Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chuế Tế Đỉnh Phong: Nhất Đẳng Độc Tôn - Chương 357: Liên giết
Bỏ chạy được một lúc, có một tên trong số đám người quyết định chạy hướng về phía ngược lại và mong Đế Nguyên Quân đuổi theo những người khác. Nhưng khi hắn chạy đi chưa được bao lâu thì bỗng ở sau lưng truyền đến một cảm giác lạnh lẽo cùng với đó là một sự nguy hiểm đến cùng cực.
Biết bản thân khó lòng chạy thoát, tên đó nhanh chóng lấy ra vũ khí và quay người xông thẳng về phía Đế Nguyên Quân rồi quát lớn một tiếng. “Khốn kiếp, tại sao ngươi lại đuổi theo ta? Ta liều mạng với ngươi?”.
Bộc phát toàn bộ thực lực, tên đó cắn răng truyền toàn bộ chân nguyên vào trong lưỡi đao rồi vung mạnh đánh ra một đạo công kích hình vòng cung mang theo uy lực cực kỳ mạnh mẽ.
Nhìn thấy đạo công kích đánh tới, Đế Nguyên Quân nhanh chóng lách người qua một bên rồi giẫm mạnh chân nhảy lên cao và sau đó đạp không lao thẳng về phía hắn ta. Chỉ thấy hai tay Đế Nguyên Quân nắm chặt điểm xa nhất chuôi thương rồi gồng mình bộc phát toàn bộ thực lực đánh xuống.
Oanh!
Gồng toàn lực để ngăn cản, nhưng uy lực của một thương này đánh xuống quá nặng nên khiến lưỡi đao dần hiện lên một vết nứt nhỏ và không ngừng lan ra xung quanh. Cảm nhận hai cánh tay truyền đến cảm giác đau nhói kịch liệt, tên đó bộc phát toàn lực rồi hất văng Đế Nguyên Quân ra xa rồi giẫm mạnh chân lao tới.
Liên tiếp tung ra ba đại đạo pháp và đồng thời lao tới, hắn ta nhìn Đế Nguyên Quân vung thương phá tan hết toàn bộ đao chiêu thì vung mạnh thanh đao ở trong tay rồi quát lớn một tiếng. “Chết đi?”.
Nhanh chóng ngã người ra sau để tránh né, Đế Nguyên Quân nhìn lưỡi đao sắc bén vừa lướt ngang qua trước mắt thì mạnh tay đâm Tử Huyền vào chính giữa ngực của tên kia rồi ném mạnh qua một bên và nói. “Người chết là ngươi mới đúng?”.
Sau khi lấy nhẫn trữ vật của hắn ta, Đế Nguyên Quân liếc mắt nhìn ra xa, nơi mà một tên bỏ chạy theo hướng ở gần đây thì thân ảnh đột nhiên biến mất khỏi nơi này và thình lình xuất hiện ở cách đó gần một trăm trượng.
Dùng tốc độ nhanh nhất để đuổi theo, Đế Nguyên Quân chẳng mấy chống đã nhìn thấy một tên đang bỏ chạy ở phía trước và tên đó cũng đã phát hiện có người đang đuổi tới thì bộc phát toàn lực để bỏ chạy.
Truyền một lượng lớn chân nguyên vào thanh trường thương, Đế Nguyên Quân từ từ buông tay để Tử Huyền trông lơ lửng ở một bên mình và khi ý niệm ở trong đầy hắn vừa hiện lên thì Tử Huyền đột nhiên kêu lên một tiếng “Tê minh” rồi lao thẳng về phía tên đó với một tốc độ nhanh vô cùng.
Cảm nhận nguy hiểm ở sau lưng đang tới rất gần, hắn ta nhanh chóng quay người và bộc phát toàn lực để tạo ra một màn chắn chân nguyên chắc chắn bảo vệ để ngăn cản. Tuy có thể ngăn chặn được phần lớn uy lực nhưng hắn cùng vì thế mà bị đẩy lùi ra xa mấy bước mới có thể ổn định lại.
Ngay khi ngẩng đầu nhìn lên thì đột nhiên có một đạo thân ảnh thình lình xuất hiện ở trước mắt khiến hắn ta không thể phản ứng kịp. Cảm nhận có một lòng bàn tay đặt nhẹ lên ngực, tên đó dường như cảm nhận được tử vong đang đến rất gần thì định tung chiêu đẩy lùi Đế Nguyên Quân nhưng mọi thứ cũng đã muộn.
Đế Nguyên Quân ngưng tụ một lượng lớn chân nguyên vào trong lòng bàn tay rồi tung ra một chưởng đánh xuyên qua người khiến hắn ta chết ngay tứ khắc.
Tiếp tục lao đến một tên gần nhất, Đế Nguyên Quân đạp không lao đi giống như một mũi tên xé gió. Chẳng mấy chốc, hắn nhìn thấy phía bên dưới có hai tên đang quắp đuôi và dùng hết toàn lực để bỏ chạy thì liên tiếp đánh ra hai đạo quyền khí.
Cảm nhận ở trên cao có một cổ khí tức mạnh mẽ và cùng với đó là hai đạo quyền khí xé gió lao tới. Nhanh chóng bộc phát toàn lực đánh ra song chưởng đối chiến. Cả hai người thành công ngăn chặn nhưng cũng bị dư ba của công kích đánh văng ra xa và trượt dài một đoạn mới ổn định lại cơ thể.
Ánh mắt hai người từ từ nhìn lên cao thì trông thấy bóng dáng một người đang với khí chất của bậc cường giả đứng dưới ánh trăng sáng cùng với con ngươi màu đỏ máu trông tà dị và đáng sợ vô cùng. Lúc này, có một tên chỉ tay về phía Đế Nguyên Quân rồi lạnh giọng lên tiếng. “Ngươi là ai? Bọn ta không có thù oán gì với ngươi vậy mà ngươi muốn đuổi cùng giết tận?”.
“Ngươi có biết bọn ta là đệ tử của La Sát Môn hay không? Nếu như không muốn chết thì để bọn ta rời đi, bằng không thì khi trưởng lão bọn ta đến đây thì ngươi chết chắc?”.
“...”. Đáp lại, Đế Nguyên Quân cười lạnh một tiếng rồi hạ thấp giọng nói. “Hai ngươi cũng giống như đám người Lạc Gia Môn? Trên miệng thì khi nào cũng tông môn với trưởng lão nhưng cuối cùng vẫn phải chết dưới tay ta mà thôi?”.
“Hai ngươi đến bây giờ còn hỏi ta tại sao đuổi cùng giết tận? Đó chẳng phải là đạo của các ngươi hay sao? Các ngươi có thể giết người cướp bóc vậy thì ta cũng có thể làm thế với các ngươi?”.
“Nói đúng hơn vì các ngươi là kẻ yếu?”.
Hai tên kia nghe thấy vậy thì cảm thấy tức giận vô cùng, hai mắt chúng trừng lớn dần hiện lên từng sợi tơ máu cùng với một lượng sát ý dạt dào tản mát ra ngoài. Mặc dù trong lòng họ đang rất lo lắng nhưng việc bị người khác khinh thường khiến họ chịu không được.
Ngay lập tức, cả hai người bộc phát toàn bộ thực lực rồi giẫm mạnh chân xông lên, chỉ thấy hai người rút ra vũ khí của bản thân rồi đánh ra liên tiếp gần mười chiêu thức hướng thẳng về phía Đế Nguyên Quân. “Khinh người quá đáng?”.
Con ngươi liếc nhìn từng đạo đao quang đánh tới, Đế Nguyên Quân dùng tốc độ nhanh nhất của bản thân đi qua khỏi công kích rồi trừng mắt nhìn xuống. Sau đó, Đế Nguyên Quân đạp không lao xuống và đồng thời bộc phát toàn bộ thực lực tung ra một chưởng.
Nhìn đạo chưởng ấn kinh khủng đánh xuống, cả hai người cắn răng dốc hết toàn bộ chân nguyên trong cơ thể rồi hợp lực tung ra một chưởng để đối chiến. Tuy uy lực do chưởng ấn của hai người đó đánh ra rất mạnh nhưng chưởng ấn của Đế Nguyên Quân không chỉ mạnh mà còn nặng giống như thái sơn áp đỉnh.
Chẳng mấy chốc, chưởng ấn của hai người bị đẩy lùi và sắp sửa đánh trúng thì họ không màng đến tính mạng của bản thân mà điên cuồng thiêu đốt tinh huyết của bản thân để chống trả. Chỉ thấy họ giẫm mạnh chân bước về phía trước một bước rồi từ từ đẩy lùi chưởng ấn của Đế Nguyên Quân.
Tưởng chừng sẽ có thể đánh lùi nhưng cả hai người đã quá tự tin vào khả năng của bản thân và khinh thường Đế Nguyên Quân. Ngay khi chưởng ấn bị đẩy lùi ra xa thì hai người khoái chí cười lớn một tiếng mà không hề hay biết Đế Nguyên Quân vẫn chưa tung ra hết toàn lực.
Chỉ thấy hắn vung mạnh tay một cái đánh ra một đạo kình khí khiến chưởng ấn thình lình biến lớn với uy lực còn mạnh hơn trước gấp mấy lần. Dùng lực đẩy chưởng ấn đánh xuống, Đế Nguyên Quân cười lạnh một tiếng rồi nói. “Thiên Địa cảnh ta còn giết được chứ nói gì đến những tên yếu kém giống như hai ngươi?”.
“Bạo?”. Nhìn chưởng ấn sắp sửa đè nén hai người xuống đất, Đế Nguyên Quân bất giác quát lớn một tiếng. Bỗng, một tiếng nổ lớn vang trời vang lên khiến khu vực xung quanh bị rung lên một cách kịch liệt và mặt đất phía bên dưới lõm xuống một cái hố hớn.
Ở trung tâm hố lớn, bóng dáng hai người bị trọng thương nặng và y phục trên người thì rách rưới. Run rẩy ngẩng đầu nhìn lên, khóe miệng hai người đồng thời phun ra một ngụm máu tươi rồi nhìn Đế Nguyên Quân với một ánh mắt tràn đầy sự tức giận quát. “Ngươi đừng tưởng giết bọn ta được là xong? Sớm muộn gì những người khác sẽ quay về bào lại với trưởng lão? Đến lúc đó ngươi khó tránh được cái chết?”.
“...”. Đế Nguyên Quân nghe thấy vậy thì nhếch mép nở một nụ cười nhàn nhạt, đáp lời. “Ta rất mong chờ?”.
Đế Nguyên Quân vừa nói vừa truyền một lượng lớn chân nguyên vào trong Tử Huyền rồi dùng ý niệm điều khiển thanh trường thương lao thẳng về phía hai người. Liên tiếp, hai thanh âm đau đớn, thê thảm vang lên và cùng với đó là một tiếng thi thể ngã xuống vang lên.
Liếc mắt nhìn hai người, Đế Nguyên Quân vung tay lấy ra hai cái nhẫn trữ vật rồi quay người chuẩn bị lao thẳng về phía tên tiếp theo. Trước khi đi, Đế Nguyên Quân cũng không quên lên tiếng đáp lời. “Đáng tiếc thay, chuyện mà hai ngươi nói đến sẽ không bao giờ xảy ra? Bởi vì những tên còn lại sẽ xuống dưới đó cùng các ngươi sớm thôi?”.
- --.
Biết bản thân khó lòng chạy thoát, tên đó nhanh chóng lấy ra vũ khí và quay người xông thẳng về phía Đế Nguyên Quân rồi quát lớn một tiếng. “Khốn kiếp, tại sao ngươi lại đuổi theo ta? Ta liều mạng với ngươi?”.
Bộc phát toàn bộ thực lực, tên đó cắn răng truyền toàn bộ chân nguyên vào trong lưỡi đao rồi vung mạnh đánh ra một đạo công kích hình vòng cung mang theo uy lực cực kỳ mạnh mẽ.
Nhìn thấy đạo công kích đánh tới, Đế Nguyên Quân nhanh chóng lách người qua một bên rồi giẫm mạnh chân nhảy lên cao và sau đó đạp không lao thẳng về phía hắn ta. Chỉ thấy hai tay Đế Nguyên Quân nắm chặt điểm xa nhất chuôi thương rồi gồng mình bộc phát toàn bộ thực lực đánh xuống.
Oanh!
Gồng toàn lực để ngăn cản, nhưng uy lực của một thương này đánh xuống quá nặng nên khiến lưỡi đao dần hiện lên một vết nứt nhỏ và không ngừng lan ra xung quanh. Cảm nhận hai cánh tay truyền đến cảm giác đau nhói kịch liệt, tên đó bộc phát toàn lực rồi hất văng Đế Nguyên Quân ra xa rồi giẫm mạnh chân lao tới.
Liên tiếp tung ra ba đại đạo pháp và đồng thời lao tới, hắn ta nhìn Đế Nguyên Quân vung thương phá tan hết toàn bộ đao chiêu thì vung mạnh thanh đao ở trong tay rồi quát lớn một tiếng. “Chết đi?”.
Nhanh chóng ngã người ra sau để tránh né, Đế Nguyên Quân nhìn lưỡi đao sắc bén vừa lướt ngang qua trước mắt thì mạnh tay đâm Tử Huyền vào chính giữa ngực của tên kia rồi ném mạnh qua một bên và nói. “Người chết là ngươi mới đúng?”.
Sau khi lấy nhẫn trữ vật của hắn ta, Đế Nguyên Quân liếc mắt nhìn ra xa, nơi mà một tên bỏ chạy theo hướng ở gần đây thì thân ảnh đột nhiên biến mất khỏi nơi này và thình lình xuất hiện ở cách đó gần một trăm trượng.
Dùng tốc độ nhanh nhất để đuổi theo, Đế Nguyên Quân chẳng mấy chống đã nhìn thấy một tên đang bỏ chạy ở phía trước và tên đó cũng đã phát hiện có người đang đuổi tới thì bộc phát toàn lực để bỏ chạy.
Truyền một lượng lớn chân nguyên vào thanh trường thương, Đế Nguyên Quân từ từ buông tay để Tử Huyền trông lơ lửng ở một bên mình và khi ý niệm ở trong đầy hắn vừa hiện lên thì Tử Huyền đột nhiên kêu lên một tiếng “Tê minh” rồi lao thẳng về phía tên đó với một tốc độ nhanh vô cùng.
Cảm nhận nguy hiểm ở sau lưng đang tới rất gần, hắn ta nhanh chóng quay người và bộc phát toàn lực để tạo ra một màn chắn chân nguyên chắc chắn bảo vệ để ngăn cản. Tuy có thể ngăn chặn được phần lớn uy lực nhưng hắn cùng vì thế mà bị đẩy lùi ra xa mấy bước mới có thể ổn định lại.
Ngay khi ngẩng đầu nhìn lên thì đột nhiên có một đạo thân ảnh thình lình xuất hiện ở trước mắt khiến hắn ta không thể phản ứng kịp. Cảm nhận có một lòng bàn tay đặt nhẹ lên ngực, tên đó dường như cảm nhận được tử vong đang đến rất gần thì định tung chiêu đẩy lùi Đế Nguyên Quân nhưng mọi thứ cũng đã muộn.
Đế Nguyên Quân ngưng tụ một lượng lớn chân nguyên vào trong lòng bàn tay rồi tung ra một chưởng đánh xuyên qua người khiến hắn ta chết ngay tứ khắc.
Tiếp tục lao đến một tên gần nhất, Đế Nguyên Quân đạp không lao đi giống như một mũi tên xé gió. Chẳng mấy chốc, hắn nhìn thấy phía bên dưới có hai tên đang quắp đuôi và dùng hết toàn lực để bỏ chạy thì liên tiếp đánh ra hai đạo quyền khí.
Cảm nhận ở trên cao có một cổ khí tức mạnh mẽ và cùng với đó là hai đạo quyền khí xé gió lao tới. Nhanh chóng bộc phát toàn lực đánh ra song chưởng đối chiến. Cả hai người thành công ngăn chặn nhưng cũng bị dư ba của công kích đánh văng ra xa và trượt dài một đoạn mới ổn định lại cơ thể.
Ánh mắt hai người từ từ nhìn lên cao thì trông thấy bóng dáng một người đang với khí chất của bậc cường giả đứng dưới ánh trăng sáng cùng với con ngươi màu đỏ máu trông tà dị và đáng sợ vô cùng. Lúc này, có một tên chỉ tay về phía Đế Nguyên Quân rồi lạnh giọng lên tiếng. “Ngươi là ai? Bọn ta không có thù oán gì với ngươi vậy mà ngươi muốn đuổi cùng giết tận?”.
“Ngươi có biết bọn ta là đệ tử của La Sát Môn hay không? Nếu như không muốn chết thì để bọn ta rời đi, bằng không thì khi trưởng lão bọn ta đến đây thì ngươi chết chắc?”.
“...”. Đáp lại, Đế Nguyên Quân cười lạnh một tiếng rồi hạ thấp giọng nói. “Hai ngươi cũng giống như đám người Lạc Gia Môn? Trên miệng thì khi nào cũng tông môn với trưởng lão nhưng cuối cùng vẫn phải chết dưới tay ta mà thôi?”.
“Hai ngươi đến bây giờ còn hỏi ta tại sao đuổi cùng giết tận? Đó chẳng phải là đạo của các ngươi hay sao? Các ngươi có thể giết người cướp bóc vậy thì ta cũng có thể làm thế với các ngươi?”.
“Nói đúng hơn vì các ngươi là kẻ yếu?”.
Hai tên kia nghe thấy vậy thì cảm thấy tức giận vô cùng, hai mắt chúng trừng lớn dần hiện lên từng sợi tơ máu cùng với một lượng sát ý dạt dào tản mát ra ngoài. Mặc dù trong lòng họ đang rất lo lắng nhưng việc bị người khác khinh thường khiến họ chịu không được.
Ngay lập tức, cả hai người bộc phát toàn bộ thực lực rồi giẫm mạnh chân xông lên, chỉ thấy hai người rút ra vũ khí của bản thân rồi đánh ra liên tiếp gần mười chiêu thức hướng thẳng về phía Đế Nguyên Quân. “Khinh người quá đáng?”.
Con ngươi liếc nhìn từng đạo đao quang đánh tới, Đế Nguyên Quân dùng tốc độ nhanh nhất của bản thân đi qua khỏi công kích rồi trừng mắt nhìn xuống. Sau đó, Đế Nguyên Quân đạp không lao xuống và đồng thời bộc phát toàn bộ thực lực tung ra một chưởng.
Nhìn đạo chưởng ấn kinh khủng đánh xuống, cả hai người cắn răng dốc hết toàn bộ chân nguyên trong cơ thể rồi hợp lực tung ra một chưởng để đối chiến. Tuy uy lực do chưởng ấn của hai người đó đánh ra rất mạnh nhưng chưởng ấn của Đế Nguyên Quân không chỉ mạnh mà còn nặng giống như thái sơn áp đỉnh.
Chẳng mấy chốc, chưởng ấn của hai người bị đẩy lùi và sắp sửa đánh trúng thì họ không màng đến tính mạng của bản thân mà điên cuồng thiêu đốt tinh huyết của bản thân để chống trả. Chỉ thấy họ giẫm mạnh chân bước về phía trước một bước rồi từ từ đẩy lùi chưởng ấn của Đế Nguyên Quân.
Tưởng chừng sẽ có thể đánh lùi nhưng cả hai người đã quá tự tin vào khả năng của bản thân và khinh thường Đế Nguyên Quân. Ngay khi chưởng ấn bị đẩy lùi ra xa thì hai người khoái chí cười lớn một tiếng mà không hề hay biết Đế Nguyên Quân vẫn chưa tung ra hết toàn lực.
Chỉ thấy hắn vung mạnh tay một cái đánh ra một đạo kình khí khiến chưởng ấn thình lình biến lớn với uy lực còn mạnh hơn trước gấp mấy lần. Dùng lực đẩy chưởng ấn đánh xuống, Đế Nguyên Quân cười lạnh một tiếng rồi nói. “Thiên Địa cảnh ta còn giết được chứ nói gì đến những tên yếu kém giống như hai ngươi?”.
“Bạo?”. Nhìn chưởng ấn sắp sửa đè nén hai người xuống đất, Đế Nguyên Quân bất giác quát lớn một tiếng. Bỗng, một tiếng nổ lớn vang trời vang lên khiến khu vực xung quanh bị rung lên một cách kịch liệt và mặt đất phía bên dưới lõm xuống một cái hố hớn.
Ở trung tâm hố lớn, bóng dáng hai người bị trọng thương nặng và y phục trên người thì rách rưới. Run rẩy ngẩng đầu nhìn lên, khóe miệng hai người đồng thời phun ra một ngụm máu tươi rồi nhìn Đế Nguyên Quân với một ánh mắt tràn đầy sự tức giận quát. “Ngươi đừng tưởng giết bọn ta được là xong? Sớm muộn gì những người khác sẽ quay về bào lại với trưởng lão? Đến lúc đó ngươi khó tránh được cái chết?”.
“...”. Đế Nguyên Quân nghe thấy vậy thì nhếch mép nở một nụ cười nhàn nhạt, đáp lời. “Ta rất mong chờ?”.
Đế Nguyên Quân vừa nói vừa truyền một lượng lớn chân nguyên vào trong Tử Huyền rồi dùng ý niệm điều khiển thanh trường thương lao thẳng về phía hai người. Liên tiếp, hai thanh âm đau đớn, thê thảm vang lên và cùng với đó là một tiếng thi thể ngã xuống vang lên.
Liếc mắt nhìn hai người, Đế Nguyên Quân vung tay lấy ra hai cái nhẫn trữ vật rồi quay người chuẩn bị lao thẳng về phía tên tiếp theo. Trước khi đi, Đế Nguyên Quân cũng không quên lên tiếng đáp lời. “Đáng tiếc thay, chuyện mà hai ngươi nói đến sẽ không bao giờ xảy ra? Bởi vì những tên còn lại sẽ xuống dưới đó cùng các ngươi sớm thôi?”.
- --.
Bình luận facebook