• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt (1 Viewer)

  • Chương 3384 “Chẳng lẽ cậu ta đã phá được khóa Tinh Ngân?”.

Sau đó cô ta sẽ nghĩ cách khuyên Diệp Thiên trở thành cán bộ, có được cơ hội mở khóa Tinh Ngân, khôi phục một phần sức mạnh, sau này tính kế lâu dài.





Nếu bây giờ Diệp Thiên lại chọc giận Liễu Thừa Phong, bị hắn giết chết ngay tại đây, vậy thì kế hoạch của cô ta sẽ biến thành bọt biển.





“Giết tôi?”, Diệp Thiên giống như không hiểu ánh mắt của Mai Nhược Lãnh, chỉ nhìn Liễu Thừa Phong cười giễu.





“Muốn giết tôi, anh đã bỏ lỡ cơ hội tốt nhất!”.





“Bây giờ anh đã không còn tư cách đó nữa!”.





“Ồ?”, Liễu Thừa Phong khẽ nheo hai mắt lại, giống như nghe được câu chuyện gì nực cười, trên mặt tràn ngập sự giễu cợt.





Sau đó, hắn cũng không quan tâm đến vẻ mặt của Mai Nhược Lãnh, bước ra một bước, nháy mắt đã xuất hiện ngay trên đỉnh đầu Diệp Thiên, vỗ xuống một chưởng.





Một chưởng này chân lực phun ra, khí nóng sôi trào ép xuống, cả đất trời trở nên nóng rực.





“Liễu Thừa Phong, anh…”.





Mai Nhược Lãnh không ngờ Liễu Thừa Phong lại ra tay quả quyết ác độc như vậy, muốn quát dừng lại cũng không kịp nữa.





Tất cả mọi người đều cho rằng, Diệp Thiên sẽ bị Liễu Thừa Phong nghiền nát bởi một chường. Đúng lúc này, Diệp Thiên đột nhiên lại nâng tay lên, năm ngón nắm thành quyền, đánh về phía lòng bàn tay của Liễu Thừa Phong.





“Vù!”





Sức mạnh cuồng bạo bùng lên, lan tràn từ trên bục đá. Một quyền của Diệp Thiên đánh trúng lòng bàn tay của Liễu Thừa Phong, quyền kình chưởng lực đối chọi kịch liệt, làm dấy lên gió mạnh, phá hủy tất cả nhà tranh ở xung quanh.





“Ầm!”.





Một tiếng ầm vang, Liễu Thừa Phong lộn nhào giữa không trung, vững vàng dừng lại. Diệp Thiên cũng lùi liên tục ba bước trên bục đá, mỗi một bước đều lún sâu vào bục đá nửa thước.





Trận đối chọi này là Diệp Thiên ở thế yếu, nhưng vẻ mặt của mọi người lại vô cùng chấn động. Liễu Thừa Phong thì mở to mắt, cảm thấy không thể tin nổi.





“Sao có thể? Cậu lại đỡ được một chưởng của tôi?”.





Hắn chớp mắt nhìn về phía Diệp Thiên, vẻ mặt không ngừng biến đổi. Bất kỳ ai đến nơi đây đều sẽ bị đặt khóa Tinh Ngân, mất đi tất cả sức mạnh. Cho dù là một nguyên anh thì lúc này cũng sẽ yếu ớt vô lực, hắn vung tay là có thể đè chết, huống hồ Diệp Thiên ở thời kỳ toàn thịnh cũng chỉ mới là kim đan tam phẩm?





Thế mà bây giờ, trong tình huống bị đặt khóa Tinh Ngân, Diệp Thiên lại đỡ được một chưởng của hắn. Đây là chuyện trước nay chưa từng có.





Đừng nói là hắn đã ở đây mười năm, cho dù tính trong cả lịch sử của Tinh Ngân Chi Nhãn cũng chưa từng xuất hiện tình huống này.





Chỉ có Mai Nhược Lãnh là ánh mắt sâu xa, nhớ tới lời trước kia Diệp Thiên từng nói.


“Chẳng lẽ cậu ta đã phá được khóa Tinh Ngân?”.





“Tầng thứ nhất mà cậu ta nói chính là cái đó?”.




Sau đó cô ta sẽ nghĩ cách khuyên Diệp Thiên trở thành cán bộ, có được cơ hội mở khóa Tinh Ngân, khôi phục một phần sức mạnh, sau này tính kế lâu dài.





Nếu bây giờ Diệp Thiên lại chọc giận Liễu Thừa Phong, bị hắn giết chết ngay tại đây, vậy thì kế hoạch của cô ta sẽ biến thành bọt biển.





“Giết tôi?”, Diệp Thiên giống như không hiểu ánh mắt của Mai Nhược Lãnh, chỉ nhìn Liễu Thừa Phong cười giễu.





“Muốn giết tôi, anh đã bỏ lỡ cơ hội tốt nhất!”.





“Bây giờ anh đã không còn tư cách đó nữa!”.





“Ồ?”, Liễu Thừa Phong khẽ nheo hai mắt lại, giống như nghe được câu chuyện gì nực cười, trên mặt tràn ngập sự giễu cợt.





Sau đó, hắn cũng không quan tâm đến vẻ mặt của Mai Nhược Lãnh, bước ra một bước, nháy mắt đã xuất hiện ngay trên đỉnh đầu Diệp Thiên, vỗ xuống một chưởng.





Một chưởng này chân lực phun ra, khí nóng sôi trào ép xuống, cả đất trời trở nên nóng rực.





“Liễu Thừa Phong, anh…”.





Mai Nhược Lãnh không ngờ Liễu Thừa Phong lại ra tay quả quyết ác độc như vậy, muốn quát dừng lại cũng không kịp nữa.





Tất cả mọi người đều cho rằng, Diệp Thiên sẽ bị Liễu Thừa Phong nghiền nát bởi một chường. Đúng lúc này, Diệp Thiên đột nhiên lại nâng tay lên, năm ngón nắm thành quyền, đánh về phía lòng bàn tay của Liễu Thừa Phong.





“Vù!”





Sức mạnh cuồng bạo bùng lên, lan tràn từ trên bục đá. Một quyền của Diệp Thiên đánh trúng lòng bàn tay của Liễu Thừa Phong, quyền kình chưởng lực đối chọi kịch liệt, làm dấy lên gió mạnh, phá hủy tất cả nhà tranh ở xung quanh.





“Ầm!”.





Một tiếng ầm vang, Liễu Thừa Phong lộn nhào giữa không trung, vững vàng dừng lại. Diệp Thiên cũng lùi liên tục ba bước trên bục đá, mỗi một bước đều lún sâu vào bục đá nửa thước.





Trận đối chọi này là Diệp Thiên ở thế yếu, nhưng vẻ mặt của mọi người lại vô cùng chấn động. Liễu Thừa Phong thì mở to mắt, cảm thấy không thể tin nổi.





“Sao có thể? Cậu lại đỡ được một chưởng của tôi?”.





Hắn chớp mắt nhìn về phía Diệp Thiên, vẻ mặt không ngừng biến đổi. Bất kỳ ai đến nơi đây đều sẽ bị đặt khóa Tinh Ngân, mất đi tất cả sức mạnh. Cho dù là một nguyên anh thì lúc này cũng sẽ yếu ớt vô lực, hắn vung tay là có thể đè chết, huống hồ Diệp Thiên ở thời kỳ toàn thịnh cũng chỉ mới là kim đan tam phẩm?





Thế mà bây giờ, trong tình huống bị đặt khóa Tinh Ngân, Diệp Thiên lại đỡ được một chưởng của hắn. Đây là chuyện trước nay chưa từng có.





Đừng nói là hắn đã ở đây mười năm, cho dù tính trong cả lịch sử của Tinh Ngân Chi Nhãn cũng chưa từng xuất hiện tình huống này.





Chỉ có Mai Nhược Lãnh là ánh mắt sâu xa, nhớ tới lời trước kia Diệp Thiên từng nói.


“Chẳng lẽ cậu ta đã phá được khóa Tinh Ngân?”.





“Tầng thứ nhất mà cậu ta nói chính là cái đó?”.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT






Sau đó cô ta sẽ nghĩ cách khuyên Diệp Thiên trở thành cán bộ, có được cơ hội mở khóa Tinh Ngân, khôi phục một phần sức mạnh, sau này tính kế lâu dài.





Nếu bây giờ Diệp Thiên lại chọc giận Liễu Thừa Phong, bị hắn giết chết ngay tại đây, vậy thì kế hoạch của cô ta sẽ biến thành bọt biển.





“Giết tôi?”, Diệp Thiên giống như không hiểu ánh mắt của Mai Nhược Lãnh, chỉ nhìn Liễu Thừa Phong cười giễu.





“Muốn giết tôi, anh đã bỏ lỡ cơ hội tốt nhất!”.





“Bây giờ anh đã không còn tư cách đó nữa!”.





“Ồ?”, Liễu Thừa Phong khẽ nheo hai mắt lại, giống như nghe được câu chuyện gì nực cười, trên mặt tràn ngập sự giễu cợt.





Sau đó, hắn cũng không quan tâm đến vẻ mặt của Mai Nhược Lãnh, bước ra một bước, nháy mắt đã xuất hiện ngay trên đỉnh đầu Diệp Thiên, vỗ xuống một chưởng.





Một chưởng này chân lực phun ra, khí nóng sôi trào ép xuống, cả đất trời trở nên nóng rực.





“Liễu Thừa Phong, anh…”.





Mai Nhược Lãnh không ngờ Liễu Thừa Phong lại ra tay quả quyết ác độc như vậy, muốn quát dừng lại cũng không kịp nữa.





Tất cả mọi người đều cho rằng, Diệp Thiên sẽ bị Liễu Thừa Phong nghiền nát bởi một chường. Đúng lúc này, Diệp Thiên đột nhiên lại nâng tay lên, năm ngón nắm thành quyền, đánh về phía lòng bàn tay của Liễu Thừa Phong.





“Vù!”





Sức mạnh cuồng bạo bùng lên, lan tràn từ trên bục đá. Một quyền của Diệp Thiên đánh trúng lòng bàn tay của Liễu Thừa Phong, quyền kình chưởng lực đối chọi kịch liệt, làm dấy lên gió mạnh, phá hủy tất cả nhà tranh ở xung quanh.





“Ầm!”.





Một tiếng ầm vang, Liễu Thừa Phong lộn nhào giữa không trung, vững vàng dừng lại. Diệp Thiên cũng lùi liên tục ba bước trên bục đá, mỗi một bước đều lún sâu vào bục đá nửa thước.





Trận đối chọi này là Diệp Thiên ở thế yếu, nhưng vẻ mặt của mọi người lại vô cùng chấn động. Liễu Thừa Phong thì mở to mắt, cảm thấy không thể tin nổi.





“Sao có thể? Cậu lại đỡ được một chưởng của tôi?”.





Hắn chớp mắt nhìn về phía Diệp Thiên, vẻ mặt không ngừng biến đổi. Bất kỳ ai đến nơi đây đều sẽ bị đặt khóa Tinh Ngân, mất đi tất cả sức mạnh. Cho dù là một nguyên anh thì lúc này cũng sẽ yếu ớt vô lực, hắn vung tay là có thể đè chết, huống hồ Diệp Thiên ở thời kỳ toàn thịnh cũng chỉ mới là kim đan tam phẩm?





Thế mà bây giờ, trong tình huống bị đặt khóa Tinh Ngân, Diệp Thiên lại đỡ được một chưởng của hắn. Đây là chuyện trước nay chưa từng có.





Đừng nói là hắn đã ở đây mười năm, cho dù tính trong cả lịch sử của Tinh Ngân Chi Nhãn cũng chưa từng xuất hiện tình huống này.





Chỉ có Mai Nhược Lãnh là ánh mắt sâu xa, nhớ tới lời trước kia Diệp Thiên từng nói.


“Chẳng lẽ cậu ta đã phá được khóa Tinh Ngân?”.





“Tầng thứ nhất mà cậu ta nói chính là cái đó?”.




Sau đó cô ta sẽ nghĩ cách khuyên Diệp Thiên trở thành cán bộ, có được cơ hội mở khóa Tinh Ngân, khôi phục một phần sức mạnh, sau này tính kế lâu dài.





Nếu bây giờ Diệp Thiên lại chọc giận Liễu Thừa Phong, bị hắn giết chết ngay tại đây, vậy thì kế hoạch của cô ta sẽ biến thành bọt biển.





“Giết tôi?”, Diệp Thiên giống như không hiểu ánh mắt của Mai Nhược Lãnh, chỉ nhìn Liễu Thừa Phong cười giễu.





“Muốn giết tôi, anh đã bỏ lỡ cơ hội tốt nhất!”.





“Bây giờ anh đã không còn tư cách đó nữa!”.





“Ồ?”, Liễu Thừa Phong khẽ nheo hai mắt lại, giống như nghe được câu chuyện gì nực cười, trên mặt tràn ngập sự giễu cợt.





Sau đó, hắn cũng không quan tâm đến vẻ mặt của Mai Nhược Lãnh, bước ra một bước, nháy mắt đã xuất hiện ngay trên đỉnh đầu Diệp Thiên, vỗ xuống một chưởng.





Một chưởng này chân lực phun ra, khí nóng sôi trào ép xuống, cả đất trời trở nên nóng rực.





“Liễu Thừa Phong, anh…”.





Mai Nhược Lãnh không ngờ Liễu Thừa Phong lại ra tay quả quyết ác độc như vậy, muốn quát dừng lại cũng không kịp nữa.





Tất cả mọi người đều cho rằng, Diệp Thiên sẽ bị Liễu Thừa Phong nghiền nát bởi một chường. Đúng lúc này, Diệp Thiên đột nhiên lại nâng tay lên, năm ngón nắm thành quyền, đánh về phía lòng bàn tay của Liễu Thừa Phong.





“Vù!”





Sức mạnh cuồng bạo bùng lên, lan tràn từ trên bục đá. Một quyền của Diệp Thiên đánh trúng lòng bàn tay của Liễu Thừa Phong, quyền kình chưởng lực đối chọi kịch liệt, làm dấy lên gió mạnh, phá hủy tất cả nhà tranh ở xung quanh.





“Ầm!”.





Một tiếng ầm vang, Liễu Thừa Phong lộn nhào giữa không trung, vững vàng dừng lại. Diệp Thiên cũng lùi liên tục ba bước trên bục đá, mỗi một bước đều lún sâu vào bục đá nửa thước.





Trận đối chọi này là Diệp Thiên ở thế yếu, nhưng vẻ mặt của mọi người lại vô cùng chấn động. Liễu Thừa Phong thì mở to mắt, cảm thấy không thể tin nổi.





“Sao có thể? Cậu lại đỡ được một chưởng của tôi?”.





Hắn chớp mắt nhìn về phía Diệp Thiên, vẻ mặt không ngừng biến đổi. Bất kỳ ai đến nơi đây đều sẽ bị đặt khóa Tinh Ngân, mất đi tất cả sức mạnh. Cho dù là một nguyên anh thì lúc này cũng sẽ yếu ớt vô lực, hắn vung tay là có thể đè chết, huống hồ Diệp Thiên ở thời kỳ toàn thịnh cũng chỉ mới là kim đan tam phẩm?





Thế mà bây giờ, trong tình huống bị đặt khóa Tinh Ngân, Diệp Thiên lại đỡ được một chưởng của hắn. Đây là chuyện trước nay chưa từng có.





Đừng nói là hắn đã ở đây mười năm, cho dù tính trong cả lịch sử của Tinh Ngân Chi Nhãn cũng chưa từng xuất hiện tình huống này.





Chỉ có Mai Nhược Lãnh là ánh mắt sâu xa, nhớ tới lời trước kia Diệp Thiên từng nói.


“Chẳng lẽ cậu ta đã phá được khóa Tinh Ngân?”.





“Tầng thứ nhất mà cậu ta nói chính là cái đó?”.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT






Sau đó cô ta sẽ nghĩ cách khuyên Diệp Thiên trở thành cán bộ, có được cơ hội mở khóa Tinh Ngân, khôi phục một phần sức mạnh, sau này tính kế lâu dài.





Nếu bây giờ Diệp Thiên lại chọc giận Liễu Thừa Phong, bị hắn giết chết ngay tại đây, vậy thì kế hoạch của cô ta sẽ biến thành bọt biển.





“Giết tôi?”, Diệp Thiên giống như không hiểu ánh mắt của Mai Nhược Lãnh, chỉ nhìn Liễu Thừa Phong cười giễu.





“Muốn giết tôi, anh đã bỏ lỡ cơ hội tốt nhất!”.





“Bây giờ anh đã không còn tư cách đó nữa!”.





“Ồ?”, Liễu Thừa Phong khẽ nheo hai mắt lại, giống như nghe được câu chuyện gì nực cười, trên mặt tràn ngập sự giễu cợt.





Sau đó, hắn cũng không quan tâm đến vẻ mặt của Mai Nhược Lãnh, bước ra một bước, nháy mắt đã xuất hiện ngay trên đỉnh đầu Diệp Thiên, vỗ xuống một chưởng.





Một chưởng này chân lực phun ra, khí nóng sôi trào ép xuống, cả đất trời trở nên nóng rực.





“Liễu Thừa Phong, anh…”.





Mai Nhược Lãnh không ngờ Liễu Thừa Phong lại ra tay quả quyết ác độc như vậy, muốn quát dừng lại cũng không kịp nữa.





Tất cả mọi người đều cho rằng, Diệp Thiên sẽ bị Liễu Thừa Phong nghiền nát bởi một chường. Đúng lúc này, Diệp Thiên đột nhiên lại nâng tay lên, năm ngón nắm thành quyền, đánh về phía lòng bàn tay của Liễu Thừa Phong.





“Vù!”





Sức mạnh cuồng bạo bùng lên, lan tràn từ trên bục đá. Một quyền của Diệp Thiên đánh trúng lòng bàn tay của Liễu Thừa Phong, quyền kình chưởng lực đối chọi kịch liệt, làm dấy lên gió mạnh, phá hủy tất cả nhà tranh ở xung quanh.





“Ầm!”.





Một tiếng ầm vang, Liễu Thừa Phong lộn nhào giữa không trung, vững vàng dừng lại. Diệp Thiên cũng lùi liên tục ba bước trên bục đá, mỗi một bước đều lún sâu vào bục đá nửa thước.





Trận đối chọi này là Diệp Thiên ở thế yếu, nhưng vẻ mặt của mọi người lại vô cùng chấn động. Liễu Thừa Phong thì mở to mắt, cảm thấy không thể tin nổi.





“Sao có thể? Cậu lại đỡ được một chưởng của tôi?”.





Hắn chớp mắt nhìn về phía Diệp Thiên, vẻ mặt không ngừng biến đổi. Bất kỳ ai đến nơi đây đều sẽ bị đặt khóa Tinh Ngân, mất đi tất cả sức mạnh. Cho dù là một nguyên anh thì lúc này cũng sẽ yếu ớt vô lực, hắn vung tay là có thể đè chết, huống hồ Diệp Thiên ở thời kỳ toàn thịnh cũng chỉ mới là kim đan tam phẩm?





Thế mà bây giờ, trong tình huống bị đặt khóa Tinh Ngân, Diệp Thiên lại đỡ được một chưởng của hắn. Đây là chuyện trước nay chưa từng có.





Đừng nói là hắn đã ở đây mười năm, cho dù tính trong cả lịch sử của Tinh Ngân Chi Nhãn cũng chưa từng xuất hiện tình huống này.





Chỉ có Mai Nhược Lãnh là ánh mắt sâu xa, nhớ tới lời trước kia Diệp Thiên từng nói.


“Chẳng lẽ cậu ta đã phá được khóa Tinh Ngân?”.





“Tầng thứ nhất mà cậu ta nói chính là cái đó?”.




Sau đó cô ta sẽ nghĩ cách khuyên Diệp Thiên trở thành cán bộ, có được cơ hội mở khóa Tinh Ngân, khôi phục một phần sức mạnh, sau này tính kế lâu dài.





Nếu bây giờ Diệp Thiên lại chọc giận Liễu Thừa Phong, bị hắn giết chết ngay tại đây, vậy thì kế hoạch của cô ta sẽ biến thành bọt biển.





“Giết tôi?”, Diệp Thiên giống như không hiểu ánh mắt của Mai Nhược Lãnh, chỉ nhìn Liễu Thừa Phong cười giễu.





“Muốn giết tôi, anh đã bỏ lỡ cơ hội tốt nhất!”.





“Bây giờ anh đã không còn tư cách đó nữa!”.





“Ồ?”, Liễu Thừa Phong khẽ nheo hai mắt lại, giống như nghe được câu chuyện gì nực cười, trên mặt tràn ngập sự giễu cợt.





Sau đó, hắn cũng không quan tâm đến vẻ mặt của Mai Nhược Lãnh, bước ra một bước, nháy mắt đã xuất hiện ngay trên đỉnh đầu Diệp Thiên, vỗ xuống một chưởng.





Một chưởng này chân lực phun ra, khí nóng sôi trào ép xuống, cả đất trời trở nên nóng rực.





“Liễu Thừa Phong, anh…”.





Mai Nhược Lãnh không ngờ Liễu Thừa Phong lại ra tay quả quyết ác độc như vậy, muốn quát dừng lại cũng không kịp nữa.





Tất cả mọi người đều cho rằng, Diệp Thiên sẽ bị Liễu Thừa Phong nghiền nát bởi một chường. Đúng lúc này, Diệp Thiên đột nhiên lại nâng tay lên, năm ngón nắm thành quyền, đánh về phía lòng bàn tay của Liễu Thừa Phong.





“Vù!”





Sức mạnh cuồng bạo bùng lên, lan tràn từ trên bục đá. Một quyền của Diệp Thiên đánh trúng lòng bàn tay của Liễu Thừa Phong, quyền kình chưởng lực đối chọi kịch liệt, làm dấy lên gió mạnh, phá hủy tất cả nhà tranh ở xung quanh.





“Ầm!”.





Một tiếng ầm vang, Liễu Thừa Phong lộn nhào giữa không trung, vững vàng dừng lại. Diệp Thiên cũng lùi liên tục ba bước trên bục đá, mỗi một bước đều lún sâu vào bục đá nửa thước.





Trận đối chọi này là Diệp Thiên ở thế yếu, nhưng vẻ mặt của mọi người lại vô cùng chấn động. Liễu Thừa Phong thì mở to mắt, cảm thấy không thể tin nổi.





“Sao có thể? Cậu lại đỡ được một chưởng của tôi?”.





Hắn chớp mắt nhìn về phía Diệp Thiên, vẻ mặt không ngừng biến đổi. Bất kỳ ai đến nơi đây đều sẽ bị đặt khóa Tinh Ngân, mất đi tất cả sức mạnh. Cho dù là một nguyên anh thì lúc này cũng sẽ yếu ớt vô lực, hắn vung tay là có thể đè chết, huống hồ Diệp Thiên ở thời kỳ toàn thịnh cũng chỉ mới là kim đan tam phẩm?





Thế mà bây giờ, trong tình huống bị đặt khóa Tinh Ngân, Diệp Thiên lại đỡ được một chưởng của hắn. Đây là chuyện trước nay chưa từng có.





Đừng nói là hắn đã ở đây mười năm, cho dù tính trong cả lịch sử của Tinh Ngân Chi Nhãn cũng chưa từng xuất hiện tình huống này.





Chỉ có Mai Nhược Lãnh là ánh mắt sâu xa, nhớ tới lời trước kia Diệp Thiên từng nói.


“Chẳng lẽ cậu ta đã phá được khóa Tinh Ngân?”.





“Tầng thứ nhất mà cậu ta nói chính là cái đó?”.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT






Sau đó cô ta sẽ nghĩ cách khuyên Diệp Thiên trở thành cán bộ, có được cơ hội mở khóa Tinh Ngân, khôi phục một phần sức mạnh, sau này tính kế lâu dài.





Nếu bây giờ Diệp Thiên lại chọc giận Liễu Thừa Phong, bị hắn giết chết ngay tại đây, vậy thì kế hoạch của cô ta sẽ biến thành bọt biển.





“Giết tôi?”, Diệp Thiên giống như không hiểu ánh mắt của Mai Nhược Lãnh, chỉ nhìn Liễu Thừa Phong cười giễu.





“Muốn giết tôi, anh đã bỏ lỡ cơ hội tốt nhất!”.





“Bây giờ anh đã không còn tư cách đó nữa!”.





“Ồ?”, Liễu Thừa Phong khẽ nheo hai mắt lại, giống như nghe được câu chuyện gì nực cười, trên mặt tràn ngập sự giễu cợt.





Sau đó, hắn cũng không quan tâm đến vẻ mặt của Mai Nhược Lãnh, bước ra một bước, nháy mắt đã xuất hiện ngay trên đỉnh đầu Diệp Thiên, vỗ xuống một chưởng.





Một chưởng này chân lực phun ra, khí nóng sôi trào ép xuống, cả đất trời trở nên nóng rực.





“Liễu Thừa Phong, anh…”.





Mai Nhược Lãnh không ngờ Liễu Thừa Phong lại ra tay quả quyết ác độc như vậy, muốn quát dừng lại cũng không kịp nữa.





Tất cả mọi người đều cho rằng, Diệp Thiên sẽ bị Liễu Thừa Phong nghiền nát bởi một chường. Đúng lúc này, Diệp Thiên đột nhiên lại nâng tay lên, năm ngón nắm thành quyền, đánh về phía lòng bàn tay của Liễu Thừa Phong.





“Vù!”





Sức mạnh cuồng bạo bùng lên, lan tràn từ trên bục đá. Một quyền của Diệp Thiên đánh trúng lòng bàn tay của Liễu Thừa Phong, quyền kình chưởng lực đối chọi kịch liệt, làm dấy lên gió mạnh, phá hủy tất cả nhà tranh ở xung quanh.





“Ầm!”.





Một tiếng ầm vang, Liễu Thừa Phong lộn nhào giữa không trung, vững vàng dừng lại. Diệp Thiên cũng lùi liên tục ba bước trên bục đá, mỗi một bước đều lún sâu vào bục đá nửa thước.





Trận đối chọi này là Diệp Thiên ở thế yếu, nhưng vẻ mặt của mọi người lại vô cùng chấn động. Liễu Thừa Phong thì mở to mắt, cảm thấy không thể tin nổi.





“Sao có thể? Cậu lại đỡ được một chưởng của tôi?”.





Hắn chớp mắt nhìn về phía Diệp Thiên, vẻ mặt không ngừng biến đổi. Bất kỳ ai đến nơi đây đều sẽ bị đặt khóa Tinh Ngân, mất đi tất cả sức mạnh. Cho dù là một nguyên anh thì lúc này cũng sẽ yếu ớt vô lực, hắn vung tay là có thể đè chết, huống hồ Diệp Thiên ở thời kỳ toàn thịnh cũng chỉ mới là kim đan tam phẩm?





Thế mà bây giờ, trong tình huống bị đặt khóa Tinh Ngân, Diệp Thiên lại đỡ được một chưởng của hắn. Đây là chuyện trước nay chưa từng có.





Đừng nói là hắn đã ở đây mười năm, cho dù tính trong cả lịch sử của Tinh Ngân Chi Nhãn cũng chưa từng xuất hiện tình huống này.





Chỉ có Mai Nhược Lãnh là ánh mắt sâu xa, nhớ tới lời trước kia Diệp Thiên từng nói.


“Chẳng lẽ cậu ta đã phá được khóa Tinh Ngân?”.





“Tầng thứ nhất mà cậu ta nói chính là cái đó?”.




Sau đó cô ta sẽ nghĩ cách khuyên Diệp Thiên trở thành cán bộ, có được cơ hội mở khóa Tinh Ngân, khôi phục một phần sức mạnh, sau này tính kế lâu dài.





Nếu bây giờ Diệp Thiên lại chọc giận Liễu Thừa Phong, bị hắn giết chết ngay tại đây, vậy thì kế hoạch của cô ta sẽ biến thành bọt biển.





“Giết tôi?”, Diệp Thiên giống như không hiểu ánh mắt của Mai Nhược Lãnh, chỉ nhìn Liễu Thừa Phong cười giễu.





“Muốn giết tôi, anh đã bỏ lỡ cơ hội tốt nhất!”.





“Bây giờ anh đã không còn tư cách đó nữa!”.





“Ồ?”, Liễu Thừa Phong khẽ nheo hai mắt lại, giống như nghe được câu chuyện gì nực cười, trên mặt tràn ngập sự giễu cợt.





Sau đó, hắn cũng không quan tâm đến vẻ mặt của Mai Nhược Lãnh, bước ra một bước, nháy mắt đã xuất hiện ngay trên đỉnh đầu Diệp Thiên, vỗ xuống một chưởng.





Một chưởng này chân lực phun ra, khí nóng sôi trào ép xuống, cả đất trời trở nên nóng rực.





“Liễu Thừa Phong, anh…”.





Mai Nhược Lãnh không ngờ Liễu Thừa Phong lại ra tay quả quyết ác độc như vậy, muốn quát dừng lại cũng không kịp nữa.





Tất cả mọi người đều cho rằng, Diệp Thiên sẽ bị Liễu Thừa Phong nghiền nát bởi một chường. Đúng lúc này, Diệp Thiên đột nhiên lại nâng tay lên, năm ngón nắm thành quyền, đánh về phía lòng bàn tay của Liễu Thừa Phong.





“Vù!”





Sức mạnh cuồng bạo bùng lên, lan tràn từ trên bục đá. Một quyền của Diệp Thiên đánh trúng lòng bàn tay của Liễu Thừa Phong, quyền kình chưởng lực đối chọi kịch liệt, làm dấy lên gió mạnh, phá hủy tất cả nhà tranh ở xung quanh.





“Ầm!”.





Một tiếng ầm vang, Liễu Thừa Phong lộn nhào giữa không trung, vững vàng dừng lại. Diệp Thiên cũng lùi liên tục ba bước trên bục đá, mỗi một bước đều lún sâu vào bục đá nửa thước.





Trận đối chọi này là Diệp Thiên ở thế yếu, nhưng vẻ mặt của mọi người lại vô cùng chấn động. Liễu Thừa Phong thì mở to mắt, cảm thấy không thể tin nổi.





“Sao có thể? Cậu lại đỡ được một chưởng của tôi?”.





Hắn chớp mắt nhìn về phía Diệp Thiên, vẻ mặt không ngừng biến đổi. Bất kỳ ai đến nơi đây đều sẽ bị đặt khóa Tinh Ngân, mất đi tất cả sức mạnh. Cho dù là một nguyên anh thì lúc này cũng sẽ yếu ớt vô lực, hắn vung tay là có thể đè chết, huống hồ Diệp Thiên ở thời kỳ toàn thịnh cũng chỉ mới là kim đan tam phẩm?





Thế mà bây giờ, trong tình huống bị đặt khóa Tinh Ngân, Diệp Thiên lại đỡ được một chưởng của hắn. Đây là chuyện trước nay chưa từng có.





Đừng nói là hắn đã ở đây mười năm, cho dù tính trong cả lịch sử của Tinh Ngân Chi Nhãn cũng chưa từng xuất hiện tình huống này.





Chỉ có Mai Nhược Lãnh là ánh mắt sâu xa, nhớ tới lời trước kia Diệp Thiên từng nói.


“Chẳng lẽ cậu ta đã phá được khóa Tinh Ngân?”.





“Tầng thứ nhất mà cậu ta nói chính là cái đó?”.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT






Sau đó cô ta sẽ nghĩ cách khuyên Diệp Thiên trở thành cán bộ, có được cơ hội mở khóa Tinh Ngân, khôi phục một phần sức mạnh, sau này tính kế lâu dài.





Nếu bây giờ Diệp Thiên lại chọc giận Liễu Thừa Phong, bị hắn giết chết ngay tại đây, vậy thì kế hoạch của cô ta sẽ biến thành bọt biển.





“Giết tôi?”, Diệp Thiên giống như không hiểu ánh mắt của Mai Nhược Lãnh, chỉ nhìn Liễu Thừa Phong cười giễu.





“Muốn giết tôi, anh đã bỏ lỡ cơ hội tốt nhất!”.





“Bây giờ anh đã không còn tư cách đó nữa!”.





“Ồ?”, Liễu Thừa Phong khẽ nheo hai mắt lại, giống như nghe được câu chuyện gì nực cười, trên mặt tràn ngập sự giễu cợt.





Sau đó, hắn cũng không quan tâm đến vẻ mặt của Mai Nhược Lãnh, bước ra một bước, nháy mắt đã xuất hiện ngay trên đỉnh đầu Diệp Thiên, vỗ xuống một chưởng.





Một chưởng này chân lực phun ra, khí nóng sôi trào ép xuống, cả đất trời trở nên nóng rực.





“Liễu Thừa Phong, anh…”.





Mai Nhược Lãnh không ngờ Liễu Thừa Phong lại ra tay quả quyết ác độc như vậy, muốn quát dừng lại cũng không kịp nữa.





Tất cả mọi người đều cho rằng, Diệp Thiên sẽ bị Liễu Thừa Phong nghiền nát bởi một chường. Đúng lúc này, Diệp Thiên đột nhiên lại nâng tay lên, năm ngón nắm thành quyền, đánh về phía lòng bàn tay của Liễu Thừa Phong.





“Vù!”





Sức mạnh cuồng bạo bùng lên, lan tràn từ trên bục đá. Một quyền của Diệp Thiên đánh trúng lòng bàn tay của Liễu Thừa Phong, quyền kình chưởng lực đối chọi kịch liệt, làm dấy lên gió mạnh, phá hủy tất cả nhà tranh ở xung quanh.





“Ầm!”.





Một tiếng ầm vang, Liễu Thừa Phong lộn nhào giữa không trung, vững vàng dừng lại. Diệp Thiên cũng lùi liên tục ba bước trên bục đá, mỗi một bước đều lún sâu vào bục đá nửa thước.





Trận đối chọi này là Diệp Thiên ở thế yếu, nhưng vẻ mặt của mọi người lại vô cùng chấn động. Liễu Thừa Phong thì mở to mắt, cảm thấy không thể tin nổi.





“Sao có thể? Cậu lại đỡ được một chưởng của tôi?”.





Hắn chớp mắt nhìn về phía Diệp Thiên, vẻ mặt không ngừng biến đổi. Bất kỳ ai đến nơi đây đều sẽ bị đặt khóa Tinh Ngân, mất đi tất cả sức mạnh. Cho dù là một nguyên anh thì lúc này cũng sẽ yếu ớt vô lực, hắn vung tay là có thể đè chết, huống hồ Diệp Thiên ở thời kỳ toàn thịnh cũng chỉ mới là kim đan tam phẩm?





Thế mà bây giờ, trong tình huống bị đặt khóa Tinh Ngân, Diệp Thiên lại đỡ được một chưởng của hắn. Đây là chuyện trước nay chưa từng có.





Đừng nói là hắn đã ở đây mười năm, cho dù tính trong cả lịch sử của Tinh Ngân Chi Nhãn cũng chưa từng xuất hiện tình huống này.





Chỉ có Mai Nhược Lãnh là ánh mắt sâu xa, nhớ tới lời trước kia Diệp Thiên từng nói.


“Chẳng lẽ cậu ta đã phá được khóa Tinh Ngân?”.





“Tầng thứ nhất mà cậu ta nói chính là cái đó?”.




Sau đó cô ta sẽ nghĩ cách khuyên Diệp Thiên trở thành cán bộ, có được cơ hội mở khóa Tinh Ngân, khôi phục một phần sức mạnh, sau này tính kế lâu dài.





Nếu bây giờ Diệp Thiên lại chọc giận Liễu Thừa Phong, bị hắn giết chết ngay tại đây, vậy thì kế hoạch của cô ta sẽ biến thành bọt biển.





“Giết tôi?”, Diệp Thiên giống như không hiểu ánh mắt của Mai Nhược Lãnh, chỉ nhìn Liễu Thừa Phong cười giễu.





“Muốn giết tôi, anh đã bỏ lỡ cơ hội tốt nhất!”.





“Bây giờ anh đã không còn tư cách đó nữa!”.





“Ồ?”, Liễu Thừa Phong khẽ nheo hai mắt lại, giống như nghe được câu chuyện gì nực cười, trên mặt tràn ngập sự giễu cợt.





Sau đó, hắn cũng không quan tâm đến vẻ mặt của Mai Nhược Lãnh, bước ra một bước, nháy mắt đã xuất hiện ngay trên đỉnh đầu Diệp Thiên, vỗ xuống một chưởng.





Một chưởng này chân lực phun ra, khí nóng sôi trào ép xuống, cả đất trời trở nên nóng rực.





“Liễu Thừa Phong, anh…”.





Mai Nhược Lãnh không ngờ Liễu Thừa Phong lại ra tay quả quyết ác độc như vậy, muốn quát dừng lại cũng không kịp nữa.





Tất cả mọi người đều cho rằng, Diệp Thiên sẽ bị Liễu Thừa Phong nghiền nát bởi một chường. Đúng lúc này, Diệp Thiên đột nhiên lại nâng tay lên, năm ngón nắm thành quyền, đánh về phía lòng bàn tay của Liễu Thừa Phong.





“Vù!”





Sức mạnh cuồng bạo bùng lên, lan tràn từ trên bục đá. Một quyền của Diệp Thiên đánh trúng lòng bàn tay của Liễu Thừa Phong, quyền kình chưởng lực đối chọi kịch liệt, làm dấy lên gió mạnh, phá hủy tất cả nhà tranh ở xung quanh.





“Ầm!”.





Một tiếng ầm vang, Liễu Thừa Phong lộn nhào giữa không trung, vững vàng dừng lại. Diệp Thiên cũng lùi liên tục ba bước trên bục đá, mỗi một bước đều lún sâu vào bục đá nửa thước.





Trận đối chọi này là Diệp Thiên ở thế yếu, nhưng vẻ mặt của mọi người lại vô cùng chấn động. Liễu Thừa Phong thì mở to mắt, cảm thấy không thể tin nổi.





“Sao có thể? Cậu lại đỡ được một chưởng của tôi?”.





Hắn chớp mắt nhìn về phía Diệp Thiên, vẻ mặt không ngừng biến đổi. Bất kỳ ai đến nơi đây đều sẽ bị đặt khóa Tinh Ngân, mất đi tất cả sức mạnh. Cho dù là một nguyên anh thì lúc này cũng sẽ yếu ớt vô lực, hắn vung tay là có thể đè chết, huống hồ Diệp Thiên ở thời kỳ toàn thịnh cũng chỉ mới là kim đan tam phẩm?





Thế mà bây giờ, trong tình huống bị đặt khóa Tinh Ngân, Diệp Thiên lại đỡ được một chưởng của hắn. Đây là chuyện trước nay chưa từng có.





Đừng nói là hắn đã ở đây mười năm, cho dù tính trong cả lịch sử của Tinh Ngân Chi Nhãn cũng chưa từng xuất hiện tình huống này.





Chỉ có Mai Nhược Lãnh là ánh mắt sâu xa, nhớ tới lời trước kia Diệp Thiên từng nói.


“Chẳng lẽ cậu ta đã phá được khóa Tinh Ngân?”.





“Tầng thứ nhất mà cậu ta nói chính là cái đó?”.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom