• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Bọn Đàn Ông Này Có Độc (2 Viewers)

  • Chương 224: Chương 224

"Cựu phó chủ tịch tập đoàn Nguyên Ảnh-Lương Tịnh nhảy lầu tự tử."



Nhìn tin tức trêи trang web, Tả Ninh nhất thời cũng không biết nên vui vẻ, hay là nên tiếc nuối.



Căn cứ theo phân tích của võng hữu, tuy rằng còn chưa có phán quyết của Lê Trạch Khung, nhưng chuyện hắn với thân nhân của người chơi trò ɖâʍ loạn chết ở trêи mạng nháo đến huyên náo ồn ào, cộng thêm lại có người báo án cưỡng gian, lại thêm vài hành vi phạm tội mua người giết người, phỏng chừng đời này chỉ có thể trải qua trong tù.



Đầu tiên là ly hôn, sau đó là con trai duy nhất bị bắt, Lương gia lại liên tiếp xảy ra chuyện, Lương Tịnh xác thật đã tới bờ vực của tuyệt vọng, lựa chọn việc tự sát cũng không phải chuyện hiếm lạ.



Nhưng bà ta cứ như vậy chết đi, thù giết mẹ Cao Hạ xem như đã báo sao?



"Anh đã sớm biết không có khả năng trả lại công đạo cho mẹ mình, cho dù người đàn bà kia đã chết, cũng không phải là một mạng đền một mạng, bà ta trước nay đều không phải vì cố ý giết người, mà bị chịu sự trừng phạt."



Cao Hạ ngồi trêи sô pha bên ban công, ngơ ngác nhìn không trung xanh thẳm bên ngoài, khóe môi treo vài tia cười khổ: "Anh từ năm bảy tuổi, đã bắt đầu nhận thức được những người đó có bản lĩnh một tay che trời, anh liền biết, mẹ của anh, chỉ có thể tự sát."



Tả Ninh đứng phía sau hắn, nhẹ nhàng vòng lấy cổ, để hắn dựa vào trong lòng ngực mình: "Ít nhất, bà ta đã chết, tuy rằng không phải vì chế tài pháp luật, nhưng...... Anh cứ coi như là bởi vì ông trời trừng phạt đi."



"Yên tâm, anh không có việc gì, bởi vì không ôm nhiều hy vọng, cho nên, cũng không có nhiều thất vọng."



Cao Hạ cười xoay người an ủi cô, "Biết không? Kỳ thật anh hôm nay rất vui, không phải vì tin tức này, mà là bởi vì, bộ dáng vừa rồi em giảng giải những cái đó thật sự đáng yêu. Rõ ràng em chính là cố tình nói ra muốn chọc anh vui vẻ, rồi lại muốn làm bộ vô tình nhắc tới, anh còn chưa có cười, chính em liền làm ra vẻ mà cười trước. Nói thật ra, kỹ thuật diễn của em rất xấu, may mà lúc trước không để em diễn vai nữ chính kia, bằng không nói không chừng còn không bằng Giang Thuần Tâm nha."



Tả Ninh nhịn không được trừng hắn một cái: "Em là sợ anh khổ sở trong lòng mới gọi anh lại đây cùng em ăn cơm, anh cư nhiên còn cười em."



Thấy cô làm bộ tức giận muốn rời đi, Cao Hạ nhanh chóng khoanh cô lại ôm eo cô kéo trở về: "Được rồi được rồi, anh biết sai rồi, không cười em, tuy rằng kỹ thuật diễn của em không tốt, nhưng anh thích em nha."



"Giữa hai chuyện, có cái gì liên quan đến nhau sao?"



"Không có, chỉ là anh muốn nói một tiếng với em thôi."



"Nha! Ngứa......" Bụng bị đầu của hắn cọ xát, Tả Ninh nhịn không được rụt rụt ra sau, lại bị hắn trực tiếp đẩy xuống sô pha.



"Anh muốn em." Vừa mới dứt lời, môi của Coa Hạ đã dán lên, đôi tay cũng bắt đầu lôi kéo quần áo cô.



"Đừng...... Rèm cửa......" Tả Ninh cuống quít bắt lấy bàn tay lộn xộn của hắn, gian nan mà từ môi hắn thoát ra, "Kéo rèm cửa vào trước đã, nếu không sẽ bị nhìn thấy."



Hai bên rèm cửa bị che kín mít, toàn bộ ánh sáng trong phòng khách cũng tối sầm xuống, Cao Hạ nhanh chóng trút quần áo của mình ra, sau đó lại lần nữa đè cô dưới thân, vội vàng cởi áo khoác cùng áo sơmi của cô.



Nhìn bộ dáng gấp gáp của gắn, Tả Ninh không nhịn được cười nhẹ: "Bộ dáng này của anh đại khái gọi là tràn đầy tâm tư ɖâʍ ɖu͙ƈ đi, ngay cả giữa trưa cũng muốn."



"Như thế nào? Chỉ một mình anh tâm tư ɖâʍ ɖu͙ƈ, còn em không muốn?" Đem chiếc qυầи ɭót còn sót lại trêи người cô kéo xuống, Cao Hạ trực tiếp dùng ba ngón tay dò xét vào, ở bên trong vuốt ve, "Cũng đã bắt đầu ướt, cái này cũng gọi là ɖâʍ ɖu͙ƈ đi?"



Thấy hắn giơ ngón tay dính đầy chất lỏng trong suốt lên, cố ý quơ quơ trước mặt cô, Tả Ninh cũng không cam lòng yếu thế, bắt lấy côn thịt giữa háng hắn: "Anh hình như cũng càng ngạnh nga."



Vốn côn thịt đã cương cứng hơn phân nửa lại bị cô dùng sức vuốt ve nhanh chóng trướng lớn, thấy Cao Hạ hô hấp đã loạn, Tả Ninh càng thêm đắc ý, một tay tiếp tục vuốt ve lên xuống, một tay nắm lấy hai tinh hoàn nặng trĩu xoa bóp từ cái đáy một đường lên phía trêи, đặc biệt khi đụng tới phần đỉnh cực nóng, cô càng dùng đầu ngón tay từng chút xoay tròn ấn ấn.



Tất cả nhiệt ý ở nửa người dưới đều hội tụ ở điểm đó, Cao Hạ kêu lên một tiếng, cúi đầu ngậm lấy nộn nhũ không ngừng lay động trước ngực cô, thỉnh thoảng dùng hàm răng khẽ cắn cọ xát, càng khiến nụ hoa hồng nhạt dần dần biến ngạnh tư tư rung động.



"Ngô......" Kɧօáϊ cảm kịch liệt từ bộ ngực đánh úp lại, lực đạo trêи tay Tả Ninh không xong, dùng sức một cái liền làm Cao Hạ hô nhỏ ra tiếng, phun đầu иɦũ ɦσα trong trong miệng ra thô suyễn nhìn về phía cô, "Em muốn bóp gãy anh sao?"



"Ai bảo anh dùng sức như vậy?"



Nhìn bộ dáng cô tựa kiều tựa giận, Cao Hạ lăn lăn yết hầu, giọng nói khàn khàn: "Có thể, đủ ngạnh."



"Nhưng em còn chưa đủ ướt."



"Anh giúp em." Dùng sức bẻ hai chân cô ra, Cao Hạ cúi người xuống, vươn đầu lưỡi lửa nóng để ở miệng huyệt, ɭϊếʍ láp từ trêи xuống dưới, thẳng đến khi nghe được cô hô hấp càng thêm dồn dập, hắn mới lại cuốn đầu lưỡi lên, linh hoạt tiến vào nhục huyệt, luân động ra ra vào vào.



"Ân a......" Tả Ninh túm chặt lấy khăn trải giường, cong người lên không nhịn được vặn vẹo vòng eo, biểu tình trêи mặt vừa sung sướиɠ vừa thống khổ, "A...... Nơi đó...... Đừng chạm vào...... A nha...... Sâu một chút......"



Nuốt tất cả chất lỏng trêи môi xuống bụng, Cao Hạ lại thâm nhập thêm một ngón tay, dùng sức ấn lên âm hạch sung huyết, đầu lưỡi tiếp tục thâm thâm thiển thiển cắm vào.



"A......" Cơ thể Tả Ninh liên tiếp phát run, kɧօáϊ cảm mãnh liệt làm cô nhịn không được khép lại hai mắt, tiếng rêи rỉ ngắt quãng không nhịn được từ giữa môi tràn ra, "Cao Hạ...... Cao Hạ...... Ân...... Thật thoải mái...... Cao Hạ......"



Theo cơ thể cô phập phồng lên xuống, hai luồng tuyết trắng no đủ tròn trịa trước ngực cũng lay động càng thêm lợi hại, đặc biệt hai đầu иɦũ ɦσα bại lộ ở trong không khí càng ngày càng sưng to, ngứa đến khó chịu.



Ngay khi cô đang chuẩn bị đặt tay lên ngăn ngứa, hai bàn tay to lớn đã giành trước nắm lấy hai иɦũ ɦσα, đầu ngón tay dùng sức khơi mào vuốt ve hai nụ hoa mẫn cảm.



"Ân...... Thật thoải mái...... Cao Hạ......"



Hừ hừ khanh khanh trong chốc lát, Tả Ninh mới đột nhiên ý thức được không thích hợp.



Môi lưỡi của Cao Hạ vẫn ở miệng huyệt lầy lội mấp máy, ngón tay Cao Hạ cũng vẫn còn ở ấn niết xoa tiểu hoa hạch của cô, vậy đôi tay trước ngực cô là......



Vừa mở mắt liền đón nhận một đôi con ngươi mờ mịt tràn đầy ȶìиɦ ɖu͙ƈ, Tả Ninh cả người run lên: "Thu...... Thu Dật Bạch......"



Nghe một câu như vậy, Cao Hạ cũng nháy mắt từ giữa hai chân Tả Ninh ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn nam nhân trước mặt.



Thu Dật Bạch cái gì cũng không nói, ɭϊếʍ ɭϊếʍ cánh môi khô khốc, liền nhân lúc Tả Ninh nhân kinh ngạc mà ngậm lấy cánh môi đỏ khẽ nhếch của cô, đôi tay tiếp tục khiêu khích hai nụ hoa.



Cao Hạ sửng sốt vài giây, cuối cùng lại vùi đầu vào giữa hai chân Tả Ninh, từng chút ɭϊếʍ hút mật dịch ào ạt trào ra, sau khi nuốt hơn phân nửa mới lại cuốn đầu lưỡi lên nhanh chóng thọc vào rút ra.



Editor: sacnu



*Mọi người.... Bất ngờ không?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom