Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 243: Yêu em
"Có muốn ngủ một lát hay không?"
Đón nhận ánh mắt quan tâm của Văn Khải An, Tả Ninh lắc đầu: "Anh mau đi thay quần áo đi, giúp em tắm rửa, làm quần áo của anh đều ướt hết rồi."
Thấy Thu Dật Bạch tiến vào, Văn Khải An liền giao người cho hắn, còn mình trở về phòng.
Thu Dật Bạch cầm lấy máy sấy, nghiêm túc giúp cô sấy tóc, Cao Hạ xách vali hành lý của Tả Ninh vào, ngồi xổm xuống giúp cô tìm quần áo.
Ngắn ngủn vài phút, mấy nam nhân đều cùng nhau tiến vào trong phòng, tuy rằng ngoài miệng không nói, nhưng Tả Ninh biết, trong lòng bọn họ có bao nhiêu khẩn trương, quan tâm cô nhiều như thế nào.
Từ ánh mắt của bọn họ nhất nhất đảo qua trêи mặt cô, Tả Ninh đột nhiên thấp giọng nở nụ cười.
Thu Dật Bạch thu hồi máy sấy, khẩn trương nhìn cô: "Làm sao vậy? Ninh Ninh, em đừng......"
"Yêu em đi."
"A?" Thu Dật Bạch lập tức có chút phát ngốc.
"Yêu em đi, ngay bây giờ." Tả Ninh xoay người ngồi quỳ ở mép giường, gắt gao ôm lấy eo Thu Dật Bạch, muốn hôn môi hắn, nhưng lại với không tới.
Thu Dật Bạch duỗi tay ôm chặt cơ thể cô, cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên trán của cô, sau đó từng chút di chuyển xuống phía dưới, đi qua đôi mắt, gương mặt, chóp mũi, lại đến khóe môi, mỗi một nơi đều cực kỳ ôn nhu, sợ làm đau cô.
Thấy bọn họ như vậy, bốn nam nhân khác đều không hẹn cùng xoay người đi ra khỏi cửa, chuẩn bị rời khỏi phòng.
"Đừng đi......" Tả Ninh dán đầu lên ngực Thu Dật Bạch, ánh mắt lại dừng trêи người bốn nam nhân sắp rời đi, "Yêu em đi, cùng nhau."
Du Hạo Nam cùng Phương Kinh Luân sững sờ tại chỗ không phản ứng được, nhưng Thu Dật Mặc đã đi tới mép giường, kéo Tả Ninh xoay người lại hôn lên môi cô.
Tả Ninh một bên nhiệt tình vươn đầu lưỡi nghênh đón hắn, cùng hắn kịch liệt giao triền, một bên duỗi tay lôi kéo khăn tắm trêи người của mình.
Nhưng đại khái do tư thế không đúng, cô lại không có nhiều sức lực, kéo nửa ngày cũng không túm xuống được.
Một đôi tay ấm áp dừng trêи vai trần trụi của cô, chậm rãi di chuyển xuống, túm lấy khăn tắm, lại chậm rãi cởi ra, thẳng đến khi lộ ra thân thể trắng tinh mạn diệu bên trong.
"Cao Hạ......" Khoảng cách môi lưỡi tách ra khỏi Thu Dật Mặc, Tả Ninh liền lại xoay người lại nhìn xem ai giúp cô cởi bỏ khăn tắm, cong mắt ngọt ngào bật cười.
"Ừ." Cao Hạ cũng cười với cô, ngay sau đó cúi người xuống, hôn lên cái cổ trắng nõn thon dài của cô.
"Ân......" Tả Ninh ưm một tiếng, tiếp tục đi tìm môi lưỡi của Thu Dật Mặc, tay phải nắm lấy tay của Thu Dật Bạch, cùng hắn mười ngón giao nhau.
Thu Dật Bạch kiên nhẫn hôn lên ngón tay mảnh khảnh của cô, thẳng đến khi nhìn thấy cô động tình vặn vẹo eo, hắn mới đưa cơ thể cô dịch đến mép giường, tách hai chân cô ra, chậm rãi ngồi xổm xuống, dò đầu qua ɭϊếʍ giữa hai chân cô.
"Ngô......" Tay trái ra sức nắm chặt lấy cánh tay Thu Dật Mặc, Tả Ninh ngửa đầu về phía sau nhẹ suyễn không thôi, bên môi cũng tràn ra tiếng rêи rỉ đứt quãng.
Thu Dật Mặc hôn dọc theo cái cằm tinh xảo của cô một đường đi xuống, dừng lại trêи bầu ngực trắng nõn no đủ bên phải, nhẹ nhàng ɭϊếʍ ʍút̼, tinh tế nhấm nháp, cuối cùng lại dùng lực ngậm lấy đầu иɦũ ɦσα đang không ngừng run rẩy, dùng hàm răng cọ xát khiêu khích.
"Ân...... A......" Tả Ninh gắt gao cắn môi, mặc cho nước mắt chảy dọc theo khuôn mặt đã đỏ ửng lăn xuống giường lớn, biểu cảm trêи mặt đều là sung sướиɠ.
Văn Khải An đổi xong quần áo tiến vào, chính là nhìn thấy một màn như vậy:
Tả Ninh toàn thân trần trụi, hai chân mở lớn ngồi ở mép giường, Thu Dật Bạch bắt lấy hai bên đùi đẫy đà của cô, vùi đầu vào giữa hai chân không ngừng khuấy động. Thu Dật Mặc với Cao Hạ cùng nâng nửa người trêи của cô lên, một trái một phải ngậm lấy hai nụ hoa trước ngực cô trêu đùa.
Du Hạo Nam cùng Phương Kinh Luân nào đã từng gặp qua loại trường hợp này, đã sớm đứng ở mép giường nghẹn họng nhìn trân trối, không biết làm sao.
Tuy Văn Khải An đã từng chính mắt gặp qua Tả Ninh đồng thời cùng Thu Dật Bạch với Cao Hạ hoan ái, nhưng hiện tại một màn này, vẫn làm hắn chấn động không thôi, cũng xem đến ngốc lăng trêи mặt đất, không phát ra được tiếng nào.
"Ân a......" Hai tay của Tả Ninh nắm chặt lấy áo của Thu Dật Mặc với Cao Hạ, eo thon vặn vẹo không ngừng, hai chân run rẩy, chỉ ngắn ngủn vài phút liền dưới môi lưỡi của ba người đạt tới cao trào lần thứ hai.
Ba nam nhân chỉ để cô hơi thở dốc trong chốc lát, liền cực kỳ ăn ý tiếp tục động tác.
Tả Ninh kiều suyễn không ngừng, rêи rỉ liên tục, trong lúc vô tình mở mắt ra nhìn đến Văn Khải An ở cửa, cô vẫn không khỏi rụt rụt đồng tử.
Cô nhớ rõ hắn từng nói qua bản thân không có cách nào tiếp thu chuyện cô đồng thời cùng hai nam nhân hoan ái, nhưng hiện tại, cô lại để hắn thấy được một màn càng thêm hoang đường.
Áy náy trong mắt Tả Ninh Văn Khải An liếc mắt một cái liền đọc ra được, nhìn thấy cô lệ rơi đầy mặt như vậy, nghĩ đến vừa rồi cô còn thương tâm khổ sở, trong lòng hắn lại một trận co rút đau đớn, đột nhiên liền cất bước đi qua, bò lên trêи giường lớn ôm lấy cô từ phía sau, chuyển đầu cô qua một chút hôn lên nước mắt trêи mặt, ở bên tai cô thấp giọng nói: "Anh thích, chỉ cần có thể làm em vui vẻ, anh đều thích."
"An......" Tả Ninh vươn tay nhẹ vỗ về khuôn mặt thanh tuyển của hắn, "Em yêu anh, em yêu tất cả các anh."
"Anh cũng yêu em." Giọng nói đã lạc, hắn dán chặt lên môi cô, mềm nhẹ mà ɭϊếʍ láp.
Du Hạo Nam không dám tin nhìn Văn Khải An, hắn cho rằng người nam nhân này, sẽ so với hắn càng không thể tiếp thu loại chuyện như thế này, không nghĩ tới......
Nhưng mà bọn họ đều đã quyết định ở bên nhau, nếu đã chuẩn bị tốt chuyện sáu nam nhân cùng cô sinh hoạt, như vậy những việc này, hình như cũng là bình thường, huống chi, đó là cô yêu cầu, đó là trong lúc cô thống khổ nói ra.
Cùng nhau yêu cô.
Yêu cô.
ɖu͙ƈ vọng giữa háng sớm đã sưng to không thôi, Du Hạo Nam hít một hơi thật sâu, chậm rãi đi đến đứng ở mép giường, kéo lấy tay trái của Tả Ninh, cách lớp quần phủ lên đỉnh côn thịt.
Tả Ninh đầu tiên là sửng sốt, mắt phủ một tầng hơi nước nhìn thoáng qua khuôn mặt tuấn lãng của Du Hạo Nam, cùng với nhu tình trong mắt, cô liền chủ động vuốt ve, thậm chí có ý đồ muốn cởi quần hắn.
"Cmn!" Phương Kinh Luân ở trong cổ họng thấp thấp mắng một tiếng, nhịn xuống nhiệt ý căng chặt ở nửa người dưới, cảm xúc phức tạp lên tới cực điểm.
"A a......" Kɧօáϊ cảm kịch liệt làm Tả Ninh từ trong nụ hôn ướt át với Văn Khải An thoát ra, kϊƈɦ thích như vậy làm cô cao trào liên tục, cơ hồ đã tiêu hết sạch tất cả sức lực của cô, nhưng tâm lý lại muốn thứ gì đó đi vào lấp đầy, cảm thấy so với kɧօáϊ cảm ở thân thể còn thoải mái hơn
"Thu...... Thu Dật Bạch...... Đủ rồi...... Vào đi......"
Thu Dật Bạch đứng lên, ɭϊếʍ ɭϊếʍ mật dịch bên môi, xoay người đi lấy khăn giấy chà lau chất lỏng trêи mặt, chờ khi hắn quay người lại chuẩn bị tháo thắt lưng, mới phát hiện Phương Kinh Luân đã đi tới mép giường, nâng hai cái đùi của Tả Ninh lên, đem côn thịt giữa háng mình đâm vào.
"Ân a......" Tả Ninh thỏa mãn ngửa đầu yêu kiều rêи rỉ, "Thật thoải mái...... Ân...... A...... Thật thoải mái...... nhanh một chút......"
Trêи chiếc giường rộng lớn, một nữ nhân cả người trần trụi cùng sáu nam nhân thân hình cao lớn tuấn dật bất phàm, biến hoá đủ các loại tư thế giao triền ở bên nhau, cấu thành một màn cực kỳ ɖâʍ loạn.
Editor: sacnu
Đón nhận ánh mắt quan tâm của Văn Khải An, Tả Ninh lắc đầu: "Anh mau đi thay quần áo đi, giúp em tắm rửa, làm quần áo của anh đều ướt hết rồi."
Thấy Thu Dật Bạch tiến vào, Văn Khải An liền giao người cho hắn, còn mình trở về phòng.
Thu Dật Bạch cầm lấy máy sấy, nghiêm túc giúp cô sấy tóc, Cao Hạ xách vali hành lý của Tả Ninh vào, ngồi xổm xuống giúp cô tìm quần áo.
Ngắn ngủn vài phút, mấy nam nhân đều cùng nhau tiến vào trong phòng, tuy rằng ngoài miệng không nói, nhưng Tả Ninh biết, trong lòng bọn họ có bao nhiêu khẩn trương, quan tâm cô nhiều như thế nào.
Từ ánh mắt của bọn họ nhất nhất đảo qua trêи mặt cô, Tả Ninh đột nhiên thấp giọng nở nụ cười.
Thu Dật Bạch thu hồi máy sấy, khẩn trương nhìn cô: "Làm sao vậy? Ninh Ninh, em đừng......"
"Yêu em đi."
"A?" Thu Dật Bạch lập tức có chút phát ngốc.
"Yêu em đi, ngay bây giờ." Tả Ninh xoay người ngồi quỳ ở mép giường, gắt gao ôm lấy eo Thu Dật Bạch, muốn hôn môi hắn, nhưng lại với không tới.
Thu Dật Bạch duỗi tay ôm chặt cơ thể cô, cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên trán của cô, sau đó từng chút di chuyển xuống phía dưới, đi qua đôi mắt, gương mặt, chóp mũi, lại đến khóe môi, mỗi một nơi đều cực kỳ ôn nhu, sợ làm đau cô.
Thấy bọn họ như vậy, bốn nam nhân khác đều không hẹn cùng xoay người đi ra khỏi cửa, chuẩn bị rời khỏi phòng.
"Đừng đi......" Tả Ninh dán đầu lên ngực Thu Dật Bạch, ánh mắt lại dừng trêи người bốn nam nhân sắp rời đi, "Yêu em đi, cùng nhau."
Du Hạo Nam cùng Phương Kinh Luân sững sờ tại chỗ không phản ứng được, nhưng Thu Dật Mặc đã đi tới mép giường, kéo Tả Ninh xoay người lại hôn lên môi cô.
Tả Ninh một bên nhiệt tình vươn đầu lưỡi nghênh đón hắn, cùng hắn kịch liệt giao triền, một bên duỗi tay lôi kéo khăn tắm trêи người của mình.
Nhưng đại khái do tư thế không đúng, cô lại không có nhiều sức lực, kéo nửa ngày cũng không túm xuống được.
Một đôi tay ấm áp dừng trêи vai trần trụi của cô, chậm rãi di chuyển xuống, túm lấy khăn tắm, lại chậm rãi cởi ra, thẳng đến khi lộ ra thân thể trắng tinh mạn diệu bên trong.
"Cao Hạ......" Khoảng cách môi lưỡi tách ra khỏi Thu Dật Mặc, Tả Ninh liền lại xoay người lại nhìn xem ai giúp cô cởi bỏ khăn tắm, cong mắt ngọt ngào bật cười.
"Ừ." Cao Hạ cũng cười với cô, ngay sau đó cúi người xuống, hôn lên cái cổ trắng nõn thon dài của cô.
"Ân......" Tả Ninh ưm một tiếng, tiếp tục đi tìm môi lưỡi của Thu Dật Mặc, tay phải nắm lấy tay của Thu Dật Bạch, cùng hắn mười ngón giao nhau.
Thu Dật Bạch kiên nhẫn hôn lên ngón tay mảnh khảnh của cô, thẳng đến khi nhìn thấy cô động tình vặn vẹo eo, hắn mới đưa cơ thể cô dịch đến mép giường, tách hai chân cô ra, chậm rãi ngồi xổm xuống, dò đầu qua ɭϊếʍ giữa hai chân cô.
"Ngô......" Tay trái ra sức nắm chặt lấy cánh tay Thu Dật Mặc, Tả Ninh ngửa đầu về phía sau nhẹ suyễn không thôi, bên môi cũng tràn ra tiếng rêи rỉ đứt quãng.
Thu Dật Mặc hôn dọc theo cái cằm tinh xảo của cô một đường đi xuống, dừng lại trêи bầu ngực trắng nõn no đủ bên phải, nhẹ nhàng ɭϊếʍ ʍút̼, tinh tế nhấm nháp, cuối cùng lại dùng lực ngậm lấy đầu иɦũ ɦσα đang không ngừng run rẩy, dùng hàm răng cọ xát khiêu khích.
"Ân...... A......" Tả Ninh gắt gao cắn môi, mặc cho nước mắt chảy dọc theo khuôn mặt đã đỏ ửng lăn xuống giường lớn, biểu cảm trêи mặt đều là sung sướиɠ.
Văn Khải An đổi xong quần áo tiến vào, chính là nhìn thấy một màn như vậy:
Tả Ninh toàn thân trần trụi, hai chân mở lớn ngồi ở mép giường, Thu Dật Bạch bắt lấy hai bên đùi đẫy đà của cô, vùi đầu vào giữa hai chân không ngừng khuấy động. Thu Dật Mặc với Cao Hạ cùng nâng nửa người trêи của cô lên, một trái một phải ngậm lấy hai nụ hoa trước ngực cô trêu đùa.
Du Hạo Nam cùng Phương Kinh Luân nào đã từng gặp qua loại trường hợp này, đã sớm đứng ở mép giường nghẹn họng nhìn trân trối, không biết làm sao.
Tuy Văn Khải An đã từng chính mắt gặp qua Tả Ninh đồng thời cùng Thu Dật Bạch với Cao Hạ hoan ái, nhưng hiện tại một màn này, vẫn làm hắn chấn động không thôi, cũng xem đến ngốc lăng trêи mặt đất, không phát ra được tiếng nào.
"Ân a......" Hai tay của Tả Ninh nắm chặt lấy áo của Thu Dật Mặc với Cao Hạ, eo thon vặn vẹo không ngừng, hai chân run rẩy, chỉ ngắn ngủn vài phút liền dưới môi lưỡi của ba người đạt tới cao trào lần thứ hai.
Ba nam nhân chỉ để cô hơi thở dốc trong chốc lát, liền cực kỳ ăn ý tiếp tục động tác.
Tả Ninh kiều suyễn không ngừng, rêи rỉ liên tục, trong lúc vô tình mở mắt ra nhìn đến Văn Khải An ở cửa, cô vẫn không khỏi rụt rụt đồng tử.
Cô nhớ rõ hắn từng nói qua bản thân không có cách nào tiếp thu chuyện cô đồng thời cùng hai nam nhân hoan ái, nhưng hiện tại, cô lại để hắn thấy được một màn càng thêm hoang đường.
Áy náy trong mắt Tả Ninh Văn Khải An liếc mắt một cái liền đọc ra được, nhìn thấy cô lệ rơi đầy mặt như vậy, nghĩ đến vừa rồi cô còn thương tâm khổ sở, trong lòng hắn lại một trận co rút đau đớn, đột nhiên liền cất bước đi qua, bò lên trêи giường lớn ôm lấy cô từ phía sau, chuyển đầu cô qua một chút hôn lên nước mắt trêи mặt, ở bên tai cô thấp giọng nói: "Anh thích, chỉ cần có thể làm em vui vẻ, anh đều thích."
"An......" Tả Ninh vươn tay nhẹ vỗ về khuôn mặt thanh tuyển của hắn, "Em yêu anh, em yêu tất cả các anh."
"Anh cũng yêu em." Giọng nói đã lạc, hắn dán chặt lên môi cô, mềm nhẹ mà ɭϊếʍ láp.
Du Hạo Nam không dám tin nhìn Văn Khải An, hắn cho rằng người nam nhân này, sẽ so với hắn càng không thể tiếp thu loại chuyện như thế này, không nghĩ tới......
Nhưng mà bọn họ đều đã quyết định ở bên nhau, nếu đã chuẩn bị tốt chuyện sáu nam nhân cùng cô sinh hoạt, như vậy những việc này, hình như cũng là bình thường, huống chi, đó là cô yêu cầu, đó là trong lúc cô thống khổ nói ra.
Cùng nhau yêu cô.
Yêu cô.
ɖu͙ƈ vọng giữa háng sớm đã sưng to không thôi, Du Hạo Nam hít một hơi thật sâu, chậm rãi đi đến đứng ở mép giường, kéo lấy tay trái của Tả Ninh, cách lớp quần phủ lên đỉnh côn thịt.
Tả Ninh đầu tiên là sửng sốt, mắt phủ một tầng hơi nước nhìn thoáng qua khuôn mặt tuấn lãng của Du Hạo Nam, cùng với nhu tình trong mắt, cô liền chủ động vuốt ve, thậm chí có ý đồ muốn cởi quần hắn.
"Cmn!" Phương Kinh Luân ở trong cổ họng thấp thấp mắng một tiếng, nhịn xuống nhiệt ý căng chặt ở nửa người dưới, cảm xúc phức tạp lên tới cực điểm.
"A a......" Kɧօáϊ cảm kịch liệt làm Tả Ninh từ trong nụ hôn ướt át với Văn Khải An thoát ra, kϊƈɦ thích như vậy làm cô cao trào liên tục, cơ hồ đã tiêu hết sạch tất cả sức lực của cô, nhưng tâm lý lại muốn thứ gì đó đi vào lấp đầy, cảm thấy so với kɧօáϊ cảm ở thân thể còn thoải mái hơn
"Thu...... Thu Dật Bạch...... Đủ rồi...... Vào đi......"
Thu Dật Bạch đứng lên, ɭϊếʍ ɭϊếʍ mật dịch bên môi, xoay người đi lấy khăn giấy chà lau chất lỏng trêи mặt, chờ khi hắn quay người lại chuẩn bị tháo thắt lưng, mới phát hiện Phương Kinh Luân đã đi tới mép giường, nâng hai cái đùi của Tả Ninh lên, đem côn thịt giữa háng mình đâm vào.
"Ân a......" Tả Ninh thỏa mãn ngửa đầu yêu kiều rêи rỉ, "Thật thoải mái...... Ân...... A...... Thật thoải mái...... nhanh một chút......"
Trêи chiếc giường rộng lớn, một nữ nhân cả người trần trụi cùng sáu nam nhân thân hình cao lớn tuấn dật bất phàm, biến hoá đủ các loại tư thế giao triền ở bên nhau, cấu thành một màn cực kỳ ɖâʍ loạn.
Editor: sacnu
Bình luận facebook