• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11
  • Chap-385

CHƯƠNG 363: NGƯỜI LÉN LÚT




CHƯƠNG 363: NGƯỜI LÉN LÚT
Vòng hoa đeo lên cổ Tô Mộc, thời gian từng giây từng phút trôi qua cảm giác dài đằng đẵng như một thế kỷ vậy. Tôi không chịu đựng nổi, đến khi tôi sắp phát điên thì Blake mới gỡ vòng hoa trên cổ Tô Mộc xuống, nói: “Xong rồi, bây giờ tôi sẽ đi cân cỏ thánh.”
Nói xong Blake nhận một chiếc cân cổ từ trong tay mục sự kia, mặt đầy thành kính đặt cân lên trên bàn, sau đó miệng lầm bầm một chuỗi câu bằng tiếng nước ngoài.
Thời khắc kích động lòng người đã đến, cỏ thánh vừa đặt lên thì kim chỉ của cân nhanh chóng lay động, cây kim từ từ lăn xuống giống như phía trên có đồ rất nặng.
Ba gram!
Chín gram!
Hai mươi mốt gram!
Sắc mặt mục sư Blake biến đổi, chân mày nhíu lại giống như thấy rất bất ngờ.
Sự căng thẳng trong lòng tôi lần nữa được buông xuống. Hai mươi mốt gram, như vậy hồn phách Tô Mộc hẳn là bình thường đi?
Ngay khi tinh thần tôi buông lỏng thì đột nhiên kim của cân thánh đổ xuống thẳng tắp, bùm một tiếng, cân thánh trực tiếp nổ trước mặt tôi vang vọng.
Yêu khí trên người tôi trong nháy mắt trào ra tạo thành một tầng xanh bảo vệ phía trước tôi, đem hết văng mảnh vụn từ cân thánh ra ngoài.
Mục sư Blake thì thảm, ông ta vốn cách cân thánh tương đối gần, cân thánh nổ tung đột ngột khiến ông ta căn bản không kịp tránh né, toàn thân bị mảnh vụn đập lên người. Chớp mắt một cái mặt cùng toàn thân ông ta đã đầy vết máu, từng mảnh kim loại đâm vào trong da thịt, nhìn qua rất giật mình.
“Tại sao cân thánh lại phát nổ?” Tôi vội kêu lên.
“Cân thánh bị cân nặng quá sức. Vừa rồi ngài cũng thấy, cân thánh tối đa cũng chỉ cân được 21 gram, nhưng hồn phách anh bạn của ngài có sức nặng lại vượt xa 21 gram cho nên đập bể cân thánh. Tại sao lại có thể như vậy? Tại sao có thể như vậy…” Mục sư Blake nói.
Trên mặt ông ta tràn đầy kinh hoảng, lần nữa nhìn Tô Mộc như thấy ác ma, mặt đầy hoảng sợ không tưởng tượng nổi, người cũng khẽ run lên.
Tâm tình tôi vừa thoải mái lại không khỏi trầm xuống, vượt qua 21 gram?
Không phải nói là nhẹ hơn sao, tại sao lại nặng hơn?
Tay tôi nắm chặt, hỏi: “Vậy vượt qua 21 gram thì có nghĩa là gì? Ài, ông đừng chạy, tôi còn đang muốn hỏi tại sao lại vượt qua 21 gram…”
Khi tôi đang nói thì đột nhiên Blake như phát điên, đẩy tôi ra chạy nhanh ra ngoài, vừa chạy còn vừa hét lên những câu tiếng Anh, chớp mắt đã chạy ra xa chỉ còn thấy cái bóng.
Chết tiệt, không phải rất có uy vọng ở thành phố này sao, lúc tới điệu bộ lớn như vậy mà gặp phải chuyện cũng chạy như ai.
May vừa rồi lúc cân thánh nổ thì Tô Mộc ở khá xa, không gây thương tổn cho anh ấy được.
Tôi muốn trước tiên đem Tô Mộc dời ra bên ngoài, cách xa cân thánh một chút tránh cho lại có chuyện ngoài ý muốn, sau đó sẽ đi tìm bắt Blake trở lại, hỏi rõ vượt qua 21 gram rốt cuộc là ý gì.
Ngay khi tôi xoay người muốn đỡ Tô mộc dậy thì phát hiện lông mi Tô Mộc hơi lay động, thật giống như tỉnh!
“Tô Mộc?” Tôi liền nói.
Lông mi Tô Mộc run run, qua một lúc lâu rốt cuộc anh ấy cũng cử động một chút, nhẹ nhàng mở mắt ra.“Anh rốt cuộc tỉnh rồi!” Tôi liền giơ tay muốn đánh Tô Mộc. Vừa rồi sắp hù chết tôi, nếu không có Blake ở đây tôi cũng không biết mình nên làm gì?
Nếu hồn phách anh ấy quả thật xảy ra vấn đề thì tôi nên làm gì?!
Chẳng qua tay tôi đưa lên trước mặt Tô Mộc cuối cùng vẫn không dám đánh xuống, sợ một cái đánh này sẽ đánh tan anh ấy, đến lúc đó thì chỉ có khóc.
Mặc dù tôi không dám đánh, nhưng quả thực sau khi thấy anh ấy tỉnh lại tôi vẫn cảm thấy tức giận, ngoảnh mặt tránh sang một bên không muốn để ý tới anh ấy.
Anh ấy cũng không dỗ tôi, liền lẳng lặng ngồi ở bên nhìn tôi cười.
Tôi thật cũng sắp điên rồi, anh ấy làm sao có thể như vậy? Khiến tôi tức chết mà khi tỉnh lại ngay cả câu giải thích cũng không có? Đây coi là cái gì?
Đợi một hồi thấy Tô Mộc còn chưa nói lời nào, tôi rốt cuộc không nhịn được, đứng lên đi ra ngoài.
“Dương Dương, em đi đâu?” Anh ấy rốt cuộc đã mở miệng, đứng lên nói.
“Trở về Trung Quốc, không muốn ở New Zealand nữa.” Tôi lạnh lùng nói.
Tôi ngược lại muốn xem anh ấy còn có thể im lặng tới khi nào.
“Đừng đi, anh còn chuẩn bị một bất ngờ cho em, nếu em đi sẽ không thấy được.” Tô Mộc cười một tiếng, dịu dàng nói.
Tôi liền mềm lòng một chút, anh ấy nói dễ nghe như vậy, giọng còn dịu dàng khiến cho người ta muốn tức cũng không tức được.
Có điều mặc dù như vậy mặt tôi vẫn lạnh tanh, nói: “Bất ngờ? Anh cho em hoảng sợ thì có.”
“Anh biết em bị giật mình, có điều không phải bây giờ anh vẫn tốt đẹp đứng trước mặt em sao. Yên tâm đi, chồng em làm việc rất ổn thỏa, không lại đột nhiên bỏ mặc em.” Tô Mộc nói.
Vừa nói anh ấy đi về phía tôi, nhẹ nhàng ôm tôi vào trong ngực.
Tôi vẫn còn khó chịu, đẩy anh ấy ra.Nhưng cũng lại bị anh ấy ôm lại, cự tuyệt mấy lần tôi cũng hết giận một ít, mặt lạnh rúc vào ngực anh ấy, ngẩng mặt lên nhìn anh ấy, nói: “Vậy anh hãy nói một chút với em, ngoại trừ chuyện không thể ra nước ngoài ra anh còn biết cái gì? Hồn phách của anh rốt cuộc bị làm sao? Tại sao lại nặng hơn 21 gram?”
“Cái gì mà 21 gram?” Tô Mộc nghe vậy liền nhíu mi, hai tay ôm eo tôi, cúi đầu nhìn tôi.
Gương mặt đẹp trai của anh ấy hiện lên vẻ không hiểu, nhìn qua không giống là đang giấu tôi.
Tôi liền đem chuyện mục sư Blake nói với tôi kể cho anh ấy nghe, nói Blake trong anh ấy chỉ có 3 gram nhưng khi cân thì trọng lượng hồn phách của anh ấy còn khiến cân vỡ vụn.
“Hóa ra là như vậy. Thành tựu về phong thủy huyền học của người nước ngoài sao so sánh được với Trung Quốc chúng ta. Bọn họ nói em nghe cho biết cũng được, anh chỉ tin quỷ Trung Quốc cần âm khí, em nhìn âm khí hiện đang có ở trong người chồng em này, mặc dù không thể nói là nhiều nhưng rất ổn định, cho nên không có chuyện gì cả. Chúng ta đi thôi.” Tô Mộc nghe tôi nói thì thở phào, cười nói với tôi.Rõ ràng anh ấy không đem lời của Blake coi ra gì, nói xong anh ấy còn vỗ vỗ vào ngực mình ở trước mặt tôi như chứng minh anh ấy không sao.
Trạng thái sau khi tỉnh lại của anh ấy quả thật cũng không tệ lắm, xác nhận anh ấy không phải gồng lên chống đỡ, lúc này tôi mới thở phào nhẹ nhõm, mắng anh ấy vài câu, bảo anh ấy sau này đừng giấu tôi nữa, nếu không sau này lại xảy ra chuyện tôi thật sẽ bị anh ấy dọa chết.
Có điều là Blake…
Ông ta tốt bụng dẫn chúng tôi tới kiểm tra, bây giờ bị mảnh vụn của cân bắn vào người mà phát điên, tóm lại là có liên quan tới chúng tôi.
Tôi liền nói đi tìm Blake một chút xem có thể bồi thường cho ông ta được không.Nhưng tôi vừa nói lên đề nghị này liền bị Tô Mộc bác bỏ, anh ấy nói tôi là thần phương Đông cùng chúa phương Tây là không thể hòa hợp, tốt nhất là không nên gặp nhau. Nhất là mục sư Blake kia, sau này không cần gặp lại, dù sao ông ta cũng là linh mục ở dưới chúa, qua một thời gian ngắn sẽ bình phục.
Nói xong Tô Mộc kéo tay tôi đi ra khỏi nhà thờ, vừa đi còn vừa nói tiếp theo chúng tôi sẽ đi những đâu chơi. Nghe nói New Zealand một hang động đom đóm, đom đóm đậu trên vách động đen nhánh tỏa ra ánh sáng màu xanh, nhìn qua giống như bầu trời đầy sao vậy, hết sức đẹp. Hỏi tôi có muốn đi xem không.
Hết giận nên tôi dĩ nhiên là muốn, liền gật đầu. Đang muốn hỏi cái động đó ở đâu, khi nào đi thì tôi bỗng nhiên thấy phía sau cây cột trong góc nhà thờ có một cái đầu thập thập thò thò.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom