Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3
Sau khi vệ sinh cá nhân xong anh xuống dưới lầu thấy thế mẹ anh kêu anh dùng bữa sáng.
"Thiên Duệ con mau vào ăn sáng đi con"
"con không ăn con có việc đi trước"
nói rồi anh đi thật nhanh vào nhà xe để đến nhà cô, thật ra trước kia anh từng đưa cô về nhà lúc lần đầu cô được Thiên Ái dẫn qua nhà chơi nên anh biết nhà cô ở đâu, nơi cô sống là khu chung cư không nhỏ cũng không lớn an ninh ở đây rất chặt chẽ hiện tại cô đang ở tầng trệt để tiện nghi đi lại dễ dàng hơn
Cô sao khi tắm xong leo lên giường ngủ một giấc để quên đi chuyện tối hôm qua định chợp mắt cô nghe tiếng gõ cửa lười nhác xuống giường để đi ra mở cửa khi cửa được mở ra đập vào mắt cô là Thiên Duệ cô định đóng cửa lại rất nhanh tay anh đã bám vào thành cửa ngăn cho cô đóng cửa lại..
"Hàn Khiết anh muốn nói chuyện với em" biết mình không ngăn cản được anh nên cô không phản kháng nữa mà vào thẳng vấn đề lạnh nhạt nói
"anh Lục anh còn có chuyện gì để nói"
nhìn thái độ của cô anh biết cô hận anh đến mức nào, thấy anh im lặng cô lên tiếng
" được thôi muốn nói ở đây không tiện ra ngoài rồi nói"
CỬA HÀNG "***the coffee***"
"anh muốn nói gì với tôi" không dài dòng thẳng thắn vào vấn đề
"anh muốn giải thích chuyện tối qua"
"anh còn muốn nhắc tới chuyện tối qua sao hay anh thích cưỡng ép người khác đến như thế"
"anh muốn chịu trách nhiệm với em" anh thẳng nhiên nói..
"Chịu trách nhiệm..ha...sau những chuyện mà anh đã làm với tôi nói chịu trách nhiệm là được sao"
Nói tới đây lửa giận trong người cô nổi bừng bừng lên rồi đứng dậy định rời đi nhưng lại bị anh nắm lại..
"em hận anh đến vậy sao"
"phải. tôi hận anh không muốn thấy mặt anh vậy nên đừng tìm tôi nữa"
Nói xong cô gỡ tay anh ra rời khỏi quán để lại mình anh nhìn theo bóng dáng người con gái ấy sao tim anh lại đau thế này, anh cảm thấy bản thân mình thật yếu đuối nhưng anh không bao giờ tỏ ra bên ngoài anh trước giờ là một con người vô cùng lạnh lùng tàn nhẫn.. nhưng bây giờ vì cô mà trở nên dịu dàng và ấm áp chỉ dành riêng mình cô mà thôi, nhưng cô lại không nhận ra..
Thật ra lúc lần đầu gặp cô anh đã để ý tới cô (như là yêu từ cái nhìn đầu tiên) lúc cô được Thiên Ái dẫn qua nhà chơi khi nhìn thấy cô tim anh đập liên hồi, từ trước tới giờ chưa ai có thể khiến tim anh rung động đến như vậy bây giờ trong mắt anh cô là người con gái đầu tiên mà anh đã để ý tới.
Kể từ đó anh luôn theo dõi cô.. có một lần lúc cô đang trên đường về chung cư có một người đàn ông từ đâu ra định đâm một nhát dao vào sau lưng cô cũng may anh tới kịp thời khống chế hắn nếu cô bị gì thì anh biết phải làm sao rất nhanh hắn bị cảnh sát bắt đi vì trong lúc anh và hắn đang giành co cô đã báo cảnh sát ' phù..' cô thở phào nhẹ nhõm đi tới người đàn ông kia vì trời quá tối nên cô không biết đó là anh, cảm ơn xong cô vội chạy vào nhà.
Trở lại hiện tại:anh ngồi đó nghĩ lại những ngày luôn theo dõi cô xong tự cười một cách đau khổ vất vả đứng dậy ra về...
"Thiên Duệ con mau vào ăn sáng đi con"
"con không ăn con có việc đi trước"
nói rồi anh đi thật nhanh vào nhà xe để đến nhà cô, thật ra trước kia anh từng đưa cô về nhà lúc lần đầu cô được Thiên Ái dẫn qua nhà chơi nên anh biết nhà cô ở đâu, nơi cô sống là khu chung cư không nhỏ cũng không lớn an ninh ở đây rất chặt chẽ hiện tại cô đang ở tầng trệt để tiện nghi đi lại dễ dàng hơn
Cô sao khi tắm xong leo lên giường ngủ một giấc để quên đi chuyện tối hôm qua định chợp mắt cô nghe tiếng gõ cửa lười nhác xuống giường để đi ra mở cửa khi cửa được mở ra đập vào mắt cô là Thiên Duệ cô định đóng cửa lại rất nhanh tay anh đã bám vào thành cửa ngăn cho cô đóng cửa lại..
"Hàn Khiết anh muốn nói chuyện với em" biết mình không ngăn cản được anh nên cô không phản kháng nữa mà vào thẳng vấn đề lạnh nhạt nói
"anh Lục anh còn có chuyện gì để nói"
nhìn thái độ của cô anh biết cô hận anh đến mức nào, thấy anh im lặng cô lên tiếng
" được thôi muốn nói ở đây không tiện ra ngoài rồi nói"
CỬA HÀNG "***the coffee***"
"anh muốn nói gì với tôi" không dài dòng thẳng thắn vào vấn đề
"anh muốn giải thích chuyện tối qua"
"anh còn muốn nhắc tới chuyện tối qua sao hay anh thích cưỡng ép người khác đến như thế"
"anh muốn chịu trách nhiệm với em" anh thẳng nhiên nói..
"Chịu trách nhiệm..ha...sau những chuyện mà anh đã làm với tôi nói chịu trách nhiệm là được sao"
Nói tới đây lửa giận trong người cô nổi bừng bừng lên rồi đứng dậy định rời đi nhưng lại bị anh nắm lại..
"em hận anh đến vậy sao"
"phải. tôi hận anh không muốn thấy mặt anh vậy nên đừng tìm tôi nữa"
Nói xong cô gỡ tay anh ra rời khỏi quán để lại mình anh nhìn theo bóng dáng người con gái ấy sao tim anh lại đau thế này, anh cảm thấy bản thân mình thật yếu đuối nhưng anh không bao giờ tỏ ra bên ngoài anh trước giờ là một con người vô cùng lạnh lùng tàn nhẫn.. nhưng bây giờ vì cô mà trở nên dịu dàng và ấm áp chỉ dành riêng mình cô mà thôi, nhưng cô lại không nhận ra..
Thật ra lúc lần đầu gặp cô anh đã để ý tới cô (như là yêu từ cái nhìn đầu tiên) lúc cô được Thiên Ái dẫn qua nhà chơi khi nhìn thấy cô tim anh đập liên hồi, từ trước tới giờ chưa ai có thể khiến tim anh rung động đến như vậy bây giờ trong mắt anh cô là người con gái đầu tiên mà anh đã để ý tới.
Kể từ đó anh luôn theo dõi cô.. có một lần lúc cô đang trên đường về chung cư có một người đàn ông từ đâu ra định đâm một nhát dao vào sau lưng cô cũng may anh tới kịp thời khống chế hắn nếu cô bị gì thì anh biết phải làm sao rất nhanh hắn bị cảnh sát bắt đi vì trong lúc anh và hắn đang giành co cô đã báo cảnh sát ' phù..' cô thở phào nhẹ nhõm đi tới người đàn ông kia vì trời quá tối nên cô không biết đó là anh, cảm ơn xong cô vội chạy vào nhà.
Trở lại hiện tại:anh ngồi đó nghĩ lại những ngày luôn theo dõi cô xong tự cười một cách đau khổ vất vả đứng dậy ra về...