Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 6
Về phía Bệnh viện.
"Tiểu Khiết cậu bình tĩnh lại đi có được không".
"Tại sao phải bình tĩnh, tớ không muốn có con với người đã cưỡng ép tớ, cậu hiểu không". phải, cô không thể sinh đứa nhỏ này ra, nó sẽ cản trở cuộc đời của cô sau này mất.
"nhưng đứa nhỏ vô tội mà sao cậu nỡ lòng nào lại bỏ nó vậy".
Cô không thể để Hàn Khiết bỏ đứa bé này được, đứa bé chỉ là một sinh linh bé nhỏ chưa hình thành, sao nỡ đành không cho đứa nhỏ nhìn thấy mặt trời vả lại đó cũng là cháu của cô cơ mà.
Nhưng khi thấy Hàn Khiết đau lòng, khóc đến thương tâm thế kia giờ cô cũng không thể làm gì chỉ im lặng thở dài rồi bước qua ôm Hàn Khiết vào lòng an ủi, cầu mong anh hai tới nhanh nhanh một chút không biết chết ở xó nào giờ mà còn chưa xuất đầu lộ diện.
Ái Nhiên đang ôm Hàn Khiết còn miên man suy nghĩ thì vị cứu tinh cũng đã tới, rất nhanh bước chân thon dài của anh đã tới gần chỗ cô dịu dàng nói.
"Hàn Khiết.."
"anh tới đây làm gì..?" cô trừng mắt nhìn anh lạnh nhạt hỏi
"Em không được bỏ đứa, đó là con anh anh sẽ chịu trách nhiệm với em, anh sẽ lấy em".
Hàn Khiết nhếch mép cười một cách khinh bỉ nói " Anh cho rằng tôi sẽ lấy người đã cưỡng ép tôi sao".
Nghe vậy ánh mắt âm trầm lạnh lẽo đến đáng sợ của anh nhưng như vậy Không làm cô sợ hãi mà trực tiếp nhìn thẳng vào mắt anh..
"Anh đã nói rồi anh sẽ lấy em, chăm sóc em suốt quãng đời còn lại nên em hãy sinh đứa nhỏ này ra". lấy sự bình tĩnh lại anh nhẹ giọng nói với cô.
"Anh là đang ra lệnh với tôi sao, ha.. tất cả tại anh, tại anh mà biến cuộc đời của tôi thành ra thế này ". cô bây giờ thật sự rất tức giận mà quát lớn cũng không để ý ở đây là bệnh viện.
Thiên Duệ hít thở sâu rồi thở ra bình thản nói " Chỉ cần em lấy anh, anh sẽ chăm sóc tốt cho em.vả lại sau khi em sinh đứa bé ra em có thể học trở lại em là người thông minh mà đúng không việc em muốn trở thành nhà thiết kế cũng không muộn"...
"Anh....". nghe anh phân tích như thế cô lập tức lùi lại vài bước xoay lưng muốn suy nghĩ vài điều.
Nhìn ánh mắt kiên định không có gì là giả dối, trong một phần nào đó là sự chân thành của anh, anh nói đúng sau khi sinh đứa con ra thì sau này việc trở thành nhà thiết kế cũng không muộn gì đâu. Tới lúc đó cô sẽ li hôn. Phải, cô nhất định phải li hôn quyết định chắc chắn rồi cô xoay người lại đối mặt với anh nói..
"Được, tôi đồng ý lấy anh nhưng sau khi sinh đứa con này ra rồi tôi sẽ li hôn".
"Đợi tới đó rồi hãn tính" anh lạnh nhạt nói xong xoay lưng rời đi. thật ra là đi chuẩn bị cưới vợ mà thôi
Nãy giờ hai người kia đang ngồi lót dép hóng kịch vẫn còn ngơ ngác. không ai khác chính là Thư ký Lãnh và Ái Nhiên. Thư ký Lãnh thấy chủ tịch rời đi anh cũng không bén mảng ở lại nên đuổi theo sau...
"Tiểu Khiết cậu bình tĩnh lại đi có được không".
"Tại sao phải bình tĩnh, tớ không muốn có con với người đã cưỡng ép tớ, cậu hiểu không". phải, cô không thể sinh đứa nhỏ này ra, nó sẽ cản trở cuộc đời của cô sau này mất.
"nhưng đứa nhỏ vô tội mà sao cậu nỡ lòng nào lại bỏ nó vậy".
Cô không thể để Hàn Khiết bỏ đứa bé này được, đứa bé chỉ là một sinh linh bé nhỏ chưa hình thành, sao nỡ đành không cho đứa nhỏ nhìn thấy mặt trời vả lại đó cũng là cháu của cô cơ mà.
Nhưng khi thấy Hàn Khiết đau lòng, khóc đến thương tâm thế kia giờ cô cũng không thể làm gì chỉ im lặng thở dài rồi bước qua ôm Hàn Khiết vào lòng an ủi, cầu mong anh hai tới nhanh nhanh một chút không biết chết ở xó nào giờ mà còn chưa xuất đầu lộ diện.
Ái Nhiên đang ôm Hàn Khiết còn miên man suy nghĩ thì vị cứu tinh cũng đã tới, rất nhanh bước chân thon dài của anh đã tới gần chỗ cô dịu dàng nói.
"Hàn Khiết.."
"anh tới đây làm gì..?" cô trừng mắt nhìn anh lạnh nhạt hỏi
"Em không được bỏ đứa, đó là con anh anh sẽ chịu trách nhiệm với em, anh sẽ lấy em".
Hàn Khiết nhếch mép cười một cách khinh bỉ nói " Anh cho rằng tôi sẽ lấy người đã cưỡng ép tôi sao".
Nghe vậy ánh mắt âm trầm lạnh lẽo đến đáng sợ của anh nhưng như vậy Không làm cô sợ hãi mà trực tiếp nhìn thẳng vào mắt anh..
"Anh đã nói rồi anh sẽ lấy em, chăm sóc em suốt quãng đời còn lại nên em hãy sinh đứa nhỏ này ra". lấy sự bình tĩnh lại anh nhẹ giọng nói với cô.
"Anh là đang ra lệnh với tôi sao, ha.. tất cả tại anh, tại anh mà biến cuộc đời của tôi thành ra thế này ". cô bây giờ thật sự rất tức giận mà quát lớn cũng không để ý ở đây là bệnh viện.
Thiên Duệ hít thở sâu rồi thở ra bình thản nói " Chỉ cần em lấy anh, anh sẽ chăm sóc tốt cho em.vả lại sau khi em sinh đứa bé ra em có thể học trở lại em là người thông minh mà đúng không việc em muốn trở thành nhà thiết kế cũng không muộn"...
"Anh....". nghe anh phân tích như thế cô lập tức lùi lại vài bước xoay lưng muốn suy nghĩ vài điều.
Nhìn ánh mắt kiên định không có gì là giả dối, trong một phần nào đó là sự chân thành của anh, anh nói đúng sau khi sinh đứa con ra thì sau này việc trở thành nhà thiết kế cũng không muộn gì đâu. Tới lúc đó cô sẽ li hôn. Phải, cô nhất định phải li hôn quyết định chắc chắn rồi cô xoay người lại đối mặt với anh nói..
"Được, tôi đồng ý lấy anh nhưng sau khi sinh đứa con này ra rồi tôi sẽ li hôn".
"Đợi tới đó rồi hãn tính" anh lạnh nhạt nói xong xoay lưng rời đi. thật ra là đi chuẩn bị cưới vợ mà thôi
Nãy giờ hai người kia đang ngồi lót dép hóng kịch vẫn còn ngơ ngác. không ai khác chính là Thư ký Lãnh và Ái Nhiên. Thư ký Lãnh thấy chủ tịch rời đi anh cũng không bén mảng ở lại nên đuổi theo sau...
Bình luận facebook