Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1
4 năm trước..
Tại trường đại học Tsinghua
cô Mộc Hàn Khiết là một người rất hoạt bát, hòa đồng và rất dịu dàng. cô còn có một người bạn thân là Lục Ái Nhiên.hai người quen nhau từ lúc bắt đầu sinh viên năm nhất tới bây giờ là sinh viên năm cuối.hai người đang trò chuyện vui vẻ đột nhiên Ái Nhiên lên tiếng
"Hàn Khiết này cuối tuần này qua nhà mình chơi có được không".
"sao..sao cơ qua nhà cậu chơi á"
"ừm.đúng rồi đi nha nha" lại dở chiêu trò nhõng nhẽo nữa rồi
" được rồi tớ đi được chưa"
"hihi tớ biết cậu sẽ đi mà"
cô thiệt không thể hiểu nổi mình lại kết bạn với cô bạn trẻ con này nữa..
Cuối tuần...
Buổi chiều
đúng như lời hứa cả hai đã tới trước cổng Lục Gia vừa tới nhà Ái Nhiên đã vội chạy vào nhà gọi ba mẹ
"ba mẹ xem con dẫn ai tới đây" thấy cô vội vàng như vậy mẹ cô mắng thương
"cái con bé này lớn rồi mà còn chạy như vậy. chẳng ra dáng thiếu nữ chút nào"
"mẹ à đừng mắng con như thế chứ còn có Hàn Khiết ở đây mà" nhắc đến đây mẹ cô mới ý thức được cô đã đến
"aiyo. Hàn Khiết vẫn xinh đẹp như ngày nào để bác xem nào" vừa nói bà vừa xoay người cô hết xoay rồi lại ôm thấy thế cô giả giọng trêu ghẹo nói
"Bác à, bác khiến con muốn chống cả mặt luôn rồi ấy"
" a.. bác xin lỗi tại thấy con nên bác vui quá nên.."
" mẹ à để tụi con lên lầu nói chuyện được chưa vậy"
" được được..con dẫn Hàn Khiết lên phòng rồi lát xuống dùng bữa nhé
À Hàn Khiết bác sẽ nấu món mà con thích ăn nhất "
" vâng ạ"
.....
một lúc sau Ái Nhiên và cô xuống lầu để dùng bữa.
"mẹ anh hai chưa về sao mẹ"vừa nói cô vừa kéo ghế ngồi xuống
" anh Hai con còn bận việc ở công ty"
"nhưng ít ra cũng phải về ăn cơm chứ"
"anh Hai con là người cuồng công việc đã 28 tuổi rồi mà chưa cưới vợ nữa kìa"
" ồ.. nếu cuồng công việc đến thế thì sau này ế đến già thôi"
cô không nói gì chỉ biết ăn nhắc đến anh cô lại sợ..anh lúc nào cũng mang cái bộ mặt lạnh như thế khiến ai cũng ai dè chừng....
"Hàn Khiết hay tối nay ngủ lại đây có được không"
"sao..sao ạ, chuyện này.."
"cậu cứ ở lại với mình đi lâu lâu cậu mới tới nhà mình chơi mà nha"
"được rồi"
"vậy thì tốt bác sẽ kêu người dọn dẹp phòng cho hai đứa"
" vâng ạ" cả hai đồng thanh
...
Dùng bữa xong xuôi rồi ai nấy về phòng ngủ chỉ có Hàn Khiết và Ái Nhiên đang ngồi trò chuyện với nhau
"Hàn Khiết này tốt nghiệp xong cậu định làm gì"
"tớ hả.. ừm..tớ muốn trở thành nhà thiết kế sau này"
"thật sao mình cũng có ý nghĩ như cậu đấy..hay là sau khi tốt nghiệp tụi mình sẽ vào công ty anh tớ làm nhé"
" sao thể được lỡ như anh cậu..."
" yên tâm anh mình sẽ lập tức đồng ý thôi, với lại tụi mình vào đó bằng năng lực của mình nên tụi mình hãy cố gắng để anh mình thấy chúng ta giỏi đến mức nào"
"thôi thôi. bớt nói đi cô nàng "
" mình nói thiệt đấy"
"Rồi mình tin được chưa.
không còn sớm nữa mau đi ngủ thôi"
" ừm"
______________
Tại trường đại học Tsinghua
cô Mộc Hàn Khiết là một người rất hoạt bát, hòa đồng và rất dịu dàng. cô còn có một người bạn thân là Lục Ái Nhiên.hai người quen nhau từ lúc bắt đầu sinh viên năm nhất tới bây giờ là sinh viên năm cuối.hai người đang trò chuyện vui vẻ đột nhiên Ái Nhiên lên tiếng
"Hàn Khiết này cuối tuần này qua nhà mình chơi có được không".
"sao..sao cơ qua nhà cậu chơi á"
"ừm.đúng rồi đi nha nha" lại dở chiêu trò nhõng nhẽo nữa rồi
" được rồi tớ đi được chưa"
"hihi tớ biết cậu sẽ đi mà"
cô thiệt không thể hiểu nổi mình lại kết bạn với cô bạn trẻ con này nữa..
Cuối tuần...
Buổi chiều
đúng như lời hứa cả hai đã tới trước cổng Lục Gia vừa tới nhà Ái Nhiên đã vội chạy vào nhà gọi ba mẹ
"ba mẹ xem con dẫn ai tới đây" thấy cô vội vàng như vậy mẹ cô mắng thương
"cái con bé này lớn rồi mà còn chạy như vậy. chẳng ra dáng thiếu nữ chút nào"
"mẹ à đừng mắng con như thế chứ còn có Hàn Khiết ở đây mà" nhắc đến đây mẹ cô mới ý thức được cô đã đến
"aiyo. Hàn Khiết vẫn xinh đẹp như ngày nào để bác xem nào" vừa nói bà vừa xoay người cô hết xoay rồi lại ôm thấy thế cô giả giọng trêu ghẹo nói
"Bác à, bác khiến con muốn chống cả mặt luôn rồi ấy"
" a.. bác xin lỗi tại thấy con nên bác vui quá nên.."
" mẹ à để tụi con lên lầu nói chuyện được chưa vậy"
" được được..con dẫn Hàn Khiết lên phòng rồi lát xuống dùng bữa nhé
À Hàn Khiết bác sẽ nấu món mà con thích ăn nhất "
" vâng ạ"
.....
một lúc sau Ái Nhiên và cô xuống lầu để dùng bữa.
"mẹ anh hai chưa về sao mẹ"vừa nói cô vừa kéo ghế ngồi xuống
" anh Hai con còn bận việc ở công ty"
"nhưng ít ra cũng phải về ăn cơm chứ"
"anh Hai con là người cuồng công việc đã 28 tuổi rồi mà chưa cưới vợ nữa kìa"
" ồ.. nếu cuồng công việc đến thế thì sau này ế đến già thôi"
cô không nói gì chỉ biết ăn nhắc đến anh cô lại sợ..anh lúc nào cũng mang cái bộ mặt lạnh như thế khiến ai cũng ai dè chừng....
"Hàn Khiết hay tối nay ngủ lại đây có được không"
"sao..sao ạ, chuyện này.."
"cậu cứ ở lại với mình đi lâu lâu cậu mới tới nhà mình chơi mà nha"
"được rồi"
"vậy thì tốt bác sẽ kêu người dọn dẹp phòng cho hai đứa"
" vâng ạ" cả hai đồng thanh
...
Dùng bữa xong xuôi rồi ai nấy về phòng ngủ chỉ có Hàn Khiết và Ái Nhiên đang ngồi trò chuyện với nhau
"Hàn Khiết này tốt nghiệp xong cậu định làm gì"
"tớ hả.. ừm..tớ muốn trở thành nhà thiết kế sau này"
"thật sao mình cũng có ý nghĩ như cậu đấy..hay là sau khi tốt nghiệp tụi mình sẽ vào công ty anh tớ làm nhé"
" sao thể được lỡ như anh cậu..."
" yên tâm anh mình sẽ lập tức đồng ý thôi, với lại tụi mình vào đó bằng năng lực của mình nên tụi mình hãy cố gắng để anh mình thấy chúng ta giỏi đến mức nào"
"thôi thôi. bớt nói đi cô nàng "
" mình nói thiệt đấy"
"Rồi mình tin được chưa.
không còn sớm nữa mau đi ngủ thôi"
" ừm"
______________
Bình luận facebook