• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (22 Viewers)

  • Chương 2216: Võ đài

Tần Lương Ngọc cực kỳ tự tin cười nói: "Chỉ cần ở trong phạm vi thành Đại Phong của tôi, cho dù trời sụp xuống thì cũng sẽ có tôi chống đỡ cho cậu!"

"Đi thôi, tôi dẫn cậu đi dạo ở xung quanh thành Đại Phong!"

Nói xong, hai người đứng dậy rời khỏi quán rượu này và lên một chiếc xe ngựa không mấy bắt mắt.

Thành Đại Phong có một thị trấn biên giới, hiện đại và phong cách cổ xưa trộn lẫn với nhau, tức là có thể nhìn thấy người hiện đại lái xe hơi, cũng có rất nhiều người cổ đại đi xe ngựa.

Nhưng bình thường mà nói thì những thương nhân giàu có thích phong cách cổ xưa hơn, do đó xe ngựa cũng tượng trưng cho thân phận!

Vừa ra khỏi thị trấn chưa đầy mười dặm, phía trước là cảnh tượng người dân tấp nập.

Ở giữa đám người có một võ đài cao chừng trăm trượng, trên võ đài còn viết một biểu ngữ, trên đó viết sáu chữ lớn "Ngọc Kiếm Các – Phương Tử Anh"

Tiêu Chính Văn khẽ nhíu mày nói: "Nhà họ Phương này và Ngọc Kiếm Các có quan hệ gì sao?"

Lấy tên của một môn phái rêu rao khắp nơi, Phương Tử Anh ắt là có địa vị khá cao trong Ngọc Kiếm Các!

Nếu không thì Ngọc Kiếm Các cũng sẽ không cho phép.

"Ngọc Kiếm Các thực ra chính là một tông môn do nhà họ Phương sáng lập ở giới võ đạo, Phương Tử Anh này cũng cũng vô cùng tài giỏi, nghe nói còn từng được cao nhân ngoài lãnh thổ chỉ điểm!"

"Cậu nhìn thấy võ đài này không? Nó đã lập ở đây trăm năm nhưng hơn trăm năm nay lại không ai có thể thắng được một chiêu nửa thức của Phương Tử Anh, cho nên nhà họ Phương ở thành Đại Phong không chỉ được giới công thương tán thành mà giới võ đạo cũng vô cùng kính sợ”.

Sau khi nghe lời giải thích của Tần Lương Ngọc, Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu.

Xem ra dã tâm của nhà họ Phương cũng không nhỏ, độc chiếm giới công thương còn chưa đủ, lại còn nhúng tay vào giới võ đạo!

Xe ngựa vừa đi về phía trước chưa đầy trăm mét, một thanh niên trẻ tuổi mặc áo trắng, tư thế oai hùng hiên ngang, cầm một thanh trường kiếm, bước lên không trung, kiêu ngạo trên võ đài!

Cùng lúc đó một thanh niên mặc áo đen, cầm trong tay một thanh trường kiếm, nhìn thanh niên áo trắng ở trên không trung, đôi mắt của hắn tỏa ra hai tia ánh sáng lạnh!

"Người mặc áo trắng kia là Phương Tử Anh! Đối diện với hắn chính là Lý Thời Miễn - người mấy lần khiêu chiến với Phương Tử Anh nhưng lại liên tục bị thua cuộc!"

"Người này cũng không đơn giản, tổ tiên của hắn là Lý Thời Trân - một trong ba vị đại thánh trong ngành y!"

"Nếu như không phải bị Phương Tử Anh chèn ép, hiện giờ địa vị của hắn trong thế hệ trẻ Đại Phong sẽ lên một tầm cao mới!"

Tần Lương Ngọc vừa nhìn qua cửa sổ thủy tinh của xe ngựa về phía hai thanh niên trẻ tuổi đang đối đầu trong không trung, vừa giải thích với Tiêu Chính Văn ở bên cạnh.

"Xem ra nhà họ Phương đúng là có nhiều nhân tài xuất hiện!", Tiêu Chính Văn chỉ lạnh nhạt liếc mắt nhìn hai người trên không trung, hoàn toàn không coi hai người này ra gì.

Dù sao thực lực của hai người đều chỉ có Nhân Hoàng cấp năm mà thôi, loại quyết đấu này không thể nào lọt vào mắt của Tiêu Chính Văn!

"Tài nguyên nhà họ Phương lấy được từ nhà họ Khổng không phải là thứ mà nhà họ Lý có thể so sánh được, thầy của Phương Tử Anh này chính là chiến thần Vương Huyền Sách đến từ Diệt Quốc!"

Hả?

Tiêu Chính Văn không khỏi kinh ngạc nói: "Ý của chị là Vương Huyền Sách càn quét các nước Tây Nam ở thời Lý đường sao?"

"Đúng vậy, chính là ông ta!"

Tần Lương Ngọc tiếp tục nói: "Thực ra cho tới nay ngành y đã có nhiều xung đột với đệ tử của nhà họ Khổng, quan hệ của họ là kiểu vừa là địch vừa là bạn!"

"Cho nên, chỉ cần có thế lực nhà họ Khổng tồn tại thì ngành y cũng sẽ phái ra đệ tử của mình tới tranh giành!"

"Ồ? Giữa nhà họ Khổng và ngành y còn có xung đột sao?"

Tiêu Chính Văn nhớ rất rõ ràng, lần trước sau trận chiến với Khổng Hữu Đạo, người của ngành y đã đứng về phía nhà họ Khổng, hơn nữa còn giúp người của nhà họ Khổng đòi lại công đạo.

"Thực ra ở vùng ngoài lãnh thổ ngành y không bộc lộ tài năng nhưng sức ảnh hưởng của bọn họ thì tuyệt đối không thể khinh thường! Nhà họ Khổng cũng vô cùng kiêng dè ngành y, sợ sẽ bị ngành y đuổi kịp và vượt qua, bởi vậy khi cần thiết thì cũng sẽ tiến hành chèn ép ngành y!"

"Nhưng hai bên vì lợi ích của mình thường sẽ không trở mặt, cho nên mặc dù Lý Thời Miễn nhiều lần bại dưới tay của Phương Tử Anh nhưng chưa bao giờ bị thương!"

Sau khi nghe Tần Lương Ngọc giải thích, Tiêu Chính Văn cũng hiểu được mối quan hệ giữa hai người.

Ngành y mượn thực lực của nhà họ Khổng, còn nhà họ Khổng lại mượn sức ảnh hưởng của ngành y, thay vì nói là xung đột chi bằng nói là hai bên đều không nắm chắc đối phương nên mới bất đắc dĩ duy trì sự cân bằng rất vi diệu!

"Đây đã là lần thứ tư Lý Thời Miễn khiêu chiến với Phương Tử Anh, mấy lần trước bị Phương Tử Anh đánh bại trong trăm chiêu, nghe nói lần này Lý Thời Miễn đã chuẩn bị đầy đủ và muốn rửa sạch nỗi nhục nhã”.

"Tuy nhiên theo tôi thấy, tỷ lệ thắng của hắn cực thấp, dù sao Phương Tử Anh cũng từng được cao nhân ngoài lãnh thổ chỉ điểm nên Lý Thời Miễn khó có thể đánh thắng!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom