Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1684
Chương 1684: Sự lợi hại của Thiên Ảo thuật
Nghe thấy giọng nói, toàn bộ mặt mày Hàn Tam Thiên chợt lạnh đi, nhìn chằm chằm vào bên trong sơn động.
Giọng nói phát ra từ bên trong hang động, hơn nữa các giọng nói đều khác nhau chứng tỏ những kẻ bên kia là bốn kẻ đáng sợ.
"Giết tên nhóc đó đi, để lại mỹ nhân cho anh em chúng ta hưởng thụ.” Cười một tiếng dâm đãng, bốn bóng người chậm rãi đi ra khỏi hang tối.
Khi ánh sáng mạnh dần lên, bốn bóng người cũng dần trở nên rõ ràng.
Bốn người này ăn mặc kỳ lạ, mặc dù là hình người nhưng lại có mắt xanh lục và môi tím, kiểu tóc bù xù, trên mặt có đủ loại hoa văn kỳ quái. Điều kinh tởm nhất là Hàn Tam Thiên phát hiện ra rằng cả bốn người họ lại có cơ thể rắn.
Hàn Tam Thiên bày ra tư thế chuẩn bị tấn công. Vừa rồi nguy cấp lại tiền vào hang cọp, thật sự không biết đã gặp phải vận xui phải đổ máu gì.
"Trông kìa, tên này còn đang tạo dáng trước mặt chúng ta." Kẻ cầm đầu hắc y nhân môi tím nhếch miệng cười, miệng đầy vật xanh không rõ, muốn ghê tởm bao nhiêu có bấy nhiêu.
Nếu có một cuộc thi so ai xấu xí nhất trên thế giới thì anh chàng này chí cần nở một nụ cười là có thể trở thành người đứng đầu thế giới.
Và đó là kẻ đứng đầu tuyệt trần, chắc chắn không có người thứ hai.
"Thằng nhóc thối tha, bọn tao không có hứng thú với đàn ông. Mau cút ra khỏi đây đi. Thấy đạo lữ của mày khá quyến rũ nên tha cho cái mạng chó của mày đấy."
"Đừng làm phiền hứng thú của bọn tao nữa."
“Đương nhiên, bọn tao không ngại cho mày trở về Tây Thiên đâu. Dù sao muốn giết mày cũng chỉ cần một nhát dao mà thôi. Ba người còn lại cười gần.
Tần Sương cau mày, lúc này mới đứng lên, lạnh lùng nhìn bốn kẻ kinh tởm đối diện: "Các ngươi là ai?"
"Tiểu cô nương, bọn ta là ai không quan trọng. Quan trọng là bọn ta sẽ cho ngươi trải nghiệm niềm hạnh phúc thực sự của một người phụ nữ là như thế nào." Người đứng đầu cười vô sỉ nói.
Trong lúc nói chuyện, bốn người chậm rãi đi về phía hai người.
Tần Sương đang định rút kiếm, nhưng đúng lúc này, Hàn Thất Lục đột nhiên lại đứng chắn trước mặt Tần Sương.
"Muốn động vào sư tỷ của ta? Bốn người các ngươi cứ thử xem?" Hàn Tam Thiên cười lạnh.
Nhìn thấy thanh kiếm sắc của Hàn Tam Thiên, bốn kẻ ác sửng sốt một lúc rồi phá lên cười như sấm.
"Ha ha ha ha, mấy người thấy chưa, tên này đang dọa chúng ta đấy."
Bốn người bọn họ cười xong thì tên cầm đầu lập tức hét vào mặt Hàn Tam Thiên: "Này thằng nhóc thối tha kia, mày có biết cảm giác một đứa nhóc cầm cái que cời lửa trước mặt mày rồi nói rằng muốn giết mày nó như thế nào không?"
Nói xong bốn người lại cùng cười ha hả.
Hàn Tam Thiên không có thời gian với bốn tên ngốc này, bởi vì những lời chế nhạo này sẽ không ảnh hưởng đến tâm trạng của anh một chút nào cả.
"Que cời lửa có cời lửa được hay không phải thử rồi mới biết được." Hàn Tam Thiên cười hung ác, cả người vận năng lượng lên, trực tiếp giết về phía bốn người bọn họ.
Hàn Tam Thiên nhanh chóng tiến đến, bốn người bọn họ không ngờ rằng Hàn Tam Thiên - một kẻ yếu đuối - lại đột ngột phát động công kích, nhất thời không có sức chống cự trước đòn tấn công của Hàn Tam Thiên. Kẻ ác cầm đầu còn bị bằng kiếm của Hàn Tam Thiên cắt vào làm bị thương.
Tuy nhiên, ngay cả khi bị cắt phải thì với tu vi của Hàn Tam Thiên cũng không thể gây ra bất kỳ tổn hại đáng kể nào cho kẻ ác.
Kẻ ác đau đớn nên dùng tay vỗ mạnh vào ngực Hàn Tam Thiên, một lúc sau cả người Hàn Tam Thiên bay thắng ra đập vào tường.
Một chọi bốn, tình hình trận chiến không cần phải nghĩ nhiều nữa. Khi Hàn Tam Thiên lại lao vào, chỉ được vài hiệp thì anh đã cảm thấy kiệt sức và liên tiếp bị thương.
"Tam Thiên, cần thận." Tần Sương hét lên khi nhìn thấy một trong số họ đánh lén từ phía sau Hàn Tam Thiên nhân lúc anh không chú ý. Lúc này, nàng nhanh chóng lao thẳng về phía Hàn Tam Thiên.
"Phịch!"
Lúc này kinh mạch của Tần Sênh đã bị phong bế, không khác gì người thường, hơn nữa còn bị thương, trúng độc, đang định lao tới thì kẻ xấu xa kia đã phát hiện ra hành động của nàng liền vung tay một cái. Cả người Tần Sương bị đánh bày, đập xuống mặt đất một cách nặng nề, khó khăn liếc nhìn Hàn Tam Thiên rồi ngất đi.
Hàn Tam Thiên cau mày, một nụ cười nhẹ cong lên nơi khóe miệng.
"Cảm ơn!" Vừa dứt lời, Han Tam Thiên đột nhiên kích hoạt thuật Thiên Âm trong cơ thể, bỗng chốc toàn bộ hang động bị năng lượng cuồng bạo nhấn chìm, lấy Hàn Tam Thiên làm trung tâm, một cỗ năng lượng màu đen mạnh mẽ điên cuồng tụ tập lại.
Cả bốn người lập tức bị sốc.
"Đây là chuyện gì thế?"
"Thằng nhóc này đang làm gì vậy?"
Bốn người ngơ ngác nhìn nhau, lao tam choáng váng, đầu óc nóng bừng, trực tiếp lao vào Hàn Tam Thiên. Khi lão đại muốn ngăn cản hắn thì đã quá muộn.
Cả người Hàn Tam Thiên bị năng lượng màu đen bao trùm, anh lao lên đối mặt với lão tam, năng lượng màu đen nhẹ tản ra, một nắm đấm trực tiếp lao ra.
Với một tiếng nổ, cả người lão tam bay lộn ngược vài mét, ôm ngực và nhìn Hàn Tam Thiên một cách vô cùng kinh ngạc.
Khói đen tan đi, lúc này hai mắt Hàn Tam Thiên đỏ ngầu, những sợi khí đen nhẹ nhàng quanh quần bên người, nhìn từ xa giống hệt như một thần chết chốn địa ngục vậy, uy nghiêm mà lạnh lùng!
"Lão Tam." Nhìn lão tam bị đẩy lui, lão đại gấp gáp đỡ lấy hắn, lúc này trên ngực lão tam đã thấp thoáng một vết chưởng ấn màu đen.
"Mẹ mày, đồ con nít ranh, không ngờ lại biết sử dụng yêu pháp. Lên cho ta." Lão đại phất tay dẫn hai huynh đệ còn lại tấn công thẳng vào Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên không nóng vội, theo công pháp được ghi chép Thiên Âm thuật mà kích thích năng lượng trong cơ thể, nhanh chóng chống lại ba tên ác.
Nếu như lúc này Tần Sương tỉnh lại thì nhất định có thể nhìn thấy Hàn Tam Thiên nhanh chóng vây quanh ba kẻ ác như một làn khói den.
Các chiêu thức của công pháp Thiên Âm thuật hết sức kỳ dị và quỷ quyệt vô cùng, đều là những sát chiêu, ngay cả ba tên phản diện cũng không có sức để chống lại.
Khi Hàn Tam Thiên hét lên, ba người tên độc ác đột nhiên cảm thấy một luồng năng lượng mạnh mẽ bùng phát từ cơ thể Hàn Tam Thiên khiến ba người bọn họ bị bật ra xa hơn nửa mét.
Kẻ hung ác cầm đầu hết sức kinh ngạc. Vừa rồi thằng oắt trước mặt này rõ ràng chỉ là một kẻ tu vi chẳng ra thể thống gì, nhưng sao có thể đột nhiên biến thân trở nên mạnh mẽ như vậy?
"Lão tam, phải dựa vào ngươi rồi." Nhìn chằm chằm vào người lão tam, bốn tên ác đồng thời gật đầu, trực tiếp tấn công Hàn Tam Thiên!
Mặc dù mỗi một người trong tứ đại ác nhân đều chỉ có sức mạnh của một con quái thú cấp hoàng nhưng một khi bốn nhân vật này liên hợp thì bốn thuộc tính gió, mưa, sấm và sét sẽ tụ lại với nhau. Và với sự hợp tác ấy, chúng sẽ làm rung chuyển cả một vùng núi non.
Ở ngoài sơn động, con khỉ đá nhìn thấy trong động có ánh sáng nhấp nháy, bèn cười lạnh một tiếng: "Xem ra tứ đại bảo tiêu đã ra tay rồi. Kết cục của hai kẻ nhân loại đó sẽ là chết mà không có chỗ chôn. Lệnh xuống phía dưới, ở đây quan sát, chờ đợi thú vương xuất thế."
"Vâng!"
Mà lúc này Hàn Tam ở trong sơn động đối mặt với năng lượng của bốn người tụ lại thì lông mày cau lại. Anh cũng không nghĩ tới chỉ trong nháy mắt thế mà bốn người này cũng giống như mình, đột nhiên trở nên rất lớn mạnh!
"Gu!"
Đột nhiên, khi bốn người bọn họ chỉ còn cách Hàn Tam Thiên chưa đến vài mét thì chúng liền biến thành bốn con rồng, vờn nhau rồi lao thẳng tới!
"Rồng ư?" Hàn Tam Thiên bị bất ngờ nên kinh ngạc nói.
Mời bạn đọc truyện trên truyện88.net
Nghe thấy giọng nói, toàn bộ mặt mày Hàn Tam Thiên chợt lạnh đi, nhìn chằm chằm vào bên trong sơn động.
Giọng nói phát ra từ bên trong hang động, hơn nữa các giọng nói đều khác nhau chứng tỏ những kẻ bên kia là bốn kẻ đáng sợ.
"Giết tên nhóc đó đi, để lại mỹ nhân cho anh em chúng ta hưởng thụ.” Cười một tiếng dâm đãng, bốn bóng người chậm rãi đi ra khỏi hang tối.
Khi ánh sáng mạnh dần lên, bốn bóng người cũng dần trở nên rõ ràng.
Bốn người này ăn mặc kỳ lạ, mặc dù là hình người nhưng lại có mắt xanh lục và môi tím, kiểu tóc bù xù, trên mặt có đủ loại hoa văn kỳ quái. Điều kinh tởm nhất là Hàn Tam Thiên phát hiện ra rằng cả bốn người họ lại có cơ thể rắn.
Hàn Tam Thiên bày ra tư thế chuẩn bị tấn công. Vừa rồi nguy cấp lại tiền vào hang cọp, thật sự không biết đã gặp phải vận xui phải đổ máu gì.
"Trông kìa, tên này còn đang tạo dáng trước mặt chúng ta." Kẻ cầm đầu hắc y nhân môi tím nhếch miệng cười, miệng đầy vật xanh không rõ, muốn ghê tởm bao nhiêu có bấy nhiêu.
Nếu có một cuộc thi so ai xấu xí nhất trên thế giới thì anh chàng này chí cần nở một nụ cười là có thể trở thành người đứng đầu thế giới.
Và đó là kẻ đứng đầu tuyệt trần, chắc chắn không có người thứ hai.
"Thằng nhóc thối tha, bọn tao không có hứng thú với đàn ông. Mau cút ra khỏi đây đi. Thấy đạo lữ của mày khá quyến rũ nên tha cho cái mạng chó của mày đấy."
"Đừng làm phiền hứng thú của bọn tao nữa."
“Đương nhiên, bọn tao không ngại cho mày trở về Tây Thiên đâu. Dù sao muốn giết mày cũng chỉ cần một nhát dao mà thôi. Ba người còn lại cười gần.
Tần Sương cau mày, lúc này mới đứng lên, lạnh lùng nhìn bốn kẻ kinh tởm đối diện: "Các ngươi là ai?"
"Tiểu cô nương, bọn ta là ai không quan trọng. Quan trọng là bọn ta sẽ cho ngươi trải nghiệm niềm hạnh phúc thực sự của một người phụ nữ là như thế nào." Người đứng đầu cười vô sỉ nói.
Trong lúc nói chuyện, bốn người chậm rãi đi về phía hai người.
Tần Sương đang định rút kiếm, nhưng đúng lúc này, Hàn Thất Lục đột nhiên lại đứng chắn trước mặt Tần Sương.
"Muốn động vào sư tỷ của ta? Bốn người các ngươi cứ thử xem?" Hàn Tam Thiên cười lạnh.
Nhìn thấy thanh kiếm sắc của Hàn Tam Thiên, bốn kẻ ác sửng sốt một lúc rồi phá lên cười như sấm.
"Ha ha ha ha, mấy người thấy chưa, tên này đang dọa chúng ta đấy."
Bốn người bọn họ cười xong thì tên cầm đầu lập tức hét vào mặt Hàn Tam Thiên: "Này thằng nhóc thối tha kia, mày có biết cảm giác một đứa nhóc cầm cái que cời lửa trước mặt mày rồi nói rằng muốn giết mày nó như thế nào không?"
Nói xong bốn người lại cùng cười ha hả.
Hàn Tam Thiên không có thời gian với bốn tên ngốc này, bởi vì những lời chế nhạo này sẽ không ảnh hưởng đến tâm trạng của anh một chút nào cả.
"Que cời lửa có cời lửa được hay không phải thử rồi mới biết được." Hàn Tam Thiên cười hung ác, cả người vận năng lượng lên, trực tiếp giết về phía bốn người bọn họ.
Hàn Tam Thiên nhanh chóng tiến đến, bốn người bọn họ không ngờ rằng Hàn Tam Thiên - một kẻ yếu đuối - lại đột ngột phát động công kích, nhất thời không có sức chống cự trước đòn tấn công của Hàn Tam Thiên. Kẻ ác cầm đầu còn bị bằng kiếm của Hàn Tam Thiên cắt vào làm bị thương.
Tuy nhiên, ngay cả khi bị cắt phải thì với tu vi của Hàn Tam Thiên cũng không thể gây ra bất kỳ tổn hại đáng kể nào cho kẻ ác.
Kẻ ác đau đớn nên dùng tay vỗ mạnh vào ngực Hàn Tam Thiên, một lúc sau cả người Hàn Tam Thiên bay thắng ra đập vào tường.
Một chọi bốn, tình hình trận chiến không cần phải nghĩ nhiều nữa. Khi Hàn Tam Thiên lại lao vào, chỉ được vài hiệp thì anh đã cảm thấy kiệt sức và liên tiếp bị thương.
"Tam Thiên, cần thận." Tần Sương hét lên khi nhìn thấy một trong số họ đánh lén từ phía sau Hàn Tam Thiên nhân lúc anh không chú ý. Lúc này, nàng nhanh chóng lao thẳng về phía Hàn Tam Thiên.
"Phịch!"
Lúc này kinh mạch của Tần Sênh đã bị phong bế, không khác gì người thường, hơn nữa còn bị thương, trúng độc, đang định lao tới thì kẻ xấu xa kia đã phát hiện ra hành động của nàng liền vung tay một cái. Cả người Tần Sương bị đánh bày, đập xuống mặt đất một cách nặng nề, khó khăn liếc nhìn Hàn Tam Thiên rồi ngất đi.
Hàn Tam Thiên cau mày, một nụ cười nhẹ cong lên nơi khóe miệng.
"Cảm ơn!" Vừa dứt lời, Han Tam Thiên đột nhiên kích hoạt thuật Thiên Âm trong cơ thể, bỗng chốc toàn bộ hang động bị năng lượng cuồng bạo nhấn chìm, lấy Hàn Tam Thiên làm trung tâm, một cỗ năng lượng màu đen mạnh mẽ điên cuồng tụ tập lại.
Cả bốn người lập tức bị sốc.
"Đây là chuyện gì thế?"
"Thằng nhóc này đang làm gì vậy?"
Bốn người ngơ ngác nhìn nhau, lao tam choáng váng, đầu óc nóng bừng, trực tiếp lao vào Hàn Tam Thiên. Khi lão đại muốn ngăn cản hắn thì đã quá muộn.
Cả người Hàn Tam Thiên bị năng lượng màu đen bao trùm, anh lao lên đối mặt với lão tam, năng lượng màu đen nhẹ tản ra, một nắm đấm trực tiếp lao ra.
Với một tiếng nổ, cả người lão tam bay lộn ngược vài mét, ôm ngực và nhìn Hàn Tam Thiên một cách vô cùng kinh ngạc.
Khói đen tan đi, lúc này hai mắt Hàn Tam Thiên đỏ ngầu, những sợi khí đen nhẹ nhàng quanh quần bên người, nhìn từ xa giống hệt như một thần chết chốn địa ngục vậy, uy nghiêm mà lạnh lùng!
"Lão Tam." Nhìn lão tam bị đẩy lui, lão đại gấp gáp đỡ lấy hắn, lúc này trên ngực lão tam đã thấp thoáng một vết chưởng ấn màu đen.
"Mẹ mày, đồ con nít ranh, không ngờ lại biết sử dụng yêu pháp. Lên cho ta." Lão đại phất tay dẫn hai huynh đệ còn lại tấn công thẳng vào Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên không nóng vội, theo công pháp được ghi chép Thiên Âm thuật mà kích thích năng lượng trong cơ thể, nhanh chóng chống lại ba tên ác.
Nếu như lúc này Tần Sương tỉnh lại thì nhất định có thể nhìn thấy Hàn Tam Thiên nhanh chóng vây quanh ba kẻ ác như một làn khói den.
Các chiêu thức của công pháp Thiên Âm thuật hết sức kỳ dị và quỷ quyệt vô cùng, đều là những sát chiêu, ngay cả ba tên phản diện cũng không có sức để chống lại.
Khi Hàn Tam Thiên hét lên, ba người tên độc ác đột nhiên cảm thấy một luồng năng lượng mạnh mẽ bùng phát từ cơ thể Hàn Tam Thiên khiến ba người bọn họ bị bật ra xa hơn nửa mét.
Kẻ hung ác cầm đầu hết sức kinh ngạc. Vừa rồi thằng oắt trước mặt này rõ ràng chỉ là một kẻ tu vi chẳng ra thể thống gì, nhưng sao có thể đột nhiên biến thân trở nên mạnh mẽ như vậy?
"Lão tam, phải dựa vào ngươi rồi." Nhìn chằm chằm vào người lão tam, bốn tên ác đồng thời gật đầu, trực tiếp tấn công Hàn Tam Thiên!
Mặc dù mỗi một người trong tứ đại ác nhân đều chỉ có sức mạnh của một con quái thú cấp hoàng nhưng một khi bốn nhân vật này liên hợp thì bốn thuộc tính gió, mưa, sấm và sét sẽ tụ lại với nhau. Và với sự hợp tác ấy, chúng sẽ làm rung chuyển cả một vùng núi non.
Ở ngoài sơn động, con khỉ đá nhìn thấy trong động có ánh sáng nhấp nháy, bèn cười lạnh một tiếng: "Xem ra tứ đại bảo tiêu đã ra tay rồi. Kết cục của hai kẻ nhân loại đó sẽ là chết mà không có chỗ chôn. Lệnh xuống phía dưới, ở đây quan sát, chờ đợi thú vương xuất thế."
"Vâng!"
Mà lúc này Hàn Tam ở trong sơn động đối mặt với năng lượng của bốn người tụ lại thì lông mày cau lại. Anh cũng không nghĩ tới chỉ trong nháy mắt thế mà bốn người này cũng giống như mình, đột nhiên trở nên rất lớn mạnh!
"Gu!"
Đột nhiên, khi bốn người bọn họ chỉ còn cách Hàn Tam Thiên chưa đến vài mét thì chúng liền biến thành bốn con rồng, vờn nhau rồi lao thẳng tới!
"Rồng ư?" Hàn Tam Thiên bị bất ngờ nên kinh ngạc nói.
Mời bạn đọc truyện trên truyện88.net
Bình luận facebook