường, mà Ma Vân Thành cực kì nhỏ bé này, hôm nay lại được đón tiếp hai vị có thân phận cao quý của Ma Đình đến thăm.

Phía xa cách Ma Vân Thành hơn 100 dặm lúc nay có hai thân ảnh nam nhân phi hành chậm chạp tiếng về Ma Vân Thành, hai người này không ai khác là người của Tru Tiên Điện.

"Điện Chủ chúng ta đi chậm như vậy hình như không ổn?" Cao Phàm nghi hoặc nhìn Điện Chủ không hiểu cho lắm, lý do gì lại phi hành chậm chạm như vậy, với tốc độ của bọn họ nếu như đi như bình thường có lẽ đã đến Ma Vân Thành vào hai ngày trước rồi.

"Cao Phàm à, Cao Phàm, ngươi cũng biết bổn Điện Chủ đã rất lâu không ra ngoài, hôm nay có dịp liền ở bên ngoài nhìn ngắm thế giới một chút, ngươi thật là không hiểu thứ gì" Điện Chủ mở miệng nói. Hắn từ khi trở thành Điện Chủ của Tru Tiên Điện đến nay đã hơn 1 vạn năm, suốt 1 vạn năm nay hắn chưa từng một lần ra ngoài, chưa từng được một lần gặp bất cứ ai ngoài người của Tru Tiên Điện, lần này hắn ra ngoài chủ yếu không phải điều tra vị kia Nữ Đế, mà là đến kết giao bằng hữu, hắn muốn có thêm một vị bằng hữu cũng không tệ, không cần phải gia nhập Tru Tiên Điện cũng là một chuyện tốt.

"Điện Chủ nhưng mà nhiệm vụ của chúng ta thì phải làm sao?" Cao Phàm có một chút lo lắng nói.

"Nhiệm vụ? Ta thân là người đứng đầu Tru Tiên Điện chẳng lẽ không biết làm như thế nào sao? Cần ngươi phải dạy dỗ, lần này ta ra ngoài chủ yếu muốn kết giao bằng hữu mà thôi" Điện Chủ mở miệng vài lời thật lòng với Cao Phàm.

"Thuộc hạ hiểu rồi" Cao Phàm cũng không quá nhiều lời hỏi thêm điều gì, hắn từ nhỏ đã đi theo Điện Chủ đến nay cũng đã hơn mấy vạn năm, tất cả nhưng việc Điện Chủ muốn làm hắn đều tuân theo.

Điện Chủ của Tru Tiên Điện thật ra cũng không có bối cảnh gì quá to lớn, hắn năm đó Môn Hộ bị diệt cả nhà, hắn mang theo Cao Phàm một đường trưởng thành, một đường sống sót. Năm đó hắn thiên tư trác tuyệt được Điện Chủ của Tru Tiên Điện chú ý nên được thu làm đệ tử, được bồi dường suốt mấy vạn năm tu vi trở thành Thần Đế Cảnh nên trở thành Điện Chủ của Tru Tiên Điện. Hắn tên thật là Cao Xuyên Tuyệt hắn cũng đã không dùng đến cái tên này rất lâu rồi, hôm nay ra ngoài lại có thể dùng đến tên thật một lần nữa.

........................

........................

Bên trong Ma Vân Thành hôm nay rất là náo nhiệt, người người ở các nơi đều đổ xô về nới này, có không ít cường giả Bất Hủ Ma Đế, Chung Cực Ma Đế đều tụ họp đến Ma Vân Thành tìm hiểu thực hư, cũng có không ít các tu sĩ muốn nhìn xem vị cường giả tuyệt thế được đồn đại mấy ngày nay dung mạo ra sao.

Bên trong Vân Bảo Lâu.

Rất nhiều người đến đều chỉ muốn mua tin tức của Sở Tích Nguyệt nhưng mà Lý Thiên Vũ đã cấm triệt không bán tin tức về nàng, những người khác cũng không dám ra tay động thủ với hắn, hắn cũng không sợ, sau lưng hắn hiện tai có Sở Tích Nguyệt chống lưng, kẻ nào dám động đến người của nàng liền giết không tha.

"Tiền bối, mấy ngày nay thật sự quá nhiều người tìm đến cửa, thật phiền muốn chết!" Lý Hoàng đang cùng Sở Tích Nguyệt luyện kiếm nỉ non nói, hắn cũng hết cách với Sở Tích Nguyệt, nàng muốn cùng hắn luyện kiếm hắn liền phải luyện, tuy biết đây là một trận cơ duyên nhưng cũng quá đáng sợ đi.

Mỗi ngày đều bắt hắn vung kiếm hơn 10 ngàn lần đến mệt chết thì thôi, hắn trước nay không am hiểu kiếm đạo là mấy, nhưng chỉ vọn vẻn mấy ngày cảnh giới kiếm đạo của hắn tăng lên một cách rõ rệt, nhưng hắn không tình nguyện luyện kiếm vì thật sự quá khổ sỡ.

"Ngươi lo lắng những chuyện đó làm gì, yên tâm luyện kiếm là được rồi"

"Nhưng mà tiền bối thật sự ta chịu đựng không nổi" Giọng nói của Lý Hoàng có mấy phần thở dốc khó chịu.

"Ta nhìn ngươi tuổi có vẻ không còn trẻ, nhớ năm đó đệ tử của ta hằng ngày đều luyện kiếm giống như ngươi, hắn chỉ mất 1500 năm liền bước vào Chuẩn Ma Đế, ngươi chẳng lẻ muốn phụ thân ngươi không yên tâm về ngươi" Sở Tích Nguyệt biết được hoàng cảnh của hai cha con Lý Thiên Vũ đều bị diệt môn giống như nàng năm đó, nàng muốn giúp hắn mạnh mẽ hơn một chút để có thể bảo vệ bản thân mà thôi.

"Vãn bối hiểu rồi!" Lý Hoàng nghe lời Sở Tích Nguyệt nói liền kích động, chỉ vọn vẻn 1500 năm liền bước vào Chuẩn Ma Đế, phải biết Chuẩn Ma Đế cũng không phải ai muốn đạt được liền đạt được.

"Vậy tiếp tục luyện kiếm đi, bổn Đế ra ngoài một chút" Sở Tích Nguyệt lời nói vừa dứt, thân ảnh đã biến mất khỏi tầm mắt của Lý Hoàng.

Sở Tích Nguyệt vui vẻ đi ra khỏi Vân Bảo Lâu, đi vào khách sạn yêu thích của nàng mấy ngày nay, đồ ăn ở Ma Giới cực kì ngon so với Tiên Giới không kém bao nhiêu, đúng là ở bất cứ nơi nào đồ ăn luôn là chân ái đối với nàng.

Khách sạn hôm nay đông đúc đến một cách lạ thường, hôm nay có rất nhiều người nàng chưa từng thấy mặt xuất hiện ở nơi này, có lẽ là do danh tiếng của nàng mà đến.

"Sở cô nương đến ăn cơm sao? Vẫn như cũ phải không?" Tiểu Nhị nhìn thấy Sở Tích Nguyệt liền nhiệt tình tiếp đón, mấy ngày nay nàng luôn là ngươi gọi nhiều thức ăn nhất của khách sạn.

"Đúng vậy, cho ta như cũ" Sở Tích Nguyệt vui vẻ trả lời.

Sở Tích Nguyệt mỗi khi đến ăn cơm đều che dấu khí tức của mình đến cực điểm hiện tại chỉ còn là một Chân Ma Cảnh mà thôi, cho dù là Thần Đế Cảnh cũng khó mà phát hiện tu vi thật sự của nàng.

"Thiếu Gia, nữ nhân kia thật đẹp" Một vị hộ vệ nhìn thấy sắc đẹp của Sở Tích Nguyệt liền nổi lên ham muốn.

"Tu vi quá kém, có xinh đẹp hơn cũng không lọt vào mắt ta, nếu ngươi muốn thì có thể thử" Lục Hoàng Tử tuy không muốn, nhưng hắn vẫn cho phép thuộc hạ của mình ra tay.

"Thiếu Gia, không nên làm việc lỗ mãng, nếu như không có chuyện gì xảy ra lúc đó muốn lúc nào cũng được" Đại Tướng Quấn ánh mắt sắt lạnh nhìn mấy tên hộ vệ cảnh cáo.

Phía xa có hai nam nhân đang ngồi uống rượu nhìn thấy cảnh này cũng thực sự hết cách, nữ nhân quá xinh đẹp lại không có thực lực cũng là một cái tội.

"Công tử, những người kia muốn ra tay với cô nương đó" Cao Phàm tuy là người của Tru Tiên Điện giết người vô số, nhưng hắn không muốn nhìn thấy cảnh nữ tử bị ức hiếp.

"Cao Phàm, nếu như bọn họ ra tay, ngươi liền cứu cô nương đó là được, biết đâu có thể ôm mỹ nhân vào lòng" Cao Xuyên Tuyệt giọng nói có vài phần đùa cợt nói.

"Công tử, ngài lại chọc ta rồi" Cao Phàm cũng hết cách với Điện Chủ của mình, tuổi đã rất lớn nhưng tính cách vẫn trẻ con như ngày nào.

Ma Đình, Tru Tiên Điện, hai đại thế lực cuối cùng cũng đã đến Ma Vân Thành, bọn họ cuối cùng đã tụ họp lại một chỗ, muốn xem vị kia Nữ Đế là ai, thực lực rốt cuộc ra sao.
Chương 129 Chương 129: Sở Tích Nguyệt - Cường Giả Tụ Họp

Chương 129: Sở Tích Nguyệt - Cường Giả Tụ Họp

Sở Tích Nguyệt vẫn không quá chú ý đến mọi chuyện xung quanh, nàng không quan tâm những người này làm gì, hiện tại nàng chỉ muốn ăn thật ngon, nghỉ ngơi thật tốt, sau đó trở lại Kiếm Vực hủy diệt Kiếm Tông một lần và mãi mãi, nàng còn rất nhiều việc phải làm, không có thời gian để ý đến đám người của Ma Giới.

"Sở cô nương, thức ăn đến" Tiểu Nhị mang ra rất nhiều thức ăn, số thức ăn này đủ để cho hai ba người ăn, nhưng tất cả một mình nàng đều có thể ăn hết.

"Cảm ơn Tiểu Nhị" Sở Tích Nguyệt vẫn như hằng ngày, nụ cười rạng rỡ nhìn Tiểu Nhị cười nói.

"Sở cô nương, chúc ngon miệng" Tiểu Nhị đem hết thức ăn lên bàn, sau đó cũng rời đi không ở lại nơi này nữa, hôm nay cường giả Ma Vương trở lên xuất hiện quá nhiều, hắn không dám làm phiền bọn họ.

"Cô nương này khẩu vị thật tốt, một mình có thể ăn nhiều như vậy, rất hợp với ngươi Cao Phàm!" Cao Xuyên Tuyệt giọng nói có mấy phần trêu đùa Cao Phàm.

"Công tử, ta chỉ là cảm thấy cô nương bị người khác có chủ ý không tốt, nên bất bình mà thôi, ta không phải ham muốn sắc đẹp của người ta" Cao Phàm có mấy phần đỏ mặt khi nghe Điện Chủ nói đến chuyện này, hắn đã mấy vạn tuổi nhưng chưa từng có một vị nương tử nào, hắn cũng có chút xấu hổ.

Lúc này bên ngoài Ma Vân Thành một tiếng kiếm vang vọng cả bầu trời vang lên, không biết vị nào cường giả xuất hiện lại đem kiếm khí phóng ra cả Ma Vân Thành như vậy.

Bước vào khách sạn, một thanh niên thoạt nhìn rất trẻ tuổi sau lưng mang theo một thanh cự kiếm nặng triểu, cả người nghiêm nghị, ánh mắt sắc bén như dao, nhìn ngó khắp nơi bên trong khách sạn.

Phía sau thanh niên mang theo thanh cự kiếm, lúc này xuất hiện một bóng người, người này mang một bộ Hắc Y, tay cầm quạt trúc, đôi mắt sâu không thấy đáy, khuôn mặt tuấn tú không tỳ vết, cả người tỏa ra Ma Khí vô cùng kinh người.

"Bắc Hàn Kiếm Đế, ngươi đang cản trở bổn công tử đi lên" Thanh niên mang Hắc Y Ma Khí tỏa ra như muốn cùng người trước mặt đánh một trận.

"Hắc Diện Công Tử, ngươi muốn tìm ta gây phiền phức" Thanh niên mang cự kiếm đáp trả, trên người vô số kiếm khí phát ra, không một chút nào chịu thua thiệt.

Đại Tướng Quân của Ma Đình nhìn thấy cảnh này cũng hết cách, hôm nay tụ tập tại nơi này toàn là cường giả hàng đầu của Ma Giới, hai người trước mặt hắn đều đã bước vào Chung Cực Ma Đế mấy vạn năm, tuy hắn tự tin có thể thắng được hai người, nhưng cũng không phải chuyện dễ dàng, nhưng hắn không muốn gây động tỉnh quá lớn đành mở miệng khuyên ngăn.

"Hai vị đạo hữu, nếu đã đến cùng nhau uống trà, nhìn xem vị kia Nữ Đế là người thế nào, không nên kích động làm mất hòa khí".

"Mạc Vân Thiên, mấy vạn năm không gặp, không ngờ hôm nay ngươi cũng xuất hiện ở đây" Bắc Hàn Kiếm Đế mở miệng liếc nhìn Đại Tướng Quân của Ma Đình.

"Bắc Hàn đạo hữu đã lâu không gặp, mời ngồi cùng ta uống trà" Mạc Vấn Thiên nhẹ giọng nói, hắn không muốn làm mất hòa khí của các cường giả ở nơi này.

"Bên cạnh ngươi là vị nào Hoàng Tử, lần này cũng muốn mời vị kia Nữ Đế đầu quân cho Ma Đình" Bắc Hàn Kiếm Đế ngồi xuống nói chuyện.

Bên cạnh tiếng cười lớn ngày một to lên, Hắc Diện Công Tử không nhịn được cười khi nghe nói đến Ma Đình muốn mời vị này Nữ Đế, mỗi khi có một cỗ lão cường giả nào xuất hiện, Ma Đình liền tìm cách lôi kéo, Ma Đình đúng là không biết xấu hổ.

"Haha, các ngươi đúng là mơ mộng hão huyền, các ngươi nghỉ các cường giả như vị kia Nữ Đế sẽ đầu nhập Ma Đình các ngươi" Hắc Diện Công Tử chế diễu, hắn trước nay là người phóng khoán, thành danh ở Ma Giới đã lâu, từ trước đến nay hắn chưa từng sợ bất cứ người nào, cũng như chưa từng sợ bất cứ thế lực nào.

"Hừ, ngươi nghỉ ngươi là ai mà dám phán xét Ma Đình bọn ta, bổn Hoàng Tử muốn cho dù là cỗ lão cường giả cũng không thể thoát khỏi bàn tay của bổn Hoàng Tử" Lục Hoàng Tử lúc này đã nổi trận lôi đình, hắn tuy không muốn lộ ra thân phận, nhưng nếu những người ở nơi này đã biết được thân phận của hắn, hắn cũng không ngại lập uy.

"Đại Tướng Quân, giết hắn!"

Phía xa khách sạn, một nữ nhân vô cùng xinh đẹp, đầy tà mị, cả người tỏa ra Ma Khí vô cùng dày đặc, với sự quyến rũ của nàng không biết đã bao nhiêu cường giả tuyệt thế đã phải nằm xuống, nàng là một nữ nhân vô cùng kinh khủng.

"Hoàng Tử của Ma Đình cũng thật không xem ai ra gì?" Một giọng nói vô cùng quỷ dị, vô cùng mị hoặc lên tiếng.

"Ngươi lại là ai?" Lục Hoàng Tử nghi hoặc nhìn sang phía đối diện, hắn nhìn thấy một nữ nhân vô cùng xinh đẹp, không hiểu vì lí do gì, hắn liền nổi lên ham muốn chiếm được nữ nhân này.

"Ma Tình Nữ Đế, Tông Chủ của Ma Tình Tông không ngờ cũng xuất hiện, hạnh ngộ, hạnh ngộ" Hắc Diện Công Tử kiến thức uyên bác mở miệng cười nói.

"Hắc Diện Công Tử quá khen, nô gia chỉ là không thích mấy tên tiểu bối lớn tiếng mà thôi" Ma Tình Nữ Đế giọng nói nhẹ nhàng nhìn Hắc Diện Công Tử gật đầu một cái.

"Hai người các ngươi!" Lục Hoàng Tử lúc này đã tức đến điên dại, hắn đã không thể kiềm chế được cảm xúc của mình khi nghe hai người vừa rồi trêu chọc.

"Điện Hạ, mau tỉnh táo, bình tỉnh trở lại, phải biết chúng ta đến đây để làm gì" Mạc Vấn Thiên giọng nói lạnh lùng, ánh mắt sát khí nổi lên nhìn hai người Hắc Diện Công Tử cùng với Ma Tình Nữ Đế cảnh cáo.

Lúc này từ phía dưới đi lên một thanh niên cao lớn, sau lưng vác theo một cây đại đao, thân thể to lớn thô kệt, thật xấu xí, khó nhìn, người này chính là Tông Chủ của Đao Ma Tông.

"Haha, không ngờ hôm nay tại khách sạn nhỏ này, lại có thể gặp được nhiều cường giả như vậy, thật muốn đánh một trận" Hắc Vân Hùng giọng nói cực lớn, vang khắp cả toàn khách sạn.

"Hắc Vân Hùng, Đao Ma Tông của ngươi lần này cũng đến?" Bắc Hàn Kiếm Đế sát khí nổi lên, hắn rất muốn trả lại mối thù năm xưa Hắc Vân Hùng gây ra cho hắn.

"Haha, Bắc Hàn ngươi đến được chẳng lẻ bổn Đế không được đến" Trên người Hắc Vân Hùng khí thế lộ ra, thanh cự đao sau lưng đã nổi lên đao khí vô cùng mãnh liệt muốn chém về phía Bắc Hàn Kiếm Đế.

Phía xa hai người Cao Xuyên Tuyệt cùng Cao Phàm đang uống rượu, cảm nhận được bầu không khí thay đổi, Cao Xuyên Tuyệt không muốn người khác làm phiền hắn uống rượu, cũng không muốn nơi này sụp đổ, hôm nay đến là để xem vị kia Nữ Đế ra làm sao, không phải để gây chuyện.

"Cao Phàm, bọn chúng thật nhiều chuyện, ngươi giải quyết một chút đi" Cao Xuyên Tuyệt mở miệng phân phó, hắn tuy tính cách không đứng đắng có vài phần trẻ con, nhưng không phải ai cũng có thể chọc giận hắn.

"Vâng Điện Chủ!" Cao Phàm nhẹ nhàng gật đầu.

Cao Phàm cũng không rời đi chỗ của mình, hắn chỉ nhẹ nhàng dùng ngón tay gõ lên bàn mấy tiếng, vô số sóng xung kích tỏa ra chấn nhiếp hai người Bắc Hàn Kiếm Đế cùng Hắc Vân Hùng.

"Thật ồn ào, muốn đánh liền cút ra khỏi Ma Vân Thành rồi đánh, đừng làm phiền bổn Đế thưởng thức rượu ngon" Cao Phàm tu vi tuy không cao bằng Cao Xuyên Tuyệt, nhưng hắn cũng không phải dạng tầm thường, tu vi của hắn đã đạt đến Thần Đế Cảnh Đỉnh Phong, nếu không hắn cũng không đủ tư cách làm hộ vệ cho Điện Chủ Tru Tiên Điện.

"Cao Phàm không ngờ ngươi cũng tới" Mạc Vấn Thiên có vài phần đề phòng, năm đó hắn bị Cao Phàm đả thương, vết thương đến nay vẫn còn lưu lại trên cơ thể, hắn không muốn cùng người nay giao thủ, chưa nói Cao Phàm nếu đã tới thì Tru Tiên Điện hẳn cũng đã đến không ít người.

"Mạc Vấn Thiên, ngươi nên quản lý người của ngươi cho tốt, nếu không cũng đừng trách ta không khách khí" Cao Phàm lớn giọng uy hiếp.

Phải biết ở đây lúc này từ nãy đến giờ tu vi cao nhất chỉ có một mình Mạc Vấn Thiên. Bây giờ Cao Phàm xuất hiện tình thế liền thay đổi, không những như vậy bên cạnh Cao Phàm còn một người nữa không rõ lai lịch, chưa biết chừng người này tu vi cũng không thua kém Cao Phàm là mấy.

"Bắc Hàn Kiếm Đế, Hắc Vân Hùng các ngươi có thù oán liền gác lại, không nên động thủ ở nơi này" Giọng nói của Mạc Vân Thiên lạnh lùng, ánh mắt sắt lạnh, hôm nay gặp lại kẻ thù cũ, hắn đã không vui, không muốn gây thêm phiền phức.

Hai người Hắc Vân Hùng, Bắc Hàn Kiếm Đế cũng không muốn xảy ra xung đột, Tru Tiên Điện đã xuất hiện, tình hình bây giờ đã hoàn toàn khác biệt lúc đầu.

Ma Tình Tông, Đao Ma Môn, Ma Đình, Tru Tiên Điện tất cả các thể lực lớn nhỏ của Ma Giới đều đã xuất hiện, duy nhất chỉ có Vân Bảo Lâu vẫn còn chưa ra mặt, không biết tiếp theo sẽ tiếp tục xảy ra chuyện gì.

"Điện Hạ, tất cả thế lực của Ma Giới đều đã xuất hiện, người không nên lỗ mãng như lúc nãy, những kẻ này tu vi cũng không phải như bên ngoài ngài nhìn thấy, nếu ngài gây chuyện lúc vừa rồi cho dù là Mạc Vấn Thiên ta cũng không cứu nỗi ngài" Mạc Vấn Thiên lần này căn dặn thật kĩ càng, hắn không muốn xảy ra xung đột không cần thiết.

"Đại Tướng Quân, ta hiểu rồi, sẽ không kích động như vừa rồi" Lục Hoàng Tử nhìn thấy nhiều cường giả như vậy cũng không dễ chịu, chuyện lần này đúng là không phải chuyện bình thường.

Sở Tích Nguyệt lúc này ăn uống no say, không quá chú ý chuyện bên ngoài, nhưng lúc này lại có người dám làm phiền nàng, không biết kẻ nào chán sống quấy rầy nàng ăn cơm, nàng bây giờ tính khí đã không còn tốt như hồi còn ở Tiên Giới, sau hơn ngàn năm ở Địa Ngục U Minh Giới nàng tiếp xúc quá nhiều với oan hồn, Tà Khí, Tử Vong Chi Khí, Huyết Hải, nên tính cách của nàng rất dễ kích động. Nếu không phải Lý Thiên Vũ từng nói cho nàng nhiều tin tức đáng giá, nàng cũng không ra tay cứu giúp, tuy là dùng Thần Dược để đổi lấy nhưng đối với nàng như vậy cũng đã đủ để nàng cứu hắn một mạng.
Chương 130 Chương 130: Sở Tích Nguyệt - Rượu Ngon.

Chương 130: Sở Tích Nguyệt - Rượu Ngon.

Nhìn thấy các cường liên tục xuất hiện, sau đó đều bị Cao Phàm chấn nhiếp, một tên hộ vệ của Lục Hoàng Tử đã không thể chịu nổi mà đứng dậy, từ nãy đến giờ hắn đã có gắng chịu đựng dục vọng trong người khi các cường giả xuất hiện, nhưng hiện tại các cường giả đã bình tỉnh trở lại, không ai lên tiếng, hắn bèn chủ động lại gần nơi mà Sở Tích Nguyệt đang dùng bữa.

"Các ngươi nhìn Ngụy Thống Lĩnh không nhịn được nữa rồi, haha".

"Tiểu cô nương thật xui xẻo, lọt vào mắt của Ngụy Thống Lĩnh, không biết có thể sống qua đêm nay hay không!"

"Haha, các huynh đệ cũng đừng quan tâm, chỉ là một Chân Ma Cảnh không đáng chú ý mà thôi"

Đám hộ vệ liên tục ồn ào khi nhìn thấy Ngụy Thống Lĩnh đi lại gần Sở Tích Nguyệt, Mạc Vấn Thiên cũng không quá để ý, dù sao cũng chỉ là một cái Chân Ma Cảnh không đáng để hắn lưu tâm.

Ngụy Cương đi lại gần Sở Tích Nguyệt, hắn cũng rất lễ độ mời nàng cùng hắn uống rượu.

"Cô nương có thể cùng tại hạ uống một chén!" Ngụy Cương ánh mắt liên tục nhìn vào chỗ nhạy cảm của nàng, ánh mắt thèm thuồng, chảy cả nước dãi.

"Cút!" Sở Tích Nguyệt không nhiều lời, chỉ đáp lại một câu.

Phía xa tại chỗ ngồi của Cao Xuyên Tuyệt cùng Cao Phàm, hai người cũng khá là bất ngờ khi nghe Sở Tích Nguyệt chửi một câu, nàng chỉ là Chân Ma Cảnh còn Ngụy Cương là Ma Tôn Cảnh, mà nàng lại dám mắng Ngụy Cương trước tất cả các cường giả có mặt tại đây như vậy, hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua cho nàng.

"Cao Phàm mỹ nhân gặp nạn, đến lúc ngươi xuất thủ rồi kìa!" Cao Xuyên Tuyệt giọng nói cười cười, ánh mắt liếc nhìn Cao Phàm nói.

"Công tử, đến lúc đó ta vô thanh vô thức ra tay là được, dù sao Ngụy Cương cũng là người của Ma Đình giết hắn cũng rất phiền phức." Cao Phàm giọng nói vui vẻ, tiếp tục uống rượu, không thèm để ý đến lời của Cao Xuyên Tuyệt, từ lúc vào khách sạn này đến giờ Điện Chủ nhà hắn đã đùa cợt hắn không biết bao nhiêu lần.

"Cút!".

"Hừ, thứ không biết sống chết, lại dám làm mất mặt ta trước nhiều tiền bối như vậy, đêm nay ta sẽ dày vò ngươi đến chết" Giọng nói Ngụy Cương vô cùng tức giận, ánh mắt lộ ra mấy phần ác độc, tay phải vương về phía Sở Tích Nguyệt.

Lúc này Cao Phàm định ra tay giúp đỡ, nhưng hắn chưa kịp làm gì đã thấy Ngụy Cương biến thành một biển máu, chết ngay tại chỗ.

Sở Tích Nguyệt nhìn thấy cánh tay vừa lao tới, nàng liền nhẹ nhàng phất tay một cái, Ngụy Cương liền nổ thành biển máu, chết ngay tại chỗ, máu me vang tung tóe khắp nơi, nhưng không có một vết máu nào dính trên người nàng.

BÙM!

"Thứ không biết sống chết!".

Sở Tích Nguyệt không để ý mọi thứ xung quanh tiếp tục dùng bữa của mình, nàng từ nãy đến giờ đều không chú ý đến tất cả mọi chuyện xảy ra ở bên trong khách sạn, mỗi khi nàng dùng bữa nàng đều tập trung vào bữa ăn, không có thứ gì có thể làm phiền được nàng lúc ăn uống. Khi sống ở Ma Thiên Sơn đã là như vậy, ở Ma Thiên Sơn Yêu Thú khắp nơi, tiếng gầm thét inh õi rất nhiều, nên nàng đã luyện thành quen thói quen này.

Tất cả mọi người bên trong khách sạn đều không thể tin được chuyện vừa mới xảy ra, nàng chỉ là một Chân Ma Cảnh, phất tay một cái liền giết chết một tên Ma Tôn Cảnh không tốn một chút công sức, rốt cuộc người này là ai? Chẳng lẽ cũng là một cường giả nào đó đến tham gia nào nhiệt.

"Hừ, dám giết Ngụy Thống Lĩnh, các huynh đệ giết nữ nhân này!" Hơn mười tên hộ vệ của Ma Đình hét lớn xông vào Sở Tích Nguyệt. Mạc Vấn Thiên không kịp cất lời thì đã nhìn thấy mười người biến thành biển máu mà chết ngay tại chỗ.

BÙM! BÙM! BÙM! BÙM!

Sở Tích Nguyệt lần nữa bị làm phiền, lần này nàng cũng chỉ nhẹ nhàng phất tay một cái, hơn mười người liền chết. Nhưng mà lần này nàng lại không ngồi xuống tiếp tục dùng bữa, ánh mắt của nàng liếc nhìn sang đám người Ma Đình, vô tận sát khí tỏa ra đánh thẳng vào người Lục Hoàng Tử cảnh cáo.

"Quản người của ngươi cho tốt, nếu còn làm phiền ta một lần nữa, tên bên cạnh cũng không cứu được ngươi" Giọng nói của nàng vang vọng khắp khách sạn, nàng đả thương Lục Hoàng Tử trước mặt tất cả mọi người.

"Ngươi dám sỉ nhục bổn Hoàng Tử, ngươi không biết ta là ai sao?" Lục Hoàng Tử tức giận cực kì, Ma Khí trên người nổi lên, tu vi Thiên Ma Đế lộ ra, như muốn ập đến giết Sở Tích Nguyệt ngay lập tức.

"Ta quản ngươi là ai? Cho dù ngươi có là Thiên Vương Lão Tử thì làm sao?" Sở Tích Nguyệt ánh mắt lạnh lùng nhìn Lục Hoàng Tử nói.

"Ngươi, Mạc Vấn Thiên, giết nữ nhân đó cho ta" Lục Hoàng Tử nhổ ra một ngụm máu thật lớn, hắn ngã quỵ tại chỗ, từ khi sinh ra đến nay hắn chưa từng chịu sự sĩ nhục như ngày hôm nay, hôm nay hắn phải giết được nữ nhân ngông cuồng trước mặt.

"Điện Hạ chuyện này không ổn, chúng ta đến đây được Ma Quân giao nhiệm vụ không nên lỗ mãng" Mạc Vấn Thiên tuy muốn ra tay, nhưng bên cạnh Cao Phàm vẫn ngồi đó, hắn không dám kích động ra tay.

"Mạc Vấn Thiên, ngươi dám kháng lệnh của bổn Hoàng Tử?"

"Điện Hạ, người nên kiềm chế lại một chút, nếu không đừng trách thuộc hạ!" Mạc Vấn Thiên giọng nói lạnh lùng vang lên, hắn đến đây là làm nhiệm vụ của Ma Quân giao cho, hắn không có trách nhiệm giải quyết những chuyện ngu ngốc mà Lục Hoàng Tử gây ra.

"Đạo hữu thứ lỗi, Điện Hạ nhà ta có hơi lỗ mãng, mong đạo hữu có thể bỏ qua" Mạc Vấn Thiên lần nữa lên tiếng, hắn không muốn chuyện này càng trở nên phiền phức, đành thay mặt tạ lỗi.

"Ừm, trong nom Điện Hạ nhà ngươi cho cận thận, nếu còn có lần sau đừng trách ta không nể mặt" Sở Tích Nguyệt giọng nói lạnh lùng phát ra.

"Đa tạ đạo hữu".

Cao Phàm không thể tin được điều hắn vừa nhìn thấy, nữ nhân này lại dám đe dọa cả Mạc Vấn Thiên, chẳng lẽ nàng không biết Mạc Vân Thiên tu vi mạnh cỡ nào sao. Cao Phàm kinh ngạc một hồi cũng bình tĩnh trở lại, hắn quay đầu trở lại muốn cùng Điện Chủ nhà mình nói chuyện, thì hắn lại không thấy Điện Chủ nhà mình đâu.

Cao Xuyên Tuyệt nhìn thấy Sở Tích Nguyệt cực kỳ thú vị, hắn cũng không quá để ý nhiều chuyện, hắn hiện tại không quan tâm cái gì Nữ Đế nữa, hiện tại hắn chỉ muốn kết bạn cùng Sở Tích Nguyệt.

Cao Xuyên Tuyệt xuất hiện trước mặt Sở Tích Nguyệt, giọng nói nhẹ nhàng nói.

"Cô nương có thể cùng tại hạ uống một ly!"

"Ngươi là ai? Tại sao muốn cùng ta uống rượu?" Sở Tích Nguyệt nhìn thấy người trước mặt nghi hoặc hỏi, nàng cũng không nhận ra tu vi của người này là gì.

"Tại hạ nhìn thấy cô nương rất thú vị, thú vị hơn vị Nữ Đế kia rất nhiều, chẳng lẽ uống cùng cô nương một chén không được sao?" Cao Xuyên Tuyệt giọng nói vẫn như vậy, bên trong giọng nói không chứa một chút sát khí, không chứa một chút lừa gạt.

"Có thể, mời" Sở Tích Nguyệt cũng không cự tuyệt, có người cùng nàng uống cũng không tệ, coi như giải sầu một chút.

"Đa tạ cô nương!"

Cao Phàm nhìn thấy Điện Chủ nhà mình ngồi trước mặt cùng nữ nhân không rõ lai lệch uống rượu, hắn cũng giật mình một chút, Điện Chủ nhà hắn cũng thật là nhanh chóng cứ như vậy tiến đến kết giao bằng hữu.

Các thế lực xung quanh ngay cả Mạc Vấn Thiên cũng không biết Cao Xuyên Tuyệt là ai, lại có thể vô thanh vô tức xuất hiện trước mặt bọn họ như vậy, bọn họ chỉ biết người này đi cùng Cao Phàm, chắc chắn thân phận không phải tầm thường.

"Rượu hôm nay rất ngon, có thể cùng cô nương uống đúng thật là không tệ" Cao Xuyên Tuyệt vui vẻ nói, đã rất lâu rồi hắn không vui như vậy.

"Ừm, rượu rất ngon, đã lâu rồi, ta không cùng người khác uống rượu" Sở Tích Nguyệt uống một ly, nàng hoài niệm quản thời gian sống cùng Thanh Xà, hai người cũng rất hay lén trộm rượu của sư phụ uống như vậy.

"Cô nương có tâm sự?"

"Ừm, nhớ lại chuyện trước đây cùng tỷ tỷ uống rượu mà thôi!"

"Cô nương còn có tỷ tỷ, có thể kể cho tại hạ nghe một chút được hay không?" Cao Xuyên Tuyệt vô cùng hiếu kỳ với tất cả mọi chuyện của Sở Tích Nguyệt.

"Cũng không có gì để kể, đã rất lâu rồi ta cũng không nhớ rõ nữa!" Sở Tích Nguyệt lắc đầu, nàng không muốn nhớ lại chuyện cũ, nàng cứ như vậy sẽ trở lại Ma Thiên Sơn mất.

"Vậy được, tại hạ cũng sẽ không hỏi nữa, tại hạ gọi Cao Xuyên Tuyệt, không biết xưng hô với cô nương thế nào?"

"Cao Xuyên Tuyệt, tên rất không tệ, ta gọi là Sở Tích Nguyệt!"

"Haha, Sở cô nương, tên không tệ, uống uống!"

Sở Tích Nguyệt nhìn thấy Cao Xuyên Tuyệt nhiệt tình như vậy, nàng cũng không từ chối tiếp tục cùng hắn uống rượu, lúc này nàng cũng muốn biết Cao Xuyên Tuyệt đến đây để làm gì, rốt cuộc có mục đích như thế nào.

"Cao huynh, không biết lần này đến Ma Vân Thành là để làm gì?" Sở Tích Nguyệt gặn hỏi.

"Haha, lần này đến cũng không có gì quá quang trọng, ban đầu chỉ là muốn xem vị Nữ Đế kia là người thế nào? Nhưng gặp cô nương ta cũng không để ý đến người kia nữa" Cao Xuyên Tuyệt cười lớn nói.

"Tại sao?" Sở Tích Nguyệt nghi hoặc tiếp tục hỏi.

"Nói thật với cô nương cũng không phải không được, ta thật ra là Điện Chủ của Tru Tiên Điện, lần này ra ngoài chủ yếu là muốn kết giao bằng hữu với vị Nữ Đế kia, nhưng hiện tại đã không quá quang trọng" Cao Xuyên Tuyệt lời nói không một chút giấu diếm, ánh mắt liếc nhìn tất cả mọi người xung quanh, như đang cảnh cáo không ai được làm phiền bọn họ uống rượu.

"Điện Chủ của Tru Tiên Điện" Sở Tích Nguyệt có một chút bất ngờ, những cũng không quá lo lắng.

"Cô nương không bất ngờ sao?" Cao Xuyên Tuyệt nhìn thấy bộ dạng bình thản của Sở Tích Nguyệt có một chút không tin, nhưng hắn cũng nhanh chóng hiểu được Sở Tích Nguyệt cũng không phải dạng tầm thường.

"Vậy? Điện Chủ có muốn biết ta là ai hay không?" Sở Tích Nguyệt nhìn Cao Xuyên Tuyệt nhẹ nhàng để lý rượu xuống, mỉm cười hỏi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom