• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân (10 Viewers)

  • Chương 1161: Tỏa Long Cổ Trận

Đảo nam nằm ở phía đông nam của đảo Cửu Long, là một hòn đảo nhỏ có hình vầng trăng khuyết.

Trên đảo có rất nhiều cột đá cổ xưa, chính là một phần các trấn thạch của Tỏa Long Cổ Trận mà Lục Kính Sơn đã nói đến.

Phần quan trọng nhất của cả trận pháp thực ra nằm dưới nước.

Sau khi Lý Dục Thần lặn xuống điều tra, anh vô cùng kinh ngạc.

Dù trận pháp đã bị hư hỏng, nhưng vẫn cảm nhận được luồng khí tức cổ xưa và mạnh mẽ, có thể tưởng tượng được khi xưa lúc trận pháp này hoàn hảo thì mạnh đến mức nào.

Chẳng trách Lục sư huynh lại gọi nó là Tỏa Long Trận. Nếu trận pháp hoàn chỉnh, đừng nói đến Tử Điện Long Man, dù là giao long thực sự trong biển cũng có thể xích lại.

Cổ trận được xây dựng quanh hòn đảo, trận hình cũng có hình vầng trăng khuyết, nửa ôm lấy đảo, nửa để trống.

Dựa trên tàn tích của trận pháp, Lục Kính Sơn đã thêm vào không ít thứ mới để kích hoạt lại trận pháp. Tiếc rằng ông ấy chỉ có sức của một người và thiếu vật liệu tốt nhất, không thể nào khôi phục toàn bộ uy lực của cổ trận.

Nhưng làm được đến mức này đã là rất phi thường.

Sau khi ba người tuần tra và xác định kế hoạch, họ bắt đầu chia nhau hành động.

Lý Dục Thần tìm đến tộc người cá chưa đi xa, nhờ Trân Châu hỗ trợ dùng tiếng hát để dụ Long Man.

Trân Châu vui vẻ đồng ý. Xà Cừ tuy lo lắng nhưng cũng không phản đối.

Lý Dục Thần dẫn Trân Châu đến vùng biển nơi Long Man từng xuất hiện và bắt đầu hát.

Không lâu sau, sấm gió vang dội trên biển, những tia điện tím lóe sáng.

Lý Dục Thần lập tức ôm Trân Châu, bay trên không, khi dừng khi chạy, chẳng mấy chốc đã đến chính giữa vùng trăng khuyết ở đảo nam đảo Cửu Long.

Lục Kính Sơn và Bando Shuichi đã sớm mai phục ở đó. Thấy Tử Điện Long Man xuất hiện, họ ngay lập tức kích hoạt Tỏa Long Trận.

Những cột đá cũ kỹ trên đảo như những gã khổng lồ đã ngủ say nhiều năm bỗng nhiên tỉnh lại, mở đôi mắt cổ xưa đầy tang thương, kết nối với ánh sáng mặt trời, mặt trăng, hấp thụ sức mạnh thần bí.

Các phần trận pháp dưới nước theo đất ngầm ẩn trong lòng biển, hấp thụ năng lượng từ dòng dung nham cuồn cuộn.

Cả trận pháp vận hành, vùng nước trung tâm của đảo hình bán nguyệt xuất hiện một xoáy nước khổng lồ và sâu thẳm.

Long Man cuối cùng cũng nhận ra mình đã rơi vào bẫy, cơn giận dữ của nó bộc phát qua những tia điện. Nước trong vòng xoáy chuyển thành màu tím, từ trên cao nhìn xuống, cả đảo như một vầng trăng khuyết ôm lấy một khối thủy tinh màu tím.

Mây trên biển bắt đầu tụ về phía đảo, theo sau là tiếng gầm giận dữ của Long Man, những trận sấm lớn không ngừng giáng xuống.

Lý Dục Thần, Lục Kính Sơn, và Bando Shuichi mỗi người giữ một vị trí, ổn định cả trận pháp, ngăn không để Long Man phá vỡ.

Một tiếng ầm rất lớn vang lên.

Một cột đá cổ xưa đã bị phong hóa từ lâu cuối cùng không chịu nổi sức mạnh của sấm sét, nổ tung dưới ánh chớp sáng chói.

Trận pháp vốn đã không hoàn chỉnh nay càng thêm tàn tạ hơn, như một căn vòm kính khổng lồ xuất hiện vết nứt. Đây là dấu hiệu cực kỳ nguy hiểm: nếu vết nứt lan rộng, toàn bộ trận pháp sẽ sụp đổ.

Long Man theo bản năng mà nhận ra điểm yếu của trận pháp đã xuất hiện, nó lập tức dùng sừng của mình điên cuồng đâm vào vết nứt.

Lý Dục Thần vung ra lá cờ Thái Bạch, lá cờ biến thành một tấm màn trắng phủ lên vết nứt.

Long Man đâm mạnh hai lần nhưng không phá được, giận dữ vặn mình, phát ra tiếng gầm. Nó cố sức muốn nhảy lên không trung, nhưng nửa thân dưới bị xoáy nước giữ chặt.

Một tia sét khác giáng xuống, phá hủy thêm một cột đá cũ.

Long Man lập tức tấn công vào phía cột đá vừa vỡ, nhưng Lý Dục Thần đã chuẩn bị sẵn, phất ra một lá cờ đen chặn đứng đòn tấn công của Long Man.

Bản thân hai cột đá này vốn là phần yếu nhất của trận pháp. Trước đó khi kiểm tra trận pháp, Lý Dục Thần đã nhận ra khả năng chúng sẽ trở thành điểm yếu của pháp trận, thành mục tiêu tấn công chính của Long Man.

Với những loại đại yêu như Long Man, mặc dù chúng không hiểu trận pháp, nhưng trực giác trời ban nhạy bén với khí tức năng lượng. Một số linh yêu thậm chí có thể xuyên qua kết giới, chính nhờ khả năng tìm ra điểm yếu năng lượng của trận pháp kết giới.

Vì vậy, Lý Dục Thần đã sớm chuẩn bị biện pháp ứng phó, chính là cờ Ngũ Hành trong tay anh. Cờ Ngũ Hành sau khi được triển khai có thể hòa vào trong trận pháp một cách hoàn hảo, bù đắp vết nứt khi cột đá bị phá hủy.

Nhưng trong tay anh chỉ có ba lá cờ, mà cột đá trên đảo lại rất nhiều. Giờ đây đã dùng hết hai lá, chỉ còn lại một lá cuối cùng.

May mắn là các cột đá khác trên đảo được bảo tồn tốt hơn hai cột này một chút, vị trí của chúng cũng khó bị tấn công. Thời gian dần trôi, yêu lực của Long Man đã không còn sung mãn như lúc đầu. Năng lượng và tần suất của tia chớp đang giảm đi, thân thể Long Man cũng càng lúc càng chìm sâu vào xoáy nước.

Sau một ngày một đêm, Long Man hoàn toàn bị hút vào xoáy nước và bị nhốt trong trận pháp dưới nước.

Ba người điều khiển trận pháp cũng đã kiệt sức.

Sau khi nghỉ ngơi một chút, Lý Dục Thần tiến đến kiểm tra hai cột đá bị vỡ.

Anh vốn định thu hồi hai lá cờ Ngũ Hành, nhưng nhận thấy rằng sự tổn hại của các cột đá gây ảnh hưởng vô cùng lớn đến trận pháp. Nếu không để ý, khi Long Man dưới nước hồi phục sức mạnh, nó có thể lại phá vòng vây.

Vấn đề là hiện không có vật liệu để sửa chữa loại cột đá này, nên anh đành để lại hai lá cờ trên đó.

Bando Shuichi cảm thán:"Pháp khí của Thiên Đô quả nhiên không tầm thường!"

Lục Kính Sơn cũng ngạc nhiên trước việc Lý Dục Thần sở hữu loại thần khí này, bởi trong trí nhớ của ông ấy, Thiên Đô dường như không có loại pháp khí như thế. Nhưng vì đã rời khỏi sư môn từ lâu, ông ấy cũng ngại hỏi kỹ về chuyện trong môn phái.

Đúng lúc cả ba vừa thở phào nhẹ nhõm, mặt đất bỗng rung chuyển dữ dội. Từ dưới nước, tiếng gầm cuồng nộ của Tử Điện Long Man vang lên đầy giận dữ.

Một lúc sau, tiếng gầm mới lặng xuống, đảo lại trở nên yên tĩnh.

"Sư huynh, tiếp tục như vậy thì không ổn. Trận pháp này quá cũ kỹ, cộng thêm sự thay đổi của đất trời, các địa mạch cũng đã xê dịch đổi vị trí, dù có tìm được vật liệu tốt nhất cũng không thể phục hồi như cũ."

Lý Dục Thần lo lắng nói.

"Ngay cả khi đệ để lại hai lá cờ ở đây, theo thời gian, những phần khác của trận pháp vẫn sẽ gặp vấn đề. Long Man bị nhốt trong trận cũng chưa hề bị thương, khi nó khôi phục sức mạnh, chắc chắn sẽ phá trận."

Lục Kính Sơn cũng cau mày.

"Xem ra chúng ta phải cầu viện Thiên Đô. Nhưng chỉ có một con Long Man mà huynh với đệ không sử lý được

phải nhờ tới sư môn cứu giúp, thật là hổ thẹn với danh nghĩa đệ tử Thiên Đô!"

Lý Dục Thần lại không cảm thấy hổ thẹn, con Tử Điện Long Man này có yêu lực ngang ngửa giao long, cộng thêm thuộc tính lôi điện bẩm sinh, sức chiến đấu thực sự của nó e là còn mạnh hơn nhiều giao long thông thường. Việc cầu viện sư môn là điều hợp lý.

Tuy nhiên, hiện tại ngoài vực ma khí hỗn loạn, mà thế gian lại có rất nhiều bí cảnh đột nhiên mở ra, các thế lực đang âm thầm hoặc công khai tranh giành. Minh Vương và Lục Tây Phu cũng lợi dụng Ma Giáo và Thái Dương Thánh Giáo để hoạt động. Ở Thiên Đô, mọi người chắc chắn cũng đang bận rộn không kém gì ở đây.

Đột nhiên, Bando Shuichi lên tiếng:"Có lẽ, có một cách mà không cần làm kinh động Thiên Đô."

"Cách gì?" Lý Dục Thần và Lục Kính Sơn đồng thanh hỏi.

"Giết chết Long Man." Bando Shuichi nói.

"Hả?"

Lý Dục Thần và Lục Kính Sơn nhìn Bando Shuichi như nhìn một kẻ ngớ ngẩn, trong lòng thầm nghĩ: Ông ta bị trận chiến vừa rồi làm cho lú lẫn sao?

Nếu giết được Long Man, vậy còn cần trận pháp để nhốt nó làm gì?

"Hai người có từng nghe chuyện Tiền Vương bắn sóng chưa?" Bando Shuichi hỏi.

Lý Dục Thần lập tức hiểu ra ý của ông ta.

"Ý ông là, dùng cung Tiền Vương để bắn chết nó?"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom