• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Cầm tù tình yêu (3 Viewers)

  • chap-6

Cầm tù tình yêu - C6: Trai bao.








Sáng hôm sau, ánh nắng len lỏi qua những tán cây chiếu vào căn phòng. Trên giường có hai thân thể đang ôm nhau ngủ.





Cô khẽ mở mắt dưới hạ thân truyền lên cảm giác đau đớn. Cô khó khăn xoay người liền nhìn thấy khuôn mặt yêu nghiệt của anh, hai khuôn mặt gần nhau trong gan tất. Tim cô đập liên hồi .





Chợt trong đầu cô hiện ra tình trạng hôm qua . Cô mạnh mẽ gọi trai bao với giá bảy trăm ngàn. Nhưng cô biết cô cũng đủ lớn để hiểu những gì đã xảy ra tối qua. Cô nhẹ nhàng ngồi dậy nhặt đồ trên sàn rồi vào phòng tắm thay đồ. Bước ra với bộ váy tối qua. Cô móc từ bóp mình một triệu đồng như tiền thù lao cho anh . Cô nhìn lại anh một lần nữa rồi bước ra khỏi phòng.





Một lúc sau anh cũng tỉnh dây không thấy cô bên cạnh trong lòng liền có cảm giác khó chịu. Anh cũng nhanh chóng thay đồ rồi ra ngoài đến công ty.





Vừa ra khỏi khách sạn , cô đã điện thoại cho Tô tiểu thư còn chưa tỉnh rượu của chúng ta để giải đáp chuyện ngày hôm qua . Tô Châu lười nhác bắt máy :





- Al....o.





-Tô ..... Châu . Cậu đi ra quán cafe Sky ngay cho tớ. .





Tiếng la của Lâm An Nhã làm cho cô tỉnh hẳn. Cô vội vàng tung mềm thức dậy . Lấy đại cho mình một bộ đồ , đi vào phòng vệ sinh .Rồi cấp tốc chạy ra quán cafe mà quên thắc mắc sao mình có thể về nhà được.





Cô ngồi ở quán cà phê, hít lấy hơi lạnh, uống cà phê đen không thêm đường, không thêm sữa tươi, nhưng mà, Lâm An Nhã lại giống như đang ăn tiêu cay vậy, khí nóng chạy khắp toàn thân từ đỉnh đầu đến bàn chân, hơn nữa khi hình ảnh trận kích tình mãnh liệt vào tối hôm qua cứ hiện lên trong đầu, lại càng hận không thể nhốt mình vào trong tủ lạnh. . . . . . Trời ạ! Cô không nhịn được dùng chính đầu của mình đi gõ vào kính thủy tinh trong suốt ở bên cạnh.





Cô thật sự là điên rồi! Đã nghèo rồi mà còn chơi trai bao.





Buồn phiền hối hận cả buổi sáng, đây là kết luận duy nhất của cô .





Nếu như không phải là điên rồi, tại sao mình có thể lên giường với một người đàn ông xa lạ và trao lần đầu tiên cho hắn chứ?





Ngẩng đầu lên, tầm mắt của cô giao với người đi đường đi ngang qua ngăn cách bởi kính thủy tinh trong suốt, hiển nhiên cử động gõ vào kính thủy tinh của cô đã hù người ta sợ, đối phương giống như nhìn thấy quái vật trừng mắt nhìn cô, tình huống này thật đáng xấu hổ, cô xấu hổ cười một tiếng, trong nháy mắt vội vàng ngồi thẳng người.





Tại sao Tô Châu còn chưa tới vậy?





Trời ạ! Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?





"Cậu dồn sức đánh vào đầu của mình làm gì? Ngại mình quá thông minh, muốn ngốc nghếch một chút sao?" Tô Châu còn buồn ngủ xuất hiện, tê liệt ở trên ghế sofa đối diện ghế của Lâm An Nhã, sa sút tinh thần giống như một nắm bùn.





Phát hiện rõ ràng mình vô ý thức lấy tay gõ đầu, Lâm An Nhã vội vàng để tay xuống. "Làm sao bây giờ cậu mới đến?"





"Tớ rất buồn ngủ, trước tiên cậu gọi giúp tớ một ly Latte Hương Thảo nóng, tốt nhất kèm thêm một miếng bánh ngọt."





Lâm An Nhã trừng mắt nhìn cô





Mới vừa mang cà phê và bánh ngọt lên bàn, Tô Châu giống như quỷ chết đói một hớp cà phê một ngụm bánh ngọt. Bỗng cô tỏ ra vẻ bí hiểm nhìn Tô Châu. Tô Châu phát hiện ra ánh nhìn của cô , hỏi :





- Cậu nhìn tới như vậy làm gì ?





- Tô Châu à , cậu không thấy có gì lạ à. Tại sao hôm qua cậu lại bỏ tớ ở lại một mình . Khai mau ....





Tô Châu chợt thẫn người :





- Chứ không phải hôm qua tụi mình say quá . Mỗi đứa tự đi về à.





Hết chương 6..





Thôi tối rồi nên mình không tìm được câu thơ nào hay hết. Không biết giờ này còn bạn nào thức để đọc không ta ?





# CHÚC MỌI NGƯỜI NGỦ NGON , MƠ ĐẸP.#





Cầu phiếu- Cầu like :smile:)
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom