• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (32 Viewers)

  • Chương 2436-2440

Chương 2436: Ép hôn

“Cho dù là Thánh Giáo Đình hay ở phương Đông, tinh huyết là thứ quan trọng nhất, phương thức hiến tế tinh huyết lại còn nhiều hơn, nhất định phải có một mối liên hệ nào đó không muốn cho người khác biết!”

“Mà chúng ta nhìn thấy máu đen trong Minh Hà, có thể là từ tinh huyết của những xác chết trôi nổi đó!”

Caseus trầm ngâm nói thêm.

Thánh Giáo Đình có ghi chép về sự hiến tế tinh huyết nhiều hơn ở Đông Phương, mà máu đỏ sẫm đã ngâm trong Minh Hà hàng ngàn năm, vẫn không tan biến, chỉ có một khả năng, đó là hồ tinh huyết!

Dù là nam hay nữ, người bình thường hay cường giả có võ thuật đỉnh cao như bọn họ, tinh huyết cũng vô cùng hạn chế, mãi đến khi họ chết đi, tinh huyết mới chảy ra khỏi cơ thể trong vòng bảy bảy bốn mươi chín ngày!

Cũng chính vì tinh huyết bị rút cạn nên xác chết mới bắt đầu thối rữa!

Mà những xác chết trôi nổi đó vẫn chưa phân hủy hoàn toàn sau hàng nghìn năm, điều này càng chứng minh suy đoán của Caseus!

“Nói rất có lý, nếu không, những cái xác trôi nổi trong Minh Hà hàng nghìn năm đã hóa thành xương, chứ không thể vẫn còn da thịt!”

Khổng Tề Thiên cũng lên tiếng.

Điền Văn nói với vẻ mặt nghiêm trọng: “Chuyện này tạm thời cần giữ bí mật với bên ngoài, chúng ta có thể âm thầm cử người đi điều tra, đến khi tìm ra nguyên nhân mới hành động vẫn chưa muộn!”

Thân phận và địa vị của bọn họ rất quan trọng trong số các thế lực, đặc biệt là sau khi họ đã đột phá được Thiên Cảnh thì càng trở thành thành viên cốt lõi của tất cả các thế lực!

Một khi tin tức bị rò rỉ, chắc chắn sẽ khiến lòng người dậy sóng!

Mà điều khiến Điền Văn khó hiểu nhất là với thực lực của bọn họ thì những vật bình thường sẽ không thể xâm nhập vào cơ thể bọn họ, ngay cả da thịt cũng không thể làm bị thương!

Nhưng bây giờ, hầu như bọn họ đều gặp phải vấn đề lớn, da thịt thậm chí còn bắt đầu lở loét, điều này chứng tỏ thứ họ gặp phải không hề đơn giản!

Tạm không nói đến Khổng Tề Thiên, chỉ riêng đám người Điền Văn tương đương với bảy anh hùng Chiến Quốc, bọn họ đều có huyết mạch của long tộc!

Mặc dù mỏng manh, nhưng máu của họ cũng tuyệt đối không phải là thứ có thể bị máu độc thông thường làm hại!

Vì vậy càng nghĩ thì mọi người lại càng cảm thấy chắc hẳn phải có một thứ đáng sợ nào đó bên trong Minh Hà mà ngay đến bọn họ cũng không biết rõ!

Ở một diễn biến khác,, sứ giả của Ngụy Vinh Kỳ đã vội đến Đế Khư sau khi Điền Văn rời đi.

Nhìn thấy lá cờ “Ngụy” tung bay trong gió, Lý Bạch dẫn người đi về phía trước với vẻ mặt không mấy thiện cảm, mọi người trong cả Đế Khư đều cảm nhận được một luồng áp lực chưa từng có!

Trong nửa năm nay, chưa hề có bất cứ tin tức nào về Tiêu Chính Văn, các thế lực khắp nơi gần như đang ngấm ngầm nhòm ngó vùng đất thánh địa Đế Khư này!

Có vẻ như Tiêu Chính Văn đã chết chắc rồi, nhưng trên thực tế, ngay sau khi đám người Điền Văn rời khỏi Đế Khư, bên phía Tiêu Chính Văn đã gửi tin tức trở lại!

Hơn nữa còn thông báo với mọi người rằng, bây giờ anh đã bình an vô sự, không cần phải lo lắng cho anh, còn dặn dò đám người Tần Lương Ngọc tăng cường tập luyện và không phản hồi bất kỳ bình luận nào từ giới bên ngoài!

Vì vậy, cho đến nay, toàn bộ điện Thần Long vẫn yên tĩnh đến bất ngờ, như thể Tiêu Chính Văn đã thật sự mất mạng, ngoảnh mặt làm ngơ trước mọi lời chế giễu và thù địch từ giới bên ngoài!

Nhưng lần này lại không như trước, sứ giả của Ngụy Vinh Kỳ dẫn theo đoàn quân xe hùng hậu, cùng với một cao thủ ở cảnh giới Đế Quân đỉnh cao, đi đầu áp trận đoàn đội. Mấy người Lý Bạch buộc phải chủ động chặn họ lại ở bên ngoài Đế Khư!

“Các vị, có chuyện gì thế?” Lý Bạch vươn tay ra, chặn xe ngựa của người đi đầu lại và lạnh lùng hỏi.

Ngay sau đó, một đàn ông trung niên mặc quần áo thời chiến quốc nhảy ra khỏi xe ngựa, chắp tay nói với Lý Bạch: “Tôi là Ngụy Báo! Tôi đến đây để bàn chuyện hôn sự với điện Thần Long!”

Hôn sự?

Lý Bạch không khỏi khẽ nhíu này nói: “Hôn sự gì?”

Ngụy Báo bình tĩnh liếc nhìn Đế Khư, bây giờ Tiêu Chính Văn đã chết, toàn bộ điện Thần Long cũng đã trở thành miếng thịt cho mọi người tàn sát!

Đừng trông ông ta như một tay sai dưới trướng Ngụy Vinh Kỳ mà lầm, ông ta cũng là cao thủ cảnh giới Đế Quân đấy!

Đánh tan một điện Thần Long nhỏ bé thì không thành vấn đề!

Vì vậy, ông ta hoàn toàn coi thường đám người Lý Bạch trước mặt, kiêu ngạo nói: “Đương nhiên không phải là kết hôn với ông, phiền đi thông báo với thành chủ Tần để bàn chuyện chi tiết!”

Thông báo Tần Lương Ngọc?

Chẳng lẽ…

Lý Bạch nghe thấy những lời này, sắc mặt lập tức trở nên u ám, còn phải hỏi nữa sao? Đối tượng kết hôn mà đám người Ngụy Báo nói là Tần Lương Ngọc?

Trước khi Lý Bạch nổi giận, một giọng nữ lạnh lùng vang lên phía sau ông ta: “Sao, Ngụy Vinh Kỳ muốn cầu hôn tôi à?”
Chương 2537: Hậu quả khó lường

Thật ra, từ lúc tin tức của Tiêu Chính Văn ở Minh Hà được truyền lại cho Đông Vực, Tần Lương Ngọc đã đoán được bốn cậu chủ Chiến Quốc chắc chắn sẽ ra tay với Đế Khư, nhưng bà ta không ngờ, đối phương lại dùng cách này để làm điện Thần Long tan rã từng bước một!

“Thành chủ Tần nói đùa rồi, mặc dù cô là thành chủ của thành Đại Phong, nhưng vẫn kém xa cậu chủ nhà tôi một trăm tám ngàn dặm!” Ngụy Báo cười khẩy, nói với giọng điệu chế nhạo.

“Láo xược!”

Từ Huy Tổ vừa nói, vừa cầm lấy cây giáo dài, tiến lên một bước, tư thế như muốn đòi lại công bằng với Ngụy Báo!

“Từ Huy Tổ, ông tốt hơn hết đừng làm bừa! Bây giờ Tiêu Chính Văn đã không còn nữa, mấy kẻ hết thời như các người, còn tưởng mình là nhân vật lớn thật sao?”

“Ngụy Võ Hầu là người đứng đầu dưới trướng của cậu chủ nhà tôi, ông ta chịu lấy Tần Lương Ngọc đã nể mặt các người lắm rồi!”

“Bằng không, chỉ cần trong tích tắc, chưa nói đến quyền sở hữu của Đế Khư, chỉ riêng điện Thần Long các người cũng sẽ bị quét sạch trong nháy mắt!”

“Nói cho các người biết, Ngụy Báo tôi không phải đến để hỏi ý kiến của các người, mà chỉ muốn báo cho các người nhận của hồi môn để chuẩn bị hôn lễ!”

Ngụy Báo vừa dứt lời, khí tức tỏa ra, uy thế của Đế Cảnh cấp chín lập tức bao trùm khắp Đế Khư. Không những Từ Huy Tổ bị ép đến mức không thể động đậy, ngay cả trán của Tần Lương Ngọc cũng toát mồ hôi lạnh!

“Chẳng lẽ các người không sợ, ức hiếp điện Thần Long chúng tôi như vậy, cậu chủ Điền Văn sẽ tính sổ với các người sao?” Tần Lương Ngọc nghiến răng hỏi.

“Ha ha!”

Ngụy Báo nghe vậy, cười nghiêng ngả nói: “Hỏi hay lắm! Nói thật cho cô biết, kết hôn là kết quả thương lượng giữa nhà họ Khổng, Điền Thị và Ngụy Thị!”

Ngay khi lời này vừa thốt ra, không chỉ đám người Từ Huy Tổ và Lý Bạch đều sửng sốt, mà ngay cả Tần Lương Ngọc cũng thầm kinh ngạc!

Không cần hỏi, mấy nhà bọn họ đã thương lượng xong nên phân chia Đế Khư như thế nào rồi!

Nói cách khác, điện Thần Long đã bị đám người Điền Văn bán đứng cho Ngụy Vinh Kỳ, chỉ cần Tần Lương Ngọc bị gả cho nước Ngụy, sức mạnh của điện Thần Long sẽ bị giảm đi rất nhiều!

Đến lúc đó, đám người Điền Văn sẽ lấy cớ bảo vệ điện Thần Long để đóng quân vào Đế Khư!

Mặc dù Tần Lương Ngọc đã đoán được âm mưu của đám người Điền Văn, nhưng bà ta vẫn cố giữ bình tĩnh nói: “Ai có thể chứng minh những gì ông nói là thật!”

“Tôi!”

Đúng lúc này, Điền Văn - người đang mang theo đôi mắt đỏ ngầu, cũng đi đến bầu trời Đế Khư.

“Cậu không phải là người của điện Thần Long, dựa vào đâu mà quyết định thay cho tôi!” Tần Lương Ngọc lạnh lùng hỏi.

“Điều này không chỉ là ý của cậu chủ Điền Văn, mà còn là ý của nhà họ Khổng chúng tôi!”

Khổng Tề Thiên vừa nói vừa đi đến với màn ánh sáng dưới chân!

Bây giờ, bọn họ đã đột phá đến Thiên Cảnh, địa vị ở Đông Vực lại càng vươn xa hơn!

Thậm chí ngay cả Vạn Kiếm Cốc xuất thế chưa được bao lâu cũng đã cử người đích thân đến để chúc mừng!

Mà Vạn Kiếm Cốc là một thế lực vô cùng cổ xưa ở vùng ngoài lãnh thổ, hơn nữa còn là sự tồn tại có địa vị chỉ đứng sau tam hoàng ngũ đế!

Lão cốc chủ của Vạn Kiếm Cốc rất thần bí và khó đoán!

Lại có bốn cao thủ Thiên Cảnh trấn giữ Vạn Kiếm Cốc!

Địa vị của họ ở Đông Vực cũng giống như năm đại danh sơn một thời ở thế tục!

Không phô trương, nhưng lại bí mật điều khiển hầu hết cả võ tông!

“Ồ? Ý của nhà họ Khổng ư? Tần Lương Ngọc tôi không phải là thuộc hạ của nhà họ Khổng, nhưng tôi rất tò mò, các người có tư cách gì để làm như vậy!” Tần Lương Ngọc cười nhạt nhìn hai người họ.

“Đông Vực đều kính trọng nhà họ Khổng, các người đang ở Đông Vực thì phải nghe lời nhà họ Khổng! Hơn nữa, bây giờ Tiêu Chính Văn đã chết, điện Thần Long của các người độc chiếm Đế Khư chắc chắn sẽ khiến người ngoài nhòm ngó!”

“Nói cách khác, chúng tôi cũng chỉ nghĩ đến sự an toàn của các người thôi! Chỉ cần cô gả cho Ngụy Võ Hầu, thì sẽ được Ngụy Thị công nhận và bảo vệ!”

Khổng Tề Thiên nói với giọng điệu không thể nghi ngờ.

“Vậy nếu tôi không làm theo thì sao?” Tần Lương Ngọc nói.

“Haiz, thành chủ Tần, cô cũng là người thống trị thành Đại Phong, chắc có thể thấy được tình hình hiện tại, kẻ thù của Tiêu Chính Văn quá nhiều. Nếu không có chúng tôi bảo vệ, e rằng các người sớm đã bị người của Đế Vương Các xé thành mảnh vụn rồi!”

“Cho nên, tôi khuyên thành chủ Tần tốt nhất đừng vội hành động, nếu không hậu quả khó lường!” Điền Văn lạnh lùng uy hiếp.
Chương 2538: Thấp cổ bé họng

Tần Lương Ngọc nghiến răng nói: “Có phải tôi có thể nghĩ rằng Điền Văn đang đe dọa tôi?”

“Không không”.

Điền Văn xua tay nói: “Tôi chỉ không mong bà đưa ra quyết định sai lầm, hơn nữa tôi đã bảo người thông báo chuyện này đến các tông môn lớn rồi, nếu thành chủ Tần khiến tôi mất hết mặt mũi, e là tôi cũng không thể bảo vệ an toàn cho Đế Khư”.

Đây đúng là một lời đe dọa công khai.

Sự thật cũng đúng như Điền Văn nói, hầu hết các tông môn đều nhận được tin tức này, nhưng hoàn toàn ngược lại với những gì Điền Văn nói.

Các tông môn lớn nhận được tin tức là Tần Lương Ngọc chủ động bắt tay với Ngụy Vinh Kỳ, còn chủ động đề nghị gả cho Ngụy Võ Hầu.

Nghe được tin tức này, Thanh Liên lập tức nhíu mày.

“Tần Lương Ngọc lại muốn gả cho Ngụy Võ Hầu sao?”

Ông lão Thiên Tinh thở dài nói: “Đây hẳn là hành động không còn đường lui của bà ta, sau khi Tiêu Chính Văn chết, điện Thần Long bị cả Đông Vực cô lập ở Đế Khư”.

“Nhà họ Khổng và Điền Tề lại đang lăm le mảnh đất thánh Đế Khư này nên muốn bảo vệ điện Thần Long thì cách duy nhất của bà ta là mượn sức của Ngụy Vinh Kỳ đã từng kết giao với nhà họ Khổng”.

Nghe thế Thanh Liên vẫn cảm thấy ngờ vực, cho dù thế nào bà ta cũng không thể tin được Tần Lương Ngọc sẽ gả cho Ngụy Võ Hầu.

Dù muốn hy sinh hạnh phúc của đời mình thật thì Ngụy Võ Hầu cũng không phải là sự lựa chọn đúng đắn, so ra thì trong Đông Vực còn có Vạn Kiếm Cốc.

Mặc dù tông môn bình thường có thể chưa từng nghe đến cái tên Vạn Kiếm Cốc nhưng Tần Lương Ngọc là thành chủ, không thể nào không biết.

Bây giờ bà ta lại bỏ gần tìm xa muốn gả cho nhà họ Ngụy, chuyện này không hợp lý.

Ngay khi Thanh Liên và ông lão Thiên Tinh đã bàn luận về chuyện này thì một tin tức bùng nổ nữa truyền ra.

Sau khi nhà họ Khổng và nhà họ Điền biết chuyện thì lập tức nổi giận, thậm chí còn công khai phái người đi chất vấn Tần Lương Ngọc, tại sao lại không bàn với nhà họ Khổng và nhà họ Điền trước khi đưa ra quyết định.

Các tông môn lớn ở Đông Vực bỗng chốc trở nên sôi nổi, có nhiều ý kiến với Tần Lương Ngọc.

“Điền Văn và nhà họ Khổng đã đồng ý bảo vệ điện Thần Long rồi, bà ta còn cảm thấy không đủ nữa à?”

“Hừ, theo tôi thấy người phụ nữ này hồng nhan họa thủy, dẫn nhà họ Ngụy từ đất Ngụy vào Đông Vực chẳng khác nào dẫn sói vào nhà”.

“Đúng thế, bây giờ có nhà họ Điền và nhà họ Khổng đảm bảo, ai dám đi gây chuyện với điện Thần Long? Phụ nữ mà, không biết đủ”.

Các kiểu lời đồn nhanh chóng lan truyền, mũi giáo dư luận đều hướng về Tần Lương Ngọc.

Khi tin tức này truyền vào thành Đại Phong, mọi người đều ngơ ngác.

“Chẳng phải thành chủ Tần vẫn luôn trung thành với cậu Tiêu sao? Sao lại đột nhiên muốn gả cho lão già Ngụy Võ Hầu đó?”

“Tôi nghĩ bên trong chắc có vấn đề gì đó. Dù sao sau khi cậu Tiêu chết, điện Thần Long luôn trong tình cảnh rối ren”.

“Hừ, tôi nghĩ bà ta đang tìm đường lui cho mình thôi, gả cho Ngụy Võ Hầu là có thể đường đường chính chính rũ sạch mọi quan hệ với điện Thần Long, dù điện Thần Long có xảy ra chuyện gì cũng không liên quan đến bà ta nữa”.

Mọi dư luận đều lan rộng khắp thành Đại Phong, thậm chí còn có xu hướng tăng lên.

Chỉ có Thanh Liên sau khi nghe tin tức này càng xác định nghi ngờ của mình là đúng.

“Quả nhiên đám người Điền Văn đê tiện, mặt dày”, nói rồi Thanh Liên đập tay xuống bàn đá trước mặt.

“Ồ? Ý thành chủ là…”, ông lão Thiên Tinh quay sang nhìn Thanh Liên.

“Hừ, bàn tính của đám người Điền Văn không giấu được bà đây đâu. Nếu Tần Lương Ngọc muốn tìm người bảo vệ thì chẳng phải Vạn Kiếm Cốc có sức uy hiếp hơn nhà họ Ngụy sao? Bà ta cần gì phải bỏ gần tìm xa chứ?”

“Hơn nữa Đông Vực không nằm trong phạm vi thế lực của nhà họ Ngụy, dù có lòng muốn bảo vệ cũng phí sức”.

“Chỉ có một cách giải thích duy nhất là Điền Văn và Khổng Tề Thiên đã bán đứng điện Thần Long, đưa Tần Lương Ngọc đến đất Ngụy khiến bà ta trở thành thứ để Ngụy Võ Hầu đột phá Thiên Cảnh”.

“Đổi lại nước Ngụy ngồi nhìn nhà họ Khổng và nhà họ Điền phân chia Đế Khư, khi nào cần thiết sẽ diễn một nhân vật bí ẩn, lấy máu tẩy rửa cả điện Thần Long, nhổ cỏ tận gốc thế lực Tiêu Chính Văn để lại ngoài lãnh thổ”.

Thanh Liên vừa dứt lời, ông lão Thiên Tinh cũng phải há hốc mồm.

Nhà họ Khổng và nhà họ Điền quả là thâm hiểm độc ác, cực kỳ không biết xấu hổ.

Nhưng dù ông ta và Thanh Liên có nhìn thấu được tính toán của nhà họ Khổng thì có thể làm được gì?

Tiêu Chính Văn đã chết, đám người Điền Văn lại đột phá Thiên Cảnh, bây giờ họ càng trở nên thấp cổ bé họng.

Quan trọng hơn là bây giờ các tin đồn đều rất bất lợi với Tần Lương Ngọc, mà đám người Điền Văn và Khổng Tề Thiên lại rửa sạch tội lỗi.
Chương 2539: Bất khả chiến bại

“Tần Lương Ngọc, không ngại nói cho bà biết nếu bà không phục thì điện Thần Long cũng không cần thiết phải tồn tại nữa, chuyến này Ngụy Báo có thể đến để định hôn, hoặc cũng có thể là một sức mạnh bí ẩn đến tẩy sạch Đế Khư”.

Điền Văn mỉm cười đe dọa.

Nói rồi Ngụy Báo khai triển toàn bộ khí thế khiến cả điện Thần Long đều bị bao trùm bên trong.

Cùng lúc đó khí tức mạnh mẽ của Khổng Tề Thiên cũng lập tức phủ xuống, bề ngoài có vẻ là kết hợp với khí tức của Ngụy Báo để tạo ra thế cục đối lập nhưng thật ra là chặn hết đường lui của người điện Thần Long.

Bỗng chốc mọi lời đồn lại sôi trào.

Lời nói của mọi người đều nghiêng về một phía, Điền Văn và Khổng Tề Thiên cũng chạy đến Đế Khư định ngăn Tần Lương Ngọc lại sau khi biết được tin tức này.

Nhưng kết quả là gặp được sứ giả của nhà họ Ngụy ở Đế Khư, hai bên nhất thời giương cung bạt kiếm.

Trên bầu trời Đế Khư, Tần Lương Ngọc cười mỉa nhìn Điền Văn nói: “Không hổ là Điền Văn, không hổ là đời sau của Khổng Thánh, thủ đoạn cũng thâm hiểm cay độc lắm”.

“Hừ! Thánh nhân cái quái gì chứ, từ đời Khổng Khưu, nhà họ Khổng đã là một đám làm ra mấy loại chuyện xấu xa”, Từ Huy Tổ chế giễu tức giận mắng.

Đúng lúc này Long Nguyệt sải bước đi đến cạnh Tần Lương Ngọc, thì thầm vài câu với bà ta.

Nghe xong Tần Lương Ngọc cũng khá ngạc nhiên nhìn Long Nguyệt, một lúc sau mới quay sang nhìn đám người Điền Văn: “Được! Đã thế thì tôi làm theo các người”.

“Nhưng các người đừng hối hận”.

Điền Văn cười nhạo, lắc đầu: “Chuyện này không cần thành chủ Tần nhọc lòng lo lắng. Mồng một tháng sau nhà họ Ngụy sẽ phái người đến đón dâu, lúc đó cậu chủ Vinh Kỳ sẽ đích thân làm chủ lễ cho bà”.

Nói rồi đám người Điền Văn phất áo rời đi.

Về đến nơi ở của Điền Văn, Ngụy Báo mới cười nói với Điền Văn và Khổng Tề Thiên: “Vừa rồi cảm ơn hai vị đã giúp đỡ, sau khi về dĩ nhiên tôi sẽ báo chuyện này lại cho cậu chủ Vinh Kỳ”.

“Quay về nói với cậu chủ Vinh Kỳ, chúng tôi đã thực hiện xong lời hứa, mong anh ta đừng nuốt lời, Tần Lương Ngọc thuộc về nhà họ Ngụy, còn Đế Khư thuộc về nhà họ Điền và nhà họ Khổng. Nếu cần gì, nhà họ Ngụy cứ ra tay tẩy sạch điện Thần Long”.

“Nhất định rồi”.

Ngụy Báo cười mỉa nói.

Lúc này bên Đế Khư, mọi người vây quanh Long Nguyệt, Từ Huy Tổ nóng lòng nói: “Cô nói gì đi chứ, rốt cuộc cậu Tiêu là sao?”

“Long Vương nói cho dù chúng đưa ra điều kiện gì cũng đều nghe theo, đến lúc đó dĩ nhiên sẽ có bất ngờ được đưa đến”.

Long Nguyệt vô cùng tự tin nói.

Đất Ngụy vốn dĩ là một vùng trời độc lập với bốn khu vực ngoài lãnh thổ, nghe nói trong đất Ngụy có ẩn giấu rất nhiều bí mật cổ xưa.

Thật ra không chỉ đất Ngụy ẩn giấu nhiều bí mật kinh thiên động địa mà trong số sáu nước Chiến Quốc ngoài nước Tần, sáu nước khác cũng đều có bí mật của mình, hơn nữa đều có liên quan đến Long tộc thượng cổ.

Trong cung điện ở phía Tây chính điện của đất Ngụy, Ngụy Vinh Kỳ và Ngụy Võ Hầu đang ngồi đối diện nhau.

“Bộp!”

Một con cờ rơi xuống, Ngụy Võ Hầu nhíu mày nói: “Cậu chủ, nếu chỉ đổi được một Tần Lương Ngọc, nước Ngụy chúng ta e là chịu thiệt rồi. Trong Đế Khư chắc chắn có bí mật kinh thiên động địa”.

“Cậu chủ không thể vì một mình tôi mà khiến nước Ngụy bị tổn thất”.

Ngụy Vinh Kỳ lắc đầu, cầm một con cờ lên trong tay trầm giọng nói: “Đất Ngụy chúng ta độc lập với Đông Vực, muốn tranh giành Đế Khư nào có dễ”.

“Nếu có thể khiến Võ Hầu đột phá Thiên Cảnh, ít nhất nước Ngụy chúng ta cũng có một phần, không đến mức để nhà họ Khổng và nhà họ Điền giành hết lợi ích”.

Thật ra Ngụy Vinh Kỳ sao lại không biết sự quan trọng của Đế Khư với nước Ngụy.

Nhưng đối mặt với nhà họ Khổng và Điền Tề, nước Ngụy không thể xen vào chuyện của Đông Vực, thế nên nhân cơ hội mở rộng thực lực của nước Ngụy, cũng là lựa chọn duy nhất của hắn.

“Chỉ tiếc là cậu chủ không thể tu luyện trận pháp bí mật nuốt linh này, nếu không có thể khiến cậu chủ bước vào hàng Thiên Cảnh rồi”, Ngụy Võ Hầu cảm thấy hơi tiếc nuối nói.

“Không sao”.

Ngụy Vinh Kỳ lại không để tâm nói: “Cho dù ông hay là tôi, bất kỳ ai đột phá Thiên Cảnh cũng đều có thể làm cho nước Ngụy có đủ sức mạnh đứng ở nơi bất khả chiến bại”.
Chương 2540: Ngụy Võ Hầu

Đừng thấy Ngụy Vinh Kỳ ân cần và khách sáo với Ngụy Võ Hầu mà lầm, cả nước Ngụy cũng chỉ có một mình ông ta có thể được hưởng vinh hạnh này.

Dù sao có thể dựa vào cố gắng của bản thân cũng chưa chắc có thể đạt đến Đế Cảnh đỉnh cao khi chưa đến năm trăm năm.

“Thật ra tốc độ tiến bộ của ông vẫn vượt xa dự đoán của tôi”, Ngụy Vinh Kỵ cảm thán nói.

“Cậu chủ quá khen rồi, tôi cũng chỉ may mắn thôi, nếu năm đó không nhờ cậu chủ tặng trận phổ của trận pháp bí ẩn nuốt linh cho tôi thì chỉ riêng khả năng lĩnh hội của tôi, rất khó để đi đến bước đường hôm nay”.

Nói rồi Ngụy Võ Hầu lại đánh một con cờ xuống, vẻ mặt vô cùng khiêm tốn nói.

“Trận phổ là chết, người là sống! Thật ra trận pháp nuốt linh không phải là bí mật trong vương thất Đại Ngụy, trước đó cũng đã từng truyền cho mấy người rồi, nhưng họ đều khiến tôi rất thất vọng”.

“Chỉ có một mình ông có thành tựu như hôm nay, có thể nói chưa đến năm trăm năm mà đã sắp bước vào Thiên Cảnh, ông là người đầu tiên từ trước đến nay”.

Ngụy Vinh Kỳ lại khen ngợi.

Với thân phận và địa vị của hắn không cần phải cung kính với bất kỳ ai, nhưng Ngụy Võ Hầu quả thật khiến hắn rất bất ngờ.

“Không dám, không dám, thế giới rộng lớn có rất nhiều người tài giỏi, tôi chẳng qua chỉ là một trong số đó mà thôi”, Ngụy Võ Hầu khiêm tốn nói.

“Ý ông là đám người Điền Văn sao?”, nói đến hai chữ Điền Văn, ánh mắt Ngụy Vinh Kỳ hiện lên vẻ khinh thường.

“Cậu chủ, thuộc hạ biết rõ với khả năng lĩnh hội của cậu, từ trước đã có đủ tư cách xem thường đám người Điền Văn, nhưng theo tin tức đáng tin cậy, chuyến đi đến Minh Hà lần này của họ hình như đã có được một sức mạnh bí ẩn nào đó”.

“Cậu chủ không thể xem thường đám người Điền Văn, dù sao đến giờ cũng không biết được rốt cuộc chúng đã trải qua những gì ở Minh Hà”, Ngụy Võ Hầu cẩn trọng nói.

Sở dĩ ông ta có thể có được ngày hôm nay một phần là do khả năng lĩnh hội hơn người, mặt khác là bản thân ông ta cẩn trọng từng chút.

Người xưa thường nói, biết chú ý thì sẽ giữ được thuyền đến vạn năm, thế giới này quá rộng lớn đến nỗi những người sống mấy trăm năm như họ cũng chỉ hiểu được một góc của thế giới này thôi.

Hơn nữa chuyến đi Minh Hà ngoài đám người Điền Văn, thậm chí ngay cả người hầu đi theo họ cũng đều bị giết.

Theo lý tổn thất nhiều cao thủ Đế Cảnh như thế thì các thế lực phải có phản ứng rất lớn mới đúng, nhưng thoáng chốc đã nửa năm trôi qua mà dù là Điền Văn hay nhà họ Khổng, thậm chí là Thánh Giáo Đình cũng không nhắc đến một chữ về chuyện này.

Chứng tỏ thật ra ngay từ đầu, các cao thủ Đế Cảnh đó đã trở thành vật hy sinh của đám người kia.

Mà đám người Điền Văn trở về từ Minh Hà chưa đến ba ngày đã lần lượt đột phá Thiên Cảnh, điều này càng khiến người ta cảm thấy nghi ngờ.

“Hừ, sức mạnh bí ẩn? Nếu đúng là thế thật thì đám người kia càng không có gì đáng lo rồi”.

Ngụy Vinh Kỳ cười nhạo nói: “Mượn sức sức mạnh bên ngoài trước giờ đều là điều cấm kỵ, rèn sắt còn phải biết lượng sức, thực lực của bản thân không tương xứng, chỉ dựa vào ngoại lực thì cuối cùng cũng chẳng ra làm sao cả”.

“Ngược lại là ông, hoàn toàn dựa vào khả năng lĩnh hội của mình, đột phá Thiên Cảnh cũng là có một không hai trên thế giới này, ngay cả thời kỳ Tiên Tần cũng không có nhiều thiên tài như ông”.

Cho dù là Bạch Khởi hay Hạng Vương, thậm chí là mấy nhân vật tầm cỡ danh tiếng vang khắp nơi thì đều đột phá đến cảnh giới cực cao Thiên Cảnh này ở tuổi bảy tám trăm thôi.

“Cho dù tôi đột phá, cũng là sau đám người Điền Văn, thuộc hạ vẫn chưa thể mang hào quang về cho nhà họ Ngụy”, sắc mặt Ngụy Võ Hầu trở nên khó coi thở dài.

Lúc đầu ông ta nghĩ bản thân chắc chắn sẽ là cường giả đầu tiên bước vào Thiên Cảnh trong gần một trăm năm, đến lúc đó thậm chí ông ta có khả năng đấu với Tử Dư.

Nước Ngụy cũng cũng nổi lên, vượt xa năm nước còn lại, thậm chí có thể khiến nước Tần nhìn nước Ngụy với con mắt khác.

Nhưng không ngờ đám người Điền Văn lại đột phá trước ông ta một bước.

“Chưa kể chúng vốn dĩ đã có ưu thế cực lớn, ai nấy đều mang trong mình khí tức của rồng, chỉ riềng lần đột phá này đã có vấn đề rồi”.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom