Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1743
Chương 1743: Vạn thú đột kích.
"Gào!"
"Gầm!"
Vô số tiếng gầm điên cuồng chấn động điếc cả tai, hết đợt này đến đợt khác.
Trên khắp các ngọn núi của Tứ Phong, mấy nghìn yêu thú giống như nước lũ tràn xuống, ầm ầm đột kích.
Bay trên bầu trời, chạy dưới mặt đất, tràn vào giống như hàng nghìn quân mã!
Mọi người có mặt lập tức cực kỳ hoảng sợ, thậm chí có một số người nhát gan trực tiếp co rút lại ngay trên mặt đất.
Gần như cùng lúc đó, Ngọc Diện Bạch Hổ bên trong bầy yêu ma gầm một tiếng dài, dẫn đầu lao thắng vào đám người, ngay sau đó báo Hắc Ma, Huyết Lang theo sát đằng sau.
Trong đám người lập tức vang lên từng trận kêu la thảm thiết.
Nhưng không ngừng đó là nghìn vạn con kỳ thú vẫn đang tấn công bất ngờ từ phía sau.
Cuộc chiến nổ ra ngay lập tức!!
Trong lúc nhất thời, trên mặt đất tiếng kêu giết chóc và tiếng kêu thảm thiết cùng vang lên. Vô số con kỳ thú liều mạng lao vào đám người, mặc dù những con voi khổng lồ không có sức tấn công, lúc này cũng điên cuồng dùng thân thể đấu đá lung tung trong đám người.
Mấy nghìn đệ tử Hư Vô Tông, giống như gặp phải nước lũ đều bị cuốn trôi đi.
"Đây..." Sắc mặt của trưởng lão Thủ Phong lúng túng. Vừa luống cuống chống đỡ sự tiến công của những con kỳ thú, vừa nhìn cát bụi vẫn bay lên ở đằng xa, những kỳ thú vẫn lao tới phía bên này.
"Sao lại thế này? Toàn bộ kỳ thú của rừng bách thú Tử Phong tại sao lại đột nhiên chạy ra như vậy?"
"Vạn thú đột kích, chúng nó. Chúng nó phát điện rồi sao?"
Lúc này Ngô Diễn cũng hơi hoảng sợ.
Kỳ thú trong rừng bách thú Tứ Phong tuy nhiều, nhưng trăm năm vẫn sống yên ổn trong rừng bách thú, vì sao tất cả kỳ thú đột nhiên giống như phát điên chạy ra như vậy?
Ngay cả những con voi khổng lồ hiền lành trong rừng bách thủ cũng giẫm đạp đám người, cuối cùng là chuyện gì đang xảy ra?
Trong đám thú dữ còn có thỏ ngọc lông dài, loại sủng vật làm cảnh này cũng đến xem góp vui?
"Gào!!!"
Đột nhiên vào lúc này, bốn tiếng rồng gầm, bốn con rồng lớn đột nhiên bay từ trên không về phía đám người. Ngay sau đó bốn con rồng cùng phun lửa, nhất thời khiến cho vô số đệ tử của Hư Vô Tông chết và bị thương.
"Tất cả mọi người giữ bình tĩnh một chút cho ta. Phản công!"
Theo tiếng rống to của Ngô Diễn, lúc này chúng đệ tử mới ổn định lại bản thân, sau đó bọn họ đều tự triệu hồi kỳ thủ của chính mình ra, ý muốn dùng kỳ thú của bản thân để bảo vệ cho chính mình.
Nhưng điều đó lại bắt đầu cho cơn ác mộng.
"Phản, phản rồi! Giới Viện sư huynh, ta... con Lục Hỏa Tình Sư của ta chạy, chạy mất rồi." Lúc này đại trưởng lão Thủ Phong tức giận la lớn.
"Con Huyền Vũ Trọng Quy của ta cũng hoàn toàn không nghe theo sai khiến nữa." Nhị trưởng lão lo lắng nói.
"Chúng ta đều bị..." Sắc mặt của các trưởng lão tái nhợt.
Con ngươi của Ngô Diễn lập tức mở to: "Có chuyện gì vậy? Chúng nó... chúng nó nổi loạn à?"
Ở đây, hầu như kỳ thú của mọi người sau khi được thả ra không chỉ không xuất hiện hành động bảo vệ chủ nhân, ngược lại còn bất thình linh quay đầu chống lại. Cùng các kỳ thú của rừng bách thú, điên cuồng phản kích lại chủ nhân của chính mình.
Điều này khiến cho thế cục vốn đã hỗn loạn, nhất thời càng hỗn loạn thêm.
Vô số kỳ thú và đệ tử của Hư Vô Tông liên tục ngã xuống trong trận hỗn chiến, đệ tử của Hư Vô Tông sợ hãi, những con kỳ thù này lại rất liều mạng.
Các vị trưởng lão đưa mắt nhìn nhau, trong lúc nhất thời cũng không có cách nào. Nhưng vào lúc này, một tia sáng màu tím nhấp nháy, những con kỳ thú trước mắt ầm ầm nổ tung, một thân ảnh cũng đi ra từ Tứ Phong nhanh chóng dừng trước mặt các trưởng lão.
"Gặp qua chưởng môn sư huynh!" Các trưởng lão đồng thanh nói.
Tam Vĩnh nhìn sự hỗn loạn trước mắt, nhíu mày không thôi. Ban đầu chỉ là bắt tên hái hoa tặc mà không hiểu sao lại gây ra động tĩnh lớn như vậy, toàn bộ Hư Vô Tông đều bị chấn động.
"Sư huynh, chúng ta đang truy bắt hái hoa tặc ở nơi này, nhưng không biết vì sao kỳ thù trong rừng bách thú đột nhiên xông ra ngoài hết. Cũng bắt đầu điên cuồng công kích chúng ta." Ngô Diễn bẩm báo nói.
Tam Vĩnh không nói gì, ông nhìn Hàn Tam Thiên ở giữa không trung, lông mày dài lập tức nhíu chặt hơn: "Đó là ai?"
"Bẩm chưởng môn, đó là Hàn Tam Thiên, cũng chính là hái hoa tặc lần này." %3D
"Hàn Tam Thiên?" Tam Vĩnh đại sư khế cau mày.
"Chuyện lúc trước hắn trêu ghẹo Tần Sương, chưởng môn đã từ bi tha cho hắn, nhưng hắn lại không biết hạn chế. Hơn nữa trong lúc phản kháng vừa rồi, hắn sử dụng yêu pháp tà thuật, cho nên ta nghi ngờ hắn hẳn là một người nào đó trong ma đạo, cố ý ẩn nấp trong Hư Vô Tông của chúng ta."
"Yêu pháp tà thuật?" Tam Vĩnh sửng sốt.
Ngô Diễn gật đầu: "Mặc dù không biết là môn phái nào, nhưng kinh mạch của hắn nghịch chuyển, vừa nhìn thấy đã biết là tà thuật."
Tam Vĩnh thở dài một tiếng, gật đầu nặng nề. Kinh mạch nghịch chuyển, quả thật là làm trái đạo trời, là xỉ nhc của chính đạo, chỉ có một số tà ma yêu đạo mới có thể dùng thủ đoạn nham hiểm khác lẽ thường này.
Nghĩ đến trước kia ông còn tưởng rằng Hàn Tam Thiên khác với người bình thường cho nên cố ý để trưởng lão Tử Phong bồi dưỡng anh một chút. Xem như là một trong số đệ tử có tiềm lực của Hư Vô Tông, cũng xem như là sự an ủi cho sư đệ Thanh Phong đáng thương.
Nhưng ông không ngờ rằng Hàn Tam Thiên lại là loại người này.
"Đã là ma nhân, vậy thì không thể giữ lại. Giới Viện sư đệ, ra lệnh cho các đệ tử bày trận, bố trí cấm chế, ta sẽ làm trận pháp Trận Nhãn, chống đỡ đại trận, chúng ta hợp lựcc bao vây các kỳ thú." Tam Vĩnh đại sư phân phó nói.
Ngô Diễn gật đầu, lúc này vội vàng quát lớn: "Các đệ tử, bày trận, bố trí cấm chế!"
Sự xuất hiện của chưởng môn và tiếng hô của Ngô Diễn đã khiến cho các đệ tử cuối cùng cũng yên tâm hơn. Bắt đầu vừa chống đỡ sự công kích của kỳ thú, vừa dựa theo sự chỉ huy của Ngô Diễn, bày trận.
Cấm chế rất nhanh đã được mở ra, vạn thủ giống như đang ở trong rừng bách thú, rơi vào tình cảnh khó khăn, lúc này ở chỗ của Hàn Tam Thiên bỗng nhiên năm con rồng gầm lên!
Vạn thủ đột nhiên nhốn nháo!
Mời bạn đọc truyện trên truyện88.net
"Gào!"
"Gầm!"
Vô số tiếng gầm điên cuồng chấn động điếc cả tai, hết đợt này đến đợt khác.
Trên khắp các ngọn núi của Tứ Phong, mấy nghìn yêu thú giống như nước lũ tràn xuống, ầm ầm đột kích.
Bay trên bầu trời, chạy dưới mặt đất, tràn vào giống như hàng nghìn quân mã!
Mọi người có mặt lập tức cực kỳ hoảng sợ, thậm chí có một số người nhát gan trực tiếp co rút lại ngay trên mặt đất.
Gần như cùng lúc đó, Ngọc Diện Bạch Hổ bên trong bầy yêu ma gầm một tiếng dài, dẫn đầu lao thắng vào đám người, ngay sau đó báo Hắc Ma, Huyết Lang theo sát đằng sau.
Trong đám người lập tức vang lên từng trận kêu la thảm thiết.
Nhưng không ngừng đó là nghìn vạn con kỳ thú vẫn đang tấn công bất ngờ từ phía sau.
Cuộc chiến nổ ra ngay lập tức!!
Trong lúc nhất thời, trên mặt đất tiếng kêu giết chóc và tiếng kêu thảm thiết cùng vang lên. Vô số con kỳ thú liều mạng lao vào đám người, mặc dù những con voi khổng lồ không có sức tấn công, lúc này cũng điên cuồng dùng thân thể đấu đá lung tung trong đám người.
Mấy nghìn đệ tử Hư Vô Tông, giống như gặp phải nước lũ đều bị cuốn trôi đi.
"Đây..." Sắc mặt của trưởng lão Thủ Phong lúng túng. Vừa luống cuống chống đỡ sự tiến công của những con kỳ thú, vừa nhìn cát bụi vẫn bay lên ở đằng xa, những kỳ thú vẫn lao tới phía bên này.
"Sao lại thế này? Toàn bộ kỳ thú của rừng bách thú Tử Phong tại sao lại đột nhiên chạy ra như vậy?"
"Vạn thú đột kích, chúng nó. Chúng nó phát điện rồi sao?"
Lúc này Ngô Diễn cũng hơi hoảng sợ.
Kỳ thú trong rừng bách thú Tứ Phong tuy nhiều, nhưng trăm năm vẫn sống yên ổn trong rừng bách thú, vì sao tất cả kỳ thú đột nhiên giống như phát điên chạy ra như vậy?
Ngay cả những con voi khổng lồ hiền lành trong rừng bách thủ cũng giẫm đạp đám người, cuối cùng là chuyện gì đang xảy ra?
Trong đám thú dữ còn có thỏ ngọc lông dài, loại sủng vật làm cảnh này cũng đến xem góp vui?
"Gào!!!"
Đột nhiên vào lúc này, bốn tiếng rồng gầm, bốn con rồng lớn đột nhiên bay từ trên không về phía đám người. Ngay sau đó bốn con rồng cùng phun lửa, nhất thời khiến cho vô số đệ tử của Hư Vô Tông chết và bị thương.
"Tất cả mọi người giữ bình tĩnh một chút cho ta. Phản công!"
Theo tiếng rống to của Ngô Diễn, lúc này chúng đệ tử mới ổn định lại bản thân, sau đó bọn họ đều tự triệu hồi kỳ thủ của chính mình ra, ý muốn dùng kỳ thú của bản thân để bảo vệ cho chính mình.
Nhưng điều đó lại bắt đầu cho cơn ác mộng.
"Phản, phản rồi! Giới Viện sư huynh, ta... con Lục Hỏa Tình Sư của ta chạy, chạy mất rồi." Lúc này đại trưởng lão Thủ Phong tức giận la lớn.
"Con Huyền Vũ Trọng Quy của ta cũng hoàn toàn không nghe theo sai khiến nữa." Nhị trưởng lão lo lắng nói.
"Chúng ta đều bị..." Sắc mặt của các trưởng lão tái nhợt.
Con ngươi của Ngô Diễn lập tức mở to: "Có chuyện gì vậy? Chúng nó... chúng nó nổi loạn à?"
Ở đây, hầu như kỳ thú của mọi người sau khi được thả ra không chỉ không xuất hiện hành động bảo vệ chủ nhân, ngược lại còn bất thình linh quay đầu chống lại. Cùng các kỳ thú của rừng bách thú, điên cuồng phản kích lại chủ nhân của chính mình.
Điều này khiến cho thế cục vốn đã hỗn loạn, nhất thời càng hỗn loạn thêm.
Vô số kỳ thú và đệ tử của Hư Vô Tông liên tục ngã xuống trong trận hỗn chiến, đệ tử của Hư Vô Tông sợ hãi, những con kỳ thù này lại rất liều mạng.
Các vị trưởng lão đưa mắt nhìn nhau, trong lúc nhất thời cũng không có cách nào. Nhưng vào lúc này, một tia sáng màu tím nhấp nháy, những con kỳ thú trước mắt ầm ầm nổ tung, một thân ảnh cũng đi ra từ Tứ Phong nhanh chóng dừng trước mặt các trưởng lão.
"Gặp qua chưởng môn sư huynh!" Các trưởng lão đồng thanh nói.
Tam Vĩnh nhìn sự hỗn loạn trước mắt, nhíu mày không thôi. Ban đầu chỉ là bắt tên hái hoa tặc mà không hiểu sao lại gây ra động tĩnh lớn như vậy, toàn bộ Hư Vô Tông đều bị chấn động.
"Sư huynh, chúng ta đang truy bắt hái hoa tặc ở nơi này, nhưng không biết vì sao kỳ thù trong rừng bách thú đột nhiên xông ra ngoài hết. Cũng bắt đầu điên cuồng công kích chúng ta." Ngô Diễn bẩm báo nói.
Tam Vĩnh không nói gì, ông nhìn Hàn Tam Thiên ở giữa không trung, lông mày dài lập tức nhíu chặt hơn: "Đó là ai?"
"Bẩm chưởng môn, đó là Hàn Tam Thiên, cũng chính là hái hoa tặc lần này." %3D
"Hàn Tam Thiên?" Tam Vĩnh đại sư khế cau mày.
"Chuyện lúc trước hắn trêu ghẹo Tần Sương, chưởng môn đã từ bi tha cho hắn, nhưng hắn lại không biết hạn chế. Hơn nữa trong lúc phản kháng vừa rồi, hắn sử dụng yêu pháp tà thuật, cho nên ta nghi ngờ hắn hẳn là một người nào đó trong ma đạo, cố ý ẩn nấp trong Hư Vô Tông của chúng ta."
"Yêu pháp tà thuật?" Tam Vĩnh sửng sốt.
Ngô Diễn gật đầu: "Mặc dù không biết là môn phái nào, nhưng kinh mạch của hắn nghịch chuyển, vừa nhìn thấy đã biết là tà thuật."
Tam Vĩnh thở dài một tiếng, gật đầu nặng nề. Kinh mạch nghịch chuyển, quả thật là làm trái đạo trời, là xỉ nhc của chính đạo, chỉ có một số tà ma yêu đạo mới có thể dùng thủ đoạn nham hiểm khác lẽ thường này.
Nghĩ đến trước kia ông còn tưởng rằng Hàn Tam Thiên khác với người bình thường cho nên cố ý để trưởng lão Tử Phong bồi dưỡng anh một chút. Xem như là một trong số đệ tử có tiềm lực của Hư Vô Tông, cũng xem như là sự an ủi cho sư đệ Thanh Phong đáng thương.
Nhưng ông không ngờ rằng Hàn Tam Thiên lại là loại người này.
"Đã là ma nhân, vậy thì không thể giữ lại. Giới Viện sư đệ, ra lệnh cho các đệ tử bày trận, bố trí cấm chế, ta sẽ làm trận pháp Trận Nhãn, chống đỡ đại trận, chúng ta hợp lựcc bao vây các kỳ thú." Tam Vĩnh đại sư phân phó nói.
Ngô Diễn gật đầu, lúc này vội vàng quát lớn: "Các đệ tử, bày trận, bố trí cấm chế!"
Sự xuất hiện của chưởng môn và tiếng hô của Ngô Diễn đã khiến cho các đệ tử cuối cùng cũng yên tâm hơn. Bắt đầu vừa chống đỡ sự công kích của kỳ thú, vừa dựa theo sự chỉ huy của Ngô Diễn, bày trận.
Cấm chế rất nhanh đã được mở ra, vạn thủ giống như đang ở trong rừng bách thú, rơi vào tình cảnh khó khăn, lúc này ở chỗ của Hàn Tam Thiên bỗng nhiên năm con rồng gầm lên!
Vạn thủ đột nhiên nhốn nháo!
Mời bạn đọc truyện trên truyện88.net
Bình luận facebook