Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2557 Hàn Tam Thiên là loại đầu tiên sao?
Hàn Tam Thiên rất rõ ràng, nữ nhân trước mắt này có dung nhan đẹp đẽ, có trí tuệ, âm hiểm, ngoan độc, không ai biết bước kế tiếp nàng sẽ làm ra chuyện điên cuồng như thế nào.
Nhưng vì người trong tòa thành, cũng vì phòng ngừa chuyện nguy hiểm xảy ra, càng vì Hàn Niệm đang ở trong đại bản doanh, Hàn Tam Thiên không có lựa chọn nào khác.
Khẽ cắn môi, Hàn Tam Thiên quay người muốn đi.
"Ngươi có đam mê đặc biệt nào sao?"
Hàn Tam Thiên vừa xoay người, Lục Nhược Tâm lại lạnh giọng nói.
Hàn Tam Thiên nhướng mày, không biết nàng lại muốn nói cái gì.
VietWriter
Nhìn hai tang thi trong tay Hàn Tam Thiên: "Chuẩn bị mang bọn hắn đi ra ngoài hóng mát?"
"Cũng đúng, người công một cỗ thi thể chạy khắp nơi như vậy, nếu có ý nghĩ kia với tang thi thì cũng không kỳ quái."
Ngôn ngữ thẳng thắn, giọng điệu lạnh nhạt
nhưng lại tràn đầy mỉa mai.
Nếu như đây là một người bình thường thì chỉ sợ không biết đã bị đánh chết bao nhiêu lần, nhưng đối với Lục Nhược Tâm mà nói, đây dường như chỉ là phương thức nói chuyện bình thường.
Hàn Tam Thiên cắn răng một cái, bỏ Đại Bính Thiên và tam quái xuống tại chỗ, rồi mới hung hăng trừng mắt liếc Lục Nhược Tâm, lúc này mới quay người rời đi.
Lục Viễn cúi đầu không dám lên tiếng, trong ý thức của hắn, Hàn Tam Thiên là cô gia của nhà họ Lục, cho nên quan hệ của cô
gia và tiểu thư dù không dám nói như keo như sơn, nhưng tối thiểu cũng phải hài hòa ở chung.
Nhưng cái này...
Hoàn toàn là như nước với lửa, như thù truyền kiếp.
"Thật sự rất kỳ quái sao?" tâm tình Lục Nhược Tâm không tệ, Lục Viễn không dám nhắc tới, nàng lại chủ động nhìn về phía Lục Viễn.
Lục Viễn cúi đầu, không dám lên tiếng.
"Đàn ông có hai loại, một loại là người người không có cách nào khống chế, một loại khác chính là người không cần khống chế cũng sẽ ngoan ngoãn nghe lời." Lục Nhược Tâm nhẹ nhàng cười một tiếng.
"Ý của công chúa là cô gia tương lai. . Hàn Tam Thiên là loại đầu tiên sao?"
"Không, nam nhân trong thiên hạ đều có cả hai loại kia. Có chịu khống chế hay không không phụ thuộc vào những chuyện khác, mà là ở trái tim." Lục Nhược Tâm nói đến đây, trong mắt có từng tia từng tia không cam lòng.
Còn đối với mình, Hàn Tam Thiên mãi mãi cũng là nam nhân không bị khống chế kia.
Hết thảy mọi chuyện này đều là do nam nhân kia đến cùng sẽ yêu ai.
Điều duy nhất có thể thay đổi chính là trách nhiệm.
Chỉ có thể để anh gánh trách nhiệm, cho dù anh tâm không cam tình không nguyện, nhưng tối thiểu còn có thể khống chế.
Bọn họ không có trách nhiệm tình cảm, cũng không có trách nhiệm con cái, điều
Lục Nhược Tâm có thể làm chính là thông qua bạn bè, thân nhân hoặc những người khác bên cạnh anh.
Nhưng vì người trong tòa thành, cũng vì phòng ngừa chuyện nguy hiểm xảy ra, càng vì Hàn Niệm đang ở trong đại bản doanh, Hàn Tam Thiên không có lựa chọn nào khác.
Khẽ cắn môi, Hàn Tam Thiên quay người muốn đi.
"Ngươi có đam mê đặc biệt nào sao?"
Hàn Tam Thiên vừa xoay người, Lục Nhược Tâm lại lạnh giọng nói.
Hàn Tam Thiên nhướng mày, không biết nàng lại muốn nói cái gì.
VietWriter
Nhìn hai tang thi trong tay Hàn Tam Thiên: "Chuẩn bị mang bọn hắn đi ra ngoài hóng mát?"
"Cũng đúng, người công một cỗ thi thể chạy khắp nơi như vậy, nếu có ý nghĩ kia với tang thi thì cũng không kỳ quái."
Ngôn ngữ thẳng thắn, giọng điệu lạnh nhạt
nhưng lại tràn đầy mỉa mai.
Nếu như đây là một người bình thường thì chỉ sợ không biết đã bị đánh chết bao nhiêu lần, nhưng đối với Lục Nhược Tâm mà nói, đây dường như chỉ là phương thức nói chuyện bình thường.
Hàn Tam Thiên cắn răng một cái, bỏ Đại Bính Thiên và tam quái xuống tại chỗ, rồi mới hung hăng trừng mắt liếc Lục Nhược Tâm, lúc này mới quay người rời đi.
Lục Viễn cúi đầu không dám lên tiếng, trong ý thức của hắn, Hàn Tam Thiên là cô gia của nhà họ Lục, cho nên quan hệ của cô
gia và tiểu thư dù không dám nói như keo như sơn, nhưng tối thiểu cũng phải hài hòa ở chung.
Nhưng cái này...
Hoàn toàn là như nước với lửa, như thù truyền kiếp.
"Thật sự rất kỳ quái sao?" tâm tình Lục Nhược Tâm không tệ, Lục Viễn không dám nhắc tới, nàng lại chủ động nhìn về phía Lục Viễn.
Lục Viễn cúi đầu, không dám lên tiếng.
"Đàn ông có hai loại, một loại là người người không có cách nào khống chế, một loại khác chính là người không cần khống chế cũng sẽ ngoan ngoãn nghe lời." Lục Nhược Tâm nhẹ nhàng cười một tiếng.
"Ý của công chúa là cô gia tương lai. . Hàn Tam Thiên là loại đầu tiên sao?"
"Không, nam nhân trong thiên hạ đều có cả hai loại kia. Có chịu khống chế hay không không phụ thuộc vào những chuyện khác, mà là ở trái tim." Lục Nhược Tâm nói đến đây, trong mắt có từng tia từng tia không cam lòng.
Còn đối với mình, Hàn Tam Thiên mãi mãi cũng là nam nhân không bị khống chế kia.
Hết thảy mọi chuyện này đều là do nam nhân kia đến cùng sẽ yêu ai.
Điều duy nhất có thể thay đổi chính là trách nhiệm.
Chỉ có thể để anh gánh trách nhiệm, cho dù anh tâm không cam tình không nguyện, nhưng tối thiểu còn có thể khống chế.
Bọn họ không có trách nhiệm tình cảm, cũng không có trách nhiệm con cái, điều
Lục Nhược Tâm có thể làm chính là thông qua bạn bè, thân nhân hoặc những người khác bên cạnh anh.
Bình luận facebook