Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 0
Review truyện: CHA CHỒNG ĐỘC THÂN ĐÙA RẤT VUI
Thể loại: cổ đại, huyền huyễn, điền văn, cấm luyến cha chồng - nàng dâu, sủng, có chút H, HE.
Couple: Diêu Thiên - Mễ Kinh Kinh
Chuyện xưa thế này:
Năm ấy, nữ chính 6 tuổi ở giữa cánh đồng bị lạc mất cha mẹ thì đột nhiên trên trời rơi xuống một nam nhân đẹp mắt hơn cả nữ nhân chạy đến ôm nàng. Nam nhân đó tự nhận là Thần Tiên mặc dù chân rất bẩn (nữ chính nói không phải mị đâu =))) Nữ chính vì an ủi nam nhân đó nên đã nhận người đó làm sư phụ. Người đó mừng rỡ cùng nữ chính hứa hẹn sau này sẽ quay lại tìm nữ chính, đợi nữ chính trưởng thành rồi gả cho hắn. Hôn lên mặt nữ chính một cái rồi biến mất.
Một năm kia, Mễ Kinh Kinh mất đi nụ hôn đầu!
Một năm kia, Mễ Kinh Kinh không giải thích được đính hôn!
Một năm kia, Mễ Kinh Kinh liền bắt đầu ghét Thần Tiên, người nào nhắc tới Thần Tiên thật tốt đẹp nàng liền đánh người đó.
Một năm kia, huynh trưởng Mễ Kinh Kinh đậu thi Hương, Mễ gia từ người nông thôn thành người tâm phúc.
Mười mấy năm sau...
Nữ chính mười bốn tuổi. Huynh trưởng nàng thi đậu Trạng Nguyên, cả nhà dọn đến Kinh thành. Huynh trưởng nàng vì báo ân đã hứa gả nàng cho nhi tử của ân sư - Quốc sư đại nhân Diêu Thiên.
Nói chút là con trai Diêu Thiên (nam chính) cũng được xem như nam phụ đi. Từ khi sinh ra mắt đã mù, sau này còn bị kẻ thù của nam chính bắt cóc và đánh gãy 2 chân không thể đi lại được nữa. Cũng vào lúc ấy, có một "tiểu tiên nữ" đã cứu hắn khiến hắn nhớ mãi không quên nên không đồng ý thừa nhận nữ chính Mễ Kinh Kinh là thê tử của hắn. Lại không biết là..... =)))
Nói tiếp đoạn trên, nữ chính gả đến phải bái đường với con gà trống =)) lúc được đưa vào tân phòng, "phu quân" đến chỉ vào nàng nói sẽ không bao giờ chấp nhận thê tử là nàng và đi luôn. Nữ chính rất buồn bực vì nàng cũng là bị ép gả tới chứ đâu có tình nguyện đâu ) hơn nữa hắn còn không vén khăn voan cho nàng thì nàng biết làm sao!?
Rồi đột nhiên khăn voan được vén lên, nữ chính ngước nhìn người trước mặt - xịt máu mũi và ngất xỉu =)))) sau khi tỉnh lại nữ chính mừng rỡ thấy thế giới này nở đầy hoa tươi, đóa hoa mang tên "vừa thấy đã yêu" =))) nữ chính hớn hở hỏi lai lịch người nọ để rồi "đau khổ" phát hiện thế nhưng người đó là cha chồng của mình =))) nàng ngất xỉu tập 2 =)))
Nam chính - Quốc sư đại nhân Diêu Thiên năm nay mới 29 tuổi. Còn rất trẻ đúng không!? =)) lại rất tuấn tú đẹp trai. Năm ấy, hoàng đế chỉ hôn cho hắn và con gái của một vị quan lại. Hai người sau khi thành thân thì nhanh chóng có tin vui nhưng lúc ấy nam chính một lòng quan tâm việc nước, vô tâm với thê tử khiến nàng sinh non, cũng khó sinh mà chết. Nam chính "gà trống nuôi con" suốt mười mấy năm, một phần vì áy náy, một phần vì lo chuyện quốc gia.
Con trai luôn oán hận hắn vì vô tâm khiến cho mẹ nó khó sinh mà chết, rồi bị kẻ thù của hắn hãm hại mà gãy 2 chân nên luôn không thân thiết với hắn. Từ khi "con dâu" vào cửa đã vô cùng "hiếu thảo", "quan tâm chăm sóc" hắn vô cùng. )
Ờ. Chuyện xưa kết thúc chính là lửa gần rơm lâu ngày cũng bén. Bén ra sao xin mời mọi người tự kiểm nghiệm =)))
Truyện này không dài lắm. Khá dễ thương và hài hước. Đặc biệt là sư phụ của nữ chính, là một thành phần quan trọng gây cười =))) anh này chuyên nuôi đồ đệ nữ để lớn lên cùng mình song tu. Ai ngờ nuôi n cô lớn thì n cô bỏ chạy theo n nam nhân khác =))) lúc ấy hắn lại ôm mặt khóc lóc om sòm mình thất tình =))) vì truyện huyền huyễn nên có một số tình tiết khá hư cấu xin đừng chú ý quá. Cứ đọc thôi =)))
Nguồn: fb Lưu Hạ
Thể loại: cổ đại, huyền huyễn, điền văn, cấm luyến cha chồng - nàng dâu, sủng, có chút H, HE.
Couple: Diêu Thiên - Mễ Kinh Kinh
Chuyện xưa thế này:
Năm ấy, nữ chính 6 tuổi ở giữa cánh đồng bị lạc mất cha mẹ thì đột nhiên trên trời rơi xuống một nam nhân đẹp mắt hơn cả nữ nhân chạy đến ôm nàng. Nam nhân đó tự nhận là Thần Tiên mặc dù chân rất bẩn (nữ chính nói không phải mị đâu =))) Nữ chính vì an ủi nam nhân đó nên đã nhận người đó làm sư phụ. Người đó mừng rỡ cùng nữ chính hứa hẹn sau này sẽ quay lại tìm nữ chính, đợi nữ chính trưởng thành rồi gả cho hắn. Hôn lên mặt nữ chính một cái rồi biến mất.
Một năm kia, Mễ Kinh Kinh mất đi nụ hôn đầu!
Một năm kia, Mễ Kinh Kinh không giải thích được đính hôn!
Một năm kia, Mễ Kinh Kinh liền bắt đầu ghét Thần Tiên, người nào nhắc tới Thần Tiên thật tốt đẹp nàng liền đánh người đó.
Một năm kia, huynh trưởng Mễ Kinh Kinh đậu thi Hương, Mễ gia từ người nông thôn thành người tâm phúc.
Mười mấy năm sau...
Nữ chính mười bốn tuổi. Huynh trưởng nàng thi đậu Trạng Nguyên, cả nhà dọn đến Kinh thành. Huynh trưởng nàng vì báo ân đã hứa gả nàng cho nhi tử của ân sư - Quốc sư đại nhân Diêu Thiên.
Nói chút là con trai Diêu Thiên (nam chính) cũng được xem như nam phụ đi. Từ khi sinh ra mắt đã mù, sau này còn bị kẻ thù của nam chính bắt cóc và đánh gãy 2 chân không thể đi lại được nữa. Cũng vào lúc ấy, có một "tiểu tiên nữ" đã cứu hắn khiến hắn nhớ mãi không quên nên không đồng ý thừa nhận nữ chính Mễ Kinh Kinh là thê tử của hắn. Lại không biết là..... =)))
Nói tiếp đoạn trên, nữ chính gả đến phải bái đường với con gà trống =)) lúc được đưa vào tân phòng, "phu quân" đến chỉ vào nàng nói sẽ không bao giờ chấp nhận thê tử là nàng và đi luôn. Nữ chính rất buồn bực vì nàng cũng là bị ép gả tới chứ đâu có tình nguyện đâu ) hơn nữa hắn còn không vén khăn voan cho nàng thì nàng biết làm sao!?
Rồi đột nhiên khăn voan được vén lên, nữ chính ngước nhìn người trước mặt - xịt máu mũi và ngất xỉu =)))) sau khi tỉnh lại nữ chính mừng rỡ thấy thế giới này nở đầy hoa tươi, đóa hoa mang tên "vừa thấy đã yêu" =))) nữ chính hớn hở hỏi lai lịch người nọ để rồi "đau khổ" phát hiện thế nhưng người đó là cha chồng của mình =))) nàng ngất xỉu tập 2 =)))
Nam chính - Quốc sư đại nhân Diêu Thiên năm nay mới 29 tuổi. Còn rất trẻ đúng không!? =)) lại rất tuấn tú đẹp trai. Năm ấy, hoàng đế chỉ hôn cho hắn và con gái của một vị quan lại. Hai người sau khi thành thân thì nhanh chóng có tin vui nhưng lúc ấy nam chính một lòng quan tâm việc nước, vô tâm với thê tử khiến nàng sinh non, cũng khó sinh mà chết. Nam chính "gà trống nuôi con" suốt mười mấy năm, một phần vì áy náy, một phần vì lo chuyện quốc gia.
Con trai luôn oán hận hắn vì vô tâm khiến cho mẹ nó khó sinh mà chết, rồi bị kẻ thù của hắn hãm hại mà gãy 2 chân nên luôn không thân thiết với hắn. Từ khi "con dâu" vào cửa đã vô cùng "hiếu thảo", "quan tâm chăm sóc" hắn vô cùng. )
Ờ. Chuyện xưa kết thúc chính là lửa gần rơm lâu ngày cũng bén. Bén ra sao xin mời mọi người tự kiểm nghiệm =)))
Truyện này không dài lắm. Khá dễ thương và hài hước. Đặc biệt là sư phụ của nữ chính, là một thành phần quan trọng gây cười =))) anh này chuyên nuôi đồ đệ nữ để lớn lên cùng mình song tu. Ai ngờ nuôi n cô lớn thì n cô bỏ chạy theo n nam nhân khác =))) lúc ấy hắn lại ôm mặt khóc lóc om sòm mình thất tình =))) vì truyện huyền huyễn nên có một số tình tiết khá hư cấu xin đừng chú ý quá. Cứ đọc thôi =)))
Nguồn: fb Lưu Hạ
Bình luận facebook