• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Boss Yêu Nghiệt Chớ Mập Mờ (4 Viewers)

  • Chương 135

Lâm Khải thấy An Ôn, sắc mặt càng thêm lạnh.
"An tổng, Tô chủ quản từ chức là ngài yêu cầu sao?" Ở trong phòng làm việc, chỉ có thượng hạ cấp cùng quan hệ đồng nghiệp, không có mẹ con cùng vợ chồng quan hệ.
"Đúng vậy." An Ôn thành thật trả lời, nhưng nhìn mặt Tô Tiểu Mễ, lại lộ ra một chút cười lạnh. Người phụ nữ này đáp ứng rời đi nhanh như vậy, bà cũng biết cô sẽ tìm đến Lâm Khải tố khổ mà.
"Tại sao?" Lâm Khải chất vấn trở lại
Tô Tiểu Mễ nhìn, cô cảm giác mình cần thiết nhanh chóng tránh đi, cô không muốn xem trận chiến này phát sinh ở trước mặt cô. Cô đối với mẹ con bọn họ ngay cả nói chuyện cũng không có hứng thú.
"Thật xin lỗi, tôi quấy rầy, nếu như không có chuyện gì tôi xin phép lui ra trước." Cô mỉm cười nói xong, thấy được ánh mắt đồng ý liền nhanh chóng đi ra ngoài.
An Ôn lạnh lùng nhìn bóng lưng của cô một cái, trong lòng đối với Tô Tiểu Mễ ghét càng ngày càng sâu.
"Bởi vì năng lực của cô ta không đạt tới yêu cầu của ta, phương án cô ta đưa ra bị ta bác bỏ hết ba lần." An Ôn nói
"Nếu như ngài đối với phương án của cô ấy không hài lòng, có thể tìm nhân viên khác, hiện tại không cần thiết đuổi người, huống chi năng lực làm việc của Tô chủ quản công ty vẫn rất cần đến, tổ dự án của cô ấy cùng tổ tiêu thụ của Hạ Tử Vi ở công ty vẫn được công nhận là tốt nhất, tạo ra lợi nhuận cũng là tương đối khả quan, cứ như vậy khai trừ một công nhân viên, tôi thấy như vậy là không thể." Lâm Khải ở trước mặt An Ôn, thái độ lần đầu tiên kiên quyết như thế.
"Những thứ kia đều là thành tích trước kia, hiện tại thành tích mạnh nhất là Ngô Diệu Linh cùng Thôi Viên Viên, mặc dù ta không hỏi qua chuyện ở Dung Khoa, nhưng không có nghĩa là ta không biết!"
"Nhất thời trên dưới tuy rất an ổn, nhưng qua lần cải tổ vừa rồi không thể không có ý kiến trái chiều, Tô chủ quản vẫn là người làm lâu năm nhất, cô ấy còn kiêm cả việc bên bộ phận marketing du lịch, làm thêm giờ cũng là nhiều nhất, nếu công ty khai trừ một nhân viên như vậy, ngài nghĩ những nhân viên khác nghĩ như thế nào về Dung Khoa? Nhân viên nòng cốt cũng dám đuổi, vậy sau này còn có ai dám tận lực với Dung Khoa?" Vô luận là đứng ở góc độ công hay là tư, Lâm Khải hiện tại cũng không muốn đuổi việc Tô Tiểu Mễ, mà hắn cũng là nói sự thật.
An Ôn không nghĩ tới thái độ của con trai mình sẽ mãnh liệt như vậy, nhưng bà tuyệt đối sẽ không thua hắn. Bởi vì chuyện này, bà cũng đã có chuẩn bị hết mọi mặt.
"Lâm tổng, ta cũng không có đuổi việc Tô chủ quản, ta cho cô ấy hai con đường lựa chọn, là chính cô ấy chọn ly khai, công ty nhất định tôn trọng lựa chọn của nhân viên, không phải sao?"
"Hai con đường? Còn có một con đường khác là gì?" Tô Tiểu Mễ cũng không có nói với hắn.
"Con đường còn lại chính là bắt đầu từ nhân viên tiếp thị, phương án của cô ta không thể làm vừa lòng khách hàng, vậy thì từ nhân viên bình thường đi lên, tiền lương cũng cũng sẽ có điều chỉnh, nhưng là cô ấy không muốn bắt đầu lại từ đầu, điều này nói rõ trong lòng cô ta không nguyện ý phấn đấu, cô ta chỉ muốn an nhàn tiền lương cùng chức vị hiện tại." Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
"Nhân viên tiếp thị?" Lâm Khải hừ lạnh một tiếng " Suy nghĩ của Tô Tiểu Mễ như thế nào tôi đây không cần nghĩ cũng có thể hiểu rõ, ngài để cho cô ấy đi nhận tiền lương như vậy, đi phấn đấu vì một công việc mình không thích, ngài cảm thấy cô ấy còn lựa chọn nào khác sao?"
Giờ phút này, lập trường của Lâm Khải toàn bộ là đứng ở bên Tô Tiểu Mễ, thậm chí vì Tô Tiểu Mễ tranh cãi, điều này làm cho An Ôn cùng Lãnh Tĩnh Thi đều khó chịu. Lãnh Tĩnh Thi yên lặng nhìn hết thảy, không tới mấu chốt cô sẽ không lên tiếng trong trận phân tranh này.
"Ta cho cô ta lựa chọn, là do chính cô ấy không muốn, có thể trách ai đây?" Đối mặt con trai, thái độ của bà cũng cậy mạnh, hai mẹ con bởi vì Tô Tiểu Mễ bắt đầu nổi lên tranh chấp.
"Con không muốn đi tranh chấp với người vì những việc này, nhưng việc Tô Tiểu Mễ từ chức, con tuyệt không cho phép. Nếu như người đối với phương án Tô Tiểu Mễ đưa ra không hài lòng, vậy con sẽ để cho Thôi Viên Viên giúp người thực hiện."
An Ôn còn muốn tranh cãi nữa, Lãnh Tĩnh Thi vội vàng đi lên, An Ôn cần một bậc thang để xuống đài, mà cô cũng muốn biểu hiện một chút mình và Tô Tiểu Mễ là chị em tốt.
"An tổng, Lâm tổng cảm thấy Thôi chủ quản có thể giúp chúng ta làm được tốt hơn, vậy chúng ta sao không thử một lần, về phần Tiểu Mễ, thì cho cô ấy một cơ hội đi, dù sao cô ấy ở công ty cũng đã hơn ba năm rồi, Dung Khoa hiện tại cũng là lúc cần người, giữ lại nhất định sẽ hữu dụng. Nếu như cô ấy tái phạm, lúc đó cũng không muộn, có phải không?" Cô nhẹ nhàng kéo tay An Ôn, cười ngọt ngào.
An Ôn cùng Lâm Khải nhìn nhau, hai người cũng không có nói nữa. Nhưng cuối cùng, An Ôn thỏa hiệp, nhưng trong lòng càng thêm kiên định, người phụ nữ này nhất định phải đuổi đi, hơn nữa phải hung ác một chút!
*********
Lâm Khải lần nữa gọi Tiểu Mễ vào phòng làm việc, nói cho cô biết là không cần từ chức, cũng ở trước mặt cô đem thư từ chức ném vào thùng rác, mà giấc mộng rời đi Dung Khoa của cô cũng theo đó tan vỡ.
"Cám ơn Lâm tổng, em nhất định sẽ cố gắng làm việc cho giỏi, tranh thủ đạt tới yêu cầu của công ty." Tô Tiểu Mễ rất thức thời bày tỏ cảm tạ, khuôn mặt mỉm cười.
"Tô Tiểu Mễ, sau này chớ cùng tôi chơi trò này!" Hắn đột nhiên mặt lạnh khiển trách cô.
Cô kinh ngạc nhìn về phía hắn, hắn đi tới trước mặt cô, lạnh lùng nhìn thẳng vào mắt cô.
"Đừng cho là tôi không biết trong lòng em nghĩ như thế nào, mẹ tôi nói em đưa ra phương án không tốt em liền thuận theo, nhiều lần làm không tốt, khiến cho bà muốn đuổi việc em, em có thể danh chính ngôn thuận ly khai Dung Khoa!" Ánh mắt của hắn giống như cây đao sắc bén, cô nghĩ cái gì, làm cái gì giống như không cần hỏi tới, hắn cũng có thể biết tất cả.
Tô Tiểu Mễ muốn phủ nhận, nhưng cuối cùng không có nói ra, cô thừa nhận, cô quả thật có một chút suy nghĩ như vậy.
"Những chiêu như vầy về sau ít chơi một chút, nếu không em chỉ có thể nhận đãi ngộ kém hơn. Nếu như em không tin, có thể thử thêm một chút! Bất quá tôi muốn cảnh cáo em, nếu đã thử thì phải chuẩn bị để trả ra cái giá thật lớn, em nếu không sợ, cũng có thể thử to gan chơi lần nữa." Ánh mắt của hắn không nhìn ra một chút gì gọi là đùa giỡn.
Quy kết trong lòng, Tô Tiểu Mễ đúng là vẫn còn biết sợ. Ngay cả nghĩ cô cũng không muốn! Nếu như cô trở lại trên tay Lý Hiếu Thiên, cuộc sống không chỉ là nước sôi lửa bỏng, thậm chí ngay cả tiền thuốc thang của ba cũng không thể đóng nổi, chưa kể mẹ biết, mỗi ngày lại thay cô lo lắng đề phòng, cuộc sống về sau không cần nghĩ cũng biết thảm cỡ nào! Cô cùng lắm thì chết, nhưng là cô chết đi bỏ lại ba mẹ làm sao bây giờ? Chết là phương pháp đơn giản nhất, thoải mái nhất, nhưng người ở lại vì cô mà thống khổ, cô không làm được.
"Lời nói của Lâm tổng, em ghi nhớ!" Đúng vậy, ở trước mặt hắn, cô cũng chỉ có thể nghe lời hắn, ngoan một chút, có lẽ cô sẽ được giải thoát nhanh hơn một chút.
"Nhớ được thì tốt! Phải nhớ kỹ lời của tôi nói, tôi thích em ngoan một chút, nghe lời một chút!" Bàn tay hắn sờ đến khuôn mặt của cô, dùng sức ngắt.
Cô chỉ là buồn bực một chút, một câu cũng không nói.
*********
Tại phòng làm việc của An Ôn
"An tổng, ngài tìm tôi!" Thôi Viên Viên đứng ở trước mặt An Ôn, khẽ cười nói.
"Nơi này có ba phương án, cô tổng kết lại rồi ra quyết định, nếu như có đề nghị tốt hơn liền thêm vào, sau đó đưa cho tôi một phương án hoàn mỹ nhất." An Ôn đem tất cả phương án của Tô Tiểu Mễ đều vứt cho Thôi Viên Viên, thật ra thì đối với ba phương án kia, trong nội tâm của bà cũng biết có cái có thể sử dụng, nhưng vì muốn cho Tô Tiểu Mễ biến đi, nên bà đã làm ra như vậy.
"An tổng, khi nào ngài cần?"
"Ngày kia đem cho tôi!" Bà nhàn nhạt nói một câu.
"Tốt, ngày kia tôi sẽ đem phương án tốt nhất giao cho ngài, đến lúc đó, nếu như còn có gì không hài lòng, thỉnh An tổng tha thứ cùng chỉ giáo." Thái độ khiêm tốn mà thành khẩn.
An Ôn không nhịn được nhìn đôi mắt cô, một màu đen thăm thẳm, da thịt có chút tái nhợt, nhưng cũng không tổn hại ngũ quan xinh đẹp của cô, lại là một nữ nhân viên xinh xắn.
"Có một số việc, cô không cần hiểu, chỉ cần làm tốt!" Bà nhẹ nhàng vỗ một cái trên bàn, nhìn qua liền biết Thôi Viên Viên này là một người không đơn giản, là người có dã tâm. Lợi dụng tốt người có dã tâm đối với mình là một trợ giúp, đối với công ty cũng là một trợ giúp lớn.
"Cám ơn An tổng căn dặn, tôi nhất định sẽ hết sức nỗ lực!"
Hai người lời ít mà hiểu nhiều, trong lòng đều cất giấu tâm sự của riêng mình.
*********
Bóng đêm đã phủ xuống, tối nay bầu trời có rất nhiều sao, đây là một đêm khó có được.
Cửa sổ rộng rãi sát đất, gian phòng lớn, trong phòng khách-khu vực vàng được thiết kế có chút xa hoa mà sang trọng.
Ở Bắc Kinh, một phòng như vậy ít nhất cũng phải tám trăm vạn, mà Thôi Viên Viên-một người nhân viên tiền lương hàng năm không cao hơn bốn mươi vạn lại ở nơi như vậy. Phải là con cái gia đình giàu có, hoặc có người bao nuôi, hoặc là cô còn có một thân phận khác!
Cô cầm điện thoại di động lên, thuần thục gọi một cú điện thoại, đầu kia là thanh âm của một người đàn ông trung niên, khoảng tầm 40-50 tuổi.
"Viên Viên, tình hình bây giờ như thế nào?"
"Tất cả so với chúng ta dự đoán thuận lợi hơn rất nhiều, tôi muốn lấy được sự tín nhiệm của An Ôn. Hiện tại tôi cần có người đi vào giúp tôi, người này nhất định phải có thể tin, có thể làm, hiểu công việc!"
"Nhưng Dung Khoa hiện nay có cần tuyển dụng người cho chức vị cao sao?" Người kia tùy ý hỏi.
"Lập tức sẽ có, có người đi dĩ nhiên sẽ có người tới." Cô tỉnh táo nhìn bóng đêm ngoài cửa sổ, một tay nắm điện thoại, một tay lắc lắc rượu đỏ trong ly.
"Cô sẽ làm cho Tô Tiểu Mễ ra đi?"
"Đuổi người nào đi cũng không thể đuổi Tô Tiểu Mễ, chỉ cần cô ta còn ở Dung Khoa, về sau liền có nội loạn cho chúng ta nhìn." Cô hơi híp mắt, nhẹ nhàng đem chén rượu đưa tới bên môi.
"Vậy kế hoạch của cô, có cần tôi giúp gì không?"
"Ông chỉ cần giúp tôi tìm một người có thể vào Dung Khoa làm chủ quản tiếp thị hoặc là chủ quản marketing là được, nếu như cần những trợ giúp khác, tôi sẽ gọi điện."
"Tốt, vậy tôi chờ tin tốt của cô, người này tôi sẽ giúp cô chuẩn bị." Người kia nói xong liền cúp điện thoại.
Thôi Viên Viên đem chén rượu từ từ uống cạn, nhìn cảnh đêm ngoài cửa sổ, vẻ mặt lại đặc biệt tỉnh táo. Bởi vì cô cần phải thật tỉnh táo, chỉ có tỉnh táo nhìn mọi việc, cô mới có thể suy nghĩ như thế nào mọi chuyện mới trở nên tốt đẹp, làm thế nào để lương mới có thể cao hơn. Chưa kể lần này không chỉ có liên quan đến vấn đề tiền lương, cô nhất định phải thắng!!!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom